1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Cafe...Cafe....Cafe....mại zô.....!!!!!

Chủ đề trong 'Sở thích' bởi tinh_yeu_tre_con, 01/09/2004.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. tinh_yeu_tre_con

    tinh_yeu_tre_con Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    29/03/2002
    Bài viết:
    1.529
    Đã được thích:
    0
    Kệ chứ, có tinh thần là được rồi, za cafe Năng triệu việt vương lúc 9g nhé. K uống được cafe thì uống sữa vậy
  2. tinh_yeu_tre_con

    tinh_yeu_tre_con Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    29/03/2002
    Bài viết:
    1.529
    Đã được thích:
    0
    oạch...bác ơi, em cũng đang nằm mơ em như thế đấy.
  3. nguoiyeucodon

    nguoiyeucodon Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    21/07/2002
    Bài viết:
    863
    Đã được thích:
    0
    Cứ gì phải tóc dài thướt tha thì mới xinh nhỉ ? Ai cũng có một nét đáng yêu hết
  4. mo-mong-ngo-ngan

    mo-mong-ngo-ngan Thành viên quen thuộc Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    23/02/2002
    Bài viết:
    206
    Đã được thích:
    0
    Bác này nói đúng roài,chả cần phải tóc dài thướt tha mới là đáng yêu nhỉ..nhưng mà đang mơ mà,mơ về 1 bé ngồi tạo dáng thôi.giờ thì hơi hiếm roài.
    Tình hình hôm nay đi Offline vui lắm,he he đúng là tinh_yeu_tre_con cá tính ; vui ghê lắm và cũng đáng yêu lắm dù tóc ko có dài hi hi,thật phí cho pác nào ko đi nhể,..Hôm nay ngồi với pác siêu chuối hic hic mình ở giữa coi 2 bên đấu nhau vui phết..he he Địch đấy,tinh_yeu_tre_con vui nhỉ,,quân địch ngồi buôn chuyện với quân thù cũng vui,còn mình ở giữa chả can ai,chả bênh ai ngồi cười thôi ha ha.Mà mấy pác bảo kêo Offline đâu roài,lặn mất tiêu.Nhưng mình nói rồi,tiện thì ngồi với nhau tẹo cho vui thôi mà,,chứ ngồi cafe thì ngày nảo chả ngồi..
  5. tinh_yeu_tre_con

    tinh_yeu_tre_con Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    29/03/2002
    Bài viết:
    1.529
    Đã được thích:
    0
    hà hà, bác khen em ít thôi, kẻo mai em bị làm wen nhiều wá, ngại lém.
  6. nhulong

    nhulong Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    08/02/2001
    Bài viết:
    2.420
    Đã được thích:
    0
    hẹ hẹ, tình hình là đêm qua xem đá bóng đến 4h sáng, 9h sáng con em ******* dậy, nhưng mệt quá nên ngủ tít đến 1h trưa dậy măm cơm với gia đình, rồi lại chui lên phòng khò tiếp. đến 5 h thì dậy rủ ông bạn thân ra cafe Lâm ngồi. Sorry mọi người ! Hẹn lần tới híc híc !
  7. cuvomotmat

    cuvomotmat Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/08/2004
    Bài viết:
    36
    Đã được thích:
    0
    he he! vậy là cuộc tương ngộ mơớ có 3 nhân à? Có mỹ nhân là tốt roài! Hôm nay cuvo ngủ dậy muộn nhưng chiều cũng tranh thủ làm một ly roài!
    Nghe tả thấy em tinhyeutrecon đáng yêu ghê. Dân tình gặp cuvo lại thấy vỡ mộng.
    Mùa này cafe cà fáo mới fê đây!
    À chú nào say cafe đấy nhẩy? Say là người mất cân bằng roài. Uống cho nhiều nước vào. dừng có dại mà uống cafe nâu, say cả ngày. Dĩ độc trị độc - làm ly cafe không đường là đỡ say ngay.
    Chú "mành tương phơ phất" ! tớ cũng chán cái ĐTH lâu roài. Tớ uống cafe từ năm lớp 6 chú mình ạ!
  8. Don-vinton

    Don-vinton Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    13/04/2002
    Bài viết:
    862
    Đã được thích:
    0
    Absent vi? lý do tương tự , máu lém nhưng ma? mơ? mắt ra kô nô?i mặc du? cái dđ nó ga?o lên tư? 8h30 (va? đaf cho nó ăn một cái đập va?o mẹt). Hẹn ca? nha? lâ?n sau vậy, có bác na?o tươ?ng thuật lại vụ 2 đánh 1 na?y đi.
  9. mo-mong-ngo-ngan

    mo-mong-ngo-ngan Thành viên quen thuộc Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    23/02/2002
    Bài viết:
    206
    Đã được thích:
    0
    Chán các pác.Offline đaf hẹn trước ma? ai cufng kêo ngu? dậy muộn..hic hic la?m như mi?nh các bác thức khuya hay sao ý he he tui nga?y na?o ma? cha? thức đến ít nhất 2h,,đê?u như vắt chanh.hi hi,..
    Pha?i nói mu?a na?y uống cafe hay ngô?i quán cafe thích thật.Hn mấy hôm nay quá đẹp trơ?i luôn.Lại vư?a mới cafe Lâm gia trang vê? he he.nhưng cufng đúng la? uống cafe nhiê?u cufng thấy nôn nao,cufng thấy tâm trạng đâ?y mi?nh.hic hic nhớ em quá trơ?i ui.Nhưng ma? giơ? cai cafe thi? ko được,thui cố cai thuốc thôi vậy.Ma? uống cafe ai cha? vậy,vậy ma? bạn gi? cứ lăn tăn la?m gi?.Uống nhiê?u va?o la? hết thôi ma? he he.Hay yêu nhiê?u va?o sef hết ca?m giác say cafe ma? chuyê?n sang say cái khác
    To tinh_yeu_tre_con: Anh đâu có câ?n khen ma? cufng có quá nhiê?u anh hâm mộ roa?i nhê?..cụ thê? la? anh na?o bom sms va? 1 cơ số các kiê?u bom khác đó..Ma? anh thật tha? như đếm vậy đó,,có sao nói đó,thông ca?m nha
    To Cuvo: La?m mi?nh cứ tươ?ng la? B hóa ra bạn na?y đích thị la? G rô?i,,cufng thấy nghi nghi rô?i..hi hi thế ma? sáng nay ko đi cho vui nhi?.đê? mi?nh qua?ng cáo luôn cho xôm..thế na?o cufng đông anh nhâ?y va?o hội mi?nh lắm đó he he
    Được mo-mong-ngo-ngan sửa chữa / chuyển vào 00:51 ngày 13/09/2004
  10. mo-mong-ngo-ngan

    mo-mong-ngo-ngan Thành viên quen thuộc Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    23/02/2002
    Bài viết:
    206
    Đã được thích:
    0
    Sorry mọi người!!Hơi spam 1 chút nhưng trong lúc lang thang vô tình đọc được bài báo này,thấy quả thật cafe HN cũng có nhiều người tâm huyết ghê.Đọc thích quá.Chắc nhiều người cũng đọc rồi,nhưng gọi là phong trào 1 chút,bài báo có đôi chút sai thực tế,có lẽ viết cũng lâu rồi.
    Phóng sự
    Thú cà phê của người Hà Nội
    Từ tam giác cà phê xưa?
    Mãi đến khi bước vào đầu năm thứ hai ở bậc đại học, khi chơi thân với Bảo, tôi mới bắt đầu biết cầm điếu thuốc lá. Và cả hai cùng mới bắt đầu tập tọng uống cà phê. Vào năm đầu thập niên bảy mươi, tìm được một quán cà phê ở Hà Nội không phải là chuyện dễ. Vì hồi đó người ta cấm bán cái thứ nước đen đen, sanh sánh này. Nhưng rồi qua bạn bè, chúng tôi cũng mò ra một đôi quán cà phê? lậu. Đầu tiên là một quán xê xế cửa Uỷ ban Khoa học Kỹ thuật Nhà nước, trên phố Trần Hưng Đạo, cách nhà tôi quãng ba trăm mét. Quán ấy nằm ở đầu một cái ngõ, bạn phải theo một cầu thang dốc đứng lên trên gác. Chủ quán râu ria xồm xoàm, bàn ghế cũng lạ mắt: rặt một thứ gốc cây đẽo ra, đánh bóng bằng véc ni, rất kích thích những bọn mới lớn như chúng tôi. Đó là cà phê Tuyên. Để chơi cho sang, hai chúng tôi gọi cà phê? không đường. Đắng nghét, nước bọt dồn đống ở đầu lưỡi. Nhưng đã chót làm tay chơi rồi thì phải? chơi đến cùng. Đắng quá, phải gọi thêm mấy cái bánh xốp. Uống một ngụm cà phê, cắn một miếng bánh xốp mà vẫn không nuốt được, đắng vẫn hoàn đắng. Sau đó, chúng tôi còn mò đến một quán nữa, trong một cái hẻm ở phố Tạ Hiền. Cốc cà phê ở đây bằng gốm, có nắp đậy, đặt trong một bát nước sôi. Khói thuốc quyện với mùi cà phê thơm phức, trong một không gian hẹp, ảo ảo mờ mờ với ánh đèn vàng vọt, rất kích thích trí tưởng tượng.
    Sau này, chuyện cấm cà phê đã được nới lỏng, rồi gần như tự do, chúng tôi có thể lang thang đến nhiều quán khác ở Mai Hắc Đế, Bùi Thị Xuân, cà phê "Hói" ở Bà Triệu, rồi sau này được uống cà phê "mậu dịch" ở Nguyễn Công Trứ, cà phê đá ở "Quán Gió" (cũng của mậu dịch), trong công viên Thống Nhất. Nhưng ấn tượng nhất, nổi tiếng nhất vẫn là "tam giác cà phê Nhân - Lâm - Giảng", nổi tiếng từ thời cha tôi còn trẻ, nghĩa là cách thế hệ tôi phải bốn năm chục năm. Cà phê Nhân, tôi nhớ đầu tiên ở miệt gần Cầu Gỗ, sau chuyển về Lương Ngọc Quyến. Quán nhỏ, cà phê đặc cắm tăm đen nhánh, rất sánh, lúc đói uống một cốc cỡ chén quả hồng Hải Dương là có thể lơ mơ, thậm chí vã cả mồ hôi. Cà phê Giảng ở đầu Hàng Gai, quán cũng chật, đặc biệt có cà phê trứng tuyệt ngon. Ông chủ tóc muối tiêu, tầm thước, dáng người nền nã ung dung, rất Hà Nội. Tiếc rằng, cà phê Giảng sau này đóng cửa, không có người kế tục(chỗ này thì nhà báo nhầm thật rồi). Cuối cùng là cà phê Lâm. Quán Lâm rộng hơn, không đông lắm, hàng chục năm vẫn thế. Cà phê pha vừa phải, không đặc đến mức lơ mơ, cũng không nhạt đến nỗi người ta phải bỏ đi. Nhưng cà phê Lâm nổi tiếng vì đó là cà phê - tranh. Độc nhất vô nhị. Bảo nói với tôi rằng anh đã được xem tranh của Tacdier, người sáng lập, Giám đốc đầu tiêu của Trường Cao đẳng Mỹ thuật Đông Dương. Nhưng tôi phục ông Lâm nhất ở một khía cạnh: ông làm sao bảo quản tranh, trong khi không có một phương tiện bảo quản nào. Ở bào tàng, người ta còn có hầm lạnh. Còn nhà ông, dù có rộng mấy, cũng chỉ là một quán cà phê. Cà phê Lâm đã trở thành một địa chỉ văn hoá đầy uy tín. Sáng Chủ nhật nào chúng tôi cũng đến đây, uống cà phê và tranh luận. Tôi sẽ nói về cà phê Lâm trong một chuyên đề. Nhưng ông Lâm là cạnh đáy của tam giác cà phê ấy.
    ? và những tổ hợp cà phê hôm nay
    Những người nghiền cà phê ở Hà Nội không bao giờ bỏ cà phê. Nói có vẻ ngớ ngẩn. Nhưng những người khác, như tôi chẳng hạn, khi đã thấm văn hoá bia rượu, sẵn sàng bỏ cà phê. Bảo và Thắng, các bạn rất thân của tôi, không bao giờ như vậy. Bảo, chẳng hạn! Trước đây anh ở phố Đặng Dung, thì buổi sáng, phải ra Quán Thánh làm một ly cà phê. Còn giờ có ngôi nhà ở ngoài bãi, nghĩa là không có quán cà phê gần nhà, thì anh phải tự pha lấy. Thắng, nhà ở phố Hàng Chuối, sáng sáng vẫn ra Lý Thường Kiệt làm một ly cà phê với mấy tờ báo. Có bia rượu gì, họ vẫn uống cà phê. Trần Nam Bình cũng thế. Anh chàng này vốn là sinh viên Đại học Kinh tế Sài Gòn. Mà dân Sài Gòn uống cà phê dữ lắm, ở Sài Gòn đầy cà phê cóc. Hồi mới giải phóng, tôi đã đến Rex, gọi ly cà phê và định thi gan với ông bạn Sài Gòn bên cạnh. Nhưng tôi đã thua. Anh ta ngồi một mình trước ly cà phê cỡ hai ba tiếng đồng hồ. Họ uống và thưởng thức cà phê. Tôi đã uống cà phê cóc ở Paris, tôi thấy cũng như ở Hà Nội. Ở Sài Gòn, người ta uống cà phê như uống trà. Còn ở Hà Nội xưa, cà phê rất hợp với khung cảnh xứ lạnh, nó là nỗi niềm, là sự giao kết, là cái thú của một bộ phận dân cư, chứ không đơn thuần là một phương tiện giải khát. Tuy nhiên, cho đến bây giờ, mọi chuyện đã có vẻ khác xưa. Những tổ hợp cà phê mọc ra như ở phố Triệu Việt Vương chẳng hạn, có thể gọi là một "phường cà phê". Người ta đến đây để nói chuyện, giao dịch. Cà phê lắm lúc giống như một cái cớ. Cà phê Lâm, Nhân bây giờ cũng rất đông. Nó không còn cái nét riêng của thời chúng tôi. Nó phổ quát. Nó là văn hoá chung. Cũng như ở Sài Gòn vậy. Nhưng ở Hà Nội, bạn muốn uống cà phê thì phải vào tiệm. Không có cà phê cóc, có thể gặp bất cứ đâu ở Sài Gòn, cũng như miền Nam.
    Đây, cà phê Hà Nội?
    Người ta nói cà phê "Hói" xưa ở Bà Triệu, dậy mùi là vì có một giọt nước mắm ngon. Một thứ cà phê khác hấp dẫn người uống ở một chút bơ, tẩm vào cà phê lúc rang xay, hoặc chấm một đầu tăm vào ly cà phê bốc khói. Tôi cũng không thật hiểu những thủ thuật ấy, nhưng cà phê Hà Nội nó giữ chân người ta. Như Bảo và một số bạn tôi, họ chỉ uống cà phê nóng, pha phin càng tốt, chứ không bao giờ dùng cà phê đá. Tôi có thói quen trước khi uống thường cho đường vào cà phê đặc, rồi quết lên điếu thuốc lá. Còn những người như cha tôi, cà phê thật sự là một cái thú. Nếu tuổi trẻ có thể uống dăm ly, hút thuốc lá liên tục, thì những lúc cao hứng nhất, ông cũng chỉ dùng một ly, với một điếu thuốc thơm. Ở cà phê Lâm, tôi đã mời ông một điếu ?oBa con Năm? thứ hai, nhưng ông từ chối.
    Lâu lắm tôi mới trở lại cà phê Lâm, sau một bát phở sáng với một anh bạn Hải Phòng. Chủ quán giờ là những người rất trẻ, quán cũng phát triển, rộng gấp hai lần, sang cả sân bên cạnh. Đông hơn. Vẫn treo tranh. Nhưng bà chủ răng đen và ông chủ trông rất nhà quê, thường chúi mũi vào những quyển vở viết tay, chữ to tướng, không biết là kinh phật hay ngôn ngữ gì, giờ chỉ còn là một kỷ niệm vết khắc trong ký ức tuổi thanh xuân của tôi.
    Cùng với nhịp sống hiện đại kiểu hậu công nghiệp, các tiệm cà phê ngày nay cũng khoác màu áo mới: rộng, đẹp, khang trang, tiện nghi. Và rất đông. Nơi đây còn là chốn tụ hội của dân ghiền bóng đá trong các mùa giải lớn: Euro, World Cup? Nó có cái vẻ "đồng sàng" với các tiệm cà phê khác trong Nam, ngoài Bắc, nhất là khi mạng lưới cà phê Trung Nguyên tham dự vào với biển hiệu, cách thiết kế nội thất, và gu riêng. Sự tiện ích đã khiến người ta ngày một bứt khỏi khoảng không gian chật hẹp của ngôi nhà mình ở với những thiết bị, những cốc, những phin, những lọ đựng đường, những hộp cà phê rang xay, những ấm đun có phần mất thì giờ, lủng củng để hoà vào cộng đồng cà phê nhộn nhịp ngoài kia. Người ta cùng dùng cà phê tan, uống ngay và uống nhanh, giông giống như tập quán uống trà túi lọc vậy. Một số ít người, có lẽ là giới thượng lưu, phong lưu cũng đã uống các loại cà phê ngoại nhập, kiểu ý như Capuchino chẳng hạn.
    Ít ai còn nhớ đến những quán cà phê chật chội lặng lẽ, trầm trầm cách đây độ hai thập niên. Ở một quán cà phê như thế, giữa lòng Hà Nội, vào lúc gần gần trưa, thường vắng khách, có ba chàng trai Hà Nội đến đây gọi ba tách cà phê, và từng người, lặng lẽ đọc những bài thơ khóc Louis Aragon vừa mới mất. Nhà thơ lớn của nước Pháp "mắt bồ câu" chắc không bao giờ tưởng tượng, ở một nơi xa tắp, rất xa Tổ quốc của ông, lại có những chàng trai trẻ, vô danh, viết những câu thơ khóc ông bằng một thứ bút mực đỏ, ở mặt sau - mặt trắng của một cái biên lai bán hàng bằng một loại giấy pơluya đã cũ. Bản thảo ấy nhoè nước mắt và giờ đã mất hẳn một góc, không thể viết lại, viết thêm vào những đoạn đã mất, nhưng nó vẫn còn, trong một cái cặp ba dây đã xước bìa, mất hai dây. Đó là quán cà phê Yến, tên cô chủ rất xinh, trong một cái hẻm vuông góc với phố Lương Ngọc Quyến. Nhiều quán cà phê nổi tiếng một thời ở Hà Nội giờ không còn, như quán cà phê Yến, nơi cứ vào lúc giữa trưa nắng chang chang, có một đôi tình nhân trốn nhà đến đây tình tự. Nhiều quán đã đóng cửa, nhiều chủ quán phiêu bạt khắp nơi, hoặc đã mất. Nhiều bản thảo đã ra đời ở các quán cà phê ấy, trong một góc tối, một xó hẹp, có những người cắm cúi hàng giờ để viết ra. Bây giờ, bạn khó có thể cầm bút trong các tiệm cà phê hiện đại, ngay cả lúc tĩnh nhất đi chăng nữa.
    Vâng, ở Paris, quãng gần khu Latinh, cũng có một quán cà phê chật như nêm, nóng không thể tưởng tượng nổi vì không có cửa sổ, mù mịt khói thuốc lá, nhưng cứ vào buổi sáng, từ tinh mơ đến quãng tám giờ, khách kéo đến đông nghịt. Ngồi ở đó, ta nhớ đến các quán Hà Nội xưa, đã trở thành một chứng tích văn hoá trong ký ức khó quên của nhiều người Hà Nội.
    Đó là điểm "dị mộng" của cà phê Hà Nội chăng? Dù có như thế, thì đó cũng là quá khứ xa xăm lắm? ./.
    (Báo Hà Nội cuối tuần)
    Mơ mộng nữa rồi.Mong 1 ngày náo đó được cùng em ngồi uống cafe giữa Paris hoa lệ để được ngồi nhớ về Cafe Hà Nội
    Được mo-mong-ngo-ngan sửa chữa / chuyển vào 03:11 ngày 13/09/2004
    Được mo-mong-ngo-ngan sửa chữa / chuyển vào 03:16 ngày 13/09/2004

Chia sẻ trang này