1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Cái gì ko fải là của m` sẽ mãi ko thuộc về mình...

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi emsekobuonnua, 10/02/2009.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. bebymilo

    bebymilo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/01/2008
    Bài viết:
    1.265
    Đã được thích:
    0
    mình ko thế ....ko pải của mình thì hãy giành giật để nó là của mình ko giật được thì thôi ,hãy nhủ nó ko pải của mình cho xong chuyện ,,,,,mệt với yêu đưong
  2. emsekobuonnua

    emsekobuonnua Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/10/2006
    Bài viết:
    1.559
    Đã được thích:
    0
    Sáng, nghe" Cơn mưa tình yêu"- thấy nhớ a quá...
    Tối qua cty đi hát karaoke, mình đký " Cơn mưa tình yêu" nhưng rất tiếc rằng ko được hát bài ấy và cũng ko có anh song ca cùng e bài ấy! A đâu có ở HN?
    Tối T7 a gọi điện, e bảo khi nào về e gọi lại cho. Về nhà gọi lại cho a, tự nhiên cứ thấy buồn buồn, bảo thôi e ngủ đây e buồn ngủ quá! Chiều Cn a gọi cho e, e bảo tối đi hát karaoke, a bảo thik nhỉ, nhớ a ko-e trả lời ko.A bảo oánh chết giờ rồi hỏi lại lần nữa: nhớ a ko, e vẫn trả lời là ko- E nói dối đấy...Vì nhớ a, vì buồn khi ko có a ở bên, nên mới giận dỗi nthế...
    Ko biết có phải do e đòi hỏi quá, có fải do e cả nghĩ quá, hay là vì sao, e nhiều lúc e cảm thấy ty ko đc như e mong muốn? Hình như là do e fải ko a? E lúc nào cũng muốn đc ng ta quan tâm, đc ng ta hỏi han, đc ng ta tình cảm, e ko nhận được những điều e muốn, thì e giận dỗi, thì e nghĩ rằng, sao e lại fải quan tâm a khi a ko quan tâm e như e muốn...e tự ái...
    E nhớ tn của a vào bsáng khi e đi làm, có 1 câu" em ko biết giữ tình yêu, rồi sẽ có lúc e hiểu a"- Chỉ vì cái tin nhắn ấy mah e ko cần biết là e có biết giữ ty hay ko, e nhắn luôn cho a vài cái tin chưa đầy giận dữ và trách móc. Sau ko ko nhận tn trả lời của a, e lại càng ko cần biết e có biết giữ ty hay ko để nhắn với a rằng" Nếu a ko nói thì e nói. Chúng ta chia tay nhé. E sẽ ko nt cho a nữa đâu"! E ko biết e có biết giữ ty hay ko...E ko biết nữa... E làm cho ng` khác thik mình, yêu mình đc, nhưng e lại luôn làm cho họ mệt mỏi với những giận hờn trẻ con của e. E biết điều đó, màh sao e ko thể nào thay đổi đc...Lúc nào e cũng muốn đc ng` ta quan tâm, dù đơn giản chỉ là 1 lời nói!
    Yêu a e đã thay đổi rất nhiều, a biết ko? Trước kia, e luôn trách móc ng` khác rằng ng ta ko quan tâm e như e nghĩ, và e luôn dằn vặt ng ta bằng những câu nói đau lòng. Bgiờ, e vẫn thế, mỗi khi tức giận, e vẫn luôn nói những lời làm anh đau lòng, nhưng e đã biết kiềm chế hơn, đã biết cho đi tình yêu để nhận lại được tình yêu.
    E ko phải là đứa ko biết điều, ko phải là đứa ko yêu bằng trái tim, nhưng có 1 điều duy nhất e ko làm nổi đc dù e dùng trái tim hay lý trí, đó là mong muốn luôn nhận ra tình cảm của ng ta, luôn muốn ngày nào cũng đc nhận đc tn, đc gặp a, đc a hỏi han...Như thế có quá nhiều ko?
    2 đứa đều đi làm cả ngày, chỉ có buổi tối là rỗi, e cũng biết có những lúc e muốn đc tự do để làm những việc e thik, vậy mah sao lúc nào e cũng muốn biết a đang làm gì khi e ko ở bên cạnh a?
    Nhớ a quá...Giận dỗi vô cớ cứ tự dối lòng rằng ghét a, rằng ko nhớ a, rằng mặc kệ a a làm gì đi đâu ko cần biết ko quan tâm nữa, nhưng những lúc chỉ có 1 mình, thì ko thể dối lòng đc rằng, a luôn trong ý nghĩ của m`...
    Những lúc viết ra được như thế này, thấy lòng nhẹ nhõm quá. Cứ ôm hết vào người, có lẽ uất ức mà chết mất...
    Hnay ngồi nghĩ linh tinh, mới nhớ ra là chưa bao giờ a quát m` hay to tiếng với m` cả, chỉ có m` là toàn hét vào tai a! Hôm gặp a, a bảo" biết thế ở nhà đỡ phải cãi nhau" m` quay sang hét rất to vào tai a" cãi nhau luôn đi", còn hkia nói chuyện đt m` lại hét tiếp" a có muốn cãi nhau ko" thì nhận đc câu" không" rất là yêu! Híc híc, công nhận là m` cần phải thay đổi. M` ko fải đứa ko biết điều, ko fải đứa thik trèo lên cổ ny ngồi, nhưng màh m` có cái tật màh cáu là hét rất to, may mah chưa bao giờ bị bật lại nặng nề...
    Tự nhiên nhớ lại ngày xưa, cách đây mấy năm, đã từng có lần, buổi tối đi chơi với ng` m` thik về, a đưa về đến cổng, m` bảo" e có chuyện này muốn nói với a", sau đó m` xuống xe, đi vòng ra trước mũi xe của a ấy, và giơ tay tát bốp vào 1 bên má a ấy rồi nói" a ko xứng đáng với ty của e" và đi nhanh vào cổng!!! Hôm sau gặp lại, a bảo" a nhờ e 1 việc đc ko- việc gì- e tát nốt vào má bên kia cho cân!!! Haha...buồn cười quá...ko hiểu sao, khi ức chế 1 đứa con gái, m` ko bao giờ to tiếng mà chỉ luôn im lặng. Còn khi ức chế con trai, thì m` luôn nghĩ rằng m` sẽ cho ng đối diện cái tát vào mặt. Dã man quá, m` bị điên rồi àh?
    Hix...chẳng biết ty của m` thế nào nhỉ...Sao cứ lo 1 ngày phải xa anh...Tính m` trẻ con, nhõng nhẽo vớ vẩn, hay làm ng` khác phát điên, hay nói những câu đau lòng, hay trêu tức ng khác, ko biết chăm lo cho cs...sao mà toàn tính xấu...m` ko giữ nổi tình yêu thật sao?
    E ko biết giữ tình yêu thật sao?
  3. emsekobuonnua

    emsekobuonnua Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/10/2006
    Bài viết:
    1.559
    Đã được thích:
    0
    Từ trước đến giờ, nhìn lại tình cảm của mình, nhận ra 1 điều, mình chỉ thích những người ban đầu có ấn tượng cá tính hoặc có gì đấy lạ lạ bất cần! Những ng` như thế rất gây được ấn tượng với m` và khi mới yêu thì những ng` nthế sẽ khiến m` rất thik, nhưng càng yêu thì lại càng thấy, ko phải cứ thấy thích là có thể hợp nhau hoặc bền vững được. Con gái nên chọn những ng hiền, biết chăm sóc chiều chuộng và ko vướng bận vào những thú vui dễ làm mình sa ngã! Nhưng rất tiếc rằng những ng nthế lại ko làm mình thấy thích! Mình bị điên chăng? Mình ko bị điên, nhưng bởi vì bản thân mình, cũng là 1 đứa bất cần, cũng là 1 đứa sống ko nguyên tắc, nên cảm thấy những ng` như trên ko hợp với m`! Chính vì cái cảm thấy ấy màh mình luôn chông chênh ko biết có giữ nổi tình yêu hay ko!
    Bgiờ e ko biết phải làm sao cả! Tối qua e cứ nghĩ rằng e sẽ ko ngủ được, e sẽ khóc rất nhiều, nhưng ko tới mức như e nghĩ...Có phải vì e đã từng gặp TH nthế rồi? Hay là vì e đã chai sạn với những bất ngờ là những tin buồn rồi?
    Thấy tương lai mơ hồ quá anh ạh. Nếu có 1 lúc nào đó, e sẽ ko giữ nổi tình yêu ở bên e nữa, thì e lại đi tìm 1 con đường mới. Có được ko? Sao luôn là nthế?
    E nói với bạn e rằng, sao e ko làm gì sai, mah e lại ko giữ đc ny bên m`. Ng ta trả lời e rằng, e có sai, e sai vì e đã chọn sai ny! E cứ thích những ng` như thế, thì rồi e sẽ khổ! Làm sao đây? E ko thể nào thay đổi được ý thích của mình?
    A nhắn tin cho e rằng chia tay nhé, a mất hết rồi. E đã khóc và nhắn lại rằng, e đã từng nói với a, e ko bao giờ rời ra ny khi ng ta gặp khó khăn, mà e chỉ sợ ng ta ko đủ tự tin để đi tiếp. E đã nói nhiều, đã động viên a nhiều, e đã cố gắng, cố gắng mềm mỏng với a, mặc dù nếu như bình thường thì a đã xứng đáng để bị e quát tháo vì a sai rồi. Nhưng bgiờ có nặng lời với a, chỉ càng làm a thêm rối, nên e có dám trách móc nặng lời với a đâu? E ko bgiờ là ng bỏ rơi ng khác khi ng ta buồn, nhưng e sợ rằng chính e là ng` bị bỏ rơi! E sợ lắm. Tại sao con trai, ko muốn con gái khổ vì m`, nhưng rồi lại chọn sự ra đi để làm con gái buồn đau nhất?
    Anh sẽ ko làm em thất vọng, phải vậy ko, tình yêu? Chẳng bao giờ a đọc được những dòng này, vì chẳng bao giờ anh thích vào những web kiểu này. Nhưng e vẫn muốn viết, để chính e, là ng` sẽ cố gắng đi tiếp!
    Có quá nhiều điều e lo lắng, nhưng e ko dám nói với a, sợ a lo cho e. Bgiờ thì những điều e lo lắng ko còn nữa, vì e lo cho a nhiều hơn rồi. Phải làm sao hả anh? Đừng nói với em rằng, chúng ta ko thể đi tiếp. E mệt mỏi lắm rồi. E dần mất niềm tin vào tình yêu rồi. Đừng làm e cảm thấy tình yêu ko còn là động lực nữa, được ko a?
  4. emsekobuonnua

    emsekobuonnua Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/10/2006
    Bài viết:
    1.559
    Đã được thích:
    0
    Một ngày thứ 7 chẳng được việc gì ra hồn! Chiều tối qua cửa hàng cắt tóc quen mah đã gần 3 tháng chưa vào, thì thấy cửa đóng im ỉm. Hỏi ông nhà đối diện là cái a cắt tóc này còn cắt ko, thì ông ý bảo ko! M` lại hỏi lại" cháu thấy vẫn có để đồ cắt tóc ở đây mah chú- Đã bảo là ko cắt còn cứ hỏi nhiều- Ý cháu là lâu nay a ý có cắt tóc ko và chỉ nghỉ hnay thôi đúng ko ạh- Àh ùh, hnay nó nghỉ. ***** cái lão dở hơi, chỉ muốn quẳng cho chiếc dép 7cm làm m` đau cả chân vào mông lão ấy. Bực cả mình!
    Được 1 lúc thì lại a gọi điện, a bảo ngồi uống rượu mất rồi, sợ ko qua e đc. Nói qua nói lại vài câu bực cả m` bảo thôi a uống thì uống đi! Về đến nhà nghĩ lại ức chế, gọi điện lại bảo a hẹn e rồi mà còn nthế àh, thì nghe cả đống giọng con trai lảm nhảm bên tai tiên sư bọn dở hơi, nói qua nói lại a bảo thôi e giận thì e cứ giận đi rồi cúp máy! Thế là xong! Máu nóng của m` lên đến đỉnh, nghĩ thấy buồn và nước mắt cứ chảy dài... Nếu như là bình thường, thì sẽ nhắn cho a những tin giận dỗi trách móc cáu giận và thể nào a cũng phải gọi lại và đứng lên. Nhưng bgiờ khác! Bgiờ nếu m` càng làm thế, chỉ càng làm a thêm khó chịu vì a đã có quá nhiều chuyện fải đau đầu rồi. Và m` chọn cách tự kiềm chế chính mình! Và hoàn toàn hết cơn giận khi a nhắn tin nói rằng, đàn ông đã ngồi uống rượu thì khó đứng lên lắm, thông cảm cho a nhé e y. . Trong fòng treo 1 chữ NHẪN to đùng. Chữ này mấy ngày tết a chở e đi mua cho e đây! Thảo nào càng ngày e càng biết Nhẫn Nhịn và Kiên Nhẫn! Có lẽ là điều tốt a nhỉ? E vốn nóng tính, ko biết kiềm chế cảm xúc, yêu ghét sẵn sàng tuôn ra thành lời. Csống mah cứ nthế thì sẽ mất lòng nhiều ng và đánh mất nhiều thứ, kể cả tình yêu, fải ko a?
    E ko dám nghĩ tới tương lai xa xôi nữa. Càng mong càng thấy nó xa vời tầm tay. Chẳng thể nói trước điều gì cả. Mọi thứ đều có thể! Chỉ mong cả e và a, đều cố gắng hết m`, để cả 2 ko cảm thấy hối tiếc. E ko biết, rồi chúng ta có thể trọn đời đi bên nhau nhé anh tình yêu đc ko, nhưng e sẽ cố gắng hết sức, đến khi nào ko còn đủ khả năng nữa, thì e sẽ chấp nhận thực tế rằng chúng ta ko thuộc về nhau. Trong cs này, đã biết bao lần gặp gỡ rồi chia ly, để có thể thuộc về nhau mãi mãi, còn phải gặp quá nhiều điều và có thể là quá nhiều ng` nữa, phải ko a?
    Đang ngồi type dở trong topic thì a nt bảo a qua nhé. Muốn gặp a, nhớ a lắm, nhưng rồi lại bảo thôi a ở nhà ngủ đi, mai qua e cũng đc! Thôi vậy! Ngày mai gặp để thấy nỗi nhớ tăng nhiều hơn!
    Sao tình yêu mong manh quá vậy anh? Yêu nhau đấy, mà sao cứ sợ 1 ngày ko đc ở bên anh? Có phải 1 phần lỗi là do e, cứ thích chọn những người ngông, bất cần fóng túng, để rồi e luôn lo sợ những ng` ấy sẽ ko là chỗ dựa cho e, sẽ ko là ng` chồng tốt cho gia đình, sẽ ko cố gắng giữ e khi ng` ấy gặp khó khăn? Ở bên a e hạnh phúc, ở bên a e có niềm vui, liệu có phải e đòi hỏi hp tuyệt đối? Liệu có phải là e ko biết bằng lòng với ty, chứ ko phải hoàn toàn là lỗi do a?
  5. tigerfire86

    tigerfire86 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    12/06/2002
    Bài viết:
    5.215
    Đã được thích:
    0
    Con gái hay nghĩ nhiều thật,bên nhau đấy,yêu nhau nhiều lắm đấy nhưng vẫn sợ,vẫn lo,vẫn nghĩ sợ 1 lúc nào đó không còn yêu như thế này nữa.Để rồi thấy như thế nào cũng không đủ,để cứ dằn vặt,để cứ lo nghĩ.Tình yêu vốn dĩ nó cũng không mong manh,nó cũng không quá bền ,nó phụ thuộc vào suy nghĩ mỗi người.Thấy nó mong manh nó mong manh,nghĩ nó bền và chăm chút cho nó thì nó bền.
    Con gái mình hay cả nghĩ,hay lo xa,nhãng ra chút là lo,nhãng ra chút là sợ.
    Thôi cố gắng bằng sự chân thành!
  6. meomeotom

    meomeotom Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/03/2009
    Bài viết:
    1.241
    Đã được thích:
    13
    Con gái thật mong manh như thủy tinh. Đáng yêu mà cũng đáng sợ ...
    Mình chưa yêu ai và được ai yêu chân thành và tha thiết như thế. Cũng đúng thôi, mệnh đề 2 chiều mà. Lúc nào cũng sợ sẽ làm tổn thương đến tình cảm của họ. Có lẽ cái tính tự ti đã ăn sâu vào óc và hoá vôi rồi.
    Cầu chúc những người yêu nhau sẽ đến được với nhau, biết đâu, lúc đấy mình cũng sẽ ăn ké
  7. tueminh86

    tueminh86 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/07/2007
    Bài viết:
    236
    Đã được thích:
    0
    Suy nghĩ nhiều thấy thật là mệt mỏi, chỉ một chút gì đó cũng làm nhớ, nhớ đến da diết, nhớ mãnh liệt. Con gái thật mà mong manh, đôi khi còn là chênh vênh, cảm xúc và lý trí, không cái nào sai nhưng cái nào là đúng đây.Cái gì không phải của mình thì sẽ mãi mãi không thuộc về mình, những gì của mình sẽ là của mình. Mong rằng những người yêu nhau sẽ lại trở về bên nhau........Yêu thương..!!!
  8. HereWeGo

    HereWeGo Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    06/04/2002
    Bài viết:
    1.254
    Đã được thích:
    0

    Được herewego sửa chữa / chuyển vào 10:35 ngày 17/03/2009
  9. MsLeoni

    MsLeoni Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/01/2008
    Bài viết:
    134
    Đã được thích:
    0
    Này... sao cậu giống tớ thế???
  10. tigerfire86

    tigerfire86 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    12/06/2002
    Bài viết:
    5.215
    Đã được thích:
    0
    Đúng đấy,cũng chỉ vì nghĩ nhiều thôi nên mới thành ra mỏi mệt.Có khi mọi việc vẫn tiến triển rất tốt đẹp,mình vẫn rất yêu và hạnh phúc đấy thôi nhưng ngay sau đó có thể nghĩ ngay được.BIết thế nào là đủ,biết thế nào là an tâm?.Mình là người hơi cầu toàn,có thể không tự mình nhận ra là mình đòi hỏi sự hoàn thiện nhất nhưng hình như mình luôn thấy chưa ĐỦ.Hình như do yêu và ghen quá nhiều thế nên lúc nào cũng muốn đựoc an tâm,được cho lòng nhẹ nhõm.Chỉ không như thế một chút thôi là nghĩ,là lo là buồn và có cả tủi thân.
    Người ta bảo con gái thật KHÓ CHIỀU,dở dở ương ương lúc mưa lúc nắng,vừa vui lại buồn ngay được.Con gái là thế mà,chính thế mới hay bị ảnh hửong nhiều về tình cảm.Nếu chuyện khác thì không lo,nhưng chỉ cần tình cảm có chút chút xáo động thôi là lo,là nghĩ rồi.
    Cái tính cách rồi,sao mà bỏ được cơ chứ.Bảo hạn chế nó cũng khó,nghĩ sau này về sau có gia đình rồi trăm thứ bà rằn phải lo,liệu mình có đủ cứng cỏi,mạnh mẽ để gạt bỏ suy nghĩ mà làm những việc khác cần thiết quan trọng hơn không?Hay lại bị chính những suy nghĩ,lo âu của tình cảm nó ngấm vào những việc khác,chẳng làm đựoc gì nên hồn,bung bét hết?
    Phải chăng những người nghĩ nhiều về sau sẽ rất vất vả?.Chắc là đúng!

Chia sẻ trang này