1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Cần giúp đỡ ... vụ nầy khó

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi somuch_vimaru, 07/01/2008.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. somuch_vimaru

    somuch_vimaru Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/01/2006
    Bài viết:
    925
    Đã được thích:
    0
    Cần giúp đỡ ... vụ nầy khó

    Tớ đi học...
    Tớ làm lớp trưởng.
    Lớp tớ có một cậu học sinh có hoàn cảnh khá đáng thương:

    Nhà có 2 bố mẹ và 3 anh chị em.

    Cách đây vài năm, chị cả mất vì bệnh lao xương (hay ung thư xương gì đó).
    Nhập học được vài tháng, ông bố - chủ gia đình về cả tinh thần và kinh tế vì đau buồn vì cái chết của con gái + sức khoẻ yếu cũng ra đi. Bác sĩ xác định nguyên nhân: ung thư xương...

    Bố là chỗ dựa tinh thần chủ yếu của cậu học sinh đó.
    Thời gian bố hấp hối, cậu ấy đã nghỉ học suốt mấy tháng trời để túc trực bên giường bệnh.
    Thể trạng cũng yếu, sau khi bố mất cũng là lúc cậu ngã bệnh, ốm, đau buồn và nghỉ học một thời gian nữa .

    Một hôm, mẹ cậu đến lớp và kể sự tình cho tớ và cô giáo Chủ nhiệm nghe, mong nhà trường thông cảm để con bà tiếp tục được học.
    OK, cả nhà trường và giáo viên đều hết sức cố gắng. Cậu chàng được tiếp tục đi học...

    Cậu chàng chăm chỉ đi học được một thời gian ngắn và... ko thấy đến lớp.
    Trong khi đó, hầu như ngày nào mẹ cậu cũng nhắn tin hỏi lớp trưởng "con trai cô hôm nay có đi học ko, có đến muộn ko..."

    Hỏi mấy cậu bạn trong lớp hay chơi với đồng chí ấy thì được kể: Mẹ cậu hiện là giáo viên cấp 2, lo cho 3 miệng ăn của cả nhà đã mệt. Đứa em gái thì học cấp 2. Cậu chàng lo lắng rằng mẹ ko đủ tiền cho cậu đi học ----- cậu chàng nghỉ học đi kiếm việc làm thêm .

    Đến đây, sự việc cũng chưa đến nỗi tệ lắm . Tớ với mấy cu cậu cùng lớp đang tính kiếm cho nó việc làm thêm phù hợp với cái sức khoẻ và thời gian của nó thì....

    Mẹ nó gọi điện cho tớ và kể chuyện về sức khoẻ của nó. Câu chuyện của bà có liên quan tới sự "di chuyền".
    Và... hình như nó chán đời và bỏ học vì nhiều chuyện khác: Bố mất, bản thân mang bệnh tật (bệnh ung thư xương), kinh tế gia đình... Chứ ko phải vì bỏ học chỉ để lang thang tìm việc ...

    Nó là một cậu bé trắng trẻo, xinh trai, hiền lành...

    Đấy là hầu hết những thông tin tớ có về nó.
    Và còn kèm theo những lời đề nghị tha thiết của mẹ nó về vấn đề giúp đỡ nó...

    Tớ phải làm thế nào đây.
    Tớ rất muốn giúp nó. Tìm việc cho nó, khó nhưng ko phải quá khó. Cố chắc cũng phải tìm được.

    Nhưng điều khó là tớ ghét những thằng con trai thiếu ý chí...

    Tớ phải nói chuyện hay khuyên bảo nó như thế nào đây....
    Tớ hiểu câu chuyện nhưng tớ chỉ muốn gọi nó ra để chửi vào mặt nó về cái trách nhiệm mà bây giờ nó đang phải mang vác ko phải để lang thang khắp nơi mà chán nản về số phận của cái thân nó... Mong nó tỉnh ra...
    Nhưng rốt, tớ nghĩ như thế ko ổn. Có lẽ phải có cách nào hay hơn.
    Giá mà ai đó nghĩ giúp tớ, làm giúp tớ vụ này...

    Có ai đồng cảnh ngộ với nó ko.
    Giúp tớ... À không, giúp nó với...

    Tớ không biết phải làm thế nào đây
  2. interyl

    interyl Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/04/2007
    Bài viết:
    2.306
    Đã được thích:
    1
    khuyên bảo
  3. somuch_vimaru

    somuch_vimaru Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/01/2006
    Bài viết:
    925
    Đã được thích:
    0
    khuyên như thế nào... :(
  4. juri

    juri Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/12/2003
    Bài viết:
    1.347
    Đã được thích:
    0
    Cho Juri địa chỉ đi, nếu TP.HCM Juri sẽ đến nói chuyện cho.
  5. mottamlongg

    mottamlongg Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/01/2008
    Bài viết:
    25
    Đã được thích:
    0
    Theo tớ nghĩ thì với hoàn cảnh của cậu này - ung thư xương chắc khó sống?!!!
    Tớ có hai phương án cho bạn của ấy:
    1. Đằng nào cũng chết, với bản tính yếu đuối nhu nhược hèn nhát thì có khi.. chết luôn cho mẹ đỡ khổ. Chết có gì phải sợ, sợ nhất là sống mà ko biết làm gì, chết đi còn hơn... Nếu thấy ko ổn thì xem phương án 2.
    2. Đằng nào cũng chết, vậy phải cố sống trong những ngày còn lại, sống cho ra sống, dù nghèo, dù bệnh nhưng nếu mình cố gắng thì ít ra sẽ ko phải xấu hổ với chính bản thân mình ==> sự sống trong tâm mới là quan trọng nhất. Biết đâu sẽ có phép màu nhiệm nào đấy xảy ra, mà dù không có thì cậu ta cũng đã đc sống quãng thời gian có ích mà... Con người ta ai cũng phải chết, khác nhau là sống được bao nhiêu và làm được bao nhiêu thôi. Có người sống 50 năm còn có ích bằng vạn những người sống 70 năm. Nếu thấy ko đúng thì quay lại phương án 1.
    Tớ có ác quá ko nhỉ?
  6. acongadanh

    acongadanh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/06/2006
    Bài viết:
    1.021
    Đã được thích:
    0
    Hi-Lâu ko gặp you trong HDTH.
    Chuyện này cũng tế nhị? Mình có câu này hỏi you đã. Câu trả lời dược thì sẽ tự tin hơn nhiều khi khuyên bạn đó
    1. Câu có thân thiết với bạn đó ko? Đủ để nguoi ta tin tưởng vào cậu ko?
    2. Cậu có hiểu dược you đó đang nghĩ gi ko? Đang cần điều gi ko?
    3. Câu có biết dược hiện nay cậu ý đi đâu? Và làm những gì ko?
    Qua câu chuyện cậu kể, mình có vài nghi vấn như vậy.Vì ko thấy dược tâm trạng của nguoi ban kia ra sao? Chưa hình dung ra dươc. Qua chuyện đó chỉ đoán rằng nguoi ban kia tổn thương lớn. Không chỉ nguoi đó mà ai đó ở vị trí đó đều như vậy mà thôi. Vấn đề sự tổn thưong nặng, nhẹ, dài ngắn bao lâu tuỳ thuộc vào nguoi trong cuộc và môi trường sống của nguoi đó.
    Nhứng lúc như thế này, ban đó nên có nguoi chia sẻ. Nhưng ko phải là tất cả mọi nguoi cùng chia sẻ. Sẽ tốt hơn nếu như số ít nguoi bạn thân khuyên cậu ý. Mình có cảm giác, cậu bạn kia đang mặc cảm điều gi? Vậy nguyên nhân vi sao? Cái gì đó quan tâm cũng có chừng mực, nếu quá đi sẽ có tác dụng ngược lại. Câụ bạn kia lại có dưc tính tự ái thì càng phức tap. Những nguoi ko hiểu cậu ý thi ko làm dược điều gì đâu. Nếu you là bạn thân vơi cậu ý, sẽ hiểu cậu ý, hiểu dược điều cậu ý cần. Hiểu được nỗi buồn của cậu ý. Hiểu là dược rồi, ko nên động vào nhiều nỗi buồn đó của họ. Hãy xem,quan sát đơi sống tinh thần của họ.
    Mình hiểu somuch đang ko muốn mẹ cậu bạn kia biết chuyện câu ý ko đi học. Hãy tìm hỉeu rõ cậu ý đang sinh hoạt, tham gia quan hệ vơi ai. Nên tác động tới những nguoi này trước. Chớ có làm gi đó, khuyên gì đó khi mà chưa rõ tâm lý nguoi ta đang nghi gì nhé.
    Googluck
  7. somuch_vimaru

    somuch_vimaru Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/01/2006
    Bài viết:
    925
    Đã được thích:
    0
    ầy ...
    cảm ơn các bác ở trển với chả nhất là bác acong ...
    vầng, dạo này bận học ko ghé box được
    Tết ra rảnh lại vô nhiều hơn (ko hỏi nó ngu đi nhiều )
    Cứ phân tích kỹ tình hình ra thì nó phức sờ tạp ...
    Cái tính thằng cu con này lúc nói với nó thì nó ừ ờ, vâng dạ, thế rồi mẹ kiếp.... sau lại đâu đóng đấy ...
    đúng là bó cái tay vào với cái chân ...
    cô giáo chủ nhiệm tình cảm giúp đỡ tận tình mà ra ngoài đường gặp nó ko thèm chào ...
    Nghe kể mà nghĩ gặp nó muốn đấm vào mẹt nó... ko hiểu nó nghĩ cái gì nữa
    Đến khi gặp nó nhìn thấy nó lại thấy... chán chả buồn nói...
    Vầy mà mama nó cứ nhắn tin hỏi thăm nó đều ...
    ôi thôi...
  8. 362129074

    362129074 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/01/2008
    Bài viết:
    111
    Đã được thích:
    0
    chửi thẳng vậy có khi nó lại nghe đấy
    "lòng tự ái" dâng trào nà lị
    nói ngọt hòai đôi khi cũng nên nói nặng 1 tí chứ
    cơ thể là do cha mẹ cho ko được bỏ phí mình như vậy
    THỬ Đi

Chia sẻ trang này