1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Cần Thơ ...thẩn

Chủ đề trong 'Cần Thơ' bởi ThanhEDM, 22/07/2002.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. ThanhEDM

    ThanhEDM Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    10/07/2001
    Bài viết:
    239
    Đã được thích:
    0
    Cần Thơ ...thẩn

    Í lộn, tui muốn nói cần thơ thẩn chứ không phải Cần Thơ thẩn. Dạo này box Cần Thơ không có gì hào hứng cả. Chán quá đi. Không như cô giáo tui. Mồi lần giận thì hay viết thơ củ chuối tặng cho tui đọc thấy cũng vui vui. Có lần cô giận vì tui bảo rằng ở Việt Nam không có sushi ăn đở ghiền. Thế nên cô tôi viết :

    " ...Ai đời học trò mà gọi cô là "Ê". Cái ý nghĩ em đang diễn đạt lâu nay chỉ có dân chơi bời mới nói thôi em. Da, cảm ơn em, em cám ơn cô quá nhiệt tình làm cô nổi da gà ! Em thật quá đáng, "nửa chữ cũng là thầy", " Không thầy đố mày làm nên", " Muốn sang phải bắc cầu Kiều. Muốn con hay chữ, mẹ em phải yêu thầy...", đằng này cô dạy em viết được cả bài văn mà em đã oang oác cái mồm, trả ơn như thế đấy ! Em ơi, cô nói có sách mách có chứng đấy nhé. Cô ko có ăn món sushi nhưng cô đọc báo hoa học trò số mới nhất có ca sĩ Quang Vinh ăn sushi ở 1 quán ăn Nhật trên SG. Thế hả em, món cá thu nướng dầm nước mắm ớt là món em tự đặt ra à, hèn gì cô thấy muốn ói cho dù nó có phải là sushi hay ko . Ai muốn thư món tự chế đó của em thì cô bái phục, nghe còn kinh hơn ăn thịt cầy đấy em. Xin lỗi em, người Việt học toán hơi bị thông minh nên đeo kính ít lắm em. Còn trẻ con Mỹ học đến khùng vì mấy con số nên kính dày cui, lại ko biết cách chăm sóc mắt nên mắt bé tí, ti hí, một mí. Bây giờ thì cô sung sướng quá, chẳng dạy em gì đâu nhé. Hehe, chừng nào tức quá nhớ ăn món cá sushi ! "

    Ối giời cô ơi cô , khổ em quá. Ở Mỹ thì người ta nói "Không mầy đố thầy làm nên" đó cô. Thịt cầy là món đặc sản Việt Nam mà cô. Còn chê tui mắt ti hí nữa chứ! Cô giáo tui còn làm thơ tặng cho nữa đấy nhé :

    "...Cô vẫn còn hăng máu nói chuyện với em. Đây là 2 bài thơ tặng em.

    Xui xẻo 1

    Em Thanh đi chợ tỉnh chơi
    Gặp ngày xui xẻo đánh rơi hai ngàn
    Tìm đi tìm lại mấy lần
    Tiếc tiền mặt cứ hầm hầm kêu la
    " Đứa nào nhặt được của ta
    Mai kia mà chết làm ma không đầu
    Diêm vương phái quỷ đầu trâu
    Xẻo da nướng thịt, vạc dầu xào mi
    Hai ngàn chứ có ít gì
    Tệ cũng một ổ bánh mì có nhân"
    Cả ngày đi chợ bần thần
    Người qua kẻ lại, Thanh ngồi tủi thân.

    Xui xẻo 2

    Em Thanh ngồi ở bên đàng
    Thấy ai đánh rớt hai ngàn mới toanh
    Nên em giả vờ xoay quanh
    Ngó qua ngó lại " sao đành bỏ đi ?"
    Hai ngàn một ổ bánh mì
    Ngồi không mà có cái ni đỡ buồn
    Bỗng nhiên nước mắt trào tuôn
    Bởi vì cặp mắt cú vọ trong vườn ngó ra
    Thanh " Geez, lượm quê thấy bà"
    " Dù sao ở Mỹ..." thiệt là tức ghê
    Thanh rủa nghe thiệt hết chê
    Ai còn đứng đó đê mê Việt Kiều ? "


    Cô ơi là cô. Thế thì không phụ lòng cô dạy dổ , tui cũng viết tặng lại cô tui một vài bài thơ :

    "..Em không hăng máu nói chuyện với Cô. Nhưng đây là 2 bài thơ tặng cô.

    Xu xi 1

    Cô tui về tới Sài Gòn
    Kiếm su shi đớp muốn mòn gót chân
    Chạy lui chạy tới rần rần
    Muốn ăn mà kiếm chục lần không ra
    Buồn tình vừa chạy vừa la
    Đụng vào cột điện mủi cô ăn trầu
    Cô ngồi cái mặt bầu nhầu
    Trong đầu lại nghĩ những gì đâu không:
    "Su shi như cục trôi sông"
    "Mình như con chó chạy rông trên bờ"

    Xu xi 2

    Cô tui đi ăn nhà hàng
    Túi cô chỉ có hai ngàn mới toanh
    Vậy mà cô cứ đành hanh
    Cứ đòi cho được một chầu su shi
    Cô thì không thích bánh mì
    Vì cô muốn đớp su shi đở buồn
    Ăn vào nước mắt trào tuôn
    Vì đau bụng quá đi cầu không ra
    Cô lại thiếu tiền người ta
    Nhà hàng nắm áo vì cô không tiền
    Su shi làm cô muốn điên
    Chuyến này cô sẽ kiếm ông Việt Kiều "


    Có ai cần thơ thẩn như thế thì nhào vô đây chia xẻ ...
  2. knife

    knife Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    25/04/2002
    Bài viết:
    234
    Đã được thích:
    0
    Quái thật, hình như là thơ tự do...dự hay sao ấy. Đích thực là thơ con...khỉ. Mà sao thơ lại có mùi thum thủm vậy, hơi bị thô đó.
    Tui khâm phục ông với cô giáo bé nhỏ của ông, ha ha, lần đầu thấy thầy trò nói chuyện hơi bị...tự nhiên.
    Tui cũng lên gân thân thở í lộn thơ thẩn vài câu cho vui:
    " Hoan hô cô trò của ông Danh
    Đối qua đáp lại phải là nhanh
    Dành nhau cái cục...shushi ấy
    Thiên hạ nhìn vào thấy mà...ganh "
    Cung hỉ cung hỉ...
    Sẵn chuyện cũng thêm luôn vài câu loạn thơ:
    "Nếu biết ngày mai em lấy chồng
    Anh về chuẩn bị ...vác cái gông
    Ngày mai trong đám vu quy ấy
    Anh NÉP cạnh em...đứng làm chồng"
    Chúc cải lộn vui vẻ. Tiền hung hậu kiết. Phát tài phát lộc....ăn cái shushi.
    anitas anitatum
    Tu? Không tu? Đó là vấn đề...

    Được knife sửa chữa / chuyển vào 13:13 ngày 22/07/2002
  3. hoacomay

    hoacomay Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    13/01/2002
    Bài viết:
    513
    Đã được thích:
    0
    Dưng mà chắc bác Việt Kiều ThanhEDM ko ở đây nên ko biết " nhất tự vi sư" à ? Trời ơi, em đứng bên ngoài thấy các bác làm thơ hay quá, em cũng muốn phụ họa. Đây là bài thơ con cóc của 1 người bạn dạy học trò, em copy cho các bác coi nhá.
    Ngày nào em học i a
    Mà nay em đã ba hoa thế này
    (Nhỏ ) theo cha, (lớn) theo ghệ, (già) cãi thầy
    Kể sao cho xiết những ngày em hư !!!
  4. Natalia

    Natalia Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    27/03/2002
    Bài viết:
    1.801
    Đã được thích:
    0
    em cũng muốn đóng góp vài vần thơ nhưng khổ nỗi đào đâu ra???bây giờ nhỉ???
  5. nguavan

    nguavan Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    13/04/2002
    Bài viết:
    237
    Đã được thích:
    0
    NHẬT KÝ RIÊNG MÌNH
    Em giấu giọt nước mắt
    Trong nụ cười âm vang
    Em giấu lệ bẽ bàng
    Trong câu đùa dí dỏm
    Em giấu người phụ bạc
    Trong tận cùng nỗi đau
    Em giấu chút nôn nao
    Trong tận cùng nỗi nhớ
    Em giấu nỗi bơ vơ
    Trong bờ mi tan vỡ
    Em giấu cuộc chia ly
    Trong nhật ký riêng mình
    Em giấu cả đời anh
    Trong con tim khờ dại...

    Con Đường Nào Đoạn Cuối Cũng Chia Hai
    Như Dòng Sông Đã Theo Về Với Biển!

  6. knife

    knife Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    25/04/2002
    Bài viết:
    234
    Đã được thích:
    0
    Còn tiền, còn ai, còn bài bạc....
    Sao em không kể nốt ra đi???
    anitas anitatum
    Tu? Không tu? Đó là vấn đề...
  7. thatwhy

    thatwhy Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    02/04/2002
    Bài viết:
    3.842
    Đã được thích:
    1
    RỜI NỖI NHỚ
    Rời nỗi nhớ ta quay vào lặng lẽ
    Trả hoàng hôn về với gió bên đồi
    Trăng bằng lòng cũng ghé lại cuộc chơi
    Rồi quay gót đi vào cùng hư ảo
    Đêm nghe lạnh mưa giữa mùa thay áo
    Nắng vừa đi như bóng một người đi
    Nhịp thời gian đang sống buổi đương thì
    Đời sỏi đá cũng thầm thì sống dậy
    Từ xa cách biển đời ta đã thấy
    Cỏ đồi hoang không xanh mãi màu xanh
    Trên đỉnh núi mây về cây rũ nhánh
    Ta ngàn năm ở mãi núi non này


    thatwhy


  8. ngthhuan

    ngthhuan Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    18/03/2002
    Bài viết:
    1.391
    Đã được thích:
    0
    Chợ đêm Cần Thơ

    Sạp hàng sầu riêng trong chợ đêm Cần Thơ.

    Nếu lòng bạn thanh thản tươi vui, thì chợ đêm Cần Thơ sẽ càng làm tăng thêm niềm vui ấy. Ngược lại, khu chợ náo nhiệt nhưng vẫn dịu dàng một mảnh hồn quê này cũng sẽ làm dịu đi tâm trạng nặng trĩu ưu tư của bạn...
    Chợ ??ohọp??? từ 18 giờ, trải ra trên một phần con đường Lê Thánh Tôn, Tân Trào, Ngô Quyền, Hai Bà Trưng. Sôi nổi nhất là khúc gần rạp chiếu bóng Lao Động. Tới đây, bạn sẽ bắt gặp một ĐBSCL thu nhỏ, với rất nhiều trái cây, rau, củ??? đặc trưng. Hầu hết là hàng tươi ngon vừa thu hoạch trong ngày chở đến. Người bán hàng, phần lớn cũng là nông dân, ít khi nói thách và giá rất rẻ. Như sầu riêng, giá ở các sạp trong thành phố là 14.000 đồng/kg, nhưng ở đây chỉ khoảng 8.000 đồng, rẻ hơn những 5.000-6.000 đồng/kg.
    Rảo bước trong chợ, chúng ta sẽ gặp những phụ nữ, em nhỏ dùng xe tay đẩy rau, củ, quả cho các sạp hoặc quán ăn. Nhiều bà má nghèo, trải tấm nylon trước mặt, trên đó có khi chỉ là một trái sầu riêng, vài ba quả bưởi, lăn lóc mớ mận lớn nhỏ không đều nhau..., hay những món quà quê mộc mạc khác. Bạn có thể mua những cái bánh tét, bánh ít, bánh lá dừa thơm dẻo tuyệt vời. Có cái bé xíu như gói cho trẻ con chơi. Một chục cái bánh chỉ với giá 4.000 đồng.
    Ngày xưa, đi chợ đêm Cần Thơ chỉ mua được rau tươi, trái cây, bây giờ mua được cả hoa tươi nữa. Một chục huệ trắng chỉ 3.000 đồng. Hoa sen đầu mùa giá cao nhất cũng chỉ 5.000 đồng/chục. Với 2.000 đồng, bạn có thể ôm về một bó cúc vạn thọ khá to.
    Không ai nói mùi của chợ là dễ chịu! Người đông đúc, hàng hóa la liệt, rác rưởi, ruồi nhặng... Nhưng chợ đêm Cần Thơ có thể khiến người ta quên bẵng đi những điều khó tránh khỏi ấy. Giữa thành phố mà hồn quê chất ngất; giữa đô thị nhộn nhịp nhất ĐBSCL mà một mảnh hồn sông nước lãng mạn vẫn ở bên ta, hiện diện qua mỗi con người.
    (Theo SGGP, 18/6)

    YÊU MỌI NGƯỜI, TIN VÀI NGƯỜI, ĐỪNG XÚC PHẠM AI CẢ

    Được ngthhuan sửa chữa / chuyển vào 11:24 ngày 15/09/2002
  9. nguyenvietbach

    nguyenvietbach Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    31/07/2002
    Bài viết:
    2.889
    Đã được thích:
    0
    tiếc quá em cũng hơi bị dốt văn nên không đóng góp được gì cả.nhưng emm xin hát một bài hi`i`h..
    các bác thấy hay không.
    zỗ tay nào hihii`iiii`iiihi
  10. soirrab

    soirrab Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    18/09/2002
    Bài viết:
    123
    Đã được thích:
    0
    Hai sắc hoa ti-gôn.

    Một mùa thu trước, mỗi hoàng hôn
    Nhặt cánh hoa rơi chă?ng thấy buồn,
    Nhuộm ánh nắng tà qua mái tóc,
    Tôi chờ người đến với yêu đương.

    Người ấy thường hay ngắm lạnh lùng
    Dải đường xa vút bóng chiều phong,
    Và phương trời thă?m mờ sương cát,
    Tay vít dây hoa trắng cạnh lòng.

    Người ấy thường hay vuốt tóc tôi,
    Thở dài trong lúc thấy tôi vui,
    Bảo rằng : "Hoa, dáng như tim vỡ,
    Anh sợ tình ta cũng vỡ thôi !"

    Thuở đó nào tôi đã hiểu gì
    Cánh hoa tan tác của sinh ly,
    Cho nên cười đáp :"Màu hoa trắng
    Là chút lòng trong chă?ng biến suy".

    Đâu biết lần đi một lỡ làng,
    Dưới trời đau khổ chết yêu đương.
    Người xa xăm quá ! - Tôi buồn lắm,
    Trong một ngày vui pháo nhuộm đường...

    Từ đấy, thu rồi, thu lại thu,
    Lòng tôi còn giá đến bao giờ ?
    Chồng tôi vẫn biết tôi thương nhớ...
    Người ấy, cho nên vẫn hững hờ.

    Tôi vẫn đi bên cạnh cuộc đời,
    Ái ân lạt lẽo của chồng tôi,
    Mà từng thu chêt, từng thu chết,
    Vẫn giấu trong tim bóng "một người".

    Buồn quá hôm nay xem tiểu thuyết
    Thấy ai cũng ví cánh hoa xưa
    Như hồng tựa trái tim tan vỡ.
    Và đỏ như màu máu thắm pha !

    Tôi nhớ lời người đã bảo tôi
    Một mùa thu trước rất xa xôi..
    Đến nay tôi hiểu thì tôi đã,
    Làm lỡ tình duyên cũ mất rồi !

    Tôi sợ chiều thu phớt nắng mờ,
    Chiều thu, hoa đỏ rụng chiều thu
    Gió về lạnh lẽo chân mây vắng,
    Người ấy ngang sông đứng ngóng đò.

    Nếu biết rằng tôi đã lấy chồng,
    Trời ơi ! Người ấy có buồn không ?
    Có thầm nghĩ tới loài hoa vỡ
    Tựa trái tim phai, tựa máu hồng ?
    --------------------------------------------------------------
    bài thơ sau đây cũng cùng 1 tác giả
    Bài thơ thứ nhất

    Thuở trước hồn tôi phơi phới quá,
    Lòng thơ nguyên vẹn một làn hương...
    Nhưng mà nghệ sĩ từ đâu lại,
    Êm ái trao tôi một vết thương.

    Tai ác ngờ đâu gió lạ qua,
    Làm kinh giấc mộng những ngày hoa,
    Thổi tan tâm điệu du dương trước
    Và tiễn Người đi bến cát xa.

    Ở lại vườn Thanh có một mình,
    Tôi yêu gió rụng lúc tàn canh;
    Yêu trăng lặng lẽ rơi trên áo,
    Yêu bóng chim xa, nắng lướt mành.

    Và một ngày kia tôi phải yêu
    Cả chồng tôi nữa lúc đi theo
    Những cô áo đỏ sang nhà khác,
    - Gió hỡi ! làm sao lạnh rất nhiều ?

    Từ đấy không mong, không dám hẹn
    Một lần gặp nữa dưới trăng nghiêm,
    Nhưng tôi vẫn chắc nơi trời lạ,
    Người ấy ghi lòng :"Vẫn nhớ em !"

    Đang lúc lòng tôi muốn tạm yên,
    Bỗng ai mang lại cánh hoa tim
    Cho tôi ép nốt dòng dư lệ
    Rỏ xuống thành thi khóc chút duyên ?

    Đẹp gì một mảnh lòng tan vỡ
    Đã bọc hoa tàn dấu xác xơ !
    Tóc úa giết dần đời thiếu phụ ...
    Thì ai trông ngóng, chả nên chờ !

    Viết đoạn thơ đầu lo ngại quá
    Vì tôi còn nhớ hẹn nhau xưa :
    - "Cố quên đi nhé, câm mà nín
    Đừng thở than bằng những giọng thơ !"

    Tôi run sợ viết; lặng im nghe
    Tiếng lá thu khô siết mặt hè
    Như tiếng chân người len lén đến.
    - Song đời nào dám gặp ai về!

    Tuy thế, tôi tin vẫn có người
    Thiết tha theo đuổi nữa, than ôi
    Biết đâu...tôi : một tâm hồn héo,
    Bên cạnh chồng nghiêm luống tuổi rồi !
    --------------------------------------------------------------
    Đan áo cho chồng

    "Chi ơi! Nếu chi đã yêu
    Đã từng lỡ hát ít nhiều đau thương,
    Đã xa hă?n quãng đường hương,
    Đã đem lòng gởi gió sương mit mùng.
    Biết chăng chi ? Mỗi mùa đông,
    Đáng thương những kẻ có chồng như em,
    Vẫn còn thấy lạnh trong tim,
    Đan đi đan lại áo len cho chồng.
    Như con chim hót trong ***g,
    Hạt mưa nó rụng bên song bơ thờ.
    Tháng ngày nổi tiếng tiêu sơ,
    Than ôi! Gió đã sang bờ ly tan...

    Tháng ngày miễn cưỡng em đan,
    Kéo dài một chiếc áo len cho chồng.
    Như con chim nhốt trong ***g,
    Tháng ngày mong đợi ánh hồng năm nao !
    Ngoài trời mưa gió xôn xao,
    Ai đem khóa chết chim vào ***g nghiêm ?
    Ai đem lễ giáo giam em?
    Sống hờ trọn kiếp trong duyên trái đời..
    Lòng em khổ lắm chi ơi !
    Trong bao tủi cực với lời mỉa mai
    Quang cảnh lạ, tháng năm dài,
    Đêm đêm nghĩ tới ngày mai giật mình!"
    ----------------------------------------------------------------
    Bài thơ cuối cùng

    Anh hỡi tháng ngày xa quá nhỉ ?
    Một mùa thu cũ, một lòng đau...
    Ba năm ví biết anh còn nhớ,
    Em đã câm lời, có nói đâu !

    Đã lỡ, thôi rồi ! chuyện biệt ly,
    Càng khơi càng thấy lụy từng khi
    Trách ai mang cánh "ti-gôn" ấy,
    Mà viết tình em, được ích gì ?

    Chỉ có ba người đã đọc riêng,
    Bài thơ "đan áo" của chồng em.
    Bài thơ "đan áo" nay rao bán,
    Cho khắp người đời thóc mách xem...

    Là giết đời nhau đấy, biết không ?
    ...Dưới dàn hoa máu tiếng mưa rung,
    Giận anh, em viết dòng dư lệ,
    Là chút dư hương : điệu cuối cùng !

    Từ đây, anh hãy bán thơ anh,
    Còn để yên tôi với một mình,
    Những cánh hoa lòng, hừ ! đã ghét,
    Thì đem mà đổi lấy hư vinh.

    Ngang trái đời hoa đã úa rồi,
    Từng mùa gió lạnh sắc hương rơi..
    Buồng nghiêm thờ thẫn hồn eo hẹp,
    Đi nhớ người không muốn nhớ lời !

    Tôi oán hờn anh, mỗi phút giây,
    Tôi run sợ viết, bởi rồi đây
    Nếu không yên được thì tôi..chết
    Đêm hỡi ! làm sao tối thế nầy ?

    Năm lại năm qua cứ muốn yên
    Mà phương ngoài gió chă?ng làm quên;
    Và người vỡ lỡ duyên thầm kín,
    Lại chính là anh ? anh của em !

    Tôi biết làm sao được hỡi trời ?
    Giận anh, không nỡ ! Nhớ không thôi !
    Mưa buồn, mưa hắt, trong lòng ướt...
    Sợ quá đi, anh..."có một người" !...
    =================================
    Hai Minh

Chia sẻ trang này