1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Cảm ơn vì đã cho em mượn vai anh-Em biết tìm anh ở đâu bây giờ,người ơi...

Chủ đề trong 'Tình bạn - Tình yêu' bởi nguyenhamy, 30/01/2006.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. nguyenhamy

    nguyenhamy Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    23/11/2002
    Bài viết:
    2.761
    Đã được thích:
    0
    Cảm ơn vì đã cho em mượn vai anh-Em biết tìm anh ở đâu bây giờ,người ơi...

    Tôi rất mong những ai ở quanh phố Giảng Võ có thể giúp tôi tìm anh,tôi không biết gì cả,ngoài khuôn mặt anh-rất đẹp trai,trắng trẻo,và hình dáng anh-rất cao to,anh khoảng tầm 25t,tôi không chắc nữa vì trông anh rất trẻ.Chúng tôi đi cùng trên chuyến xe từ Thanh Hoá và Hà Nội vào sáng mùng 2 Tết này,tôi chỉ biết anh có mặt trên chuyến xe đó vì lý do anh đang đi làm,mà cũng không thấy đem theo hành lý gì cả,đi người không thôi.Anh mặc quần âu kẻ đen,áo khoác kaki xanh lam,1 cái kính đen nhưng anh đeo ngược ra phía sau.

    Mùng 2 Tết - 2006

    7 giờ sáng nay tôi lên chuyến xe từ bến xe khách Thanh Hoá đi Hà Nội.Về quê mấy hôm không quen với khí hậu và điều kiện sống...,nên tôi ốm từ mấy ngày nay,cho đến hôm nay thì tôi sốt rất cao và trước khi lên xe có uống mấy viên Delcogen khiến tôi thấy buồn ngủ vô cùng,lại thêm việc say xe nên gần như chỉ đặt lưng xuống ghế là tôi nhắm mắt thiếp đi không biết xe chuyển bánh từ lúc nào...Tôi không rõ mình đã thiếp đi bao lâu và mình đang đi đến đâu rồi nữa,tôi chỉ mơ hồ cảm giác đầu tôi đang tựa vào một cái gì đó...cho đến khi cảm giác loáng thoáng một tiếng nói bên tai: " em lạnh à "...Phải đến câu nói thứ hai: " em làm sao vậy " mới làm tôi mở mắt...Tôi ngước nhìn lên...,trước mắt tôi là một khuôn mặt với những đường nét rất thân quen,mà mãi cho đến bây giờ tôi mới cảm nhận rõ rệt đó là một khuôn mặt rất giống với một người bạn trai từ hồi cấp 3 của tôi-người tôi thích đầu tiên trong đời và giờ đang ở xa tôi đến nửa vòng trái đất.

    Trở lại với câu chuyện trên chuyến xe đó...

    Sau khi mở mắt,tôi ngước nhìn anh và biết đầu mình đang tựa trên vai anh.Phản ứng tức thời của tôi là trở mình xoay tư thế ngay về phía ngược lại tức là tựa đầu về phía bên cửa sổ của xe và nhắm mắt lại tiếp...Tôi cảm nhận là mình đang sốt vì cảm giác mệt mỏi xâm chiếm khắp cơ thế,tôi thấy người như rã rời...Tôi đang chập chờn thì nghe tiếng anh nói: " em mệt thì cứ dựa vào vai anh,không sao đâu "...Tôi không phản ứng gì,bởi thực ra là tôi quá mệt,trước khi chìm lại vào cơn mê,tôi chỉ nghe bên tai loáng thoáng anh nói chuyện điện thoại với 1 người nào đó tên Quang,nội dung thì tôi không nghe rõ lắm,đại khái anh bảo với người đó anh đang trên xe về HN,tới Phủ Lý rồi,và có thể về trễ một chút.Và tôi không biết gì nữa...,xe đã đi tới đâu,thời gian đã trôi qua như thế nào...tôi không hề hay biết gì...,trong cơn mê tôi chỉ cảm giác tôi đang dựa vào một bờ vai...cảm giác ấm áp...an toàn...thân thuộc...không hiểu sao lại vậy...cả cái mùi keo vuốt tóc,mùi cơ thể,mùi nước hoa đang ngập tràn vào mặt mũi tôi sao cũng thân thuộc đến thế....Lơ mơ lơ mơ tôi vẫn cảm nhận rõ một bàn tay ấm áp nắm chặt lấy bàn tay mình,mỗi lần tôi ho tôi thấy có người kéo cao cổ áo vest lên che cho mình.Và một phút choàng tỉnh,tôi biết mình đang gục đầu vào vai anh,còn anh cũng nghiêng đầu ghé lên đầu tôi ngủ ngon lành...Tôi ngồi yên như thế,không cử động như thể sợ sẽ làm cho một bong bóng xà phòng tan vỡ....Tôi nhắm mắt lại...một cảm giác êm đềm...không biết mình đang mơ hay tỉnh...cảm giác hư hư thực thực một nụ hôn thoáng qua trên má...tôi cũng không rõ lắm về nó...chỉ là cảm giác thôi...Cho đến khi tôi trở về với thực tại bởi tiếng nói: " em ơi về đến HN rồi đấy ",trước khi mở mắt ra tôi vẫn cảm nhận rõ những ngón tay anh đan xen vào ngón tay tôi...một cái vuốt má khẽ khàng...và tôi tỉnh hẳn...Tôi hoàn toàn tỉnh táo sau một giấc ngủ dài,tôi thấy như vừa lên xe ở Thanh Hoá mà đã về tới HN rồi...Nhưng bên cạnh tôi vẫn là anh...nhưng không có gì cả...anh và tôi ngồi ngay ngắn cạnh nhau,người nào ở đúng vị trí người ấy...chúng tôi chỉ ngồi cạnh nhau thôi...như 2 người khách bình thường xa lạ...Hoàn toàn trong suốt chuyến đi,bây giờ chúng tôi mới nói chuyện với nhau câu đầu tiên,anh vừa kịp hỏi tôi về đâu,ai đón,...thì xe đã vào tới bến Giáp Bát.Chúng tôi đứng lên với một thông tin vỏn vẹn về nhau...tôi chỉ mới kịp nghe anh ở Giảng Võ,còn anh cũng còn chưa kịp biết tôi ở đâu...Cả chuyến xe chen nhau ra cửa xuống,tôi cúi xuống gầm xe với tìm túi đồ,ngoái lên thì người ta chen anh ra tới cửa xe mất rồi,tôi đi theo sau chỉ cách anh vài người nữa thôi.Xuống xe,bạn tôi chờ đón ngay sân ga,tôi nhìn xung quanh,anh đang cách tôi khoảng 50m,tôi thấy cảm giác rất lạ..nhưng không gọi vì chưa biết tên anh để mà gọi....Cho đến khi tôi thấy anh ra tới cửa ga và leo lên xe một người xe ôm,mà cho đến giờ tôi chỉ nhớ được là ông ta mặc một cái áo khoác màu đen-trắng.Chiếc xe chở anh phóng vụt đi,tôi như bàng hoàng,tôi không biết mình làm sao nữa,hoàn toàn theo cảm tính,tôi bảo bạn tôi hãy đuổi theo cái xe kia nhanh lên,nhưng chúng tôi còn chưa ra tới nhà gửi xe để lấy xe thì làm sao mà đuổi theo kịp được đây.Giữa sân ga,tôi ngây ngô,thẫn thờ,ngơ ngác...trông như một đứa con nít lạc mất mẹ...Tôi không biết ví von như vậy có chính xác chưa...nhưng thực sự là một cảm giác vụt mất cái gì đó,bị lạc mất cái gì đó...Tôi lên xe bạn chở về mà trong lòng không có một cảm giác gì nữa cả,bạn tôi gặng hỏi đủ kiểu,tôi chỉ có thể thốt ra rằng cho tôi quay trở lại ga Giáp Bát ngay đi...Chúng tôi quay lại đó,tôi cố hình dung ra người xe ôm đó và miêu tả cho một chị bán nước chè chén ngồi ngay cổng ga đó,chị ấy bảo từ lúc chở người khách đó đi thì chưa thấy ông xe ôm đó quay lại.Chị ấy bảo cứ ngồi đợi vì hằng ngày ông xe ôm đó đều đỗ xe ở đây để vào bến bắt khách,nên tôi đã hy vọng...Tôi không biết mình đã ngồi đó bao lâu,lúc xuống xe là khoảng 10h,mà giờ đã quá trưa,HN giữa đông mà nắng nóng,người tôi càng lúc càng nóng hầm hập thêm,bạn tôi giục 2 đứa đi ăn rồi quay lại,tôi bảo: " tao sẽ không ăn đâu nếu không tìm được anh ấy "....Và nó bảo tôi đã bị bỏ bùa mê thuốc lú mất rồi...Nhưng không...tôi biết mình hoàn toàn tỉnh táo...thậm chí là còn tỉnh táo hơn bao giờ hết nữa....Đến khoảng 4h sau khi không biết đã uống bao nhiêu cốc nước ở đó,tôi tuột tay đánh rơi cái cốc..vỡ tan...tôi biết mình đã kiệt sức rồi...Chúng tôi đi về,để lại lời nhắn với số điện thoại liên lạc nhờ chị bán nước mai có gặp thì chuyển giúp cho ông xe ôm đó..Tôi muốn ông ấy sẽ đưa tôi đến nơi mà sáng nay ông ta đã chở anh về đó.

    Tôi không biết tại sao mình tìm anh,tại sao anh vụt biến như một giấc mơ,tại sao mình cần tìm anh để làm gì...nhưng tôi cứ đi tìm...Tôi như đi mò kim đáy bể vậy,con đường Giảng Võ quá dài,nó quá rộng lớn...mênh mang...để cho tôi đi tìm một người .Tôi vẫn hy vọng một phép màu sẽ cho tôi tìm lại anh lần nữa...Có phải là vô vọng không khi tôi đang đi kiếm tìm một người không biết tên...

    Khi tôi đang ngồi type những dòng này thì tôi cảm giác bên vai phải của tôi...tóc tôi vẫn phảng phất mùi quyến rũ...,tôi thấy anh như ở đâu đây...,tôi thấy như vẫn ở trên chuyến xe ấy và dựa vào vai anh...Tôi như kẻ mộng du muốn tìm một giấc mơ không có thực...Tôi không biết làm gì khác ngoài cố tìm cho được người xe ôm đó,và post bài viết này với hy vọng biết đâu anh sẽ đọc nó,hay ai đó biết anh thì sao...Có bao giờ không nhỉ...

    Chợt nghĩ nếu tôi có đăng tìm người thân thì cũng chẳng có đầy đủ thông tin về anh mà đăng,chẳng nhẽ lại tìm người đi cùng chuyến xe ấy...với những cảm xúc lạ kỳ...Không được đâu nhỉ...Nếu mãi mãi không thể tìm thấy anh thì tôi ao ước tất cả đó chỉ như một giấc mộng đẹp khi tôi gục đầu thiếp đi trên một chuyến xe mà thôi....

    Nhất định...nhất định...một ngày sẽ tìm thấy....Bởi khuôn mặt này rất thân quen,mùi hương này rất thân thuộc,cảm giác này rất hiếm thấy...Giữa Hà Nội này,rồi một ngày tôi vẫn sẽ nhận ra...bởi không thể nhầm anh với ai khác được.

    Em đặt tên anh là Angel...







    Được nguyenhamy sửa chữa / chuyển vào 15:56 ngày 01/02/2006
  2. bup_be_o_tinh_yeu

    bup_be_o_tinh_yeu Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/03/2002
    Bài viết:
    4.551
    Đã được thích:
    0
    chúc bạn sớm gặp lại được "định mệnh" của mình
  3. chithanh1982

    chithanh1982 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/10/2004
    Bài viết:
    1.565
    Đã được thích:
    0
    Nếu tôi là bạn thì ngay từ những phút cuối cùng trên xe tôi sẽ hỏi tên và số điện thoại liên lạc,vì anh ta có di động mà Còn lúc xuống xe rồi thì cứ mạnh dạn mà gọi lại cũng có sao đâu.Còn việc đi tìm anh ta thì tôi nói thật là khó,nhưng bạn cứ gắng tìm gặp lại ông xe ôm ở Bến xe Giáp Bát chắc là cũng còn hy vọng.
    Chúc bạn thành công !
  4. yeu_la_cuoi

    yeu_la_cuoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/01/2006
    Bài viết:
    210
    Đã được thích:
    0
    Đó là số phận. nếu lúc đó bạn ko quá mệt có lẽ đã có được số của anh ấy rồi. Chúc bạn tìm được anh ấy
  5. yeu_la_cuoi

    yeu_la_cuoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/01/2006
    Bài viết:
    210
    Đã được thích:
    0
    Mà khoan, bạn ơi từ Thanh Hoá ra đây à? Thế anh ấy có nhuộm tóc không?
  6. nguyenhamy

    nguyenhamy Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    23/11/2002
    Bài viết:
    2.761
    Đã được thích:
    0
    không,My để tóc đen,tỉa ngang vai,sáng nay mặc quần Jeans,áo vest jeans,chuyến xe từ bến xe Thanh Hoá lúc 7h,về tới Giáp Bát lúc khoảng 10h kém gì đó.
  7. yendieu

    yendieu Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/04/2002
    Bài viết:
    1.523
    Đã được thích:
    0
    Nguyenhamy này đoảng quá, thảo nào tìm mãi không gặp chàng.
    Người ta hỏi một đàng, giả nhời một nẻo, đoảng quá cô 2 á!
  8. uic

    uic Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/03/2004
    Bài viết:
    406
    Đã được thích:
    1
    Sao thành viên này lại bị khóa nhỉ. Bạn nên nhờ ai bên an ninh hoặc biết vẽ phác lại hộ khuôn mặt rồi up lên xem, tôi sẽ giúp cô tìm nhanh hơn.
    Con gái mà lãng mạn thế này là khổ đây. Nhưng chú này cũng có vẻ là tay sành điệu.
    Được uic sửa chữa / chuyển vào 00:09 ngày 01/02/2006
  9. nguyenhamy

    nguyenhamy Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    23/11/2002
    Bài viết:
    2.761
    Đã được thích:
    0
    thanks anh,nhưng anh định tìm giúp em kiểu gì vậy ta?rất tiếc là em chẳng quen ai bên an ninh cả,và lại cũng chẳng phải truy nã gì mà cần đến vậy,thui ngại lắm.Nếu anh giúp gì được hay không thì vẫn cảm ơn và chúc mừng năm mới
    p/s: em không biết phác lại thế nào cả,nhưng đây là pic của bạn cũ của em,em ấn tượng với anh kia cũng vì có khuôn mặt với nhiều nét giống người bạn này của em,đặc biệt trên xe lúc anh ấy nhắm mắt ngủ nhìn đôi mắt rất giống với hình dưới lúc bạn em đang nhìn xuống,nhưng anh kia có cao to hơn,khoảng 1m78,chắc nặng tầm 60kg.Không phải dân chơi,bình thường thôi,phong độ đàng hoàng.
    [​IMG]
    [​IMG]
  10. nguyenhamy

    nguyenhamy Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    23/11/2002
    Bài viết:
    2.761
    Đã được thích:
    0
    Trời đoảng thậtLúc đấy em đang xúc động đậy quá mà.Đùa tý chứ,em đọc loáng quá nên nhầm,sorry!
    Không anh ý để tóc đen,may là thế vì tóc vàng tóc xanh thì chắc đã không có cái bài viết này

Chia sẻ trang này