1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Cảm xúc sau khi chia tay của mọi người như thế nào ạ?

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi dohoinhat, 30/06/2009.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. yeuhaykoyeu

    yeuhaykoyeu Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    12/02/2009
    Bài viết:
    90
    Đã được thích:
    1
    Vừa mới chia tay cách đây mấy ngày...giờ vẫn khóc như mưa.
    Nói lời chia tay vào lúc 23h hôm sinh nhật mình?cảm giác sụp đổ ko chấp nhận nổi nên 0h phóng xe máy từ HN về Hạ Long luôn, 4h về tới nơi còn bị tai nạn.
    Gọi điện hắn từ trong đơn vị ra luôn, tưởng mình có thể níu kéo được nhưng vẫn chỉ nhận được câu nói ?o xin lỗi, tình yêu trong anh không còn, chỉ còn tình thương dành cho em thôi. Em có muốn lấy một người sống với em chỉ vì trách nhiệm mà không hề có tình yêu không??
    Sụp đổ hoàn toàn?..nhận ra người mình yêu bằng cả trái tim không hề yêu mình, tất cả tình cảm đã có không phải là tình yêu thực sự..
    10h lại đi xe từ HL về HN sau đó lại đi xe máy từ HN về Thái Bình, toàn thân rã rời đầu óc trống rỗng.
    Thứ 2 lên công ty làm mà chỉ ngồi nhìn màn hình máy tính rồi khóc
    Tối online nói chuyện với 1 người lạ, khi đó cô đơn đến tột cùng muốn tìm sự che chở ở 1 ai đó, có ý định đi chơi với người đó nhưng cuối cùng lại ko đi ( may mà mình chưa đi)
    Thứ 3 chìm trong nước mắt và khói thuốc, tối lại gọi cho hắn nói tình trạng của mình -> hắn nói mình đang trả thù hắn sao, mấy ngày nay cả 2 đều mệt mỏi lắm rồi đừng hành hạ bản thân mình nữa..
    Hắn bảo mình hãy hận hắn đi, hắn đã rất tệ với mình nhưng mình ko hận được. nếu hắn không phải là 1 người bạn chơi với mình từ nhỏ, nhà 2 đứa ở quê ko ở cạnh nhau thì mình sẽ hận và quên hắn dễ dàng hơn
    Hôm nay?vẫn bế tắc?không biết với tình trạng này mình sẽ làm những gì?..
  2. dohoinhat

    dohoinhat Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/06/2009
    Bài viết:
    193
    Đã được thích:
    0
    cái đó là lý thuyết chị ah, và lý thuyết đó em cũng nắm chắc lắm. hiicc. nhưng để vận dụng vào thực tế thì khó lắm.
    Những người chưa và đã trải qua thì thấy điều đó thật bình thường, nhỏ như con thỏ,chỉ có người đang trải qua mới thấy nó khó khăn thế nào.
  3. ivalus

    ivalus Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/06/2007
    Bài viết:
    1.242
    Đã được thích:
    0

    uhm.. nhưng em nhớ là việc này sẽ ko chỉ trải qua một lần nhé.. đã trải qua rồi ngày mai vẫn có thể lặp lại.. mình cứ sống thật với cảm xúc của mình thôi.. mà nói thật kể cả chị có đang rất buồn, chị thấy người khác buồn chị vẫn thấy thật là lạ .. chẳng hiểu sao thế.. có lẽ là nếu mình đồng cảm và chia sẻ được thì sẽ vơi bớt đi.. đấy là một gợi ý.. tùy theo cách hiểu của em
  4. situhocdoi

    situhocdoi Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    23/09/2007
    Bài viết:
    3.962
    Đã được thích:
    1
    chia tay thì thấy bình thường...gặp lại...càng bình thường
  5. lucky059

    lucky059 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/06/2009
    Bài viết:
    1.528
    Đã được thích:
    0
    nào. cố lên nào bạn.
  6. ivalus

    ivalus Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/06/2007
    Bài viết:
    1.242
    Đã được thích:
    0
    bé cái rề.. chị hơn tuổi chú là cái chắc
  7. MeoBeoY

    MeoBeoY Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/12/2007
    Bài viết:
    80
    Đã được thích:
    0
    Đã từng bị thế này một lần, cũng khóc như mưa, đi khóc, đứng khóc, ngồi khóc, cứ rãnh ra một giây là nước mắt cứ tuôn không dứt. Sụt 1kg trong vòng một đêm vì thức trắng. Một tuần sau thì sụt hết 5kg...Nhìn mình lúc trước giống ỉn ai cũng bả múp míp, thế mà đùng một cái bao nhiêu người gặp đều bảo sao mà trơ xương ra, hốc hác đi kinh khủng. Đêm đến là khóc, không ăn bất kỳ thứ gì ngoài uống nước khi nào khát. Phải hơn mọt tuần không ăn gì, đến khi về quê với nội, nội khóc bảo nếu không ăn thì nội cũng nhịn theo, thế là mới ăn. Mà cũng chẳng có cảm giác đói hay thèm ăn, chỉ thấy là không muốn ăn thế thôi.
    Vật lên vật xuống tưởng chết rồi.hic. Thế mà bây giờ nhìn người xưa cứ thấy lòng trống rỗng, bao cảm xúc biến mất đâu hết....
    Mà hình như lần này lại sắp tiếp tục bị như thế nữa đây
  8. rose_and_chocolate

    rose_and_chocolate Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/10/2005
    Bài viết:
    1.820
    Đã được thích:
    0
    toàn chủ động chia tay nên o có cảm giác đau khổ gì cả
    chỉ có cảm giác ám ảnh.vì hà nội rất bé,sau khi chia tay vẫn fải đi qua những con đường 2 đứa từng đi,đến những quán ăn 2 đứa từng ăn,xem fim ở những rạp quen thuộc...
    khổ thế chứ.ám ảnh và day dứt vì ngưòi ta chẳng có lỗi gì mà mình lại bỏ đi,với lí do đơn giản là hết tình cảm
  9. haidinh3686

    haidinh3686 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/06/2008
    Bài viết:
    113
    Đã được thích:
    0
    Tại sao em chủ động chia tay mà em vẫn thấy buồn nhỉ...
    Tuần đầu chia tay, thấy bình thường,...
    Càng ngày, càng thấy mình xoắn...chẳng hiểu sao lại thế nữa...Lúc nào cũng động chạm kỉ niệm cũ, lại thấy nao lòng...Chẳng thế mở lòng để đến với ai...:(
  10. tuyliphongvf

    tuyliphongvf Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/03/2008
    Bài viết:
    98
    Đã được thích:
    0
    e vẫn chưa vượt qua được thời gian này. E mong mình có đủ niềm tin, em mong mình đủ sức mạnh, bản lĩnh để bước tới khôn gian mới mẻ hơn. Nhưng.. vô ích. Gần 1 năm trôi qua, kể từ tháng 10- Ngày Hà Nội ngập lụt trong nước, a đã bỏ lại em mà ko nói lời nào, ko chào 1 câu nào. E đau đớn, tủi hờn và chờ đợi. Tết, a về nhưng ko liên lạc với em. E liên lạc nhưng a thay số,. Tình yêu của em đã chấp hết nhưng em vẫn hi vọng, vẫn ôm ấp một niềm tin rằng a sẽ quay trở lại, a sẽ là anh của em.
    Khóc, giá mà có anh ở bên, em sẽ ôm anh khóc, sẽ dựa vào vai anh khóc ngon lành khi em buồn. Nhưng, một mình, nước mắt em chảy vào trong và biến thành khối u đang sống, đang dằn vặt, đay nghiến em. Nó nghiến em đau đớn, khiến em vật vã. em không khóc được khi không có anh bên cạnh. E khó thở, e tức ngực. e nhớ, nhớ a ngàn lần vạn lần. A đi rồi a lại về VN, nhưng a vẫn thế, xa lạ với em, biến em thành kẻ ko giống em ngày trước tí nào? A mang đi hơi thở và cuộc sống của em,
    E đang stress, e ko tập trung được. NHững cuộc du lịch để thả lỏng mình , những truyện trò tâm sự, những gợi mở của bạn bè, sao e vẫn thấy vô hiệu. Người ơi, e phải làm sao để biến anh thành kẻ xa lạ với em?

Chia sẻ trang này