1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Cái hôn của tử thần - "A Kiss Before Dying" - Levin, Ira

Chủ đề trong 'Tác phẩm Văn học' bởi shimizu_hn, 13/02/2003.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. shimizu_hn

    shimizu_hn Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    24/07/2002
    Bài viết:
    1.176
    Đã được thích:
    0
    Chương ba ​
    Ellen ăn trưa trong một quán ăn nho? ơ? phía bên kia đươ?ng Đại học. Thật ra na?ng chă?ng co?n bụng dạ na?o đê? ăn uống vi? đâ?u óc đang bận tính toán ti?m phương kế ha?nh động. Bắt đâ?u như thế na?o đây? Đi do? ho?i nhưfng ngươ?i biết hắn? Nhưng bắt đâ?u tư? đâu? Theo dofi hắn, ti?m hiê?u hắn qua bạn be? cu?a hắn? Đi gặp nhưfng ngươ?i năm vư?a qua đaf quen biết hắn? Mi?nh câ?n pha?i có thơ?i gian. Mi?nh pha?i ơ? lại Blue River một thơ?i gian khá lâu. Tuy nhiên mi?nh có nên gọi dây nói cho bố biết không? Nhưfng ngón tay na?ng gof gof lên ba?n một cách bứt rứt. Ai la? ngươ?i biết rof vê? Gordon Gant va? Dwight Powell? Gia đi?nh cu?a họ chăng? Hoặc họ tư? đâu đến thi? ba? chu? nha? hay bạn be? cu?a họ có thê? biết? Pha?i mạnh dạn đi thă?ng va?o trọng tâm cu?a vấn đê?, đến gặp thă?ng bạn be? cu?a họ.
    Nhưng dâfu sao cufng không được lafng phí thi? giơ?, mi?nh pha?i nhớ rof điê?u đó. Na?ng cắn môi dưới, tay vâfn tiếp tục gof nhịp trên mặt ba?n.
    Một lúc sau, na?ng đặt ly ca? phê co?n một nư?a lên ba?n, đứng dậy va? đi vê? phía pho?ng điện thoại. Na?ng ngâ?n ngư? một chốc rô?i lật tư?ng trang nơi quyê?n điện thoại niên giám. Không có số điện thoại cu?a Gant, cufng không có địa chi? cu?a Powell ơ? đươ?ng 35. Điê?u đó chứng to? ca? hai không có điện thoại, đoán vậy thôi, hoặc la? ca? hai đang sống chung với gia đi?nh.
    Na?ng gọi Pho?ng chi? dâfn va? biết được số điện thoại cu?a số nha? 1312 đươ?ng 26 khu tây ?" số điện thoại 2 ?" 2014.
    - Alô, ai gọi đó? ?" Một giọng nói khô đặc cu?a ngươ?i miê?n tây vang lên trong máy.
    - Thưa có anh Gordon Gant ơ? đấy không ạ? ?" Gịong nói cu?a Ellen líu lại. Đâ?u dây bên kia bôfng im lặng.
    - Ba? con gi? với cậu Gant ha??
    - Dạ không. Bạn anh ấy thôi. Anh ấy có ơ? nha? không thưa ba??
    - Không! ?" Câu tra? lơ?i cụt ngu?n, lạnh lu?ng.
    - Thưa, ba? la? ai?
    - Chu? nha?.
    - Khi na?o anh ấy vê??
    - Cậu ấy vê? khuya lắm ?" Giọng ba? ta nhanh nhâ?u to? ve? khó chịu. Ellen nghe tiếng máy đâ?u kia dă?n mạnh xuống. Na?ng nhi?n ống nghe câm lặng, rô?i lặng lef gác máy. Khi na?ng quay lại chôf ngô?i thi? ly ca? phê đaf nguội lạnh.
    Hắn đi suốt nga?y. Mi?nh có nên đến đó không? Câu chuyện ngắn ngu?n vư?a qua với ba? chu? nha? cho thấy Gant có thê? la? ngươ?i yêu cu?a Dorothy. Hoặc nếu loại trư? kha? năng đó thi? chính la? Powell. Mi?nh pha?i đến gặp ba? chu? nha?? nhưng với lý do gi? đây?
    Úi cha?, bất cứ lý do gi?, miêfn sao ba? chu? nha? đư?ng nghi ngơ? mi?nh. Ha?nh động liê?u lifnh đó sef gây ra nhưfng nguy hiê?m gi?? Tất nhiên Gant sef nhận ra ngay sự gia? mạo ấy khi ba? chu? nha? thuật lại câu chuyện cho hắn nghe. Nếu Gant không pha?i la? tên sát nhân, trong trươ?ng hợp na?y hafy đê? cho hắn thắc mắc vê? ngươ?i lạ mặt đaf mạo danh la? bạn hay ngươ?i thân thích cu?a hắn. Nếu Gant la? ngươ?i yêu cu?a Dorothy thi? cứ đê? cho hắn băn khoăn vê? ngươ?i lạ đi điê?u tra vê? hắn. Nếu hắn đaf giết Dorothy thi? hắn sef ca?m thấy bị đe dọa vi? sự xuất hiện cu?a cô gái kia. Tuy nhiên sự lo sợ cu?a hắn chă?ng a?nh hươ?ng gi? đến kế hoạch cu?a mi?nh, vi? sau đó mi?nh đích thân đến la?m quen với hắn, hắn sef không ngơ? mi?nh chính la? cô gái đaf đi điê?u tra ba? chu? nha?. Nôfi bất an tư? phía hắn thậm chí sef có lợi nưfa la? khác vi? sống trong trạng thái căng thă?ng như vậy, hắn có kha? năng đê? lộ bộ mặt tội ác cu?a hắn ra. Ô? hắn cufng có thê? trốn kho?i tha?nh phố khi hắn thấy không co?n lối thoát nưfa ?" sự việc na?y sef giúp mi?nh thuyết phục được ca?nh sát nhận ra nhưfng nghi ngơ? mi?nh nêu lên la? đúng. Họ sef điê?u tra va? ti?m ra bă?ng chứng?
    Mi?nh pha?i đi thă?ng va?o trọng tâm cu?a công việc. La?m như thế có mạo hiê?m lắm không? Suy nghif kyf, mi?nh thấy ha?nh động như thế la? quá hợp lý.
    Ellen nhi?n đô?ng hô? tay: một giơ? năm phút. Mi?nh không thê? đến ngay lúc na?y bơ?i vi? mi?nh vư?a mới gọi điện thoại. Ba? chu? nha? có thê? liên kết hai sự việc lại với nhau va? sef nghi ngơ? mi?nh tức khắc. Nghif thế, Ellen đa?ng ngô?i lại. Bắt gặp cái nhi?n cu?a cô hâ?u ba?n, na?ng gọi thêm một ly ca? phê nưfa.
    Lúc hai giơ? kém năm, Ellen va?o dafy nha? số 1300 ơ? đươ?ng 26 khu tây. Đươ?ng vắng lặng, te? ngắt với nhưfng ngôi nha? hai tâ?ng quét vôi ma?u va?ng, phía trước la? nhưfng bafi co? cháy úa. Một va?i chiếc xe hiệu Ford va? Chevvie đậu dọc theo khúc quanh, chiếc thi? theo thơ?i gian thi? cuf đi, chiếc thi? sơn lại nguệch ngoạc vụng vê? cho có ve? mới hơn. Không một chiếc na?o ra hô?n ca?, Ellen cố gắng đi chậm lại, la?m như không có gi? pha?i vội lắm. Bước chân nhẹ vang lên trong bâ?u không khí tifnh mịch hiu quạnh đó.
    Gordon Gant ơ? nha? số 1312, ngôi nha? thứ ba kê? tư? góc đươ?ng va?o. Nhi?n căn nha? sơn ma?u mơf ga? một lát, Ellen theo con đươ?ng lát đá chạy ngang qua bafi co? đến thă?ng cô?ng chính. Nơi đây na?ng đọc tấm biê?n gắn trên ho?m thư treo ơ? cột trước nha?: Ba? Mina Arguette. Na?ng đế cư?a hi?nh cánh quạt, hít mạnh hơi, thu hết can đa?m bấm chuông. Bên trong tiếng chuông reo vang. Na?ng hô?i hộp chơ? đợi. Có tiếng bước chân, rô?i cư?a mơ? va? một ngươ?i đa?n ba? cao lớn, gâ?y, mái tóc bạc lo?a xo?a trên trán xuất hiện. Đôi mắt đo? va? trơn ướt. Chiếc áo xuê?nh xoa?ng mặc ơ? nha? rộng thu?ng thi?nh trên đôi vai gâ?y guộc. Ba? ta đưa mắt nhi?n Ellen tư? đâ?u đến chân.
    - Cô ho?i gi?? ?" Giọng nói khô khốc cu?a ngươ?i miê?n trung tây trong điện thoại lúc nafy.
    - Thưa, ba? la? ba? Arquette? ?" Ellen rụt re? ho?i.
    - Pha?i ?" Ba? ta bôfng nhoe?n miệng cươ?i, đê? lộ ha?m răng không đê?u đặn.
    Ellen cươ?i đáp lêf.
    - Cháu la? em họ cu?a Gordon gant.
    Đôi lông ma?y mo?ng dính khef nhíu lại.
    - Em họ cu?a cậu ấy ạ? ?" Ba? ho?i với ve? ngạc nhiên.
    - Vậy ra anh ấy không nói cho ba? biết la? hôm nay cháu có mặt ơ? đây?
    - Ô? không. Cậu ấy có bao giơ? nói chuyện đó đâu.
    - Lạ nhi?. Cháu có viết thư báo tin la? cháu sef đi ngang qua đây. Cháu đang trên đươ?ng đến Chicago va? chu? ý đi đươ?ng na?y đê? thăm anh. Chắc anh ấy quên?
    - Cô gư?i thư cho cậu ấy khi na?o?
    - Hôm kia, va?o nga?y thứ ba?y ?" Ellen ngập ngư?ng nói.
    - Thế a?! ?" Nụ cươ?i lại thoáng hiện ra trên môi ba? ta ?" Cậu Gordon rơ?i nha? tư? ta?ng sáng va? thư đến sớm nhất cufng pha?i mươ?i giơ? hơn. Có lef thư cu?a cô co?n ơ? trong pho?ng cu?a cậy ấy.
    - Ô??
    - Hiện giơ? cậu ấy đi vắng?
    - Cháu có thê? va?o đợi một chốc được không ạ? ?" Ellen vội cắt ngang câu nói cu?a ba? ?" Tư? nha? ga cháu đaf đón xe nhâ?m. Cháu pha?i đi bộ qua mươ?i dafy nha?, thưa ba?.
    Ba? Arquette khef lui va?o trong một bước.
    - Cô cứ tự nhiên. Mơ?i cô va?o.
    - Ca?m ơn ba? ?" Ellen bước qua ngươfng cư?a, va?o một ha?nh lang thoa?ng mu?i â?m mốc khó chịu, rô?i đến cánh cư?a đóng kín, đe?n mơ? mơ? sáng. Có một câ?u thang ơ? phía bên pha?i. Phía bên trái một lối dâfn va?o pho?ng khách hi?nh như ít được sư? dụng đến.
    - Ba? Arquette! ?" Một tiếng gọi lớn tư? pho?ng sau vang lên.
    - Tôi đến ngay đây ?" Ba? Arquette tra? lơ?i, quay sang Ellen ?" Cô vui lo?ng ngô?i dưới nha? bếp nhé?
    - Dạ có sao đâu ?" Ellen vui ve? nói. Ha?m răng không đê?u đặn cu?a ba? Arquette lại hé lộ ra. Na?ng theo thân hi?nh đô? sộ kia xuống nha? bếp, thắc mắc tại sao một ngươ?i vui tính thế na?y lại có giọng điệu cáu ki?nh khi nói điện thoại như vậy.
    Nha? bếp cufng được sơn ma?u va?ng sâfm như ơ? phía ngoa?i cu?a ngôi nha?. Ơ? giưfa pho?ng có kê một cái ba?n bă?ng đá câ?m thạch ma?u trắng nga?, một ngươ?i đa?n ông đứng tuô?i ngô?i đó, đang rót rượu va?o một cái ly cuf kyf.
    - Giới thiệu cới cô, ông Fishback ơ? cạnh nha? tôi ?" Ba? Arquette nói ?" Chúng tôi đang chơi cơ? chưf (anagrams).
    - Ráp chưf đấy ?" Ông Fishback nói thêm va?o, ngước đôi mắt mang kính lên nhi?n Ellen.
    - Đây la? cô? - Ba? Arquette bo? lư?ng.
    - Gant ạ ?" Ellen vội nói tên mi?nh.
    - Cô Gant, em họ cu?a cậu Gordon.
    - Cha?o cô ?" Ông Fishback mi?m cươ?i ?" Cậu Gordon rất dêf mến. Na?y, ba? Arquette. Đến phiên cu?a ba? đấy.
    Ba? Arquette ngô?i xuống đối diện với ông.
    - Mơ?i cô ngô?i ?" Ba? nói va? chi? chiếc ghế co?n trống - Cô nghe nhạc không?
    - Dạ không, xin cám ơn ba? ?" Ellen nói, ngô?i xuống. Na?ng cơ?i áo khoác ngoa?i va? vắt trên tha?nh ghế.
    Ba? Arquette nhi?n một lô chưf cái đang lật ngư?a trong chiếc hộp gôf vuông ma?u đen.
    - Cô tư? đâu đến ?" Ba? ho?i Ellen.
    - Dạ, tư? California.
    - Tôi chă?ng hê? biết la? cậu Gordon lại có gia đi?nh ơ? miê?n tây.
    - Dạ đúng thế. Cháu chi? đến California đê? thăm bạn be?. Cháu ơ? miê?n đông.
    - Aø ra thế! ?" Ba? Arquette nhi?n ông Fishback ?" Bác tiếp tục đi đi. Tôi chịu. Không có nguyên âm thi? chịu chết thôi.
    - Phiên tôi, pha?i không? ?" Ông ho?i, ba? gật đâ?u. Với nụ cươ?i đắc thắng, ông chộp lại nhưfng chưf cái đang lật ngư?a ra đó ?" Ba? thua rô?i, ba? Arquette ạ ?" Ông reo lên hớn hơ? ?" C-R-Y-P-T:Crypt. Hâ?m mộ. Ông đâ?y các chưf cái lại với nhau va? thêm tư? đó va?o nhưfng tư? đaf được xếp trước mặt ông.
    - Không công bă?ng ?" Ba? Arquette pha?n đối ?" Bác đaf có thơ?i gian suy nghif khi tôi bận ra ngoa?i.
    - Thắng la? thắng ?" Ông Fishback la toáng lên. Ông lật ngư?a hai chưf cái nưfa rô?i đặt chúng va?o thă?ng ha?ng với nhưfng chưf kia.
    - Ôi thua rô?i ?" Ba? Arquette lâ?u bâ?u, bực dọc, nga? ngươ?i ra sau ghế dựa.
    - Anh Gordon mấy hôm nay thế na?o, thưa ba?? ?" Ellen bắt đâ?u gạ gâfm.
    - Khoe? như trâu ?" Ba? Arquette tra? lơ?i ?" Bận như con vụ. Na?o la? công chuyện ơ? trươ?ng, na?o la? lo chuâ?n bị chương tri?nh.
    - Chương tri?nh gi? thế, thưa ba??
    - Cô không biết cậu ấy phụ trách chương tri?nh gi? sao?
    - Lâu nay cháu không nhận được tin gi? cu?a anh ca?.
    - Cậu ấy phụ trách chương tri?nh đaf ba tháng nay rô?i ?" Ba? ngô?i thă?ng ngươ?i dậy, ve? mặt tự ha?o ?" Cậu ấy giới thiệu va? phê bi?nh âm nhạc. Cậu ấy gọi la? Ngươ?i Qua?ng Cáo Nghệ thuật. Đêm na?o cufng thế, trư? nga?y thứ ba?y, tư? lúc 8 giơ? cho đến 10 giơ? qua đa?i KBRI.
    - Ô? tuyệt quá! ?" Ellen thốt lên thán phục.
    - Vâng, cậu ấy nô?i tiếng như cô?n ?" Ba? tiếp tục nói va? lật ngư?a một chưf cái khi ông Fishback hất đâ?u ra hiệu với ba? ?" Cách đây hai tuâ?n ngươ?i ta đaf pho?ng vấn cậu ấy trên báo. Các nha? báo tới râ?n rật va? đu? mọi thứ trên đơ?i. Các cô gái ?" thậm chí cậu ấy chă?ng hê? quen biết ?" liên tục gọi điện thoại tới. Toa?n la? sinh viên trươ?ng đại học Stoddard ca?. Các cô bă?ng mọi cách ti?m ra điện thoại, rô?i gọi đến cốt chi? nghe giọng nói cu?a thâ?n tượng cu?a mấy cô thôi. Cậu ấy chă?ng thích dây dưa gi? với các cô khi? gió đó. Vi? thế tôi lại la? ngươ?i pha?i đứng ra tra? lơ?i nhưfng cú điện thoại xuâ?n ngốc đó. Khô? thân tôi, muốn điên lên được ?" Ba? Arquette cau ma?y nhi?n ba?n cơ? ?" Bác tiếp tục đi, bác Fishback.
    Ellen đưa tay nhẹ vuốt cạnh ba?n.
    - Anh Gordon có co?n đi chơi với cô bạn gái ma? anh đaf kê? cho cháu nghe hô?i năm ngoái nưfa không, ba? Arquette?
    - Cô na?o mới được chứ?
    - Cô gái tóc va?ng, thấp va? xinh lắm. Trong một va?i lá thư, anh Gordon có nhắc đến cô ta nưfa.
    - Tôi sef kê? cô nghe ?" Ba? Arquette nói ?" tôi không thích chof mufi va?o đơ?i tư cu?a cậu ấy, cậu ấy đi với cô na?o tôi cufng chă?ng bận tâm. Trước khi Gordon phụ trách chương tri?nh, môfi tuâ?n chi? ba hoặc bốn, năm lê?n cậu ấy ra ngoa?i, nhưng tuyệt nhiên cậu không bao giơ? đưa các cô vê? đây. Không pha?i tại vi? tôi yêu câ?u như thế. Tôi chi? la? chu? nha?. Cậu cufng không bao giơ? đa? động gi? đến các cô hết. Nhưfng cậu khác trước kia ơ? đây thi? thươ?ng hay kê? tôi nghe vê? các bạn gái cu?a họ, vi? các cậu thơ?i đó tre? hơn. Các cậu bây giơ? chưfng chạc hơn nhiê?u va? theo tôi họ cufng khá lớn tuô?i, họ không ba hoa như mấy cậu kia. Cậu Gordon thi? ít khi lắm. Không pha?i tôi muốn xoi mói nhưng tôi thươ?ng nhận xét vê? mọi ngươ?i. ?" Ba? lật thêm một chưf cái khác ?" Cô gái đó tên gi?? Cô nói tên tôi nghe thư?, may ra tôi biết cậu ấy co?n liên hệ với cô ta không, bơ?i vi? thi?nh thoa?ng cậu ấy du?ng điện thoại cạnh câ?u thang kia, tôi ơ? trong pho?ng khách nên buộc lo?ng pha?i nghe cậu ấy chuyện tro?.
    - Cháu không nhớ tên cô ta. Nhưng năm vư?a rô?i, anh Gordon thươ?ng đi chơi với cô ta. Ba? thư? nói va?i tên Gordon hay nhắc đến, xem cháu có nhận ra được không.
    - Ư?, đê? thư? xem ?" Ba? Arquette vư?a cố nhớ lại, vư?a sắp xếp các chưf một cách máy móc ?" Một cô tên Louella, tôi nhớ tên na?y vi? nó tru?ng với tên em dâu tôi. Cô khác tên la?? - Đôi mắt ươn ướt cu?a ba? nhắm lại, tập trung? Barbara. Không pha?i, đó la? năm trước, năm cậu ấy học năm thứ nhất. Xem na?o, Louella? - Ba? lắc đâ?u, thất vọng ?" Co?n nhiê?u nưfa, tôi không sao nhớ hết nôfi.

    Không ai tẻ nhạt ở trên đời. Mỗi số phận chứa một phần lịch sử.
  2. shimizu_hn

    shimizu_hn Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    24/07/2002
    Bài viết:
    1.176
    Đã được thích:
    0
    Trận cơ? vâfn âm thâ?m tiếp diêfn. Cuối cu?ng Ellen nói thă?ng ?" Cô ta tên la? Dorothy thi? pha?i?
    Ba? Araquette hất đâ?u vê? phía ông Fishback.
    - Dorothy? - Mắt ba? nhíu lại ?" Không pha?i, nếu la? tên Dorothy thi? hiện giơ? cậu ấy không co?n liên hệ nưfa. Không nghe Gordon nói đến tên na?y lâ?n na?o, tôi ba?o đa?m với cô như vậy. Dif nhiên cậu ấy thi?nh thoa?ng gọi dây nói ra ngoa?i ti?nh va? nhưfng lúc ấy cậu đến cuối góc pho?ng kia đê? nói.
    - Nhưng năm vư?a rô?i Gordon vâfn đi với Dorothy?
    Ba? Arquette nhi?n lên trâ?n nha?.
    - Tôi không rof lắm? tôi không nhớ ai tên la? Dorothy, ma? cufng không câ?n pha?i nhớ một ai khác, nếu cô hiê?u tôi muốn nói gi? rô?i, pha?i không?
    - Dottiem thưa ba?? ?" Ellen cố thư? một lâ?n nưfa.
    Ba? Arquette đắn đo một chốc, rô?i nhún vai không nói gi? ca?.
    - Đến phiên ba? đấy! ?" Fishback bực mi?nh nhắc.
    Tiếng con cơ? di động nhe? nhẹ khi ba? xê dịch chúng.
    - Cháu nghif anh đaf cắt đứt liên hệ với cô ta va?o tháng tư năm vư?a qua vi? thơ?i gian na?y anh không hê? nói gi? đến cô ta nưfa. Khoa?ng cuối tháng tư, anh cháu có ve? bị khu?ng hoa?ng, lo lắng, căng thă?ng? - Ellen nhi?n ba? Arquette thăm do?.
    - Không có đâu. Tháng đó cậu Gordon đau một trận kịch liệt, nă?m mafi trên giươ?ng rên hư? hư? suốt. Tôi đaf trêu chọc cậu vi? chuyện ấy đấy. ?" Ông Fishback hớp một ngụm rô?i nhi?n cơ? ?" Ba? lại thua nưfa ?" Ông nói lớn va? xếp chưf F-A-N-E: Fane.
    - Bác nói cái gi? đấy? Fane a?? La?m gi? có chưf đó. ?" Ba? Arquette quay sang Ellen ho?i ?" Cô có bao giơ? nghe chưf Fane na?y không?
    - Tốt hơn ba? đư?ng cafi lef với tôi ?" Ông Fishback la?i nha?i. ?" Tôi không biết nghifa nhưng tôi biết chắc la? có chưf đó. Tôi đaf gặp một lâ?n rô?i ?" Quay sang Ellen, ông nói ?" Môfi tuâ?n tôi ngấu nghiến ba quyê?n sách, đọc đê?u đặn như cái đô?ng hô?, cô ạ.
    - Fane! ?" Ba? Arquette khịt khịt mufi.
    - Thế thi? ba? tra tư? điê?n đi.
    - Tự điê?n bo? túi la?m gi? có tư? đó. Môfi lâ?n tôi bắt be? bác một tư? na?o la? bác lại ba?o tra tư? điê?n.
    Ellen nhi?n chưf đó.
    - Anh Gordon hă?n có tự điê?n ?" Ellen thốt lên va? đứng dậy kho?i ghế ?" Cháu xon đi lấy tự điê?n, nếu ba? cho cháu biết pho?ng cu?a anh Gordon.
    - Đúng, đúng ?" Gịong ba? Arquette dứt khoát ?" Chắc chắn cậu Gordon có tự điê?n. Cô ngô?i xuống, tôi đi lấy cufng được.
    - Ba? cho phép cháu đi với. Cháu muốn xem căn pho?ng anh ra sao. Anh nói căn pho?ng xinh lắm.
    - Mơ?i cô theo tôi ?" Ba? Arquette nói, rô?i xăng xái đi ra kho?i nha? bếp. Ellen vội vaf nối gót theo chân ba?.
    Giọng ông Fishback nói với theo:
    - Ba? sef thấy. Tôi biết nhiê?u tư? hơn ba?, du? ba? có sống lâu đến trăm năm đi nưfa.
    Hai ngươ?i bước lên câ?u thang bă?ng gôf ma?u đen, ba? Arquette đi trước, miệng lâ?m râ?m cáu ki?nh. Ellen theo ba? bước qua cư?a ngay bên trên câ?u thang.
    Các bức tươ?ng trong pho?ng được trang trí bă?ng nhưfng giấy in hoa sáng su?a. Giươ?ng bọc nệm ma?u xanh, tu? áo quâ?n, ghế dựa, ba?n viết? Sau khi lấy quyê?n tư? điê?n, ba? Arquette đến đứng bên kia cư?a sô? lật tư?ng trang ti?m kiếm. Ellen đến trước tu?, đọc các tên sách đê? trên đâ?u tu?. ?oBiết đâu mi?nh sef bắt gặp một quyê?n sô? tay hay nhật ký gi? đó? ?" Ellen nghif thâ?m. An outline of history, Radio Announcement?Ts handbook of Pronunciation, A History of American Jazz, Three Murder Novels?
    - A? đây rô?i ?" Ba? Arquette reo lên, lấy ngón tay tro? chặn lên trang giấy cu?a quyê?n tự điê?n đang mơ? ?" Fane có nghifa la? cái tháp nha? thơ ?" Ba? giận dưf gập tự điê?n lại ?" Lafo học được chưf na?y ơ? đâu thế?
    Ellen khef chô?m ngươ?i qua ba?n trên đó có ba cái thư. Ba? Arquette đê? tư? điê?n va?o chôf cuf, đưa mắt nhi?n Ellen.
    - Cái thư không ghi địa chi? cu?a ngươ?i gơ?i hă?n la? cu?a cô đấy? ?" Ba? nhận xét.
    - Vâng, đúng thế. Hai thư kia có ghi địa chi?, một cu?a New Week, một cu?a đa?i tiếng nói Quốc gia.
    Ba? Arquette đaf đứng nơi cư?a.
    - Đi xuống chứ? ?" Ba? giục.
    - Vâng.
    Họ xuống thang gác va? chậm rafi va?o nha? bếp. Ông Fishback đang ngô?i đợi. Vư?a chợt thấy ve? nhân nhượng cu?a ba? Arquette, ông bật cươ?i khă?n khặt. Ba? ném cái nhi?n đâ?y tức tối vê? phía ông.
    - Chưf đó có nghifa la? nha? thơ? ?" Ba? nói va? ngô?i phịch xuống ghế. Ông Fishback cươ?i kha? kha? mafi.
    - Thôi, cươ?i mafi thế. Tiếp tục lại cho rô?i ?" Ba? xă?ng giọng cay cú. Ông Fishback lật ngư?a hai chưf mới.
    Ellen lấy chiếc ví trên ghế na?ng ngô?i lúc nafy.
    - Cháu xin phép vê?. Nét mặt na?ng lộ ve? thất vọng.
    Ba? Arquette nhi?n lên, đôi lông ma?y mo?ng dính nheo lại.
    - Cô đi a??
    Ellen gật đâ?u.
    - Cô không đợi cậu Gordon nưfa sao?
    Ellen bôfng thấy lạnh. Ba? đưa mắt nhi?n đô?ng hô? ơ? trên tu? lạnh bên cạnh cư?a.
    - Hai mươi giơ? ?" Ba? nói ?" tiết cuối cu?ng hết va?o lúc hai giơ?. Trong chốc lát cậu ấy sef có mặt ơ? đây.
    Ellen không biết nói sao. Hi?nh a?nh khuôn mặt cu?a ba? Arquette hất lên khiến na?ng ca?m thấy gai gai ca? ngươ?i.
    - Ba?? ba? nói với cháu la? anh ấy mafi đến khuya mới vê? kia ma?? - Cuối cu?ng na?ng nói có ve? ấm ức.
    Ba? Arquette ca?m thấy như bị xúc phạm.
    - Tôi? có nói với cô như vậy đâu. Trơ?i đất, nếu không đợi cậu ấy, sao cô lại ngô?i đây nafy giơ??
    - Điện thoại?
    Ba? chu? nha? há miệng, ngạc nhiên.
    - Thế ra la? cô đấy a?? Cô gọi va?o khoa?ng một giơ? pha?i không?
    Ellen gật đâ?u một cách tha?m hại.
    - Sao cô không nói cho tôi biết chính la? cô chứ? Tôi cứ ngơf la? một cô sinh viên ngu ngốc na?o đấy. Bất cứ ai gọi ma? không xưng tên thi? bao giơ? tôi cufng tra? lơ?i la? cậu ấy đi vắng. Thậm chí ngay lúc đó có cậu ấy ơ? nha? chăng nưfa. Cậu ấy nhơ? tôi tra? lơ?i như thế. Ve? niê?m nơ? trên khuôn mặt ba? biến mất. Đôi mắt vô hô?n, đôi môi mo?ng dính mím lại cau có, nghi ngơ? ?" Nếu cô biết cậu ấy đi suốt nga?y, cớ sao cô lại đến đây? ?" Giọng ba? ho?i chậm rafi, do? chư?ng.
    - Cháu? muốn gặp anh. Anh nói nhiê?u chuyện?
    - Thế sao cô co?n ho?i tôi vê? nhưfng thứ chuyện kia? ?" Ba? đứng lên.
    Ellen với tay lấy áo khoác ngoa?i. Thoắt một cái, ba? Arquette chộp lấy cánh tay cu?a Ellen, nhưfng ngón tay bấu chặt va?o da thịt khiến na?ng đau nhói.
    - Ba? bo? tay cháu ra?
    - Tại sao cô lại ri?nh mo? trong pho?ng Gordon ha??
    Khuôn mặt ba?nh bạch nhi?n sát va?o mặt Ellen, đôi mắt trợn tro?n nhi?n na?ng ánh lên nét giận dưf, la?n da mặt xu? xi? đo? bư?ng lên.
    - Cô muốn lấy cái gi? ơ? trong pho?ng? Cô lấy cái gi? trong lúc tôi xoay lưng lại ha??
    Phía sau na?ng có tiếng sột soạt, giọng cu?a ông Fishback đâ?y ve? kinh ngạc:
    - Tại sao cô ta lại muốn ăn cắp đô? cu?a anh cô ta?
    - Ai ba?o cô ta la? em họ cu?a cậu ấy chứ? ?" Ba? Arquette bắt be?.
    Ellen đang ti?m cách dứt ra kho?i ba?n tay cu?a ba?.
    - Ba? bóp tay cháu đau quá.
    Đôi mắt lơ? đơ? nhíu lại.
    - Tôi không xếp cô va?o bọn con gái khốn kiếp kia muốn ti?m kiếm mọt vật ki? nịêm hay gi? đấy cu?a cậu Gordon. Nhưng tại sao cô đặt nhiê?u câu ho?i như thế?
    - Cháu la? em họ cu?a gordon. Cháu nói thật ma? ?" Ellen cố nói với giọng bi?nh tifnh ?" Bây giơ? cháu muốn đi. Ba? không có quyê?n giưf cháu ơ? lại đây. Cháu sef gặp anh ấy sau.
    - Có pha?i gặp cậu Gordon ngay bây giơ?. Cô pha?i ơ? đây đến khi cậu ấy vê? ?" Ba? đưa mắt nhi?n qua vai Ellen ?" Bác Fishback, hafy chặn cư?a sau lại. ?" Ba? nhi?n ông đi vê? phía đó rô?i bo? tay Ellen ra. Ba? nhanh nhẹn đến khóa cánh cư?a, đứng khoanh tay trước ngực, gă?n giọng:
    - Tôi pha?i ti?m cho ra lef mới ha? giận.
    Ellen lấy tay xoa chôf ba? Arquette bấu lúc nafy. Na?ng nhi?n ngươ?i đa?n ông va? ngươ?i đa?n ba? đang đứng án ngưf ơ? hai đâ?u nha? bếp ?" Ông Fishback với đôi mắt mang kính nhấp nháy một cách bứt rứt, ba? Arquette nét mặt nhăn nhó, giận dưf, lạnh lu?ng.
    - Các ngươ?i không có quyê?n la?m thế? ?" Ellen nhặt cái ví rơi trên sa?n nha? lên, lấy áo choa?ng vắt qua tay ?" Hafy đê? cháu đi.
    Giọng nói cu?a na?ng cương quyết nhưng ca? hai ngươ?i vâfn đứng yên. Họ nghe có tiếng cư?a đóng va? tiếng bước chân lên câ?u thang.
    - Cậu Gordon ?" Ba? Arquette lớn tiếng gọi ?" Cậu Gordon.
    Tiếng chân dư?ng lại.
    - Chuyện gi? thế, bác Arquette?
    Ba? chu? xoay ngươ?i chạy vê? phía pho?ng khách. Ellen đưa mắt nhi?n ông Fishback. Na?ng khâ?n khoa?n:
    - Bác đê? cháu đi. Cháu có la?m gi? trái quấy đâu.
    Ông khef lắc đâ?u tư? chối.
    Na?ng đứng bất động, nghe giọng nói hô?n hê?n đâ?y ve? kích động cu?a ba? Arquette vọng lại ơ? phía sau lưng na?ng. Nhưfng tiếng bước chân tiến đến gâ?n cư?a, giọng nói lớn dâ?n.
    - Cô ta ho?i mafi vê? cậu, vê? nhưfng cô gái cậu đaf quen năm vư?a qua. Cô đánh lư?a tôi đê? đưa cô ta va?o pho?ng cu?a cậu. Cô ta đứng nhi?n sách va? thư tư? ơ? trên ba?n? - Giọng nói cu?a ba? oang oang dội khắp nha? bếp ?" Đấy, cô ta đấy.
    Ellen quay ngươ?i vê? đa?ng sau. Ba? Arquette đứng bên trái cạnh ba?n, tay chi? vê? na?ng kết tội. Gant đứng dựa va?o khung cư?a, ngươ?i cao lớn, vưfng chắc trong chiếc áo ma?u lục đậm cô? cao, sách câ?m trong tay. Hắn nhi?n na?ng một hô?i lâu, môi mi?m cươ?i, đôi lông ma?y hơi nhíu lại. Hắn rơ?i khung cư?a, bước va?o nha? bếp, đê? sách trên tu? lạnh, mắt vâfn không rơ?i Ellen.
    - A? cô em họ Hester. ?" Hắn bôfng nói, đôi mắt nhấp nháy như do? xét, đánh giá ?" Cô lớn nhanh quá, trông lạ hă?n.
    Rô?i đi vo?ng quanh ba?n, hắn đến bên cạnh đặt tay lên vai na?ng, mư?ng rơf nhẹ hôn lên má na?ng.
    Không ai tẻ nhạt ở trên đời. Mỗi số phận chứa một phần lịch sử.
  3. shimizu_hn

    shimizu_hn Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    24/07/2002
    Bài viết:
    1.176
    Đã được thích:
    0
    Chương bốn ​
    - Sao? cậu? cô ta em cậu thật a?? ?" Ba? Arquette trố mắt, ngạc nhiên.
    - Bác Arquette thân mến ?" Hắn đi vo?ng qua bên trái Ellen ?" bọn cháu cu?ng một cội rêf đấy ?" Hắn vôf nhe? nhẹ lên vai Ellen ?" Pha?i không, Hester?
    Na?ng nhi?n hắn với đối mắt ngớ ngâ?n, miệng há hốc, lạ lu?ng rô?i nhi?n ba? Arquette đứng bên trái ba?n, nhi?n vê? phía pho?ng khách, nhi?n cái áo khoác ngoa?i, ví câ?m nơi tay?
    Bôfng nhiên na?ng bô? ngươ?i vê? phía tay pha?i, vo?ng qua ba?n, chạy ra cư?a theo lối dâfn va?o pho?ng khách, nghe sau lưng tiếng ba? Arquette ơi ới thất thanh.
    - Cô ta trốn chạy ?" va? tiếng chân cu?a Gant chạy thi?nh thịch phía sau.
    - Em cháu bị đau bệnh thâ?n kinh, bác Arquette a?.
    Ellen đâ?y tung cánh cư?a, chạy như bay ra kho?i ngôi nha?, ca?m thấy nhưfng ngón chân nhói đau trên con đươ?ng tra?i đá. Đến lê? đươ?ng, na?ng ref qua phía pha?i, cố bươn ba? đi, chiếc áo ngoa?i vung văng trên cánh tay ?" Lạy Chúa, mọi việc thế la? ho?ng bét ?" Răng ghiến chặt, nước mắt lăn trên má nóng hô?i. Gant đuô?i theo kịp na?ng, sa?i chân ung dung đi bên cạnh. Na?ng ném cái nhi?n giận dưf va?o cái mặt nhăn nhơ? cươ?i đáng ghét kia, rô?i nhi?n thă?ng vê? đă?ng trước. Na?ng thấy giận mi?nh va? giận hắn một cách vô cớ.
    - Không nói một lơ?i tâm ti?nh na?o ca? sao? ?" Hắn nói ?" Cô không có nhiệm vụ pha?i nhét va?o tai tôi một lơ?i hẹn ho? hay một điê?u gi? khác a?? Hay la? vi? một tên đa?n ông mặc áo quâ?n ấm mu?a đông ma?u đen na?o đó săn đuô?i suốt nga?y nên cô pha?i va?o nha? gâ?n nhất đê? lâ?n tránh?
    Na?ng vâfn đi nhanh, lạnh lu?ng khôngươ?i nói năng gi?.
    - Cô đaf đọc truyện cu?a Saint chưa? Tôi đọc thươ?ng xuyên. Lafo Simon Templar lúc na?o cufng gặp nhưfng giai nhân có thái độ thật quái gơ?. Một hôm, một trong nhưfng giai nhân ấy nư?a đêm bơi đến thuyê?n cu?a lafo ta, va? nói ră?ng cô ta la? một tay đua bo? cuộc. Lafo đa?nh pha?i giao cho điê?u tra viên cu?a hafng ba?o hiê?m. Na?y cô em họ Hester, anh thật ti?nh muốn biết? - Hắn bất chợt chộp lấy cánh tay Ellen.
    Na?ng vu?ng ra. Họ đến một đại lộ náo nhiệt, xe tắc xi chạy lên xuống như mắc cư?i. Na?ng giơ tay vâfy, một chiếc xe vo?ng lại theo hi?nh chưf U, trơ? tớ.
    - Tôi chi? cốt đu?a chơi ?" Ellen nói lí nhí ?" Xin lôfi, tôi la?m thế vi? đánh cuộc đấy.
    - Cha? cha?, giống như cố gái trên chiếc du thuyê?n Saint đaf kê? ?" Nét mặt cu?a hắn bôfng nghiêm trang lại ?" Cứ cho la? đu?a cufng được, nhưng tại sao ho?i vê? đơ?i tư bâ?n thi?u cu?a tôi như thế?
    Chiếc tắc xi dư?ng lại. Ellen cố sức mơ? cư?a nhưng hắn đaf lấy tay chă?n cư?a.
    - Xem ki?a, cô em họ cu?a tôi, đư?ng đê? bị lư?a phi?nh bơ?i cái nghê? phê bi?nh âm nhạc cu?a tôi. Tôi không có ý định?
    - Xin anh? - Na?ng hô?n hê?n kéo mạnh cư?a.
    Ngươ?i ta?i xế tắc xi lo? đâ?u ra, nhi?n hai ngươ?i, đánh giá ti?nh hi?nh.
    - Na?y ông? - Ngươ?i ta?i xế nói, giọng có ve? đe dọa.
    Gant đa?nh thơ? da?i, bo? tay ra. Ellen mơ? cư?a, chui va?o rô?i đóng mạnh cư?a. Na?ng ngô?i thu mi?nh trong góc trên ghế nệm bọc da mê?m mại. Đứng bên ngoa?i, Gant khom ngươ?i nhi?n qua cư?a kính như thê? muốn ghi khắc nhưfng đặc điê?m khuôn mặt na?ng. Ellen quay mặt nhi?n hướng khác.
    Đợi đến khi xe rơ?i kho?i khúc quanh, na?ng nói cho ta?i xế nơi na?ng đến.
    Mươ?i phút sau Ellen đaf có mặt ơ? New Washington House nơi na?ng đaf đăng ký trước khi gọi điện thoại cho viện trươ?ng Welch. Ngô?i trên xe trơ? vê? khách sạn, môi cắn chặt, hút vội một điếu thuốc va? cay đắng thâ?m trách mi?nh, Ellen cố thư giafn sự căng thă?ng vâfn co?n lư?ng lơ đến bây giơ?, sự căng thă?ng kéo da?i kê? tư? khi Gant chưa xuất hiện cho đến khi hắn vê? với thái độ bông đu?a, chớt nha?. ?oCô em họ Hester?. Ôi, mi?nh đaf la?m ho?ng việc! Mi?nh đaf mất đi mọt nư?a vốn liếng nhưng bu? lại chă?ng nhận được gi?. Vâfn chưa biết một tí ti gi? vê? hắn. Hắn có pha?i la? tên đaf ám hại Dorothy không? Nếu bây giơ? mi?nh truy lu?ng Powell va? biết ră?ng Powell không pha?i la? thu? phạm thi? rof ra?ng thu? phạm chính la? Gant. Mi?nh không nên quay vê? Caldwell bơ?i vi? ?" lâ?n nưfa vâfn la? một chưf NẾU to tướng ?" nếu Gant đaf giết Dorothy thi? hắn đaf đê? pho?ng ca?nh giác, đaf biết mặt mi?nh, đaf biết mi?nh la? ai qua nhưfng gi? mi?nh ho?i ba? chu? nha?. Hắn sef săfn sa?ng ra tay lâ?n thứ hai. Mi?nh không thê? liê?u lifnh chơi tro? đu?a đó nưfa. Tốt hơn la? mi?nh nên sống trong sự nghi ngơ? hơn la? chết trong sự xác tín.
    Lối thoát thứ hai la? mi?nh đi thă?ng đến ca?nh sát nhưng mi?nh nói gi? với họ đây ngoa?i nhưfng điê?u mi?nh đaf tri?nh ba?y trước kia. Chắc chắn họ sef trịnh trọng va? lịch sự mơ?i khéo mi?nh ra kho?i cơ quan.
    Ôi, bước khơ?i đâ?u cu?a mi?nh quá đẹp!
    Căn pho?ng - với nhưfng bức tươ?ng ma?u nâu nhạt, đô? đạc cu?ng một ma?u như thế, sạch sef thoáng mát ?" trông giống như một bánh xa? pho?ng bọc giấy đang đê? trong pho?ng tắm bên cạnh. Cái nô?i bật trong không gian na?y la? chiếc va li lu?ng lă?ng tấm the? ghi địa chi? ơ? Caldwell đê? ơ? dưới cái giươ?ng đôi.
    Treo áo ngoa?i va?o tu?, Ellen ngô?i xuống bên cạnh ba?n gâ?n cư?a sô?. Na?ng lấy trong ví ra cây bút va? lá thư đang viết lơ? dơ? cho Bud. Nhi?n sưfng địa chi? trên phong bi? chưa dán lại, Ellen tự ho?i có nên kê? cho Bud nghe vê? sự thất bại cu?a na?ng vư?a qua va? vê? sự gặp gơf với viện trươ?ng Welch không. Không,? không nên?, nếu Powell qua? thật la? tên sát nhân thi? câu chuyện liên quan Gant chă?ng co?n ý nghifa gi? nưfa. Không hiê?u tại sao mi?nh tin chính la? Powell, chứ không pha?i la? Gant. Không pha?i vi? thái độ cơ?i mơ? cu?a gant ma? mi?nh nghif thế. Hắn đaf nói gi? nhi?? ?oĐư?ng đê? tôi bị lư?a gạt bơ?i cái nghê? phê bi?nh âm nhạc cu?a tôi. Tôi không có ý định chơi tro???.
    Bôfng có tiếng gof cư?a, Ellen vội đứng lên.
    - Ai đó?
    - Tôi mang khăn mặt đến ?" Giọng nói cu?a một ngươ?i đa?n ba? vọng va?o.
    Ellen đi ngang qua pho?ng nắm lấy qua? nắm cư?a.
    - Xin lôfi tôi không mặc áo quâ?n. Hafy đê? ngoa?i đó cho tôi.
    - Vâng.
    Na?ng đứng đợi một chốc, nghe tiếng bước chân bất chợt đi ngang qua va? tiếng râ?m râ?m cu?a thang máy xuống pho?ng khách. Ba?n tay câ?m nắm cư?a ướt đâfm. Cuối cu?ng na?ng cươ?i thâ?m chế nhạo sự hốt hoa?ng cu?a mi?nh, rô?i tư? tư? mơ? cư?a.
    Gant đứng đó, vai tựa va?o khung cư?a, một tay đặt lên mái tóc hoe va?ng.
    - Cha?o cô em họ Hester ?" Hắn cươ?i ?" Tôi đaf nói rô?i, tôi cực ky? to? mo?.
    Ellen vội đóng cư?a lại nhưng ba?n chân chắc nịch cu?a hắn đaf chặn dưới đấy.
    Hắn nheo mắt ranh mafnh.
    - Vui thật. Tôi đaf bám riết theo xe ?" Hắn đưa tay vef một vo?ng ngoă?n ngoe?o rtong không ?" giống y hệt một động tác trong chuyện phim cu?a hafng Warner Brothers. Anh ta?i xế bị một đo?n bất ngơ? hơi đau nhưng anh ta khó lo?ng tư? chối món tiê?n thươ?ng kia, cô em họ a?. Tôi nói với anh ta ră?ng cô bo? gia đi?nh chạy trốn.
    - Cút đi ?" Ellen giận dưf ?" Tôi sef gọi ông qua?n lý.
    - Na?o, Hester ?" Hắn không cươ?i nưfa ?" Tôi có thê? bắt giưf cô vi? tội xâm nhập gia cư bất hợp pháp hoặc đaf mạo danh họ ha?ng hoặc đại đê? cái gi? giống như thế. Sao cô không mơ?i tôi va?o chuyện gâfu một chốc? Nếu sợ mấy nhân viên trực khách sạn dị nghị thi? cứ mơ? toang cánh cư?a ra ?" Hắn khef đâ?y cư?a, buộc Ellen pha?i lui một bước ?" Thế chứ ?" Hắn nói va? ung dung bước va?o pho?ng. Hắn nhi?n ngươ?i na?ng, lộ ve? thất vọng ?" ?otôi không mặc áo quâ?n?, cô nói thế, lef ra tôi pha?i biết cô la? chúa nói láo ?" Hắn đến ngô?i lên tha?nh giươ?ng ?" Có gi? đâu ma? cô run lên dưf vậy. Tôi sef không ăn thịt cô đâu ma? sợ
    Không ai tẻ nhạt ở trên đời. Mỗi số phận chứa một phần lịch sử.
  4. shimizu_hn

    shimizu_hn Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    24/07/2002
    Bài viết:
    1.176
    Đã được thích:
    0
    - Anh muốn gi??
    - Một lơ?i gia?i thích.
    Na?ng mơ? tung cánh cư?a ra va?o va? vâfn đứng nguyên trên lối đi như thê? đây la? căn pho?ng cu?a hắn co?n na?ng la? khách.
    - Việc đó? việc đó đơn gia?n thôi. Tôi thươ?ng theo dofi chương tri?nh cu?a anh?
    Hắn nhi?n va li.
    - Nghe ơ? Wisconsin a??
    - Chi? cách một trăm dặm. Chúng tôi nghe đa?i KBRI. Thật đấy.
    - Hafy nói tiếp.
    - Tôi nghe chương tri?nh cu?a anh va? rất thích? Tôi đến Blue River, nhân tiện ti?m gặp anh?
    - Va? khi gặp tôi thi? cô bo? chạy?
    - Thế anh đaf ha?nh động như thế na?o? Không pha?i vô cớ ma? tôi xư? sự theo cách ấy? Tôi đóng vai cô em họ cu?a anh bơ?i vi? tôi? tôi muốn có một va?i thông tin vê? anh. Anh ưa loại gái na?o?
    Tay xoay că?m có ve? nghi hoặc, hắn đứng lên.
    - La?m cách na?o cô lại có số điện thoại cu?a tôi?
    - Trong cuốn niên giám sinh viên.
    Hắn đi đến chân giươ?ng, sơ? chiếc va li.
    - Nếu cô học ơ? Caldwell, la?m thế na?o cô có quyê?n niên giám cu?a đại học Stoddard?
    - Một ngươ?i bạn gái đưa cho tôi?
    - Ai?
    - Annabelle. Chị ấy la? bạn tôi.
    - Annabelle? - Hắn đaf nhận ra cái tên na?y.
    Hắn đa?o mắt nhi?n Ellen nghi ngơ?.
    - Na?y, cô nói thật đấy chứ!
    - Thật chứ sao không thật? ?" Ellen nhi?n xuống hai ba?n tay cu?a na?ng ?" Tôi biết ha?nh động như thế thật la? lố bịch, nhưng vi? quá thích chương tri?nh cu?a anh? - Khi na?ng ngước mắt nhi?n lên thi? hắn đaf đứng bên cạnh cư?a sô?.
    - Một trong nhưfng điê?u xuâ?n ngốc nhất la??
    Bôfng nhiên hắn nhi?n đăm đăm vê? phía ha?nh lang ơ? bên kia na?ng, đôi mắt hắn nhấp nháy. Na?ng quay ngoắt lại. Chă?ng có gi? đáng nhi?n ca?. Na?ng quay lại thi? hắn đang nhi?n vê? phía cư?a sô?, lưng quay vê? phía na?ng.
    - Hester ?" Hắn nói ?" Nhưfng điê?u cô nói la? lơ?i gia?i thích cho qua chuyện thôi. ?" Hắn xoay ngươ?i lại, bo? tay ra kho?i túi áo khoác ?" Một lơ?i gia?i thích tôi sef nhớ mafi.
    Hắn liếc mắt nhi?n cư?a pho?ng tắm đang mơ?.
    - Cô cho phép tôi sư? dụng pho?ng tắm một lát nhé? ?" Ellen chưa kịp tra? lơ?i thi? hắn đaf xô?ng xộc đi va?o pho?ng tắm, khép cư?a lại. Tiếng khóa bật tách lên.
    Na?ng đứng ngây ra nhi?n cánh cư?a, thắc mắc không biết hắn có tin na?ng không. Hai đâ?u gối na?ng run run. Hít một hơi thật mạnh, na?ng đi ngang qua pho?ng đến ba?n lấy điếu thuốc ơ? ví ra. Na?ng đánh hai que diêm mới châm được điếu thuốc, rô?i nhi?n ra ngoa?i cư?a sô?, tay lăn lăn cây bút ơ? trên cái ba?n trống, chi? có cái ví cu?a na?ng trên đó. Ba?n trống? lá thư? lá thư gư?i cho Bud! Lúc nafy Gant đứng gâ?n ba?n va? ti?m cách đánh lư?a na?ng quay nhi?n ha?nh lang, sau đấy hắn nhi?n vê? phía cư?a sô?, rô?i khi quay lại thi? bo? tay ra kho?i túi áo?
    Giận dưf, na?ng đấm cư?a pho?ng tắm thi?nh thịch.
    - Hafy đưa lá thư đây! Hafy tra? lại lá thư cho tôi!
    Va?i phút trôi qua, giọng nói trâ?m trâ?m cu?a Gant dội ra.
    - Sự hiếu ky? cu?a tôi vâfn chưa được tho?a mafn, nhất la? khi nó lại do nhưfng ngươ?i mạo danh la? ba? con cu?a tôi va? do nhưfng câu chuyện có ve? xinê quá gây nên.
    Ellen đứng trong ô cư?a, một tay chống va?o khung cư?a, một tay câ?m áo khoác, nhi?n cánh cư?a nha? tắm vâfn đóng im i?m, rô?i lại nhi?n ha?nh lang, mi?m cươ?i một cách ngớ ngâ?n với nhưfng ngươ?i khác ti?nh cơ? đi ngang qua. Nhân viên trực khách sạn ho?i na?ng có câ?n gi? không, na?ng lắc đâ?u.
    Sau cu?ng Gant bước ra. Hắn gấp lá thư câ?n thận bo? va?o lại bi? thư va? đê? lên ba?n.
    Thấy ve? mặt như sắp chạy trốn cu?a Ellen, hắn cươ?i một cách lúng túng.
    - Như ba? nội tôi nói, môfi khi ai gọi lana Turner (1) thi? nưf ta?i tư? na?y tra? lơ?i ?" ?oXin lôfi, ông nhâ?m số điện thoại?.
    Ellen không nhúc nhích.
    - Tôi chă?ng hê? quen biết Dorothy ?" Hắn thú nhận ?" Tôi có cha?o na?ng một hai lâ?n gi? đó. Trong lớp co?n có nhưfng cậu trai tóc va?ng khác. Tôi thậm chí chă?ng biết têm em cô mafi cho đến khi a?nh na?ng đăng trên báo. Giáo viên chi? điê?m danh bă?ng cách nhi?n số ghi trên ghế chôf ngô?i, chă?ng bao giơ? gọi tên. Tôi không biết tên na?ng.
    Ellen vâfn bất động.
    Chi? câ?n hai sa?i chân, hắn đến cạnh ba?n câ?m quyê?n Thánh kinh lên. Hắn đặt tay pha?i lên cuốn sách.
    - Tôi xin thê? trên quyê?n Thánh kinh na?y ră?ng tôi chưa tư?ng đi chơi với em gái cu?a cô hoặc nói một lơ?i na?o đó với na?ng? hoặc bất cứ điê?u gi?? - Hắn đặt quyê?n sách lại chôf cuf ?" Thế na?o?
    - Nếu Dorothy đaf bị giết ?" Ellen nghẹn nga?o ?" tên đó, tên đaf giết na?ng, sef thê? trên ha?ng chục quyê?n Thánh kinh. Va? nếu na?ng ngơf la? nó yêu na?ng thi? qua? thật tên đó la? một kịch sif đại ta?i.
    Gant ngước mắt nhi?n lên trơ?i va? hai tay chéo va?o nhau đưa ra trước mặt.
    - Thôi được ?" Hắn buô?n râ?u ?" Tôi sef lặng lef ra vê?.
    - Tôi mư?ng thấy anh biết đó la? tro? đu?a.
    Hạ tay xuống, hắn nói một cách tha?nh khâ?u.
    - Tôi xin lôfi, nhưng thật khó xư? cho tôi, đê? cô tin tôi ră?ng?
    - Anh chă?ng câ?n pha?i la?m thế ?" Ellen nói ?" Anh có thê? đi đi.
    - Co?n có nhưfng cậu trai tóc va?ng khác trong lớp ?" Hắn nhấn mạnh. Hắn búng tay cái tách như thê? phát hiện ra điê?u gi? mới lạ ?" Có một gaf thươ?ng đi chơi với Dorothy. Că?m giống như Cary Grant (2), cao lớn.
    - Dwight Powell pha?i không?
    - Đúng, đúng! ?" Hắn bo? lư?ng câu nói ?" Hắn có tên trong danh sách cu?a cô?
    Ellen ngâ?n ngư? một chốc rô?i nhe? nhẹ gật đâ?u.
    - Thôi, chính la? hắn rô?i ?" Gant qua? quyết.
    Na?ng nhi?n hắn nghi hoặc. Hắn vung tay.
    - Xong. Tôi đâ?u ha?ng. Cô sef thấy. Chính la? Powell. Hắn đi vê? phía cư?a, Ellen bước lui vê? phía ha?nh lang. ?" Tôi chi? có ý định ra vê? như lơ?i cô đê? nghị. ?" Gant cao giọng nói va? bước va?o ha?nh lang.
    - - Cô nên cho tôi biết tên thật cu?a cô nếu cô không muốn tôi vâfn tiếp tục gọi cô la? Hester.
    - Ellen.
    Gant hi?nh như miêfn cươfng pha?i ra vê?.
    - Cô định sef la?m gi? bây giơ??
    Na?ng nhi?n hắn, một lúc sau na?ng mới lên tiếng.
    - Tôi cufng chưa biết.
    - Nếu cô muốn đột nhập va?o nha? Powell, cô đư?ng chơi tro? như trưa nay nưfa nhé. Hắn không pha?i loại ngươ?i dêf đu?a giơfn đâu!
    Ellen gật đâ?u. Gant nhi?n na?ng tư? đâ?u đến chân.
    - Đúng la? nưf thám tư? ?" Hắn đăm chiêu ?" Không biết tôi có co?n sống đê? thấy cô đạt được ý nguyện không.
    Hắn định ra vê? nhưng rô?i quay lại.
    - Cô không câ?n ai giúp đơf, pha?i không?
    - Không, cám ơn anh ?" Đứng trong lối đi, Ellen nói ?" Tôi xin lôfi nhưng?
    Gant nhún vai, mi?m cươ?i.
    - Tôi nghif tôi chưa xứng đáng đê? cô tin. Chúc may mắn.
    Hắn quay lại đi dọc ha?nh lang xuống lâ?u. Ellen bước lại va?o pho?ng, châ?m chậm khép cư?a.
    ?Bây giơ? la? ba?y giơ? ba mươi, anh Bud, em đang thư tha? ngô?i trong một căn pho?ng rất xinh xắn tại khách sạn New Washington House ?" em vư?a ăn cơm tối xong va? chuâ?n bị đi tắm rô?i ngu? sau một nga?y khá bận rộn?
    Em đaf ơ? gâ?n trọn một buô?i trưa trong pho?ng đợi cu?a ông viện trươ?ng. Cuối cu?ng em đến gặp ông va? bịa ra câu chuyện Dorothy thiếu nợ cu?a một thanh niên tóc va?ng cu?ng học một lớp Anh văn với na?ng. Sau khi lục ti?m hô? sơ va? xem xét nhưfng tấm a?nh trên đơn ghi danh, cuối cu?ng em đaf hướng sự chú ý va?o một ngươ?i ?" Dwight Powell, ơ? 1520 đươ?ng 35 khu tây. Em sef truy naf hắn va?o sáng mai.
    Anh nhif sao vê? bước đâ?u tiên va? hiệu qua? như thế? Đư?ng bao giơ? đánh giá sai kha? năng cu?a phụ nưf?
    Yêu anh,
    Ellen
    Lúc tám giơ?, Ellen thay áo quâ?n, rô?i mơ? đa?i KBRI. Một giọng nói trâ?m trâ?m êm ái vọng ra, giọng nói cu?a Gant dội khắp căn pho?ng ?" ?o? Một chương tri?nh ca nhạc cu?a Gordon Gant như thươ?ng lệ. Ba?n nhạc đâ?u tiên hôm nay la? một ba?n nhạc cuf, xin gư?i đến cô Hester Homels ơ? Wisconsin??.
    Tư? radio, khúc nhạc mơ? đâ?u xa vắng vang ra, dâ?n dâ?n nho? lại rô?i một giọng ca nưf ngọt nga?o:
    Hafy ga?i áo lại
    Khi trơ?i lộng gió
    Va? câ?n thận nhé em
    Em cu?a riêng anh?
    Mi?m cươ?i, Ellen đi va?o buô?ng tắm. Nhưfng bức tươ?ng lát đá ô vuông dội lại tiếng róc rách cha?y trong bô?n tắm. Na?ng cơ?i bo? quâ?n lót va? treo áo ngu? lên móc bên cạnh cư?a. Trong thoáng im lặng bất chợt đó, tư? pho?ng bên thoa?ng sang giọng hát kha?n đục.
    Em chớ đu?a với rắn, ooh, ooh, ooh
    Em chớ đu?a với trăn, ooh, ooh, ooh
    Em chớ đu?a với cọp, ooh, ooh, ooh.
    (1) Lana Turner: nưf ta?i tư? Myf nô?i tiê?ng nhưfng năm 1950.
    (2) Cary Grant: nam ta?i tư? nô?i tiếng cu?a Myf.
    Không ai tẻ nhạt ở trên đời. Mỗi số phận chứa một phần lịch sử.
  5. shimizu_hn

    shimizu_hn Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    24/07/2002
    Bài viết:
    1.176
    Đã được thích:
    0
    Chương năm ​
    - Alô ?" Giọng một ngươ?i đa?n ba?.
    - Alô ?" Ellen nói ?" Dwight Powell có ơ? nha? không ạ?
    - Không.
    - Khi na?o anh ấy vê??
    - Tôi không rof lắm. Tôi biết cậu ấy la?m việc tại cư?a ha?ng Folger giưfa các buô?i học, nhưng không biết la?m va?o giơ? na?o.
    - Ba? la? chu? nha??
    - Không, tôi la? con dâu, đến lau dọn nha?. Ba? Honig, mẹ tôi, đang ơ? bang Iowa, ba? bị xây xát ơ? chân tuâ?n vư?a rô?i va? giơ? bị nhiêfm tru?ng. Chô?ng tôi pha?i đưa ba? đi Iowa.
    - Ô?, xin chia buô?n?
    - Cô muốn nhắn gi?, tôi sef nói lại với cậu ấy.
    - Dạ thôi, xin cám ơn chị. Chốc nưfa có giơ? học, tôi sef gặp anh ấy sau. Chă?ng có việc gi? quan trọng lắm.
    - Cha?o cô.
    - Cha?o chị.
    Ellen gác máy.
    Thật ra mi?nh không có ý định nói chuyện với ba? chu? nha?. Mi?nh tin Powell chính la? ngươ?i thươ?ng đi chơi với Dorothy, điê?u tra ba? chu? nha? chi? la? hi?nh thức, mi?nh sef lấy tin tức tư? bạn be? cu?a hắn thi? dêf da?ng hơn la? trực tiếp bắt chuyện với hắn?
    Không biết hắn la?m việc gi?, ơ? đâu? Tiệm Folger. Có thê? gâ?n la?ng đại học, vi? hắn đến la?m va?o nhưfng giơ? ra?nh rôfi giưfa nhưfng buô?i học. Nếu la? một cư?a ha?ng gi? đó thi? hắn sef la?m công việc phục vụ khách ha?ng.
    Na?ng câ?m quyê?n niên giám điện thoại lên, lật đến trang chưf F, lướt mắt đọc:
    Folger Drugs 1448 UNIV ? 2-3800
    Khoa?ng giưfa đươ?ng 28 va? 29 bên kia đại lộ Đại học có một ngôi nha? xây bă?ng gạch ơ? trong khoa?nh đất công cộng, treo tấm biê?n ma?u xanh Cư?a ha?ng Folger, va? một do?ng chưf nho? hơn bên dưới Chế thuốc theo đơn bác sif, va? một do?ng chưf nho? hơn nưfa Phục vụ gia?i khát. Na?ng đứng ngoa?i cư?a kính, lấy tay vuốt lại nhưfng sợi tóc lo?a xo?a trước trán. Đứng thă?ng ngươ?i lên như sắp bước lên sân khấu, Ellen đâ?y cư?a bước va?o.
    Quâ?y gia?i khát ơ? phía bên trái, một dafy ghế chân cao bọc nệm da bọc đo? xếp dọc theo quâ?y. Chưa đến giơ? nghi? trưa nên co?n thưa khách.
    Dwight đứng sau quâ?y, mặc áo choa?ng phục vụ ma?u trắng, đâ?u đội chiếc muf va?i cufng ma?u trắng, lất phất va?i sợi tóc va?ng hoe. Khuôn mặt chưf điê?n, ha?ng râu mép được cắt ti?a gọn ga?ng ánh lên môfi khi ánh đe?n hắt va?o. Có lef hắn mới đê? râu vi? tấm a?nh viện trươ?ng đưa cho na?ng xem không có nhưfng đặc điê?m ấy. Một nét u buô?n trên khóe môi cho thấy la? hắn không thích nghê? nghiệp hắn la?m.
    Ellen đi vê? phía cuối quâ?y. Khi đi ngang qua Powell đang đặt ly kem trước mặt một ngươ?i khách, na?ng có ca?m giác hắn đang nhi?n na?ng. Na?ng vâfn đi, mắt nhi?n thă?ng, đếm một chôf ngô?i co?n trống. Na?ng cơ?i bo? áo ngoa?i, xếp lại rô?i đê? áo va? ví trên ghế, sau đó ngô?i xuống chiếc ghế bên cạnh. Tay đặt trên mặt ba?n bă?ng đá câ?m thạch mát lạnh, na?ng nhi?n a?nh na?ng pha?n chiếu trong chiếc gương treo trên tươ?ng phía trong quâ?y. Bo? tay xuống, na?ng kéo sát áo ấm lại.
    Powell men theo quâ?y ha?ng đến gâ?n na?ng. Gắn đê? ly nước lọc va? giấy lau trước mặt na?ng. Đôi mắt hắn ma?u xanh, sâu thă?m.
    - Cô du?ng gi?? ?" Giọng hắn trâ?m trâ?m. Tia mắt hắn chạm tia mắt na?ng, rô?i hắn nhi?n xuống ngay.
    Nhưfng chiếc bánh xăngduých dội ngược lại trong gương. Lo? nướng bánh chiếu thă?ng va?o mắt na?ng.
    - Bánh thịt va? ca? phê? ?" Hắn cươ?i nhưng nụ cươ?i bôfng tắt ngay như thê? cơ mặt hắn không quen với cư? chi? đó.
    Hắn quay ngươ?i va?o phía trong, mơ? hộc cuối cu?ng cu?a lo? nướng bánh, lấy ra một gói thịt cha? bọc trong một miếng giấy gương đục đê? lên lo? nướng. Đưa chân đá hộc dưới đóng lại. Ellen nhi?n khuôn mặt hắn hiện ra trong gương. Hắn thoáng ngước mắt nhi?n lên, cươ?i. Na?ng mi?m cươ?i lại. Na?ng la?m như quan tâm đến hắn. Hắn lấy bánh thịt đê? trước mặt na?ng.
    - Uống ca? phê bây giơ? hay chốc nưfa? ?" Hắn ho?i.
    - Bây giơ?.
    Hắn bo? tay luô?n dưới quâ?y lấy ly va? difa xếp lên ba?n, rô?i đi đến cuối quâ?y mang bi?nh ca? phê lại. Hắn rót tư? tư? va?o ly cu?a na?ng.
    - Cô học ơ? Stoddard?
    - Không!
    Hắn đê? bi?nh ca? phê trên mặt ba?n đá câ?m thạch, đưa tay xuống dưới quâ?y lấy một chiếc bánh kem.
    - Anh học ơ? đâu? ?" Na?ng ho?i.
    Cuối quâ?y có tiếng gof va?o ly cốc cốc. Powell quay lại gật đâ?u, đôi môi mím lại buô?n râ?u.
    Một phút sau hắn trơ? lại, tay câ?m con dao lươfi dẹt trơ? bánh trên lo? nướng. Hắn lại mơ? hộc lấy thêm một miếng phomát mo?ng đê? lên bánh thịt. Hắn va? Ellen nhi?n nhau qua gương trong lúc hắn cuốn bánh thịt bo? va?o đifa.
    - Hi?nh như cô chưa bao giơ? đến đây?
    - Chưa. Tôi chi? đến Blue River va?i ba nga?y nay.
    - Thế a?. Ơ? lại hay chi? ghé ngang qua? ?" Hắn nói chậm rafi như ngươ?i đi săn đang ri?nh mô?i.
    - Ơ? lại. Nếu ti?m được việc la?m.
    - Chă?ng hạn nghê? gi??
    - Thư ký.
    Hắn nhi?n quanh, một tay câ?m con dao lươfi dẹt, một tay câ?m đifa.
    - Điê?u đó cufng dêf thôi.
    - Thật a??
    Im lặng.
    - Cô tư? đâu đến? ?" Hắn hiếu ky?.
    - Des Moines.
    - Ơ? đó ti?m việc dêf hơn Blue River.
    Ellen lắc đâ?u.
    - Phâ?n đông các cô gái tư? Des Moines to?a đi ti?m việc khắp nơi.
    Hắn lại quay va?o phía trong, lấy dao lật bánh lên.
    - Cô có ba? con ơ? vu?ng na?y không?
    Na?ng lắc đâ?u, nói nho?:
    - Tôi chă?ng quen một ai trong tha?nh phố, trư? một ba? la?m ơ? pho?ng xin việc.
    Ơ? cuối quâ?y lại có tiếng muôfng gof va?o tha?nh ly.
    - Con khi? ?" Hắn la?u ba?u bực mi?nh ?" Cô thích công việc cu?a tôi không?
    Hắn bo? đi. Va?i phút sau trơ? lại. Hắn lấy dao nạo nạo trên mặt lo? nướng.
    - Bánh thịt thế na?o?
    - Ngon lắm.
    - Cô du?ng gi? nưfa không? Uống thêm ca? phê nhé?
    - Thôi, cám ơn anh.
    Mặt lo? đaf sạch nhăfn nhưng hắn vâfn tiếp tục vư?a cạo vư?a nhi?n Ellen trong gương. Na?ng câ?m giấy lau chặm nhẹ lên môi.
    - Anh tính tiê?n du?m?
    Hắn xoay ngươ?i lại, lấy bút chi? va? một tập giấy ma?u xanh tư? thắt lưng.
    - Na?y cô ?" Hắn nói, mắt vâfn không ngước nhi?n lên ?" Có bộ phim rất hay chiếu tại rạp Paramount tối nay. Phim Chân trơ?i đaf mất. Cô thích đi xem không?
    - Tôi?
    - Cô ba?o không quen ai ơ? tha?nh phố na?y ma?!
    Na?ng la?m ra ve? đắn đo.
    - Thôi được ?" Cuối cu?ng na?ng đô?ng ý.
    Hắn nhi?n lên mi?m cươ?i, lâ?n na?y nụ cươ?i thoa?i mái hơn.
    - Hay quá. Tôi đón cô ơ? đâu?
    - Tại New Washington house, ơ? ha?nh lang.
    - Lúc tám giơ? được không? ?" Tôi la? Dwight ?" Hắn cươ?i ?" Giống như Tô?ng thống Eisenhower. Dwight Powell.
    Hắn nhi?n na?ng, chơ? đợi.
    - Tôi la? Evelyn Kittredge.
    - Hê?, hê? ?" Hắn cươ?i thích chí. Na?ng vui ve? cươ?i lại. Có một cái gi? đấy thoáng nhanh trên mặt cu?a hắn: Ngạc nhiên?? Nhớ lại?
    - Chuyện gi? thế? ?" Ellen bất chợt ho?i ?" Sao anh nhi?n như vậy?
    - Nụ cươ?i cu?a cô ?" Hắn lúng túng ?" Nụ cươ?i trông giống như một cô gái tôi đaf quen?
    Hắn bo? lư?ng câu nói. Ellen nói một cách qua? quyết.
    - Joan Bacon hay Bascomb, gi? gi? đó. Mới ơ? tha?nh phố hai nga?y, đaf có hai ngươ?i nói với tôi ră?ng tôi giống như Joan?
    - Không pha?i. Cô gái ấy tên la? Dorothy ?" Hắn cuốn tập hóa đơn lại ?" Đê? tôi thanh toán tiê?n cơm trưa.
    Hắn khoát tay đê? ngươ?i thu? quyf chú ý đến hắn. Hắn nghê?nh cô? lên, chi? hóa đơn thu tiê?n, chi? va?o Ellen rô?i chi? va?o hắn, sau đó nhét hóa đơn va?o túi quâ?n.
    - Mọi việc xong ?" Hắn nói.
    Ellen đang đứng mặc áo ngoa?i va?o.
    - Đúng tám giơ? tại ha?ng lang New Washington House ?" Hắn nhắc nhơ? ?" Cô đang ơ? đó?
    - Vâng ?" Na?ng cươ?i, na?ng có thê? đọc được ý nghif trong đâ?u óc hắn ?ongươ?i đâu ma? dêf la?m quen thế, một ngươ?i lạ đến Blue River, ơ? khách sạn??.
    - Cám ơn anh vê? bưfa trưa nhé ?" Na?ng nói.
    - Có gi? đâu.
    Ellen câ?m ví.
    - Hẹn tối nay, Evelyn ?" Hắn lặp lại lâ?n nưfa.
    - Tám giơ?, đúng hẹn. ?" Na?ng nói va? quay ngươ?i đi vê? phía cư?a. Na?ng đi chậm rafi, có ca?m giác đôi mắt hắn đang dính trên con ngươ?i na?ng. Đến cư?a, na?ng xoay ngươ?i lại. Hắn vâfy tay, cươ?i. Na?ng vâfy tay cươ?i lại.
    Ra phía ngoa?i, na?ng nhận ra hai đâ?u gối na?ng đang run.
    Không ai tẻ nhạt ở trên đời. Mỗi số phận chứa một phần lịch sử.
  6. shimizu_hn

    shimizu_hn Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    24/07/2002
    Bài viết:
    1.176
    Đã được thích:
    0
    Chương sáu ​
    Ba?y giơ? hai mươi, Ellen đaf có mặt tại ha?nh lang đê? Powell không có cơ hội nhơ? ngươ?i thư ký gọi lên pho?ng ?ocô Kittredge?. Tám giơ? kém năm hắn đến, ha?ng ria mép nhếch lên cươ?i? ?oNgươ?i đâu ma? quen quá dêf? một ngươ?i lạ trong tha?nh phố??.
    Hắn nói phim ?oChân trơ?i đaf mất? sef bắt đâ?u va?o lúc tám giơ? sáu phút. Do đó mặc du? rạp chi? cách khách sạn năm dafy phố, hắn đê? nghị đi tắc xi. Trên đươ?ng đến rạp, một tay hắn choa?ng ôm qua ngươ?i na?ng, một tay đặt trên vai na?ng. Na?ng nhi?n ba?n tay ?" ba?n tay ấy đaf tư?ng vuốt ve thân hi?nh Dorothy, đaf xô đâ?y? có thê??
    To?a nha? Ha?nh chính cách rạp ba dafy phố va? cách khách sạn hai dafy phố. Khi trên đươ?ng trơ? vê? khách sạn, na?ng va? hắn đi ngang qua nha? Ha?nh chính. Phía bên kia đươ?ng, trên nhưfng tâ?ng nha? cao, phía mặt tiê?n mơ? mơ?, nhưfng cư?a sô? thắp đe?n sáng bên trong.
    - To?a nha? cao nhất tha?nh phố, pha?i không? ?" Ellen ho?i va? nhi?n Powell.
    - Ư?.
    Hắn tra? lơ?i nhưng ánh mắt nhi?n đăm đăm vê? đă?ng trước.
    - Cao bao nhiêu?
    - Mươ?i bốn tâ?ng ?" Hắn nói, hướng nhi?n vâfn không thay đô?i. Ellen nghif thâ?m: ?okhi ta ho?i ngươ?i na?o đó vê? chiê?u cao cu?a một vật ơ? trước mặt họ, theo ba?n năng họ sef quay nhi?n vật đó ngay du? họ đaf biết săfn câu tra? lơ?i, trư? phi vi? một lý do na?o đó họ không muốn nhi?n?.
    Na?ng va? hắn vê? đến khách sạn, ngô?i uống rượu uytky sôđa trong một pho?ng nho? tươ?ng dán giấy ma?u xanh. Có tiếng dương câ?m vang lên nhe? nhẹ. Câu chuyện giưfa na?ng va? hắn thi?nh thoa?ng đứt đoạn, va? Ellen cố đâ?y đưa câu chuyện đê? phá vơf sự thạn trọng cu?a Powell. Ve? vui nhộn cu?a hắn lúc ban đâ?u bôfng mất đi khi đi ngang qua to?a Ha?nh chính, rô?i hắn vui ve? trơ? lại lúc bước va?o khách sạn, nhưng dâ?n dâ?n tắt lịm tư? lúc ngô?i trong pho?ng gia?i khát.
    Na?ng va? hắn đê? cập đến việc la?m. Hắn la?m nghê? na?y đaf hơn hai tháng va? có ý định sef bo? nơi đó khi ti?m được một nghê? khác khấm khá hơn. Hắn đang da?nh dụm một số tiê?n đê? mu?a he? đến sef du lịch sang châu Aâu học ho?i thêm.
    Hắn đang học gi?? Môn gio?i nhất cu?a hắn la? tiếng Anh. Hắn dự định la?m nghê? gi? với môn học đó? Hắn cufng chưa biết. Hắn có thê? nhận la?m nghê? qua?ng cáo hoặc la? nghê? phát ha?nh sách. Dự định cho tương lai cu?a hắn thật khiêm tốn. Rô?i na?ng va? hắn nói vê? các cô gái.
    - Tôi chán ngấy mấy cô sinh viên ?" Hắn lên giọng trịch trượng ?" Mặt mufi non choẹt? ma? nói gi? cufng nghiêm túc quá đáng.
    Ellen nghif đaf đến lúc hắn bắt đâ?u nói đến điê?u na?ng đang mong đợi. ?oCô quá quan trọng hóa vấn đê? ti?nh dục. Bao giơ? ngươ?i ta thích nhau thi? cứ leo lên giươ?ng với nhau, có gi? ghê gớm lắm đâu?. Nhưng hi?nh như đấy không pha?i la? điê?u hắn đang suy nghif. Có cái gi? đang la?m hắn bối rối. Hắn cân nhắc tư?ng lơ?i trong khi nhưfng ngón tay vâ?n mafi ly cốctai.
    - Cô cufng đại loại giống như mấy cô sinh viên đó ?" Hắn tiếp lơ?i, đôi mắt xanh biếc tối sâ?m lại ?" Va? cô khó bo? cái tính ấy ?" Hắn nhi?n đôi ba?n tay hắn ?" rô?i sef gây ra nhưfng rắc rối thôi.
    Ellen nhắm mắt, ba?n tay trên ba?n rít rát mô? hôi.
    - Cô không thê? na?o không thương hại nhưfng ngư?ơi như thế ?" Hắn nói xa vắng ?" nhưng cô pha?i nghif đến ba?n thân mi?nh trước đaf.
    - Họ giống cái gi? chứ? ?" Na?ng ho?i, đôi mắt vâfn nhắm nghiê?n.
    - Nhưfng ngươ?i tự buông tha? mi?nh theo nhưfng ngươ?i khác?
    Có tiếng ba?n tay đập mạnh trên ba?n, Ellen mơ? mắt ra. Hắn đang lấy thuốc trong bao đê? trên đó. Ba?n tay câ?m diêm châm thuốc run run.
    - Bây giơ? hafy nói vê? cô, Evelyn.
    Ellen bịa ra câu chuyện đaf học tại một trươ?ng đa?o tạo thư ký ơ? Des Moines do một ngươ?i Pháp đứng tuô?i qua?n lý, ông ta thươ?ng chơi tro? tung hứng với nhưfng cô gái học viên khi không ai nhi?n thấy họ. Câu chuyện chấm dứt. Powell nói:
    - Chúng ta hafy đi kho?i đây.
    - Anh định đi chôf khác? ?" Ellen nhướng mắt ho?i.
    - Nếu cô thích ?" Hắn nói không nhiệt ti?nh lắm.
    Ellen với lấy tay áo:
    - Xin lôfi anh, ta vê? thôi. Sáng nay tôi dậy quá sớm.
    - Ta vê? vậy ?" Hắn đô?ng ý ?" Tôi đưa cô vê? pho?ng. Nụ cươ?i gượng gạo ban chiê?u cu?a hắn lại hiện ra trên khuôn mặt hắn.
    Na?ng đứng dựa lưng va?o cánh cư?a pho?ng na?ng, chiếc chi?a khóa bă?ng đô?ng câ?m nơi tay.
    - Cám ơn anh nhiê?u. Thật la? một buô?i tối thú vị.
    Hắn choa?ng hai cánh tay vắt ve?o cái áo khoác qua ôm lấy lưng Ellen. môi hắn kê? sát môi na?ng, na?ng quay mặt đi nên nụ hôn chi? phớt qua trên má.
    - Đư?ng tre? con nưfa ?" Hắn thă?ng thư?ng nói, xoay că?m Ellen lại, hôn lên môi na?ng dưf dội.
    - Mi?nh va?o trong một chút? - Hắn đê? nghị ?" hút điếu thuốc cuối cu?ng.
    Na?ng lắc đâ?u.
    - Em? - Hắn đặt tay lên vai Ellen.
    Na?ng lắc đâ?u lâ?n nưfa.
    - Nói thật đấy, em mệt chết đi được.
    Đó la? lơ?i tư? chối nhưng giọng nói uốn éo cu?a na?ng ngụ ý hứa hẹn mọi chuyện sef khác đi va?o đêm sau.
    Hắn lại hôn na?ng cuô?ng nhiệt. Na?ng hất ba?n tay trên vai na?ng ra.
    - Anh? ngươ?i ta?
    Vâfn co?n ôm na?ng trong đôi tay, hắn nhich lui một chút nhi?n na?ng, mi?m cươ?i. Na?ng cươ?i lại, cố tạo nụ cươ?i thật tươi như ơ? quán gia?i khát.
    Qua? nhiên? như có một luô?ng điện chạm va?o thâ?n kinh, một bóng đen thoáng lướt nhanh trên khuôn mặt hắn. Hắn kéo sát na?ng va?o hơn nưfa, hai tay ghi? siết lấy na?ng như thê? tránh nhi?n nụ cươ?i cu?a na?ng.
    - Em la?m anh nhớ lại cô gái gi? ấy pha?i không? ?" Na?ng ho?i, lộ ve? ghen tức. Sau đó na?ng giáng thêm một đo?n nưfa ?" Em cuộc la? anh chi? đi chơi cô ta một lâ?n thôi.
    - Không ?" hắn nói ?" Anh đi chơi với cô ta nhiê?u lâ?n ?" Hắn bôfng giật lu?i ?" Va? với em cufng thế, ai dám nói la? anh đi với em chi? một lâ?n thôi? Tối mai em la?m gi??
    - Không la?m gi? ca?.
    - Vậy cufng giơ? na?y, tại chôf na?y nhé.
    - Nếu anh thích.
    Hắn hôn má na?ng, kéo sát na?ng lại.
    - Chuyện gi? đaf xa?y ra thế anh?
    - Em muốn nói gi?? ?" Giọng hắn run run bên thái dương na?ng.
    - Em muốn ho?i chuyện gi? đaf xa?y ra cho cô gái đó? Tại sao anh cắt đứt với cô ta? ?" Na?ng ho?i như ti?nh cơ? ?" Biết đâu nhơ? sự sai lâ?m cu?a cô ta ma? em học ho?i được nhiê?u điê?u.
    - Ô? ?" Hắn khef thốt lên rô?i im lặng.
    Na?ng nhi?n ve áo cu?a hắn thấy tư?ng sợi chi? ma?u xanh được dệt ti? mi?.
    - Như anh đaf nói lúc ơ? dưới kia? chúng takhông nên bận tâm quá đến điê?u đó. Bo? đi, đư?ng nhắc đến nưfa ?" Na?ng nghe hắn thơ? mạnh ?" Cô ta co?n non dại ?" Hắn nói thêm.
    Một lúc sau, na?ng cô nhẹ hắn ra.
    - Em nghif tốt hơn hết?
    Hắn lại ôm na?ng hôn, lâ?n na?y hôn thật lâu. Na?ng nhắm mắt, lợm giọng. Rơ?i kho?i vo?ng tay hắn, na?ng xoay ngươ?i tra khóa va?o cư?a không nhi?n hắn.
    - Tối mai tám giơ? nhé ?" Hắn nhắc.
    Na?ng quay lui câ?m lấy áo ngoa?i hắn đang câ?m giúp na?ng, hai ánh mắt gặp nhau.
    - Chúc Evvie ngu? ngon ?" Giọng hắn thoáng luyến tiếc.
    Na?ng mơ? cư?a phía sau lưng, đi lu?i va?o, miệng cố nơ? nụ cươ?i.
    - Tạm biệt ?" Ellen khép cư?a lại.
    Năm phút sau, khi chuông điện thoại reo vang, na?ng vâfn co?n ngô?i bất động trên giươ?ng, áo vâfn co?n câ?m trên tay, Gant gọi na?ng.
    - Vê? trêf quá ?" Giọng trâ?m trâ?m cu?a Gant vang lên trong máy.
    Na?ng thơ? da?i.
    - Có thư tha? đê? nói chuyện với anh không đấy?
    - Aø, Gant!
    - A ?" Gant ô? lên kinh ngạc, giọng nói kéo da?i ?" Á a?, ngươ?i ta đaf tin mi?nh vô tội rô?i.
    - Đúng thế. Chính Powell đaf đi chơi với Dorothy. Tôi có lý khi nghif đó không pha?i la? một vụ tự sát. Tôi biết tôi đúng. Hắn nói mafi vê? nhưfng cô gái đaf sống buông tha? theo ngươ?i khác va? bị lôi cuốn va?o nhưfng sự việc nghiêm trọng, rô?i bị liên lụy, hoặc một việc gi? giống như thế. Nhưfng câu nói tuôn cha?y không giưf gi?n, không co?n thận trọng ra?o đón nưfa.
    - Ta?i thật. Kết qua? đó khiến tôi vô cu?ng ngạc nhiên. Xin có lơ?i khen. Cô moi được nguô?n tin ấy tư? đâu?
    - Chính hắn thố lộ.
    - Cô nói gi? thế?
    - Tôi đến gặp hắn tại cư?a ha?ng hắn đang la?m. Tôi tự giới thiệu la? Evelyn Kittredge, một thư ký đang thất nghiệp ơ? Des Moines, bang Iowa. Tôi đeo dính hắn suốt tư? chiê?u đến giơ?.
    Đâ?u dây nói cu?a Gant bôfng im bặt rất lâu. Cuối cu?ng giọng Gant lại vang lên yếu ớt.
    - Kê? hết đi. Cô dự định đến lúc na?o thi? bắt hắn viết lơ?i thú tội?
    Na?ng thuật lại cho Gant nghe tâm trạng bất chợt thất vọng cu?a Powell khi đi ngang qua to?a nha? Ha?nh chính, cố gắng lặp lại một cách chính xác nhưfng nhận xét, phê bi?nh cu?a Powell trong khi hắn ơ? trong một trạng thái buô?n râ?u, bức xúc do men rượu gây nên.
    Khi bắt chuyện trơ? lại, Gant to? ra nghiêm trang hơn.
    - Ellen hafy nghe anh. Việc na?y không pha?i dêf đu?a giơfn đâu!
    - Sao thế? Hắn vâfn nghif em la? Evelyn Kittredge.
    - Em đư?ng coi thươ?ng hắn. Gia? như Dorothy đaf đưa a?nh cu?a em cho hắn xem?
    - Dorothy chi? có một tấm a?nh duy nhất, a?nh rất mơ? va? mặt em bị tối. Nếu hắn có thấy đi nưfa thi? cufng đaf một năm rô?i. Hắn khó có thê? nhận ra em được. Ngoa?i ra, nếu hắn đaf có ý nghi ngơ? em, sao hắn lại nói nhưfng điê?u như thế?
    - Có lý, cufng có thê? la? như vậy ?" Gant miêfn cươfng chấp nhận ?" Giơ? em định la?m gi??
    - Trưa nay em xuống thư viện, đọc lại toa?n bộ nhưfng ba?i báo tươ?ng thuật vê? cái chết cu?a Dorothy. Có một va?i chi tiết đaf không được nhắc đến, nhưfng việc rất nho? nhặt chă?ng hạn như ma?u sắc cái muf cu?a Dorothy, sự kiện na?ng mang găng tay? Tối mai em có hẹn với hắn. Nếu có thê? khiến hắn mơ? miệng nói vê? cái chết cu?a Dorothy thi? có thê? hắn sef nói ra nhưfng điê?u ma? chi? trong trươ?ng hợp có mặt bên cạnh Dorothy lúc na?ng chết thi? hắn mới biết được.
    - Đó không pha?i la? bă?ng chứng đê? kết luận được ?" Gant phu? nhận - Hắn có thê? biện bạch la? hắn có mặt trong to?a nha? lúc ấy va? chi? thấy Dorothy sau khi?
    - Em không ti?m chứng cớ đê? kết lụân. Tất ca? nhưfng điê?u em muốn la? có sự kịên gi? đó đê? ca?nh sát không co?n nghif ră?ng em la? một con ngươ?i ky? khôi, có đâ?u óc tươ?ng tượng thái quá. Nếu em có thê? chứng minh hắn có mặt bất cứ chôf na?o gâ?n nơi Dorothy chết lúc đó thi? cufng đu? đê? ca?nh sát khơ?i sự quật lại vụ án.
    - Em hafy tri?nh ba?y cho anh nghe, la?m cách na?o em buộc hắn huỵch toẹt với em mọi chi tiết như thế ma? không gây ra sự nghi ngơ? ơ? hắn? Hắn đâu pha?i la? mọt ke? ngu ngốc, pha?i không?
    - Em pha?i thư? liê?u thôi ?" Na?ng nói ?" Co?n cách na?o khác nưfa đâu anh?
    Gant im lặng suy nghif.
    - Anh có cái búa nhọn đâ?u, mi?nh bô? lên đâ?u hắn, lôi đến nơi xa?y ra tha?m kịch, tra kha?o, bắt hắn khai.
    - Anh biết đấy ?" Giọng na?ng chưfng chạc ?" Chă?ng co?n cách na?o khác đê?? - Giọng na?ng lạc hă?n đi?
    - Ellen?
    - Em vâfn co?n đây ?" Na?ng vội tra? lơ?i.
    - Chuyện gi? thế? Anh ngơf chúng ta bị quấy râ?y.
    - Em đang suy nghif.
    - Thế a?? Ellen, anh nói nghiêm túc nhé, em liệu giưf mi?nh đấy. Va?o nga?y mai, bất cứ lúc na?o, em nhớ gọi điện thoại cho anh đê? anh có thê? biết em ơ? đâu va? công việc diêfn biến như thế na?o.
    - Vi? sao? ?" Ellen thắc mắc.
    - Đê? ba?o đa?m an toa?n sinh mạng cu?a em.
    - Hắn sef nghif em la? Evelyn Kittredge thôi.
    - Dâfu sao em cufng phafi gọi điện cho anh. Đư?ng tự ái. Hơn nưfa, tóc anh dêf bạc trắng lắm, Ellen a?.
    - Vâng, em sef gọi.
    - Chúc em ngu? ngon, Ellen.
    - Tạm biệt anh Gordon.
    Na?ng gác máy va? vâfn ngô?i nguyên ơ? trên giươ?ng, cắn môi dưới, nhịp nhịp ngón tay như môfi khi có điê?u gi? khiến na?ng lo nghị

    Không ai tẻ nhạt ở trên đời. Mỗi số phận chứa một phần lịch sử.
  7. shimizu_hn

    shimizu_hn Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    24/07/2002
    Bài viết:
    1.176
    Đã được thích:
    0
    Chương bảy​
    Vội câ?m lấy cái ví, Ellen nhi?n lên mi?m cươ?i cha?o Powell đang bên kia ha?nh lang tiến tới gâ?n. Hắn mặc áo măngtô ma?u xám, bộ áo quâ?n ma?u xanh ha?i quân, miệng nơ? nụ cươ?i giống như đêm hôm qua.
    - Hê?, hê? ?" Hắn ngô?i phịch xuống bên cạnh Ellen trên ghế nệm da ?" Chắc chắn em không bao giơ? đê? bạn trai cu?a em pha?i chơ? đợi.
    - Thi?nh thoa?ng em cufng cho một va?i cu cậu nóng ruột.
    Hắn toét miệng cươ?i.
    - Đi ti?m việc thế na?o?
    - Đáng mư?ng - Na?ng cươ?i ?" Một chôf tạm được, văn pho?ng luật sư.
    - Hay quá. Vậy la? em sef ơ? lại Blue River.
    - Chắc pha?i thế.
    - Tốt? - Hắn kéo da?i tiếng đó to? ve? đô?ng ti?nh. Rô?i nhấp nháy mắt nhi?n đô?ng hô? tay ?" Ta nên đi cho rô?i. Khi đi qua tiệm nha?y Clo-Ray, anh thấy ngươ?i đông lắm.
    - Thôi rô?i ?" Ellen thi? thâ?m.
    - Gi? thế?
    Nét mặt lộ ve? ân hận, na?ng nói:
    - Trước hết em pha?i đi lo công việc vặt vafnh na?y đaf. Chuyện cái ông luật sư đó. Em pha?i mang thư đến cho ông ta? giấy chứng nhận ?" Na?ng vôf vôf va?o ví tay.
    - Thư ký thi? câ?n quái gi? thứ giấy tơ? ấy. Họ chi? câ?n kiê?m tra kha? năng tốc ký cu?a em hoặc gi? đó thôi.
    - Đúng thế, nhưng em nói em có lá thư cu?a ngươ?i chu? cuf giới thiệu va? ông ta đaf xem. Ông ta có mặt ơ? văn pho?ng lúc 8 giơ? 30 ?" Na?ng thơ? da?i ?" Em xin lôfi vậy.
    - Biết la?m sao được.
    Ellen câ?m tay hắn.
    - Ta đư?ng đi nha?y nưfa ?" Na?ng thu? thi? ?" Mi?nh đi uống gi? cufng được.
    - Ô kê ?" Hắn nói, có ve? hớn hơ? hơn na?ng nưfa. Ca? hai ngươ?i đứng dậy.
    - Ông luật sư ơ? đâu? ?" Hắn đứng sau lưng na?ng, ho?i, tay câ?m áo ngoa?i cu?a Ellen.
    - Gâ?n đây. Trong to?a Ha?nh chính.
    Lên đến bậc thê?m trên cu?ng to?a nha? Ha?nh chính, Powell dư?ng lại, Ellen đang đứng trong một ngăn cư?a xoay tự động, tay chặn cư?a, nhi?n hắn. Mặt hắn trông tái xanh ?" có thê? do ánh đe?n mơ? mơ? tư? ha?nh lang hắt ra.
    - Anh đợi em ơ? dưới na?y ?" Giọng nói cu?a hắn u uất, hai ha?m răng nghiến chặt lại.
    - Em muốn anh đi với em ?" Na?ng nufng nịu ?" Lef ra em có thê? mang thư đến trước tám giơ?, nhưng quái lạ, lafo ấy lại nói nên đến va?o buô?i tối. Trông lafo ta có ve? dê cụ lắm ?" Na?ng cươ?i khúc khích ?" Anh pha?i hộ tống em mới được.
    - Úi cha? ?" Hắn nhăn mặt thốt lên.
    Ellen đâ?y cánh cư?a xoay tro?n, liê?n sau đó Powell đi theo. Na?ng quay ngươ?i lại nhi?n khi hắn vư?a va?o bên trong cư?a. Hắn đang thơ? bă?ng miệng, nét mặt đanh lại.
    Trong thang máy, ngươ?i thợ máy da đen mặc áo quâ?n nâu sâfm đang đọc tạp chí LOCK. Anh ta kẹp tơ? tạp chí dưới nách, lấy chân ấn nút dưới sa?n đê? cánh cư?a kim loại mơ? ra, rô?i đâ?y cư?a có chấn song sang một bên.
    - Tâ?ng thứ mấy? ?" Anh ta ho?i cộc lốc.
    - Mươ?i bốn ?" Ellen tra? lơ?i.
    Họ đứng lặng lef, nhi?n nhưfng dafy số trong hộp đe?n lâ?n lượt bước qua phía bên ngoa?i cư?a 7? 8? 9? Powell đưa tay quẹt ngang bộ ria mép.
    Khi đe?n nha?y tư? số 13 đến 14 thi? thang máy đứng dư?ng lại. Ngươ?i thợ máy mơ? cư?a. Ellen bước va?o một ha?nh lang trống vắng, hắn đi sau na?ng. Tiếng cư?a thang máy khép lại kêu rít lên nghe đến lạnh ngươ?i.
    - Đi lối na?y ?" Ellen chi? dâfn ?" Hướng bên pha?i. Pho?ng 1405.
    Hai ngươ?i đi theo con đươ?ng vo?ng trong ha?nh lang rô?i ref vê? phía pha?i. Không một tiếng động na?o ngoa?i tiếng bước chân vang lên trên nê?n nha? bă?ng cao su sạch sef, Ellen cố gợi chuyện?
    - Không mất thi? giơ? lắm. Em chi? ghé đưa lá thư.
    - Theo em, ông ta có thu nhận em không?
    - Sao lại không. Nội dung thư rất tốt.
    Hai ngươ?i đến cuối ha?nh lang, lại ref pha?i. Một cư?a pho?ng có ánh đe?n ơ? đâ?u tươ?ng bên trái, Powell định đi đến hươ?ng đó.
    - Không, không pha?i ?" Ellen nói va? đi vê? phía cánh cư?a không có đe?n bên pha?i. Tấm biê?n ghi: Frederic H.Clausen, luật sư. Hắn đến đứng sau lưng na?ng trong lúc na?ng thư? nắm cư?a, rô?i nhi?n đô?ng hô? tay.
    - Anh tính sao? ?" Na?ng lộ ve? thất vọng ?" Thậm chí chưa tới tám giơ? mươ?i lăm, vậy ma? lafo ta nói với em sef đợi ơ? đây đến tám giơ? ba mươi. (Cô thư ký qua điện thoại cho biết: Văn pho?ng đóng cư?a lúc năm giơ?).
    - Bây giơ? sao đây? ?" Hắn la?u ba?u.
    - Em nghif la? nên đê? lại cái lá thư dưới cư?a ?" Ellen vư?a nói vư?a mơ? ví, lấy ra một bi? thư lớn ma?u trắng va? cây bút máy. Mơ? nắp bút, na?ng kê bi? thư trên giấy va? viết.
    - Thế la? bo? mất một đêm khiêu vuf, thật lafng nhách ?" Ellen bực mi?nh.
    - Đê? dịp khác vậy ?" Powell xoa dịu ?" anh nha?y xoa?ng lắm.
    Giơ? đây hơi thơ? cu?a hắn đaf điê?u ho?a trơ? lại, trông hắn giống như một ngươ?i mới học lái máy bay ca?m thấy nhẹ nhofm khi nhi?n nhưfng sợi dây cáp to lớn va? biết nơi đáp xuống an toa?n.
    - Em nghif thế na?y ?" Ellen nói, ngước mắt ấu yếm nhi?n hắn ?" nếu đê? thư lại thi? sáng mai em cufng pha?i tới lại đây. Vậy đê? mai đem đến luôn thê?.
    Na?ng đậy nắp viết, bo? va?o ví. Câ?m bi? thư rọi va?o đe?n thấy mực co?n ướt, na?ng vâ?y vâ?y cái thư cho mực mau khô. Aùnh mắt na?ng hướng ra bên kia ha?nh lang, đọc cái biê?n trên cư?a: Câ?u thang. Mắt na?ng ngơ?i sáng lên.
    - Anh biết em muốn gi? không? ?" Ellen bất chợt ho?i.
    - Cái gi??
    - ? trước khi ta quay vê? đi uống?
    - Nhưng thích cái gi? chứ? ?" Hắn cươ?i đợi chơ?.
    Na?ng lại cươ?i, vâfy vâfy cái thư.
    - Ta lên mái nha? chơi.
    Hắn hơi khựng lại, chậm rafi ho?i.
    - Em muốn lên đấy đê? la?m gi??
    - Anh không thấy trăng đó sao? Va? nhưfng vi? sao kia nưfa? Một quang ca?nh thơ mộng va? hu?ng vif biết bao!
    - Anh nghif mi?nh vâfn co?n thơ?i giơ? đê? đến tiệm nha?y Clo-Ray.
    - Đư?ng anh, giơ? đến đó thi? thật la? ngốc ?" Na?ng bo? cái thư va?o ví ?" Đi theo em ?" Na?ng nói nhí nha?nh, rô?i băng qua phía bên kia ha?nh lang ?" Cái ve? lafng mạn đêm qua cu?a anh tại khách sạn mất đâu rô?i ha? anh? ?" Ellen bông đu?a.
    Hắn đưa tay níu na?ng lại, nhưng chi? với va?o khoa?ng không. Na?ng đâ?y cư?a, quay lại, chơ? đợi Powell.
    - Evvie, anh? độ cao khiến anh chóng mặt ?" Hắn cố gượng cươ?i.
    - Thế thi? anh đư?ng nhi?n xuống ?" Na?ng nói giọng cay đắng ?" Cufng đư?ng đứng cạnh bơ? tươ?ng.
    - Có lef ngươ?i ta đaf khóa cư?a?
    - Em nghif ngươ?i ta không bao giơ? khóa cư?a thông lên mái nha? đâu. Luật pho?ng cháy quy định thế ?" Na?ng nhíu ma?y lộ ve? khó chịu ?" Anh thật lạ, em có yêu câ?u anh vượt thác Niagara (1) hay la?m việc gi? dêf sợ lắm đâu.
    Na?ng bước qua ngươfng cư?a, đê? cư?a mơ?, mi?m cươ?i.
    Hắn bước đi trong trạng thái hôn mê như thê? chi? có một phâ?n hô?n cu?a hắn miêfn cươfng theo na?ng. Khi hắn đaf đứng trên bậc cư?a, na?ng tha? cánh cư?a đóng lại. tiếng cư?a rít lên nhe? nhẹ, che khuất ánh sáng ngoa?i ha?nh lang, chi? co?n lại ngọn đe?n 10 oát lơ? mơ? chiếu sáng trên câ?u thang.
    Hai ngươ?i tre?o lên tám bậc thang, ref sang trái, rô?i bước lên tám bậc thang nưfa. Trên cánh cư?a sơn đen có một do?ng chưf viết trên đó: ?oNghiêm cấm va?o lối na?y trư? trươ?ng hợp khâ?n cấp?. Powell đọc lớn, nhấn mạnh ?oNghiêm cấm?.
    - Chi? la? ba?ng hiệu thôi ?" Ellen nói, ve? coi thươ?ng. Na?ng thư? nắm cư?a.
    - Chắc chắn la? cư?a khóa ?" Powell nói.
    Ellen đưa tay chi? tấm biê?n, nói:
    - Nếu cư?a khóa thi? ngươ?i ta đaf không ghi chú thế. Anh thư? xem na?o.
    Hắn câ?m nắm cư?a, đâ?y.
    - Chịu.
    - Anh thư? hết sức lâ?n nưfa xem.
    - Ô kê ?" Hắn nói - Ô kê, ô kê ?" Giọng nói to? ve? bất câ?n. Hắn lấy đa? rô?i du?ng vai đâ?y mạnh va?o cánh cư?a. Cư?a bật mơ?, hắn suýt ngaf nha?o theo. Hắn gượng cươ?i đứng lại trên bậc cư?a.
    - Tho?a mafn chưa, Evvie? ?" Hắn nói, giọng hơi xă?ng. Va? hắn đứng thă?ng ngươ?i lên, mơ? rộng cư?a ?" Hafy bước ra ma? nhi?n ông trăng lộng lâfy cu?a em.
    - Ngươ?i đâu ma? bă?ng tính ?" Ellen nói, giọng nho? nhẹ như hơ?n trách thái độ mi?a mai cu?a Powell. Bo? vu?ng bóng tối trong câ?u thang, na?ng bước qua ngươfng cư?a, vượt qua Powell bước va?o cái giá lạnh ơ? bên ngoa?i. Ellen la?m như không quan tâm đến cái lạnh lefo đó. Na?ng nghe có tiếng cư?a đóng lại ơ? sau lưng na?ng va? Powell đi đến phía bên trái na?ng.
    - Anh xin lôfi ?" Hắn nói ?" Anh cứ tươ?ng vai bị gafy khi xô mạnh va?o cánh cư?a, thế thôi ?" Hắn cố nơ? nụ cươ?i gia?i ho?a.
    Trước mặt họ, tháp KBRI sư?ng sưfng, đen si? trong bâ?u trơ?i lấp lánh nhưfng ánh sao, trên đi?nh tháp la? ngọn đe?n đo? trông giống như một đóa hoa hô?ng chơi vơi trong không. Aùnh trăng lươfi liê?m mơ? a?o to?a sáng đó đây trên mái nha?.

    Không ai tẻ nhạt ở trên đời. Mỗi số phận chứa một phần lịch sử.
    Được shimizu_hn sửa chữa / chuyển vào 23:51 ngày 20/04/2003
  8. shimizu_hn

    shimizu_hn Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    24/07/2002
    Bài viết:
    1.176
    Đã được thích:
    0
    Ellen liếc nhi?n khuôn mặt nghiêng nghiêng cu?a Powell, thoạt đâ?u tái xanh, rô?i ư?ng đo?, sau cu?ng trắng bợt ra. Phía bên kia hắn la? bức tươ?ng gạch cu?a nha? thông gió, nhưfng phiến đá trắng nô?i bật lên trong ma?n đêm. Na?ng chợt nhớ lại biê?u đô? trên nhưfng tơ? báo, nơi đánh dấu chưf X, ơ? phía nam mái nha? hi?nh vuông, phía gâ?n họ nhất. Bôfng nhiên một ý muốn lạ lu?ng đến với Ellen, na?ng thích đến nhi?n chôf Dorothy đaf? Một cơn buô?n nôn dợn lên. Hướng nhi?n cu?a na?ng la? một đươ?ng thă?ng với khuôn mặt nghiêng nghiêng cu?a Powell, na?ng miêfn cươfng quay mặt sang phía khác.
    - Mi?nh ca?m thấy an toa?n ?" Na?ng thâ?m nhif ?" Rất an toa?n, an toa?n co?n hơn khi mi?nh ơ? trong pho?ng đâ?y đưa câu chuyện. Mi?nh không có gi? đê? sợ hafi. Mi?nh la? Evelyn Kittredge.
    Thấp Ellen trâ?m ngâm nhi?n, hắn ho?i:
    - Em muốn ngắm bâ?u trơ?i pha?i không?
    Mắt hắn cụp xuống. Na?ng ngâ?n đâ?u lên, cư? chi? bất chợt ấy la?m na?ng ca?m thấy chóng mặt. Nhưfng vi? sao xịt nga? ngiêng, nha?y múa?
    Na?ng vội quay ngươ?i đi vê? phía tay pha?i, đến sát bên bơ? tươ?ng. Tay bám va?o mặt tươ?ng lạnh buốt, na?ng hít một hơi thật mạnh va?o lô?ng ngực? ?oChính nơi đây hắn đaf giết Dorothy, pha?i buộc hắn tự thú, pha?i buộc hắn đến Sơ? ca?nh sát. Mi?nh an toa?n??. Cuối cu?ng đâ?u óc na?ng sáng suốt trơ? lại. na?ng nhi?n khung ca?nh phía bên dưới, nhưfng ánh đe?n nhấp nháy trong ma?n đêm.
    - Anh Dwight, đến đây ma? xem.
    Hắn đi đến bơ? tươ?ng, nhưng đứng lại cách đó va?i bước.
    - Đẹp quá pha?i không anh? ?" Na?ng ho?i, không quay nhi?n lại đă?ng sau.
    - Đẹp lắm ?" Hắn đáp ?" Đẹp lắm!
    Hắn nhi?n một chốc, lắng nghe nhưfng luô?n gió nhẹ thoa?ng qua dây cáp cu?a cái tháp, rô?i châ?m chậm quay ngươ?i đi vê? phía khác đến khi giáp mặt với nha? thông gió. Hắn nhi?n chăm chăm va?o bơ? tươ?ng. Rô?i chân pha?i đưa ra phía trước, hắn lại ra?o bước. Hắn đi như thê? một ngươ?i say, không la?m chu? được đôi chân. Đến bên bơ? tươ?ng thông gió, hắn đưa hai tay lên, rô?i tư? tư? đặt lên mặt tươ?ng giá lạnh. Hắn nhoa?i ngươ?i nhi?n xuống phía dưới.
    Ellen ca?m thấy sự vắng mặt cu?a hắn. Na?ng xoay ngươ?i lại, thấy một vu?ng bóng tối mơ? mơ? với nhưfng tia sáng nhợt nhạt cu?a ánh trăng ra?i xuống. Ngọn đe?n trên đi?nh tháp bật đo?, nhi?n thấy bóng hắn in trên bơ? tươ?ng cu?a nha? thông gió, na?ng tươ?ng như trái tim mi?nh muốn nha?y ra kho?i lô?ng ngực. Ngọn đe?n trên tháp tắt. Nhưng đaf định được chôf hắn đứng, nên na?ng có thê? nhi?n thấy bóng hắn mơ? mơ? trong ánh trăng. Na?ng tiến vê? phía hắn, bước chân nhẹ vang lên trên mái nha? đâ?y hắc ín.
    Hắn nhi?n xuống. Nhưfng ánh đe?n nhấp nháy như nhưfng đốm lư?a xa tít tận dưới kia.
    - Độ cao khiến anh chóng mặt pha?i không? ?" Na?ng ho?i.
    Hắn quay lại, nhưfng giọt mô? hôi lấm tấm trên lông ma?y va? bộ ria mép cu?a hắn. Nụ cươ?i lúng túng trên môi.
    - Đúng thế ?" Hắn nói ?" Nhưng anh lại thích nhi?n xuống mới lạ chứ. Một nôfi dă?n vặt? - Nụ cươ?i biến mất ?" Đó la? một điê?m yếu cu?a anh ?" Hắn thơ? mạnh ?" Em sắp đi chưa?
    - Ta lại đă?ng kia ?" Na?ng nhẹ nha?ng pha?n đối rô?i quay ngươ?i đi vê? phía đông cu?a mái nha?, bước ngang qua nhưfng ống thông hơi. Powell miêfn cươfng theo sau na?ng. Đến bi?a tươ?ng, Ellen dựa lưng va?o tha?nh, nhi?n lên đi?nh tháp, ngọn đe?n đo? nhấp nháy trên cao.
    - Trên kia đẹp quá anh nhi?? ?" Na?ng nói.
    Powell nhi?n vê? phía bên kia tha?nh phố, tay đặt lên mặt tươ?ng, không nói gi? ca?.
    - Anh đaf ơ? đây ban đêm lâ?n na?o chưa?
    - Chưa ?" Hắn nói ?" Anh chưa tư?ng lên đây.
    Na?ng xoay lại, chô?m ngươ?i qua tha?nh tươ?ng, nhi?n xuống mặt sau cu?a dafy nha? ơ? phía dưới. Na?ng nhíu ma?y, nghif ngợi.
    - Năm vư?a rô?i ?" Ellen nói chậm rafi ?" Báo có đăng tin một cô gái đaf rơi tư? trên na?y xuống?
    Tiếng dây cáp rít lên.
    - Đúng ?" Powell nói, giọng đặc quánh ?" Đó la? một vụ tự tư?. Không pha?i cô ta ngaf đâu.
    - Chúa ơi! Thật thế a?? ?" Ellen vâfn nhi?n xuống phía dưới ?" Em nghif la?m sao na?ng chết được, rơi xuống có hai tâ?ng thế na?y.
    Hắn chi? tay ra sau lưng.
    - Đă?ng kia ki?a? ơ? nha? thông gió.
    - Aø, đúng rô?i ?" Na?ng đứng thă?ng ngươ?i lên ?" Giơ? đây em mới nhớ. Báo chí ơ? Des Moines viết ru?m beng vê? chuyện na?y.
    Na?ng đê? cái ví trên mặt tươ?ng, hai tay nắm chặt ra? ra? trên ấy như thê? đang xem xét độ nhám cu?a nó.
    - Cô gái la? sinh viên đại học Stoddard pha?i không anh?
    - Đúng ?" Hắn đáp, rô?i đưa tay chi? vê? phía xa xa tận chân trơ?i ?" Em có thấy to?a nha? mái cong cong kia không, chôf đe?n sáng đó. Đa?i thiên văn cu?a đại học Stoddard. Anh lên đó chi? có một lâ?n. Họ có?
    - Anh quen na?ng?
    Aùnh đe?n đo? hắt lên khuôn mặt hắn.
    - Tại sao em lại ho?i thế? ?" Hắn thắc mắc.
    - Em nghif nhất định la? anh có quen cô sinh viên ấy. Điê?u đó dêf hiê?u thôi, vi? ca? hai đê?u học ơ? Stoddard.
    - Qua? vậy ?" Giọng hắn sắc nhọn ?" Anh quen na?ng vi? đó la? một cô gái khá dêf thương. Mi?nh nói chuyện khác đi, Evelyn.
    - Lý do độc nhất đê? câu chuyện khắc sâu va?o ký ức cu?a em la? vi? cái muf.
    Powell thơ? da?i bực dọc. Hắn ho?i một cách mệt mo?i:
    - Cái muf na?o?
    - Na?ng đội muf đo? buộc nơ ơ? trên va? em đaf mua một cái muf đo? giống như thế đúng va?o nga?y xa?y ra cái chết cu?a na?ng.
    - Ai ba?o với em la? na?ng đội muf đo??
    - Không đúng sao? Báo chí ơ? Des Moines viết? Hafy nói cho em biết la? báo đưa tin sai, cái muf ma?u xanh lục, chớ không pha?i? - Giọng na?ng khâ?n khoa?n.
    Một khoa?nh khắc im lặng.
    - Tơ? Clarion không đa? động gi? đến chiếc muf đo? ?" Powell nói ?" Anh đọc các ba?i báo rất kyf. Anh biết na?ng?
    - Không thê? vi? báo chí ơ? Blue River không đê? cập đến cái muf ma? anh lại cho nói sai ?" Ellen pha?n đối.
    Hắn không nói gi?. Na?ng thấy hắn xem đô?ng hô?.
    - Evvie ?" Cuối cu?ng hắn lên tiếng ?" Tám giơ? hai mươi lăm phút, ngắm ca?nh đẹp thế la? vư?a rô?i.
    Nói xong hắn bo? đi vê? phía câ?u thang. Ellen vội vaf theo hắn.
    - Khoan vê? đaf anh ?" Na?ng níu cánh tay hắn lại.
    - Sao thế? ?" Hắn ngạc nhiên.
    Đâ?u óc na?ng căng thă?ng tính toán trong khi na?ng vâfn tươ?i cươ?i nói:
    - Em muốn hút một điếu thuốc.
    - Vậy ma?? - Ba?n tay hắn thọc nhanh va?o túi quâ?n nhưng nư?a chư?ng dư?ng lại ?" Anh không có điếu thuốc na?o ca?. Hafy xuống dưới kia mua.
    - Em có mang theo đây ?" Na?ng nói nhanh va? giơ ví lên.
    ?oMi?nh pha?i quay lại nơi đó, nơi hắn đaf xô ngaf Dorothy?. Trong đâ?u na?ng bôfng hiện lên cái biê?u đô? có vạch dấu chưf X. Nghif thế, na?ng vội đi vê? hướng ấy, vư?a mơ? ví, vư?a nhi?n hắn, cươ?i.
    - Hút thuốc trên na?y mới thú vị ?" Bơ? tươ?ng khef chạm va?o đu?i na?ng ?" Anh hút không?
    Hắn tiến vê? phía Ellen một cách nhâfn nhục, môi mím lại giận dưf. Na?ng lắc lắc bao thuốc theo do?ng suy nghif, ?ochi? có đêm nay? chă?ng co?n đêm na?o khác?.
    - Thuốc đây anh.
    Hắn lấy thuốc với ve? mặt nhăn nhó.
    Ngón tay na?ng lâ?n lấy một điếu khác trong khi lướt mắt nhi?n nha? thông gió, rô?i châ?m chậm đi đến đó. Na?ng quay lại nhi?n hắn.
    - Đây có pha?i la? chôf?
    Hắn nheo mắt lại, quai ha?m nghiến chặt, lộ ve? không co?n sức chịu đựng được nưfa.
    - Na?y, Evvie, anh đaf nói với em la? đư?ng nhắc đến chuyện đó nưfa. Em hafy ban cho anh một đặc ân được không? Được không na?o ?" nghiến chặt đếu thuốc giưfa hai ha?m răng, giọng hắn rít lên.
    Na?ng nhi?n thă?ng va?o mặt hắn, lấy thuốc ra kho?i bao, chậm rafi gắn lên môi, rô?i bo? bao thuốc va?o ví.
    - Em xin lôfi ?" Na?ng lạnh lu?ng nói, kẹp ví dưới nách ?" Em không ngơ? anh lại xúc động đến thế.
    - Em không hiê?u a?? Anh quen na?ng kia ma?!
    Na?ng quẹt diêm, đưa lên châm thuốc, ánh lư?a ma?u da cam rọi lên khuôn mặt hắn. Đôi mắt xanh sâu thă?m như muốn nô? tung vi? quá sức chịu đựng, nhưfng thớ thịt trên mặt hắn căng cứng ra. ?oThêm một đo?n nưfa, chi? thêm một đo?n nưfa??. Na?ng đưa que diêm đang cháy soi va?o mặt hắn.
    - Họ không nói lý do vi? sao na?ng đaf ha?nh động như thế ca?, pha?i không?
    Hắn nhắm mắt, lộ ve? đau đớn.
    - Em cuộc với anh la? cô gái ấy có thai ?" Ellen nói.
    Khuôn mặt ma?u da cam cu?a hắn như cha?y da?i ra, nhưng que diêm tắt va? ngọn đe?n trên đi?nh tháp bật sáng, da mặt hắn lại đo? ư?ng lên. Nhưfng đươ?ng gân mặt căng như nhưfng sợi dây sắp đứt bung ra va? đôi tro?ng mắt xoe tro?n như sắp nô? tung. ?oNa?o, xem na?o ?" Ellen thâ?m nghif ?" Ma?y thua rô?i. Thú tội đi hơfi tên sát nhân kia?.
    - Thôi được ?" Hắn nhượng bộ ?" Thôi được. Em có biết tại sao anh không thích nhắc lại câu chuyện đó không? Em biết tại sao anh không muốn lên đây một chút na?o không? Thậm chí anh cufng chă?ng muốn đặt chân va?o to?a nha? khốn kiếp na?y ?" Hắn ném mạnh mâ?u thuốc ?" Bơ?i vi? cô gái tự tư? chính la? cô gái anh đaf nói cho em nghe đêm qua. Cô gái ma? em có nụ cươ?i giống hệt?
    Hắn ném cái nhi?n lên khuôn mặt na?ng. Na?ng thấy ánh mắt hắn lộ ve? kinh hoa?ng. Ngọn đe?n trên tháp đaf tắt, na?ng chi? thấy khuôn mặt lơ? mơ? cu?a hắn. Bất thi?nh li?nh hắn vươn tay chộp lấy khuy?u tay trái na?ng, bóp mạnh. Na?ng kêu thét lên đau đớn, điếu thuốc rơ?i kho?i môi. Nhưfng ngón tay hắn bấu chặt va?o tay na?ng. Cái ví tuột kho?i tay, rơi xuống chân na?ng. Na?ng vụt đưa tay pha?i lên túm lấy tóc hắn. Hắn câ?m tay na?ng cố gơf ra? Bo? na?ng đứng đấy, hắn bước lui, bóng hắn mơ? mơ? trước mặt na?ng.
    - Anh la?m cái tro? gi? thế? ?" Ellen kêu lên ?" Anh lấy cái gi??
    Thơ? thâfn, na?ng co ngươ?i lại, nhặt ví lên. Na?ng buông thofng tay trái, dâ?n dâ?n bi?nh tifnh nhớ lại vật lúc nafy na?ng câ?m.
    Một ánh lư?a lóe sáng, na?ng nhi?n ánh lư?a lập lo?e trong lo?ng ba?n tay hắn như thê? hắn đang xem xét một vật di? đó trong bóng đêm. Hộp diêm! Do?ng chưf mạ đô?ng lấp lánh rof nét: ?oEllen Kingship?. Lạnh toát ca? ngươ?i, na?ng nhắm mắt, quặn ngươ?i lại, dạ da?y nhói đau. Na?ng xoay ngươ?i đụng pha?i bơ? tươ?ng.
    Không ai tẻ nhạt ở trên đời. Mỗi số phận chứa một phần lịch sử.
  9. shimizu_hn

    shimizu_hn Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    24/07/2002
    Bài viết:
    1.176
    Đã được thích:
    0
    Chương tám ​
    - Chị cu?a cô gái ?" Hắn thi? tha?o ?" Chị cu?a cô gái?
    Ellen mơ? mắt. Hắn đang chăm chú nhi?n hộp diêm, xúc động va? ngạc nhiên. Hắn ngước mắt nhi?n na?ng.
    - Cái gi? thế na?y? ?" Hắn buô?n râ?u ho?i. Bất ngơ? hắn ném mạnh hộp diêm xuống dưới chân Ellen, giọng hắn run run ?" Cô muốn gi? ơ? tôi?
    - Chă?ng muốn gi?, chă?ng muốn gi? ca? ?" Na?ng nói nhanh ?" Không muốn gi? hết.
    Aùnh mắt na?ng tha?ng thốt. Hắn đứng giưfa na?ng va? lối va?o câ?u thang. Na?ng chi? câ?n đa?o ngươ?i vo?ng qua một bên hắn? Na?ng đang lâ?n lâ?n tư?ng bước vê? phía trái, lưng dựa va?o tha?nh tươ?ng.
    Hắn đưa tay xoa trán.
    - Cô? cô đến gạ chuyện với tôi? ho?i tôi vê? na?ng? lư?a tôi lên đây? - Giọng nói cu?a hắn giơ? đây như van xin ?" Cô câ?n gi? ơ? tôi?
    - Không câ?n gi? ca?, không câ?n gi? ca? ?" Na?ng lập cập, tư?ng bước, sợ hafi.
    - Tại sao cô la?m thế? ?" Thân hi?nh hắn di động vê? phía na?ng.
    - Đứng lại ?" Na?ng la lớn.
    Chân hắn khựng lại, tê cóng.
    - Bất cứ điê?u gi? xa?y ra cho tôi? - Na?ng nói, cố gắng nói hết sức chậm rafi, gafy gọn ?" Đaf có ngươ?i biết rất rof vê? anh. Ngươ?i đó biết tôi đi với anh đêm nay, biết tất ca?, cho nên việc gi? xa?y đến với tôi, du? nho? nhoi chăng nưfa.
    - Nếu việc gi?? - Đôi ma?y hắn nhíu lại ?" Cô đang nói đến chuyện gi? vậy?
    - Anh biết tôi muốn ám chi? đến điê?u gi? rô?i? Nếu tôi ngaf?
    - Sao cô? - Giọng hắn thiếu tự tin ?" Cô nghi tôi đaf? - Hắn chi? tay một cách thiê?u nafo vê? phía bơ? tươ?ng ?" Lạy Chúa! ?" Hắn thi? tha?o ?" Cô la?m nghê? gi?, ha? cô ngu xuâ?n kia?
    Na?ng cách hắn khoa?ng một thước. Na?ng bắt đâ?u rơ?i kho?i bơ? tươ?ng, cắt ngang một đươ?ng thă?ng, đi vê? hướng câ?u thang ơ? phía sau lưng hắn. Hắn châ?m chậm đa?o ngươ?i lại, theo dofi na?ng.
    - Biết rất rof vê? tôi, nghifa la? gi? chứ? ?" Hắn gă?n giọng ?" Biết cái gi??
    - Mọi việc ?" Na?ng tra? lơ?i ?" Biết mọi việc. Ngươ?i ấy đang đợi tôi dưới chân câ?u thang. Nếu tôi xuống chậm năm phút, ngươ?i ấy sef gọi ca?nh sát.
    Hắn uê? oa?i vôf va?o trán.
    - Tôi chịu thua ?" Hắn rên ri? ?" Cô muốn xuống lâ?u? Cô muốn đi? Được, cô đi đi.
    Hắn trơ? lại bơ? tươ?ng nha? thông gió, chôf na?ng đaf đứng lúc nafy, bo? ngo? lối va?o câ?u thang. Hắn dựa lưng va?o tươ?ng, chống hai khuy?u tay lên mặt đá mát lạnh.
    - Cô đi đi.
    Na?ng tư? tư? đi vê? hướng cư?a, lo?ng nghi hoặc vi? biết ră?ng hắn vâfn co?n có thê? hạ thu? na?ng ơ? đây, chặt na?ng ra tư?ng ma?nh. Hắn không nhúc nhích.
    - Ví như tôi có bị bắt giưf đi chăng nưfa ?" Hắn nói ?" Tôi chi? muốn hiê?u rof vi? lý do gi?? Ho?i thế có nhiê?u lắm không?
    Na?ng không tra? lơ?i cho đến khi cánh cư?a ơ? trong tâ?m tay na?ng. Lúc đó na?ng mới lên tiếng:
    - Tôi nghif anh la? một kịch sif kiệt xuất. Anh chính la? một kịch sif đại ta?i nên Dorothy mới tin ră?ng anh sắp cưới na?ng.
    - Cô nói cái gi?? ?" Lâ?n na?y ve? ngạc nhiên va? đau đớn cu?a hắn lộ hă?n ra mặt ?" Cô hafy nghe tôi nói, tôi chưa bao giơ? nói điê?u gi? đê? Dorothy tin la? tôi sef cưới na?ng. Đó la? na?ng nghif thế, chính na?ng muốn như thế.
    - Đô? gia? dối! ?" Ellen nghiến răng, giọng căm thu? ?" Ma?y la? một thă?ng nói láo bâ?n thi?u.
    Na?ng lui nhanh va?o cư?a xuống câ?u thang.
    - Hafy đợi đaf! ?" Hắn thét to khi thấy na?ng sắp bo? chạy.
    Hắn vội rơ?i kho?i bơ? tươ?ng, theo lối na?ng đi vư?a rô?i. Hắn dư?ng lại trước ô cư?a một thước. Đứng bên trong, Ellen nhi?n hắn, một tay đặt trên nắm cư?a, săfn sa?ng đóng lại.
    - Lạy Chúa ?" Hắn nói một cách khâ?n khoa?n ?" Cô vui lo?ng nói cho tôi nghe hết mọi việc. Hafy thương tôi, Evvie!
    - Anh tươ?ng tôi nói gạt anh? Anh tươ?ng tôi không biết gi? a??
    - Trơ?i ơi! ?" Hắn thê?u tha?o, to? ve? giận dưf.
    - Thôi được ?" Ellen trư?ng trư?ng nhi?n hắn ?" Tôi sef kê? anh nghe tư?ng sự việc. Một la?: Dorothy có thai. Hai la?: Anh không muốn?
    - Na?ng có thai? ?" Hắn như va pha?i một ta?ng đá, choáng váng, sưfng sơ? ?" Dorothy có thai? Vi? thế ma? na?ng tự tư?? Có pha?i vậy không?
    - Dorothy không tự tư? ?" Ellen hét lên ?" Ma?y đaf giết em tao. Ma?y đaf giết Dorothy.
    Na?ng đóng sâ?m cư?a lại, quay ngươ?i bo? chạy.
    Na?ng hớt ha?i chạy xuống nhưfng bậc thang, bám chặt va?o tay vịn, đu ngươ?i quanh vo?ng môfi khi ref. Trước khi chạy vo?ng hết hai câ?u thang, na?ng nghe tiếng bước chân cu?a hắn chạy thi?nh thịch ơ? phía sau, cất tiếng réo gọi tên na?ng ?oEvvie, Ellen, hafy đợi một chút?. ?oMi?nh không thê? đi thang máy vi? khi mi?nh chạy hết con đươ?ng quanh ha?nh lang đến đó thi? hắn sef đợi mi?nh ơ? đấy rô?i. Chă?ng co?n kịp nưfa, thôi cứ tiếp tục vắt gio? lên cô? ma? chạy?. Tim nha?y liên hô?i muốn vơf ca? lô?ng ngực. Ba?n chân na?ng đau ê â?m vi? chạy tư? tâ?ng thứ mươ?i bốn xuống đến tâ?ng dưới cu?ng, quanh co đến hai mươi tám câ?u thang xoắn ốc. Na?ng chạy vụt ra cánh cư?a xoay, thă?ng xuống đại lộ Washington va?o con đươ?ng vắng ve? tối đen; ngoái cô? nhi?n, na?ng thấy hắn đang chạy băng xuống nhưfng bậc thê?m đá hoa, vâfy tay, réo gọi ?oEllen, Ellen, hafy đợi một chút!?. Na?ng vâfn cắm đâ?u chạy, chă?ng đê? ý có cặp trai gái đang đứng lại, đưa mắt nhi?n theo na?ng va? chă?ng đê? ý tiếng mơ?i mọc cu?a các bác ta?i: ?oĐi xe chứ??. Na?ng thấy chi? co?n một dafy phố nưfa la? đến khách sạn, ngọn đe?n chiếu sáng như vâfy gọi, mơ?i mọc: khách sạn gâ?n đây! Hắn chạy bén gót sau lưng na?ng. Ellen vâfn chạy, không quay lại nhi?n. Cuối cu?ng, na?ng đến khách sạn, đến cư?a, một ngươ?i na?o đó mơ? cư?a cho na?ng. ?oXin ca?m ơn?. Na?ng đaf ơ? trong ha?nh lang. Ôi ha?nh lang ấm cúng, an toa?n biết bao, có nhân viên trực, có ngươ?i thơ thâ?n đi dạo, có ngươ?i đang đọc báo.
    Na?ng mệt ngất, muốn ngaf ngươ?i lên ghế nệm ngay, nhưng không được. Na?ng pha?i gọi điện thoại cho Gant, vi? câ?n có Gant cu?ng đi với na?ng đến Sơ? ca?nh sát (Gant vốn la? ngươ?i có tiếng tăm ơ? địa phương) thi? ca?nh sát sef chịu khó lắng nghe na?ng tri?nh ba?y, sef tin na?ng va? mơ? cuộc điê?u tra.
    Thơ? hô?n hê?n, na?ng câ?m quyê?n danh bạ địên thoại va? lật đến trang vâ?n K ?" tư? lúc năm giơ? đến chín giơ? Gant ơ? tại pho?ng ghi âm. Na?ng giơ? tư?ng trang, cố điê?u ho?a hơi thơ?. Đây rô?i, KBRI, 5-1000. Na?ng mơ? ví, ti?m nhưfng đô?ng le?. 5-1000, 5-1000! Na?ng nhi?n lên, Powell đứng sư?ng sưfng trước mặt na?ng, mặt hắn đo? gay, há miệng thơ?, mái tóc nâu rối bu?. Na?ng chă?ng thấy sợ nưfa. Tại đây, đe?n sáng choang va? ngươ?i đông đúc. Nôfi căm thu? bu?ng lên khiến hơi thơ? cu?a na?ng trơ? nên dô?n dập.
    - Lef ra anh nên xéo đi đươ?ng khác du? cufng chă?ng thay đô?i được gi?. Nếu la? anh thi? tôi đaf trốn chạy rô?i!
    Hắn nhi?n na?ng, cái nhi?n thất thâ?n cu?a một con chó bệnh hoạn, ánh mắt van xin câ?u khâ?n, đến nôfi trông hắn có ve? gi? dối trá. Hắn nói nho?, giọng đau khô?:
    - Ellen, tôi yêu Dorothy.
    - Cút đi! ?" Na?ng nói ?" Tôi pha?i gọi điện thoại.
    - Tôi câ?n nói chuyện với cô ?" Hắn na?i ni? ?" Có thực Dorothy có thai không?
    - Tôi pha?i gọi điện thoại.
    - Có pha?i Dorothy có thai không? ?" Hắn lặp lại.
    - Anh biết rof điê?u đó!
    - Báo chí không viết gi? ca?. Không đa? động gi? đến? - Bôfng nhiên đôi lông ma?y hắn cau lại, giọng nói tru?ng xuống, căng thă?ng ?" Na?ng có thai va?o tháng na?o?
    - Cút đi!?
    - Tháng na?o, ha? Ellen? ?" Giọng hắn the thé.
    - Tháng hai.
    - Lạy Chúa ?" Hắn thơ? pha?o nhẹ nhofm, như trút được gánh nặng.
    - Giơ? thi? mơ?i anh xéo đi cho.
    - Sau khi cô đaf gia?i thích cặn kef. Cô Evelyn Kittredge xư? sự? - Aùnh mắt na?ng lạnh lu?ng. Hắn thi? tha?o bối rối ?" Cô nghif tôi đaf giết Dorothy? ?" Thấy ánh mắt na?ng vâfn căm thu?, không một chút thay đô?i, hắn nói tiếp:
    - Thơ?i gian đó tôi ơ? New York ?" Hắn pha?n đối ?" Tôi cufng có thê? dâfn chứng việc na?y. Ca? mu?a xuân vư?a qua tôi cufng ơ? New York!
    Ellen hơi xiêu lo?ng nhưng chi? một thoáng thôi. Sau đó na?ng nói:
    - Anh có thê? bă?ng mọi cách khă?ng định la? anh đaf ơ? Cairo, thu? đô Ai Cập hay ơ? bất cứ nơi na?o anh muốn.
    - Trơ?i! ?" Hắn chụm môi huýt lên một tiếng nho nho? lộ ve? tuyệt vọng ?" Xin cô vui lo?ng cho tôi được nói chuyện với cô năm phút thôi. Chi? năm phút! ?" Hắn đưa mắt nhi?n quanh, thoáng thấy một ngươ?i na?o đó vư?a đưa tơ? báo lên che mặt ?" Có ngươ?i nghe lén ?" Hắn nói nho? ?" Mơ?i cô va?o pho?ng gia?i khát. Tôi chi? xin cô năm phút, không có gi? nguy hiê?m ca?. Ơ? đấy tôi không la?m được gi? cô nếu qua? thật cô lo sợ.
    - Chă?ng gia?i quyết được gi?. Nếu anh ơ? New York va? đaf không giết Dorothy, thế tại sao đêm qua anh không dám nhi?n to?a nha? Ha?nh chính khi tôi va? anh đi ngang qua đó? Tại sao đêm nay anh không muốn lên trên mái nha? cu?a to?a nha? ấy? Va? tại sao anh cứ chăm chăm nhi?n nha? thông gió mafi?

    Không ai tẻ nhạt ở trên đời. Mỗi số phận chứa một phần lịch sử.
  10. shimizu_hn

    shimizu_hn Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    24/07/2002
    Bài viết:
    1.176
    Đã được thích:
    0
    Hắn nhi?n na?ng, đau khô? va? lúng túng.
    - Tôi có thê? gia?i thích được điê?u na?y ?" Hắn ngập ngư?ng ?" Chi? vi? tôi không biết la? cô đaf biết rof câu chuyện. Thú thật, tôi ca?m thấy? - Hắn nói lắp bắp ?" Tôi ca?m thấy có trách nhiệm trước cái chết cu?a Dorothy.
    Hâ?u hết các pho?ng gia?i khát ơ? khách sạn đê?u vắng khách. Chi? co?n tiếng ly kêu loa?ng xoa?ng va? một điệu nhạc nhe? nhẹ cu?a đa?n dương câ?m vang vang. Hai ngươ?i ngô?i lại chôf đêm qua họ đaf cu?ng ngô?i. Với ve? mặt nghiêm nghị, Ellen ngô?i dựa lưng va?o ghế nệm như thê? ngấm ngâ?, tư? chối mọi sự thân ti?nh. Khi ngươ?i hâ?u ba?n đến, họ gọi rượu Whisky sôđa. Mafi đến khi thức uống đaf đặt trên ba?n, khi đaf nhấm nháp ly cu?a hắn một chút va? thấy Ellen vâfn giưf thái độ im lặng, không bi?nh phâ?m gi?, Powell mới bắt đâ?u nói.
    - Năm vư?a qua, hai ba tuâ?n sau khi lớp bắt đâ?u, tôi đaf gặp Dorothy. Tôi muốn nói la? năm học vư?a rô?i, thơ?i gian đó va?o khoa?ng tháng chín. Trước kia tôi có thấy Dorothy. Na?ng học chung với tôi hai giơ? va? ơ? năm nhất, chi? học chung một giơ? thôi, nhưng tôi không bao giơ? bắt chuyện với na?ng, mafi cho đến cái nga?y đáng ghi nhớ ấy, bơ?i vi? tôi thươ?ng ngô?i ơ? dafy ba?n đâ?u hoặc ơ? dafy ba?n thứ hai, co?n Dorothy luôn luôn ngô?i ơ? phía sau trong góc. Va?o cái đêm tôi la?m quen na?ng, tôi va? mấy thă?ng bạn tro? chuyện với nhau. Một thă?ng bạn cu?a tôi đưa ra nhận xét la? mấy cô gái rim rim mới la? kinh khu?ng? - Hắn bo? lư?ng câu nói, nhưfng ngón tay vâ?n cái ly xoay vo?ng va? nhi?n va?o đáy ly ?" Với nhưfng cô gái ấy, yêu mafi đaf. Do đó, nga?y hôm sau khi nhi?n thấy Dorothy, na?ng vâfn ngô?i ơ? chôf mọi khi, tôi bôfng nhớ lại lơ?i bi?nh phâ?m cu?a thă?ng bạn. Tôi khơ?i sự la?m quen na?ng bă?ng cách la? khi giơ? học đaf xong, lúc ra kho?i lớp, tôi đến gặp va? nói với na?ng ră?ng tôi đaf quên ghi chép ba?i tập ơ? nha? va? na?ng có thê? cho tôi mượn vơ? được không. Na?ng vui ve? cho tôi mượn. Tôi cứ nghif Dorothy đaf biết đó chi? la? một cái cớ đê? la?m quen ma? thôi nhưng Dorothy rất nhiệt ti?nh? Nói thật, tôi ngạc nhiên lắm. Thươ?ng thươ?ng các cô gái đẹp hay kênh kiệu, coi thươ?ng nhưfng việc như thế va?săfn sa?ng tra? đufa bă?ng nhưfng câu nói xo? xiên, nhức óc. Nhưng Dorothy thi? trái lại? ngây thơ, hô?n nhiên. Điê?u đó khiến tôi ca?m thấy hô? thẹn vi? ý đô? đen tối cu?a mi?nh. Dâfu sao thứ ba?y ấy, chúng tôi cufng đi chơi với nhau, đi xem phim va? cu?ng nhau? Tôi không có ý định cu? ruf, lư?a gạt hay gi? gi? đó. Một đêm tuyệt đẹp! Va? nhưfng thứ ba?y sau đê?u như vậy cho đến khi tôi va? Dorothy bo? nhau. Kê? tư? nga?y gặp tôi, Dorothy trơ? nên quá vui ve?, không giống như lúc ơ? trong lớp. Na?ng hạnh phúc! Tôi thấy mến na?ng.
    Va?o đâ?u tháng mươ?i một, nhưfng gi? thă?ng bạn tôi nói vê? các cô gái rim rim đó thật la? đúng. Dâfu thế na?o cufng đụng chạm đến Dorothy ?" Hắn liếc nhi?n Ellen, ánh mắt cu?a hắn chạm pha?i tia nhi?n xoi mói cu?a na?ng ?" Cô hiê?u tôi muốn nói gi? rô?i, pha?i không?
    - Hiê?u ?" Na?ng tra? lơ?i, giọng lạnh lu?ng, dư?ng dưng như một quan to?a.
    - Thật khó chịu khi pha?i nói điê?u na?y với ngươ?i chị cu?a cô gái mi?nh quen.
    - Nói tiếp đi!
    - Dorothy qua? la? một cô gái tuyệt vơ?i ?" Hắn nói, vâfn nhi?n thă?ng va?o mắt Ellen ?" Dorothy như một ngươ?i? đói ti?nh yêu. Na?ng không the?m khát sinh lý, na?ng the?m yêu ?" Aùnh mắt hắn cụp xuống ?" Na?ng kê? tôi nghe nhưfng việc trong gia đi?nh, vê? mẹ, vê? việc na?ng mong muốn được cu?ng học một trươ?ng với cô như thế na?o?
    Ellen ca?m thấy toa?n thân run lên bâ?n bật, na?ng nghif có lef do na?ng có ca?m giác la? một ngươ?i na?o đó ơ? trong pho?ng đang ngô?i xuống sau lưng na?ng.
    - Mọi việc vâfn tiếp diêfn một cách bi?nh thươ?ng khá lâu ?" Powell nói tiếp, bây giơ? thi? nhanh hơn, nôfi bứt rứt bôfng trơ? nên sôi nô?i vi? được dịp thô? lộ, được thú tội ?" Thực sự lúc ấy Dorothy đang yêu, lúc na?o cufng bám va?o tay tôi va? mi?m cươ?i với tôi mafi. Có một hôm tôi nói tôi thích đôi tất ma?u lá mạ, na?ng đaf đan một lúc ba đôi tặng tôi ?" Ngón tay hắn gof gof lên mặt ba?n ?" Tôi cufng yêu Dorothy nhưng không sôi nô?i bă?ng. Tôi thấy thương hại na?ng. Na?ng quá tốt đối với tôi. Giưfa tháng mươ?i hai, na?ng bắt đâ?u đê? cập đến việc cưới ho?i, nhưng na?ng chi? nói một cách gián tiếp. Đó la? thơ?i gian trước khi nghi? lêf Giáng sinh va? tôi vâfn co?n ơ? Blue River. Tôi không có gia đi?nh, nhưfng ngươ?i thân cu?a tôi ơ? Chicago vo?n vẹn chi? có hai ngươ?i chị họ, một số bạn be? ơ? trươ?ng va? bạn be? ha?i quân. Vi? thế Dorothy muốn tôi vê? New York với na?ng, tiện thê? gặp gia đi?nh na?ng. Tôi tư? chối, nhưng na?ng cứ nă?ng nặc nói hoa?i, nói mafi, cuối cu?ng pha?i đô? vơf.
    Tôi nói với Dorothy tôi chưa chuâ?n bị lập gia đi?nh, na?ng ba?o la? có biết bao nhiêu ngươ?i đaf hứa hôn, thậm chí đaf lập gia đi?nh lúc mới hai mươi tuô?i. Co?n vấn đê? tương lai, na?ng nói tôi chớ bận tâm vi? bố na?ng sef da?nh cho tôi một chôf xứng đáng. Uy vậy tôi cufng không thích việc đó. Tôi có tham vọng cu?a tôi. Một nga?y na?o đó tôi sef nói cho cô nghe. Tôi có dự định la?m một cuộc cách mạng hóa trong nga?nh qua?ng cáo ơ? Myf. Dâfu sao, Dorothy cufng nói với tôi ră?ng, ca? hai chúng tôi đê?u có công ăn việc la?m nghiêm chi?nh sau khi tốt nghiệp. Tôi nói Dorothy không thê? kham nô?i nếp sống đó vi? ca? đơ?i na?ng sống trong nhung lụa. Na?ng nói tôi không yêu na?ng tha thiết như na?ng đaf yêu tôi. Tôi nói ră?ng na?ng nói đúng, hă?n nhiên chă?ng co?n lý do na?o khác đê? nói.
    Ca?nh xa?y ra thật đáng ngại. Na?ng ga?o thét, khóc la nói ră?ng tôi sef ân hận cho xem. Na?ng chi? nói bấy nhiêu. Sau một thơ?i gian, Dorothy bôfng nhiên thay đô?i thái độ, nói la? sai lâ?m, đê? nghị chúng tôi cứ đợi va? tiếp tục sống như trước. Tuy nhiên vi? có mặc ca?m la? mi?nh có lôfi, dối trá, tôi nghif ră?ng chúng tôi đaf cắt đứt được nư?a mối dây liên hệ rô?i, thôi thi? đứt luôn cho xong. Va? pha?i rơ?i xa nhau trước ky? nghi? he? la? hay hơn hết. Tôi mới nói với Dorothy ră?ng mọi việc xem như đaf xong. Thế la? na?ng vật vaf khóc than co?n hơn lâ?n trước kia nưfa. ?oAnh sef hối tiếc!?. Thế la? tan vơf! Va?i nga?y sau na?ng đi New York.
    Ellen ngậm ngu?i:
    - Suốt ca? mu?a he? đó, Dorothy cáu ki?nh, bực bội, ti?m cách gây gô? mafi.
    Powell xoay xoay chiếc ly trên ba?n tạo tha?nh nhưfng vo?ng tro?n â?m nước.
    - Sau mu?a he? ?" Hắn nói tiếp ?" Ti?nh thế thật tô?i tệ. Chúng tôi vâfn có hai tiết học chung với nhau. Tôi vâfn ngô?i ơ? dafy trước, nhưng không dám quay lui nhi?n na?ng lấy một lâ?n. Chúng tôi chạm mặt nhau mafi ơ? khu đại học. Do đó, tôi quyết định ơ? Stoddard thế la? đu?, nên xin chuyê?n vê? một trươ?ng đại học ơ? New York ?" Hắn nhi?n thấy nét mặt cu?a Ellen bôfng sa sâ?m lại ?" Có chuyện gi? thế? Cô không tin tôi? Tôi có thê? chứng minh với cô việc na?y. Tôi có giấy chuyê?n trươ?ng va? vâfn co?n giưf lá thư cu?a Dorothy viết cho tôi khi na?ng gơ?i tra? lại sợi dây chuyê?n tôi đaf tặng na?ng.
    - Tôi tin anh ?" Ellen nói với giọng buô?n râ?u ?" Tôi rất tin anh.
    - Trước khi tôi đi, va?o khoa?ng tháng giêng, Dorothy bắt đâ?u đi với một thanh niên khác. Tôi thấy?
    - Với một ngươ?i khác? ?" Ellen chô?m ngươ?i vê? phía trước ho?i.
    - Tôi thấy họ đi chơi với nhau một hai lâ?n. Nói cho cu?ng, đối với na?ng thi? chă?ng có gi? la? quá đáng ca?, tôi nghif thế. Tôi ra đi va? ca?m thấy lương tâm mi?nh yên ô?n, nói thật với cô la? tôi co?n ca?m thấy mi?nh cao thượng nưfa chứ.
    - Hắn la? ai? ?" Ellen nóng na?y ho?i.
    - Ai?
    - Gaf đó!
    - Tôi không biết. Một gaf đa?n ông na?o đó. Tôi nghif la? hắn có giơ? học chung với tôi. Cô hafy đê? tôi nói hết. Tôi đọc tin trên báo, biết na?ng tự tư? va?o nga?y một tháng năm, chi? mấy do?ng ngắn ngu?i trên báo chí New York. Tôi be?n đi lu?ng các sạp báo va? mua được tơ? Clarion Ledge ơ? sạp chuyên bán báo ngoa?i ti?nh. Tuâ?n đó nga?y na?o tôi cufng mua tơ? Clarion, chơ? xem ngươ?i ta có đa? động gi? đến lá thư na?ng gư?i cho tôi không. Không thấy gi?. Họ chă?ng nói nguyên nhân na?o đaf thúc đâ?y na?ng đi đến ha?nh động kia. Cô có thê? tươ?ng tượng tôi đaf nghif thế na?o không? Tôi nghif na?ng la?m thế không pha?i chi? vi? tôi, nhưng đó la? một ha?nh động chán chươ?ng chung cu?a tuô?i tre? ma? tôi la? một trong nhưfng nguyên nhân. Sau khi việc đó xa?y ra, việc học cu?a tôi sa sút hă?n. Tôi lo bấn ca? lên. Tôi nghif tôi sef pha?i nhận nhưfng điê?m số rất thấp đê? bu? va?o nhưfng gi? tôi đaf gây ra cho Dorothy. Trước môfi ky? thi, mô? hôi ra ướt đâfm ca? ngươ?i tôi. Điê?m số cu?a tôi tệ hại không sao lươ?ng được. Tôi tự an u?i ră?ng có lef vi? lý do chuyê?n trươ?ng. Ơ? đại học New York, tôi pha?i theo nhưfng khóa học ma? ơ? đại học Stoddard không bao giơ? đo?i ho?i. Ngoa?i ra tôi co?n nợ nâ?n nưfa. Vi? vậy tôi quyết định trơ? lại Stoddard va?o tháng chín đê? ô?n định cuộc sống ?" Hắn cươ?i thiê?u nafo ?" Tuy nhiên cufng la? đê? tự thuyết phục ră?ng tôi không có tội đối với Dorothy. Du? sao đó cufng la? một sự lâ?m lơf. Môfi khi nhi?n thấy một trong nhưfng chôf chúng tôi thươ?ng đi chơi với nhau, hoặc thấy to?a Ha?nh chính ?" Hắn nhíu ma?y ?" Tôi cứ tự nhu? đấy la? lôfi tại na?ng, bất cứ cô gái nhẹ dạ na?o rô?i cufng sef ha?nh động như thế. Tuy nghif vậy, nhưng tâm hô?n tôi không sao thanh tha?n được. Môfi khi đi ngang qua nha? Ha?nh chính, tôi ca?m thấy như bị hâfng chân, mất tự chu?, cufng như tối nay nhi?n nha? thông gió, tôi cứ tươ?ng tượng la? Dorothy?
    - Tôi hiê?u ?" Ellen thông ca?m ?" Ba?n thân tôi cufng muốn nhi?n. Đó la? pha?n ứng tự nhiên.
    - Không pha?i ?" Powell nói ?" Cô không hiê?u thế na?o la? trách nhiệm liên đới? - Hắn bo? lư?ng câu nói, nhi?n thấy nụ cươ?i buô?n buô?n cu?a Ellen ?" Cô cươ?i cái gi? thế?
    - Cươ?i gi? đâu!
    - Thế ma?? toa?n bộ câu chuyện la? vậy. Giơ? cô cho biết Dorothy ha?nh động như thế bơ?i vi? có thai? hai tháng. Dif nhiên chuyện xa?y ra thật đau xót nhưng thú thật nó khiến tôi ca?m thấy nhẹ nhofm ca? ngươ?i. Tôi nghif Dorothy sef không chết nếu tôi đư?ng phụ râfy na?ng. Tuy nhiên có ai dám chắc điê?u ấy sef không xa?y ra. Tôi muốn nói có một giới hạn na?o đó trong trách nhiệm. Nếu ta cứ tiếp tục lu?i mafi thi? ta sef dâfm đạp lên ngươ?i khác, trách cứ ngươ?i khác ?" Hắn uống hết chôf rượu co?n lại trong ly ?" Tôi mư?ng thấy cô không gọi ca?nh sát nưfa. Tôi không hiê?u cô dựa va?o đâu ma? cho ră?ng tôi đaf giết Dorothy.
    - Chắc pha?i có ngươ?i giết Dorothy ?" Ellen qua? quyết.
    Powell nhi?n na?ng không nói gi?. Tiếng đa?n dương câ?m im bặt; trong khoa?nh khắc im lặng đó, Ellen thoáng nghe tiếng quâ?n áo cu?a một ngươ?i na?o sột soạt trong pho?ng, phía sau lưng na?ng.
    Nhoa?i ngươ?i vê? phía trước, Ellen bắt đâ?u nói cho Powell biết vê? lá thư với nhưfng do?ng chưf mơ hô?, vê? giấy khai sinh, vê? các loại đô? vật, thứ thi? cuf, thứ thi? mới, cái thi? mượn, cái thi? mua, cái ma?u xanh?
    Powell ngô?i lắng nghe chăm chú cho đến khi Ellen chấm dứt câu chuyện. Lúc sau, Powell nói:
    - Không thê? na?o cho đó la? một sự tru?ng hợp ngâfu nhiên được.
    Powell cufng sôi nô?i như Ellen đaf sôi nô?i khi chứng minh không pha?i em mi?nh đaf tự tư?.
    - Chính tên ấy, ngươ?i anh đaf thấy đi chơi với Dorothy. Anh không rof hắn la? ai?
    - Tôi đoán hắn học một lớp với tôi học ky? đó. Nhưng hai lâ?n tôi thấy họ sánh vai đi với nhau la? khoa?ng cuối tháng giêng, đấy la? thơ?i gian thi cư? va? chúng tôi không co?n đến lớp nưfa, vi? thế tôi không dám chắc la? biết tên hắn. Sau đó tôi đi New York.
    - Anh không gặp lại hắn?
    - Không biết ?" Powell ngập ngư?ng ?" Tôi không chắc lắm, Stoddard la? một trươ?ng đại học rộng lớn.
    - Anh không biết tên hắn thật a??
    - Hiện giơ? thi? không biết ?" Powell nói ?" Tuy nhiên khoa?ng một giơ? nưfa, tôi có kha? năng ti?m ra ?" Hắn mi?m cươ?i ?" Cô biết đó, tôi có địa chi? cu?a hắn.
    Không ai tẻ nhạt ở trên đời. Mỗi số phận chứa một phần lịch sử.
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này