1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Cảm nhận: Mắt Huế xưa

Chủ đề trong 'Huế' bởi northernstar_2308, 08/07/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. northernstar_2308

    northernstar_2308 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    15/02/2003
    Bài viết:
    3.263
    Đã được thích:
    1
    Cảm nhận: Mắt Huế xưa


    Mắt Huế xưa




    Tôi không sinh ra ở Huế, điều đó là sự thật. Thời gian tôi ở Huế cũng không nhiều bằng Sài Gòn, Quy Nhơn, Gia Lai hay Hà Nội nên lẽ tất nhiên những kỷ niệm về Huế trong tôi hẳn cũng ít hơn so với những vùng đất kia. Vậy mà, tôi lại yêu Huế - cái tình yêu say đắm đến lạ kỳ mà nếu bạn hỏi, tôi sẽ không làm sao có thể giải thích được cho suông.

    [​IMG]

    Khuôn viên Đại Nội
    Huế đẹp. Tất nhiên là thế rồi! Những thành quách nguy nga mà gió bụi thời gian không làm mờ đi vẻ tráng lệ ngày nào. Dòng Hương trong vắt Những con đường rợp bóng cây... Nhưng nói cho công bằng thì nếu chỉ vì duy nhất lý do là Huế đẹp hay Huế nên thơ như trong các bài thơ, khúc nhạc của tao nhân mạc khách thì có lẽ tôi đã không yêu Huế vì dù nói cách nào thì với một thanh niên như tôi, nhịp sống năng động, vội vã của Sài Gòn hoa lệ với những cuộc vui bất tận hay sự trầm lặng, êm đềm của Hà Nội ắt có sức quyến rũ mãnh liệt hơn nhiều. Và, nếu so sánh tiếp với Quy Nhơn, quê hương tôi, nơi có những triền cát trắng, có con sông dịu dàng của thuở ấu thơ thì dường như mọi sự quyến rũ của Huế hay những miền đất kể trên cũng chẳng còn ấn tượng nhiều cho lắm.
    Nhưng, tôi vẫn yêu Huế, bằng tình yêu của núi rừng, của trái tim tuổi trẻ. Và hơn hết, tôi yêu Huế, bởi vì em. Trở lại Huế xưa, tôi chẳng mong tìm bài thơ ẩn hiện trong chiếc nón, cũng không tìm người áo tím mộng mơ mà tôi trở về đây với đất thần kinh để chợt nhận ra em trong câu hò, tiếng hát, loang loáng trên mặt hồ sen giữa Đại Nội mênh mông. Tôi trở về đây, tìm em bên tường vách rêu phong, trong gió chiều Thiên An hay sương mờ Vỹ Dạ. Tìm em trong cõi nhớ của riêng tôi.
    Có thể em đã quên rồi cái ngày xưa dù vẫn chưa xa lắm. Có thể bước chân của một gã lữ hành không đủ khắc sâu vào tâm khảm của em để trong mưa chiều rơi em chạnh lòng chợt nhớ. Song, trong tôi vẫn đong đầy hình ảnh của em, của cô gái Huế ngày nào tiễn chân tôi trên sân ga với đôi mắt đẫm lệ. Tiếng còi tàu gào thét như tiếng trái tim tôi thét gào. Tôi biết tôi mất em, và tôi biết tôi có em.

    [​IMG]

    ... Giờ này em ở đâu ...
    Hôm nay ngồi đây, một mình với ly cà phê nơi góc Quốc Sự quán, nghe Bảo Yến hát "Mắt Huế Xưa", cảnh vật hãy còn vẹn nguyên mà em tôi thì đã... Không! Dù em không còn hiện hữu giữa nhân gian, dẫu Cố Đô không còn được nghe tiếng hát em xuôi dòng sông Hương nhiều kỷ niệm, em vẫn còn trong tôi như thuở ban đầu. Ngày ấy, em cười, bảo rằng đừng cố gắng tìm em bởi "Je suis òu Je ne suis pas" - em luôn có mặt ở nơi em vắng mặt - em là Huế và Huế cũng chính là em. Sự ngờ nghệch tuổi đôi mươi của tôi đã không kịp hiểu lời em để đến hôm nay tôi đành phải tìm em trong dáng hình của Huế. Ừ thì cũng có thể đó là định mệnh, cũng có thể tạo hóa trớ trêu đã buộc tôi xa vắng một bóng người. Nhưng như thế thì đã sao? Em nào có xa xôi đâu mà vẫn ngự trị ngay trong trái tim tôi - nơi dòng máu tôi cuốn đi và trở lại. Tôi mang em trong tim và mang Huế trong tim để rồi chẳng biết tự bao giờ tôi mặc nhiên xem mình là một phần của Huế cũng như xem Huế là một phần máu thịt của tôi.
    Em đi rồi! Ừ nhỉ! Thượng Đế quyền năng đã chắp cho em đôi cánh để em bay vào cõi hư vô mặc cho tôi mệt nhoài sãi bước đuổi theo trên đường khuya vắng lặng. "Ôi mắt xưa còn đâu nữa... còn trong ta rưng rưng nỗi buồn". Vâng, mọi chuyện rồi cũng sẽ đi qua như vốn dĩ nó phải thế. Rồi tôi cũng sẽ về lại Sài Gòn với bộn bề công việc và lắm nỗi lo toan. Nhưng em hãy cứ tin rằng dù có ở nơi đâu, dù trong hoàn cảnh nào, Huế vẫn giữ nguyên chỗ đứng trang trọng ấy trong tôi. Tập album từ từ xếp lại, nhắm mắt, tôi nhìn thấy gương mặt dịu hiền, thấy em nhoẽn miệng cười như vẫn đang trò chuyện cùng tôi. Phải rồi, em ạ! Anh yêu Huế, vì anh yêu em!
     
    Bài viết của Lệ Thanh, được trích từ Người Viễn Xứ http://nguoivienxu.vietnamnet.vn
  2. Yumi

    Yumi Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    21/02/2002
    Bài viết:
    4.899
    Đã được thích:
    0

    Đôi mắt Huế tôi đẹp diệu kỳ ...
    Xanh như lá liễu rủ hàng mi
    Yumi muốn ngắm mình trong mắt ấy !
    (..^..) Không ngờ ... đôi mắt ấy ... quay đi (..^..)

    Nhớ Huế, nhớ Em ...

  3. ziuziu

    ziuziu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/12/2004
    Bài viết:
    75
    Đã được thích:
    0
    Lúc trước Ziu có đọc 1 cuốn chuyện dài thể loại tiểu thuyết tình báo tên là "Đôi mắt Huế" rất là hay. Kô bít là có ai đã đọc chuyện ni chưa hè
  4. loncon18

    loncon18 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    02/02/2002
    Bài viết:
    1.242
    Đã được thích:
    0
    Haha, tất nhiên mắt loncon ko có đẹp, điều đó là điều dễ thấy, nhưng kô biết răng mấy đứa bạn nói mắt loncon răng buồn quá. Từ cấp hai, lúc đi chơi mấy đứa đó cũng nói thế và cách đây không lâu, đi uống cà phê với thằng bạn, hắn cũng nói như rứa. Hờ hờ
    Lc để ý, mấy o người Huế, thường có đôi mắt buồn, lúc nào cũng nhìn xa xăm cả. Hehe, có khi mô mấy o ngóng trông ai đó đến từ tương lai kô hè.

Chia sẻ trang này