1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Cảm xúc về cha, mẹ!

Chủ đề trong 'Lạng Sơn' bởi thienthancodonls, 21/07/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. motthoang_hn02

    motthoang_hn02 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/08/2005
    Bài viết:
    12.948
    Đã được thích:
    1
    Thư gửi bố
    Bố kính yêu của con !
    Tự nhiên con thấy nhớ Biển quá ! Vậy là con xa bố đã 18 năm rồi phải không ạ?ở nơi xa ấy bố có bình yên không?Con thương bố nhiều lắm ! Bố về với con đi..............bố có nghe thấy con gọi từ 1 nơi xa thẳm không?
    Ngày ấy,con còn nhớ rất rõ kỉ niệm với bố - nó thật trong sáng,êm đềm và đi vào kí ức của con.Có lẽ con sẽ mang theo suốt cuộc đời, cũng chỉ vì con bướng bỉnh mà không chịu nghe lời để rồi bố đã đánh mắng con 1 trận nhớ đời.Rồi bố nhận ra con quá bé bỏng, mới chỉ có 5 tuổi thôi - bố đã ôm con vào lòng và dỗ dành.Con được thể cứ khóc to hơn như 1 sự hờn dỗi của con nít, nhưng con đâu biết đó là lần đầu tiên cũng là lần duy nhất con có được tình yêu thương của bố mà bây giờ lớn lên có lẽ con mới hiểu được điều ấy !
    Bố ạ ! ở nơi ấy bố có nhớ con không?còn con, ở nơi xa này hằng đêm con vẫn mơ về bố, mơ thấy bố về bên con và mẹ.Trong mơ con thấy mình hạnh phúc bởi con có đầy đủ tình yêu thương của bố mẹ dành cho con, con thấy mình cứ nhỏ bé mãi trước sự che chở lớn lao của đấng sinh thành...........nhưng con biết giấc mơ mãi chỉ là giấc mơ mà thôi, tỉnh dậy con vẫn thấy sự thật hiển hiện trước mắt - sự thật bố đã đi xa và không bao giờ trở về nữa.Con cứ nghĩ mình thiệt thòi, mình thiếu thốn tình cảm, ít tuổi thế mà lại phải chịu nỗi đau quá lớn (ngày bé con còn chưa nhận ra điều ấy, con ngây ngô nói với mẹ rằng : " mẹ ơi ! mẹ gọi bố dậy chơi với con đi ! sao bố ngủ lâu thế hả mẹ ? ''''''). Mẹ nhìn con 2 hàng nước mắt chảy xuống, con vô tình làm mẹ lại đau thêm !
    Bố yêu của con ! cảm ơn bố đã cho con cái tên thật ý nghĩa - nó nhắc nhở con phải sống sao cho xứng với niềm tin của bố.Bố đừng buồn nhé và hãy cầu chúc cho con luôn mạnh khoẻ, hạnh phúc được không bố?Con còn nhiều ước mơ , dự định chưa thực hiện được, có những lúc mệt mỏi con cảm giác như mình đang đứng trước vực thẳm của cuộc đời, như 1 cái xe nó đang lao xuống dốc mà không có phanh bố ạ ! Nhưng chính lúc ấy con lại nhận ra rằng " Hãy cứu lấy mình trước khi đợi người khác đến cứu ", hơn bao giờ hết con thấy mình bản lĩnh - bản lĩnh để có thể vượt qua những sóng gió trong cuộc đời...........
    Bây giờ mỗi lần về nhà đứng trước linh hồn của bố, ngắm tấm hình mờ nhạt theo lớp bụi của thời gian con mới chợt thấy mình có lỗi nhiều lắm ! Ngày ấy con quá nhỏ bé để hình dung ra bố là người như thế nào?Con chỉ biết về bố qua lời kể của mẹ, qua mọi người nói rằng con có nhiều nét giống bố hơn là giống mẹ.Con cứ cảm giác như tuổi thơ của con không bình yên, nó bị xáo trộn trong sự thiếu thốn, mặc cảm khi những tháng ngày đi học phổ thông chỉ biết có từ nhà đến trường và ngược lại.........nhìn thấy các bạn vui vẻ bên bố mẹ những ngày Trung thu, ngày 1/6 mà lòng con buồn vô hạn.Bố còn xa con bao lâu nữa bố ơi?
  2. kysibebong

    kysibebong Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/02/2008
    Bài viết:
    75
    Đã được thích:
    0
    Con xin lôfi giá như lúc ấy con không im lặng, giá như lúc ấy con nói ra điê?u ma? con đang nghif...Mọi ngươ?i jục con rất nhiều nhưng con chi? cươ?i va? im lặng...Con xin lôfi nếu như mọi ngươ?i hok nói với con quá nhiê?u như vậy có lef con đaf nói với mẹ rô?i. Nhưng tính con nó ngang bướng quá, con không thích la?m theo những ji` ngươ?i ta nói ( như vây nó sef không co?n la? xuất phát tư? con ma? la? do ngươ?i ta nhắc nhơ? .. con hok thiik ) ... jờ thi? con hối hận, thực sự hối hận, con không thê? la? một đứa con ngoan, con khiến cho Mẹ đến phút cuối cu?ng rô?i ma? vâfn lo cho chon không được yêu thương đâ?y đu?. Thực sự cho đến bây giơ? nhiê?u khi con vâfn nghif Mẹ đang ơ? bên con, Mẹ chưa rơ?i xa con đâu, Mẹ vâfn thế sef mi?m cươ?i với con môfi khi con ngu? giậy muộn, sef lôi con ra kho?i chăn môfi khi con di học muộn, sef mắng con môfi khi con ma?i chơi ma? quên hết việc nha?, va?o nga?y nghi? mẹ sef lôi con đi chợ cu?ng mẹ cho zu` con thik ơ? nha?.....Con xin lôfi vi? con đaf la?m mẹ buô?n nhiê?u, con nhớ lắm tất ca? nhưfng gi? đaf qua.. con xin lôfi . con yêu mẹ nhiê?u lắm !!!
  3. motthoang_hn02

    motthoang_hn02 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/08/2005
    Bài viết:
    12.948
    Đã được thích:
    1
    Bít tin mình đạt giải " Bài viết cảm động nhất " nhưng hông thể chia giải cho mọi người ( vì đã dùng số tiền í mua quà cho Mẹ rùi ) chỉ biết lưu vào đây những cảm xúc cho ngày 8/3 đầy ý nghĩa
    Đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ.
    Gánh nặng cuộc đời không ai khổ bằng cha.
    Nước biển mênh mông không đong đầy tình mẹ.
    Mây trời ***g lộng không phủ kín công cha.
    Tần tảo sớm hôm mẹ nuôi con khôn lớn.
    Mang cả tấm thân gầy cha che chở đời con.
    Ai còn mẹ xin đừng làm mẹ khóc
    Đừng để buồn lên mắt mẹ nghe không?

    Người phụ nữ của đời tôi không ai khác đó là Mẹ tôi.Một người phụ nữ cũng chỉ bình thường như bao người phụ nữ Việt Nam khác, nhưng đối với tôi Mẹ là tất cả.Mẹ tôi là Thanh niên xung phong thời kháng chiến chống Mỹ, hay nói một cách dễ hiểu là cô gái mở đường.Khi mới 17 tuổi, độ tuổi đẹp nhất với bao ước mơ và hoài bão của một người con gái, Mẹ đã tình nguyện lên đường nhập ngũ chỉ mong đóng góp thêm một phần nhỏ bé của mình trong công cuộc kháng chiến chung toàn dân tộc.Với dáng người nhỏ bé, Mẹ tôi đã nghĩ ra việc mặc áo bông cho người mập lên và xếp gạch đứng vào hàng giữa hàng quân để khỏi bị loại. Chiến tranh gian khổ là vậy, giữa cái sống và cái chết chỉ gần nhau trong gang tấc nhưng mẹ tôi và đồng đội vẫn yêu đời, yêu cuộc sống của Thanh niên xung phong, đúng là " Tiếng hát át tiếng bom ", các ca khúc " Về đây với đường tàu " (nhạc sĩ Hoàng Vân ), " Cô gái mở đường " ( nhạc sĩ Xuân Giao ) đã trở nên quá quen thuộc sau những giờ lao động và học tập mệt mỏi .Chiến tranh chưa kết thúc,đơn vị 1 số chuyển sang bộ đội, 1 số chuyển vào tuyến lửa Quảng Bình. Mẹ tôi cũng tình nguyện đi nhưng bác Gái C phó biết Mẹ tôi sức khoẻ yếu không cho đi. Mẹ tôi buồn quá phải ở lại, sau đó Mẹ được đi học kế toán đường sắt ở Vĩnh Yên (Vĩnh Phúc ).Cuộc chiến tranh đang thời kì ác liệt, năm 1972 Mẹ tôi được gọi về trường kế toán II ở Hà Bắc học tiếp. Năm 1975 khi Đất nước hoàn toàn giải phóng, mẹ cũng học xong, được về công tác tại công ty công trình giao thông Hải Phòng.Năm 1984 cô gái quê lúa Thái Bình ấy đã kết duyên cùng chàng trai đất Cảng. Một năm sau đó mẹ sinh ra tôi, không một giọt sữa, không sinh được tự nhiên mà phải mổ, mẹ tôi đã vô cùng vất vả khi nuôi dưỡng tôi vì ngày ấy mẹ nói tôi bị suy dinh dưỡng độ 3. Mẹ đã phải bán hết những kỷ vật chiến trường như chiếc đồng hồ, chiếc màn gió ............để có tiền mua sữa ngoài, rồi bột cóc cho tôi ăn.Khi tôi 3 tuổi, lần tập đi những bước đầu tiên, đếm từng con kiến trên tường cũng là giây phút hạnh phúc nhất của Mẹ. Thế mà chỉ 3 năm liền sau đó mẹ tôi phải chịu những nỗi đau quá lớn, đó là sự ra đi vĩnh viễn của bác cả (anh trai mẹ), của bà ngoại & của bố tôi !
    Tôi cứ nghĩ mình thiệt thòi và thiếu thốn tình cảm, ít tuổi thế mà lại phải chịu nỗi đau quá lớn, ngày bé tôi còn chưa nhận ra điều ấy, tôi ngây ngô nói với mẹ rằng : " Mẹ ơi ! Mẹ gọi bố dậy chơi với con đi ! Sao bố ngủ lâu thế hả mẹ ? ". Mẹ nhìn tôi hai hàng nước mắt chảy xuống, tôi vô tình làm mẹ lại đau thêm ! Mỗi lần Mẹ ngồi kể lại những câu chuyện như thế mà tôi chỉ muốn khóc vì thương mẹ vô cùng, thời trẻ mẹ cống hiến một phần xương máu cho cuộc kháng chiến chống Mỹ. Mẹ tôi là thương binh, mang trên mình vết thương của chiến tranh không dễ xoá nhoà, mỗi khi trái gió trở trời lại đau nhói lên.Tôi hiểu nỗi nhọc nhằn mẹ đã phải mang theo trong suốt cuộc đời ấy là gánh nặng gia đình, là nỗi lo " cơm áo gạo tiền " khi gia đình tôi còn nghèo, khi mà bố tôi ra đi quá sớm, Mẹ có thể đi bước nữa nhưng không ! Mẹ đã ở lại nuôi tôi khôn lớn trưởng thành.Mẹ đã hi sinh hạnh phúc cá nhân của mình vì đứa con gái thân yêu.Tôi thầm biết ơn và cảm phục mẹ vô cùng.Giờ đây, khi trở về cuộc sống đời thường Mẹ tôi vẫn không ngừng nghỉ ở tuổi 60. Mẹ vẫn tham gia công tác hăng say & nhiệt tình với cương vị chủ tịch hội cựu Thanh niên xung phong của phường.
    Tháng 3 có một ngày, ngày mà tôi nhớ nhất, đó là ngày sinh nhật mẹ : 08/03. Bài viết này như một sự tri ân, tình cảm thương yêu, kính trọng nhất dành cho mẹ của tôi.Vì tôi biết và hiểu một điều rằng :
    " Dù con lớn vẫn là con của Mẹ
    Đi suốt cuộc đời lòng Mẹ vẫn theo con "

  4. duoxiele

    duoxiele Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/06/2005
    Bài viết:
    1.625
    Đã được thích:
    0
    Lại nghe thấy tiếng mẹ ho, dạo này toàn ho đêm thui, sức khoẻ đã ko tốt còn cứ thầu thêm mấy đứa cháu làm gì nữa chứ, bảo thì kêu: "Kệ tôi"
    Chà, chẳng bít nói làm sao nữa...
  5. qaz707b

    qaz707b Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/07/2007
    Bài viết:
    286
    Đã được thích:
    0
    kính trọng, biết ơn.

Chia sẻ trang này