1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Cái hôn của tử thần - "A Kiss Before Dying" - Levin, Ira

Chủ đề trong 'Tác phẩm Văn học' bởi shimizu_hn, 13/02/2003.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. shimizu_hn

    shimizu_hn Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    24/07/2002
    Bài viết:
    1.176
    Đã được thích:
    0
    Chương chín ​
    - Tôi đaf nói với cô, tôi gặp họ một hai lâ?n ?" Powell nói ?" Lâ?n thứ hai tôi gặp họ trong một quán ăn nho? bên kia trươ?ng đại học. Không bao giơ? tôi nghif la? sef gặp Dorothy tại đấy, vi? đó không pha?i la? một nơi nô?i tiếng. Tôi đến quán na?y cufng vi? thế. Tôi đaf ngô?i ơ? quâ?y ha?ng trước khi trông thấy họ. Tôi không muốn đứng lên bo? đi vi? Dorothy đaf nhi?n thấy tôi trong gương. Tôi ngô?i ơ? cuối quâ?y, hai cô gái bước va?o, rô?i đến Dorothy va? hắn. Hai ngươ?i uống rượu mật. Ngay giây phút nhi?n thấy tôi, Dorothy liê?n rối rít chuyện tro? với hắn, va? câ?m tay hắn mafi. Cô biết đấy, na?ng muốn tôi thấy la? na?ng có ngươ?i yêu mới. Điê?u ấy la?m tôi khó chịu, na?ng cố ti?nh la?m như thế ma?. Tôi ca?m thấy áy náy cho Dorothy. Chốc sau, lúc họ sắp rơ?i quán ăn, na?ng gật đâ?u cha?o hai cô gái đang ngô?i giưfa chúng tôi, rô?i quay sang hắn, na?ng cố ý nói lớn giọng ?oĐi anh, em bo? sách vơ? ơ? nha? anh? đê? cho tôi thấy hắn va? na?ng khắng khít nhau ghê lắm. Tôi đoán chư?ng thế. Họ vư?a ra kho?i quán, một trong hai cô gái nói với bạn mi?nh ră?ng hắn đẹp trai thật. Cô kia đô?ng ý nhưng nói đại đê? la? ?onăm ngoái anh cha?ng lăng nhăng lắm. Hi?nh như anh ta chi? chú ý đến mấy cô con gái nha? gia?u thôi?.
    Tôi nghif Dorothy sống buông tha? la? vi? muốn tra? thu?, muốn pha?n ứng lại tôi, nên tôi không muốn na?ng bị quyến ruf bơ?i một tên đa?o mo?. Do đó tôi ra kho?i quán va? đi theo sau họ.
    Họ đến một ngôi nha? ơ? phía bắc khu đại học cách đại học va?i ba dafy nha?. Hắn bấm chuông hai lâ?n rô?i lấy chi?a khóa trong túi quâ?n ra, mơ? cư?a đi va?o. Tôi đi phía bên kia đươ?ng, ghi địa chi? cu?a hắn va?o sô? tay. Tôi có ý định lát nưfa quay trơ? lại, ti?m ai đấy, ho?i tên hắn. Tôi có ý định sef đi bắt chuyện với một va?i cô sinh viên trong trươ?ng đê? ti?m hiê?u vê? hắn.
    Tuy thế tôi đaf không thực hiện được ý định kia, vi? trên đươ?ng trơ? vê? khu đại học, suy nghif lại câu chuyện trên, tôi bôfng ngâ?n ngại. Tôi muốn nói, tôi lấy cơ sơ? đâu đê? ho?i vê? hắn khi chi? dựa va?o nhưfng lơ?i bi?nh phâ?m cu?a một cô gái, ma? biết đâu cô ta vi? ngậm đắm nuốt cay rô?i bịa chuyện thi? sao? Hắn đối xư? với Dorothy chắc chắn không đến nôfi tệ bạc hơn tôi. Chi? la? một pha?n ứng cu?a lo?ng ghen tức. La?m thế na?o tôi biết họ không tốt la?nh với nhau chứ?
    - Nhưng anh vâfn co?n giưf địa chi? cu?a hắn? ?" Ellen bô?n chô?n ho?i.
    - Dif nhiên tôi co?n giưf. Tất ca? giấy tơ? cuf tôi đê? trong vali trong pho?ng cu?a tôi. Chúng ta có thê? vê? đấy ti?m, nếu cô muốn.
    - Thế thi? hay quá ?" Ellen nhanh nhâ?u nói ?" Điê?u chúng ta câ?n la?m la? ti?m ra tên cu?a hắn, xem hắn la? ai.
    - Chưa nhất thiết chính la? hắn ?" Powell nói va? rút ví ra.
    - Hắn chứ không ai khác. Chưa có ai Dorothy gắn bó lâu đến thế ?" Ellen đứng lên ?" Trước khi đi, tôi câ?n gọi điện thoại một chút.
    - Gọi ngươ?i phụ tá cu?a cô? Anh cha?ng đứng đợi cô dưới câ?u thang va? săfn sa?ng gọi ca?nh sát nếu cô xuất hiện chậm năm phút?
    - Đúng thế ?" Ellen xác nhận, mi?m cươ?i ?" Ngươ?i ấy không đợi ơ? dưới lâ?u nhưng ngươ?i ấy có thật.
    Na?ng đi ra phía sau căn pho?ng mơ? mơ? sáng, nơi có pho?ng điện thoại sơn ma?u đen đứng sát tươ?ng trông như một chiếc quan ta?i dựng đứng. Ellen quay số 5-1000.
    - Đa?i KBRI đây, xin cha?o ?" Gịong nói cu?a một phụ nưf ríu ríu qua máy.
    - Cha?o cô. Xin cô vui lo?ng cho tôi nói chuyện với Gordon Gant.
    - Rất tiếc. Chương tri?nh cu?a Gordon Gant đang phát. Cô gọi lại va?o lúc 10 giơ?. Hy vọng liên lạc được với Gant trước khi anh ấy vê?.
    - Không thê? nói chuyện với anh trong khi chương tri?nh đang phát sao?
    - Rất tiếc. Không thê? gọi thă?ng đến pho?ng ghi âm la? nơi chương tri?nh đang được truyê?n đi.
    - Cô nhắn giúp được không?
    - Rất sung sướng được giúp cô ?" Giọng nói cu?a ngươ?i phụ trách líu lo, nhiệt ti?nh.
    Ellen nói tên na?ng va? nhắn ră?ng na?ng đi với powell vê? nha? hắn, ơ? đấy đến 10 giơ?, Gant có thê? gọi đến đó va? tin cho Gant rof Powell không pha?i la? ?ongươ?i ấy?.
    - Số điện thoại?
    - Ư? nhi? ?" Ellen nói, mơ? ví đê? trên đu?i ?" Tôi không có số điện thoại nhưng có địa chi? ?" Na?ng cố lật ti?m trang giấy ma? không la?m rơi ví xuống đất ?" 1520 khu tây, đươ?ng 35.
    Giọng nói đâ?u dây bên kia đọc lại cho Ellen nghe.
    - Chắc chắn anh ấy nhận được chứ? ?" Ellen ho?i.
    - Cô yên tâm, tôi sef giao tận tay cho Gant ?" Giọng ngươ?i phụ nưf ca? quyết.
    - Cám ơn cô nhiê?u.
    Khi Ellen trơ? lại pho?ng gia?i khát, Powell đang bo? tiê?n va?o khay bạc ngươ?i hâ?u ba?n. Nụ cươ?i thoáng hiện trên khuôn mặt anh ta, miệng anh ta lí nhí lơ?i ca?m ơn.
    - Mọi việc xong ?" Ellen nói. Na?ng với tay lấy áo choa?ng bên cạnh chôf ngô?i ?" Na?y anh Powell, hắn như thế na?o, cái gaf đó? Ngoa?i cái maf đẹp trai cu?a hắn như cô gái đaf bi?nh phâ?m?
    - Tóc nâu, cao lớn? - Powell nói va? nhét ví tiê?n va?o túi quâ?n.
    - Lại tóc nâu nưfa ?" Ellen thơ? da?i.
    - Dorothy giao mi?nh cho nhưfng anh cha?ng Bắc Aâu ?" Powell nhẹ bông đu?a.
    Ellen cươ?i, khoác áo choa?ng va?o.
    - Bố chúng tôi cufng tóc ma?u nâu ?" dif nhiên bây giơ? thi? bạc trắng ca? rô?i. Ca? ba chị em tôi? xin lôfi ?" Na?ng ngư?ng nói va? liếc mắt nhi?n qua vai Powell thấy pho?ng bên cạnh trống, có một ly cốctai va? tơ? đô la ơ? trên ba?n, tơ? giấy lau miệng được xé tha?nh hi?nh mạng nhện trông rất có kyf xa?o va? đâ?y tính nghệ thuật.
    - Xong chưa? ?" Hắn nói va? mặc áo va?o.
    - Xong ?" Ellen tra? lơ?i.
    Khi tắc xi dư?ng lại trước nha? Powell, lúc đó đaf chín giơ? năm mươi phút. Con đươ?ng 35 vắng ve?. Nhưfng ngọn đe?n đươ?ng lu? mu?, loang loáng chiếu qua nhưfng ca?nh cây. Hai dafy nha? với nhưfng cư?a sô? ma?u va?ng ơ? hai bên đươ?ng trông giống như đoa?n quân giương ngọn cơ? qua một vu?ng đất không ngươ?i ơ?.
    Khi tiếng nô? cu?a động cơ xe tắc xi nho? dâ?n, Powell va? Ellen bước lên bậc thê?m lát đá đen nhám. Sau một lúc loay hoay tra khóa, Powell mơ? rộng cư?a ra. Hắn bước sang một bên, rô?i theo Ellen đi va?o. Một tay đâ?y cư?a đóng lại, một tay hắn với bậc công tắc đe?n.
    Họ đang ơ? trong một căn pho?ng trông vui mắt với nhưfng đô? đạc sắp xếp ngăn nắp, gọn ga?ng.
    - Tốt hơn hết la? cô ơ? dưới na?y ?" Powell đê? nghị, va? đi vê? câ?u thang bên trái căn pho?ng. ?" Ơ? trên gác đô? đạc lung tung lắm. Ba? chu? nha? cu?a tôi đang nă?m bệnh viện nên tôi chă?ng biết nhơ? ai ?" Hắn đứng ơ? bậc thang thứ nhất ?" có laf tôi mất độ va?i phút đe? ti?m quyê?n sô?. Dưới bếp có ca? phê, nếu cô muốn uống. Bếp ơ? phía sau đấy. Cô câ?n gi? không?
    - Được rô?i ?" Na?ng nói va? cơ?i áo choa?ng.
    Powell đi nhanh lên câ?u thang, ref vo?ng lên. Cánh cư?a pho?ng cu?a Powell ngay sát cạnh câ?u thang. Hắn đi va?o, bật đe?n, cơ?i áo choa?ng. Một chiếc giươ?ng phía bên pha?i kê sát cư?a sô?, trên đó bư?a bafi nhưfng áo bâ?n, áo quâ?n ngu?, khăn? Hắn đê? áo trên đâ?u tu?, định kéo chiếc va li dưới giươ?ng ra, nhưng bôfng khef búng tay, hắn đứng thă?ng ngươ?i lên, quay lại đi vê? ba?n học đặt ơ? giưfa cánh cư?a va? tu? áo. Hắn mơ? ngăn kéo trên cu?ng va? xốc giấy tơ?, đâ?y các giấy tơ?, khăn choa?ng, nhưfng hộp quẹt bị vơf sang bên. Hắn ti?m thấy tơ? giấy hắn câ?n nă?m ơ? dưới đáy ngăn kéo. Mư?ng rơf lôi tơ? giấy, hắn chạy ra ngoa?i, chô?m ngươ?i qua câ?u thang gọi:
    - Ellen, Ellen!
    Trong nha? bếp, Ellen đang điê?u chi?nh ngọn lư?a bếp ga.
    - Tôi đến ngay ?" Ellen đáp lại. na?ng vội vaf va?o pho?ng khách ?" Anh ti?m thấy rô?i a?? ?" Na?ng ho?i va? đi đến câ?u thang nhi?n lên.
    Powell đang chúi nư?a ngươ?i xuống trên câ?u thang.
    - Chưa. Nhưng tôi nghif la? cô muốn xem cái na?y ?" Hắn tha? tơ? giấy bay la? la? xuống ?" nếu cô vâfn co?n nghi hoặc, thi? đây!
    Tơ? giấy rơi xuống trước mặt na?ng. Nhặt lên, na?ng thấy đó la? ba?ng ghi điê?m cu?a đại học New York, có đóng ha?ng chưf: ba?n sao cu?a sinh viên.
    - Nếu tôi nghi ngơ? thi? tôi đaf không có mặt ơ? đây ?" Ellen nho? nhẹ đáp.
    - Đúng thế! Đúng thế! ?" Powell nói rô?i biến mất kho?i câ?u thang một lâ?n nưfa.
    Ellen đưa mắt nhi?n ba?ng ghi điê?m va? nhận thấy điê?m số thấp thật. Đê? tơ? giấy trên ba?n, na?ng qua pho?ng ăn va?o lại nha? bếp. Đó la? một căn pho?ng chật chội, nhưfng đô? du?ng quá cuf kyf va? nhưfng bức tươ?ng ám khói phía sau bếp lo?. Một luô?ng gió nhẹ tư? phía sau thô?i va?o mát rượi. Na?ng lấy tách, đifa va? hộp ca? phê Nestlé trong nhưfng tu? chén khác nhau, va? trong lúc rót ca? phê va?o tách, na?ng thấy chiếc radio trên quâ?y cạnh lo? bếp. Na?ng bật máy, chậm rafi ti?m đa?i KBRI. Na?ng gâ?n như vặn quá đa?i ấy vi? giọng như?a nhựa cu?a Gant quá nho? nghe không rof. ?oMục điê?m ti?nh hi?nh chính trị trên thế giới đến đây chấm dứt. Các bạn hafy thươ?ng thức chương tri?nh âm nhạc. Xin giới thiệu một ca khúc mới nhất, do ca sif quá cố Buddy Clark tri?nh ba?y, đó la? ba?i IF THIS ISN?TT LOVE (Nếu đây không pha?i la? ti?nh yêu)?.
    Sau khi đaf tha? rơi ba?ng ghi điê?m xuống cho Ellen, Powell quay lui trơ? va?o pho?ng. Hắn ngô?i xô?m trước giươ?ng, luô?n tay xuống dưới đó, ngón tay đụng pha?i va li, đau nhói; chiếc va li na?y trước kia đê? sát cạnh tươ?ng, nhưng con dâu ba? chu? nha? khi quét dọn đaf kéo ra. Powell vư?a thô?i thô?i nhưfng ngón tay đau vư?a bực bội lâ?m râ?m vê? con gái ba? chu? nha? ?ongươ?i gi? ma? hay to? mo?, thóc mách?.
    Powell luô?n tay xuống dưới giươ?ng, lâ?n na?y câ?n thận hơn, rô?i ra sức lôi chiếc va li nặng tri?nh trịch ra kho?i gâ?m giươ?ng. Hắn lấy xâu chi?a khóa trong túi quâ?n chọn chiếc chi?a khóa mơ? va li, mơ? hai ống khóa hai bên. Bo? khóa va?o túi quâ?n, hắn mơ? nắp va li. Trong đó đâ?y ắp ca? sách vơ?, vợt đánh quâ?n vợt, gia?y chơi thê? thao? Hắn lấy ra hết nhưfng đô? cô?ng kê?nh bo? trên sa?n nha? đê? có thê? lấy nhưfng quyê?n vơ? ơ? tận dưới đáy dêf da?ng hơn.
    Có tất ca? chín quyê?n, nhưfng quyê?n ma?u xanh dương, nhưfng quyê?n có bi?a xén tro?n ơ? các góc. Hắn xếp các quyê?n vơ? chô?ng lên nhau, xong ôm đứng dậy, bắt đâ?u xem tư?ng quyê?n, nhi?n kyf bi?a vơ?, ném tư?ng quyê?n va?o lại vali.
    Đây rô?i, quyê?n vơ? thứ ba?y, bi?a ma?u đen. Địa chi? viết bă?ng bút chi? đaf phai nhạt, lem luốc, nhưng vâfn co?n đọc được. Vội ném nhưfng quyê?n co?n lại va?o vali, với nôfi vui mư?ng không sao ta? xiết, hắn xoay ngươ?i chu miệng định gọi tên Ellen thi? tiếng kêu bị tắc nghẹn trong cô? họng. Một nôfi kinh hoa?ng hiện trên khuôn mặt hắn va? đọng lại ơ? đấy, y hệt một ca?nh phim đứng yên, va? tan dâ?n giống như lớp băng tuyết da?y tư? mái nha? nghiêng nghiêng tan cha?y ra.
    Cư?a tu? đang mơ? toang, một ngươ?i trong chiếc áo đi mưa đứng sư?ng sưfng ơ? đó. Hắn cao to, tóc nâu, khâ?u súng lô? lộ trên tay pha?i có mang găng.
    Không ai tẻ nhạt ở trên đời. Mỗi số phận chứa một phần lịch sử.
  2. shimizu_hn

    shimizu_hn Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    24/07/2002
    Bài viết:
    1.176
    Đã được thích:
    0
    Chương mươ?i ​
    Hắn đứng đấy ma? mô? hôi toát ra dâ?m dê?, không pha?i vi? run sợ ma? vi? hắn đaf đứng trong tu? áo kín bưng, nóng bức, chật chội va? lại mặc chiếc áo đi mưa quá lớn. Ba?n tay hắn cufng đâfm mô? hôi. Đôi găng tay bă?ng da nâu viê?n lông xu? ca?ng nóng hơn nưfa đến mớ lông xu? kia cufng nhafo nhoẹt đi. Nhưng khâ?u súng tự động (suốt ca? tối nay nă?m nặng trịch trong túi quâ?n, giơ? đây nhẹ tơn như con ngươ?i hắn) la? không nhúc nhích; đươ?ng viên đạn đi trong không gian không sao lệch được, như một đươ?ng thă?ng băng trên biê?u đô?. Điê?m A: họng súng cố định. Điê?m B: trái tim ơ? ngay dưới nhafn hiệu gắn nơi túi áo. Hắn nhi?n xuống khâ?u súng colt 45 như thê? kiê?m tra lại xem nó co?n đó không bơ?i vi? khâ?u súng sao nhẹ quá đôfi; rô?i hắn bước ra kho?i chôf â?n núp, thu ngắn đươ?ng đi cu?a viên đạn.
    ?oNa?o nói đi chú ma?y ?" hắn nghif thâ?m va? khoái trá nhi?n ve? mặt ngớ ngâ?n đâ?n độn hă?n trên mặt cu?a cái-ông-có-tên-la?-Dwight-Powell. Bắt đâ?u nói được rô?i đấy chú ma?y. Bắt đâ?u lạy lục đi chú ma?y. Có thê? chú ma?y sợ té đái không sao mơ? miệng được. Hay la? chú ma?y đaf tuôn ra hết khi co?n đang ngô?i ơ? pho?ng gia?i khát tại khách sạn va? giơ? đây không co?n gi? đê? nói nưfa. Nói hay lắm, chú ma?y ạ?.
    - Tao cuộc la? ma?y không hiê?u Logorrhea nghifa la? gi? ?" Hắm mơ? miệng, đứng uy nghi với khâ?u súng trên tay ?" Có nghifa la? ma?y đaf bị đi cha?y, đi cha?y bă?ng lôf miệng. Miệng ma?y tuôn toa?n chưf la? chưf. Tao tươ?ng lôf tai cu?a tao đaf rớt đi đâu rô?i khi ơ? trong pho?ng gia?i khát đó ?" Hắn cươ?i, nhi?n đôi mắt cu?a Powell lô?i ra như muốn rớt kho?i tro?ng ?" ?oTôi có trách nhiệm đối với cái chết cu?a Dorothy? ?" Hắn nhại lại câu nói cu?a Powell ?" Đáng thương, thật đáng thương ?" Hắn bước đến gâ?n hơn ?" Quyê?n sô?, thưa nga?i le?o mép! ?" Hắn chi?a tay ra ?" Va? đư?ng ho?ng giơ? tro? gi? đấy nhé!
    Tư? dưới lâ?u vọng lên tiếng hát nhe? nhẹ.
    Nếu đây không pha?i la? ti?nh yêu
    Thi? mu?a đông chính la? mu?a hạ.
    Hắn câ?m lấy quyê?n sô? Powell đưa, bước lui một bước, ép quyê?n sô? cạnh sươ?n, cuộn lại, be? gafy bi?a, nhưng mắt va? khâ?u súng vâfn không hê? rơ?i Powell một giây.
    - Tao rất lấy la?m tiếc la? ma?y đaf ti?m thấy quyê?n sô?. Tao đứng trong đó câ?u mong la? ma?y đư?ng ti?m ra ?" Hắn nhét quyê?n sô? bị gấp lại ấy va?o trong túi áo đi mưa.
    - Đúng la? ma?y đaf giết Dorothy ?" Powell nói.
    - Ma?y nói nho nho?, nghe chưa? ?" Hắn rung rung khâ?u súng răn đe ?" Tao với ma?y chă?ng khoái gi? la?m phiê?n cô gái thám tư? dưới kia, pha?i không na?o? ?" Hắn thấy cái ve? ngang ngang cu?a Powell. ?oCó thê? thă?ng na?y ngốc quá không nhận biết được?? ?" Có thê? ma?y không lượng tính được ti?nh huống, nhưng tao nói cho ma?y rof. Đây la? khâ?u súng thật, nạp đạn hă?n hoi, nghi6m chi?nh. Ma?y đư?ng?
    Powell không nói gi?, mắt vâfn tiếp tục nhi?n khâ?u súng nhưng bây giơ? không co?n nhi?n trư?ng trư?ng nó nưfa, ma? nhi?n với ve? kinh tơ?m, như thê? đó la? con bọ hung hôi thối nhất trên đơ?i.
    - Na?y, tao sắp giết ma?y đấy ?" Hắn đe dọa.
    Powell không nói gi?.
    - Ma?y qua? thật la? một con ngươ?i vif đại, hafy tự phân tích, mô? xe? con ngươ?i cu?a ma?y. Ma?y hafy nói tao nghe hiện giơ? ma?y có ca?m giác gi?? Tao cuộc với ma?y la? hai đâ?u gối ma?y đang run bâ?n bật, pha?i không? Mô? hôi ướt đâfm ca? ngươ?i ma?y?
    - Na?ng tươ?ng đến đấy đê? la?m lêf kết hôn? - Powell thi? tha?o.
    - Ma?y hafy quên con bé ấy đi. Hafy lo cho ba?n thân cu?a ma?y ki?a! (Tại sao thă?ng chó na?y không run? Nó hông co?n đâ?u óc đê??).
    - Tại sao ma?y giết na?ng? ?" Aùnh mắt cu?a Powell cuối cu?ng rơ?i kho?i khâ?u súng ?" Nếu không muốn cưới na?ng, ma?y có thê? bo? rơi na?ng cufng được ma?. Tha? ma?y bo? rơi na?ng. Sao ma?y đang tâm giết na?ng?
    - Đư?ng đa? động gi? đến con bé đó nưfa! Có liên quan gi? đến ma?y đâu? Ma?y tươ?ng tao nói đu?a pho?ng? Pha?i thế không? Ma?y tươ?ng?
    Powell lao vê? phía trước.
    Trước khi anh kịp lao ngươ?i đi thi? một tiếng nô? chát chúa vang lên, đươ?ng thă?ng AB vâfn cố định va? viên đạn chi? ca?ng la?m cho nó thêm chính xác.
    Ellen đang đứng trong nha? bếp, hướng vê? khung cư?a sô? đóng kín va? lắng nghe chương tri?nh cu?a Gordon Gant, bôfng na?ng chợt nhận ra: cư?a sô? đóng kín như thế kia thi? ngọn gió mát tư? đâu thô?i va?o được?
    Một hốc tươ?ng tối đen trong ri?a góc pho?ng. Na?ng đến đấy va? thấy cư?a sau, một ô kính gâ?n nắm cư?a đaf bị vơf va? ma?nh gương vung va?i trên sa?n nha?. Na?ng thắc mắc không hiê?u Powell có biết việc na?y hay không. Lef ra anh ấy pha?i quét dọn?
    Ngay lúc đó Ellen nghe tiếng súng nô?. Tiếng nô? chát chúa vang khắp ca? nha? va? khi tiếng vang ngư?ng bặt, ngọn đe?n trên trâ?n nha? rung rung như thê? có cái gi? trên lâ?u đô? nha?o xuống. Sau đấy im phăng phắc!
    Tư? máy radio vọng ra: ?oBây giơ? la? 10 giơ?, theo giơ? trung ương?, va? tiếng chuông vang lên trong máy nghe gio?n giaf.
    - Anh Dwight? ?" Ellen gọi lớn.
    Không có tiếng tra? lơ?i. Na?ng đi va?o pho?ng ăn. Ellen gọi to:
    - Anh Dwight!
    Na?ng va?o pho?ng khách va? ngâ?n ngư? bước đến câ?u thang. Ơ? trên không có một tiếng động na?o ca?. Lâ?n na?y na?ng kêu lên, lộ ve? hoa?ng sợ:
    - Anh Dwight! Có chuyện gi? thế?
    Không một tiếng động, rô?i bôfng một giọng nói vọng xuống:
    - Có gi? đâu. Ellen, hafy lên trên na?y.
    Na?ng hấp tấp tre?o lên câ?u thang, tim đập liên hô?i.
    - Trong na?y ?" Tiếng nói tư? bên pha?i dội ra. Na?ng vo?ng theo câ?u thang, chạy bô? vê? phía cư?a có ánh đe?n.
    Vật na?ng thấy đâ?u tiên la? Powell nă?m ngư?a sóng sượt giưfa pho?ng, hai chân dang rộng. Chiếc áo véttông văng ra cạnh đó. Trên chiếc áo sơ mi trắng, ngay nơi ngực một do?ng máu đang cha?y ra.
    Na?ng đứng chết lặng trên đôi chân muốn khuỵu xuống. Sau đó na?ng đưa mắt nhi?n ngươ?i đang đứng bên kia xác Powell, khâ?u súng trên tay hắn.
    Hai con ngươi cu?a na?ng như thê? muốn lo?i ra kho?i tro?ng mắt, khuôn mặt na?ng co rúm lại, câu ho?i chết cứng trên môi.
    Hắn quay khâ?u súng va?o lo?ng ba?n tay đeo găng.
    - Anh ơ? trong tu? áo ?" Hắn nói, nhi?n thă?ng va?o mắt Ellen, tra? lơ?i nhưfng câu ma? na?ng định ho?i ?" Hắn mơ? vali va? lôi ra khâ?u súng. Hắn định giết em. Anh nha?y chô?m lên ngươ?i hắn. Súng nô??
    - Không? không? trơ?i! ?" Na?ng dụi trán, choáng váng ?" nhưng la?m thế na?o? la?m thế na?o anh?
    Hắn đút khâ?u súng va?o áo đi mưa.
    - Anh đaf ơ? trong pho?ng gia?i khát ?" Hắn nói ?" Ngay sau lưng em. Anh nghe hắn mơ?i em vê? đây. Anh rơ?i pho?ng khi em co?n ơ? trong pho?ng địên thoại.
    - Hắn nói với em la??
    - Anh đaf nghe hết nhưfng gi? hắn nói. Hắn nói láo gio?i thật.
    - Lạy Chúa! Vậy ma? em đaf tin hắn? em đaf tin hắn?
    - Tự em chuốc lấy tai họa ?" Hắn nói với nụ cươ?i độ lượng ?" Ai em lại không tin.
    - Chúc ơi? - Ellen ru?ng mi?nh.
    Hắn tiến vê? phía na?ng, bước qua đôi chân cu?a Powell sóng soa?i trên sa?nh nha?.
    - Nhưng em vâfn chưa hiê?u? La?n sao anh ơ? đó, trong pho?ng gia?i khát? - Ellen thắc mắc.
    - Anh đợi em trong ha?nh lang. Anh mất dấu khi em đi với hắn. Anh đến quá trêf. Anh giận mi?nh lắm. Anh chi? co?n biết chơ?. La?m gi? khác hơn được nưfa.
    - Nhưng la?m thế na?o ma?? la?m thế na?o?
    Hắn đứng trước mặt Ellen, hai tay dang rộng như ngươ?i lính hô?i hương.
    - Na?o, vị nưf anh hu?ng lại co?n bắt be?, gạn ho?i ngươ?i đaf cứu mi?nh thoát chết trong gang tấc nưfa sao? Em nên vui mư?ng vi? đaf cho anh biết địa chi? cu?a hắn. Anh đaf nghif em la? một ngươ?i xuâ?n ngốc va? anh chă?ng có dịp na?o đê? giúp em sáng mắt ra.
    Na?ng ngaf va?o vo?ng tay hắn, khóc sướt mướt cho vơi đi nôfi buô?n phiê?n va? sợ hafi. Đôi tay mang găng da vôf vôf va?o lưng na?ng, an u?i.
    - Thế la? xong, Ellen. Mọi việc đê?u tốt đẹp ?" Giọng hắn nho? nhẹ.
    Na?ng dụi đâ?u va?o vai hắn.
    - Ô?, anh Bud cu?a em ?" Na?ng thô?n thức ?" Cám ơn anh. Lạy Chúa!

    Không ai tẻ nhạt ở trên đời. Mỗi số phận chứa một phần lịch sử.
  3. shimizu_hn

    shimizu_hn Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    24/07/2002
    Bài viết:
    1.176
    Đã được thích:
    0
    Chương mươ?i một ​
    Chuông điện thoại dưới lâ?u reo inh o?i.
    - Đư?ng tra? lơ?i ?" Hắn nói, khi thấy Ellen định đi. Giọng nói cu?a na?ng thất thâ?n.
    - Em biết ai gọi rô?i.
    - Không. Đư?ng tra? lơ?i. Hafy nghe anh ?" Ba?n tay rắn chắc cu?a hắn nắm lấy vai na?ng ?" Chắc chắn có ngươ?i nghe tiếng súng nô?. Trong va?i phút nưfa ca?nh sát sef đến đây. Ca? bọn nha? báo nưfa ?" Hắn đê? cho câu nói lắng lại ?" Có lef em không muốn báo chí la?m ru?m beng vi? chuyện na?y, pha?i không? Họ sef bới móc lại chuyện vê? Dorothy, nhưfng hi?nh a?nh cu?a em?
    - La?m sao ngăn ca?n báo chí được?
    - Sao lại không được. Anh có xe ơ? dưới. Anh đưa em vê? khách sạn, rô?i sau đó trơ? lại đây ngay ?" Hắn tắt đe?n ?" Nếu ca?nh sát chưa xuất hiện, anh sef gọi họ. Em sef không có mặt ơ? đây đê? bọn nha? báo kho?i cấu xé em. Anh sef không tra? lơ?i cho đến khi na?o chi? co?n lại anh va? họ. Ca?nh sát sef thâ?m vấn em sau, nhưng báo chí sef không biết em có dính trong vụ na?y.
    Hắn đưa na?ng ra ha?nh lang rô?i nói tiếp:
    - Khi em gọi điện thoại cho bố em hay sự việc xa?y ra, ông có đu? uy tín đê? buộc nha? báo buông trôi mọi việc dính líu đến em va? Dorothy. Báo chí sef viết ră?ng Powell đang say va? có ý định bắn anh, hay một việc như thế.
    Chuông điện thoại không co?n reo nưfa.
    - Em ca?m thấy ra đi như thế na?y chă?ng pha?i chút na?o? - Ellen nói khi na?ng va? hắn đi xuống lâ?u.
    - Tại sao không đúng? Anh la? ngươ?i đaf la?m chuyện đó, chứ đâu pha?i la? em. Cho du? anh có che dấu việc em có mặt ơ? đây chăng nưfa, anh vâfn câ?n đến em đê? em thuật lại câu chuyện na?y. Tất ca? điê?u anh mong muốn la? bịt miệng bọn nha? báo trong nhưfng nga?y sắp tới ?" Hắn quay snag nhi?n na?ng ?" Hafy tin anh, Ellen! ?" Hắn câ?m lấy tay na?ng.
    Na?ng thơ? da?i như muốn trút hết bao nhiêu nôfi âu lo, trách nhiệm ám a?nh na?ng.
    - Vâng ?" Ellen nói ?" Anh đư?ng đưa em vê?, em đón xe cufng được.
    Như đọc được ý nghif cu?a na?ng, hắn nói ngay:
    - Lúc na?y không pha?i la? lúc gọi điện thoại, anh biết xe buýt đaf ngư?ng chạy va?o lúc mươ?i giơ?.
    Hắn câ?m lấy áo khoác cu?a na?ng.
    - Xe đâu ma? anh có vậy? ?" Na?ng ho?i, giọng buô?n râ?u.
    - Anh mượn ?" Hắn tra? ví lại cho na?ng ?" cu?a một ngươ?i bạn.
    Tắt đe?n, hắn mơ? cư?a ra cô?ng chính.
    - Đi nhanh em ?" Hắn hối thúc ?" Ta không co?n nhiê?u thi? giơ? lắm đâu. Đư?ng đê? mất thơ?i gian vô ích.
    Xe đậu bên kia đươ?ng, cách cô?ng khoa?ng ba thước. Một chiếc xe ma?u đen cuf kyf. Hắn mơ? cư?a cho Ellen va?o, rô?i đi vo?ng qua phía kia, mơ? cư?a ngô?i va?o tay lái, mơ? công tắc xe. Ellen ngô?i im lặng, tay đê? trên đu?i.
    - Em kho?e chứ? ?" Hắn ho?i.
    - Kho?e lại rô?i ?" Giọng nói cu?a Ellen yếu ớt, mệt mo?i ?" Đúng la? hắn định giết em ?" Na?ng thơ? da?i ?" Ít ra, vê? trươ?ng hợp Dorothy, em đaf xét đúng. Em biết Dorothy không bao giơ? tự tư? như vậy ?" Na?ng nhếch môi cươ?i, lộ ve? trách móc ?" Anh lại ngăn không cho em đi!
    Hắn cho máy nô?.
    - Em đúng lắm! ?" Hắn nói. Na?ng ngô?i im lặng một chốc ?" Dâfu sao đi nưfa, chuyện na?y thế ma? lại hay.
    - Hay cái gi?, ha? em? ?" Hắn ho?i va? ga?i số cho xe vọt vê? đă?ng trước.
    - Anh đaf cứu em ?" Ellen nói ?" Anh đaf thực sự cứu em. Nhơ? việc na?y, ba em sef không co?n pha?n đối chuyện cu?a chúng ta nưfa. Vậy anh hafy đến gặp ba em va? tri?nh ba?y chuyện cu?a hai đứa.
    Xe đaf chạy trên đại lộ Washington va?i phút, Ellen bắt đâ?u ngô?i sát va?o hắn hơn, ngại ngu?ng ôm lấy cánh tay hắn, sợ la?m ca?n trơ? tay lái cu?a hắn. Ca?m thấy một vật cưng cứng khef đụng va?o đu?i, na?ng biết đấy la? khâ?u súng nhưng vâfn không dịch lui.
    - Ellen na?y, việc na?y sef gây nhiê?u tai tiếng lắm nghe em!
    - Anh nói sao?
    - Anh sef bị giam giưf vi? tội giết ngươ?i.
    - Nhưng anh đâu có ý định giết hắn! Anh chi? ti?m cách đoạt súng cu?a hắn ?" Ellen thắc mắc.
    - Anh biết la? như thế nhưng ngươ?i ta vâfn giam giưf anh? Bă?ng mọi cách ngươ?i ta sef buộc tội anh ?" Hắn liếc nhi?n khuôn mặt chán chươ?ng bên cạnh hắn, rô?i quay lại nhi?n thă?ng trước đâ?u xe. ?" Ellen a?, khi mi?nh đến khách sạn, em sef chạy nhanh va?o nhặt nhanh tất ca? đô? đạc va? tra? pho?ng ngay. Trong va?i tiếng đô?ng hô? nưfa, mi?nh sef có mặt ơ? Caldwell.
    - Anh Bud! ?" Giọng na?ng tha?ng thốt đâ?y ve? ngạc nhiên lâfn trách móc ?" Mi?nh không thê? la?m như thế được.
    - Sao không được? Hắn giết Dorothy cu?a em, pha?i không? Hắn pha?i tra? giá nhưfng gi? hắn đaf gây ra. Tại sao mi?nh lại dây va?o đó la?m gi? chứ?
    - Không thê? được. Mi?nh không thê? xư? sự như thế ?" Ellen pha?n đối ?" Dẹp qua một bên việc la?m sai trái ấy đi, gia? dụ bă?ng cách na?o đó ngươ?i ta phát hiện ra la? anh? anh giết hắn. Sau đó họ thấy không pha?i, với điê?u kiện anh đư?ng chạy trốn.
    - Anh thấy la? họ không có cách na?o biết anh đaf giết hắn được ?" Hắn nói giọng tự tin ?" Anh mang găng tay, không đê? lại dấu vân tay đâu. Chă?ng ai thấy anh ơ? đấy ca?, trư? em va? hắn.
    - Nhưng gia? dụ họ ti?m ra thi? sao? Hoặc la? họ sef kết tội một ai khác thi? sao? Anh sef thấy thế na?o? ?" Hắn im lặng ?" Một khi ba em nghe được câu chuyện, em biết ông sef lo luật sư va? mọi việc sef êm đẹp. Em nghif đó sef la? một việc khu?ng khiếp vô cu?ng. Nhưng chạy trốn?
    - Một đê? xuất ngu xuâ?n ?" Hắn nói, ve? bực mi?nh ?" Anh thấy không có hy vọng gi? thuyết phục em được.
    - Đúng vậy, anh Bud. Anh không muốn xư? sự như thế chứ?
    - Anh chi? cố gắng ti?m một phương sách cuối cu?ng thôi ?" Hắn nói va? bất chợt be? tay lái vê? bên trái một vo?ng, bo? đại lộ Washington sáng rực, chạy vê? phía con đươ?ng ngoại ô tối đen.
    - Sao anh không chạy theo đại lộ Washington nưfa? ?" Na?ng ho?i.
    - Lối na?y nhanh hơn. Dêf tránh xe.
    - Có điê?u em vâfn chưa hiê?u ?" Ellen nói, gof gof điếu thuốc trên mép cái gạt ta?n ?" Tại sao hắn không la?m gi? em ca? khi em va? hắn ơ? đó, trên mái nha??
    Na?ng ngô?i thoa?i mái, nghiêng ngươ?i sang dựa va?o hắn, tréo hai chân va?o nhau va? pha? hơi khói ấm áp trong xe.
    - Chắc chắn la? mọi ngươ?i thấy em đến đó va?o lúc tối ?" Hắn nói ?" Có thê? hắn sợ ngươ?i điê?u khiê?n thang máy hay ai đó sef nhớ mặt hắn.
    - Đúng, cho la? thế đi, nhưng không nguy hiê?m bă?ng khi hắn đưa em vê? nha?? va? thanh toán em tại đấy.
    - Có kha? năng la? hắn không có ý định giết em tại nha? hắn. Có thê? hắn sef buộc em lên một chiếc xe na?o đó rô?i chơ? em vê? miê?n quê he?o lánh hay đến một nơi na?o đó thuận tiện hơn.
    - Hắn la?m gi? có xe!
    - Thi? hắn ăn cắp, khó gi? chuyện ấy ?" Aùnh đe?n đươ?ng hắt lên khuôn mặt trắng nhợt cu?a hắn rô?i khuôn mặt hắn lại chi?m trong bóng tối.
    - Hắn bịa ra đu? chuyện, na?o la? ?otôi yêu Dorothy?, na?o la? ?otôi ơ? New York??, ?otôi ca?m thấy có trách nhiệm??. Lạy Chúa!
    Ellen ngao ngán lắc đâ?u, dập tắt điếu thuốc trong cái gạt ta?n. Hắn ném cái nhi?n sang na?ng.
    - Chuyện gi? thế? ?" Hắn ho?i.
    Giọng nói cu?a Ellen giống như cu?a một ngươ?i mới ốm dậy.
    - Hắn đưa cho em xem giấy chuyê?n trươ?ng cu?a đại học New York. Hắn ơ? New York?
    - Giấy gia? mạo đấy. Hă?n la? hắn quen ai đó trong pho?ng giáo vụ. Họ la?m cho hắn một tơ? giấy gia?, thế thôi.
    - Nhưng nếu không pha?i? Nếu hắn nói sự thật thi? sao?
    - Hắn sef đi theo em với khâ?u súng. Điê?u đó chưa đu? bă?ng cớ cho thấy la? hắn nói dối a??
    - Anh tin thế a?, anh Bud? Anh chắc chắn hắn không? Biết đâu hắn lấy súng ra vi? một chuyện gi? khác? Co?n quyê?n sô? tay cu?a hắn?
    - Hắn đang đi đến cư?a khâ?u súng.
    - Ôi, nếu hắn không giết Dorothy? - Ellen im lặng ?" ca?nh sát sef điê?u tra ?" Na?ng nói một cách dứt khoát ?" Họ sef chứng minh la? hắn ơ? Blue River? Họ sef thấy chính hắn la? ke? đaf giết Dorothy.
    - Đúng như vậy ?" Hắn đô?ng ý.
    Loay hoay, na?ng duôfi chân rta1i ra. Na?ng nheo mắt nhi?n đô?ng hô? tay: 10 giơ? 25.
    - Lef ra mi?nh đaf tới nơi rô?i.
    Hắn không tra? lơ?i.
    Na?ng nhi?n ra cư?a xe. Không một ngọn đe?n đươ?ng, không một ngôi nha? ơ? hai vệ đươ?ng. Chi? có một ma?n đêm mịt mu?ng dưới bâ?u trơ?i cao thăm thă?m với nhưfng vi? sao treo lơ lư?ng xa tít mu? trên kia.
    - Anh Bud! Đâu pha?i đươ?ng va?o tha?nh phố?
    Hắn không tra? lơ?i.
    Trước mufi xe, vệt trắng cu?a con lộ nho? hẹp vun vút lướt qua ánh đe?n xe.
    - Anh Bud! Đâu pha?i đươ?ng na?y.
    Không ai tẻ nhạt ở trên đời. Mỗi số phận chứa một phần lịch sử.
  4. shimizu_hn

    shimizu_hn Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    24/07/2002
    Bài viết:
    1.176
    Đã được thích:
    0
    Chương mươ?i hai ​
    - Cậu câ?n gi? ơ? tôi? ?" Giọng ca?nh sát trươ?ng Eldon Chesser le? nhe? hơi men. Ông ta đang nă?m ngư?a, hai chân da?i lo?ng tho?ng gác lên tha?nh ghế tựa bọc nệm hoa ho?e, hai tay khoang lại trước ngực trên chiếc áo sơ mi ma?u đo? chói, đôi mắt đen sâu thă?m mơ ma?ng nhi?n lên trâ?n nha?.
    Gant đang đứng giưfa pho?ng nhi?n ca?nh sát trươ?ng, nói:
    - Đuô?i theo chiếc xe đó. Tôi chi? câ?n chư?ng đó thôi.
    - Ha! Ha! ?" Ca?nh sát trươ?ng cươ?i hô hố ?" Một chiếc xe ma?u đen. Ngươ?i bên cạnh nha? chi? biết chư?ng ấy. Sau khi nghe súng nô?, ông ta thấy một ngươ?i đa?n ông va? một ngươ?i đa?n ba? ra kho?i nha? va? leo lên một chiếc xe ma?u đen. Trơ?i, cậu biết có bao nhiêu xe ma?u đen trong tha?nh phố trên đó có một ngươ?i đa?n ông va? một phụ nưf không? Chúng tôi cufng hoa?n toa?n không biết một nét cụ thê? na?o vê? hi?nh dáng cu?a cô gái mafi đến khi cậu đến. Lúc đó thi? bọn chúng đaf ơ? tận chân trơ?i góc biê?n na?o rô?i. Ngay ca? khi chúng đôf xe ơ? một gara na?o đó cách đây hai dafy nha? cufng không biết được nưfa la? bây giơ?.
    Gant đi đi lại lại một cách nóng na?y.
    - Thế chúng ta pha?i la?m gi??
    - Đợi. Thế thôi. Tớ đaf báo cho lính cu?a tớ trên xa lộ biết rô?i. Có thê? đấy la? một băng đêm. Sao cậu không ngô?i xuống một chốc?
    - Nhất định pha?i ngô?i rô?i ?" Gant xă?ng giọng ?" Na?ng có kha? năng bị hắn thu? tiêu ?" Chesser im lặng ?" Năm ngoái em gái cu?a na?ng, giơ? đến lượt na?ng?
    - Đấy, ta lại ba?n vê? vấn đê? ấy nưfa. Em gái cu?a na?ng tự tư?! ?" Ông ta kéo giọng ra ?" Chính mắt tớ đaf thấy bức thư kia. Một chuyên viên vê? chưf viết? - Gant gây một tiếng động ?" Ai giết na?ng? ?" Chesser ho?i ?" Cậu nói Powell có thê? la? ke? đó, nhưng giơ? thi? không pha?i, bơ?i ví cô gái đaf đê? lại cho cậu một lơ?i nhắn la? Powell đứng đắn va? cậu đaf ti?m thấy tơ? giấy cu?a trươ?ng đại học New York cho thấy trong mu?a xuân vư?a qua hắn không có mặt ơ? Blue River. Như thế ngươ?i ma? chúng ta nghi ngơ? đaf không thê? la?m việc ấy, vậy thi? ai? Câu tra? lơ?i: Không ai ca?!
    - Ellen nhắn lại la? Powell biết rof tên đó la? ai. Tên sát nhân chắc chắn biết la? Powell? - Giọng nói cu?a Gant căng thă?ng.
    - Không có tên giết ngươ?i na?o ca? cho đến đêm nay ?" Chesser nói thă?ng thư?ng ?" Cô em gái đaf tự tư?! ?" Đôi mắt ông ta mơ? to, nhi?n lên trâ?n nha?. Gant trư?ng trư?ng nhi?n ông ta, rô?i bắt đâ?u đi đi lại lại trong pho?ng.
    Lát sau, Chesser nói:
    - Thôi được, bây giơ? đê? tớ diêfn lại quá tri?nh câu chuyện cho cậu nghe.
    - Cậu tươ?ng tớ nă?m thế na?y la? lươ?i pho?ng. Pha?i nă?m vắt chân lên cao mới suy nghif được, la?m thế máu sef dô?n vê? óc. Cung cách la?m việc cu?a tớ như vậy đấy ?" Ông ta hắng giọng ?" Va?o khoa?ng mươ?i giơ? kém mươ?i lăm, hắn đaf đập cư?a đê? va?o nha?. Ông ha?ng xóm có nghe tiếng gương bê? loa?ng xoa?ng nhưng không hê? nghif đến việc ấy. Không có một dấu hiệu na?o khác cho thấy các pho?ng kia bị phá vơf. Như vậy Powell la? ngươ?i hắn nhắm va?o. Va?i phút sau Powell va? cô gái vê?. Hắn đaf â?n mi?nh trên lâ?u. Hắn núp trong tu? áo quâ?n cu?a Powell vi? áo quâ?n bị xô dạt qua một bên. Powell va? cô gái va?o nha? bếp. Cô ta bắt đâ?u chế ca? phê, mơ? radio. Powell lên lâ?u đê? treo áo, hoặc la? vi? Powell nghe tiếng động trên lâ?u. Hắn xuất hiện. Trước đó hắn đaf cố mơ? vali ?" chúng tớ đaf ti?m thấy dấu găng tay trên đó. Hắn buộc Powell mơ? vali va? lục soạn. Đô? đạc ném lung tung giưfa nha?. Có thê? hắn ti?m kiếm cái gi? đó hoặc kiếm tiê?n. Powell nha?y xô? va?o hắn, thế la? hắn bắn ngay. Có thê? vi? hoa?ng sợ, chứ hắn không có ý định giết Powell ?" bọn chúng không bao giơ? la?m thế, chúng mang theo súng chi? cốt dọa ngươ?i ta. Nhưng luôn luôn kết thúc bă?ng cách la? giết. Đạn cơf 45, loại súng colt 45 cu?a nha? binh. Hiện có ha?ng triệu khâ?u đang được du?ng trong tha?nh phố đấy cậu ạ.
    Tiếp sau đó la? cô gái chạy lên lâ?u ?" dấu tay trên khung cư?a y hệt dấu tay trên các chén difa, đô? du?ng trong nha? bếp. Hắn sợ hafi, không có thi? giơ? đê?? Hắn be?n du?ng vuf lực ép na?ng theo hắn.
    - Tại sao? Tại sao hắn không giết na?ng luôn ơ? đó như đaf giết Powell?
    - Đư?ng có ho?i tớ. Có thê? hắn không có gan la?m việc ấy. Cufng có thê? hắn na?y ra một ý định na?o đó. Thươ?ng khi mang súng, chúng hay nô?i hứng bất tư?, nhất la? khi chúng gặp gái.
    - Cám ơn anh ?" Gant nói ?" Câu chuyện khiến tôi yên tâm một phâ?n na?o. cám ơn anh nhiê?u.
    - Thi? cậu hafy ngô?i xuống đaf na?o ?" Chesser thơ? da?i ?" Chúng ta chă?ng biết la?m gi? hơn la? chơ? đợi.
    Gant ngô?i xuống. Anh bắt đâ?u lấy tay xoa trán. Cuối cu?ng Chesser thôi không nhi?n trâ?n nha? nưfa, ông ta chăm chú theo dofi Gant đang ngô?i phía bên kia.
    - Cô gái la? gi? cu?a cậu? Bô? cậu a??
    - Không - Gant nói, anh nhớ lại lá thư ma? anh đaf đọc ơ? trong pho?ng Ellen tại khách sạn. ?" Không, ngươ?i yêu cu?a na?ng ơ? Wisconsin.
    Không ai tẻ nhạt ở trên đời. Mỗi số phận chứa một phần lịch sử.
  5. shimizu_hn

    shimizu_hn Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    24/07/2002
    Bài viết:
    1.176
    Đã được thích:
    0
    Chương mươ?i ba ​
    Chiếc xe như mufi tên lao vun vút trên mặt đươ?ng tra?i nhựa thă?ng tắp, tiếng bánh xe rít lên đê?u đê?u nghe đến lạnh ngươ?i. Cây kim dạ quang nơi đô?ng hô? cây số chi? con số 80. Ba?n chân nhấn ga không nhúc nhích, trông như ba?n chân cu?a một tượng đá.
    Hắn lái xe bă?ng tay trái, thi?nh thoa?ng cho xe lượn qua pha?i, qua trái đê? tránh cơn buô?n ngu? do sự yên tifnh cu?a con đươ?ng trươ?ng ban đêm gây ra. Ellen ngô?i thu ngươ?i sát cư?a, toa?n thân bất động, mắt mơ? trư?ng trư?ng nhi?n ba?n tay đang nắm chặt chiếc khăn tay đê? ơ? trên đu?i. Giưfa chôf ngô?i cu?a hắn va? na?ng, ba?n tay pha?i mang găng cu?a hắn trông như con rắn đang dí họng súng va?o bụng na?ng.
    Na?ng đaf thét lên, kêu ga?o, than khóc, nhưfng tiếng ục ục trong cô? họng na?ng tươ?ng chư?ng như tiếng u?ng ục cu?a một con vật đang bị cắt tiết, nghe đau thương co?n hơn nhi?n thấy nhưfng do?ng nước mắt đâ?m đi?a trên mặt na?ng.
    Hắn đaf kê? cho Ellen nghe mọi chuyện một giọng cay đắng. Thi?nh thoa?ng hắn lại ném cái nhi?n độc ác lên khuôn mặt xám xịt cu?a cô gái yếu đuối đang run râ?y kia. Hắn có do dự khi kê? chuyện nhưng la? cái do dự cu?a một tên lính được vê? nha?, đang kê? lại cho nhưfng ngươ?i dân hiê?n ho?a trong tha?nh phố nghe nhưfng chiến tích cu?a hắn. La?m thế na?o hắn có được huân chương, la?m thế na?o hắn đâm được lươfi lê nhọn hoắt va?o bụng, va?o ngực ke? thu?. Đôi lúc hắn có cái ve? khinh khi?nh đối với đám ngươ?i đang nghe hắn kê? chuện, vi? chưa bao giơ? họ biết ngoáy lươfi lê va?o bụng ai như hắn đaf tư?ng la?m. Ngươ?i ta ho?i va? hắn kê? huyên thuyên. Như thế đấy! Hắn đaf kê? cho Ellen nghe na?o la? nhưfng viên thuốc, na?o la? mái nha? cao ngất, na?o la? tại sao hắn pha?i giết Dorothy, hắn pha?i sắp xếp một chương tri?nh ti? mi? đê? chuyê?n vê? Caldwell rô?i theo đuô?i Ellen, ngươ?i ma? qua các lâ?n tro? chuyện với Dorothy, đaf biết Ellen thích cái gi?, không thích cái gi? va? la?m cách na?o đê? trơ? tha?nh mâfu ngươ?i đa?n ông Ellen đang mong đợi. Nghif cufng thật buô?n cươ?i. Hắn đaf du?ng mọi mánh khóe, thu? đọan đê? chiếm cho bă?ng được cô con gái nha? gia?u. Nhưng giơ? đây? Hắn kê? với thái độ hận thu?, căm ghét. Ellen lấy hai tay bịt miệng, kinh hoa?ng tươ?ng chư?ng na?ng đang nă?m trên một ta?ng băng giá buốt, trôi bô?ng bê?nh giưfa đại dương. Na?ng không biết ră?ng lâu nay na?ng đang nă?m trong miệng ác thú. Toa?n thân na?ng tê dại như thê? phâ?n trên đaf chết tự lúc na?o, không pha?i chết vi? viên đạn ma? chết vi? cái chất thép lạnh lefo cu?a họng súng vô hô?n.
    Na?ng nghe, na?ng khóc, na?ng kêu ga?o. Na?ng không hiê?u cái gi? đaf gây nên nôfi đau đớn ba?ng hoa?ng cho na?ng. Tiếng kêu thét cu?a na?ng la? tiếng rú, tiếng tru thê tha?m cu?a con vật bị cắt cô?, nghe xót xa, đau thót con tim. Na?ng ngô?i bó ngươ?i sát cư?a xe, nhi?n ba?n tay bấu chặt chiếc khăn tay đặt trên đu?i.
    - Anh đaf ba?o la? đư?ng đi! ?" Hắn nói, giọng the thé, giận dưf ?" Anh đaf van xin, lạy lục em hafy ơ? lại Caldwell, pha?i không? ?" Hắn liếc mắt nhi?n như đê? thấy na?ng xác nhận ?" Nhưng không, em dứt khoát không chịu. Em pha?i la? nưf thám tư? mới được! ?oĐư?ng coi thươ?ng kha? năng phụ nưf? ?" Hắn nhại lại lơ?i Ellen viết trong thư ?" Ư?, giơ? đây la? nhưfng gi? nưf thám tư? pha?i gánh chịu ?" Mắt hắn nhi?n thă?ng trước mufi xe ?" Nếu em biết anh đaf sống như thế na?o kê? tư? thứ hai vư?a rô?i! ?" Hắn nghiến chặt ha?m răng. Hắn nhớ lại thế giới đaf sụp đô? dưới chân hắn ra sao khi Ellen gọi điện thoại cho hắn va?o sáng thứ hai: ?oDorothy không tự tư?! Em sef đi Blue River.? Va? hắn đaf bô? nha?o một cách tuyệt vọng xuống nha? ga đê? mong lôi kéo na?ng ơ? lại, cố na?i na?ng ơ? lại, nhưng na?ng đaf bước lên ta?u. ?oEm sef viết thư cho anh. Em sef gia?i thích mọi chuyện?. Na?ng đi, đê? hắn đứng đây. Nhi?n na?ng đi, ngươ?i hắn đâfm mô? hôi, ba?ng hoa?ng, sợ hafi. Cứ nghif đến la? đaf thấy khiếp sợ.
    Ellen lâ?m bâ?m.
    - Em nói gi??
    - Họ sef bắt anh!
    Hắn im lặng, một lúc sau hắn nói:
    - Em biết có bao nhiêu ngươ?i họ chưa tóm được không? Năm mươi phâ?n trăm. Nhiếu quá pha?i không? Co?n hơn thế nưfa em a?! ?" Hắn lại im lặng ?" Hư?, bọn chúng la?m thế na?o bắt được anh? Dấu tay? ?" Không. Nhân chứng? ?" Không. Bă?ng chứng? ?" Bọn chúng chă?ng có bă?ng chứng đếch na?o ca?! Thậm chí bọn chúng chă?ng hê? nghif đến ke? đó lại la? anh. Co?n khâ?u súng? Em biết không, anh pha?i lặn lội qua tận Mississipi mang vê? Caldwell. Thế la? bọn chúng bó tay nhé! Chiếc xe ư? Có gi? khó đâu, hai ba giơ? sáng anh đem vất nó cách ba dafy nha? nơi anh đánh cắp xe. Bọn chúng sef nghif la? mấy thă?ng sinh viên điên khu?ng na?o đó lấy cắp thôi. ?oBọn thanh thiếu niên hư ho?ng chứ co?n ai!? ?" Hắn cươ?i ?" Cufng như đêm qua, anh ngô?i cách em va? Powell hai dafy ghế ơ? trong rạp; ơ? phía cuối ha?nh lang anh nhi?n thấy thă?ng chó đó hôn tư? biệt em ?" Hắn liếc nhi?n xem pha?n ứng cu?a Ellen. na?ng không nhúc nhich. Hắn quay lại nhi?n con đươ?ng. Nét mặt hắn bôfng sa sâ?m lại ?" Bức thư đó cu?a em, khi nhi?n thấy bức thư , anh sợ chết điếng ca? ngươ?i. Mới đọc tươ?ng không có gi?, vi? em đang ti?m thă?ng đó trong lớp tiếng Anh với Dorothy ơ? học ky? mu?a thu. Trong lúc mafi đến tháng giêng anh mới học với Dorothy ơ? lớp triết kia. Nhưng tên em đang ti?m qua? la? thă?ng bô? cuf cu?a Dorothy ?" Anh gọi hắn la? thă?ng bô? mang bít tất ma?u lá mạ. Hắn với anh cu?ng học một lớp toán. Hắn gặp anh va? Dorothy va?i ba lâ?n. Anh nghif la? hắn biết tên anh. Va? hắn bắt buộc hắn pha?i khai tên anh ra đê? em tin la? hắn không giết Dorothy.
    Thi?nh li?nh hắn đạp thắng xe, chiếc xe trươ?n tới va? đứng lại. hắn be? tay lái sang bên trái, ga?i số. Hắn nhấn ga, chiếc xe châ?m chậm lu?i lại. Phía bên pha?i, có một căn nha? nă?m trong bóng tối. Hắn cho xe chạy vo?ng đến căn nha? đó. Đê? máy nô?, hắn bóp một hô?i co?i thật da?i. Tiếng co?i xe vang inh o?i trong đêm. Đợi một chốc hắn lại bóp thêm một hô?i co?i nưfa. Vâfn yên lặng. Các cư?a sô? vâfn đóng im i?m, không một ngọn đe?n bật sáng. ?oNha? không có ngươ?i? ?" Hắn nghif. Hắn liê?n tắt đe?n xe, ga?i số. Trong bóng đêm, chiếc xe chô?m vê? phía trước, ref trái, chạy ra phía sau căn nha? đó, rô?i hắn lái xe chạy đến cuối bafi đất trống. Hắn ga?i số an toa?n, vâfn đê? máy nô?.
    - Đư?ng anh, đư?ng anh? - Gịong Ellen tha?ng thốt.
    - Em tươ?ng anh thích la?m thế na?y lắm sao? ?" Hắn nói ?" Em tươ?ng anh khoái chí với ý định na?y lắm a?? Ta gâ?n hứa hôn với nhau rô?i ma?! ?" Hắn mơ? cư?a xe bên trái ?" Em pha?i thông minh? - Hắn bước ra kho?i xe, đặt chân lên mặt đươ?ng đâ?y hắc ín, súng vâfn chifa thă?ng va?o ngươ?i Ellen. Khuôn mặt na?ng co rúm đến khu?ng khiếp ?" Đến đây! ?" Hắn ra lệnh ?" Bước ra phía na?y!
    - Anh, van anh?
    - Em ba?o anh pha?i la?m gi? bây giơ? ha? Ellen. Anh không thê? đê? em thoát được, pha?i không? Anh đaf nói em hafy quay vê? Caldwell va? đư?ng nói gi? ca?, pha?i không? ?" Hắn lấy khâ?u súng một cách giận dưf ?" Bước ra!
    Na?ng trươ?n ngươ?i ra kho?i cư?a xe, tay ôm chặt cái ví, run râ?y đặt chân xuống lo?ng đươ?ng.
    Hắn lấy khâ?u súng ra hiệu Ellen đi nư?a vo?ng, đến khi na?ng đứng lại, phía sau lưng na?ng la? bóng tối da?y đặc. Họng súng vô hô?n vâfn chifa va?o ngươ?i na?ng.
    - Đư?ng, đư?ng?
    Ellen lấy ví đưa lên che mặt.
    Không ai tẻ nhạt ở trên đời. Mỗi số phận chứa một phần lịch sử.
  6. shimizu_hn

    shimizu_hn Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    24/07/2002
    Bài viết:
    1.176
    Đã được thích:
    0
    Chương mươ?i bốn ​
    Clarion Ledge ra nga?y thứ năm 15-3-19?
    HAI XÁC CHẾT
    Ca?nh sát lu?ng bắt tên mang súng bí mật
    Đêm qua, trong vo?ng hai tiếng đô?ng hô?, một ke? lạ mặt đaf du?ng súng giết ngươ?i một cách daf man. Nạn nhân la? Ellen Kingship, hai mươi mốt tuô?i, ơ? tha?nh phố New York va? Dwight Powell, hai mươi ba tuô?i, ơ? Chicago, sinh viên năm thứ ba đại học Stoddard.
    Powell đaf bị giết va?o khoa?ng mươ?i giơ? tối, tại căn nha? cu?a ba? Elizabeth Honig, số 1520 đươ?ng 35 khu tây, nơi Powell ơ? trọ. Theo ca?nh sát cho biết, Powell vê? nha?, lúc chín giơ? mươ?i phút cu?ng đi có cô Kingship. Nạn nhân lên pho?ng ơ? tâ?ng hai va? chạm mặt với tên trộm vuf khí. Tên trộm đaf le?n va?o nha? trước khi họ vê? bă?ng cư?a sau.
    Theo kết qua? xét nghiệm cu?a các bác sif thi? cô Kingship bị giết va?o khoa?ng nư?a đêm. Tuy nhiên mafi đến ba?y giơ? hai mươi sáng mới phát hiện ra thi thê? cu?a na?ng, khi ông Willis Herne ơ? gâ?n khu vực xa?y ra tha?m kịch, đi ngang qua đê? đến cơ quan.
    Do nguô?n tin cu?a Gordon Gant, nhân viên cu?a đa?i KBRI, ca?nh sát đaf được biết nạn nhân chính la? chị cu?a cô gái đaf nhafy lâ?u tự tư? va?o tháng tư năm vư?a qua tại to?a Ha?nh chính.
    Leo Kingship, chu? tịch công ty Kingship Copper, cha cu?a cô gái bị giết, sef đến Blue River trưa nay, cu?ng đi với cô con gái đâ?u la? Maroin Kingship.
    Báo Clarion Ledge thứ năm tháng 4-19?
    GORDON GANT BỊ SA THA?I
    Trong việc sa tha?i Gordon Gant kho?i nhiệm sơ?, ban Giám đốc đa?i KBRI cho biết: mặc dâ?u đaf nhiê?u lâ?n được nhắc nhơ?, ca?nh cáo, Gordon Gant vâfn cứ du?ng điện đa?i cu?a cơ quan đê? quấy nhiêfu va? phát biê?u có tính cách phi? báng Sơ? ca?nh sát. Sự kiện trên hi?nh như có liên quan đến cái chết Ellen va? Powell cách đây một tháng, việc ma? Gant rất quan tâm.
    Việc chi? trích công khai cu?a Gant la? thiếu thận trọng, nhưng qua? thật, nói cho cu?ng, Sơ? ca?nh sát vâfm dậm chân tại chôf va? chưa có một nôf lực na?o trong việc điê?u tra vụ án. Chúng tôi gâ?n như bắt buộc pha?i chấp nhận luận cứ cu?a Gant la? đúng.
    Không ai tẻ nhạt ở trên đời. Mỗi số phận chứa một phần lịch sử.
  7. shimizu_hn

    shimizu_hn Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    24/07/2002
    Bài viết:
    1.176
    Đã được thích:
    0
    Chương mươ?i lăm ​
    Cuối năm học, hắn quay vê? Menasset. Hắn quanh quâ?n mafi trong nha? với thái độ cha?n chươ?ng. Mẹ hắn cố gắng ti?m cách dẹp bo? ve? u? ruf cu?a hắn va? sau đó ba? trách mắng hắn. Hai mẹ con tranh cafi nhau một trận dưf dội. Đê? bứt ra kho?i nha?, hắn nhận việc tại cư?a ha?ng bán đô? lót đa?n ông. Tư? chín giơ? sáng đến năm giơ? ba mươi chiê?u, hắn đứng sau cư?a kính quâ?y ha?ng ma? không một lâ?n nhi?n đến nhưfng sợi dây đô?ng viê?n quanh quâ?y.
    Va?o một nga?y tháng ba?y, hắn lấy tư? trong tu? áo quâ?n ra một chiếc hộp bă?ng sắt. Hắn đê? trên ba?n rô?i mơ? hộp lấy ra nhưfng mâ?u báo viết vê? vụ Dorothy tự tư?, xé nho? tha?nh nhưfng ma?nh vụn va? vất va?o sọt rác. Hắn vứt luôn nhưfng ba?i viết vê? Ellen va? Powell. Sau đấy hắn lôi quyê?n sách nói vê? công ty Kingship ma? hắn đaf viết thư xin lâ?n thứ hai khi hắn bắt đâ?u quen Ellen. Tay vư?a xé quyê?n sách, hắn chợt nghif đến Dorothy va? Ellen, môi mi?m nụ cươ?i buô?n tha?m.
    Hi?nh như hắn vư?a nghif đến nhưfng tơ? Trung tha?nh Hy vọng va? một tư? vư?a mới na?y sinh trong đâ?u hắn: Nhân đạo, cho cân xứng với ba tên: Dorothy, Ellen? Marion.
    Hắn cươ?i thâ?m va? định xé mấy quyê?n sách kia. Nhưng bôfng nhận ra la? không nên la?m như thế, hắn châ?m chậm đê? mấy quyê?n sách nho? lên ba?n, đưa tay vuốt thă?ng nhưfng nếp gấp một cách máy móc.
    Hắn đâ?y cái hộp va? nhưfng quyê?n sách va?o trong hộc ba?n, ngô?i xuống va? lấy một ma?nh giấy, ghi ơ? trên đó chưf ?oMarion?, rô?i vạch một đươ?ng chia la?m hai cột, một cột đê? chưf ?othuận?, cột kia chưf ?ochống?.
    Hắn ghi da?y đặc ơ? cột ?othuận?: nhưfng lâ?n nói chuyện với Dorothy, với Ellen, nhưfng vấn đê? liên quan đến Marion, sơ? thích cu?a Marion, nhưfng điê?u na?ng không ưa thích, quan điê?m, quá khức cu?a Marion. Hắn biết Marion thích đọc loại sách na?o mặc du? chưa tư?ng gặp na?ng. Hắn biết ca? sự cô độc, nôfi cay đắng, cách sống tách biệt cu?a na?ng? Cột na?y được ghi khác đâ?y đu? va? hoa?n ha?o.
    Ti?nh ca?m cu?a hắn cufng ghi ơ? cột ?othuận?.
    ?oThư? thơ?i vận một lâ?n nưfa xem sao ?" Hắn nghif ?" Hai lâ?n trước xôi ho?ng bo?ng không. Lâ?n thứ ba la? con số may mắn??.
    Lâ?n thứ ba may mắn, trong chuyện cô? tích thơ?i thơ ấu đâ?y râfy sự thư? thách lâ?n thứ ba, lơ?i ước thứ ba, ngươ?i câ?u hôn thứ ba?
    Hắn nhận thấy chă?ng có vấn đê? gi? đê? ghi ơ? cột ?ochống? ca?. Đêm đó hắn xé bo? ma?nh giấy ghi ?othuận-chống? va? la?m lại một ba?ng khác ghi nhưfng đặc tính cu?a Marion, nhưfng quan niệm, nhưfng sơ? thích va? nhưfng điê?u không ưa thích cu?a na?ng. Hắn luôn ghi chú thêm va?o va? trong nhưfng tuâ?n kế tiếp hắn cứ đê?u đặn thêm va?o nhưfng chi tiết mới vê? Marion.
    Va?o nhưfng giây phút ra?nh rôfi, hắn lại tha? hô?n lâ?n vê? nhưfng buô?i nói chuyện với Dorothy va? Ellen trong nhưfng buô?i ăn trưa, giưfa các tiết học, trong nhưfng lúc đi dạo, khiêu vuf, lâ?n mo? tư?ng tư?, tư?ng nhóm tư?, tư?ng câu trong ký ức cu?a hắn. Đôi khi hắn da?nh trọn một buô?i da?i đê? nă?m da?i ra miên man suy nghif, nhớ lại nhưfng chi tiết nho? nhặt nhất liên quan đến Marion.
    Khi ba?n kê khai đaf da?y đặc, ngươ?i hắn phấn chấn hă?n lên. Đôi lúc hắn mơ? chiếc hộp sắt, lấy ba?n ghi ấy ra nhi?n đê? tự thán phục mi?nh: sự tinh vi, kế hoạch chặt chef, giống như nhưfng gi? hắn đaf tính toán, đaf ha?nh động đối với Dorothy va? Ellen.
    - Ma?y la? một thă?ng điên ?" Một nga?y kia hắn bôfng thốt lên như thế khi nhi?n ba?ng ghi kia ?" Ma?y la? một thă?ng ga?n dơf ?" Hắn nói lộ ve? thích thú. Thực ra không bao giơ? hắn tự gán cho mi?nh la? một thă?ng điên ca?. Hắn nghif hắn la? một ngươ?i thông minh, gan dạ, anh hu?ng va? liê?u lifnh.
    - Con sef không đi học nưfa ?" Một nga?y va?o tháng tám, hắn nói với mẹ hắn như vậy.
    - Cái gi?? ?" Ba? mẹ dáng ngươ?i nho?, ốm yếu, đứng ơ? cư?a pho?ng hắn, tay vuốt mái tóc bạc, ho?i lại.
    - Va?i tuâ?n nưfa con sef lên New York.
    - Con chưa tốt nghiệp kia ma?! ?" Ba? than vafn. Hắn im lặng ?" Con sef la?m gi?, la?m cái nghê? ngôfng gi? ơ? đó chứ?
    - Con không biết, nhưng con sef có nghê?. Con có ý định tiếp tục la?m việc. Đó la? dự định, đại loại la? như thế mạ ạ.
    - Nhưng con pha?i tốt nghiệp, Bud! ?" Ba? do dự nói.
    - Con không có pha?i gi? hết ?" Hắn xă?ng giọng. Im lặng ?" Nếu ý định cu?a con lâ?n na?y bị thất bại, điê?u đó con không nghif đến đâu, thi? con có thê? thi tốt nghiệp va?o năm đến.
    Ba? mẹ lấy mép áo lau trán, ve? căng thă?ng, phiê?n muộn.
    - Nhưng con đaf trên hai mươi lăm tuô?i rô?i co?n gi?. Con pha?i? pha?i tốt nghiệp va? tạo cho mi?nh một chôf đứng. Con không thê? cứ mafi?
    - Xem ki?a! Mẹ pha?i cho con sống cuộc đơ?i cu?a con chứ.
    Ba? mẹ trư?ng mắt nhi?n hắn:
    - Cha ma?y cufng thươ?ng nói với tao như thế!
    Ba? im lặng bo? đi.
    Hắn đứng cạnh ba?n học một lúc, nghe tiếng lâ?m râ?m giận dưf vang lên trong nha? bếp. Hắn lấy báo đọc, la?m như không quan tâm đến nhưfng gi? xa?y ra.
    Va?i phút sau hắn đi va?o nha? bếp. Mẹ hắn đang đứng trước chậu rư?a chén, lưng xoay vê? phía hắn.
    - Mạ a? ?" Hắn năn ni? ?" Mẹ biết la? con cufng lo lắng như mẹ. Con cufng muốn có một chôf đứng na?o đấy ?" Ba? mẹ cufng không quay lại ?" Mẹ nên hiê?u la? con sef không bo? học nếu ý định na?y không quan trọng như thế ?" Hắn đi đến gâ?n ba?n, ngô?i xuống ngay sau lưng mẹ hắn ?" Nếu công việc không tha?nh, năm tới con sef thi tốt nghiệp, con xin hứa với mẹ như vậy.
    Bất đắc dif ba? quay lại.
    - Dự định gi? thế? ?" Ba? chậm rafi ho?i ?" Một phát minh chăng?
    - Không pha?i. Con không thê? nói cho mẹ nghe được ?" Hắn nói một cách ân hận ?" Chi? la?? mới phác họa thôi mẹ ạ. Con xin lôfi?
    Ba? mẹ thơ? da?i, lấy khăn lau tay.
    - Con thư? đợi đến năm tới rô?i thực hiện không được hay sao? Đến lúc na?o con mới đôf đạt?
    - Chậm nhất la? sang năm, mẹ a?.
    Ba? bo? khăn xuống.
    - Mẹ mong con nói cho mẹ biết mọi chuyện.
    - Không được, mẹ ạ. Con cufng muốn nói cho mẹ nghe lắm. Nhưng thú thật, việc na?y con không sao gia?i thích với mẹ được.
    Ba? xoay hă?n ngươ?i lại, đặt tay lên vai hăn. Ba? đứng như thế rất lâu, nhi?n xuống gương mặt lo âu cu?a hắn đang ngâ?ng lên nhi?n ba?.
    - Thôi được ?" Ba? nói ?" Mẹ mong đó la? một ý định tốt!
    Hắn nhi?n mẹ, mi?m cươ?i sung sướng.
    Không ai tẻ nhạt ở trên đời. Mỗi số phận chứa một phần lịch sử.
  8. shimizu_hn

    shimizu_hn Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    24/07/2002
    Bài viết:
    1.176
    Đã được thích:
    0
    Phâ?n 3 - MARION​
    Chương một ​
    Khi Marion tốt nghiệp đại học, ông bố vội va?ng đê? nghị ông giám đốc phụ trách pho?ng qua?ng cáo cho công ty Kingship Copper lưu ý đến trươ?ng hợp cu?a na?ng. Do đó ngươ?i ta định giao cho na?ng công việc viết qua?ng cáo. Mặc du? rất thích công việc na?y, nhưng Marion tư? chối lơ?i đê? nghị trên. Cuối cu?ng na?ng tự xoay sơ? ti?m cho mi?nh một chôf la?m ơ? một chi nhánh không lớn lắm. Ơ? đó ngươ?i ta cho phép na?ng viết qua?ng cáo cho nhưfng cơ sơ? nho? với điê?u kiện việc ấy không a?nh hươ?ng đến công việc ha?nh nga?y cu?a na?ng.
    Một năm sau, khi Dorothy theo Ellen la?m cô? động viên cho nhưfng trận đấu bóng va? bắt đâ?u có nhưfng buô?i hẹn ho?, trao đô?i nhưfng nụ hôn với bạn trai, Marion vâfn sống thui thu?i trong to?a nha? rộng lớn với ông bố. Nhưng hai cha con sống như hi?nh với bóng, thâ?m lặng đi bên nhau. Du? ông bố pha?n đối quyết liệt, Marion vâfn quyết định ra ơ? riêng.
    Na?ng đến thuê một căn nha? có hai pho?ng ơ? tâ?ng trên cu?a một gia đi?nh khá gia? ơ? khu đông. Na?ng sư?a soạn, trang trí căn pho?ng rất câ?n thận. Bơ?i vi? hai pho?ng quá nho?, không rộng lớn như nha? ông bố, na?ng không thê? mang hết đô? du?ng đ theo. Do đó Marion pha?i cân nhắc, chọn lựa kyf lươfng nhưfng vật gi? na?ng thích nhất, có ý nghifa với na?ng nhất. Việc na?y pha?i la?m một cách chính xác mới được. Nhưng khi treo nhưfng bức tranh lên, khi sắp xếp sách lên giá sách, na?ng mới thấy na?ng tri?nh ba?y không pha?i cho ca?m quan cu?a mi?nh ma? cho thị hiếu, ý thích cu?a bất cứ ai ti?nh cơ? đến viếng thăm na?ng, du? ngươ?i khách đó la? nam hay nưf. Môfi đô? vật đê?u pha?n ánh tâm tư, ti?nh ca?m cu?a na?ng, tư? cái gạt ta?n thuốc đến tranh a?nh, đifa nhạc, sách, môfi đô? du?ng đê?u được na?ng chọn lựa ti? mi?. Với na?ng, sách la? một vật pha?n ánh rof nét nhất ba?n chất cu?a ngươ?i đọc, do đó na?ng đaf đâ?u tư nhiê?u thơ?i gian trong việc chọn sách. Có thê? nói căn pho?ng cu?a na?ng la? một thư viện thu nho? lại, một pho?ng triê?n lafm bo? túi. Tranh cu?a Charles Demuth, nhạc cu?a Brahms, Grieg, Rachmanioff, va? Stravinski?, sách cu?a Proust? (*) Tuy nhiên, nhi?n chung sự ba?y biện ấy ca?ng cho thấy nôfi le? loi cô độc cu?a na?ng. Nếu la? một họa sif, hă?n Marion có thê? phác họa chân dung cu?a mi?nh một cách chính xác. Vi? qua sự tri?nh ba?y trong pho?ng, một nga?y na?o đó sef có một ngươ?i khách đọc được, đoán được nhưfng tâm tư ti?nh ca?m thâ?m kín cu?a na?ng, phát hiện ra con ngươ?i sâu lắng cu?a na?ng va? sef thấy thật khó giao ca?m với na?ng.
    Nhưfng công việc quan trọng trong tuâ?n cu?a na?ng la? va?o tối thứ tư na?ng du?ng cơm tối với ông bố, nga?y thứ ba?y dọn dẹp, lau chu?i căn pho?ng. Việc đâ?u tiên la? vi? bô?n phận, việc thứ hai la? vi? yêu thích lao động. Na?ng đánh bóng va? chu?i sạch kính, phu?i bụi, xếp đặt lại đô? du?ng một cách câ?n thận đến ngạc nhiên.
    Na?ng vâfn có khách đấy chứ. Đó la? hai cô em gái, Ellen va? Dorothy, môfi dịp nghi? he? đê?u vê? thăm na?ng va? đôi lúc ca? hai ngươ?i đê?u thấy ganh tị với chị, vi? qua? thật Marion la? một phụ nưf khéo léo, đa?m đang. Ông bố cufng đến thăm va? khi lên hết câ?u thang thi? ông mệt lư?, ngao ngán nhi?n căn pho?ng ngu? tu? túng va? cái bếp chật hẹp. Thi?nh thoa?ng một va?i cô bạn gái ơ? cơ quan đến chơi, đánh ba?i, khiến cho căn pho?ng ô?n a?o náo nhiệt ca? lên, ta có ca?m tươ?ng nơi đây đạo va? đơ?i đang diêfn ra một cách gay gắt. Một lâ?n có cha?ng thanh niên thông minh, đẹp trai, học nga?nh tư pháp đến thăm na?ng, nhưng đôi mắt anh ta cứ chăm bă?m nhi?n chiếc đivăng trong pho?ng.
    Khi Dorothy tự tư?, Marion vê? ơ? với bố được hai tuâ?n. Khi Ellen chết, na?ng vê? ơ? hơn một tháng. Nhưng không vi? thế ma? hai bố con gâ?n gufi nhau thêm du? ca? hai ngươ?i đaf cố ti?m cách. Đến cuối tháng, ông bố, chưa bao giơ? ca?m thấy lúng túng va? khó khăn đến thế, đê? nghị Marion dọn vê? ơ? với ông. Marion tư? chối. Ý nghif pha?i rơ?i kho?i căn nha? đang thuê la? điê?u na?ng không hê? nghif đến, như thê? na?ng đaf tự nhốt kín mi?nh ơ? nơi đó vậy. Tuy nhiên sau thơ?i gian ấy, na?ng thươ?ng vê? ăn tối với ông bố môfi tuâ?n va lâ?n thay vi? một lâ?n như trước kia.
    Cứ va?o nhưfng nga?y thư ba?y, na?ng chu?i nha?, va? môfi tháng một lâ?n na?ng lại mơ? tất ca? các quyê?n sách ra đê? bi?a kho?i rít lại.
    Va?o khoa?ng tháng chín, một buô?i sáng thư ba?y, chuông điện thoại vang lên. Marion lúc đó đang qui? gối khom ngươ?i chu?i mặt dưới chiếc ba?n lót kính, ngước nhi?n vê? phía điện thoại hy vọng ngươ?i ta gọi nhâ?m số. Chuông điện thoại lại reo. Miêfn cươfng, Marion đứng dậy đi vê? phía điện thoại, tay vâfn câ?m gie? lau nha?.
    - Alô. Ai gọi đó? ?" Giọng na?ng hơ?i hợt.
    - Có pha?i cô Kingship không ạ? ?" Giọng xa lạ cu?a một ngươ?i đa?n ông,
    - Vâng, chính tôi.
    - Cô không biết tôi. Tôi la? bạn cu?a Ellen ?" Bôfng nhiên na?ng ca?m thấy lúng túng ?" ?oBạn Ellen, một ngươ?i đẹp trai, ăn nói hoạt bát? nhưng bên trong la? một ngươ?i trâ?m buốn, âu sâ?u?? ?" Marion nhớ lại nhưfng gi? Ellen đaf kê? cho na?ng nghe. Tuy nhiên Marion chă?ng bận tâm đến. Na?ng trơ? lại bi?nh thươ?ng?
    - Tôi la?? - Giọng ngươ?i đó tiếp tục ?" Burton Corliss? Bud Corliss.
    - Ô?, vâng vâng, tôi có nghe Ellen nói vê? anh? - ?oEm rất yêu anh ấy?, Ellen nhắc mafi đến điê?u đó khi đến thăm Marion lâ?n cuối cu?ng, ?oAnh ấy cufng yêu em lắm?. Marion mư?ng cho em, nhưng đêm vê?, lo?ng na?ng thấy buô?n buô?n thế na?o ấy.
    - Tôi có thê? gặp cô được không? ?" Hắn nói ?" Tôi có một va?i vật Ellen đê? lại. Trong số đó có quyê?n sách Ellen đaf cho tôi mượn trước khi na?ng đi Blue River. Tôi nghif la? cô muốn lấy lại quyê?n sách đó.
    ?oThứ sách ba ba xu chứ gi??? Marion nghif thâ?m nhưng rô?i tự trách tính nho? nhặt ấy cu?a mi?nh, na?ng vội nói:
    - Ô? cám ơn. Thế thi? tốt quá.
    Đâ?u dây bên kia im lặng một chốc, rô?i giọng ngươ?i ấy lại vang lên.
    - Tôi sef đem lại ngay. Tôi ơ? cu?ng ven đô gâ?n đây.
    - Ô? không không, tôi pha?i đi bây giơ?! ?" Na?ng nói nhanh.
    - Thôi mai vậy.
    - Nga?y mai tôi cufng không có ơ? nha? đâu ?" Na?ng thấy hô? thẹn vi? đaf nói dối, vi? chă?ng muốn hắn có mặt trong căn pho?ng na?y. ?oCó thê? hắn không đến nôfi na?o?, Marion nghif ?" Hắn đaf yêu Ellen va? giơ? đây Ellen đaf chết, hắn muốn tra? lại nhưfng gi? cu?a Ellen. Chă?ng có gi? pha?i ngại, nghif thế nên na?ng nói:
    - Chiê?u nay ta gặp nhau ơ? đâu đấy cufng được.
    - Vậy thi? hay quá ?" Hắn đáp.
    - Tôi sef đến đại lộ Năm.
    - Ta sef gặp nhau trước tượng đô?ng ngay trung tâm Pockefeller, chôf ma? nga?y xưa Atlas đaf dựng lên thế giới.
    - Vâng, tôi sef đến đó.
    - Va?o lúc ba giơ? được không?
    - Được. Cám ơn anh đaf gọi điện.
    - Có gi? đâu ?" Hắn nói ?" Cha?o Marion nhé! ?" Im lặng ?" Tôi gọi thế được chứ? Ellen hay kê? vê? Marion lắm.
    - Cufng chă?ng sao ?" Marion lại bối rối, không biết nên gọi hắn la? Bud hay la? cậu Corliss ?" Xin cha?o.
    - Cha?o Marion ?" Hắn đáp lại.
    Na?ng gác máy, đứng nhi?n máy điện thoại một lúc, rô?i quay lại ba?n tiếp tục lau chu?i. Chưa bao giơ? na?ng nôn nóng đến thế bơ?i vi? trọn buô?i chiê?u nay xem như không la?m gi? được rô?i.
    (*) Johannes Brahms: (1833 ?" 1897) nhạc sif ngươ?i Đức.
    Edw ard Grieg: (1843 ?" 1907) nhạc sif ngươ?i Na Uy.
    Rachmaninoff: (1873 ?" 1943) nhạc sif ngươ?i Nga.
    Proust: (1871 ?" 1922) nha? văn ngươ?i Pháp (ND).
    Stranvinski: nhạc sif ngươ?i Nga.

    Không ai tẻ nhạt ở trên đời. Mỗi số phận chứa một phần lịch sử.
  9. shimizu_hn

    shimizu_hn Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    24/07/2002
    Bài viết:
    1.176
    Đã được thích:
    0
    Chương hai ​
    Hắn, trong bộ quâ?n áo trắng tinh, tay cắp một gói ha?ng được bao giấy câ?n thận, đang đứng trong bóng che cu?a bức tượng đô?ng, quay mặt ra đại lộ Năm. Ngươ?i qua lại đông đúc. Nhưfng do?ng xe buýt, xe tắc xi nối đuôi nhau chạy như mắc cư?i trên đươ?ng. Hắn chăm chú nhi?n các ba?, các cô áo quâ?n hợp thơ?i trang, khăn qua?ng cô? đu? ma?u sắc, đâ?u ngâ?ng cao như thê? các ông phó nho?m đaf đứng săfn đâu dưới kia vậy. Hắn vư?a đưa mắt nhi?n, vư?a nhớ lại tấm hi?nh Dorothy đaf đưa cho hắn xem trước kia. ?oChị Marion khá đẹp, chi? vi? chị ref tóc kiê?u na?y??. Hắn cươ?i, nhớ nét cau ma?y cu?a Dorothy lúc na?ng hất ngược mái tóc ra sau khi nói thế. Hắn mân mê tơ? giấy bao phía ngoa?i, mơ ma?ng.
    Marion tư? phía bắc đang đi đến. Hắn nhận ra na?ng khi na?ng co?n cách hắn một trăm thước. Na?ng cao lớn, hơi gâ?y, trang phục giống như các phụ nưf khác quanh na?ng. Bộ áo quâ?n nâu, khăn qua?ng cô? ma?u va?ng, vai đeo xách tay lu?ng lă?ng, trông na?ng có ve? ngượng nghịu như thê? có ai đang ngắm nghía, đánh giá na?ng. Tóc nâu, đôi mắt to cufng ma?u nâu giống như đôi mắt cu?a Dorothy, nhưng khôn mặt lớn, go? má hơi cao nên trông na?ng đẹp hơn hai cô em gái. Khi đến gâ?n, na?ng mới nhi?n thấy hắn. Na?ng tiến lại, miệng mi?m cươ?i ngại ngu?ng như thâ?m ho?i va? ca?m thấy lúng túng trước cái nhi?n soi mói cu?a hắn. Hắn đê? ý thấy sáp môi cu?a na?ng ma?u hô?ng nhạt, hắn vâfn nghif đó la? biê?u hiện ba?n chất e thẹn cu?a tuô?i mới trươ?ng tha?nh.
    - Marion?
    - Vâng ?" Na?ng ngại ngu?ng đưa tay ra ?" Cha?o anh- Na?ng nói, mi?m cươ?i nhi?n xuống. Ba?n tay có nhưfng ngón tay thon da?i, la?nh lạnh.
    - Cha?o Marion ?" Hắn nói ?" Mong được gặp cô quá.
    Na?ng va? hắn va?o một quán gia?i khát gâ?n góc đại lộ.
    - Tôi không thê? ơ? lâu được ?" Marion nói, ngô?i thă?ng ngươ?i nơi mép ghế, hai tay nắm chặt ly nước ngọt.
    - Nhưfng ngươ?i đa?m ba? đẹp luôn luôn chạy đi đâu vậy? ?" Hắn cươ?i gạn ho?i, nhưng ngay tức khắc hắn nhận thấy thân mật như thế la? sai lâ?m. Na?ng cươ?i, ve? khó chịu. Hắn băn khoăn nhi?n Marion, đợi cho câu nói cu?a hắn lắng xuống, rô?i ho?i ?" Cô la?m ơ? chi nhánh qua?ng cáo pha?i không?
    - Vâng ?" Na?ng tra? lơ?i ?" Anh vâfn theo học ơ? Caldwell?
    - Không.
    - Sao Ellen nói anh co?n một năm nưfa?
    - Đúng thế nhưng tôi pha?i thôi học. ?" Hắn uống một hớp rượu ngọt ?" Bố tôi mất. Tôi không muốn mạ tôi pha?i la?m lụng nưfa.
    - Ô? xin lôfi anh?
    - Có lef năm đến tôi mới thi ra trươ?ng. Hoặc đi học lớp đêm. Cô học đại học na?o?
    - Đại học Columbia. Anh ơ? New York đến?
    - Không, ơ? Massachusetts.
    Cứ môfi lâ?n hắn cố bắt chuyện vê? đơ?i tư na?ng thi? na?ng lại hướng câu chuyện vê? chính hắn, vê? thơ?i tiết, hoặc vê? điê?u gi? đấy.
    Cuối cu?ng na?ng ho?i:
    - Quyê?n sách đâu?
    - Có đây, Dinner at Antoine?Ts (Bưfa cơm tối tại gia đi?nh Antoine), Ellen muốn đọc quyê?n na?y. Na?ng có ghi chú ca?m nghif cu?a mi?nh nơi tơ? giấy rơ?i, tôi nghif la? Marion sef thích thú lắm. ?" Hắn trao cái gói cho Marion ?" Riêng tôi ?" Hắn nói tiếp ?" quyê?n sách đó không có ý nghifa gi? lắm.
    Marion đứng lên.
    - Tôi pha?i đi đây. Xin lôfi anh.
    - Nhưng cô chưa uống hết ly nước kia ma?.
    - Rất tiếc ?" Na?ng nói nhanh, nhi?n xuống cái gói đang câ?m ơ? tay ?" Tôi có hẹn vê? công việc. Không thê? trêf được.
    - Tuy nhiên? - Hắn đứng dậy.
    - Xin lôfi ?" Na?ng nhi?n hắn, lúng túng.
    Hắn đê? tiê?n lên ba?n. Họ đi trơ? lại đại lộ. Đến góc đươ?ng, na?ng đưa tay ra bắt. Ba?n tay vâfn lạnh ngắt.
    - Rất hân hạnh được gặp anh. Cám ơn anh đaf đafi tôi uống va? cám ơn vê? quyê?n sách. Tha?nh thật? - Na?ng quay đi, nhập va?o đám đông.
    Lạc lofng, hắn đứng đó một chốc, rô?i mím môi ra?o bước đi theo, cách na?ng một khoa?ng khá xa. Na?ng đi ngược lên đươ?ng 49, băng qua đại lộ, thă?ng hướng vê? phía đông. Hắn biết na?ng đi đâu rô?i. Hắn nhớ lại địa chi? ghi trên cuốn danh bạ. Marion băng qua công viên, bước va?o ngôi nha? na?ng ơ?. Hắn đứng ơ? góc đươ?ng, nhi?n theo cho đến khi na?ng bước hă?n va?o trong nha?.
    ?oHẹn công việc? ?" Hắn lâ?m bâ?m. Hắn đứng đợi một lúc. Hắn cufng chă?ng hiê?u hắn đợi cái gi? nưfa, rô?i châ?m chậm quay trơ? lại đại lộ Năm.
    Không ai tẻ nhạt ở trên đời. Mỗi số phận chứa một phần lịch sử.
  10. shimizu_hn

    shimizu_hn Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    24/07/2002
    Bài viết:
    1.176
    Đã được thích:
    0
    Chương ba ​
    Trưa chu? nhật, Marion đến viện Ba?o ta?ng Nghệ thuật. Trên tâ?ng chín vâfn co?n trưng ba?y chiếc xe trước đây na?ng đaf thấy va? chă?ng co?n lưu tâm đến nưfa. Tâ?ng hai không đông ngươ?i như mọi khi. Na?ng đến câ?u thang lên tâ?ng ba, đi thơ thâ?n giưfa nhưfng bức tranh va? nhưfng tác phâ?m điêu khắc quen thuộc, vui mắt: nhưfng đươ?ng nét mê?m mại cu?a bức ?oGIRL WASHING HER HAIR?, va? chất thơ lai láng nơi tác phâ?m ?oBIRD IN SPACE?? (1).
    Có hai ngươ?i đang ngắm nhưfng tác phâ?m điêu khắc cu?a Lehmbruck nhưng khi Marion bước va?o, họ đi ngay đê? một mi?nh na?ng với hi?nh khối lạnh lu?ng cu?a hai bức tượng, một nam một nưf, tượng nam đứng, tượng nưf quy? gối, thân hi?nh đôi nam nưf thon da?i toát ra một ve? đẹp man mác buô?n. Cái nét mong manh đó khiến cho bức tượng như thoát kho?i cuộc sống, mông lung trông giống như một tác phâ?m tôn giáo đến nôfi Marion có thê? nhín ngắm mafi ma? không một ý nghif xấu xa na?o gợn lên trong tâm hô?n như nhưfng lâ?n na?ng ngắm nhi?n nhưfng bức tranh, bức tượng kho?a thân khác. Na?ng đi quanh tượng điêu khắc ngươ?i trai tre? trung ấy.
    - Xin cha?o! ?" Một giọng nói đâ?yy ve? ngạc nhiên va? thích thú vang lên phía sau lưng na?ng.
    ?oAi cha?o mi?nh thế ?" Na?ng nghif ?" Vi? có ai ơ? đây ngoa?i mi?nh ra đâu?. Na?ng quay ngươ?i lại.
    Bud Corliss đang đứng ơ? cư?a ra va?o.
    - Cha?o anh ?" Marion cươ?i bối rối.
    - Thế giới nho? thật ?" Hắn nói rô?i đến gâ?n na?ng ?" Tôi đi ngay sau lưng cô ơ? tâ?ng dưới, nhưng không dám chắc la? cô. Mạnh kho?e chứ?
    - Cám ơn anh, rất kho?e ?" Một thoáng im lặng ngượng ngu?ng ?" Co?n anh thế na?o? ?" Na?ng ho?i.
    - Mạnh như trâu, cám ơn Marion.
    Ca? hai quay lại bức tượng. ?oTại sao trông mi?nh có ve? lố bịch, lúng túng thế? Có pha?i vi? hắn đẹp trai? Vi? hắn la? ngươ?i yêu cu?a Ellen, đaf tư?ng đi xem bóng đá, hôn nhau va? la?m ti?nh??.
    - Cô thươ?ng đến đây chứ? ?" Hắn ho?i.
    - Vâng.
    - Tôi cufng thươ?ng đến đây.
    Bức tượng bây giơ? khiến na?ng ngươ?ng ngượng vi? có Bud Corliss đứng bên cạnh. Na?ng đi vê? phía ngươ?i nưf đang quy?. Hắn theo sát bên na?ng.
    - Hôm đó cô đến đúng hẹn chứ?
    - Vâng, đúng hẹn ?" Na?ng tra? lơ?i. ?oCái gi? đưa đâ?y hắn đến đây? Ngươ?i ta có thê? nghif hắn đang dong chơi với Ellen nga?y na?o đó trong công viên?.
    Ca? hai nhi?n bức tượng. Lát sau hắn nói:
    - Thú thật, khi ơ? dưới lâ?u, tôi không ngơ? lại la? cô.
    - Tại sao?
    - Ellen không pha?i la? ngươ?i yêu thích chốn na?y.
    - Có pha?i chị em thi? pha?i luôn luôn giống nhau đâu!
    - Đúng, tôi cufng nghif thế ?" Hắn bắt đâ?u đi vo?ng quanh bức tượng ?" Pho?ng Nghệ thuật ơ? Caldwell la? một viện ba?o ta?ng rất nho? ?" Hắn nói ?" Hâ?u hết la? nhưfng tác phâ?m được phục chế lại va? nhưfng ba?n mô pho?ng. Đôi ba lâ?n, tôi có kéo Ellen đến đấy. Tôi có ý muốn Ellen ca?m thụ thêm vê? Nghệ thuật ?" Hắn lắc đâ?u to? ve? bất lực ?" Nhưng không gặp may lắm!
    - Ellen không đê? tâm đến nghệ thuật lắm.
    - Vâng, qua? thế. Thật buô?n cươ?i khi ta muốn ngươ?i khác cufng có cu?ng sơ? thích như ta.
    Marion nhi?n hắn đứng phía bên kia bức tượng.
    - Có một lâ?n tôi đưa Ellen va? Dorothy đến đây, Dorothy la? em út cu?a tôi?
    - Tôi biết?
    - Tôi đưa chúng đến đây khi chúng mới lên mươ?i. Trông hai đứa có ve? không thích thú lắm. Tôi nghif có lef chúng co?n nho? quá, chưa biết thươ?ng thức.
    - Tôi không rof ?" Hắn nói, rô?i vo?ng đến bên na?ng ?" Va?o tuô?i đó, gái như ơ? tha?nh phố tôi sống cufng có một viện ba?o ta?ng như thế na?y? Cô đến đây lúc mươ?i hai hay mươ?i ba tuô?i?
    - Va?o độ tuô?i ấy.
    - Lúc đó cô hiê?u chứ? ?" Hắn nói, nụ cươ?i cu?a hắn như muốn nói ră?ng trong nhóm ngươ?i hắn quen biết không thê? na?o có tên Dorothy va? Ellen được.
    Đôi vợ chô?ng na?o đó va? hai đứa con đang cươ?i như nắc ne? đi va?o pho?ng.
    - Ta đi thôi ?" Hắn đê? nghị, vâfn đứng sát bên Marion.
    - Tôi?
    - Hôm nay chu? nhật ?" Hắn nói ?" Chă?ng có hẹn ho? công việc gi? ca?, pha?i không Marion? ?" Hắn nhi?n na?ng, cươ?i, nụ cươ?i thật duyên dáng, hiê?n la?nh, thoa?i mái ?" Tôi le? loi, cô cufng một thân một mi?nh. ?" Hắn nhẹ nắm lấy khuy?u tay na?ng ?" Na?o ta đi ?" Hắn nói, nụ cươ?i đâ?y ve? thuyết phục.
    Ca? hai đi hết tâ?ng ba, xuống nư?a tâ?ng hai, vư?a đi vư?a phê bi?nh, nhận xét nhưfng tác phâ?m. Họ cu?ng xuống tâ?ng dưới, đi ngang qua nhưfng chiếc xe cuf kyf lôfi thơ?i ơ? giưfa pho?ng va? ra cư?a kính đi va?o ngôi vươ?n phía sau viện ba?o ta?ng. Họ đi châ?m chậm tư? tượng na?y sang khác, dư?ng lại trước môfi bức tượng. Họ đến bức tượng ngươ?i đa?n ba? cu?a Maillol, bức tượng toa?n thân, mạnh bạo. ?" Ngươ?i cuối cu?ng cu?a loa?i có vú ?" Hắn nói, Marion cươ?i:
    - Tôi có thê? nói với anh điê?u na?y. Tôi luôn thấy ngượng ngu?ng khi nhi?n bức tượng như thế na?y.
    - Nó cufng la?m tôi ngượng chín ca? ngươ?i đấy ?" Hắn mi?m cươ?i ?" Không pha?i kho?a thân, nhưng lofa lô?.
    Ca? hai bật cươ?i lớn.
    Sau khi đaf xem xong nhưfng bức tượng, họ ngô?i xuống chiếc ghế ơ? sau vươ?n va? châm thuốc hút.
    - Anh va? Ellen gắn bó với nhau lắm pha?i không?
    - Chưa đúng lắm.
    - Tôi nghif?
    - Chưa chính thức, tôi muốn nói thế. Dâfu sao gắn bó ơ? trươ?ng cufng khác gắn bó ơ? ngoa?i đơ?i.
    Marion hút thuốc, không nói gi?,
    - Chúng tôi có nhiê?u cái chung với nhau nhưng đó chi? la? bê? ngoa?i: học cu?ng lớp, cu?ng quen một số bạn be?, cu?ng quan tâm đến nhưfng gi? liên quan đến đại học Caldwell. Tuy đaf một thơ?i tôi va? Ellen sống với nhau ơ? trươ?ng đại học, nhưng tôi không nghif la?? chúng tôi sef cưới nhau ?" Hắn nhi?n chă?m chă?m điếu thuốc trên tay hắn ?" Tôi rất thích Ellen. Tôi mến na?ng hơn bất cứ cô gái na?o tôi đaf tư?ng quen biết. Tôi vô cu?ng khô? tâm khi Ellen chết. Nhưng? tôi không biết? na?ng không pha?i la? ngươ?i sâu sắc ?" Hắn ngư?ng ?" Tôi mong sef không la?m cô phật lo?ng.
    Marion lắc đâ?u, nhi?n hắn.
    - Mọi chuyện giống như câu chuyện vê? viện ba?o ta?ng vậy. Tôi nghif ít ra cufng có thê? khiến Ellen quan tâm đến nhưfng nghệ sif bi?nh thươ?ng, chă?ng hạn như Hopper hay Wood. Nhưng không tha?nh công! Ellen chă?ng bận tâm đến cái gi? ca?. Đến sách, chính trị cufng thế. Bất cứ điê?u gi? có ve? nghiêm túc na?ng đê?u không thích. Na?ng luôn luôn muốn la?m một điê?u gi? đó.
    - Ellen có một cuộc sống riêng biệt trong gia đi?nh. Có lef Ellen muốn xây dựng cuộc sống như thế.
    - Đúng. Hơn nưfa na?ng nho? hơn tôi đến bốn tuô?i ?" Hắn dập tắt điếu thuốc ?" Dâfu sao Ellen vâfn la? cô gái tuyệt vơ?i nhất ma? tôi biết được.
    Không gian trâ?m xuống, không một tiếng động.
    - Ta không bao giơ? ti?m thấy nhưfng gi? ma? ta đaf bo? công sức ra la?m ?" Hắn nói một cách bi quan.
    - Đâu pha?i dêf da?ng?
    Họ ngô?i, không nói năng gi? với nhau một lúc. Sau đó họ lại tiếp tục chuyện tro? vê? nhưfng việc lý thú đê? la?m ơ? New York, vê? viện ba?o ta?ng, vê? cuộc triê?n lafm cu?a Matiss (2) sắp đến.
    - Cô biết tôi thích nghệ sif na?o không? ?" Hắn ho?i.
    - Ai thế?
    - Tôi không biết cô có quen thuộc nhưfng tác phâ?m cu?a ông ta không. Đó la? nghệ sif Chales Demuth.
    (1) Girl Washing Her Hair: điêu khắc cu?a Maillol (1861- 1944). Bird in space: điêu khắc cu?a Brancusi (ND).
    (2) Matiss(1982 ?" 1942) Họa sif ngươ?i Myf.
    Không ai tẻ nhạt ở trên đời. Mỗi số phận chứa một phần lịch sử.
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này