1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Cần quá! Một vòng tay sau lưng!

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi Zerlingcrazy, 26/02/2006.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. hanamiracle

    hanamiracle Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/08/2007
    Bài viết:
    135
    Đã được thích:
    0

    ứ có xèng đi học tiếng anh.làm sao h
  2. cau_vong

    cau_vong Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/12/2007
    Bài viết:
    512
    Đã được thích:
    0
    Mình thì chẳng có thời gian để mà đi học, ghét vật
  3. cau_vong

    cau_vong Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/12/2007
    Bài viết:
    512
    Đã được thích:
    0
    1 vòg tay sau lưng ưh??? Có 1 vòng tay sau lưng thì làm sao??? Có đấy chứ, khối người vẫn đi bên nhau, vẫn vòng tay ra ôm nhau đấy thôi!Nhưng tình cảm thì liệu rằng có được bao nhiêu cơ chứ ... Cần 1 vòng tay yên bình ... Vòng tay ôm người ta nhưng chẳng thấy yên ổn, chẳng thấy chắc chắn...Đôi khi vòng ôm cứ dần dần nới lỏng ... Chắc gì có mà đã tốt, có mà đã vui
  4. click_letter

    click_letter Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/09/2005
    Bài viết:
    1.210
    Đã được thích:
    0
    um niều nóng bỏ mịa lên được
  5. Zerlingcrazy

    Zerlingcrazy Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    16/10/2005
    Bài viết:
    266
    Đã được thích:
    8
    Ồ, tks bạn nhiều lắm. Mình cũng không nhớ ra đấy. Hì, tròn 2 năm tuổi. Lớn lên nhiều và vấp ngã cũng nhiều. Hay quá, mình nuôi topic này vậy mà đã 2 năm. Chúc mừng, chúc mừng...
  6. Zerlingcrazy

    Zerlingcrazy Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    16/10/2005
    Bài viết:
    266
    Đã được thích:
    8
    Tô màu
    (Cảm hứng nghĩ ra khi ngồi uống cà fe. Cũng thấy thú vị....)
    Once upon a time, long, long time.... long đến độ chẳng ai còn nhớ nổi nữa, có một gã trai, giàu chẳng ra giàu, nghèo chẳng ra nghèo, đẹp trai chẳng ra đẹp trai, xấu chẳng ra xấu, vui chẳng ra vui mà buồn cũng không ra buồn nốt, ngồi một mình trong quán La Place.
    Gã uống liền 3 tách cafe đen, đến độ đắng chát cả miệng mà vẫn chưa thể thảnh thơi ra về.
    Làm gì nữa bây giờ nhỉ? Gã tự hỏi. Còn 60 phút nữa quán mới đóng cửa. Ai đó bên cạnh đưa cho gã mượn một hộp bút sáp, và thế là gã quyết định thử tô màu cuộc sống.
    Gã đặt bút.
    Gã tô tô, vẽ vẽ bằng tất cả những gam màu mà gã lượm lặt được trong cái hộp. Cứ mỗi phút trôi qua mà gã tưởng chừng như là một năm của đời người vậy.
    Đầu tiên gã có tham vọng tô vẽ cả thế giới. Gã tô hoa, tô thú, tô cả bầu trời, mặt đất, con người. Gã muốn tô, vẽ tất cả những gì mà mình ảo tưởng về cuộc sống lên một mảnh giấy trắng 20x20. Nó cũng điên cuồng và thơ ngây như suy nghĩ của gã cách đây 20 năm vậy. Hồi gã 6 tuổi. Lúc đó gã là chủ của thế giới. Gã có thể làm được tất cả. Dường như không có ai trên cái quả đất tròn vo bé tí này có đủ tài năng như gã. Gã sẽ là vĩ nhân, mọi việc trên đời cũng chỉ đơn giản như gã vẽ một bức tranh mà thôi.
    Bắt đầu là màu hồng, màu của lạc quan, màu của cái đẹp. Gã bị cuốn hút vào gam màu yêu đời, tự do và lãng mạng ấy. Lúc đầu là màu hồng đậm, đậm đến cháy bỏng. Để rồi nhạt dần, nhạt dần theo từng phút, từng phút. 5 phút. Rồi 10 phút. Gã chợt nhận ra rằng cả thế giới mà gã đang tô ấy đều là màu hồng. Hix, hồng và hồng. Mặt trời màu hồng thì đẹp. Bầu trời màu hồng cũng rất đẹp. Ở trên cao mà, nó là lí tưởng. Ai mà xâm phạm được. Nhưng mặt đất mà màu hồng thì bắt đầu tróe nghoe. Kìa những vũng bùn màu hồng êm ái, những hố sâu màu hồng quyến rũ. Nào là hàng rào gai, nào là cạm bẫy dưới đó. Đều là màu hồng. Thơ ngây, ảo tưởng, khờ dại thật. Rồi con người nữa chứ. Ai ai cũng màu hồng. Hồng từ trong ra ngoài, hồng từ trên xuống dưới. Hồng từ những nụ cười, những cánh tay chào đón đầy thân thiện. Hồng từ những ánh mắt ân cần săn đón, hồng từ cái vỗ vai thân mật, lời chúc tụng nhiệt tình. Hồng như tương lai của chính gã vậy.
    Gã vấp ngã. Ngã dúi dụi đến không gượng dậy được. Đau, đau lắm. Tiếc nữa. Gã vứt bỏ bức tranh màu hồng dở dang ấy với bao nhiêu tiếc nuối. 10 phút - 10 năm chẵn. Mất tiền mua tờ giấy khác. Bút màu mòn dần.
    Trả giá....
    Được Zerlingcrazy sửa chữa / chuyển vào 23:01 ngày 18/02/2008
  7. Zerlingcrazy

    Zerlingcrazy Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    16/10/2005
    Bài viết:
    266
    Đã được thích:
    8
    Lần thứ 2.
    Rút kinh nghiệm của bức tranh màu hồng trước, gã tô nhiều màu hơn. Nào thì màu nóng như Đỏ, Vàng, nào thì lạnh như Xanh, Tím. Nào thì tươi đẹp như Xanh lơ, nào xám xịt như màu Đen...10 năm rút kinh nghiệm.
    Lần này gã vẫn dụng hết cái tri thức ít ỏi của một thằng con trai 16 tuổi để tô màu của sống.
    Bầu trời phải là màu xanh, mặt trời phải màu đỏ chói chang, cây cối thì xanh tươi, thì đỏ rực...
    Mặt đất và con người thì càng phải đa dạng nữa. Chỗ này vực sâu hun hút một màu đen kịt. Chỗ kia đỉnh núi cao vút phủ màu xanh hi vọng.
    Người thật thà chất phác là màu nâu, màu của mộc mạc, của cơ bắp. Người thông minh năng động là màu cam , màu của đam mê, màu bền bỉ và thành công. Ai xấu xa gã tô màu đen kịt. Gã căm ghét loại người này.
    Còn công việc và chiếc ghế của từng người. Gã khoái nghề lãnh đạo, khoái làm sếp, khoái sự nổi tiếng, khoái lên truyền hình. Hi hi, thế là gã tương màu đỏ đậm. Màu của lãnh đạo, của mạnh mẽ mà cũng đầy ghen tị và thách thức. Gã ghét nghề giáo. Ghét nghề chậm chạp ù lì mà không sôi động. Màu trắng trong sạch, trống rỗng và vô vị là hợp nhất. Hix, màu của cuộc đời gã sau này.
    Còn tình yêu. 5 phút đầu gã tô màu tím nhẹ. Màu của nhớ nhung, của tiếc nuối mà lại bí ẩn rụt rè. Rồi gã tô tím đậm. Màu của ảm đạm, của thất vọng. Rồi lại màu đỏ nhẹ cho 5 phút sau. Màu của niềm vui. Màu đỏ nhẹ gần gần giống với màu hồng lạc quan mà gã đã chọn lần trước. Mê mải, gã tô đi tô lại màu đỏ nhẹ, đến nỗi nó trở nên thành đỏ rực. Cả một vùng đỏ rực của khát khao cháy bỏng. Màu của lửa và của máu. Màu của nguy hiểm. Tim gã đập nhanh hơn, mắt chói lòa, ngạt thở vì cảm xúc. Và để rồi gã lại vấp ngã. Lại một lần thất bại. Màu đỏ trở nên đen sẫm lại, u tối, xám xịt.
    Gã dừng lại 1 phút.
    Không thể tô được nữa...
    Được Zerlingcrazy sửa chữa / chuyển vào 00:13 ngày 19/02/2008
  8. Zerlingcrazy

    Zerlingcrazy Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    16/10/2005
    Bài viết:
    266
    Đã được thích:
    8
    AT 18 a lady is like a football, 22 men behind her,
    at 28 a basketball, 10 men behind her,
    at 38 a golf ball, 1 man behind her,
    at 48 a TT ball, 1 man pushing her to the other
    The word "WOMAN" has "MAN" in it,
    Mrs has Mr in it,
    FEMALE has "MALE" in it,
    She has "HE" in it,
    MADAM has ADAM in it,
    No wonder "MEN" always wanna be INSIDE WOMEN
    When you get this SMS, send it to 1 person u love, 1 u hate, 1 u always think of and 1 u wish to kill. Now, keep guessing why I sent it to u.
    75yrz old man got married with a girl of 15 yrz old. At marriage nite they both r crying cuz Girl don''t know anything and an old man hav 4gotten evrythng.
    a Mother makes her son "INTELLIGENT" in 20 Years, but a girl makes him STUPID in 2 minutes.
    Three dreams of a man: To be as handsome as his mother thinks. To be as rich as his child believes. To have as many women as his wife suspects.
    I have started luving ''U''... I know it sounds ridiculous but I can''t control my feelings 4 ''U''. Some time later I''ll start luving more ALPHABETS.!
    When I send SMS to u, it doesn''t mean that u have to do the same... U can also send fruits, drinks, pizza, chocolates by courier.
    Think big, Think smart, Think positive, Think beautiful, Think great, I know this is too much for u, so here is a shortcut - Just think about ME!
    When I C the moon I C U
    When I C the stars I C U
    When I C the Sea I C U
    Get out of the way you are blocking my view
    God saw me hungry, he created pizza .
    He saw me thirsty, he created pepsi .
    He saw me in dark, he created light .
    He saw me without problems, he created YOU.
    Today, tommorow and yesterday there will be
    one heart that would always beat for you
    You know Whose???
    God made man and then rested. God made women and then no one rested.
    I''m a killer, i kill people for money, but you are my friend
    - I KILL YOU FOR FREE !!
    # What is the thinnest book in the world?
    "What Men Know About Women".
    Last night i wanted to send u a msg, but all i could write was: "noh ss!w !". it didn''t make much sense until i read it upside downõ?Ư
    Breaking News: 3 Chimps escaped from the zoo. 1 was caught watching tv. another playing football and the third one was caught reading this sms.
    Sweet candies are nice to eat .. Sweet words are easy to say .. but, sweet ppl are hard to find .. OH MY GOD! how did u find me
    When i am not messaging u it does not mean that i have forgotten u, i am just giving u time to MISS ME!!
    If I could be any part of you, I''d be your tear.
    To be conceived in your heart, born in your eyes, live on your cheeks, and die on your lips.
    Little keys can open big locks, simple words can express great thoughts.
    A sms from you never fails to make me smile the whole day through.
  9. Zerlingcrazy

    Zerlingcrazy Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    16/10/2005
    Bài viết:
    266
    Đã được thích:
    8
    Viết cho một vòng tay?
    Hôm nay là một ngày đáng quên, anh đã nói như thế với em rồi đấy. Kể từ lúc mình quen nhau đến giờ, hôm nay anh mới nhớ đến niềm vui nho nhỏ còn lại trong một ngày là ngồi viết blog. Chỉ lúc buồn mới viết được. Nỗi buồn tạo nên con người, nỗi buồn gắn chúng ta lại gần nhau hơn. Hôm nay anh cũng đã hỏi em câu đấy : Em buồn nhất là lúc nào?
    Anh đã lờ mờ đoán được phần nào câu trả lời. Anh đã chuẩn bị tinh thần đối mặt với sự thật dù kết quả của nó có tàn tệ đến đâu đi nữa. Anh đã chuẩn bị từ hơn nửa tháng nay rồi. Từ cái hôm anh nhận ra em không còn con gái nữa em ạ.
    Nhưng anh vẫn sốc. Sốc nặng, sốc đến độ 2 tai anh ù đặc lại, ngực anh như bị ai nén xuống, mắt anh hoa lên. Anh không đủ tỉnh táo để nghe nốt phần cuối câu chuyện của em. Ha ha?anh chỉ còn nhớ là mình đã nhổm dậy. Anh định ném thẳng cái bàn đang ngồi vào cửa kính lấp lánh bên cạnh. Nhưng rồi anh lại chỉ đấm vào tường. Anh đấm bằng tất cả cái nỗi đau bị kìm nén trong ngực. Tay anh chảy máu. Anh biết. Nhưng thế còn đỡ tệ hơn là cho em thấy tim anh cũng đang rớm máu em ạ.
    Tất cả anh làm được, chỉ có thế.
    Anh chỉ là thằng đến sau. Anh đã không phải là người ở bên em vào cái lúc em cần nhất. Anh không kịp xuất hiện để biết ngăn em không bước tiếp vào cái vết xe đổ đã có thể thấy trước. Anh căm thù cái con người kia đã không biết hành động như một thằng đàn ông để kéo em dậy. Hắn chỉ như một thằng trẻ con, lao cùng em vào cái vòng xoáy mà em sẽ không thể biết được nó ảnh hưởng đến cuộc đời em thế nào đâu. Nếu tất cả câu chuyện mà em kể cho anh là đúng (thật khốn nạn, đến giờ anh cũng không dám chắc là mình có thể tin em tất cả được không), thì em cũng không đáng bị đối xử như vậy. Anh thương em lắm ngốc ạ?
    Nhưng dù sao, anh và em cũng cách nhau xa lắm. 7 tuổi. Từ 1 đứa sinh viên năm nhất đến 1 thằng đi làm đã 3 năm rồi. Suy nghĩ thay đổi. Cách sống cũng thay đổi. Lứa tuổi bọn em thoáng hơn và cũng dễ lành vết thương hơn bọn anh. Đến ngay cả bạn anh cũng khác anh. Lũ bố láo. Toàn khuyên nhủ ba lăng nhăng. Thử xem đứa nào ngồi trong quán càfê nghe em kể chuyện xong mà không nghĩ chuyện phủi tay chạy mất. Khốn nạn?có phải việc của các người đâu. Việc của tôi. Nỗi đau này là của tôi. Tôi biết là tôi không đủ lý trí và kiên định như các người, nhưng tôi biết yêu, biết đau và biết hận hơn các người. Nhưng đến giờ thì đến tôi cũng không biết tôi cần làm gì nữa ngoài việc nghe những lời khuyên cứu rỗi linh hồn này.
    Tất cả đều theo một cách giải quyết nhẹ nhàng và đơn giản. Cứ để chuyện này sang một bên, cứ yêu đã, còn lấy vợ là chuyện khác. Đến khi nào xác định cưới thì mới cần nghĩ. Hoặc theo cách, ôi dồi, có lấy cái đấy ra để đánh giá con người được không, tao không quan tâm lắm, tính cách và nếp sống nó mới quan trọng..v..v?Ha ha, mẹ kiếp, thử mang người yêu các ông, vợ các ông cho thằng khác xem, ha ha, thế đấy?
    Anh buồn.
    Buồn có những cung bậc riêng của nó. Có những nỗi buồn trong sự cô đơn, còn anh thì lại buồn khi mình không còn cô đơn nữa. Có nhưng nỗi buồn trong lo âu nhưng hi vọng, anh thì buồn khi không còn một chút hi vọng gì nữa. Anh tuyệt vọng thì đúng hơn. Cũng đã có lần trong lúc buồn, anh ước giá như ngày mai tỉnh dậy, mọi việc rồi sẽ đều chỉ là một cơn ác mộng, rùng mình một cái là xong. Nhưng đây là một trong số ít lần mà anh không thể ngủ được nữa vì buồn. Anh căm ghét bản tính ích kỉ của anh. Anh đau vì mình không là thằng con trai có thể tính toán thiệt hơn mà bỏ em sang 1 bên. Anh bất lực vì mình không đủ khốn nạn để có thể cười khỉnh vào câu chuyện của em mà tiếp tục mọi chuyện. Anh chắc chắn không thể dễ dàng bỏ qua và để rồi sẽ coi em như mối tình qua đường. Nhưng đến giờ này thực sự là anh không thể quyết định cái gì được.
    Anh ghét cả cái vẻ cứng rắn của em. Em kể xong câu chuyện mà rồi cuối cùng, người phải kìm nén để không quá suy sụp lại là anh chứ không phải em. Giá như em yếu đuối, em xin lỗi anh, em tỏ ra thế này, thế nọ dù chỉ là giả vờ cũng được, thì có lẽ anh đã quay sang an ủi em rồi. Nhưng em lại không. Em chỉ sợ khi anh nổi nóng?Ha ha, em là như thế đấy. Anh có thể sẽ hiểu sai về em rồi?Anh bị dày vò vì cái cách cư xử của em về chuyện buồn của gia đình. Nó là cách làm của thằng con trai chứ không phải của một người đứa con gái. Nó cũng có thể hiểu là trẻ con và nông nổi. Nhưng anh buồn vì nếu nghĩ chuyện xa xôi, có lẽ em cũng đối xử thế với gia đình bọn mình khi có chuyện sao? Anh đã từng trải, anh đã hiểu ít nhiều về cuộc sống, anh biết. Nếu từ 0 mà trở thành 1 thì là điều rất khó. Nhưng từ 1 mà để thành 2, 3,? thì chỉ là phép cộng mà thôi. Cái gì xảy ra rồi thì không ai dám khẳng định là không thể lặp lại. Điều đó anh thấy ở trong em. Em có vẻ như không hối hận, không buồn quá và cũng không quá quan tâm xem anh nghĩ gì. Có lẽ em trẻ con nên em còn muốn giấu đi cảm xúc. Em lảng tránh. Ha ha, nhưng nó vô tình xát muối anh một lần nữa đấy em có biết không?
    Quá khứ thì hỗn độn và phức tạp, hiện tại còn ngổn ngang, tương lai thì còn mờ mịt lắm. Sau vài năm nữa, khi anh thay đổi được cái nhìn về cuộc sống, lúc đó có lẽ mọi việc sẽ dễ dàng hơn. Từ trước khi yêu em, anh đã nói về quyết tâm đi du học, và anh cũng đã nói với em là anh sẽ đón em sang. Ha ha, thế còn bây giờ thì sao? Anh vừa nhắn tin chúc em ngủ ngon và chúc em ngày mai là một ngày mới. Còn anh, bây giờ gần sáng rồi, ha ha, vẫn trằn trọc với chuyện của ngày cũ. Nhưng anh cũng nói rồi. Anh nói được thì anh quyết làm cho bằng được. Anh chỉ sợ, người thay đổi sẽ là em chứ không phải anh. Nhưng thôi, đối với một người được nhiều may mắn trong cuộc sống như anh, quá khứ đã hành hạ em như thế là đủ rồi. Khi tất cả đã rõ ràng như thế, khi em đã chấp nhận mình đang ở đâu, là lúc mà em đang cần anh để có niềm tin vào cuộc sống. Hèm, xem nào?Anh sẽ ở bên em. Anh sẽ không nhắc lại và anh sẽ cố yêu em như chưa từng có chuyện gì xảy ra cả. Và việc chúng mình còn nói về tương lai hay không là phụ thuộc hoàn toàn vào em. Em phải thay đổi. Anh đã đau cái nỗi đau mà chính bản thân em lại tỏ ra không quan tâm rồi. Anh sẽ không thể chịu đựng nó bất cứ một lần nào nữa. Ha ha, anh không muốn đấm vào tường để rồi lại trẹo khớp như bây giờ đâu...Anh hi vọng em hiểu anh hơn và có trách nhiệm với cuộc sống hơn nhé. Dù sao đi chăng nữa, anh cũng đã, đang và sẽ rất rất yêu em đấy. Ngốc ạ?
    P/s: Em vừa nháy máy anh và anh mất hơn 1 tiếng để gọi lại mà không được. Anh lại nhắn tin cho em rồi đấy. Hix, em cứ việc lẩn tránh một cách trẻ con ấy đi. Liệu em có lẩn tránh cuộc đời mãi được không?
  10. lanhthanhthu

    lanhthanhthu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/11/2006
    Bài viết:
    934
    Đã được thích:
    0
    cho em cái địa chỉ cafe cuối ngõ đi
    nghe tên rõ hay _ lại nhạc Trịnh nữa

Chia sẻ trang này