1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Cam nhan cua HCMC ve ly cafe ?????

Chủ đề trong 'Tản mạn Sài Gòn' bởi co_khong_anh_new, 05/04/2002.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. reddevils

    reddevils Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    18/06/2001
    Bài viết:
    1.376
    Đã được thích:
    0
    hihi, cafe sữa là ngon nhứt rùi! cứ bùn là fải uống cafe đen sao? hì, cafe sữa cũng ưu tư được chán!
    reddevils
    Được sửa chữa bởi - reddevils vào 09/05/2002 23:31
  2. william

    william Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    31/01/2002
    Bài viết:
    1.998
    Đã được thích:
    1
    nói thật khi buồn tui không bao giờ đi uống cafe,mà sẽ tìm việc gì đó để làm hoặc đi chơi thể thao.tui chỉ đi uống cafe khi có bạn bè xung quanh thôi,lúc đó mỗi người cùng nói cùng cười,cùng uống,cùng ôn lại những kỉ niệm cũ,lúc đó tui thật sự được thư giãn,thật sự thoải mái ở giữa bạn bè
    cafe không chỉ là nơi trút nỗi buồn mà còn là nơi chia sẻ những niềm vui
    Gạch đá có thể làm ta bị thương,
    Nhưng lời nói mới thực sự làm ta đau

  3. Mitdac

    Mitdac Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/12/2000
    Bài viết:
    3.065
    Đã được thích:
    0
    Cafe à ? Có bao giờ tôi uống cafe đâu?Trừ cái lần đi BMT, lúc ấy uống ly cafe bé xíu mà như uống cả bát thuốc Bắc vậy..đắng ngắt...Tôi chẳng hiểu tại sao người ta lại uống cafe nữa ...sáng sớm ..cafe..vậy mà đủ sức đi làm, giỏi thật !...chiều tối đi chơi ...cũng cafe...buồn tình...lại cafe.Lúc buồn sao lại đi uống cafe cho mất ngủ ??? Uống rượu đi! Ngủ liền à ! Sáng mai tỉnh dậy,....lại cafe

    MITDAC@.....


    You know that people are funny sometimes,
    'Cause they just can't wait to get hurt again...
  4. votrungh

    votrungh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/10/2001
    Bài viết:
    3.461
    Đã được thích:
    1
    Cà phê ...
    ( Nhân thấy mọi người bàn chuyện cà phê ... )
    Chẳng biết Sài Gòn có bao nhiêu những quán cà phê
    Tôi chỉ biết rằng tôi đã ngồi nhiều lắm
    Những hàng cây hai bên đường mưa nắng
    Ngày ấy chỉ là những nhánh lá con con
    Thời gian cứ trôi và trái đất cứ tròn
    Người cứ đến rồi đi và cà phê cứ đắng
    Xưa người ta uống cà phê để tìm yên lặng
    Giờ người ta uống cà phê để được nói cười
    Chuyện uống cà phê nghĩ cũng vui vui
    Có nhiều người uống cả đời cà phê mà không biết hạt cà phê dài hay ngắn
    Như tôi lớn lên giữa những rừng cà phê hoa trắng
    Mà ngồi quán cà phê chỉ thích uống trà
    Ngồi quán cà phê giữa các cụ già
    Nghe đủ chuyện cổ kim , học mấy đường chiếu tướng
    Ngồi cà phê cùng lũ bạn lười hay ngủ nướng
    Chê bản nhạc này quá buồn , khen cô nọ hát hay
    Những quán cà phê vẫn mở cửa từng ngày
    Những cô hàng cà phê vẫn ban phát những nụ cười hồn hậu
    Quán cà phê vẫn chẳng là quán nhậu
    Cà phê vẫn là một nền văn hóa rất riêng
    Cà phê tan trên môi của cả ba miền
    Miền Bắc thích uống " nâu " , miền Trung thích đậm
    Miền Nam thích cà phê pha sẵn
    Hỏi Ban Mê Thuột ở đâu nhiều kẻ gãi đầu
    Cà phê bây giờ phong phú gì đâu
    Từ chiếc ghế đẩu lề đường đến sân vườn , phòng máy lạnh
    Dân uống cà phê càng ngày càng "chảnh "
    Cà phê ngon đã đành , người bán cũng phải xinh
    Những quán cà phê nhạc nhẽo xập xình
    Nối nhau đến tận những vùng sông nước
    Có lẽ một ngày ta chẳng còn tìm được
    Một vùng ngoại ô nguyên vẹn ruộng đồng
    Uống một tách cà phê mà nên vợ nên chồng
    Thêm một tý đường mà nụ cười ngọt lắm
    Người uống cà phê , tôi uống trà ngồi ngắm
    Ngẫm thấy vui vui nhiều chuyện trên đời
    Một ngày nào kia cà phê sẽ được mời
    Bởi những nàng rô - bô có mắt thần chớp chớp
    Thay vì " Cho ly đen ! " , người ta gọi cà phê bằng Internet
    Ai có nhớ những ngày ngồi quán uống cà phê ?
    23.8.99
    Votrungh@
  5. fanxifang

    fanxifang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/01/2002
    Bài viết:
    25
    Đã được thích:
    0
    Hồi mời 18 tuổi, đêm Noel, tôi và nhỏ bạn thân đã dắt nhau vào một quán cafe uống thử vị đắng cho biết thế nào là cafe...Lúc ấy, cảm giác của một con bé 18 về cafe chỉ là sự thích thú khi mình làm được một điều gì đó mà trước đó mình chưa hề làm...chỉ mỗi cảm giác chiến thắng ấy thôi, cũng đủ để tôi quên đi cafe đắng hay ngọt(, à , nhớ ra rồi, đắng nghét, chả ngon lành gì...)
    Thế mà cũng đã lâu lắm rồi tôi chưa hề uống lại cafe. Hình như là vì chưa co lý do gì cả...Dễ cũng đã 4 năm rồi...
    Bây giờ thì tôi lại tự hứa, nếu chàng trai của tôi mời tôi uống cafe, có lẽ, tôi sẽ uống vì anh...
  6. MrWIN

    MrWIN Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    11/01/2002
    Bài viết:
    133
    Đã được thích:
    0
    Sao lại phải uống vì người khác nhỉ ? Cảm nhận là của mình, thưởng thức là của mình mà ???
    Với tôi, ly cafe có nhiều sắc màu lắm, khi buồn, sẽ khác, khi vui nó sẽ khác. Chỉ biết là nó đã thành một cái không thể thiếu trong cuộc sống hiện tại rồi
    WIN
  7. fanxifang

    fanxifang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/01/2002
    Bài viết:
    25
    Đã được thích:
    0
    To Win,
    Tôi đã cảm nhận rồi đấy chứ- cafe chỉ có vị đắng...Nhưng bạn biết không, tôi sẽ chấp nhận vị đắng ấy nếu tôi có sự ngọt ngào của tình yêu
  8. bob43

    bob43 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    08/06/2001
    Bài viết:
    1.980
    Đã được thích:
    0
    Cafe à, luôn luôn có một ý nghĩa riêng của nó. Nhiều lúc, cảm giác là không thể thiếu dù thêm nó chưa chắc mình đã làm được cái gì ghê gớm.............lạ nhỉ.

    NHẤT CẦN THẾ THƯỢNG VÔ NAN SỰ
    BÁCH NHẪN ĐƯỜNG TRUNG HỮU THÁI HÒA

Chia sẻ trang này