1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Cầm - Kỳ - Thi - Họa ::::: Box làm quen

Chủ đề trong 'Làm quen - rút ngắn khoảng cách' bởi mummimbear, 28/09/2005.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. kid_lam_dieu

    kid_lam_dieu Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/10/2002
    Bài viết:
    7.215
    Đã được thích:
    1
    Tokyo-Nhật bản
    Tại Khu phố Ginza đông nườm nượp, một anh chàng Nhật chẳng may chạm vào làm toạc chiếc váy ngắn của một cô gái Nhật. Anh ta chưa kịp nói lời xin lỗi thì cô gái đã cúi rạp người nói: "Xin lỗi đã làm phiền anh, chỉ vì chất lượng chiếc váy này tồi quá."
    New York - Mỹ
    Trên Quảng trường Time tấp nập người đi lại, 1 anh chàng Mỹ vô tình động vào làm toạc chiếc váy của một cô gái Mỹ Anh chàng này chưa kịp mở mồm thanh minh thì cô gái đã rút ngay 1 tấm danh thiếp và nói: "Ðây là số phone của luật sư của tôi, ông ta sẽ tìm anh để bàn về việc quấy rối ******** này, anh cứ chuẩn bị đi, chúng ta sẽ gặp nhau tại toà án..." Nói xong ghi lại số phone của anh chàng kia rồi ngẩng cao đầu bước đi.
    Paris - Pháp
    Trên Quảng trường Khải hoàn môn nổi tiếng TG, một chàng lãng tử Pháp không may làm toạc váy của một cô nàng Pháp. Chàng chưa kịp nói gì thì cô nàng đã cười hic hic, sau đó ghé vào tai chàng trai nói: "Nếu anh không ngại, thì tặng em một bông hồng để xin lỗi đi..." Sau khi mua một bông hồng tặng nàng xong, chàng bèn mời nàng đến 1 khách sạn nhỏ để cùng
    nghiên cứu vấn đề ẩn sau làn váy ngắn.
    London - Anh quốc
    Tại Quảng trường Church bên dòng sông Thames êm đềm, một chú Ăng-lê vô tình xé toạc chiếc mini skirt của một cô gái Anh. Anh chàng này chưa kịp thanh minh thanh nga thì cô gái đã vội vàng dùng tờ báo đang cầm che đi chỗ rách, mặt đỏ giừ nói: "Thưa ông, ông có thể đưa tôi về nhà được không? Nhà tôi ở phía trước, gần thôi..." Anh chàng này bèn cởi áo quấn lại cho cô gái rồi vẫy 1 xe taxi, đưa cô gái về nhà an toàn để thay một
    chiếc váy mới.
    Trùng Khánh - Trung Quốc
    Trước Tượng đài Giải phóng quân tại Trùng Khánh, một anh Tầu chẳng may làm rách toạc chiếc váy ngắn của một cô gái Trùng Khánh. Anh này chưa kịp mở miệng xin lỗi thì đã nghe tát bốp một cái bên tai. Cô gái tay thì túm chặt lấy cổ anh chàng, mồm thì rít lên: "Mày to gan nhỉ, dám ăn đậu phụ dai à? Ði gặp 110 cùng tao ngay..."
    Ðài Bắc - Ðài Loan
    Tại Quảng trường Tây môn, 1 anh chàng Ðài vô tình cào rách chiếc váy ngắn của một cô gái Ðài. Chàng trai chưa kịp nói gì thì cô gái đã cười ha ha nói: "Chưa kịp ngã giá mà đã đòi xem hàng rồi hả anh giai?"
    Hà Nội - Việt Nam
    Tại Vườn hồng trước cửa lăng Bác, một chàng thư sinh Hà Nội chẳng may động vào làm toạc chiếc váy ngắn của một em gái Hà thành. Chàng này chưa kịp xua tay xin lỗi thì đã thấy quần của mình bị rách tơi tả rồi.



  2. estrella

    estrella Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/03/2004
    Bài viết:
    406
    Đã được thích:
    0
    ui ui chị Kid ơi đụng hàng rùi, bài này em post rùi mà
    Một bai nữa nè:
    Tất cả đàn ông đều đểu
    1
    Trưởng phòng điều vận đầu máy xe lửa, lão già Miskin, gọi cô nhân viên đánh máy chữ Nina Riadnova vào phòng làm việc của mình và chìa ra hai tập tài liệu, bảo cô đánh máy lại sạch sẽ.
    Khi Miskin trao hai tập giấy cho Nina, ông ngó cô chằm chằm; nhờ ánh dương quang, lần đầu tiên ông mới được trông thấy cô thật rõ ràng.
    Trước mặt ông là một cô gái tầm thước, phổng phao, ngực cao vổng. Gương mặt xinh đẹp trắng hồng của cô toát ra vẻ thản nhiên, chỉ trong đôi mắt mới thỉnh thoảng ánh lên những đốm lửa màu xanh sẫm.
    Miskin bước đến gần sát bên cô và nói:
    - Thế này, nhờ cô... đánh máy mấy tờ giấy này. Tôi không làm phiền cô chứ?
    - Tại sao ạ? - Nina hơi ngạc nhiên. - Cháu được trả lương là để làm việc ấy mà.
    - Thế, thế... lương. Đúng vậy, lương. Cô đánh máy có đau ngực không? Thật đáng buồn để bộ ngực đẹp như thế kia lại bỗng nhiên bị đau.
    - Ngực cháu không bị đau gì cả.
    - Tôi rất mừng. Cô có lạnh không?
    - Tại sao cháu lại có thể lạnh được ạ?
    - Áo ngoài của cô mỏng và trong suốt thế này... Kìa, đấy, nhìn rõ cả cánh tay. Đôi tay cô đẹp quá. Cơ trên tay cô có săn chắc không?
    - Để tay tôi được yên!
    - Cưng... một phút nào... khoan... Sao lại giằng ra thế? Để anh xem, tay áo mỏng quá...
    - Sao ông dám! Bỏ tay ra... Tôi đau... Đồ đểu!
    Nina Riadnova vùng ra khỏi đôi tay gân guốc của lão già Miskin, chạy vào gian phòng lớn, nơi những nhân viên khác của phòng điều vận đang làm việc.
    Tóc cô bị xô lệch sang bên, tay trái cô, chỗ phía trên khuỷu, đau âm ỉ, khó chịu.
    - Đồ mất dạy, - Nina rủa thầm. - Ta sẽ không bỏ qua chuyện này đâu!
    Cô đậy vỏ lên chiếc máy chữ, mặc áo khoác ngoài, rời khỏi nơi làm việc; khi đã ra ngoài phố, cô dừng lại trên vỉa hè, ngẫm nghĩ: "Mình phải đến gặp ai nhỉ? Đến luật sư vậy".
    2
    Luật sư Iazưtrnicov ngay lập tức tiếp Nina và nghe cô kể rất chăm chú.
    - Đểu đến thế là cùng! Mà lại già nữa kia đấy! Bây giờ cô muốn gì? - luật sư Iazưtrnicov dịu dàng hỏi cô.
    - Có thể tống lão đi Xibiri được không? - Nina hỏi.
    - Xibiri thì không được... Nhưng khởi kiện bắt hắn ta phải chịu trách nhiệm nói chung thì được.
    - Thì anh khởi kiện đi.
    - Cô có nhân chứng không?
    - Tôi là nhân chứng đây! - Nina đáp ngay.
    - Không được, cô là người bị hại. Nếu như không có nhân chứng thì cô có dấu vết xâm hại nào không?
    - Tất nhiên là có. Lão ta xâm hại tôi rất thô bỉ. Bóp chặt lấy tay tôi. Có lẽ bây giờ vẫn còn vết tím bầm.
    Luật sư Iazưtrnicov trầm ngâm, nhìn bộ ngực lộng lẫy của Nina, nhìn cặp môi đẹp và đôi má ửng hồng - một giọt nước mắt nhỏ trào ra và chảy dài bên má của cô gái.
    - Cho tôi xem tay nào, - luật sư nói.
    - Ở chỗ này, trong áo ấy.
    - Nhưng phải cởi áo ra.
    - Nhưng anh không phải bác sĩ, mà là luật sư, - Nina ngạc nhiên.
    - Điều đó không có ý nghĩa gì hết. Chức năng bác sĩ và chức năng luật sư gần nhau đến mức nhiều khi chúng hòa lẫn vào với nhau. Cô có biết bằng chứng ngoại phạm là gì không?
    - Không, tôi không biết.
    - Ấy thế đấy. Để xác định tội phạm, tôi trước hết cần phải xác định bằng chứng ngoại phạm của cô. Cởi áo ra.
    Nina đỏ mặt, thở dài, vụng về tháo mấy cái móc khuy áo và kéo một bên vai áo xuống.
    Luật sư giúp cô cởi áo. Khi cánh tay mềm mại trắng hồng của Nina lộ ra với một chỗ lõm nhỏ nơi khuỷu, luật sư đưa mấy ngón tay sờ lên chỗ có vết đỏ gần bờ vai trắng hồng và lịch thiệp nói:
    - Xin lỗi, tôi cần phải xác nhận bằng chứng. Giơ tay lên. Thế, cái gì đây? Ngực à?
    - Đừng động vào tôi! - Nina hét lên. - Làm sao anh dám?!
    Run rẩy toàn thân, cô chụp vội lấy tay áo khoác và vội vã mặc vào.
    - Gì mà cô giận dữ thế? Tôi còn cần phải xác định để loại bỏ khả năng kháng kiện...
    - Anh là đồ mất dạy! - Nina cắt ngang, dập mạnh cửa, bước ra khỏi phòng.
    Bước đi ngoài phố, cô thầm nhủ:
    - Mình đến gặp luật sư để làm gì nhỉ? Đáng ra mình cần đến gặp bác sĩ xin giấy chứng nhận về việc xâm hại thô bỉ này mới phải.
    3
    Bác sĩ Dubiago là một người đàn ông đứng tuổi đạo mạo.
    Ông tỏ vẻ hết sức thông cảm với Nina, lắng nghe cô kể, chửi rủa lão trưởng phòng điều vận và gã luật sư, rồi nói:
    - Cởi đồ ra.
    Nina cởi áo ngoài, nhưng bác sĩ Dubiago xoa tay bằng một động tác rất chuyên nghiệp và nói:
    - Cô, thế này, cởi hết ra...
    - Hết là thế nào? - Nina bùng lên. - Lão ta túm lấy tay tôi. Tôi chỉ cho ông xem tay thôi.
    Bác sĩ ngắm nghía thân hình Nina, bờ vai trắng như sữa của cô, và dang hai tay ra.
    - Dù sao thì cô cũng phải cởi hết... Tôi cần phải có một cái nhìn tổng thể về cô. Xin lỗi, để tôi giúp cô.
    Ông cúi xuống bên Nina, khám phá cô bằng đôi mắt cận thị, nhưng chỉ một phút sau cái vung tay của Nina đã đánh văng khỏi mũi ông cặp kính cận, khiến bác sĩ Dubiago nhất thời mất đi không chỉ khả năng có một cái nhìn tổng thể, mà cả cái nhìn bình thường cũng không thể có.
    - Để tôi yên.. Lạy Chúa! Tất cả đàn ông đều đểu.
    4
    Rời khỏi nhà bác sĩ Dubiago, Nina toàn thân run rẩy vì giận dữ và phẫn nộ.
    "Đấy - những người bạn của loài người đấy! Những con người trí thức đấy!... Không, cần phải vạch mặt, phanh phui, tố giác tất cả cái lũ đểu giả mang mặt nạ đạo đức này".
    Nina đi loanh quanh trên các hè phố một hồi, bình tĩnh lại ít nhiều, rồi quyết định đến gặp nhà báo Gromov, - một nhân vật tên tuổi, có tiếng là đàng hoàng, trung thực, không thể mua chuộc được, một tuần từ hai đến ba lần thẳng tay vạch mặt sự dối trá.
    Nhà báo Gromov thoạt đầu tiếp Nina không được niềm nở cho lắm; nhưng sau khi nghe xong câu chuyện của cô, anh đã tỏ vẻ cảm thông với những phiêu lưu bất hạnh của cô.
    - Cha cha! - anh cười cay đắng. - Thấy chưa, những con người tốt đẹp có trách nhiệm chữa trị vết thương và giảm nhẹ đau đớn cho loài người đau khổ! Thấy chưa những kẻ bảo vệ nhân dân bị áp bức và lăng nhục, những đại diện cho chân lý công bằng! Họ đã bị rơi mặt nạ văn hóa ngay trong lần đụng chạm vớ vẩn nhất với cuộc sống. Một lũ man rợ, đến tận giờ vẫn sống bằng xác thịt... Cha - cha! Ta biết họ mà.
    - Có phải cởi áo ra không ạ? - Nina rụt rè hỏi.
    - Cởi áo? Cởi để làm gì? Mà... cũng có thể cởi ra. Thử xem những cái dấu vết... hừm... của văn hóa.
    Nhìn thấy cánh tay trần và khoảng vai của Nina, Gromov nheo mắt lắc đầu:
    - Nhưng mà... tay của cô em... chẳng lẽ có thể đem trưng những hiện vật như thế này ra để quyến rũ nhân loại ư? Mặc vào đi. Hay là... không... gượm đã... Có mùi thơm gì thế này? Thế nào, nếu như tôi hôn vào cánh tay này, vào đây, ở khuỷu... Chà, hừm... chắc cô em cũng đồng ý rằng cô em chẳng thiệt hại gì, mà tôi lại có được một cảm giác thú vị mới mẻ để...
    Gromov không có dịp được hưởng cái cảm giác thú vị đó. Nina kiên quyết từ chối nụ hôn; cô khoác lại áo vào và bỏ đi.
    Về đến nhà, cô cười trong nước mắt.
    "Lạy Chúa tôi, đàn ông rặt một lũ đểu cáng và ngu ngốc!".
    5
    Buổi tối, Nina ngồi khóc trong phòng.
    Rồi bởi vì rất muốn chia sẻ nỗi đau khổ của mình với một ai đó, cô thay áo và đi sang phòng chàng sinh viên tự nhiên học Ikhnevmonov sống bên cạnh trong cùng khu chung cư.
    Ikhnevmonov suốt ngày đêm chỉ ôm lấy đống sách, bao giờ người ta cũng trông thấy anh cúi sát khuôn mặt đẹp, xanh xao trên những trang sách in, vì vậy Nina gọi đùa anh là ngài giáo sư.
    Khi Nina bước vào, Ikhnevmonov ngước đầu lên khỏi trang sách, hất tóc ra sau và nói:
    - Chào cô Nina! Nếu cô muốn uống chè, thì chè và giăm bông ở kia. Còn Ikhnevmonov phải đọc nốt chương này đã.
    - Hôm nay em bị làm nhục, anh Ikhnevmonov ạ, - vừa ngồi xuống Nina vừa nói.
    - Sao?.. Ai?
    - Một luật sư, một bác sĩ, một lão già. Toàn bọn đểu!
    - Người ta làm nhục bạn như thế nào?
    - Một người bóp tay đến bầm tím, còn bọn khác thì dòm ngó và cứ bám riết lấy...
    - Thế... - Ikhnemonov lật trang sách, nói. - Thiệt quá đáng.
    - Tay vẫn đau, khó chịu, - Nina than vãn.
    - Một lũ đê tiện! Bạn uống trà đi!
    - Có lẽ, - Nina buồn rầu mỉm cười, - cả anh cũng muốn xem tay em như mấy người kia?
    - Xem để làm gì? - chàng sinh viên mỉm cười. - Có vết bầm - bạn nói tôi tin rồi mà.
    Nina uống trà. Ikhnemonov giở từng trang sách.
    - Đến tận giờ cánh tay vẫn rát, - Nina lại than thở. - Có phải đắp thuốc không anh nhỉ?
    - Tôi không biết.
    - Hay là để anh xem tay? Em biết anh không như những người khác, em tin anh.
    Ikhnevmonov nhún vai.
    - Làm phiền bạn làm gì?... Nếu tôi là thầy thuốc thì tôi đã giúp bạn rồi. Nhưng tôi học tự nhiên...
    Nina cắn môi, đứng dậy và khẩn khoản:
    - Nhưng dù sao anh cũng nhìn qua một tí.
    - Thì nào, đưa tay bạn đây... Đừng lo... bạn chỉ tuột áo khỏi vai... thế... Đây à?.. Hừm. Đúng là vết bầm. Cái lũ đàn ông này. Nhưng nó sẽ chóng khỏi thôi.
    Ikhnemonov lắc đầu đầy thông cảm và lại ngồi xuống chúi đầu vào quyển sách.
    Nina ngồi im lặng, làn da trên vai màu sữa sáng đục lên dưới ánh đèn vàng vọt.
    - Bạn khoác áo vào đi, - Ikhnemonov nói. - ở đây lạnh lắm.
    Tim Nina thắt lại.
    - Lão lại còn véo chân em nữa, - Nina bất ngờ nói sau một hồi im lặng.
    - Cái đồ đốn mạt! - Chàng sinh viên lắc đầu.
    - Chỉ anh xem nhé?
    Nina cắn môi và muốn kéo váy lên, nhưng chàng sinh viên đứng dậy nói:
    - Để làm gì? Bạn lại phải cởi cả tất, mà ở đây gió lùa lạnh lắm. Bạn sẽ cảm mất thôi, chẳng hay ho gì. Tôi có biết mô tê gì về y học cả đâu, như trong dân gian người ta vẫn nói ấy. Bạn uống trà đi.
    Chàng lại vùi đầu vào sách. Nina ngồi thêm một lúc, thở dài và lắc đầu:
    - Thôi em về đây. Không thì nói chuyện làm anh mất tập trung công việc.
    - Không sao đâu, - Ikhnevmonov nói, bắt tay Nina thật chặt khi tiễn cô ra cửa.
    Bước vào phòng mình, Nina thả người xuống giường. Và, khép mi mắt lại, một lần nữa cô thì thầm:
    - Tất cả đàn ông đều đểu!
  3. estrella

    estrella Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/03/2004
    Bài viết:
    406
    Đã được thích:
    0
    1.Kẻ thù lớn nhất đời con là nó(vơ con).
    2.Ngu dốt lớn nhất cua đơi`con la không hiểu được no''.
    3.Thất'' bại lớn nhât'' của đơi`con la`kho bỏ đươc nó.
    4.bi ai lơn''nhât''của con la` phải sống với no''.
    5.Sai lam`lon'' nhat'' cua con la`quyet'' dinh lay'' no''.
    6.Toi loi lon''nhat'' cua con la`nghe no''.
    7.Dang'' thuong nhat'' cua doi` con la`bi no''sai khien''.
    8.Dang'' kham phuc lon'' nhat'' cua con la` con van~ chiu duoc no''.
    9.Phá sản lơn'' nhất của đơi`con la` cuộc đơi` con mất trong tay no''.
    10.Tài sản lớn nhất đơi`con là những thứ nó đang giữ
    11.Mon'' nợ lớn nhất của đơi`con là tơ` giấy ly hôn.
    12 Lễ vật lơn'' nhât'' đơi` con la` sự hêt'' lòng của no'' với con.
    13.Khiếm khuyết lớn nhất của đơi`con là con không lấy được tiền của nó
  4. estrella

    estrella Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/03/2004
    Bài viết:
    406
    Đã được thích:
    0
    * Người mẹ mất hai mươi năm để làm đứa con trai thành người đàn ông. Người phụ nữ khác chỉ mất hai mươi phút để biến nó thành thằng....ngốc.
    * Không ai ngốc mãi. Ai cũng chỉ thỉnh thỏang....ngốc.
    * Trên thế gian tồn tại hai cách để thành đạt. Một là bằng lao động cần cù của bản thân. Hai là bằng sự ngu ngốc của....kẻ khác
    * Nếu muốn tránh gặp một thằng ngốc thì trước hết hãy đập vỡ...cái gương của mình
    * Đất lành chim đậu, đất không lành....đất nhậu chim luôn
  5. estrella

    estrella Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/03/2004
    Bài viết:
    406
    Đã được thích:
    0
    Truyện trong sáng nha, ko phai bậy đâu đấy :
    1. Đây là lần đầu tiên của bạn.
    Bạn nằm xuống , cơ bắp căng cứng. Bạn đẩy anh ấy ra và cố tìm một câu xin lỗi, nhưng anh ta ko chịu bị đẩy ra dễ dàng như vậy .Anh ấy hỏi bạn có sợ khong ? và bạn đã lắc đầu một cách dũng cảm.
    Anh ta là người có nhiều kinh nghiệm hon bạn . Ngay cú đầu tiên , ngón tay anh ấy đã chạm đúng điểm cần thiết . Anh ấy tiến sâu hơn và bạn run rẩy toàn thân . Toàn cơ thể bạn căng thẳng chờ đợi , nhưng anh ấy thật sự dịu dàng như đã hứa với bạn .
    Anh ấy nhìn thẳng vào mắt bạn và hãy nói rằng bạn hãy tin anh ấy . Anh ấy đã làm nhiều lần trước đây rùi , nhìn nụ cười dễ thương của anh bạn thấy bớt căng thẳng nhiều và bạn mở rộng ra cho anh ấy có thể vào một cách dễ dàng .
    Bạn nài xin anh ấy hãy nhanh chóng hơn nữa nhưng anh ta vẫn từ từ chuẩn bị để bạn ít đau đớn nhất . Và anh ấy tiến vào gần , sâu hơn, sâu hơn...bạn cảm thấy một cảm giác đau đớn dâng tràn và chạy khắp cơ thể , bạn thấy râm ran và khẽ rên lên một tiếng khe khẽ , một tia máu nhỏ đã chảy ra khi anh ấy đang tiếp tục .
    Anh ấy nhìn bạn lo lắng và hỏi bạn đau lắm ko ? Mắt bạn rưnng rưng nhưng bạn lắc đầu và nói anh ấy cứ tiếp tục...
    Anh ấy thò ra thụt vào với sự chuẩn xác của bao nhiêu năm kinh nghiệm . Nhưng lúc này bạn đã tê liệt hoàn toàn để có thể thấy những cảm giác trong thân thể bạn, sau một vài giây phút tê liệt bạn bỗng thấy một điều gì đó cháy bỏng bùng lên và anh ta lấy nó ra .
    Bạn nằm thở hổn hển , nhẹ cả người vì cuối cùng đã xong , anh ấy nhìn bạn với nụ cười ấm áp và nói với bạn rằng bạn thật là người ngoan cưòng , từ trước dến nay anh ta chưa bao giờ thấy.
    [...]
    tiết lộ đây là đi khám răng đấy
    2. Vợ: Từ từ đã anh ......
    Chồng: Từ từ là thế nào? Em kêu khẽ thôi! Thôi em cho anh quay lại. Cứ bắt nó dựng đứng thế này thì anh khó nghĩ quá ..........
    Vợ: Ừ thì nằm...... Ái ! Anh lại trượt rồi......
    Chồng: Thế .... Ngửa mặt lên....Rồi...... Thôi kiểu này khó quá. Để anh quay lại nhé cho dễ......
    Vợ: Nhanh lên......... Thế ..... Nhét nó vào....... Hừ Hừ..........!!!!!!!!!!!
    Chồng: Nhưng anh sợ không vừa!!!!!!!!!!!
    Vợ: Cứ nhét vào....... Đàn ông gì mà...............
    Chồng: Làm sao ?
    hehe đây là 2 vợ chồng đang xếp hình nghen
    3.Thấy con gái mình và thằng bạn trai ở trong phòng đã lâu, bà Năm Trầu rất lo lắng. Rón rén lại gần cửa để nghe xem chuyện gì xảy ra, bà Năm tái mặt khi nghe cuộc đối thoại bên trong. Tiếng cô gái rên rỉ một cách đê mê:
    - Ồ phê quá ! Hơi đau nhưng không sao, vô thêm chút nữa đi ! Đúng rồi đó! Đừng có ngừng nha !
    Bà Năm chưa biết nên phản ứng thế nào thì lại nghe tiếp tục :
    Ôi sướng quá ! Đừng có rút ra nha ! Làm mạnh đi ! Ôi thật là sướng ! Hồi nào tới giờ em chưa bao giờ chơi trò này đó ! Anh đưa giùm em miếng khăn giấy để em lau... Nghe tới đây, bà Năm tông cửa vào.
    Mọi nguời thử đoán xem là bà năm thấy gì vậy???
    4._ Cô ơi cô,cô làm ơn banh hai cái chân ra cho tui đút con cu tui vô một chút .
    nàng lên tiếng:
    _Cu ông sao ông hông đút ở đâu mà đút ở đây ?
    _ Làm ơn chỉ có cô là tui đút cu tui vô dược thôi chứ cũa mấy chổ bà kia chật lắm tui đút hông vô .
    Thấy anh ta năn nĩ quá nàng thở dài:
    _10 phút thôi đó .
    chàng mừng rỡ :
    _ Không cần nhiều miễn có đút vô đó vài phút là được .
    Khoảng 5 phút sau xe đã đến chổ mà chàng muốn dừng , anh ta bèn nói với nàng :
    _ Cô làm ơn banh cái chân ra cho tui rút con cu tui ra dùm .
    nàng cáu gắt:
    _Đút vô rút ra hoài đã bảo mới được vài phút là đòi lấy ra tui thiệt muốn cho con cu của ông chết luôn ở trỏng
    _ Cô thông cảm , đến lúc tui phải xuống rùi ... Để lâu cu tui ngạt thở chết thì bỏ xừ ...
    chep chẹp ...
  6. gio_mua_dong_bac2001

    gio_mua_dong_bac2001 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/04/2004
    Bài viết:
    967
    Đã được thích:
    0
    Tiếp chuyện động vật thú vật người đầy thú tính:
    Kỳ V:
    Bà zà và Mèo.
    1 Goá phụ. Lọm khọm. Chán đời. Sống trong 1 ngôi nhà cổ. Thời gian đã giáng những đòn hiểm ác lên khuôn mặt mụ.
    1 Hôm, chán việc.....thủ dâm và sờ mó con mèo zà, goá phụ đi dọn nhà. Goá phụ lau chùi cái đèn cũ kỹ. ...Bụp, Phập........Thần đèn hiện ra.
    - Dcm, mãi mới chui ra được...chậc........à chào bà zà. Muốn gì? cho bà 3 điều ước.
    Goá phụ sướng đến mức........... cực khoái:
    - Điều 1: Biến ngôi nhà này thành một lâu đài tráng lệ
    - Điều 2: Biến tôi thành một nàng công chúa bốc lửa, lúc nào cũng...hừng hực ham muốn.
    Lại................Phập!!!??? Xong. 2 Điều ước thực hiện trong chốc nhát.
    - Nhanh, ước đi, điều thứ 3, nhanh để ta còn đi........ị!
    Ừm...........Goá phụ nhìn quanh......thấy con mèo.
    - Điều 3: Biến con mèo của tôi thành một chàng hoàng tử đẹp giai để chúng tôi suốt đời sống bên nhau. Chàng không bao giờ bỏ tôi được và ngược lại, tôi cũng vậy.
    Xong. Thật đơn giản. Thần đèn:
    - Thế nhá, ta đi ị đây. Chào.
    Nàng công chúa do lúc nào cũng.....ướt đầm ....ham muốn, ngay lập tức cởi phăng xiêm y sà vào ....ấy hoàng tử.
    Bỗng hoàng tử thô bạo cho công chúa một đạp:
    - Phắn đi
    Công chúa, choáng váng, ngỡ ngàng:
    - Sao vậy? Chàng không thích nhìn em nude à?
    Hoàng tử gầm lên:
    - Dcm, bà không nhớ là tháng trước bà gọi người đến thiến tôi rồi à?!!!
  7. along_the_road

    along_the_road Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/08/2005
    Bài viết:
    112
    Đã được thích:
    0
    Xin lỗi các bạn!
    Thật sự tôi bắt đầu đọc từ trang 8 này, thấy bài của kid_lam_dieu thật là vui. Nhưng khi đọc bài của estrella và gio_mua_dong_bac2001 thì tôi không thể không nhăn mặt mà kinh hãi cho box Làm Quen này. Tôi đã định nhấn nút than phiền rồi, hoặc là để yêu cầu xoá bài, hoặc là để yêu cầu chuyển topic sang box Những người thích đùa hoặc box Truyện cười, nhưng rồi lại nghĩa là góp ý với các bạn trước thì hơn.
    Tuy không quen biết nhưng tôi đánh bạo có mấy lời góp ý, mong các bạn không phiền!
    Mấy chuyện tiếu lâm dân gian về những sinh hoạt tế nhị thì đâu phải chuyện lạ. Các bạn đem ra đùa giữa nơi công cộng như vậy chẳng chứng tỏ được điều gì.
    Tôi còn có thể khẳng định rằng tôi biết nhiều chuyện tiếu lâm "hay" hơn và lạ hơn những chuyện của các bạn nữa. "Nghệ thuật" dùng từ thô tục của tôi thì còn không ai chê trách được cơ bạn gio_mua_dong_bac2001 ạ.
    Nhưng tôi nghĩ nếu như là mấy anh em thân thiết đùa nhau bên bàn trà tiệc rượu thì là vui, là dí dỏm thật, chứ còn đem nói trước mặt cả nhiều người lạ nữa thì quả là phản cảm và bất lịch sự vô cùng.
    Tôi không dám nói thêm nữa. Mong các bạn nhận thức rõ forum là của nhiều người. Chúc mọi người vui vẻ và chứng tỏ thần thái F 177 thông minh dí dỏm văn minh!
    Được along_the_road sửa chữa / chuyển vào 02:41 ngày 05/10/2005
  8. steyer_aug

    steyer_aug Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    11/05/2005
    Bài viết:
    1.002
    Đã được thích:
    5
    4rum cũng 1 phần để giải trí mà bạn,chuyện thô tục chửi bậy thì ở Box nào cũng có mà,vào thấy kô hợp thì ra thui,hì,giải trí ý mà
    Được steyer_aug sửa chữa / chuyển vào 01:11 ngày 05/10/2005
  9. hidetoshi

    hidetoshi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/12/2003
    Bài viết:
    3.585
    Đã được thích:
    0
    truyện này hay thật
    Góp 1 truyện kẻo bị nói là spam:
    Muốn nghe mỗi ngày
    Sau khi ly dị, người chồng vẫn điện thoại cho vợ hàng ngày. Sau một thời gian, bà vợ không đủ kiên nhẫn mới quát lên.
    - Này, ông đừng gọi cho tôi nữa có được không? Tôi đã nói hàng trăm lần là chúng ta đã ly dị rồi cơ mà!
    - Tôi biết thế nhưng vẫn muốn được nghe lại điều đó mỗi ngày.
  10. nguoitimviec2003

    nguoitimviec2003 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/03/2004
    Bài viết:
    456
    Đã được thích:
    0
    gửi mấy cái ảnh cho cả nhà coi seo:
    [​IMG]
    phát nữa nè[​IMG]
    nữauntitled.bmp

Chia sẻ trang này