1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Cảm xúc qua những bài ca

Chủ đề trong '1980 Family Hà nội' bởi fallingsnow, 06/08/2004.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. fallingsnow

    fallingsnow Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/03/2004
    Bài viết:
    788
    Đã được thích:
    0
    Cảm xúc qua những bài ca

    "Soledad"

    If only you could see the tears in the world you left behind
    If only you could heal my heart just one more time
    Even when I close my eyes
    There''s an image of your face
    And once again I come to realise
    You''re a loss I can''t replace

    Soledad
    It''s a keeping for the lonely
    Since the day that you were gone
    Why did you leave me
    Soledad
    In my heart you were the only
    And your memory lives on
    Why did you leave me
    Soledad

    Walking down the streets of Nothingville
    Where our love was young and free
    Can''t believe just what an empty place
    It has come to be
    I would give my life away
    If it could only be the same
    Cause I can''t still the voice inside of me
    That is calling out your name

    Soledad
    It''s a keeping for the lonely
    Since the day that you were gone
    Why did you leave me
    Soledad
    In my heart you were the only
    And your memory lives on
    Why did you leave me
    Soledad

    Time will never change the things you told me
    After all we''re meant to be love will bring us back to you and me
    If only you could see

    Soledad
    It''s a keeping for the lonely
    Since the day that you were gone
    Why did you leave me
    Soledad
    In my heart you were the only
    And your memory live on
    Why did you leave me
    Soledad
  2. fallingsnow

    fallingsnow Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/03/2004
    Bài viết:
    788
    Đã được thích:
    0
    Gửi tặng tới những người bạn yêu quí của tôi...hi hi thế là đã nhận bằng tố nghiệp rồi chúng mày nhỉ???giờ chắc chả có cơ hội để gặp mặt nhau nhiều đâu nhỉ???nhớ nhớ chúng mày lắm lắm đấy...muốn nói nhiều nhiều lắm nhưng ứ biết nói zì cả...tặng cho nhóm chúng ta bài hát này nè..hi vọng dù cuộc sống sau này có thế nào thì chúng ta vẫn mãi mãi là những người bạn tốt của nhau nha.....trong 5 năm DH điều làm tao tự hào nhất là có chúng mày là bạn đấy các bạn yêu quí ah- những cô gái xinh đẹp học zỏi, tính hay của tôi ah- luôn mong mọi điều tốt nhất tới chúng mày nhé........LOVE


    "Graduation (Friends Forever)"
    http://letuanlive.info/amnhac/quocte/tonghop/Graduation.htm
    And so we talked all night about the rest of our lives
    Where we''re gonna be when we turn 25
    I keep thinking times will never change
    Keep on thinking things will always be the same
    But when we leave this year we won''t be coming back
    No more hanging out cause we''re on a different track
    And if you got something that you need to say
    You better say it right now cause you don''t have another day
    Cause we''re moving on and we can''t slow down
    These memories are playing like a film without sound
    And I keep thinking of that night in June
    I didn''t know much of love
    But it came too soon
    And there was me and you
    And then we got real blue
    Stay at home talking on the telephone
    We''d get so excited, we''d get so scared
    Laughing at ourselves thinking life''s not fair
    And this is how it feels
    [1] - As we go on
    We remember
    All the times we
    Had together
    And as our lives change
    Come Whatever
    We will still be
    Friends Forever
    So if we get the big jobs
    And we make the big money
    When we look back now
    Will our jokes still be funny?
    Will we still remember everything we learned in school?
    Still be trying to break every single rule
    Will little brainy Bobby be the stockbroker man?
    Will Heather find a job that won''t interfere with her tan?
    I keep, I keep thinking that it''s not goodbye
    Keep on thinking it''s a time to fly
    And this is how it feels
    [Repeat 1]
    La, la, la, la:
    Yeah, yeah, yeah
    La, la, la, la:
    We will still be friends forever
    Will we think about tomorrow like we think about now?
    Can we survive it out there?
    Can we make it somehow?
    I guess I thought that this would never end
    And suddenly it''s like we''re women and men
    Will the past be a shadow that will follow us ''round?
    Will these memories fade when I leave this town
    I keep, I keep thinking that it''s not goodbye
    Keep on thinking it''s a time to fly
    [Repeat 1 (3x)]
  3. fallingsnow

    fallingsnow Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/03/2004
    Bài viết:
    788
    Đã được thích:
    0
    Một lần và mãi mãi
    http://tinhoctreclub.com/toanthang/nhac/mytam/index.htm
    Ngồi một mình giữa đêm xuống nhớ giây phút xưa a đến bên e
    Một nụ hồng nở thơm ngát a đã cho e biết đam mê
    Rồi một ngày bỗng xa vắng bước chân a ra đi cuối trời
    Đoạn đường dài lắm giông tố e bước qua nghe bao xót xa
    Bờ bến dẫu cách xa muôn trùng mà trong tim e luôn nhớ a
    Lời hứa dù có fai màu thì tình e vẫn mãi mãi yêu a
    Một lần và mãi mãi trái tim e luôn mong chờ a
    Hẹn lòng cùng mây gió tình vẫn ko hề đổi thay
    Nụ hồng nào fai dấu chỉ a lãng wen tình đầu
    Một lần và mãi mãi e vẫn mong hoài tiếng yêu ngày nào
    Ngồi một mình giữa đêm xuống nhớ giâyt fút xưa a đến bên e
    Một nụ hồng nở thơm ngát a đã cho e biết đam mê
    Rồi một ngày bỗng xa vắng bước chân a ra đi cuối trời
    Đoan đường dài lắm giông tố e bước qua nghe bao xót xa
    Bờ bến dẫu cách xa muôn trùng mà trong tim e luôn nhớ a
    Lời hứa dù có fai màu thì tình e vẫn mãi mãi yêu a
    MỘt lần vã mãi mãi trái tim e luôn mong chờ a
    Hẹn lònd cùng mây gió tình vẫn ko hề đổi thay
    NỤ hồng nào fai dấu chỉ a lãng wen tình đầu
    MỘt lần và mãi mãi e vẫn mong hoài tiếng yêu nagỳ nào
  4. RocKid

    RocKid Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    18/03/2002
    Bài viết:
    2.351
    Đã được thích:
    0
    Yêu cầu @fallingsnow viết bài đúng nội dung chủ đề.
    Chỉ thấy bài ca, mà không thấy cảm xúc đâu cả

    Được rockid sửa chữa / chuyển vào 23:11 ngày 15/08/2004
  5. Ziangcoi

    Ziangcoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/05/2003
    Bài viết:
    1.003
    Đã được thích:
    0
    Mình cũng muốn viết gì đó mà chẳng thuộc bài hát nào trọn vẹn cả, đành đọc tên bài vậy. Mọi người có biết bài "giọt nước mắt đầu tiên" của Phú Quang không?
  6. ktssunflower

    ktssunflower Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/12/2003
    Bài viết:
    48
    Đã được thích:
    0
    Giọt Nước Mắt Đầu Tiên
    Nhạc Sĩ: Phú Quang
    Trình bày: Thanh Lam
    Chiều nay qua phố
    Bàn chân nghe nhói
    Mà mưa giăng mắt buồn
    Lời ru câu hát buồn
    Hàng cây xào xạc
    Mùa Xuân ngơ ngác
    Giờ anh xa lắm rồi
    Tình yêu xa lắm rồi
    Hỡi người tình xa !
    Giờ anh có hay chăng ?
    Tháng ngày chờ mong
    Một bóng dáng ngóng trông
    Từng đêm trên đường khuya
    Và tiếng ca lẻ loi
    Có phải vì anh mùa Xuân cũng vương buồn ?
    Có phải vì anh mà em đã cô đơn ?
    Giọt nước mắt đầu tiên trong nỗi đau lìa xa !

  7. fallingsnow

    fallingsnow Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/03/2004
    Bài viết:
    788
    Đã được thích:
    0
    CELINE DION
    "Falling Into You"
    http://www.nghetructuyen.org/pop/default.asp?PagePosition=3
    And in your eyes I see ribbons of color
    I see us inside of each other
    I feel my unconscious merge with yours
    And I hear a voice say, "What''s his is hers"
    I''m falling into you
    This dream could come true
    And it feels so good falling into you
    I was afraid to let you in here
    Now I have learned love can''t be made in fear
    The walls begin to tumble down
    And I can''t even see the ground
    I''m falling into you
    This dream could come true
    And it feels so good falling into you
    Falling like a leaf, falling like a star
    Finding a belief, falling where you are
    Catch me, don''t let me drop!
    Love me, don''t ever stop!
    So close your eyes and let me kiss you
    And while you sleep I will miss you
    I''m falling into you
    This dream could come true
    And it feels so good falling into you
    Falling like a leaf, falling like a star
    Finding a belief, falling where you are
    Falling into you
    Falling into you
    Falling into you
  8. tomahawk

    tomahawk Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    26/12/2001
    Bài viết:
    146
    Đã được thích:
    0
    Gửi tặng HN 4 mắt tóc chia chỉa: Thật ra bài này tớ viết cách đây 1 tuần. Tặng cho một cô bạn. Nhưng rồi, có lẽ, tớ nghĩ, người ta không cần đến Bình Yên từ tớ mang đến đâu. Nên tớ có chỉnh sửa đôi chút, rồi post ở đây tặng cậu. Đừng buồn vì mình là "người đến sau" nhé! Vì tớ yêu quí cậu mà. Vào SG đi!
    Đó là một ngày trời mưa. Nằm co người trong chiếc mền mỏng, nghe tiếng mưa rơi tí tách ngoài hiên, nghe tiếng gió rạt rào trên mái tôn. Tiếng nhạc gợn nhẹ trong không gian và quấn lên cùng điệu hoà của gió. Lắng nghe, chăm chú. Rồi vỡ òa ra, khi giọng của ca sĩ Trần Thu Hà cất lên, rất nhẹ:
    Bình Yên một thoáng cho tim mềm
    Bình Yên ta vào đêm...

    Bình Yên đấy, nhớ không? Định nhổm dậy để bảo cô bé phòng dưới mở to volumn lên. Nhưng, rồi có gì đó chợt giữ mình khựng lại. Bình Yên chỉ cần là một chút gì đó rất nhẹ thôi. Không phải ồn ào hay rõ ràng tách bạch. Cứ để giọng của chị Hà Trần hoà vào giai điệu của tiếng mưa mỗi lúc một nhiều và mạnh hơn. Sẽ có được cái thú khác...
    Bình yên để đóa hoa ra chào
    Bình yên để trăng cao
    Bình yên để sóng nâng niu bờ
    Bình yên không ngờ
    Lòng ta se sẽ câu kinh bình yên...

    Bình Yên. Với cây hoa giấy đang ngả nghiêng khiêu vũ theo gió vũ điệu mưa rơi. Những cánh hoa giấy mỏng manh, sắc hồng, ngợp dưới mưa, những giọt mưa lóng lánh... Ngay trước nhà trọ tớ ở, có cả một giàn hoa Tigôn cũng hồng, màu hồng dịu dàng ấy. Giá có thể cho cậu thấy nơi được gọi là "Bình Yên" này nhỉ?
    Nơi ở mới của tớ, nằm rút sâu trong một con hẻm dài ngoằn ngoèo. Nơi tách bạch với sự ồn ào và vội vã của nhịp sống vốn dĩ của TP này. Nơi những con nắng đầu ngày tỏa rạng sắc vàng đều để chào một ngày mới... 2 chữ Bình Yên dội về từ cảm giác nhẹ nhàng và im ắng của chốn này. Nơi những giọt mưa tí tách vuốt lên lá những giọt nước sóng sánh. Để khi mưa vụt ngớt tạnh, khi nắng chỉ hửng sau những đám mây. Những giọt nước biến thành phalê...
    Bình yên để gió đưa em về
    Bình yên ta chờ nghe
    Chờ nghe tình vỗ lên tim mình
    Chờ nghe tình lung linh
    Bình yên để nắng soi môi thơm
    Bình yên ta mừng
    Mừng em đã hết đau thương về đây ấm cúng
    Mừng em đã biết xót thương tình yêu.

    Gió đưa tớ về nơi này. Nơi căn gác chỗ chênh vênh, với tiếng rít cọt kẹt khi mỗi bước chân đặt mạnh. "Chờ nghe" những điều cuộc sống vọng lại từ nơi xa. Chờ nghe Bình Yên đặt bước quay về với trái tim nát vụn và tâm hồn tổn thương rỉ máu. Chờ nghe từ nơi nào đó xa xăm, tiếng ủi an vỗ về của một thời quá khứ. Ừ, quá khứ là điều bất biến. Quá khứ là cái mà người ta không đem mà nấu lên ăn được. Thế nhưng người ta luôn canh cánh những điều từ sâu trong quá khứ, để rồi thấy vết thương trong mình cứ sưng tấy lên và đau nhói...
    Chất giọng du dương, khàn nhưng ấm đến trong trẻo của chị Hà Trần thả vào không gian buồn bã này sắc ru dịu dàng... "Chờ nghe tình vỗ lên tim mình - Chờ nghe tình lung linh"... Lung linh... Khoảng thời gian chẳng kịp ngọt bị vỡ tan. Trở nên chông chênh... Không cần ai hiểu. Không cần ai cảm thông hay thấu đáo. Có gì đâu?
    Có gì đâu? Buồn không? Có chứ. Nhưng chỉ là một chút tẹo của cảm giác hụt hẫng. Còn sự thất vọng về một con người thì vụt trở nên to lớn quá. Nhấn chìm mọi suy nghĩ khác, chỉ còn lại sự ngột ngạt và ngợp thở... Nhưng rồi cũng xong. Có gì đâu. Không bước tiếp được thì dừng lại ở nơi vạch mức đẹp đẽ nhất. Để giữ lại những gì tốt đẹp nhất cho riêng mình. Đâu cần ai giữ gìn hộ đâu. Một mình, thế là đủ... Để nghe Bình Yên khi chợt xót thương cho một cuộc tình. Kết thúc rồi ư? Ừ, kết thúc rồi. Có gì đâu...
    Không còn nỗi đau. Quay ngược thời gian để mình sống hạnh phúc. Không cần những nụ cười mỉm hay những lời động viên cổ vũ. Cuộc sống là ở phía trước. Không ở sau lưng để phải cứ quay lại nhìn...
    Như từ bao la ta ra đời một kiếp nữa
    Như từ trong nhau lớn lên khôn lên cùng nhau
    Như một câu hát ứa ra từ tim
    Tặng nhau nhé tiếng nghe hồn nhiên
    Để quên hết khó khăn chia lìa...

    Cất đi quá khứ đầy tăm tối. Cất đi những lỗi lầm mình vấp phải. Cất đi những đau thương dội ngược về từ những ngọt ngào trong nhau. Ta, ra đời thêm một lần nữa. Để gột cho bằng hết những vết nhơ, để gội cho bằng sạch những vết bẩn còn vướng theo. Một kiếp khác. Lại mở ra. Đâu phải kết thúc là dừng lại. Phải không?...
    Ở đoạn này giọng chị Hà tha thiết thế nhỉ? Trở về hồn nhiên. Uhm, trở lại với những gì gọi là trong trẻo. Dù sao, lòng cũng chẳng giận dỗi gì. Khi, chợt thấy, trong chông chênh tìm được chỗ đứng vững vàng. Những gì là xấu xa, những gì là tồi tệ, giữ lại trong tim để làm gì?... Sạch trong... Để những gì từ trong tim vẫn là những gì tốt đẹp nhất... Thế thôi... Bình Yên!
    Bình yên một thoáng cho tim mềm
    Bình yên ta vào đêm
    Bình yên để đóa hoa ra chào
    Bình yên để trăng cao
    Bình yên để sóng nâng niu bờ
    Bình yên không ngờ
    Lòng ta se sẽ câu kinh bình yên.

    Để rồi nghe giọng của bác Hiếu trầm ấm đến mênh mông. Nghe những sôi sục trong lòng được lắng dịu. Nghe những nỗi đau được ve vuốt nâng niu. Nghe những xót xa rũ bỏ, nhoẻn cười... Ấm áp! Bình Yên đến từ nơi đó. Nơi mà mình biết mình sẽ vẫn sống với những gì thuộc về mình. Tiếng đàn hay nhỉ? Từng giọt, từng giọt. Hình như hoà lẫn với cả tiếng mưa. Có giọt nước mắt nào bất chợt oà vỡ không nhỉ? Hình như không.
    Còn cậu thì sao nhỉ? Bình Yên vốn đến từ những nơi bão tố nhất. Bình Yên đến từ nơi khấp khểnh và dễ ngã nhất. Bình Yên của cậu ở nụ cười với mọi người mỗi ngày. Nhỉ?
    "Sự bình yên chỉ thật sự đến với ta những khi ta không mong chờ nó. Không mong đợi nhưng vẫn phải chờ đón, để khi bình yên đến, ta không làm nó sợ hãi bỏ đi..." (Quốc Bảo - VHTT)
    Bình yên để gió đưa em về
    Bình yên để ta chờ nghe.

    Và tớ cũng mong Bình Yên sẽ mỉm cười khi cậu mỉm cười.
    Mái tôn rào rạt những tiếng mưa, thật rõ và thật đậm. Tiếng mưa rửa trôi đi những đớn đau của cuộc sống. Những va vấp và những khổ đau. Chỉ để lại một căn gác chênh vênh nhưng... Bình Yên!
  9. tomahawk

    tomahawk Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    26/12/2001
    Bài viết:
    146
    Đã được thích:
    0
    Gửi xa xôi...
    Nỗi nhớ trốn em sau đám sách bụi dày
    Nơi chồng chồng kỉ niệm
    Nơi em đã đốt những nụ cười thành tro
    gởi đi theo gió...

    Một buổi sáng CN đẹp như mơ và đẹp như thơ. Không bởi nắng trải vàng. Không bởi những cánh hoa rực lên sắc màu đẹp đẽ. Mà bởi cái lạnh như từ nơi xa xôi nào đó khẽ lướt về. Và ngập ngừng dừng chân lại nơi TP phồn hoa đô thị này. Vào một sáng mà mọi người còn đang lười biếng nghỉ ngơi. Không có nắng. Trời chỉ xám màu khói trắng. Se sẽ lạnh. Se sẽ hơi nước theo gió chạm vào người cảm giác mát lạnh và thư thái. Trời đầy gió. Một ngày không có mưa. Dù màu trời sâm sẫm tối báo hiệu cho một ngày mưa tầm tã? Anh ngồi cạnh em, bên chiếc đàn Piano, miệng lẩm nhẩm đọc theo bài thơ em đang đọc cho anh nghe. Đó là bắt đầu cho một ngày yêu nhau. Yêu thực sự. Trong một ngày. Em là em. Và anh sẽ là? người khác - Người em yêu. Để thật sự. Để hết lòng. Để trọn vẹn cho đến lúc anh đi...
    Những gì còn lưu lại trong em chỉ là cảm nhận và cảm giác dịu dàng. Và chỉ thế không hơn. Đôi lúc trở nên hơi mờ nhạt. Đôi lúc lại hiện hữu rõ ràng. Kỉ niệm cứ cợt đùa, quẩn quanh. Em cũng để mặc. Bởi lẽ đâu ai có thể cấm cản được chính mình khi một lúc nào đó, nỗi nhớ bất thần dội ngược lên. Phải không?... Và, hôm nay cũng thế. Khi nghe tiếng đàn Piano nhỏ giọt, từng giọt đàn tròn vang lên. Thứ âm thanh trầm nhưng du dương, nghe da diết. Và khuấy động lên trong em một nỗi nhớ mảnh mai chợt trở mình và thức dậy? Và anh? Và chiếc đàn Piano ở góc phòng rộng? Và rèm cửa màu thạch lựu bay tung lên khi gió ghé vào nghịch ngợm? Và hiện hữu. Em nhảy 2 bậc cầu thang gỗ làm chiếc thang trở mình. Rung lên. Sầm sập. Lò đầu vào phòng cái Zin, cười toe với nó và ?oTớ mượn máy nhé! Cho nghe bài này, hay lắm!?? Và K.Khúc của Lê, với giọng nói truyền cảm trên nền tiếng Piano nhỏ giọt du dương, quyện vào không gian...
    "Yêu dấu, hãy cùng tôi 1 lần nghe thêm dòng nhạc này - dòng nhạc hay tiếng nói của một kẻ ra đi trong phút vội vàng, bỏ lại đằng sau chiếc bóng. Chiếc bóng bằng hơi thở dấy lên từ tàn phai nói với chúng ta : mộng vàng thôi đã mây bay, tình buồn thôi đã lắng nguôi, giọng cười thôi đã ngúm tắt. Thì, tôi vẫn xin, Yêu dấu, một lần nghiêng tai, một lần lắng tâm đón nhận, một lần mù hương ký ức. Dù cho lắng tai kia, dù cho lắng tâm nọ, sự thực cuối cùng cũng chỉ là biệt ly từ giữa thịt da. Và tôi vẫn xin hãy nhận, yêu dấu, hãy nhận nơi đây tình tôi kiếp khác"... Và rồi tiếng đàn guitar trầm buồn thoát ra, và rồi tiếng đàn Violon thanh mảnh vút lên, trải mình vào không gian. Và giọng của ca sĩ Tuấn Ngọc thật trầm, thật ấm...
    Tôi xa người như xa núi sông,
    Em bên kia suối? Bên kia rừng?
    Em bên kia nắng? Bên kia gió?
    Tôi một dòng sương lên mênh mông

    Ngay cả tên cái Dinh của cô bé phòng dưới, cũng bị em biến thành tên một nhân vật trong một truyện ngắn khá đáng yêu mà em đã được đọc. Ngay cả ngày duy nhất cho chuyện Tình Yêu cũng từ câu truyện ấy mà ra? Nếu đời thực không có những điều lãng mạn như những gì người ta tưởng tượng. Thế thì tại sao chúng ta lại không tạo ra điều đó để chính mình nếm thử và chiêm nghiệm. Đúng không?... Và để trả lời cho điều đó, em đã làm và anh cũng chỉ giữ vai là một nhân vật trong truyện mà thôi. Với những điều lãng mạn. Với những gì ngọt ngào. Chỉ có em mới nguyên vẹn và thực sự là em. Em ích kỉ. Nhưng anh muốn thế. Và? có một người sẽ khẽ thở dài bởi điều đó. Không phải em. Cũng chẳng phải anh?
    Không biết từ bao giờ em trở nên yêu tiếng đàn Piano huyễn hoặc nhỉ? Yêu như đã từng yêu đến mê mệt tiếng đàn guitar bập bùng chất chứa tâm trạng vậy. Có lẽ là từ lâu lắm rồi, trong tâm tưởng, từ những ngày nhìn thấy Mối tình đầu của em ngồi bên cây đàn và lướt những ngón tay trắng, dài, mảnh khảnh lên bàn phím. Cảm giác mỏng manh đến mức làm em thấy nhói đau. Và có lẽ là bắt đầu từ ngày đó. Có lẽ bắt đầu từ những ám ảnh trong em cùng với tiếng đàn. Để rồi giờ, mới hiện diện thật rõ. Như thức tỉnh sau một giấc ngủ say? Và anh, ngày hôm đó, cũng thế. Lặp lại nguyên vẹn hình ảnh em đã cất giữ từ rất lâu. Từ rất sâu, trong trí nhớ. Để rồi, chợt thấy nỗi nhớ dội ngược. Nhói đau? Em chợt nhớ đến lyric bài Carry by the Wind của nhóm rock Ayreon, có một câu :"Anh không phải là người đầu tiên, cũng không phải là người cuối cùng"? Rồi tự dưng thấy xót xa. Anh đúng là ở vị trí đó đấy? Người ta bảo Mối tình đầu luôn để lại dấu ấn sâu đậm nhất. Còn người cuối cùng được yêu thương đến suốt đời. Còn anh? Chỉ có trong một ngày. Lại chẳng trọn vẹn. Bất cứ điều gì từ nơi em cũng sẽ làm anh tổn thương. Nhưng rồi anh vẫn luôn nhìn em bằng ánh mắt dịu dàng nhất? Để rồi carry by the wind chăng?
    Tôi xa người như xa biển đông
    Chiều dâng lênh láng chiều giăng hàng
    Những cây ghi dấu ngày em đến
    Đã chết từ đêm mưa không sang

    Giọng của ca sĩ Tuấn Ngọc hay thật đấy! Em rất thích chất giọng dày với cách thả âm thật rõ. Từng câu chữ cứ như xoáy vào sâu trong tâm cảm của người nghe. Như len lỏi vào tận sâu những nơi mà người ta cất giữ kĩ càng nhất. Rồi làm bung lên cái cảm giác nao nao người. Không rõ buồn. Không rõ vui. Dường như mông lung. Dường như vu vơ. Rồi tiếng rít guitar thật nhẹ? Mà cũng lạ thật nhỉ? Trong phòng anh đều có đầy đủ đĩa của những ca sĩ & band nhạc mà em thích. Dù rằng, trong cả một đĩa hơn mười mấy bài hát, em chỉ thích đúng một bài. Để rồi anh tập hợp, và luôn mở đúng những bài em thích nhất. Luôn làm cho em ngạc nhiên. Biết không? Và đó là cách anh để lại chính anh trong em? Và ngày hôm đó đã qua. Không trọn vẹn. Trong mắt em không là anh. Ngày riêng tư duy nhất bị sứt mẻ đi dần từng ít một. Và hình ảnh anh dựng lên cũng sứt mẻ đi từng ít. Để đến lúc, khi cả 2 đứng ở phi trường, anh trở lại là anh nguyên vẹn. Kịp đủ vẹn nguyên trong mắt em, không bị che lấp bởi bất cứ sự ám ảnh nào nữa cả. Và cũng kịp để em đem nụ cười mỉm thay cho giọt nước mắt sắp trào ra nơi khoé mắt. Tiễn anh đi?
    Khi nụ cười vỡ vào nước mắt
    một dòng sông chảy ngược vào anh

    (Dòng sông không trở lại - Phú Quang)
    ?oThay vì phải mãi mãi xa cách với người mình yêu. Thì cái suy nghĩ người mình yêu đang sống yên ổn ở một nơi nào đó vẫn tốt hơn và an ủi hơn rất nhiều?? Anh đã nói điều đó thật nhanh và thật nhẹ. Cứ như trong một giấc mơ nào đó. Đọng lại. Ru dịu được cả em. Và ru dịu cả Tình Yêu của em dành cho một người khác. Và anh đi. Lần đầu tiên, thảng thốt, nhận ra, em chưa từng bao giờ muốn anh rời xa em. Em không yêu anh, nhưng em cần có một người thấu hiểu em như anh, bên cạnh mình. Để làm chỗ dựa cho em, là nơi em tìm đến mỗi khi cảm thấy chông chênh và sắp ngã. Em muốn gào to lên rằng ?oAnh ơi, đừng đi. Hãy ở lại, dù sao thì sẽ vẫn mãi là bạn thân cơ mà!?? Nhưng rồi em chỉ lặng im, đứng nhìn bước chân anh xa dần, chen lẫn vào dòng người đi qua bộ phận check ticket và hoà lẫn. Và biến mất? Em chạy theo phía ngoài cửa toàn kiếng trong suốt. Nhận ra anh cũng mỏng manh và dễ vỡ lắm. Chỉ ghét mình, lúc nào cũng kìm giữ mọi suy nghĩ của mình. Chưa bao giờ, đủ can đảm để giữ ai đó lại bên cạnh mình. Cũng như, đã từng để cho Mối tình đầu của mình ra đi vậy? Và anh đi?
    Tôi xa người xa hơi thuốc cay
    Ngày mai tình sẽ bỏ tim này
    Chiều em không tới hàng cây đã
    Nghiêng xuống tôi từng ngọn heo may

    Những ngày sau không còn anh. Em với T vẫn chạy xe đi về ngang qua con đường có quán Café Thuỷ Tinh. Nơi mà ngày trước, anh đã đề nghị để được là ? người khác trong một ngày đấy. Trong lòng gợn lên một chút buồn. Rồi thả nụ cười thoảng theo cơn gió vội vụt qua. Vụt xa? Chỉ còn là kỉ niệm. Một mình em giữ. Còn anh sẽ cố quên? Nhưng anh có biết rằng, ?ocàng cố quên thì lòng càng nhớ. Nên học quên bằng cách cứ để lòng nhớ!?? Em không cho anh biết điều đấy. Bởi lẽ, trong ích kỉ của chính mình, em vẫn muốn anh giữ lại những kỉ niệm của em với anh? Lênh đênh? Theo những tháng năm sau này. 4 năm dài. Em sẽ vẫn mỗi ngày đi ngang qua con đường ấy. Qua quán café ấy. Và rồi sẽ lại thả trôi nụ cười theo gió? Chào đón một ngày sau. Khi anh trở về. Với nụ cười vẹn nguyên. Hạnh phúc bên cạnh một Tình Yêu mới. Không phải là em?
    Tôi xa người như xa biển đông
    Như xa núi sông
    Em bên kia suối
    Sương lên mênh mông
    Tôi xa người xa tôi từ đây lặng yên dấu xưa
    Còn chân đã cũ, còn lời oán than

    Rồi ngày sau, có người kể rằng. Vào một tối trời mưa tầm tã. Cậu trai dắt tay cô bé vào một quán café nhỏ trên con đường đầy lá rụng. Cửa kiếng trong. Chiếc bàn nhỏ. Ngọn nến thắp sáng ủ ấm cả không gian. Sưởi ấm cả 2 con người đang ướt mềm và lạnh. Những giọt mưa ngoài trời vẫn rơi đều. Bắn vào mặt kiếng những giọt nước trong vắt. Ngưng đọng rồi chảy xuống. Như những giọt thuỷ tinh vỡ. Cô bé buột miệng. Và quán café có tên Café Thuỷ Tinh từ ngày đó?
    Rồi ngày mai. Có người kể rằng. Có một cô bé ở lại với những kỉ niệm. Đem tất cả những vui buồn trong cuộc sống cất vào trong ngăn báu đựng kí ức. Để mỗi ngày đều mỉm cười thật rạng rỡ chào đón một ngày mới. Cô sẽ giữ niềm tin của mình qua suốt những năm tháng dài. Chờ đợi suốt tháng năm. Để chờ người con trai kia quay về với nụ cười tươi mới. Với con người tươi mới. Với Tình Yêu tươi mới. Với hạnh phúc thật sự?
    Nỗi nhớ như ly cappuccino anh đã để quên trên bàn
    Một ngày mùa đông
    Trong một quán café lề đường
    Ở Paris
    Ở Lyon
    Những vòng khói xám
    Những nụ cười màu lam

    Cậu trai đặt bước chân trở lại Paris ngập tràn ánh sáng. Những bước chân lang thang sẽ xoá dần những ghi dấu có tên người con gái mà cậu yêu đơn phương. Sẽ gạt bỏ hết những vướng mắc trong lòng. Giữ lại sạch trong cho một tình bạn?
    Thời gian vẫn cứ trôi không ngừng trên quĩ đạo của nó. Và không thử một lần dừng lại để xem mình có để sót điều gì không, như cách con người vẫn hay làm. Bởi lẽ, thời gian vô tri? Thế thì, xin cứ trôi đi nhé, thời gian?
    Đời chưa đặt tên, tình tôi chồng chênh, đành thôi ngủ quên. Lênh đênh
    Từ khi người đi, mùa hoa hàn vi thầm trong lặng lẽ biết hoài nghi
    Ngày dài tiếng hát miên man, chiều vàng tôi vẫn lang thang giữa ngàn.

    (Bỏ lại phía sau - Mỹ Lệ)
    Để rồi. Sẽ một ngày nào đó. Căn phòng rộng. Chiếc rèm màu thạch lựu bay phấp phới. Bên chiếc đàn Piano. Cậu trai lướt đều tay lên phím đàn. Cô gái sẽ cất cao giọng hát?
    ?oEm hồn nhiên rồi em sẽ bình yên??
    http://nghetructuyen.org/tienchien/track.asp?ID=68
  10. fallingsnow

    fallingsnow Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/03/2004
    Bài viết:
    788
    Đã được thích:
    0
    If tomorrow never comes
    http://letuan.tk/
    Sometimes late at night
    I lie awake and watch her sleeping
    She''s lost in peaceful dreams
    So I turn out the lights and lay there in the dark
    And a thought crosses my mind
    If I never wake up in the morning
    Would she ever doubt the way I feel
    About her in my heart
    (chorus)
    If tomorrow never comes
    Will she know how much I loved her
    Did I try in every way to show her every day
    That she''s my only one
    And if my time on earth were through
    She must face this world without me
    Is the love I gave her in the past
    Gonna be enough to last
    If tomorrow never comes
    ''Cause I''ve lost loved ones in my life
    Who never knew how much I loved them
    Now I live with the regret
    That my true feelings for them never were revealed
    So I made a promise to myself
    To say each day how much she means to me
    And avoid that circumstance
    Where there''s no second chance to tell her how I feel
    *chorus*
    So tell that someone that you love
    Just what you''re thinking of
    If tomorrow never comes

Chia sẻ trang này