1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Cái Quái Gì Thế Này...

Chủ đề trong 'Văn học' bởi Quan_Di_Ngo, 26/03/2004.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. con_cua2005

    con_cua2005 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/08/2003
    Bài viết:
    481
    Đã được thích:
    0
    Đọc bài của bác xong thì......có 10 bài trả lời đều là 10 nụ cười cả...nhưng mỗi nụ cười đều có một vẻ riêng khác nhau..Cua thì thấy...cứ cười cả 10 kiểu cũng không đủ ấy......
    Nhưng mà cười chán rồi,cũng nên nói cái gì nó...ra cái gì đó mới được chứ nhỉ?? Hay thôi chỉ cười,cho nó giống Spam nhểy.......
    Nghe qua thì thấy hơi khác người thiệt,nhưng ngẫm cho kỹ,hắn giống tất cả chúng ta...hay nói là tất cả chúng ta giống hắn vậy....Con người là một ...con khỉ mà thui...giống nhau hết .......phải không??Cái bộ dáng lúc này của gã trông thật ấn tượng. nó cũng giống người thường lắm đấy chứ! Sao thiên hạ lại cứ bảo là gã chẳng giống con người. Thật là thiên hạ cũng chỉ là thiên hạ theo cách nghĩ của thiên hạ, tức là chẳng ra làm sao cả.
    Đúng là chẳng ra sao cả...đến chính mình viết xong...thấy mình cũng chẳng ra sao cả...
  2. Quan_Di_Ngo

    Quan_Di_Ngo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/09/2003
    Bài viết:
    1.528
    Đã được thích:
    4
    Ờ hớ, ví như cái mà thiên hạ hiểu và thiên hạ nói ra kia, là những thứ có thể tiêu hoá được trong cái dạ dày hết sạch axit, đang quằn quại trong bụng gã, thì thật tốt biết bao. Nhưng, như thế hoá ra gã lại cầu mong cho cái việc chịu trách nhiệm về suy nghĩ của người khác đó ư? Ồ, nếu đúng thế, có lẽ những giá trị của sự im lặng bấy hoá ra cũng mang giá trị.
    Khỉ thật! Tổ giời cái đầu bã đậu! Có thế mà không hiểu. Ối làng nước ôi, thì ra cái tắc nghẽn của gã bấy lâu nay chính là cái mà chính tổ tiên của gã cũng đã từng tắc nghẽn. Đó là cái sự Đòi Cắt Nghĩa. Gã cứ muốn cắt nghĩa mọi thứ mù mờ chung quanh, như cát gọn lỏn cái bánh tét của người Nam bộ trong những lễ tết vậy. Điều ấy gần giống cái điều mà cụ Bùi Giáng ví cả nền triết học Đức, cộng với tư tưởng của anh triết gia nào đấy, cũng không thể vượt ra khỏi không gian của hai câu thơ trong Truyện Kiều. Nghĩ thế, gã giật mình. Gã buột miệng;
    - Cha bố tao! Bấy lâu nay tao cứ ngửa cổ lên trời mà khen trăng sao nó đẹp. Giời hành tao không biết! Mẹ kiếp, mấy thằng cha du hành vũ trụ đã đại tiểu tiện lên mặt chị Hằng lâu rồi mà cứ ngửa mặt hứng ha hứng hểnh!
    Thế đấy. Gớm thật. Gã cắt nghĩa được rồi kia đấy. Thế mà chiều nay, trong lúc ngà ngà, gã còn lấy dép vả đôm đốp vào miệng gã, rồi phều phào:
    - Ưng ao òn ải ả uôn ấy ằng ữa ìa....

Chia sẻ trang này