1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Cầm - Kỳ - Thi - Họa ::::: Box làm quen

Chủ đề trong 'Làm quen - rút ngắn khoảng cách' bởi mummimbear, 28/09/2005.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. vitaminbeo

    vitaminbeo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/04/2003
    Bài viết:
    3.407
    Đã được thích:
    0
    Thêm Chút ảnh vui nha ..
    [​IMG]
    hóng gió ,,,, sau một trận oanh tạc " pháo giàn "
  2. em_hat_hay_lam

    em_hat_hay_lam Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/11/2003
    Bài viết:
    2.108
    Đã được thích:
    0

    cái gì thế !
    Chế Tạo Đàn Bà
    Ông vua xe hơi, Henry Ford sau khi chết được đưa lên thiên đàng. Tại cổng thiên đàng có Thánh St Peter chờ sẵn để đón Ford.
    Vừa gặp Ford, Thánh Peter cho biết: Ford hồi còn sống, ngươi đã làm nhiều việc công ích cho xã hội, như sáng chế phương pháp làm việc dây chuyền cho kỹ nghệ xe hơi làm thay đổi cả thế giới. Với thành quả như vậy, ngươi sẽ được một ân huệ là có thể chuyện trò với bất cứ ai ở thiên đàng này.
    Suy nghĩ vài giây, Ford xin được gặp Thượng Ðế. Thánh Peter dẫn Ford đến gặp Thượng Ðế. Vừa gặp Thượng Ðế, Ford hỏi ngay:
    - Thưa Ngài, lúc ngài chế tạo ra đàn bà, ngài đã suy nghĩ gì?
    Thượng Ðế nghe xong bèn hỏi lại:
    - Ngươi hỏi như vậy là ý gì?
    Ford liền trả lời:
    - Trong sáng chế của ngài có quá nhiều sơ sót. Phía trước thì bị phồng lên, phía sau thì bị nhô ra. Máy thường kêu to khi chạy nhanh. Tiền bảo trì và nuôi dưỡng quá cao. Thường xuyên đòi hỏi nước sơn mới. Cứ đi 28 ngày là lại bị chảy nhớt và không làm việc được. Chỗ bơm xăng và ống xả lại quá gần nhau. Ðèn trước thì quá nhỏ. Tiêu thụ nhiên liệu thì nhiều kinh khủng khiếp.
    Thượng Ðế nghe qua liền bảo:
    - Ngươi hãy đợi một chốc lát để ta xem lại bản thiết kế.
    Ngài bèn cho gọi toàn bộ kỹ sư thiết kế và cơ khí trên thiên đàng lại để xem lại quá trình, sau một thời gian họ đã trình lên cho Thượng Ðế bản báo cáo. Xem xong, ngài bèn phán rằng:
    - Những lời ngươi vừa nói hoàn toàn đúng, bằng sáng chế của ta thật có nhiều sai sót, nhưng nếu tính trên phương diện kinh tế thì hiệu quả lại rất cao: Có gần 98% đàn ông trên thế giới xài sản phẩm do ta chế tạo, trong khi chỉ chưa đầy 10% đàn ông xài sản phẩm của ngươi.
  3. witch141v

    witch141v Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/06/2002
    Bài viết:
    5.882
    Đã được thích:
    0
    Ảnh đây.........
    [​IMG]
  4. vitaminbeo

    vitaminbeo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/04/2003
    Bài viết:
    3.407
    Đã được thích:
    0
    Ặ...ă.c ... ! có tới 2 cái đầu ... mà lại chỉ có một cái để xài ..chịu thật .
    [​IMG]
  5. vitaminbeo

    vitaminbeo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/04/2003
    Bài viết:
    3.407
    Đã được thích:
    0
    Một người họ hàng giống câu chuyện bấm chuông cửa của Mumĩm
    [​IMG]
  6. vitaminbeo

    vitaminbeo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/04/2003
    Bài viết:
    3.407
    Đã được thích:
    0
    Lại thêm một phong cách chơi bóng kì lạ ..
    [​IMG]
  7. baotrungvip

    baotrungvip Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    07/07/2002
    Bài viết:
    5.898
    Đã được thích:
    1
    [​IMG] 
    [​IMG]  
    Được baotrungvip sửa chữa / chuyển vào 18:17 ngày 02/10/2005
  8. mummimbear

    mummimbear Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/02/2005
    Bài viết:
    444
    Đã được thích:
    0
    For Béo
    HIỂU NHẦM
    Do người chồng bị chứng vô sinh nên gia đình Dunnet quyết định tìm "người thay thế" mong kiếm một đứa con. Đến ngày hẹn gặp "người thay thế", ông Dunnet hôn vợ và nói:
    - Anh đi đây. Hắn ta sẽ đến ngay đấy.
    Nửa giờ sau, một bác phó nháy dạo chuyên chụp ảnh trẻ con tình cờ đi ngang qua nhà Dunnet và gõ cửa định hỏi xem họ có cần chụp ảnh cho con không.
    - Chào bà, tôi đến để...?
    - Ồ, không cần phải giải thích đâu. Tôi đang đợi ông.
    - Vậy hả? - bác phó nháy ngạc nhiên. - Tốt quá. Bà biết không, tôi là chuyên gia về các em bé.
    - Tôi đợi ông chính là vì chuyện đó. Mời ông vào và ngồi ở đằng kia.
    Sau một lúc, bà Dunnet thẹn thùng lên tiếng:
    - Ưm? chúng ta bắt đầu ở đâu?
    - Bà cứ để tôi lo. Thông thường tôi thử hai lần trong bồn tắm, một lần trên trường kỷ và hai lần trên giường. Đôi khi ngay cả dưới đất trong phòng khách cũng thú vị. Việc đó hoàn toàn có thể làm được ở bất cứ chỗ nào!!
    - Trong bồn tắm à, rồi lại dưới đất trong phòng khách? Thảo nào mà ông chồng Jean của tôi chẳng thể nào làm được.
    - Thưa bà, chẳng ai trong chúng ta có thể đảm bảo có kết quả tốt trong mọi trường hợp. Nhưng nếu như chúng ta thử ở nhiều tư thế khác nhau và tôi lấy khoảng sáu hay bảy góc độ gì đó, tôi chắc là bà sẽ được thoả mãn.
    - Nhưng như vậy đã là quá nhiều rồi ạ...
    - Thưa bà, theo cách của tôi, người đàn ông phải có đủ thời gian. Tôi có thể vào và ra ngay trong vòng 5 phút, nhưng tôi tin là bà sẽ cảm thấy thất vọng.
    - Tôi chẳng biết nữa, - bà Dunnet thẹn thùng trả lời.
    Bác phó nháy bèn mở túi xách và lấy ra một lô ảnh em bé.
    - Đứa này là tôi làm trên nóc một chiếc xe buýt ở Luân Đôn.
    - Ôi chúa ơi!? - bà Dunnet kêu lên, tay bóp chặt khăn mu-soa.
    - Còn cặp sinh đôi này, bà sẽ thấy kết quả còn trên cả tuyệt vời nếu biết được người mẹ đã gặp khó khăn đến chừng nào.
    - Bà ấy gặp khó khăn à?? - bà Dunnet hỏi lại.
    - Ô dĩ nhiên rồi! Tôi đã phải đưa bà ấy dến tận Vườn thú Vincennes để làm việc này. Người ta xếp quanh bốn năm vòng, chen lấn nhau để được xem cảnh tượng tuyệt vời đó. Cứ y như là trong phim!
    - Bốn năm vòng?? - bà Dunnet tròn mắt thốt lên.
    - Đúng vậy đó, - bác phó nháy trả lời. - Cảnh đó kéo dãi khoảng 3 tiếng! Người mẹ không ngừng kêu thét. Tôi đã mất tập trung. Rốt cục tới khi trời tối thì tôi cũng đã làm xong việc. Lúc đó, khi bọn sóc bắt đầu gặm nhấm đồ nghề của tôi, tôi chỉ còn vừa đủ thời gian để đóng thùng.
    Bà Dunnet nhổm người dậy:
    - Ý ông muốn nói là bọn sóc đã gặm nhấm... hưm... đồ nghề của ông??
    - Đúng vậy. Được rồi, thưa bà, nếu bà đã sẵn sàng, tôi sẽ chuẩn bị chân gác máy để chúng ta có thể bắt đầu.
    - Chuẩn bị... CHÂN GÁC MÁY???
    - Ô đúng là vậy, tôi cần phải dùng cái chân gác máy để đỡ cái Canon của tôi. Nó quá to để tôi có thể giữ được lâu... THƯA BÀ??? BÀ ƠI????.... Ôi trời ơi, sao bà lại xỉu????
  9. lysgarden

    lysgarden Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/05/2004
    Bài viết:
    1.408
    Đã được thích:
    0
    Beng, được cundc dùng trong trường hợp xe máy hết xăng
    [​IMG]
  10. ke_dang_tri

    ke_dang_tri Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/08/2005
    Bài viết:
    22
    Đã được thích:
    0
    Cô giáo hỏi học sinh:
    - Em nào cho cô biết, ông trời có chân không??
    Cả lớp ngơ ngác nhìn nhau. Trời có chân không nhỉ? Một lúc sau Tèo đứng dậy:
    - Thưa cô Trời có chân ạ?
    - Hả, ai bảo em là Trời có chân?
    - Dạ đêm nào em cũng thấy bố em bảo : "Trời ơi dạng chân ra"

Chia sẻ trang này