1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Cái hôn của tử thần - "A Kiss Before Dying" - Levin, Ira

Chủ đề trong 'Tác phẩm Văn học' bởi shimizu_hn, 13/02/2003.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. shimizu_hn

    shimizu_hn Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    24/07/2002
    Bài viết:
    1.176
    Đã được thích:
    0
    Chương mươ?i ​
    Mươ?i giơ?, hắn va? Dorothy rơ?i nha?, tay trong tay đi dưới bâ?u trơ?i nắng chan ho?a, lung linh như thu?y tinh trong âm thanh réo gọi, cươ?i đu?a cu?a đám sinh viên đô?ng lớp. Ba cô gái mặc đô?ng phục diêfu ha?nh đang len lo?i đi qua; một cô đánh xập xofa với cái du?i bă?ng gôf; hai cô kia mang ba?ng cô? động cho cuộc tranh gia?i bóng rô? sắp đến.
    - Anh co?n đau không? ?" Dorothy ho?i vi? ve? mặt nhăn nhó cu?a hắn.
    - Đau chút thôi.
    - Anh thươ?ng bị đau nhức như thế a??
    - Không. Em đư?ng bận tâm ?" Hắn nhi?n đô?ng hô? tay ?" Em không lấy pha?i thă?ng thương phế binh la?m chô?ng đâu ma? lo ?" Gịong hắn lư?ng khư?ng.
    Hắn va? na?ng bo? lối đi chính, đi va?o bafi co?.
    - Lúc na?o mi?nh sef đi đến đó ha? anh? ?" Na?ng siết nhẹ tay hắn.
    - Chiê?u nay, khoa?ng bốn giơ?.
    - Sao không đi sớm hơn ha? anh?
    - Sớm đê? la?m gi??
    - Đê? tranh thu? thơ?i gian. Năm giơ? họ nghi? việc.
    - Không mất thi? giơ? lắm đâu. Mi?nh chi? điê?n va?o mâfu hôn thú, sau đó một vị chức sắc na?o đấy la?m lêf kết hôn cho mi?nh luôn.
    - Tốt hơn la? em nên mang theo giấy khai sinh.
    - Ư?, đúng đó.
    Na?ng nhi?n hắn, giọng bôfng trơ? nên đứng đắn, đôi má ư?ng hô?ng vi? thẹn. ?" ?oCon bé chă?ng có ve? gi? la? dối trá ca?? ?" Hắn thâ?m nghif.
    - Anh có ân hận vi? thuốc không công hiệu không ha? anh? ?" Na?ng lo lắng ho?i.
    - Không! Chă?ng có gi? pha?i ân hận ca?.
    - Anh không cươ?ng điệu chứ? Công chuyện sef thế na?o đây?
    - Ơ? mi?nh sef lo liệu, em a?. Anh chi? muốn thư? xem vậy thôi. Tựu trung la? chi? lo cho em.
    Mặt na?ng đo? hơn. Hắn quay đi, bối rối trước ve? hô?n nhiên, ngây thơ trong trắng cu?a na?ng. Hắn lại nhi?n na?ng, trông na?ng tươi thắm, không gợn một nét ưu tư, băn khoăn na?o nưfa trên khuôn mặt. Na?ng ôm lấy cánh tay hắn, nhí nha?nh nói:
    - Không sao đến lớp được. Em trốn học vậy.
    - Hay đấy. Anh cufng cúp luôn. Em hafy ơ? lại với anh.
    - Anh nói sao?
    - Ơ? lại với anh rô?i đến to?a thị chính luôn. Trọn nga?y hôm nay, em pha?i ơ? với anh.
    - Không được đâu, anh. La?m sao em ơ? ca? nga?y được. Em pha?i vê? cư xá lo thu xếp áo quâ?n? Anh không sư?a soạn vali ha??
    - Anh đaf đê? vali ơ? khách sạn khi xuống giưf pho?ng.
    - Aên mặc đẹp nghe anh. Em thích nhi?n thấy anh trong bộ áo quâ?n ma?u xanh nước biê?n đó.
    Hắn cươ?i.
    - Vâng! Xin tuân lệnh, thưa phu nhân. Dâfu sao cufng phu nhân vui lo?ng da?nh cho tôi một ít phút được ơ? cạnh phu nhân, kê? tư? giơ? phút na?y.
    - Mi?nh sef la?m gi?? ?" Na?ng nufng nịu ho?i.
    - Anh cufng chưa biết la?m gi? đây ?" Hắn va? na?ng thung dung băng qua bafi co? ?" Có lef mi?nh đi dạo chơi. Xuống bơ? sông chă?ng hạn.
    - Với đôi gia?y na?y a?? ?" Na?ng nhấc ba?n chân lên, đôi gia?y bă?ng da mê?m, nhẹ ?" Đau chân chết. Gia?y đâu có đế, anh!
    - Ô kê ?" Hắn nói ?" Không đi nưfa.
    - Em đê? nghị thế na?y ?" Na?ng đưa tay chi? nha? Nghệ thuật phía trước mặt ?" Mi?nh va?o đó nghe nhạc.
    - Có la? điên. Một nga?y đẹp trơ?i thế na?y lại rúc va?o đó.
    Hắn chợt im lặng vi? thấy na?ng bôfng nhiên không cươ?i nưfa. Na?ng nhi?n sang phía bên kia nha? Nghệ thuật, nơi có cái tháp nhọn cu?a đa?i truyê?n thanh KBRI vượt cao hă?n lên bâ?u trơ?i.
    - Mới đây em đaf gặp bác sif rtong nha? Ha?nh chính ?" Gịong na?ng nghe?n nghẹn.
    - Lâ?n na?y thi? khác chứ ?" Bôfng hắn đứng khựng.
    - Có chuyện gi? thế?
    - Dorrie, em có lý đấy. Tại sao mi?nh pha?i đợi đến bốn giơ? kia chứ? Mi?nh đến đó ngay bây giơ?.
    - Anh nói sao? Đi ngay bây giơ?? ?" Na?ng ngạc nhiên.
    - Ư?, ngay sau khi em đaf thu xếp mọi việc. Em vê? cư xá chuâ?n bị đi. Em có gi? pha?n đối không?
    - Ôi, em đô?ng ý ca? hai tay. Em muốn đi ngay.
    - Chốc nưfa anh sef gọi em, nói cho em biết anh sef đón em tại đâu.
    - Vâng, vâng ?" Na?ng rướn ngươ?i lên hôn hắn cuô?ng nhiệt ?" Em yêu anh, em yêu anh vô cu?ng ?" Na?ng thi? tha?o.
    Hắn nheo mắt, nhi?n na?ng, cươ?i.
    Na?ng vội vaf ra?o bước, quay đâ?u lại nhi?n hắn, nụ cươ?i vâfn giưf trên môi.
    Hắn nhi?n theo Dorothy, rô?i đưa mắt nhi?n vê? cái tháp sư?ng sưfng bên kia nha? Ha?nh chính ơ? Blue River, to?a nha? mươ?i bốn tâ?ng cao nhất tha?nh phố.

    --------------------------------------------------------------------------------

    Không ai tẻ nhạt ở trên đời. Mỗi số phận chứa một phần lịch sử.
  2. shimizu_hn

    shimizu_hn Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    24/07/2002
    Bài viết:
    1.176
    Đã được thích:
    0
    Chương mươ?i một ​
    Hắn đi đến nha? Nghệ thuật, va?o pho?ng điện thoại ngay dưới dốc câ?u thang. Gọi đến pho?ng chi? dâfn, hắn xin số điện thoại cu?a văn pho?ng kết hôn.
    - Văn pho?ng kết hôn đây.
    - Văn pho?ng mơ? cư?a đến mấy giơ?, thưa ông?
    - Đến mươ?i hai giơ? trưa. Mơ? cư?a lại lúc một giơ? cho đến năm giơ? ba mươi chiê?u.
    - Tư? mươ?i hai giơ? đến một giơ? thi? đóng cư?a?
    - Đúng thế.
    - Cám ơn ông ?" Hắn bo? máy xuống, lấy đô?ng xu khác ấn va?o điện thoại, quay số cư xá đại học. Khi tiếng u u vọng lên tư? đâ?u dây bên kia, hắn không nghe tiếng tra? lơ?i. Bo? ống nghe xuống, hắn lấy la?m thắc mắc không hiê?u tại sao giơ? na?y Dorothy chưa vê?.
    Đi như thế, lef ra con bé pha?i có mặt ơ? pho?ng rô?i! Không co?n tiê?n le?, hắn đi ra ngoa?i, sang phía bên kia khu đại học, va?o một quán ăn nho? đô?i lấy tiê?n le? rô?i nhi?n trân tráo cô gái đang đứng gọi điện thoại. Cô gái gọi xong, hắn bước va?o căn pho?ng co?n thoa?ng mu?i nước hoa, đóng cư?a. Lâ?n na?y có tiếng Dorothy tra? lơ?i.
    - Ai gọi đấy?
    - Anh đây. Sao em lâu vê? thế. Cách đây va?i phút anh có gọi cho em.
    - Trên đươ?ng em dư?ng lại đê? mua một đôi găng tay ?" Giọng na?ng tra?n đâ?y hạnh phúc.
    - Vậy a?? Na?y em, bây giơ? la? mươ?i giơ? hai mươi lăm. Đến mươ?i hai giơ? em chuâ?n bị xong chưa?
    - Em định tắm?
    - Vậy thi? mươ?i hai giơ? mươ?i lăm.
    - Ô kê!
    - Em không báo cho nha? trươ?ng biết em đi nghi? cuối tuâ?n?
    - Pha?i báo anh a?. Anh biết nội quy đấy.
    - Nếu thế, em pha?i cho nha? trươ?ng biết nghi? cuối tuâ?n ơ? đâu, pha?i không?
    - Đúng thế.
    - Rô?i sao nưfa?
    - Em pha?i ghi địa chi?: New Washington House. Nếu ba? giám đốc ho?i, em sef gia?i thích.
    - Em na?y, đợi đến chiê?u rô?i khai báo cufng được. Dâfu sao mi?nh cufng pha?i quay vê? đây. Mi?nh pha?i ghé lại khu nha? goo?ng. Mi?nh pha?i đến đó.
    - Sao vậy anh?
    - Họ ba?o chi? được đăng ký sau khi la?m lêf tha?nh hôn.
    - Em sợ vê? cư xá trêf không kịp lấy vali.
    - Kịp chán. La?m xong mọi thu? tục, mi?nh đến khách sạn ăn trưa. Tư? nha? Ha?nh chính đến đó cufng gâ?n.
    - Vậy báo cho nha? trươ?ng biết bây giơ? luôn thê?. Em thấy có gi? khác đâu.
    - Xem ki?a, Dorrie. Anh nghif nha? trươ?ng đâu đến nôfi điên khu?ng đê? một sinh viên nội trú thoát đi lấy chô?ng. Ba? giám đốc sef bă?ng mọi cách đê? la?m chậm lại công chuyện cu?a chúng ta, ba? muốn rof ba em đaf hay biết chuyện na?y hay chưa. Ba? ta sef lên lớp em đấy, sef ti?m cách khuyên chơ? đến cuối học ky?. Ba? giám đốc na?o cufng pha?i xư? sự như thế.
    - Thôi được. Sau hăfng hay.
    - Thế chứ. Mươ?i hai giơ? ba mươi, anh đợi em ơ? đại lộ Đại học.
    - Sao lại đợi ơ? đó?
    - Em đi ra bă?ng cư?a hông cu?a cư xá, pha?i không? Với va li va? không xin phép?
    - Ư? nhi?, em không nghif đến điê?u đó. Anh na?y, sao giống một cuộc đa?o tâ?u thế?
    - Y hệt như xinê.
    Na?ng cươ?i như nắc ve?.
    - Mươ?i hai giơ? mươ?i lăm nhé!
    - Đúng hẹn. Mi?nh sef xuống phố lúc mươ?i hai giơ? ba mươi.
    - Cha?o chú rê?.
    - Cha?o cô dâu.
    Hắn ăn mặc cha?i chuốt, bộ áo quâ?n ha?i quân ma?u xanh nước biê?n, gia?y tất ma?u đen, áo sơ mi trắng, chiếc ca? vạt kiê?u Ý to ba?n có nhưfng hi?nh hoa huệ óng ánh. Tuy nhiên lúc ngắm mi?nh trong gương, hắn nhận thấy ca? vạt quá sặc sơf, sef khiến mọi ngươ?i chú ý đến, nên hắn thay chiếc ca? vạt ma?u ngọc nhạt hơn. Hắn soi gương một lâ?n nưfa khi đaf khoác áo vét va?o; hắn muốn tạo một nét mặt tự nhiên, không ai đê? ý. Có nhưfng khi đẹp trai quá cufng la? một điê?u bất lợi. Vi? đến chôf đông ngươ?i, hắn buộc lo?ng pha?i đội muf rộng va?nh, be? cụp xuống che khuất một phâ?n khuôn mặt. Hắn câ?n thận đội muf lên đê? kho?i la?m rối tóc.
    Mươ?i hai giơ? lém năm phút, hắn đaf có mặt tại chôf hẹn. Phía bên kia la? hông cư xá. Mặt trơ?i ngay trên đi?nh đâ?u, không khí oi nô?ng, nóng bức. Trong bâ?u không khí chói chang, âm thanh nhưfng cánh chim vôf cánh, nhưfng bước chân, nhưfng bánh xe ghiến trên mặt đươ?ng, nghe la? lạ như thê? nhưfng tiếng động đó vọng lại tư? một bức tươ?ng bă?ng thu?y tinh rtong suốt. Hắn đứng nhi?n cư?a ha?ng bán vuf khí, quay lưng vê? phía cư xá.
    Mươ?i hai giơ? mươ?i lăm, qua kính pha?n chiếu cu?a cư?a ha?ng hắn thấy cư?a bên hông cư xá mơ? va? dáng dấp Dorothy hiện ra. Lâ?n đâ?u tiên na?ng đến đúng hẹn. Hắn quay ngươ?i lại. Na?ng đưa mắt nhi?n quanh, chưa nhận ra hắn. Một tay mang găng câ?m ví, tay kia xách va li bọc va?i ma?u đo?. Hắn giơ tay lên vâfy, na?ng nhi?n sang, môi nơ? nụ cươ?i. Na?ng đợi cho do?ng xe thưa lại mới băng qua lă?n vạch trắng đi vê? phía hắn.
    Na?ng thật đẹp. Bộ áo quâ?n ma?u xanh lục, chiếc khăn qua?ng lụa lấp lánh quanh cô?, gia?i nơ cufng ma?u xanh lục lất phất trên mái tóc va?ng. Hắn cươ?i cha?o na?ng, đưa tay xách va li khi na?ng đến bên hắn.
    - Cô dâu na?o cufng xinh, nhất la? em.
    - Gracia, senor (Cám ơn nga?i) ?" Trông na?ng như muốn ôm choa?ng lấy hắn.
    Một chiếc tắc xi chạy trơ? đến, gia?m tốc độ khi chạy ngang qua chôf hai ngươ?i. Dorothy đưa mắt nhi?n hắn, do? ho?i. Nhưng hắn lắc đâ?u.
    - Nếu muốn tiết kiệm, mi?nh pha?i tập dâ?n ngay bây giơ?.
    Hắn nhi?n vê? phía đại lộ Đại học. Trong ánh sáng nhấp nhóa, một chiếc xe buýt đang chạy đến gâ?n.
    Dorothy nhi?n như muốn nuốt chư?ng ca?nh vật quang na?ng, như thê? lâu nay na?ng bị giam hafm trong nha? ha?ng tháng rô?i vậy. Bâ?u trơ?i xanh ngắt. Khu đại học tra?i da?i dọc theo đại lộ, yên tifnh, râm mát. Va?i sinh viên đang bách bộ thung dung; một va?i ngươ?i nă?m da?i trên tha?m co? xanh mượt.
    - Ôi! ?" Dorothy bôfng thốt lên ?" Trưa nay khi quay vê? đây thi? mi?nh đaf có gia đi?nh!
    Xe buýt phanh rít, dư?ng lại. Hắn va? Dorothy bước lên, ngô?i quay lưng với bác ta?i, nhi?n vê? đa?ng sau. Hắn va? na?ng trao đô?i đôi câu, rô?i môfi ngươ?i chi?m trong do?ng tư tươ?ng cu?a mi?nh. Nếu ai đó ti?nh cơ? đê? ý, chă?ng hiê?u hai ngươ?i đi chung với nhau hay la? đi riêng ref.
    Tâ?ng thứ tám ơ? bên dưới đaf giao lại cho văn pho?ng tha?nh phố quận Rockwell, la? cơ quan trung ương cu?a Blue River. Sáu tâ?ng co?n lại cho các luật sư, bác sif, nha sif, giáo sư thuê va? một ít cho tư nhân mơ? cư?a ha?ng buôn bán. Cấu trúc cu?a to?a nha? la? sự lâfn lộn giưfa lối kiến trúc mới va? cuf, la? sự đối chọi giưfa xưa va? nay, giưfa hai tâ?ng lớp thu? cựu va? cấp tiến ơ? Iowa. Một giáo sư dạy trươ?ng đại học kiến trúc ơ? Stodard đaf liên tươ?ng nó với một sự trụy thai trong kiến trúc. Sự so sánh dí do?m đó đaf khiến các sinh viên cươ?i một cách ý nhị.
    Nhi?n tư? trên xuống, to?a nha? đê? lộ ra một ô vuông vắn, trống rôfng như thê? đaf bị một chiếc máy bay khô?ng lô? na?o đó bô? nha?o xuống khoét thu?ng đi. Nhi?n tư? bên ngoa?i, dafy nha? tâ?ng thứ tám đến tâ?ng mươ?i hai chô?ng chất lên nhau khiến cho nha? như bị tru?ng thấp hă?n xuống. Đươ?ng nét cu?a to?a nha? thô kệch, cứng co?i; nhưfng khung cư?a sô? vâfn co?n ghi hă?n lối kiến trúc nhạt nhefo cu?a Hy Lạp, cánh cư?a bă?ng đô?ng gắn kính co rút lại giưfa nhưfng thân cột khô?ng lô? với nhưfng đâ?u cột uốn cong hi?nh nhánh lúa. Trông to?a nha? như một con quái vật, nhưng khi Dorothy quay đâ?u nhi?n lên, thă?ng tắp trước mufi xe, trông nó giống như một giáo đươ?ng cô? xưa.
    Đúng mươ?i hai giơ? ba mươi, khi hắn va? na?ng băng qua, bước lên nhưfng bực thê?m, đâ?y cư?a bước va?o ha?nh lang nê?n lát đá hoa, to?a nha? đông nghẹt toa?n ngươ?i la? ngươ?i; ngươ?i thi? tranh thu? đi ăn trưa; ngươ?i thi? hối ha? đến nơi hẹn; ngươ?i thi? đứng đợi chơ?. Tiếng nói chuyện, tiếng đế gia?y kéo lê trên nê?n nha?, tất ca? tạo nên một thứ âm thanh hôfn độn, nhức óc vang vang dưới vo?m mái nha? cong.
    Hắn đi sau na?ng va?i bước, đến văn pho?ng qua?n lý dọc bên ha?nh lang.
    - Xin lôfi, đây có pha?i văn pho?ng kết hôn không? ?" Dorothy ho?i, đưa mắt đọc cái biê?n treo trên cư?a, vư?a lúc hắn đến bên cạnh na?ng. Hắn nhi?n cái biê?n, dư?ng dưng như không biết na?ng có mặt ơ? đó.
    - Đây rô?i ?" Dorothy reo lên mư?ng rơf ?" Văn pho?ng kết hôn, số 604.
    Hắn đi vê? phía thang máy trước mặt, đối diện với cư?a chính quay tự động. Dorothy ra?o bước theo hắn. Na?ng đưa tay nắm ba?n tay hắn đang xách chiếc va li cu?a na?ng. Hắn gia? vơ? như không nhận thấy cư? chi? ấy cu?a na?ng vi? hắn vâfn không đô?i va li sang tay kia.
    Một trong bốn thang máy đê? cư?a mơ?, một nư?a số khách đang đứng đợi bên trong. Khi đến bên thang máy, hắn khef nhích lui một bước nhươ?ng Dorothy va?o trước. Một ngươ?i đa?n ba? đứng tuô?i theo liê?n phía sau, hắn đợi ba? ta va?o xong rô?i mới va?o theo. Cư? chi? lịch sự cu?a hắn khiến ba? ta rất bă?ng lo?ng, vi? trong cái giây phút vội vaf na?y, đấy la? một cư? chi? rất hiếm. Ba? mi?m cươ?i cha?o hắn nhưng thất vọng khi thấy hắn vâfn không lấy muf xuống. Ba? đứng chắn giưfa hắn va? Dorothy nên Dorothy pha?i nhón chân lên nhi?n qua đâ?u ba? ta đê? nhoe?n miệng cươ?i với hắn. Hắn khef nhếch môi cươ?i như cươ?i với ai đó, chứ không pha?i với na?ng.
    Đến tâ?ng sáu, hắn va? Dorothy ra kho?i thang máy, cu?ng với hai ngươ?i đa?n ông khác, cufng đang xách va li va? hấp tấp đi dọc theo ha?nh lang.
    - Anh, đợi em với chứ ?" Na?ng gọi nho?, giọng vui ve? khi cánh cư?a thang máy vư?a khép lại.
    Na?ng ra sau cu?ng, hắn ra trước. Hắn ref sang trái, đi cách na?ng hai ba thước, như thê? quanh hắn chă?ng co?n ai ngoa?i mi?nh hắn. Na?ng đuô?i kịp, câ?m tay hắn, liếng thoắng. Hắn quay đâ?u nhi?n lui, ve? mặt bối rối. Đưa mắt nhi?n vê? phía sau na?ng, hắn thấy hai ngươ?i đa?n ông kia đến cuối ha?nh lang, ref bên trái va? khuất bóng.
    - Anh chạy đi đâu thế? ?" Giọng na?ng giận dôfi.
    - Xin lôfi em ?" Hắn nói ?" chú rê? quá hô?i hộp!
    Hắn va? na?ng đi men theo ha?nh lang, tay nắm tay, vo?ng theo phía trái. Dorothy nhâ?m đọc nhưfng chưf số trên cư?a môfi lâ?n đi qua: 620, 618, 616,? Pha?i ngoặt sang trái một lâ?n nưfa mới đến pho?ng số 604, ơ? mafi phía sau ô vuông cu?a to?a nha?, bên kia thang máy. Hắn thư? mơ? cư?a. Cư?a khóa. Hắn va? Dorothy đọc ba?ng ghi giơ? la?m việc trên kính cư?a kính mơ? đục. Dorothy ca?u nha?u, thất vọng.
    - Khi? thật ?" Hắn nói ?" Lef ra anh pha?i gọi điện thoại ho?i họ trước. ?" Dorothy cáu ki?nh ?" Xuống dưới kia đợi, anh.
    - Đông ngươ?i quá ?" Hắn la?u ba?u ?" Anh có ý kiến thế na?y.
    - Anh nói đi.
    - Ta lên sân thượng vậy. Hôm nay trơ?i tuyệt đẹp. Anh cuộc với em ơ? trên đấy mi?nh có thê? nhi?n xa ha?ng dặm.
    - Họ có cho mi?nh lên không đaf chứ?
    - Không ai ngăn ca?n thi? mi?nh cứ lên ?" Hắn xách va li ?" Na?o, em hafy nhi?n thế giới một lâ?n cuối, cái nhi?n cu?a một ngươ?i co?n độc thân.
    Na?ng cươ?i e ấp. Hắn va? na?ng vo?ng lại phía thang máy. Va?i giây sau họ nhi?n thấy trên cư?a có ngọn đe?n nho? chớp chớp sáng một mufi tên sơn ma?u trắng chi? hướng lên phía trên.
    Lâ?n nưfa, trong lúc ra kho?i thang, hắn va? na?ng bị tách xa nhau vi? nhưfng ngươ?i chen chúc vội vaf kia. Đứng nơi ha?nh lang, hắn va? na?ng đợi cho nhưfng ngươ?i ấy hối ha? ref ơ? khúc quanh hoặc hấp tấp bước va?o các pho?ng, sau đấy Dorothy mới thúc giục hắn:
    - Đi cho rô?i, anh ?" Gịong na?ng thâ?m thi? như thê? na?ng như thê? na?ng đang âm mưu đô?ng lofa với hắn. Na?ng đang dấn mi?nh va?o một cuộc phiêu lưu, mạo hiê?m.
    Đi hết nư?a vo?ng trong to?a nha?, hắn va? na?ng đến cạnh pho?ng số 1042 va? nhi?n thấy một cánh cư?a có biê?n đê?: Câ?u thang. Họ đâ?y cư?a bước va?o. Tiếng cư?a khef rít lên phía sau lưng. Hắn va? na?ng đứng ơ? chôf bệ thang, nhưfng nấc thang bă?ng kim loại đen đen dâfn lối lên, xuống. Tia nắng tư? khung trơ?i đâfm hơi sương xuyên va?o pho?ng. Họ leo lên. Tám bậc thang, ref lối, rô?i tám bậc thang bưfa. Cánh cư?a bă?ng đô?ng đo? sâfm chắn ngang mắt. Hắn thư? nắm cư?a.
    - Cư?a khóa thi? pha?i?
    - Không đâu.
    Hắn kê vai va?o cư?a, đâ?y.
    - Coi chư?ng lấm bâ?n quâ?n áo, anh ?" Cánh cư?a cách ri?a độ một tấc. Ri?a cư?a nhô ra khiến hắn khó có thăng bă?ng đê? lấy sức xô cư?a ra.
    - Xuống dưới kia đợi đi anh ?" Dorothy đê? nghị ?" Cư?a khóa ơ? bên trong rô?i?
    Hắn nghiến chặt ha?m răng. Chân trái ti? mạnh nơi ri?a cư?a, hắn ra sức đâ?y. Tiếng cư?a nhẹ kêu, tiếng dây xích loa?ng xoa?ng. Ma?nh da trơ?i xanh ngắt đập va?o mắt hắn, mắt hắn nhấp nhóa vi? tư? trong bóng tối chợt ra ngoa?i ánh sáng. Có tiếng đập cánh cu?a chim câu.
    Hắn nhấc va li lên, bước qua gơ? cư?a, lại đê? va li xuống, đâ?y rộng cư?a. Đứng sang bên, đưa tay mơ?i Dorothy, tay kia chi? ra mái nha? thênh thang, cư? chi? cu?a hắn nom như cư? chi? cu?a ngươ?i hâ?u ba?n chọn cho khách quí chôf ngô?i sang trọng nhất. Hắn hơi khom ngươ?i, miệng điê?m nụ cươ?i tươi nhất cu?a hắn:
    - Xin cô nương nhẹ bước va?o?
    Nắm ba?n tay hắn, na?ng ung dung bước ngang qua go? cư?a, đặt chân lên mái nha? ra?i đâ?y hắc ín.
    --------------------------------------------------------------------------------

    Không ai tẻ nhạt ở trên đời. Mỗi số phận chứa một phần lịch sử.
  3. shimizu_hn

    shimizu_hn Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    24/07/2002
    Bài viết:
    1.176
    Đã được thích:
    0
    Chương mươ?i hai ​
    Hắn đaf bi?nh tâm trơ? lại. Có một lúc hắn hâ?u như hốt hoa?ng vi? không mơ? được cánh cư?a, nhưng trong khoa?nh khắc nó pha?i khuất phục trước sự quyết tâm, va? sức mạnh đôi vai hắn. Giơ? đây hắn đaf vưfng tin. Mọi việc sef hoa?n ha?o. Không một sơ hơ?. Không một ai xen va?o. Hắn biết rof điê?u đó. Chưa bao giơ? hắn ca?m thấy tho?a mafn như thế kê? tư? khi ?" lạy Chúa ?" kê? tư? khi co?n ơ? nha? trươ?ng đến nay.
    Hắn sef mơ? cư?a he hé, đê? pho?ng lúc rơ?i kho?i nơi na?y, hắn sef không gặp một trắc trơ? na?o. Tất nhiên lúc đó hắn pha?i gấp rút, nhanh nhẹn. Hắn khef cúi ngươ?i xuống đê? có thê? xê dịch va li sang một bên, đô?ng thơ?i tay kia có thê? đâ?y cư?a đóng lại. Hắn có ca?m tươ?ng cái mufi bị lệch đi do cư? chi? vư?a rô?i cu?a hắn. Hắn muf xuống đê? trên va li. ?oÔi, mi?nh pha?i tính toán đu? thứ chuyện trên đơ?i. Việc chă?ng ra gi? như cái muf na?y đây cufng gây ra bao phiê?n toái ?" Cô gái bị xô ngaf va? một cơn gió thô?i mạnh hay một sức mạnh vô ti?nh na?o đây khiến cái muf rơi xuống cạnh thi ha?i cô gái. Thế la? ai kia cufng pha?i lao mi?nh theo cái muf tai quái ấy thôi?. Nhưng với hắn, chuyện đó không thê? xa?y ra. Hắn đaf tiên liệu, đaf tính toán kyf lươfng. Chi? có ba?n tay Thượng đế hay một sức mạnh vô hi?nh na?o đấy ?" gia? dụ vậy thôi ?" mới có thê? phá ho?ng kế hoạch cu?a hắn. Hắn đaf không bo? sót một chi tiết na?o ?" du? vụn vặt ?" trong chương tri?nh ha?nh động cu?a hắn. Hắn vuốt mái tóc ?" ?oGiá lúc na?y mi?nh có cái gương soi?.
    - Lại đây xem cái na?y anh! ?" Dorothy gọi hắn. Hắn xoay ngươ?i nhi?n. Dorothy đứng cách hắn va?i thước, lưng quay vê? phía hắn, ví kẹp dưới nách, hai tay đê? trên bao lơn ơ? mép mái nha?, tha?nh cao đến thắt lưng. Hắn đến bên na?ng.
    - Cái gi? đa?ng kia? ?" Na?ng ho?i hắn.
    Họ đang ơ? phía sau cu?a to?a nha?, mặt hướng vê? phía nam. Tha?nh phố tra?i da?i trước mắt, rạng rơf trong ánh nắng ban trưa.
    - Nhi?n ki?a ?" Dorothy reo lên, tay chi? một đốm xanh đa?ng xa tít.
    - Khu đại học đó ?" Hắn đê? tay lên vai na?ng. Ba?n tay mang găng trắng với lên nắm lấy tay hắn.
    Khi na?ng đưa lên đây, hắn dự định pha?i ha?nh động chớp nhoáng, không châ?n chư? một tích tắc na?o hết. Nhưng bây giơ? chă?ng câ?n gi? pha?i vội, hafy chậm rafi, ung dung, lúc thuận lợi sef ra tay. Suốt tuâ?n na?y, đâ?u óc hắn lúc na?o cufng bận rộn, không một giây ngơi nghi?. Nhưng có pha?i chi? một tuâ?n na?y đâu ?" ha?ng năm trơ?i đă?ng đăfng rô?i. Khi co?n ơ? trung học, hắn đaf sống trong trạng thái căng thă?ng, với nhưfng lo toan, với nhưfng mặc ca?m. Bây giơ? không có gi? pha?i vội, không có gi? pha?i hấp tấp. Hắn nhi?n mái đâ?u đang tựa sát va?o ngực hắn, la?n tóc va?ng óng a? đâ?y sức sống, hắn nhe? nhẹ thô?i va?o mái tóc, va?i sợi tóc lất phất bay. Na?ng ngoa?nh đâ?u nhi?n hắn, nụ cươ?i tra?n trê? hạnh phúc.
    Lúc na?ng quay lại đưa mắt nhi?n quang ca?nh, hắn nhính ngươ?i lên phía trên một chút, tay vâfn đặt trên vai na?ng, nhoa?i ngươ?i ra ngoa?i nhi?n xuống bên dưới. Dưới kia mái ngói cư?a ha?ng đo? au, ban công giống như hi?nh vo? nghêu gác ngang qua to?a nha?. Đó la? đi?nh mái nha? cu?a dafy nha? sau cu?a tâ?ng lâ?u thứ mươ?i hai. Tư? trên nhi?n xuống thấy hết bốn phía cu?a nó. ?o Không được rô?i ?" hắn nghif thâ?m, lượng tính ?" Chi? rơi xuống hai tâ?ng thôi sao? Không ba?o đa?m?. Hắn đưa mắt quan sát mái nha? đang đứng.
    Khoa?ng đất trên mái nha? rộng chư?ng một trăm năm mươi feet vuông (1), một bơ? tha?nh bă?ng đá trắng vây quanh hâ?m thông gió vuông vắn độ ba mươi feet ngay giưfa mái nha?. Một hô? chứa nước bên trái. Phía bên pha?i, tháp KBRI cao chót vót như một cái tháp Eifel nho nho?. Trước mặt hắn chếch qua bên trái la? lối đi va?o câ?u thang có mái che nghiêng nghiêng phía trước.
    Bên kia hâ?m thông gió, phía bắc cu?a to?a nha?, cơi lên một hi?nh chưf nhật khá lớn, mái che hệ thống máy cu?a thang máy. Khắp mái nha? nhưfng ống khói, nhưfng ống quạt gió trông như nhưfng đập ngăn nước luf phu? đâ?y hắc ín.
    Đê? Dorothy đứng đấy một mi?nh, hắn đi sang phía bơ? tha?nh hâ?m thông gió. Hắn chô?m ngươ?i nhi?n qua. Bốn tha?nh tươ?ng tuột da?i xuống mươ?i bốn tâ?ng ơ? phía dưới, nơi góc tươ?ng chất đâ?y thu?ng sắt va? thu?ng gôf. Hắn đa?o mắt ti?m kiếm một lúc trên nê?n mái nha?, rô?i cúi gập ngươ?i nhặt lấy một hộp diêm nhạt nho?a vi? nhưfng trận mưa. Hắn ném hộp diêm ra kho?i bơ? tha?nh, nhi?n nó rơi, rơi va? chi?m li?m dưới tít mu? bên dưới. Hắn nhi?n bức tươ?ng quanh hâ?m thông gió. Ba phía có cư?a sô?. Phía co?n lại xây bít kín. Địa điê?m thuận lợi cho công việc cu?a hắn: phía nam hâ?m thông gió. Chôf na?y gâ?n ngay câ?u thang. Hắn vôf vôf lên mặt tha?nh, đôi môi mím lại, trâ?m ngâm. Bơ? tha?nh cao hơn dự đoán cu?a hắn.
    Dorothy đến phía sau ôm lấy cánh tay hắn.
    - Nơi đây thật vắng ve?, yên tifnh, ha? anh? ?" Na?ng nói nho?.
    Hắn lắng nghe. Thoạt tiên có ca?m tươ?ng nơi đây im lặng nhưng sau đó mới nghe tiếng ri? râ?m u? u? trên mái nha?, tiếng động cu?a nhưfng động cơ thang máy, tiếng cánh quạt ru? ru?, tiếng gió thô?i vi vu trên nhưfng sợi dây cáp cu?a tháp truyê?n thanh?
    Hắn va? na?ng châ?m chậm đi quanh hâ?m thông gió, đi qua mái che hệ thống thang máy. Trong khi đi, Dorothy lấy tay nhẹ phu?i chôf bâ?n trên vai áo cu?a hắn do kê vai đâ?y cư?a lúc nafy. Ơ? phía ri?a mép mái nha? hướng bắc, họ nhi?n thấy con sông pha?n chiếu ca? bâ?u trơ?i cao vơ?i vợi trong do?ng nước xanh thâfm như ma?u xanh trên nhưfng ba?n đô? vef hi?nh sông biê?n.
    - Anh có thuốc đấy không?
    Hắn cho tay va?o túi. Tay đụng bao thuốc, nhưng nghif sao hắn lại rút tay không ra kho?i túi.
    - Chă?ng có điếu na?o ca?. Em có không?
    - Đê? em xem. Hi?nh như em bo? đâu đây ?" Na?ng sơ? soạng trong ví, gạt hộp phấn, sáp sang bên ?" Có thuốc đây anh ?" Na?ng lấy môfi ngươ?i một điếu. Hắn bật diêm châm thuốc cho na?ng va? hắn, na?ng bo? bao thuốc va?o ví tay.
    - Dorrie, anh muốn nói với em điê?u na?y? - Na?ng đang ngư?a mặt nha? khói lên không, lắng nghe ?" Vê? các viên thuốc?
    Nét mặt na?ng bôfng trắng nhợt, nhi?n hắn, miệng nuốt nước bọt, ho?i:
    - Cái gi? ha? anh?
    - Anh mư?ng thuốc đaf không công hiệu ?" Hắn tươi cươ?i ?" Anh mư?ng thực sự.
    Na?ng nhi?n hắn, chưa hiê?u.
    - Anh mư?ng a??
    - Rất mư?ng. Khi gọi dây nói cho đêm qua, anh có ý định ba?o em đư?ng uống thuốc nưfa. Nhưng em đaf uống mất rô?i. ?oNa?o thú tội đi, con khốn kiếp ?" hắn chư?i thâ?m ?" ma?y pha?i thô? lộ, pha?i nhận tội. Tao pha?i giết ma?y!?.
    --------------------------------------------------------------------------------

    Được shimizu_hn sửa chữa / chuyển vào 19:02 ngày 17/03/2003
  4. shimizu_hn

    shimizu_hn Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    24/07/2002
    Bài viết:
    1.176
    Đã được thích:
    0
    Giòng nà?ng run run như sợ hàfi, như mư?ng vui.
    - Cài gì? khiẮn anh thay 'Ă?i ỳ 'ình? Tài sao thẮ? Anh rẮtâ?
    - Anh khĂng ròf. Anh 'àf suy nghìf kỳf. Anh cùfng bfn khofn, nĂn nòng trong viẶc cưới hò?i như em vẶy â?" Hf́n ngước mf́t nhì?n thẮy 'Ăi mà nà?ng hĂ?ng hà?o lài, ành mf́t sàng ngơ?i lĂn. â?" Hơn nưfa, anh nghìf hà?nh 'Ặng thẮ là? cò tẶi.
    - Anh nghìf vẶy thẶt sao anh? â?" Giòng nà?ng như nghèt thơ? â?" Anh mư?ng thẶt sao anh?
    - TẮt nhiĂn. Anh 'àf khĂng nòi nẮu anh khĂng nghìf thẮ.
    - Ă"i lày Chùa!
    - ChuyẶn gì? thẮ, Dorrie?
    - Anhâ? em nòi anh 'ư?ngâ? 'ư?ng giẶn nhà. Emâ? em khĂng uẮng thuẮc.
    Hf́n là?m ra vè? ngàc nhiĂn. â?oĐẮn giơ? rĂ?i 'Ắy mà?y à â?" hf́n nghìfâ?.
    - Anh cò nòi là? anh sèf là?m viẶc và?o ban 'Ăm và? em thẮy ròf chùng ta cò thĂ? xoay sơ? cuẶc sẮng mẶt càch tẮt 'èp. Do 'òâ? Em biẮt là?m thẮ là? khĂng 'ùng, là? càfi lơ?i anh â?" Nà?ng ngư?ng, 'ưa mf́t nhì?n hf́n â?" Anh khĂng giẶn em, phà?i khĂng anh? â?" Gìong nà?ng trơ? nĂn khĂ?n khoà?n â?" Anh cò hiĂ?u em khĂng?
    - HiĂ?u, bè yĂu cù?a anh. Anh khĂng hĂ? giẶn. Anh 'àf nòi với em anh vui mư?ng vì? thuẮc khĂng hiẶu nghiẶm.
    Nà?ng mì?m cươ?i nhè nhòfm:
    - Em thẮy bứt rứt trong ngươ?i vì? 'àf dẮi trà với anh. Em 'àf nghìf khĂng bao giơ? nòi cho anh nghe 'iĂ?u Ắy 'ượcâ? Em thẶt khĂng ngơ?.
    Hf́n lẮy khfn tay chẶm nước mf́t cho nà?ng, nhưfng giòt nước mf́t hẮi hẶn và? hành phùc.
    - Dorrie, em 'àf là?m gì? với nhưfng viĂn thuẮc?
    - Em nèm mẮt rĂ?i â?" Nà?ng cươ?i bèfn lèfn.
    - Ơ? 'Ău em? â?" Hf́n hò?i như vĂ tì?nh, vư?a bò? khfn tay và?o tùi trước ngực.
    - Nhà? vẶ sinh.
    ĐẮy là? 'iĂ?u hf́n cĂ?n nghe. â?oLỳ do nò cò?n sẮng là? thẮ. KhẮn kiẮpâ?. Hf́n nèm mành 'iẮu thuẮc, lẮy chĂn dĂfm nàt. Dorothy hìt hơi cuẮi cù?ng rĂ?i cùfng nèm 'i.
    - Ă"i â?" Nà?ng kĂu lĂn sung sướng â?" Em hành phùc quà!
    Hf́n khèf Ăm nà?ng, nhè hĂn phớt lĂn 'Ăi mĂi ngòt lìm hành phùc kia.
    - Ư?, cuẶc 'ơ?i quà? thẶt tuyẶt diẶu â?" Hf́n 'Ă?ng tì?nh.
    Hf́n nhì?n xuẮng hai 'iẮu thuẮc trĂn sà?n, 'òt thuẮc cù?a nà?ng cò?n dình son mĂi, cù?a hf́n thì? khĂng. Nhf̣t mĂ?u thuẮc cù?a mì?nh lĂn, hf́n lẮy tay bè? gàfy 'Ă? cho thuẮc rơi ra, rĂ?i vo trò?n giẮy thuẮc nèm qua bơ? thà?nh.
    - Trong quĂn 'Ặi, bòn anh thươ?ng là?m thẮ â?" Hf́n phĂn trĂ?n. Nà?ng nhì?n 'Ă?ng hĂ? tay: mẶt giơ? kèm mươ?i.
    - ĐĂ?ng hĂ? cù?a em hơi nhanh â?" Hf́n nòi, liẮc nhì?n 'Ă?ng hĂ? nơi tay hf́n â?" Cò?n 'Ắn mươ?i lfm phùt. Hf́n nf́m tay nà?ng, kèo nà?ng 'i.
    - Anh 'àf nòi với bà? chù? nhà? chưa?
    - Càiâ? à?, à? xong rĂ?i â?" Hò 'i qua cài mài che hẶ thẮng thang mày â?" Thứ hai 'Ắn, em dòn 'Ă? ơ? chĂf em vĂ? 'ược rĂ?i.
    Dorothy nhoè?n miẶng cươ?i hớn hơ?.
    - Bòn con gài ơ? cư xà sèf ngàc nhiĂn lf́m, anh nhì?? â?" Hf́n và? nà?ng 'i sang phìa bơ? thà?nh hĂ?m thĂng giò â?" Anh xem liẶu bà? chù? nhà? cò 'Ă?ng ỳ nới rẶng thĂm chĂf ơ? cho mì?nh khĂng?
    - Anh nghìf bà? ta sèf bf?ng lò?ng thĂi.
    - Em sèf bò? lài mẶt ìt 'Ă? dù?ng khĂng cĂ?n thiẮt lf́m và? nhưfng 'Ă? dù?ng mù?a 'Ăng, trĂn rĂ?m thượng cư xà. Chf?ng cò 'Ă? 'àc gì? nhiĂ?u lf́m 'Ău.
    Hf́n và? nà?ng 'i 'Ắn cư?a phìa nam cù?a hĂ?m thĂng giò. Hf́n dựa lưng và?o bơ? thà?nh, 'ưa tay ra sau bẮu và?o thà?nh, nhà?y nhòt lĂn ngĂ?i, hai chĂn bàm chf̣t và?o thà?nh tươ?ng.
    - Đư?ng ngĂ?i thẮ! Nà?ng kĂu lĂn, giòng 'Ă?y sợ hàfi.
    - Sợ cài gì? â?" Hf́n nòi, 'ưa mf́t nhì?n mf̣t thà?nh â?" rẶng 'Ắn ba tẮc. Cùfng như em ngĂ?i trĂn ghẮ 'à vẶy thĂi. â?" Hf́n lẮy tay vĂf vĂf chĂf ngĂ?i bĂn phìa trài hf́n â?" NgĂ?i lĂn em.
    - KhĂng, em sợ lf́m â?" Nà?ng lf́c 'Ă?u tư? chẮi.
    - Nhàt như thò?.
    Dorothy rơ? mèp thà?nh.
    - QuĂ?n ào emâ? - Nà?ng ngẶp ngư?ng. Hf́n rùt chiẮc khfn tay ra, trà?i rẶng trĂn mf̣t thà?nh 'à.
    - ThẮ chứ â?" Hf́n Ău yẮm choà?ng tay qua Ăm eo nà?ng. Nà?ng quay 'Ă?u ra sau vai nhì?n â?" Em 'ư?ng nhì?n xuẮng, sèf chòng mf̣t, em à?.
    Hf́n 'Ă? cài vì cù?a nà?ng phìa tay phà?i hf́n. Cà? hai ngĂ?i nòi nfng gì?. Tay nà?ng vĂfn cò?n bàm và?o thà?nh tươ?ng. Sau lưng phìa cĂ?u thang mẶt 'Ăi chim 'ang nhè? nhè 'i ra, nhì?n hai ngươ?i e dè?, dẮu chĂn cù?a chùng mơ? mơ? in trĂn mf̣t hf́c ìn.
    - Anh gòi 'iẶn thoài hay là? viẮt thư cho mè anh?
    - Anh chứ tình.
    - Em sèf viẮt thư cho chì Ellen và? ba em. ChuyẶn nà?y khò nòi qua 'iẶn thoài lf́m.
    TiẮng cành quàt kĂu làch càch. Làt sau, hf́n bò? tay 'ang Ăm eo nà?ng ra, rĂ?i 'f̣t trĂn bà?n tay 'ang bẮu và?o mèp thà?nh cù?a nà?ng. Tay kia hf́n cùfng chẮng lĂn mf̣t tươ?ng và? nhanh nhèn nhà?y xuẮng. Trước khi nà?ng cò thĂ? là?m như hf́n thì? hf́n 'àf vẶi quay phf́t lài, 'Ắi diẶn với nà?ng, bùng hf́n tựa và?o hai 'Ă?u gẮi cù?a nà?ng, hai tay cĂ?m lẮy hai tay nà?ng. Hf́n cươ?i nhì?n nà?ng 'f́m 'uẮi. Nà?ng cươ?i lài. Hf́n 'ưa mf́t nhì?n xuẮng bùng nà?ng:
    - Bà? mè nhò? bè cù?a anh!
    Nà?ng cươ?i e thèn.
    Bà?n tay hf́n lĂ?n 'Ắn 'Ă?u gẮi nà?ng, chùm lài nơi 'Ắy, nhưfng ngòn tay dưới chiẮc vày mơn man là?n da màt rượi cù?a nà?ng.
    - Mì?nh 'i xuẮng dưới, anh.
    - ChẮc nưfa thĂi, em yĂu. Mì?nh cò?n nhiĂ?u thì? giơ? lf́m.
    AĂnh mf́t hf́n chàm phà?i ành mf́t nà?ng. Hf́n 'fm 'fm nhì?n nà?ng trong khi hai tay cù?a hf́n chuyĂ?n dĂ?n dĂ?n xuẮng bf́p chĂn nà?ng. Trong tĂ?m nhì?n, hf́n vĂfn thẮy 'Ăi bà?n tay nà?ng bàm và?o thà?nh tươ?ng.
    - AĂo em thẶt 'èp â?" Hf́n tàn tì?nh, nhì?n cài nơ bf?ng lùa nơi cĂ? ào nà?ng â?" AĂo mới hà? em?
    - ĐĂu cò, cùf mè?m rĂ?i.
    Hf́n nhì?n cò vè? dò? xèt.
    - Cài nơ cù?a em bì lẶch sang mẶt bĂn â?" Hf́n thẮy mẶt bà?n tay rơ?i khò?i thà?nh tươ?ng, 'ưa lĂn sư?a thf́t nơ â?" KhĂng 'ược. Em cà?ng là?m nò lẶch hơn nưfa â?" Hf́n bà?o nà?ng. Lài mẶt bà?n tay nưfa rơ?i khò?i mèp tươ?ng.
    ĐĂi bà?n tay hf́n nhè vuẮt xuẮng cĂ? chĂn nà?ng, chĂn phà?i khèf nhìch ra sau, nhòn chĂn, chuĂ?n bìâ? Hf́n nìn thơ?.
    Hai tay nà?ng 'ang sư?a lài thf́t nơ.
    - Được chưaâ?
    Như con rf́n hĂ? mang, hai tay hf́n thof́t nhanh nhèn nf́m lẮy gòt chĂn nà?ng, giẶt mành chĂn nà?ng ra, hẮt lĂn cao. Trong tìch tf́c kinh hoà?ng, bẮn mf́t chàm nhau, mẶt tiẮng kĂu thèt bẶc ra khò?i cĂ? hòng nà?ng. LẮy hẮt sức, hf́n nf́m hai chĂn tĂ dài cù?a nà?ng 'Ă?y mành, xĂ nà?ng qua khò?i bơ? thà?nh. TiẮng thèt 'au thương, hàfi hù?ng cù?a Dorothy dẶi lài nơi nhà? thĂng giò tựa hĂ? như sợi dĂy 'iẶn rực 'ò? lĂn. Hf́n nhf́m nghiĂ?n mf́t. TiẮng thèt nhò? dĂ?n, nhò? dĂ?n, lìm 'i rĂ?i tf́t ngẮm. Cò tiẮng loà?ng xoà?ng nhè vang, hf́n chợt nhớ nhưfng thù?ng sf́t, thù?ng gĂf chẮt 'Ă?y bĂn dưới.
    Hf́n mơ? choà?ng mf́t ra, thẮy chiẮc khfn tay giò thĂ?i cuẶn bay nhè? nhè trĂn mài nhà? tràt 'Ă?y hf́c ìn. Hf́n vẶi 'Ắn nhf̣t lĂn, rĂ?i chày bĂ? vĂ? phìa cĂ?u thang, tay chẶp lẮy chiẮc mùf và? va li; tay xĂ mành cành cư?a, lẮy khfn lau nf́m cư?a như hf́n 'àf tư?ng là?m. Bước và?o. Đòng cư?a. Lau nf́m cư?a bĂn trong. Quay lưng vùt chày.
    Hf́n trượt nhanh trĂn nhưfng nẮc thang bf?ng kim loài mà?u 'en, va li chàm và?o chĂn, mu bà?n tay chày bò?ng trĂn thà?nh cĂ?u thang. Tim hf́n nhà?y thì?nh thìch như muẮn bung ra khò?i lĂ?ng ngực vàm vơf cù?a hf́n, nhưfng bức tươ?ng mùa may khiẮn hf́n chòng mf̣t. CuẮi cù?ng hf́n 'àf ơ? nơi sà?n thang mày thứ bà?y. Hf́n Ăm trù cĂ?u thang, hơi thơ? hĂ?n hĂ?n, dĂ?n dẶp. Ỳ nghìf â?othư giàfn sự cfng thf?ng cù?a cơ thĂ?â? nhà?y mùa trong 'Ă?u hf́n. ĐẮy là? lỳ do tài sao hf́n phà?i chày như thẮ â?" thư giàfn sự cfng thf?ng cù?a cơ thĂ?, chứ khĂng phà?i là? hf́n sợ hàfi. Hf́n khĂng sợ! Hf́n 'iĂ?u hò?a hơi thơ?. ĐĂ? va li xuẮng, hf́n vuẮt lài cài mùf 'àf nhà?u nàt trong tay lùc chày. Hf́n 'Ặi mùf lĂn, tay hơi run run. Hf́n nhì?n bà?n tay, lò?ng bà?n tay lẮm bĂ?n vì? gòt chĂn già?yâ? LẮy khfn lau tay rĂ?i nhèt và?o tùi, sư?a lài ào quĂ?n ngay ngf́n, rĂ?i hf́n xàch va li, mơ? cư?a bước và?o hà?nh lang.
    Mòi cư?a 'Ă?u mơ? toang. Ngươ?i ngươ?i chày ù?a, 'Ă? xĂ vĂ? càc khung cư?a sĂ? nhì?n vĂ? phìa hĂ?m thĂng giò. Nhưfng ngươ?i bàn hà?ng, mf̣t mà?y hớt hà?i, nhưfng cĂ thư kỳ tay cò?n Ăm chĂ?ng hĂ? sơ, nhưfng ngươ?i 'à?n Ăng tay ào xof́n lĂn, mf́t 'eo kình, hà?m rfng ghiẮn chf̣t, mf̣t xanh như tà?u là. HĂfn loàn. Hf́n tiẮn vĂ? phìa thang mày, bước chĂn bì?nh thà?n, 'Ăi lùc 'ứng dư?ng lài khi ngươ?i nà?o 'Ắy 'Ăm bĂ? vĂ? hf́n, rĂ?i hf́n lài tiẮp tùc 'i như mẶt ngươ?i nhà?n tà?n, thơ? ơ mòi chuyẶn. Ngang qua nhưfng va8n phò?ng, hf́n 'ưa mf́t nhì?n và?o bĂn trong, thẮy nhưfng tẮm lưng 'ang nhoà?i ra ngoà?i cư?a sĂ?, tiẮng nòi rì? rà?o, 'Ă?y xùc 'Ặng.
    Hf́n 'Ắn phò?ng thang mày. Đợi. MẶt thang mày 'ang trĂ?i lĂn. Hf́n 'Ắn bĂn cư?a. MẶt và?i ngươ?i nhò? to trao 'Ă?i tin tức cho nhau, cài già lành nơi thang mày loàfng ra vì? nhưfng tẮm lưng mành mèf.
    Nơi 'Ăy toàt lĂn mẶt vè? bì?nh thươ?ng dĂf chìu. HĂ?u hẮt mòi ngươ?i tư? bĂn ngoà?i và?o, khĂng ai bẶn tĂm 'Ắn sự huyĂn nào quanh mì?nh. Nhè vung vĂ?y va li, hf́n bfng ngang qua khu hà?nh lang rẶng làt 'à hoa, bước và?o cuẶc sẮng, hò?a mì?nh và?o sự nào nhiẶt cù?a mẶt buĂ?i trưa oi à?. Khi hf́n theo nhưfng bẶc thĂ?m trước tò?a nhà? xuẮng 'ươ?ng, hai ngươ?i cà?nh sàt bfng bfng 'i lĂn. Hf́n ngoài 'Ă?u lài nhì?n, thẮy hai bẶ 'Ă?ng phùc khuẮt sau cành cư?a xoay. XuẮng hẮt bẶn thĂ?m, hf́n dư?ng lài, nhì?n 'Ăi tay lĂ?n nưfa. Bà?n tay chf́c nìch. KhĂng mẶt chùt run rĂ?y. Hf́n bĂfng muẮn cươ?i lĂn. Nhì?n cành cư?a xoay, hf́n tự hò?i cò gì? nguy hiĂ?m khĂng nẮu hf́n trà? trẶn và?o 'àm 'Ăng hiẮu kỳ? 'Ă? nhì?n nà?ngâ? Nhưng hf́n bò? ỳ 'ình 'ò.
    MẶt chiẮc xe buỳt chày trĂn tuyẮn 'ươ?ng Đài hòc 'ang trơ? 'Ắn. Hf́n sà?i hai bước 'Ắn gòc 'ươ?ng, nơi xe buỳt dư?ng lài khi 'è?n 'ò?. Vung ngươ?i nhà?y lĂn thĂ?m xe ngoà?i cư?a, bước lĂn, bò? tiĂ?n và?o hẶp. Qua cư?a sĂ?, hf́n 'ứng nhì?n 'ươ?ng phẮ. MẶt xe cứu thương ù cò?i inh ò?i vùt lướt qua. ChiẮc xe mà?u trf́ng nhò? dĂ?n, cf́t ngang 'ươ?ng, 'Ặu trước thĂ?m nhà? Hà?nh chình. Hf́n khĂng thẮy gì? nưfa.
    --------------------------------------------------------------------------------

    KhĂng ai tẻ nhạt Y trĂn 'ời. M-i s' phận chứa mTt phần l
  5. shimizu_hn

    shimizu_hn Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    24/07/2002
    Bài viết:
    1.176
    Đã được thích:
    0
    Chương mươ?i ba ​
    Buô?i cô? động tranh gia?i bóng rô? bắt đâ?u lúc chín giơ? tối hôm đó tại một khu đất trống cạnh sân vận động trươ?ng, nhưng cái tin một sinh viên nội trú tự tư? (như báo Clarion đaf tươ?ng thuật: nạn nhân rơi tư? trên tâ?ng cao xuống) đaf khiến cho buô?i cô? động trâ?m hă?n lại. Trong ánh lư?a chập choạng, các sinh viên, đặc việt la? nưf sinh viên, tra?i cha8n lên nê?n đất, tụm lại ba?n tán xôn xao. Ngươ?i di?u dắt đội bóng va? các tha?nh viên trong ban cô? động không la?m cách na?o cho buô?i vận động sôi nô?i ha?o hứng lên được. Họ đốc thốc các nam sinh viên đô? thêm dâ?u, ném thu?ng gôf, bi?a thêm va?o; ngọn lư?a bốc cao tươ?ng chư?ng như đống cu?i bô? nha?o xuống nhưng rất may không có chuyện gi? xa?y ra. Tiếng reo ho? chi?m lắng lại khi tên các vận động viên cu?a đội bóng nha? trươ?ng được xướng lên.
    Chưa lâ?n na?o tham dự các cuộc cô? động trước đây, nhưng lâ?n na?y hắn hăm hơ? tham gia. Hắn đi trên con đươ?ng tối đen trên tay ôm một thu?ng bi?a lớn.
    Trưa nay hắn đaf dọn sạch chiếc va li cu?a Dorothy, giấu áo quâ?n cu?a na?ng dưới tấm nệm giươ?ng trong pho?ng hắn. Du? hôm nay thơ?i tiết ấm áp, hắn cufng khoác lên ngươ?i áo măng tô sau khi đaf nhét trong túi áo na?o la? chai lọ, na?o la? đô? trang điê?m. Hắn ra kho?i pho?ng với chiếc va li ma? hắn đaf xé bo? cái nhafn ghe địa chi? cu?a Dorothy ơ? New York va? ơ? Blue River. Hắn xuống phố va? ký gư?i tại kho ha?ng ơ? trạm xe buýt cuối cu?ng. Tư? đấy hắn đi bộ đến cây câ?u trên đươ?ng Morton. Ơ? đó hắn ném chi?a khóa, va? số chai lọ xuống do?ng nước đục ngâ?u. Hắn mơ? nút chai ra đê? nước tra?n va?o, đê? chúng kho?i nô?i lê?ng bê?nh trên mặt nước. Trên đươ?ng vê? nha?, hắn tạt va?o một cư?a ha?ng bán tạo hóa chọn mua một thu?ng bi?a không, đaf bạc ma?u, gập bă?ng lại.
    Hắn ôm thu?ng bi?a, đến nơi tụ tập cô? động viên va? chen lấn va?o giưfa nhưfng khuôn mặt chập chơ?n trong ánh lư?a lung linh rtong ma?n đêm? Hắn len qua nhưfng cái chăn, nhưfng đôi chân mặc quâ?n jean, đến khoa?ng đất trống nơi đống lư?a đang bập bu?ng cháy.
    Hơi nóng va? ngọn lư?a hư?ng hực trong khu đất hắt ra. Hắn đứng nhi?n đăm đăm ngọn lư?a một chốc. Bôfng ngươ?i di?u dắt đội bóng va? ngươ?i lafnh đạo việc cô? động tư? bên kia khu đất chạy sang.
    - Đây, chính cậu na?y ?" Họ ga?o to lên rô?i giật mạnh tấm bi?a trên tay hắn.
    - A ?" Ngươ?i dâfn dắt đội bóng la lớn, đưa cao thu?ng bi?a được ép bă?ng phía trên ?" không pha?i thu?ng không!
    - Sách? sách cuf.
    - A, tuyệt cú me?o ?" Ngươ?i hướng dâfn đội bóng nhi?n nhưfng ngươ?i đang vây quanh ?" Coi chư?ng! Coi chư?ng đấy! Đốt sách nhé! ?" Một số sinh viên bo? dơ? câu chuyện, nhi?n ngươ?i di?u dắt đội bóng va? một ngươ?i khác đang câ?m hai đâ?u thu?ng đong đưa qua lại hướng vê? đống lư?a đang ngu?n ngụt cháy.
    - Ném lên trên chóp nhé ?" Ngươ?i kia hét to ?" Na?o? Đư?ng lo anh bạn. Không trật đâu. Đốt sách la? một biến cố quan trọng đấy nhé. Một! Hai! A lê hấp!? - thu?ng bi?a vụt bay lên, rơi bịch ngay trên chóp, nhưfng đốm lư?a bắn tung tóe. Mọi ngươ?i vôf tay reo ho?, tán thươ?ng.
    - Aø thă?ng Ali đến kia rô?i, có mang theo kiện ha?ng nưfa chứ ?" Ngươ?i kia lại la lên, mư?ng rơf, tuôn chạy sang phía bên kia, ngươ?i di?u dắt đội bóng chạy liê?n sau.
    Hắn nhi?n thu?ng bi?a cháy đen, lư?a đaf liếm khắp các phía. Bất chợt đống lư?a chao đa?o la?m nhưfng ta?n lư?a bắn vung vafi. Một ta?n lư?a rơi cạnh hắn, hắn nha?y bật ra đa?ng sau. Nhưfng đốm lư?a bám va?o ống quâ?n cu?a hắn, hắn lấy tay phu?i liên hô?i, ba?n tay vung vâ?y trong ánh lư?a hư?ng cháy.
    Khi phu?i xong, hắn ngước mắt nhi?n xem thu?ng bi?a co?n trên đó không. Vâfn co?n nguyên. Lư?a đang liếm lên phía trên. ?oGiơ? thi? nhưfng thứ đựng trong ấy đaf cháy ra tro? ?" Hắn nghif.
    Trong thu?ng bi?a hắn bo? sách ba?o chế, sách cu?a công ty Kingship Copper, giấy tơ? va? đô? du?ng cu?a Dorothy trong va li: một ít đô? du?ng chuâ?n bị đi hươ?ng tuâ?n trăng mật, chiếc áo da?i mặc đi dự tiệc, khăn tay, đôi gia?y va?i, áo ngu? co?n thoa?ng mu?i nước hoa cu?a na?ng? Vifnh biệt!

    --------------------------------------------------------------------------------

    Không ai tẻ nhạt ở trên đời. Mỗi số phận chứa một phần lịch sử.
  6. shimizu_hn

    shimizu_hn Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    24/07/2002
    Bài viết:
    1.176
    Đã được thích:
    0
    Chương mươ?i bốn ​
    CLARION ?" LEDGE, BLUE RIVER, thứ sáu 28-4-19?
    MỘT SINH VIÊN NỘI TRÚ TƯ? LÂ?U RƠI XUỐNG CHẾT. CÁI CHẾT THA?M KHỐC CU?A CON GÁI TRU?M TƯ BA?N ĐÔ?NG TẠI TO?A HA?NH CHÍNH.
    Dorothy Kingship, mươ?i chín tuô?i, sinh viên năm thứ hai trươ?ng đại học Stoddard, đaf chết nga?y hôm nay vi? ngaf hoặc nha?y tư? tâ?ng lâ?u thứ mươ?i bốn cu?a to?a nha? Ha?nh chính. Nạn nhân la? một cô gái tóc va?ng xinh đẹp, gia đi?nh ơ? New York, con gái út cu?a Leo Kingship, chu? tịch công ty King ship Copper.
    Va?o lúc mươ?i hai giơ? năm mươi tám phút trưa nay, công nhân trong to?a nha? bôfng nghe một tiếng thét ru?ng rợn va? một sự va chạm dưf dội. Tiếng thét phát xuất tư? hâ?m thông gió trên tâ?ng mươ?i bốn. Họ liê?n đô? xô chạy đến bên bên cư?a sô? va? nhi?n thấy khuôn mặt nhăn nhúm méo mó cu?a một thiếu nưf. Bác sif Harvey C. Hess, ơ? số 57 khu Woodbridge, lúc ấy cufng có mặt trong ha?nh lang đaf đến nơi xa?y ra tai nạn ngay sau đó. Bác sif xác nhận nạn nhân đaf chết.
    Ca?nh sát đaf đến va? đaf ti?m thấy cái vi? ma?u hô?ng trên mặt tha?nh tươ?ng cao khoa?ng một thước. Trong ví có một tơ? giấy khai sinh, một the? ghi danh ơ? đại học Stoddard ?" nhơ? thế mới truy ra được tông tích nạn nhân. Ca?nh sát co?n ti?m thấy một mâ?u thuốc mới hút co?n dính sáp môi cu?a nạn nhân, do đó ca?nh sát đaf đến kết luận la? nạn nhân đaf ơ? trên mái nha? va?i phút trước khi nha?y xuống kết liêfu cuộc đơ?i.
    Rex Cargill, ngươ?i phụ trách thang máy, nói với ca?nh sát ră?ng ngay trước khi xa?y ra tha?m kịch, anh đaf đưa cô gái đến tâ?ng sáu hay ba?y gi? đấy anh không nhớ chính xác lắm. Một ngươ?i phụ trách khác ?" Andrew Vecci, cho biết anh đaf đưa một thiếu nưf ăn mặc giống như nạn nhân lên tâ?ng 14 nhưng không rof la? cô gái va?o thang máy tư? tâ?ng lâ?u thứ mấy.
    Viện trươ?ng đại học Stoddard ?" Clack D. Welch ?" cho biết cô Kingship la? một sinh viên khá xuất sắc. Các nưf sinh viên cư xá co?n đang ba?ng hoa?ng vi? cufng không biết rof nguyên nhân na?o đaf dâfn đến cái chết cu?a bạn mi?nh ?" ?oChă?ng ai biết rof chị ấy lắm? ?" Một nưf sinh viên tuyên bố.
    CLARION ?" LEDGE, BLUE RIVER, thứ ba?y 29-4-19?
    CÁI CHẾT CU?A NƯf SINH VIÊN NỘI TRÚ LA? VỤ TỰ TƯ? ?" NGƯƠ?I CHỊ CU?A CÔ GÁI NHẬN ĐƯỢC BỨC THƯ
    Cái chết cu?a Dorothy Kingship, sinh viên đại học Stoddard, đaf rơi tư? mái nha? cu?a to?a Ha?nh chính va?o trưa hôm qua la? một vụ tự tư?. Ca?nh sát trươ?ng Eldon Chesser đêm qua đaf khă?ng định với các nha? báo như thế. Một lá thư viết tay không có chưf ký được xác nhận la? cu?a nạn nhân đaf gơ?i đến ngươ?i chị ?" cô Ellen Kingship, sinh viên đại học Caldwell, Wisconsin. Mặc du? nội dung lá thư không được công bố, ca?nh sát trươ?ng Chesser vâfn kết luận đó la? một trươ?ng hợp tự tư? có chu? ý. Lá thư đaf được gư?i đi tư? tha?nh phố na?y, dâu bưu điện ghi lúc 6 giơ? 30 sáng hôm qua.
    Vư?a nhận được thư, Ellen Kingship đaf thư? liên lạc với em bă?ng điện thoại. Sau đó điện thoại đaf chuyê?n sang cho ông viện trươ?ng đại học Stoddard. Ông đaf báo tin buô?n cho cô. Ellen tức tốc đến Blue River ngay đêm qua. Leo Kingship, cha cu?a nạn nhân, cufng sef đến đây nay mai bơ?i vi? máy bay cu?a ông bắt buộc pha?i đáp xuống Chicago, do thơ?i tiết xấu.
    NGƯƠ?I CUỐI SU?NG NÓI CHUYỆN VỚI NẠN NHÂN: NẠN NHÂN TRONG TRẠNG THÁI KHU?NG HOA?NG THÂ?N KINH.
    Tươ?ng thuật cu?a LAVERN BREEN
    ?oChị ấy cươ?i mafi khi ơ? trong pho?ng cu?a tôi. Tôi nghif chị ấy đang hạnh phúc vi? một chuyện gi? đó, nhưng bây giơ? tôi mới hiê?u đó la? triệu chứng khu?ng hoa?ng thâ?n kinh cu?a chị. Lúc đó lef ra tôi pha?i nhận ra mới pha?i vi? tôi rất sa?nh khoa tâm lý.
    Đấy la? lơ?i tươ?ng thuật cu?a cô Anndbelle Koch, sinh viên năm thứ hai đại học Stoddard, vê? thái độ cu?a Dorothy Kingship hai giơ? trước khi chết.
    Cô Koch, sinh ơ? Boston, la? một cô gái nho? nhắn, xinh đẹp. Hôm qua cô pha?i ơ? lại pho?ng vi? ca?m sốt. ?oDorothy gof cư?a pho?ng tôi va?o lúc mươ?i một giơ? kém mươ?i lăm. Tôi đang nă?m trên giươ?ng thi? chị ấy va?o, tôi hơi ngạc nhiên bơ?i vi? chúng tôi không thân lắm. Như tôi đaf nói, chị ấy cươ?i hoa?i va? đi quanh trong pho?ng. Chị ấy mặc áo choa?ng tắm. Chị ấy muốn ho?i mượn tôi cái thắt lưng cu?a bộ quâ?n áo xanh lục. Tôi cufng xin nói la hai chúng tôi có hai bộ áo ma?u xanh lục giống nhau. Tôi mua ơ? Boston, chị ấy mua ơ? New York, nhưng hai bộ giống nhau như khuôn đúc. Đêm thứ ba?y vư?a qua, vô ti?nh hai chúng tôi cu?ng mặc đi ăn tối. Hai chúng tôi đê?u thấy ngươ?ng ngượng thế na?o ấy. Chị ấy ngại ngâ?n ho?i mượn thắt lưng cu?a tôi vi? theo chị ấy nói thắt lưng cu?a chị ấy đaf bị ho?ng. Thoạt tiên tôi do dự vi? đấy la? bộ áo mới mua đê? mặc va?o mu?a xuân. Nhưng sau thấy chị ấy tha thiết muốn mượn nên tôi pha?i chi? ngăn kéo cho chị ấy. Chị ca?m ơn rối rít va? ra kho?i pho?ng? ?" Nói đến đây cô Koch ngư?ng, sư?a cặp kính mắt ?" ?o Va? đây mới la? điê?u lạ lu?ng. Sau na?y khi ca?nh sát đến pho?ng chị ấy đê? ti?m lá thư gi? đó, họ ti?m thấy cái thắt lưng cu?a tôi trên ba?n học cu?a chị. Tôi nhận ra thắt lưng đó vi? cái khuy ma?u va?ng ơ? cuối bị chợt. Tôi đaf lấy la?m tiếc vi? đấy la? bộ áo quâ?n đắt tiê?n nhất cu?a tôi. Hiện nay ca?nh sát vâfn co?n giưf chiếc thắt lưng ấy. Tôi rất băn khoăn vê? ha?nh động cu?a Dorothy. Chị ấy gia? vơ? đến mượn thắt lưng vi? chị đâu có du?ng nó. Chị ấy đaf mặc bộ áo quâ?n anh lục cu?a chị? khi sự việc ca?y ra. Ca?nh sát đaf xem xét chiếc thắt lưng, khóa nịt cu?a chị va? thấy không hư ho?ng gi?. Hi?nh như đó la? một điê?u bí â?n.
    Sau na?y tôi mới vơf lef, chị ho?i mượn thắt lưng chi? la? một cái cớ, cái cớ đê? tro? chuyện với tôi. Có thê? khi tra?i bộ áo mới cu?a mi?nh ra, chị ấy sực nhớ đến tôi vi? ai cufng biết tôi đang nă?m liệt giươ?ng vi? ca?m sốt, nên la?m như va?o mượn thắt lưng. Giá lúc đó, tôi thông minh nhận ra việc đó thi? chắc chắn tôi có thê? gợi cho chị thô? lộ tâm sự va? hă?n đaf không xa?y ra cớ sự??
    --------------------------------------------------------------------------------

    Không ai tẻ nhạt ở trên đời. Mỗi số phận chứa một phần lịch sử.
  7. shimizu_hn

    shimizu_hn Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    24/07/2002
    Bài viết:
    1.176
    Đã được thích:
    0
    Chương mươ?i lăm ​
    Hắn thấy sáu tuâ?n cuối cu?ng cu?a năm học thật te? ngắt, vô vị. Hắn đaf chơ? đợi sự xôn xao trong khu đại học sef kéo da?i do cái chết cu?a Dorothy như la?n chớp sáng cu?a tên lư?a trong không gian nhưng sự kiện đó lắng xuống quá nhanh. Hắn dự đoán sef co?n nhiê?u chyện xoay quanh cái chết đó trong sinh hoạt ơ? đại học, trên báo chí va? rất đôfi tự ha?o la? ngươ?i am tươ?ng hơn ai hết vê? cái chết đó nhưng thay va?o đấy ?" chă?ng có gi? xa?y ra nưfa. Mọi ngươ?i hâ?u như quên ngay câu chuyện cu?a Dorothy. Ba nga?y sau cái chết cu?a na?ng, câu chuyện bôfng hướng vê? việc phát hiện ha?ng tá thuốc câ?n sa ơ? một cư xá na?o đấy. Báo chi? loan một tin rất ngắn việc Leo Kingship đến Blue River va? đó la? lâ?n cuối cu?ng tên ông ta xuất hiện trên báo chí ơ? đây ?" trên tơ? Clarion ?" Ledge. Không một do?ng đá động đến việc xét nghiệm tư? thi, không một chưf đụng đến việc Dorothy có thai, mặc du? khi một cô gái chưa chô?ng tự tư? va? chưa ti?m ra nguyên nhân thi? công việc đâ?u tiên ca?nh sát pha?i la?m la? tiến ha?nh một cuộc điê?u tra. Hă?n Leo Kingship đaf tốn không ít tiê?n đê? bịt miệng báo chí.
    Hắn cufng lấy la?m mư?ng. Nếu có sự điê?u tra na?o, dứt khoát hắn sef bị ca?nh sát gọi đến thâ?m vấn. Nhưng không. Thâ?m vấn cufng không thấy đâu. Nghi ngơ? cufng không có. Nghifa la? sự việc đaf cho trôi qua, đaf cho va?o quên lafng. Ngoại trư? cái thắt lưng ma? cô Koch na?o đó đaf đê? cập đến. Hắn thắc mắc vô cu?ng. Tại sao Dorothy lại mượn cái thắt lưng kia? Có thê? Dorothy muốn tâm sự với ai vê? chuyện đám cưới chăng? Có thê? Dorothy suy nghif thế na?o đấy nên thôi chăng? Lạy Chúa! Hoặc cái thắt lưng cu?a na?ng hư thật nhưng đaf cho sư?a lại rô?i cufng nên? Tuy nhiên gi? đi nưfa, vấn đê? cufng không quan trọng. Câu chuyện cu?a cô gái tên Koch chi? tô vef thêm, cu?ng cố thêm kế hoạch hoa?n ha?o, tuyệt vơ?i cu?a hắn. Hắn nghif giơ? đây hắn có quyê?n thong dong đi trong cuộc đơ?i, mi?m cươ?i với thiên hạ, có quyê?n tự thươ?ng cho hắn một chai rượu Champagne. Nhưng trái lại, thay va?o đó la? nôfi cánh chươ?ng, buô?n tha?m, tuyệt vọng. Hắn cufng không rof lý do tại sao thế?
    Tâm trạng raf rơ?i ấy lại trơ? nên trâ?m trọng hơn khi hắn vê? lại Menasset va?o đâ?u tháng sáu. Hắn lại vê? nơi đây, nơi ma? mu?a he? na?o cô gái kia đaf ta?n nhâfn báo tin ngươ?i ti?nh cu?a cô đaf hô?i hương, nơi ma? mới đây hắn đaf lâ?n trốn chia tay với ngươ?i ti?nh góa bụa đó. Cái chết cu?a Dorothy la? phương sách tự vệ cu?a hắn. Toa?n bộ kế hoạch cu?a hắn cufng không mang lại cho hắn một chút sự thanh tha?n na?o trong tâm hô?n.
    Với mẹ hắn, hắn cufng thấy không co?n chịu đựng được nưfa. Thư tư? qua lại với trươ?ng học chi? co?n giới hạn bă?ng nhưfng bưu a?nh ha?ng tuâ?n. Mẹ hắn cứ quấy râ?y hắn mafi bă?ng nhưfng câu ho?i: ?oCon có chụp hi?nh với các cô gái con quen biết không? (Với hy vọng đấy la? nhưfng cô gái đẹp nhất hắn theo đuô?i). Con có tham gia câu lạc bộ na?y, con có sinh hoạt câu lạc bộ kia không? (Với hy vọng hắn la? chu? tịch cu?a một câu lạc bộ). Con xếp hạng thứ mấy trong môn triết, môn tiếng Anh, tiếng Tây Ban Nha? (Với hy vọng hắn dâfn đâ?u các môn học đó)?. Một nga?y kia hắn không sao giưf được bi?nh tifnh nưfa.
    - Mẹ pha?i biết con đâu pha?i la? ông vua trên cofi đơ?i na?y chứ! ?" Tư? căn pho?ng hắn đaf hét lên giận dưf.
    Hắn nhận la?m việc trong dịp he?; một phâ?n hắn câ?n tiê?n, một phâ?n ơ? nha? suốt nga?y với ba? mẹ khiến hắn đâm ra bực bội. Tuy vậy công việc cufng không giúp hắn ruf bo? nhưfng ưu phiê?n, chán na?n trong hắn. Hắn la?m việc tại cư?a ha?ng bán kim chi?, đô? du?ng ơ? đó thiết kế hiện đại, tối tân. Quâ?y ha?ng bă?ng kính gắn chặt với nhưfng miếng đô?ng bóng nhoáng.
    Va?o trung tuâ?n tháng ba?y, hắn bắt đâ?u trút bo? được tâm trạng chán chươ?ng kia. Hắn vâfn co?n giưf nhưfng mâ?u báo viết vê? cái chết cu?a Dorothy, cất trong một hộp sắt được khóa câ?n thận đê? trong pho?ng ngu? cu?a hắn. Có một lâ?n hắn đem ra đọc lại, buô?n cươ?i vê? lơ?i khă?ng định cu?a viên ca?nh sát trươ?ng khu? khơ? Chesser, vê? sự da?i do?ng cu?a cái cô có tên la? Koch ấy.
    Hắn bới ti?m phiếu mượn sách ơ? thư viện va? xin cấp cái gi? mới. Hắn đọc ngấu ghiến quyê?n Nghiên cứu các vụ giết ngươ?i cu?a Pearson; Giết vi? tư lợi cu?a Bolitho; bộ sách Nhưfng vụ giết ngươ?i ơ? địa phương. Hắn đọc Landru, Smith, Pritchard, Crippen. Nhưfng ngươ?i đaf tư?ng thất bại trong lifnh vực ma? hắn đaf tha?nh công. Dif nhiên đó la? nhưfng thất bại trong sách vơ?. Thượng đế pha?i biết co?n có biết bao nhiêu la? sự tha?nh công trên đơ?i chứ. Tuy thế vâfn co?n có nhưfng thất bại ê chê?.
    Đến bây giơ? hắn vâfn co?n nghif đến nhưfng gi? đaf xa?y ra ơ? to?a nha? Ha?nh chính: Cái chết cu?a Dorothy! Nhưng giơ? hắn đang nghif đến ?oKe? đaf giết Dorothy?.
    Đôi lúc hắn nă?m trên giươ?ng đọc đôi ba?i tươ?ng thuật trên báo chí, trong sách, nhưfng pho?ng đoán kéo đến xâm chiếm ca? đâ?u óc hắn. Hắn thươ?ng thức dậy, ngắm mi?nh trong gương. Hắn nghif: ?oThôi đư?ng bận tâm đến ?oTên sát nhân? nưfa?. Có một lâ?n hắn la lớn: ?oMa?y hafy quên cái thă?ng giết ngươ?i đó đi?. Nói cho cu?ng ta vâfn chưa gia?u có. Ô?, ta mới hai mươi bốn tuô?i, co?n tre? chán!
    --------------------------------------------------------------------------------

    Không ai tẻ nhạt ở trên đời. Mỗi số phận chứa một phần lịch sử.
  8. shimizu_hn

    shimizu_hn Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    24/07/2002
    Bài viết:
    1.176
    Đã được thích:
    0
    Phâ?n hai - ELLEN​
    Chương một ​
    Thư cu?a Annabelle Koch gư?i cho Leo Kingship
    Cư xá nưf sinh viên
    Đại học Stoddard, Blue River Iowa
    Nga?y 5 tháng 3 năm 19?
    Kính thưa bác Kingship,
    Cháu nghif bác sef thắc mắc không hiê?u cháu la? ai, trư? phi bác nhớ đaf đọc thấy tên cháu trên báo chí. Cháu la? cô gái cho Dorothy, con gái bác, mượn thắt lưng. Cháu la? ngươ?i cuối cu?ng chuyện tro? với Dorothy. Cháu thật tâm không muốn gợi lại nôfi đau khô? na?y nơi bác nhưng cháu có câu chuyện câ?n pha?i thưa với bác.
    Như bác biết, Dorothy va? cháu có bộ áo quâ?n ma?u xanh lục rất giống nhau. Chị ấy đến pho?ng cháu mượn cái thắt lưng. Cháu đaf cho chị ấy mượn; vê? sau ca?nh sát đaf ti?m thấy (hoặc cháu nghif la? như thế) thắt lưng đ1o ngay trong pho?ng Dorothy. Ca?nh sát giưf cái thắt lưng hơn một tháng rô?i mới hoa?n tra? lại cho cháu. Thơ?i gian đó quá trêf nên mu?a vư?a qua cháu không mặc bộ đô? ấy.
    Mu?a xuân đang trơ? lại, hôm qua cháu đem bộ đô? ra mặc thư?. Thật vư?a vặn, thưa bác. Nhưng khi mang thắt lưng va?o, cháu rất đôfi ngạc nhiên vi? đấy lá cái thắt lưng cu?a Dorothy. Bác biết không, thắt lưng nới rộng đến hai khuy, cháu không sao mang vư?a được.dorothy ma?nh kha?nh, cháu ca?ng ma?nh kha?nh hơn. Thú thật, cháu rất gâ?y. Tuy nhiên chắc chắn la? cháu không sút cân vi? cháu mặc bộ áo rất vư?a vặn như đaf thưa với bác ơ? trên. Thắt lưng cu?a Dorothy, bác ạ. Khi ca?nh sát giao lại cho cháu, thoạt tiên cháu nghif đó la? thắt lưng cu?a cháu bơ?i vi? khóa nịt bị tróc sơn như cái cu?a cháu. Sự tru?ng hợp đó cháu nghif chắc la? vi? ca? hai cu?ng do một nơi sa?n xuất ra.
    Vi? một lý do na?o đấy Dorothy không thê? mang cái thắt lưng cu?a mi?nh nên pha?i mượn cu?a cháu, du? thắt lưng cu?a chị ấy không hư ho?ng tí na?o. Cháu thật không hiê?u nô?i. Lâu nay cháu cứ cho la? Dorothy muốn nói chuyện với cháu nên viện cớ như vậy.
    Bây giơ? đaf biết đó la? thắt lưng cu?a Dorothy thi? cháu không thê? na?o mang được. Không pha?i cháu tin dị đoan đâu, thưa bác; nhưng nói cho su?ng nó không phai cu?a cháu, nó thuộc vê? Dorothy đáng thương. Cháu đaf định ném đi nhưng thấy la?m thế la? không pha?i. Cháu xin gư?i lại cho bác trong gói ha?ng riêng va? bác giưf hoặc sư? dụng thế na?o đó tu?y bác.
    Bộ áo quâ?n xanh lục kia cháu vâfn mặc vi? năm nay ơ? đây các cô gái đê?u mang thắt lưng to ba?n la?m bă?ng da ca?.
    Cháu xin kính cha?o bác.
    Thư cu?a Leo Kingship gơ?i cho Ellen Kingship
    Nga?y 8 tháng 3 năm 19?
    Ellen con,
    Ba mới nhận được thư cu?a con. Ba xin lôfi không tra? lơ?i cho con sớm hơn được vi? công việc ơ? công ty quá bê? bộn.
    Hôm qua la? thứ tư, Marion đến đây ăn cơm tối với ba. Trông chị con không được kho?e lắm. Ba đưa thư cu?a Koch cho chị con xem va? Marion đê? nghị gơ?i thư na?y cho con. Con hafy đọc thư na?y trước, sau đó đọc thư cu?a ba.
    Marion nói với ba ră?ng con lúc na?o cufng bị da?y vo? dă?n vặt kê? tư? khi Dorothy qua đơ?i đến nay vi? con nghif chính sự bô tâm cu?a con la? nguyên nhân gây ra cái chết cu?a Dorothy. Cau chuyện kê? cu?a Koch, cufng theo Marion, khiến con tươ?ng lâ?m ră?ng con la? ngươ?i Dorothy tha thiết muốn tâm sự va? nếu như con không xô đuô?i thi? em con đaf không đến nôfi ha?nh động dại khơ? như thế.
    Ba tin Marion đúng bơ?i vi? nhưfng gi? chị con nói có thê? gia?i thích được thái độ va? nôfi lo?ng sâu kín cu?a con.
    Trong nhưfng nga?y tháng tư vư?a qua, con vâfn bướng bi?nh không chịu chấp nhận cái chết cu?a Dorothy la? một trươ?ng hợp tự tư?, du? bức thư la? một bă?ng chứng hiê?n nhiên không sao chối cafi được. Con có ca?m tươ?ng con pha?i gánh lấy một phâ?n trách nhiệm nếu em con quyên sinh nên nhưfng tuâ?n trước đây con đa?nh pha?i chấp nhận sự thật như vậy va? con cufng đa?nh chấp nhận nhưfng dă?n vặt tư tươ?ng cu?a con.
    Bức thư cu?a Koth đaf la?m vấn đê? trơ? nên rof ra?ng. Dorothy, với lý do gi? đấy không biết, đến gặp Koch va? mượn thắt lưng. Dorothy không sống trong một tâm trạng tuyệt vọng đến nôfi pha?i câ?n có một ngươ?i tâm sự, nhưng em con đaf quyết tâm thực hiện điê?u ma? em con muốn la?m. Chă?ng có lý do gi? đê? con tin ră?ng nếu hai chị em con không hục hặc nhau va?o mu?a Giáng sinh thi? con la? ngươ?i Dorothy muốn gặp trước hết. (Con cufng đư?ng quên Dorothy la? ngươ?i gây sự với con trước va? em con đang mang tâm trạng u uâ?n buô?n râ?u). Vê? thái độ nhạt nhefo bất câ?n cu?a Dorothy thi? ba nhắc con nhớ chính ba đaf đô?ng ý đê? Dorothy đến đại học Stoddard hơn la? đại học Caldwell, vi? không muốn em con sống dựa va?o con quá đáng. Vâfn biết nếu Dorothy theo con lên đại học Caldwell, có thê? tấm tha?m kịch đaf không xa?y ra. Nhưng chưf ?oNếu? la? chưf lớn nhất trên đơ?i, Ellen con ạ. Hi?nh phạt đó đối với Dorothy có thê? quá nghiêm khắc, nhưng chính Dorothy đaf muốn chọn hi?nh phạt như vậy. Ba không có trách nhiệm, con cufng không có trách nhiệm gi? ca?. Không ai chịu trách nhiệm hết trư? em con ra.
    Ba mong ră?ng việc hiê?u lâ?m vê? thái độ ban đâ?u cu?a Dorothy ma? Koch cho biết sef ruf bo? được nơi con mặc ca?m tội lôfi va? con sef không tự buộc tội mi?nh nưfa.
    Ba cu?a con.
    Tái bút: Ba viết tay hơi khó đọc. Thư riêng nên ba không thê? đọc cho thư ký viết.
    Thư cu?a Ellen Kingship gư?i cho Bud Corliss
    Nga?y 12 tháng 3 năm 19?
    (tám giơ? sáng)
    Anh Bud yêu mến,
    Hiện em đang ngô?i trong toa xe với lon Côca côla (va?o giơ? na?y ?" thật kinh khu?ng!), với cây bút va? giấy, cố gắng viết đư?ng run tay vi? con ta?u lắc lư va? cố gắng diêfn đạt cho thật rof ra?ng nếu không nói la? cho thật bi?nh tifnh ?" như giáo sư Mulholland thươ?ng nói ?" lý do na?o đaf thúc đâ?y em đi Blue River.
    Em rất tiếc trận đấu bóng rô? tối nay, nhưng em tin Connie va? Jane sef săfn sa?ng thay thế chôf em va? anh có thê? tươ?ng tượng la? em vâfn có mặt trong hai hiệp đấu ấy.
    Bây giơ? trước hết, cuộc ha?nh tri?nh na?y hoa?n toa?n không pha?i la? do bốc đô?ng đâu anh nhé! Suốt đêm qua, em đaf suy nghif nát óc. Anh sef nghif la? em đang ti?m cách trốn chạy qua Cairo, thu? đô cu?a Ai Cập. Thứ hai: Em sef không mất ba?i vơ? bơ?i vi? đaf có anh đi ghi ba?i đâ?y đu? cho em rô?i, va? dâfu sao em cufng không đi lâu quá một tuâ?n. Hơn nưfa, có khi na?o ngươ?i ta đánh ho?ng sinh viên cuối cấp thi ra trươ?ng chi? vi? lý do cúp cua không? Thứ ba: Em sef không lafng phí một giây phút na?o vi? em biết em pha?i la?m gi? va? khi biết như thế thi? nhất định em sef không chậm trêf được.
    Vậy chă?ng có gi? đê? pha?n đối ca? pha?i không anh? Anh hafy đê? em gia?i thích vi? sao em ra đi như thế na?y. Trước hết, em nói nhưfng điê?u em biết cho anh nghe.
    Sáng thứ ba?y, em nhận được thư cu?a ba em. Anh biết đấy, đâ?u tiên Dorothy rất muốn đến đại học Caldwell nhưng em pha?n đối va? kê? tư? đó em luôn luôn giưf vưfng ý kiến cu?a em. Sau khi Dorothy chết, em cứ tự tra vấn em xư? sự như thế có pha?i vi? vô tư hay không. Cuộc sống ơ? gia đi?nh rất tu? túng, một phâ?n do tính quá nghiêm khắc cu?a ba em, một phâ?n thi? Dorothy bám víu va?o em quá đáng, du? lúc đó em chưa nhận ra điê?u ấy. Cho nên khi va?o đại học Caldwell, em thực sự đaf sống buông tha?. Ba năm đâ?u tiên ơ? đó, em la? một cô gái kinh khu?ng lắm. Anh sef không nhận ra em được đâu. Như em đaf nói, em không rof la? khi em ngăn chặn Dorothy theo em lên đại học Caldwell la? cốt đê? cho Dorothy tập sống tự lập hay la? đê? cho ba?n thân em được ra?nh tay ra?nh chân sống tự do thoa?i mái, vi? ai cufng biết Caldwell la? nơi ai muốn la?m gi? thi? la?m.
    Việc phân tích cu?a ba em (có thê? với sự góp ý cu?a chị Marion) vê? thái độ cu?a em trước cái chết cu?a Dorothy la? chính xác. Em không muốn chấp nhận đó la? một trươ?ng hợp tự tư? bơ?i vi? như thế có nghifa la? em pha?i gánh chịu một phâ?n trách nhiệm. Tuy nhiên ngoa?i nhưfng lý do ti?nh ca?m trên, em có nhưfng lý do đê? nghi ngơ? vê? cái chết cu?a Dorothy. Chă?ng hạn lá thư Dorothy gư?i cho em. Đúng la? nét chưf cu?a em ấy ?" em không phu? nhận điê?u na?y ?" nhưng xem ra không pha?i la? giọng điệu cu?a Dorothy. Nghe nó kệch cơfm rôfng tuếch thế na?o: - ?oChị yêu quí cu?a em? ?" trong khi trước kia Dorothy thươ?ng viết cho em: ?oChị Ellen thân mến?. Em có nêu lên chi tiết na?y với ca?nh sát nhưng họ cho đó la? điê?u tất nhiên vi? Dorothy viết thư với tâm trạng căng thă?ng va? khu?ng hoa?ng, không thê? có giọng điệu bi?nh thươ?ng như mọi lâ?n được. Sự kiện Dorothy đem giấy khai sinh theo cufng khiến em thắc mắc nhưng ca?nh sát vâfn giưf lập luận như trên: Ngươ?i tự tư? thươ?ng bận tâm vê? việc la?m thế na?o đê? ngươ?i ta nhận diện mi?nh được. Câ?n gi? pha?i thế vi? lúc na?o Dorothy cufng có the? sinh viên đại học Stoddard kia ma?. Nhưng ca?nh sát chă?ng ma?y may xem xét đến ý kiến cu?a em.
    Em đa?nh chịu. Cuối cu?ng pha?i chấp nhận Dorothy đaf tự tư? chết va? tự trách mi?nh. Câu chuyện cu?a Annabelle Koch la? một lý lef đanh thép. Mô típ cu?a cái chết ấy ca?ng khiến cho em ca?m thấy có trách nhiệm thêm vi? một cô gái có một chút hiê?u biết sef không khi na?o tự hu?y mi?nh khi đang có thai nghén, không bao giơ?, em nghif thế, trư? phi các cô gái đó không co?n một nơi na?o đê? nương tựa. Sự việc Dorothy có thai chứng to? na?ng đaf bị một ke? na?o đó phụ bạc ?" chính hắn! Em rất biết rof Dorothy, na?ng rất coi trọng vấn đê? luyến ái va? không pha?i la? một cô gái dêf sa đọa. Sự kiện Dorothy có thai cho thấy na?ng vô cu?ng yêu hắn va? đaf có ý định kết hôn với hắn.

    Không ai tẻ nhạt ở trên đời. Mỗi số phận chứa một phần lịch sử.
  9. shimizu_hn

    shimizu_hn Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    24/07/2002
    Bài viết:
    1.176
    Đã được thích:
    0
    Đâ?u tháng mươ?i hai, trước khi chết, Dorothy viết thư cho em kê? ră?ng na?ng có một ngươ?i bạn trai cu?ng học lớp tiếng Anh với nhau. Na?ng thươ?ng đi chơi với hắn. Đó la? một sự thật. Dorothy hứa sef nói hết cho em nghe va?o dịp nghi? Giáng sinh đó? Nhưng suốt nhưfng nga?y nghi?, bọn em gây gô? nhau. Cho nên bọn em không có dịp đê? tâm sự. Khi quay vê? lại trươ?ng, nhưfng bức thư bọn em gơ?i cho nhau chi? la? nhưfng bức thư thăm ho?i chiếu lệ. Vi? thế em không biết được tên hắn. Nhưfng gi? em biết vê? hắn chi? thu gọn trong lá thư kia, ră?ng hắn cu?ng học một lớp tiếng Anh, ră?ng hắn khá đẹp trai, hơi giống Len Vernon ?" la? chô?ng cu?a ngươ?i chị họ ?" điê?u ấy có nghifa la? ngươ?i yêu cu?a Dorothy cao lớn, tóc nâu, mắt ma?u xanh?
    Em có nói với ba em vê? hắn, hối thúc ba em ti?m xem hắn la? ai va? pha?i trư?ng trị hắn. Ba em không đô?ng ý với lý do chă?ng lấy gi? la?m bă?ng chứng chính hắn đaf xuống tay hạ thu? Dorothy rô?i lâ?n trốn. Dorothy tự tư? la? vi? nhưfng tội lôfi do chính na?ng gây ra. Thế rô?i ba em im luôn.
    Mafi đến thứ ba?y vư?a rô?i, em nhận được thư cu?a ba em ke?m theo lá thư cu?a Koch. Nhưng lá thư đó chă?ng có tác dụng gi? như ba em mong đợi, bơ?i vi? như em nói, câu chuyện kê? cu?a Koch không dính dáng, liên hệ gi? đến nhưfng nôfi buô?n cu?a em. Tuy nhiên em bắt đâ?u đặt nhưfng câu ho?i: nếu thắt lưng co?n tốt, tại sao Dorothy lại đi nói dối đê? mượn thắt lưng cu?a Koch? Tại sao Dorothy không du?ng cái thắt lưng cu?a mi?nh? Ba em không thắc mắc chuyện đó: nó có nhưfng lý do riêng cu?a nó. Nhưng em lại muốn biết nhưfng lý do gi?? Dorothy đaf gợi nơi em ba vấn đê? câ?m pha?i ti?m hiê?u. Chúng cứ lâ?n quâ?n trong đâ?u óc cu?a em. Thế na?y:
    1.Va?o lúc mươ?i giơ? mươ?i lăm sáng hôm đó, Dorothy đaf mua một đôi găng tay ma?u trắng đắt tiê?n trong cư?a ha?ng phía bên kia đươ?ng cư xá. (Chu? tiệm đaf báo cáo việc na?y cho ca?nh sát khi nhi?n thấy a?nh Dorothy trên báo). Trước tiên Dorothy ho?i mua một đôi tất nhưng chúng quá lớn na?ng mang không vư?a nên mới mua găng tay va? đaf tra? một đô la năm mươi xu. Khi chết Dorothy co?n mang chúng. Tuy nhiên trong ngăn kéo cu?a ba?n học trong pho?ng Dorothy lại có một đôi găng tay bă?ng va?i rất đẹp ma? chị Marion đaf tặng va?o dịp Giáng sinh. Tại sao Dorothy không du?ng đôi găng tay đó?
    2. Dorothy la? một cô gái rất kén chọn trong việc ăn mặc. Khi chết, na?ng mặc bộ áo quâ?n ma?u xanh lục, bên ngoa?i lại khoác áo choa?ng bă?ng lụa trắng có nơ hi?nh con bướm cuf kyf, xấu xí không hợp với bộ áo xanh lục kia. Hơn nưfa nơi tu? áo lại có áo khoác bă?ng lụa co?n mới toanh rất hợp thơ?i, tại sao Dorothy không mặc chiếc áo na?y?
    3. Dorothy mặc bộ áo quâ?n ma?u xanh lục, trong lại mặc quâ?n lót ma?u trắng va? nâu. Chiếc khăn tay thi? lại sặc sơf, ma?u sắc chă?ng ha?i ho?a tí na?o ca?. Co?n ít ra mươ?i chiếc khăn tay khác, cái na?o cufng trông hợp với cái áo ma?u xanh lục, tại sao Dorothy không chọn nhưfng khăn tay đó?
    Ngay lúc Dorothu chết, em đưa vấn đê? na?y với ca?nh sát. Họ bác bo? toa?n bộ nhưfng gi? em đê? cập đến. Nạn nhận bị quâfn trí! Thật la? buô?n cươ?i khi đo?i ho?i nạn nhân pha?i ăn mặc như mọi nga?y. Em có nói sự tru?ng hợp na?y la? điê?u khó thấy nơi Dorothy. ?oĐó la? điê?u tất nhiên ?" họ nói ?" vi? nạn nhân đang sống trong ti?nh trạng không được bi?nh thươ?ng lắm. Họ kết luận ?" cô không có kinh ngiệm vê? nhưfng sự việc như thế na?y đâu!?.
    Lá thư cu?a Koch lại la? bă?ng cứ thứ tư. Thắt lưng cu?a Dorothy co?n tốt, tại sao na?ng lại đi mượn thắt lưng cu?a Koch kia chứ? Tại sao? Em pha?i ti?m cho ra lef. Có một sự tương pha?n ky? lạ trong cách ăn mặc cu?a Dorothy. Nguyên nhân na?o?
    Ca? đêm thứ ba?y, em tră?n trọc mafi vi? nhưfng câu ho?i na?y. Anh đư?ng ho?i ră?ng em muốn chứng minh cái gi? đây. Em có ca?m tươ?ng các sự việc kia có một mối ra?ng buộc chặt chef với nhau. Em câ?n pha?i ti?m hiê?u trạng thái tinh thâ?n cu?a Dorothy nhưfng nga?y đó ra sao. Em giống như một ngươ?i bệnh đang đau răng cứ thích lấy đâ?u lươfi ấn mạnh va?o cái răng đau ấy.
    Em pha?i viết cho anh ha?ng chục lá thư mới kê? hết được nhưfng diêfn tiến quá tri?nh suy nghif cu?a em, lý luận cu?a em trong việc ti?m kiếm mối liên hệ giưfa các sự kiện đaf bị bác bo? kia. Em pha?i đánh giá lại toa?n bộ dưf kiện, xét lại mọi kết luận, du? đó la? kết luận cu?a ai chăng nưfa. Thậm chí em co?n lấy nhưfng ma?nh giấy rô?i ghi lên đó na?o la? khăn tay, găng tay, áo choa?ng, thắt lưng va? ghi chú nhưfng hiê?u biết cu?a em vê? môfi vật, ti?m hiê?u ý nghifa cu?a tư?ng vật. Nhi?n bên ngoa?i, chúng không mang một ý nghifa na?o hết. Kích thước, tuô?i tác, quyê?n sơ? hưfu, giá ca?, ma?u sắc, phâ?m chất, nơi mua sắm ?" không một ý nghifa na?o xuất hiện trên bốn vật cu?a ba?n danh sách đó ca?. Em xé bo? rô?i đi ngu?. Không thê? cho đó la? một vụ quyên sinh được.
    Một giơ? sau đó, bôfng một ý nghif bất ngơ? đến trong đâ?u em. Em sưfng sơ? ngô?i bật dậy, nghe lạnh toát ca? ngươ?i. Chiếc áo lôfi thơ?i đôi găng tay mua sáng hôm đó, cái thắt lưng cu?a Koch, khăn tay? Cái thi? cuf, cái thi? mới, cái ma?u xanh, cái thi? mượn?
    Em muốn tin đấy la? một sự ti?nh cơ?, ngâfu nhiên thôi. Nhưng tự thâm tâm em không sao tin như thế.
    Dorothy đến nha? Ha?nh chính, không pha?i vi? đó la? to?a nha? cao nhất ơ? Blue River ma? đến đấy với mục đích la?m lêf tha?nh hôn. Dorothy mặc cái thi? mới, cái thi? cuf, cái mượn, cái thi? ma?u xanh, cái thi? ma?u trắng? Ôi đứa em gái lafng mạn đáng thương cu?a em!
    Đem theo giấy khai sinh, Dorothy muốn chứng minh la? na?ng đaf trên mươ?i tám tuô?i. Va? không ai đi đến đấy một mi?nh bao giơ?. Dorothy chi? có thê? đi với một ngươ?i ?" tác gia? cu?a cái ba?o thai đó, ngươ?i na?ng đaf gắn bó tư? lâu, ngươ?i Dorothy đaf yêu tha thiết ?" cái gaf tóc nâu, mắt xanh, đẹp trai cu?ng học trong lớp tiếng Anh với na?ng. Hắn đaf đưa Dorothy lên tận mái nha?. Em qua? quyết sự việc la? vậy.
    Vê? phâ?n bức thư kia thi? sao? Chi? viết thế na?y ?" ?oEm mong chị tha thứ nôfi buô?n phiê?n em đaf gây ra. Em không thê? la?m gi? khác được? ?" Đâu la? ý định tự tư? chứ? Dorothy chi? muốn nói đến việc kết hôn cu?a na?ng! Dorothy biết ba em không bao giơ? chấp nhận ha?nh động hấp tấp nông nô?i đó. Nhưng Dorothy không thê? la?m gi? khác hơn được nưfa vi? đaf có thai. Ca?nh sát rất đúng khi cho ră?ng giọng điệu lư?ng khư?ng ấy la? triệu chứng tâm trạng cu?a một ngươ?i đaf manh nha ý muốn tự vâfn.
    Cái thi? mới, cái thi? cuf? cufng đu? lý do đê? em bắt tay tiến ha?nh điê?u tra nhưng nhưfng chứng cứ đó chưa đu? vưfng mạnh đê? thuyết phục ca?nh sát mơ? lại hô? sơ cu?a vụ án, nhất la? họ vâfn co?n tha?nh kiến với em ?" một cô gái quái gơf đaf la?m cho họ bực mi?nh trong năm vư?a qua. Anh biết không đó la? sự thật. Cho nên em pha?i truy lu?ng hắn va? sef ha?nh động như thám tư? Sherlock Homes cu?a Conan Doyle. Khi na?o em phát hiện ra một việc gi? đấy đê? hôf trợ cho nhưfng nghi ngơ? cu?a em, một chứng cứ hu?ng hô?n na?o đó đê? ca?nh sát pha?i lưu ý đến thi? em hứa ră?ng em sef đi thă?ng đến họ ngay. Em đaf xem nhiê?u phim trong đấy vị nưf anh hu?ng đaf kết tội tên sát nhân trong chính căn pho?ng cách âm cu?a hắn va? tên sát nhân nói ră?ng: ?oĐúng, tao đaf la?m việc đó nhưng ma?y sef không co?n sống đê? kê? câu chuyện ấy đâu?. Anh đư?ng lo cho em, đư?ng có nôn nóng va? cufng đư?ng viết thư cho ba em vi? ba em sef ru?m beng lên. Có thê? em thật ngu ngốc va? bốc đô?ng khi dấn thân va?o câu chuyện theo cách na?y nhưng la?m sao em có thê? ngô?i khoanh tay chơ? đợi trong khi em biết pha?i la?m gi? va? biết chă?ng co?n ai khác la?m việc đó ngoa?i em ra.
    Ta?u đang va?o địa phận cu?a Blue River, tư? cư?a sô? em có thê? nhi?n thấy nha? Ha?nh chính.
    Trong nội nga?y hôm nay em sef gư?i thư na?y, em sef cho anh biết em ơ? đâu va? la?m nhưfng gi?. Cho du? Stoddard có lớn hơn gấp mươ?i lâ?n Caldwell chăng nưfa, em cufng biết em sef bặt đâ?u tư? đâu. Hafy câ?u chúc cho em được may mắn nghe anh?
    Không ai tẻ nhạt ở trên đời. Mỗi số phận chứa một phần lịch sử.
  10. shimizu_hn

    shimizu_hn Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    24/07/2002
    Bài viết:
    1.176
    Đã được thích:
    0
    Chương hai ​
    Viện trươ?ng Welch la? một ngươ?i to phục phịch, đôi mắt ma?u xám tro tro?n như hai hạt cúc áo gắn trên khuôn mặt hô?ng ha?o láng lâ?y. Ông thích mặc áo quâ?n bă?ng va?i phơ?lamơn ma?u đen. Văn pho?ng cu?a ông mơ? mơ? tối, trông giống như một tu viện, tươ?ng gôf ma?u đen; ngay chính giưfa pho?ng la? một cái ba?n lớn với kệ sách được tri?nh ba?y một cách ti? mi?.
    Sau khi tắt máy du?ng đê? liên lạc với các văn pho?ng khác, viện trươ?ng đứng lên, nhi?n vê? phía cánh cư?a lớn. Ông pha?i tạo một ve? mặt trịnh trọng cho thích hợp với hoa?n ca?nh vi? ngươ?i khách cu?a ông đang chịu một cái tang đau đớn ?" cái chết cu?a sinh viên nội trú trươ?ng đại học cu?a ông. Nhưfng tiến chuông đúng ngọ nghe nghe?n nghẹn tư? xa tít vă?ng va?o pho?ng. Cư?a mơ? va? Ellen bước va?o.
    Khi Ellen khép cư?a, đến gâ?n ba?n giấy, viện trươ?ng, với ve? tự mafn cu?a một ngươ?i thương xuyên tiếp xúc với giới tre?, đaf đánh giá va? nhận xét vê? na?ng. Na?ng rất gọn ga?ng, ông thích thế. Khá đẹp, mái tóc hung hung cu?ng với ma?u mắt, nụ cươ?i tự tin pha?ng phất một quá khứ đau thương va? cái nhi?n cương quyết. Có thê? không thông minh lắm, nhưng câ?n cu?? chịu khó. Aùo khoác ngoa?i va? áo da?i cu?ng ma?u xanh đậm, một sự trái ngược dêf chịu, tương pha?n với ve? lo?e loẹt sặc sơf cu?a hâ?u hết sinh viên ơ? đây. Bên ngoa?i trông Ellen có ve? căng thă?ng nhưng bên trong có thê? không pha?i la? thế.
    - Cha?o cô Kingship ?" Ông nói nho?, gật đâ?u ra hiệu chi? ghế mơ?i khách.
    Ca? hai ngô?i xuống. Hai ba?n tay nung núc chặp va?o nhau, viện trươ?ng nhi?n Ellen va? nói:
    - Ông cụ vâfn thươ?ng chứ?
    - Cám ơn thâ?y, ba em vâfn thươ?ng ?" Giọng nói cu?a na?ng trâ?m trâ?m đượm ve? mệt nhọc.
    - Tôi đaf hân hạnh được gặp ông cụ? năm trước đây. ?" Ông dư?ng lại một chốc ?" Tôi có thê? giúp gi? được cho cô?
    Na?ng khef nhích ngươ?i ra sau ghế.
    - Gia đi?nh em ?" ba em va? em ?" muốn nhận diện một ngươ?i, một sinh viên học ơ? đây. ?" Viện trươ?ng nhíu ma?y to? ve? quan tâm một cách kín đáo ?" Cậu ta đaf cho Dorothy mượn một số tiê?n khá lớn cách va?i tuâ?n trước khi cô ấy chết. Dorothy có viết thư nói cho em biết việc na?y. Ti?nh cơ? bắt gặp tập ngân phiếu cu?a Dorothy, va?o tuâ?n trước đây, em chợt nhớ lại sự việc đaf xa?y ra. Qua tập ngân phiếu đó, chă?ng thích gi? vê? việc thanh toán món nợ ma? Dorothy đaf vay mượn ngươ?i sinh viên kia. Gia đi?nh em nghif cậu ta hă?n la? rất khó xư? nên không tiện khai báo.
    Viện trươ?ng gật đâ?u to? ve? hiê?u biết.
    - Có điê?u la?? - Ellen ngập ngư?ng ?" em không nhớ tên cậu ta. Nhưng Dorothy cho biết cậu ta cu?ng học lớp tiếng Anh va?o mu?a thu va? la? một thanh niên tóc va?ng. Gia đi?nh em nghif thâ?y có thê? giúp gia đi?nh ti?m ra cậu sinh viên đó. Số tiê?n quá lớn? - Ellen hít mạnh va?o.
    - Tôi hiê?u ?" Viện trươ?ng nói, hai tay bóp chặt va?o nhau như thê? xem đôi ba?n tay mi?nh to lớn đến đâu, môi nơ? nụ cươ?i, nhi?n Ellen ?" Có thê? giúp cô được đấy ?" Ông nói với tác phong nhanh nhâ?u cu?a một ngươ?i quen sống trong quân đội. Ông la?m ra ve? trịnh trọng, mơ? máy gọi cô thư ký ?" Cô Platt!
    Một ngươ?i đa?n ba? xanh xao mơ? cư?a bước va?o pho?ng. Ông gật đâ?u cha?o cô rô?i nga? ngươ?i ra sau ghế, nhi?n thă?ng va?o bức tươ?ng phía sau đâ?u Ellen như thê? ông đang tha?o ra một chiến lược gi? vậy.
    - Cô hafy lấy hô? sơ cu?a Dorothy Kingship, học ky? mu?a thu năm 19? Xem thư? cô ấy học khóa Anh văn na?o va? có danh sách sinh viên ghi danh khóa học đó không. Cô mang hết hô? sơ cu?a nam sinh viên có tên trong danh sách đó ?" Ông nhi?n sang cô thư ký ?" Cô nghe rof chứ?
    - Vâng, thưa ông viện trươ?ng.
    Ông bắt cô thư ký lặp lại nhưfng dặn do? cu?a ông.
    - Tốt.
    Cô thư ký đi ra.
    - Nhanh lên nhé ?" Viện trươ?ng nói với theo khi cánh cư?a đaf khép lại. Quay sang Ellen, ông mi?m cươ?i tự mafn. Ellen mi?m cươ?i đáp lại.
    Dâ?n dâ?n cư? chi? cu?a một quân nhân mất đi, ông tra? lại con ngươ?i bi?nh thươ?ng như mọi khi. Ông hơi chô?m ngươ?i vê? phía trước, nhưfng ngón tay khef nhịp lên mặt ba?n.
    - Chắc chắn cô không đến Blue River chi? vi? việc na?y chứ?
    - Vâng đúng thế. Em đến thăm một ngươ?i bạn.
    - Thế chứ.
    Ellen mơ? xách tay.
    - Em xin phép được hút thuốc?
    - Cô cứ tự nhiên. ?" Ông đâ?y cái gạt ta?n bă?ng thu?y tinh sang phía na?ng ?" Tôi cufng hút đấy chứ ?" Viện trươ?ng vui ve? nói. Ellen đưa thuốc mơ?i nhưng ông tư? chối. Na?ng lấy hộp diêm ma?u trắng có in do?ng chưf mạ đô?ng Ellen Kingship rô?i châm thuốc hút. Viện trươ?ng nhi?n hộp diêm, dáng trâ?m ngâm.
    - Thái độ hiê?u biết vê? vấn đê? tiê?n bạc cu?a cô thật đáng khen ?" Ông vư?a nói vư?a cươ?i ?" Nếu như tất ca? nhưfng ngươ?i chúng tôi tiếp xúc đê?u hiê?u biết như thế thi? quý hóa biết bao ?" Ông nhi?n va?o cái mơ? thư bă?ng đô?ng ?" Hiện nay chúng tôi đang bắt đâ?u cho xây dựng một pho?ng tập thê? dục va? một nha? chơi. Một va?i ngươ?i hứa giúp đơf nhưng đaf không giưf lơ?i.
    Ellen lắc đâ?u có ve? thông ca?m.
    - Có lef ông cụ sef vui lo?ng góp phâ?n ?" Viện trươ?ng cân nhắc ?" Như một ha?nh động đê? tươ?ng nhớ ngươ?i em gái cu?a cô.
    - Em rất được hân hạnh được đê? nghị với ba em.
    - Thế thi? tốt quá. Chắc chắn chúng tôi sef không quên lo?ng ha?o tâm đó ?" Ông đặt cái mơ? thư vê? chôf cuf ?" Nhưfng đóng góp như vậy thươ?ng được gia?m thuế, theo tôi hiê?u ?" Ông nói thêm.
    Va?i phút sau, cô thư ký bước va?o ôm theo chô?ng hô? sơ rô?i đê? chúng trước mắt ông viện trươ?ng.
    - Năm mươi mốt sinh viên học tiếng Anh ?" Cô báo cáo ?" Khóa sáu có mươ?i ba?y nam sinh viên.
    - Tốt.
    Khi cô thư ký rơ?i kho?i pho?ng, viện trươ?ng sư?a ghế ngô?i lại, tay xoa xoa va?o nhau, lại trơ? vê? phong cách một quân nhân. Ông mơ? tập hô? sơ, rút giấy tơ? ra cho đến khi nhi?n thấy mâfu đơn ghi danh có dán a?nh ơ? trên góc.
    - Tóc ma?u đen ?" Ông nói rô?i đê? tập hô? sơ bên phía trái cu?a ông.
    Khi ông xem xong thi? có hai chô?ng hô? sơ không đê?u nhau ơ? trên ba?n trước mặt ông.
    - Mươ?i hai ngươ?i tóc ma?u đen va? năm ngươ?i tóc nhạt ?" Viện trươ?ng nhận xét.
    Ellen chô?m ngươ?i vê? đă?ng trước.
    - Một lâ?n Dorothy nói với em la? cậu ta rất đẹp trai?
    Viện trươ?ng lấy chô?ng hô? sơ có năm cái tất ca?, rô?i mơ? hô? sơ nă?m trên cu?ng.
    - George Speiser ?" Ông nói ra chiê?u nghif ngợi ?" Nếu cô cho cậu Speiser na?y la? đẹp trai? - Ông đưa hô? sơ qua cho Ellen. Khuôn mặt trong a?nh că?m lép, đôi mắt sắc sa?o. Na?ng lắc đâ?u ý nói không pha?i cậu ta. Aûnh thứ hai la? một sinh viên mặt ma?y hốc hác, mang đôi kính da?y cộm. Ngươ?i thứ ba, ba mươi lăm tuô?i, tóc không pha?i ma?u nâu. Đôi tay na?ng đặt trên ví thấm đâ?y mô? hôi. Viện trươ?ng mơ? hô? sơ thứ tư ?" Gordon Gant. Cái tên đó cô nghe có quen không? ?" Ông trao lá đơn xin ghi danh cho Ellen. Ngươ?i na?y tóc nâu, khá đẹp trai, đôi mắt sâu lộ ve? thông minh nă?m dưới đôi lông ma?y rậm đen, quai ha?m chắc nịch, nụ cươ?i tự tin.
    - Em nghif chính la? cậu na?y ?" Ellen nói.
    - Hoặc cufng có thê? la Dwight Powell? ?" Viện trươ?ng ho?i, tay bên kia câ?m hô? sơ thứ năm. Ngươ?i thanh niên trong a?nh na?y că?m vuông, ánh mắt nghiêm nghị, ma?u mắt xanh.
    - Thế na?o? Ai đây? ?" Ông ho?i lâ?n cuối cu?ng.
    Ellen bước ra kho?i khu học chính, một tay câ?m ví, tay kia câ?m ma?nh giấy ông viện trươ?ng đưa, đứng tâ?n ngâ?n ơ? bậc thêm trên cu?ng, nhi?n la?ng đại học u ám dưới bâ?u trơ?i u? ê.
    Hai ngươ?i? Điê?u na?y sef la?m công việc cu?a na?ng chậm lại một chút, thế thôi. Chi? có việc xem trong hai ngươ?i đó ai la? hắn? rô?i sau đấy theo dofi? thậm chí nếu câ?n pha?i giáp mặt với hắn ?" dif nhiên mi?nh pha?i gia? danh la? một ngươ?i khác chứ không thê? xưng tên Ellen Kingship được. Pha?i coi chư?ng ánh mắt sắc như dao va? nhưfng câu tra? lơ?i ra?o đón cu?a hắn. Aùn mạng thi? pha?i có dấu vết. (Chắc chắn đó la? một vụ sát nhân, không thê? trật được!).
    Mi?nh pha?i dấn thân va?o hang cọp. Na?ng nhi?n ma?nh giấy nơi tay:Gordon Gant, 1312, đươ?ng 26 khu tây va? Dwight Powell, 1520 đươ?ng 35 khu tây.

    Không ai tẻ nhạt ở trên đời. Mỗi số phận chứa một phần lịch sử.
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này