1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Cám ơn Mẹ....!

Chủ đề trong '1983 - Hội Ỉn Sài Gòn' bởi looking, 27/03/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. looking

    looking Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/11/2002
    Bài viết:
    1.311
    Đã được thích:
    0
    Cám ơn Mẹ....!

    Cám ơn mẹ đã cho con sự cân bằng trong cuộc sống

    Chẳng còn gì
     
  2. BarmixeR

    BarmixeR Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/08/2003
    Bài viết:
    73
    Đã được thích:
    0
    Cảm ơn mẹ vì mẹ đã thật sự là 1 người mẹ cứng cỏi để tụi con nương tựa vào. Vì mẹ đã thật sự là 1 người bạn mà con có thể nói tất cả những gì con nghĩ cho mẹ nghe, hiểu con nhất trên cả thế giới này, yêu thương con và cho con những lời khuyên vào những lúc con cần nó nhất. Nhớ quá những khi mẹ con mình thức đến tận 3h sáng chỉ để nói chuyện, kể chuyện cho nhau nghe sau 1 năm xa cách. Tưởng chừng như con không thể vượt qua nổi khi mới từ nhà quay lại đây. Nhớ mẹ đến khóc, đến không ngủ được nhưng rồi cũng qua. Lại mong đến lần gặp sau mẹ nhỉ. Công nhận 2 mẹ con mình 8 dã man thiệt, hehehe...
    Tặng mẹ 1 bông hồng
    Đôi môi có hé mở, mới thu nhận được nụ cười.
  3. bup_be_o_tinh_yeu

    bup_be_o_tinh_yeu Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/03/2002
    Bài viết:
    4.551
    Đã được thích:
    0
    chỉ đến khi con gần như mất đi mẹ, con mới nhận ra mẹ quan trọng đối với con như thế nào... con thấy mình thật có tột khi đã quá vô tình với mẹ trong những năm qua ... đêm nay trong căn nhà trống trải chỉ còn lại mình con cùng em cô quạnh, đứa em nhỏ giật mình trong giấc ngủ gọi mẹ , nước mắt lăn dài trên gương mặt còn thơ ... mẹ ơi, hãy để con chia bớt gánh nặng trên đôi vai mẹ , dẫu có muộn màng xin hãy tha thứ cho con ...
    [​IMG]
  4. looking

    looking Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/11/2002
    Bài viết:
    1.311
    Đã được thích:
    0
    Cám Ơn Mẹ!
    Khi bạn lên một, mẹ chăm sóc bú mớm cho bạn. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách quấy khóc suốt đêm.
    Khi bạn lên hai, mẹ dạy bạn chập chững tập đi. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách chạy thật xa khi mẹ gọi.
    Bạn lên ba, mẹ sửa soạn cho bạn những bữa ăn ngon với tất cả lòng yêu thương. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách hất tung thức ăn xuống sàn.
    Bạn được bốn tuổi, mẹ cho bạn những mẩu bút chì. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách tô vẽ lung tung lên bàn ăn.
    Bạn được năm tuổi, mẹ mặc cho bạn thật đẹp để đi nghỉ. Bạn cảm ơn bằng cách rơi tỏm vào vũng nước bẩn.
    Khi bạn được sáu tuổi, mẹ dẫn bạn đến trường. Bạn cảm ơn mẹ bằng cách gào toáng lên: "Không đi! Không đi!"
    Khi bạn được bảy tuổi, mẹ mua cho bạn một quả bóng. Bạn cảm ơn bằng cách ném nó vào cửa kính nhà bên.
    Khi bạn tám tuổi, mẹ cho bạn một que kem. Bạn cảm ơn bằng cách để kem dây bẩn đầy váy áo.
    Khi bạn chín tuổi, mẹ cho bạn học đàn piano. Bạn cảm ơn bằng cách chẳng khi nào màng đến việc luyện tập.
    Khi bạn tròn mười tuổi, mẹ luôn mang bạn theo cùng, từ sân chơi thể thao đến những bữa tiệc sinh nhật. Bạn cảm ơn bằng cách nhảy ra khỏi xe chẳng thèm ngoái đầu nhìn lại bao giờ.
    Khi bạn mười một tuổi, mẹ dẫn bạn và cả bạn bè đi xem phim. Bạn cảm ơn bằng cách đòi ngồi ở dãy ghế khác.
    Khi bạn mười hai, mẹ khuyến cáo bạn không được xem một vài chương trình truyền hình. Bạn cảm ơn bằng cách chờ cho mẹ đi khỏi là xem cho thỏa thích.
    Khi bạn mười ba, mẹ muốn tự cắt tóc cho bạn. Bạn cảm ơn bằng cách nói rằng mẹ không khéo tay gì cả.
    Khi bạn mười bốn, mẹ cho bạn được đi cắm trại hè cả tháng dài. Bạn cảm ơn bằng cách quên không viết cho mẹ một dòng nào.
    Khi bạn mười lăm, mẹ chỉ mong được ôm con khi từ sở làm trở về. Bạn cảm ơn bằng cách luôn khóa cửa phòng riêng im ỉm.
    Khi bạn mười sáu, mẹ dạy bạn lái xe. Bạn cảm ơn bằng cách giành lấy xe mỗi khi có dịp.
    Khi bạn mười bảy, mẹ đang chờ một cuộc gọi quan trọng. Bạn cảm ơn bằng cách gọi phone cho bạn bè suốt tối.
    Khi bạn mười tám, mẹ sung sướng reo to ở lễ tốt nghiệp trung học của bạn. Bạn cảm ơn bằng cách mải vui chơi với bè bạn đến tận sáng hôm sau mới trở về.
    Khi bạn mười chín, mẹ trả tiền học phí cho bạn, chở bạn đến tận trường đại học, mang vác giỏ xách cho bạn đến tận ký túc xá. Bạn cảm ơn bằng cách chào mẹ tít bên ngoài cổng để khỏi phải xấu hổ trước bạn bè.
    Khi bạn đã hai mươi, mẹ dò hỏi bạn có để ý đến ai chưa. Bạn cảm ơn bằng cách trả lời: "Đó không phải là việc của mẹ".
    Khi bạn hai mươi mốt, mẹ gợi ý một vài nghề nghiệp chuẩn bị cho tương lai. Bạn cảm ơn bằng cách đáp lại rằng: "Con không muốn làm nghề giống mẹ".
    Khi bạn hai mươi hai tuổi, mẹ ôm chặt bạn trong lễ tốt nghiệp đại học. Bạn cảm ơn bằng cách hỏi xem mẹ có thể thưởng bạn một chuyến du lịch châu Âu.
    Khi bạn hai mươi ba, mẹ sắm sanh vật dụng cho căn hộ riêng của bạn. Bạn cảm ơn bằng cách nói với bạn bè chúng thật xấu xí.
    Khi bạn hai mươi bốn, mẹ gặp mặt người bạn đời tương lai của bạn và hỏi han bạn về kế hoạch mai sau. Bạn cảm ơn bằng cách nổi cáu rền rĩ: "Thôi mà, mẹ, xin mẹ...".
    Khi bạn hai mươi lăm, mẹ giúp bạn trang trải chi phí tiệc cưới, và mẹ vừa khóc vừa nói rằng mẹ yêu bạn biết chừng nào. Bạn cảm ơn bằng cách đi hưởng tuần trăng mật một vòng đất nước.
    Khi bạn đã ba mươi, mẹ gọi điện cho bạn để khuyên bảo về chuyện con cái. Bạn cảm ơn bằng cách trả lời: "Thời nay mọi việc đã khác xưa!"
    Khi bạn bốn mươi, mẹ gọi điện cho bạn để nhắc nhở sinh nhật của một người họ hàng. Bạn cảm ơn bằng cách nói rằng bạn đang bận rộn ghê lắm.
    Khi bạn năm mươi, mẹ cảm thấy tuổi già cần được sự chăm nom của con cái. Bạn cảm ơn bằng cách đọc cho mẹ nghe về gánh nặng cha mẹ già đối với con cái như thế nào.
    Và rồi, một ngày, mẹ đi xa. Và mọi điều bạn chưa kịp làm như một cái gì thật khủng khiếp dội vào tim bạn.
    Nếu mẹ vẫn còn, đừng bao giờ quên yêu mẹ hơn bao giờ hết...
    Nếu mẹ không còn nữa, hãy luôn nhớ đến tình yêu vô điều kiện của mẹ và hãy mãi khắc ghi...
    Hãy luôn kính yêu mẹ, bởi vì chúng ta chỉ có duy nhất mẹ trong đời
  5. Taro_misaki

    Taro_misaki Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    05/04/2002
    Bài viết:
    180
    Đã được thích:
    0
    Cám ơn mẹ đã cho con biết được cuộc sống như thế nào.
    Cám ơn ba vì những lời dạy bảo và kinh nghiệm sống của ba đã truyền lại cho con.
  6. Carol_moon_eyed

    Carol_moon_eyed Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/06/2004
    Bài viết:
    229
    Đã được thích:
    0
    Mẹ ơi con không thể nói lời cảm ơn mẹ,bởi mỗi lần con định nói ra câu ấy nước mắt con lại trào dâng.....con không biết vì sao nữa....mọi lời nói cứ ứ đọng trong lòng.Mẹ ơi!con xin lỗi......
  7. _matnaden_

    _matnaden_ Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/06/2004
    Bài viết:
    308
    Đã được thích:
    0
    Dù con có trưởng thành như thế nào trong cuộc đời, đối với Mẹ, con vẫn là đứa con bé bỏng của Người!
    BÔNG HỒNG CÀI ÁO​
    Một bông Hồng cho em
    Một bông Hồng cho anh
    Và một bông Hồng cho những ai
    Cho những ai đang còn Mẹ
    Đang còn Mẹ để lòng vui sướng hơn
    Rủi mai này Mẹ hiền có mất đi
    Như đóa hoa không mặt trời
    Như trẻ thơ không nụ cười
    ngỡ đời mình không lớn khôn thêm
    Như bầu trời thiếu ánh sao đêm
    Mẹ, Mẹ là giòng suối dịu hiền
    Mẹ, Mẹ là bài hát thần tiên
    Là bóng mát trên cao
    Là mắt sáng trăng sao
    Là ánh đuốc trong đêm khi lạc lối
    Mẹ, Mẹ là lọn mía ngọt ngào
    Mẹ, Mẹ là nải chuối buồng cau
    Là tiếng dế đêm thâu
    Là nắng ấm nương dâu
    Là vốn liếng yêu thương cho cuộc đời
    Rồi một chiều nào đó anh về nhìn Mẹ yêu, nhìn thật lâu
    Rồi nói, nói với Mẹ rằng "Mẹ ơi, Mẹ ơi, Mẹ có biết hay không ?"
    -Biết gì ? "Biết là, biết là con thương Mẹ không ?"
    Đóa hoa màu hồng vừa cài lên áo đó anh
    Đóa hoa màu hồng vừa cài lên áo đó em
    Thì xin anh, thì xin em
    Hãy cùng tôi vui sướng đi.
    Nghe online: http://www.nghetructuyen.org/trongnuoc/track.asp?ID=13

Chia sẻ trang này