1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

CÁNH BUỒM ĐỎ THẮM - Hãy nói về tình yêu

Chủ đề trong 'Văn học' bởi Tequila, 06/04/2002.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. Yasunari

    Yasunari Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    31/03/2002
    Bài viết:
    895
    Đã được thích:
    0
    Về tình yêu ! Tôi chẳng có cô gái cụ thể nào để nói về nàng ta cả , hay có thể tôi có nhiều quá đến mức không nhớ nổi .
    Một lần , trong khi đang rẽ vào cổng trường , tôi bị trượt trên cát và đổ xe . Tôi làm đổ cả hai chiếc xe dựng ở rìa quán nước gần đấy .
    Các bác hẳn sẽ nghĩ : chắc thằng khỉ này định kể cho mình
    nghe nó đã quen một cô gái , là chủ của một trong hai chiếc xe bị đổ . Các bác nhầm rồi ạ .
    Chẳng có cô gái nào chạy ra . Chỉ có cô hàng phở gần đấy giương cặp mắt hoảng hốt thì ít , hiếu kỳ thì nhiều nhin ra hiện trường tai nạn . Những người chạy ra phía tôi lại là ba người đàn ông cơ . Hai người là lái xe ôm , tôi có biết . Một người lạ thì lập tức rút ngay chìa khoá xe của tôi .
    Quần tôi bị rách , đầu gối tôi xây xước . Tôi không kịp để ý . Tôi cũng không nói gì với người đã lấy chìa khoá của tôi . Hai người lái xe lúc này cứ như chẳng hề quen biết tôi , một người quát tháo ầm ầm những lời vô nghĩa về thiệt hại có thể có với cái xe của ông ta , người kia , là người thường chở tôi , thì không nói gì và ngăn cản tôi dựng cái xe của ông ta dậy .
    Họ bắt tôi để yên hai cái xe đấy . Dựng từng cái một dậy , xem xét thật kỹ thiệt hại . Người to tiếng làm việc với tôi trước . Ông ta lấy giọng nói to để át hết tiếng tôi , trong khi tôi là kẻ không ưa nói nhiều . Cuối cùng , với nỗi thất vọng sâu xa , tôi trả ông ta năm chục vì một vết xước trên yên xe .Người kia thì ít hùng hổ hơn , bắt bẻ tôi với ít nhiều ngại ngùng . Sau khi đã xem xét kỹ xe mà không thấy một vết xước nào ,.ông ta không nói gì , đứng tránh sang một bên .
    Lúc ấy tôi cảm thấy thương ông ta , cái người thường xuyên chở tôi mỗi khi tôi không đi xe đến trường ấy . Ông ta cũng muốn kiếm chút ít như ông bạn đồng nghiệp , ngần ấy tiền đủ cho cả ngày chạy xe . Nhưng phần vì ngại tôi , phần vì lkhông có gan bắt chẹt như người kia , cuối cùng ông ta đành lùi ra và rơi vào tình thế hơi lố bịch .
    Tôi thấy người thứ ba đang đắc thắng ngồi hút thuốc trong góc quán nước chờ đợi nỗi hốt hoảng của tôi . Anh ta không nghĩ tôi nhìn thấy anh ta rút chìa khoá , anh ta định cho tôi bấn lên một lúc rồi sẽ ra mặt bắt tôi chuộc lại chìa khoá .
    Tôi lẳng lặng dựng xe của mình dậy . Chẳng hiểu thế nào mà đúng hôm ấy , tôi lại mang cái chìa khoá sơ cua đi . Tôi đi vào trường và cảm thấy rõ ánh mắt ngơ ngác và thoáng thất vọng của anh chàng tống tiền sau lưng mình .
    Anh ta sẽ thất vọng ghê lắm . Nhưng làm sao so sánh với nõi thất vọng của tôi ? Tôi cảm thấy đơn côi và cay đắng vô cùng . Chiều hôm ấy tôi buồn rầu kinh khủng .
    Tôi không thể ngờ lại có một sự đối xử như thế . Nhưng tôi hiểu ngay rằng những đối xử ghê gớm hơn thế nhiều còn tồn tại đầy rẫy trên thế giới này . Buồn vì một va chạm nhỏ như thế thật là yếu đuối . Và những người kia , họ thực sự thiếu thốn hơn tôi . Họ có cả một gia đình . Họ có chút giống những nhân vật trong " Gót sắt" của London, như lời Êvơha nói " Vì những đứa con , cha anh đã ép mình làm những việc đê tiện nhất " . So sánh như thế thi khập khiễng quá , nhưng các bác hiểu cho là mọi sụ so sánh đều chỉ là tương đối .
    Tôi ép mình nghĩ rằng cứ cho là mình đánh rơi tiền đi . Mình mất , người trong thiên hạ sẽ nhặt được , như thế là thực tế xã hội chẳng có sự thiệt hại nào . Giống chuyện Sở Cung Vương mất cây cung phải không ạ ? Ông ta cũng nói " Ta mất cung thì người nước Sở nhặt được cung , có thiệt đi đâu mà sợ ? "
    Nhưng chuyện của tôi khác ông ta . Vua Sở chỉ mất cung , còn tôi , ngoài mất tiền , tôi còn mất cả sự thanh thản và niềm tin vẫn có vào lòng tốt . Khi đã ép mình nghĩ rằng mình đánh rơi tiền , tôi vẫn day dứt . Vì sao ? Vì tuy tôi giải quyết nỗi mất mát tiền bạc dễ dàng , tôi không sao giải quyết được mất mát lòng tin . Tôi phải làm thế nào ?
    Cả buổi chiều tôi buồn rầu vì ám ảnh này . Theo kinh nghiệm , khi tôi đã chấp nhận sự thiệt thòi mà lòng vẫn không thanh thản có nghĩa là tôi không có lỗi trong vấn đề ấy .
    Việc giải quyết những lỗi ấy nằm ngoài khả năng của tôi . Tôi không biết làm thế nào . Tại sao cứ phải như thế ? Nếu cho rằng vì nghèo thì khi giàu người ta có đối xử tốt với đồng loại không ? Tôi không dám chắc vì tôi đã thấy nhiều người giàu xung quanh khẳng định phản đề của câu hỏi này . Tôi cũng thấy những ca sĩ nổi tiếng làm từ thiện để lừa thiên hạ , trở nên nổi tiếng hơn chứ không phải vì lòng nhan ái . Tôi thấy những nhà tư bản giàu vẫn chi phối các nhà nước , gây chiến tranh và khủng bố , tôi thấy người ta khéo xoa dịu những người lao động ở các nước tư bản đến mức họ ngoan ngoãn chịu để bị bóc lột mà tự cho mình đang no đủ .
    Tôi thèm khát có được một sự quảng bá rộng rãi tình yêu thương . Có lẽ chỉ có thể có điều ấy nhờ giáo dục .
    Tôi muốn mọi người đều được dậy rằng và hiểu rằng : Con người là thứ quý giá nhất thế gian , phải yêu thương con người .
    Dù tương lai tôi không trở thành một nhà giáo dục , một nhà tư tưởng hay một nhà nghệ thuật ... để có thể thúc đẩy đièu đó . Nhưng tôi thề rằng ít nhất tôi sẽ giáo dục con cháu tôi .
    Tôi không có cô gái cụ thể nào hay tôi có quá nhiều cô gái ? Có ;ẽ chẳng mệnh đề nào đúng . Thực ra tôi yêu tất cả những cô gái trên đời , tất cả những em bé ... Tôi yêu các bạn ở đây .Tôi yêu tất cả mọi người . Tôi yêu thế giới .
    Bác VNHL tha hồ chê Yasunari là bôn sê vich nhé !

    Thủy quang thiên diễm tình phương hảo .

    Sơn sắc không mông vũ diệc kỳ .
    Được sửa chữa bởi - Yasunari vào 15/04/2002 02:19
    Được sửa chữa bởi - Yasunari vào 15/04/2002 10:38
  2. Tequila

    Tequila Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    05/09/2001
    Bài viết:
    1.536
    Đã được thích:
    0
    Cánh buồm đỏ thắm. Goodbye to Romance.
    Tay thanh niên tình nguyện Yasunari vừa kêu ca điều gì em có biết không? Hắn ta cho rằng, hắn ta đau khổ trong tình yêu nên hắn ta đau khổ về mọi thứ.

    Ở đâu đó, tôi thấy người ta đặt ra câu hỏi: ?oCác bạn nam, các bạn sẽ chọn điều gì nếu chỉ được chọn một trong ba thứ: tiền bạc, danh vọng, tình yêu?. Nếu em chọn lựa hộ tôi, em sẽ chọn cho tôi điều gì? Chắc hẳn em sẽ chọn cho tôi tình yêu, và tôi hoàn toàn đồng ý với em.
    Tiền bạc và danh vọng, tất cả mọi người đều săn lùng điều đó. Cũng giống như con chó sói săn lùng con thỏ. Giống như con diều hâu nhìn chăm chăm vào đàn gà. Giống như con sư tử thèm khát sự an toàn và hùng mạnh. Tôi cũng ước ao về điều này lắm chứ. Đó là con mồi của loài người mà. Tôi cũng đi săn cùng mọi người một cách hùng hổ. Và vì thế em sẽ chọn cho tôi tình yêu, để đem lại ý nghĩa cho tất cả những cuộc săn vô nghĩa.

    Tôi rất yêu tình yêu, mặc dù ngọn roi của nó quả là khắc nghiệt.
    ?oLove will keep us alive?. Lời hát của Eagles. Tình yêu vẫn còn ý nghĩa ngay cả khi nó đã qua đi.
    Lại một tin nhắn nữa.
    Tôi lại vừa nhận được một tin nhắn của em. Một tin nhắn chả có ý nghĩa gì đối với tôi. Đúng ra thì rất có ý nghĩa đối với tôi, vì nó có ý nghĩa cho em. Người yêu của em, chính xác ra thì là người mà em yêu, vừa bị tai nạn đang chờ lên bàn mổ. Hắn bị vỡ xương hàm mặt và gì gì đó nữa.
    Thật lạ lùng, hầu như tôi không hề cảm thấy ngạc nhiên trước một biến cố như thế. Gần như là một sự đương nhiên. Dễ hiểu rằng hắn đã phải trả giá vì làm cho em đau khổ. Có thể nói chưa bao giờ tôi thực sự căm ghét hắn. Cho nên tôi mới thờ ơ như thế này. Có lẽ cấp độ cao nhất của sự căm ghét độc địa chính là cái thờ ơ vô cảm trước nỗi đau của người khác.
    Em nhắn tin cho tôi, vì em tin chắc rằng tôi bao giờ cũng mong muốn mình quý mến hắn của em. Tôi rất mong muốn điều đó. Theo thói quen, tôi yêu mến tất cả những gì em yêu mến. Dù cho đó là một bài hát hay là một con người. Nhưng hắn lại là kẻ khiến em đau khổ. Và theo thói quen, tôi căm ghét tất cả những gì làm em đau khổ. Dù cho đó là một biến cố hay là một con người.
    Tôi thành thực mong hắn tai qua nạn khỏi. Tôi cũng thành thực mong hắn phải nằm viện lâu lâu. Bởi vì em sẽ luôn ở bên hắn trong thời gian hắn nằm trên giường bệnh. Ngoài em ra, có lẽ chẳng còn ai khác ở bên hắn bằng toàn bộ trái tim và tâm hồn. May ra, hắn sẽ nhận thấy giá trị của bản thân hắn, do em đem đến cho hắn. May ra, hắn sẽ đền đáp lại chút gì cho tình cảm của em. Và như thế thì tôi có thể mến hắn hơn một chút.
    Lúc này em làm gì có thời gian, làm gì có đủ lạnh lùng để nghĩ đến điều đó nhỉ? Hiện tại em đang bốc cháy trong ngọn lửa của em. Còn tôi thì chẳng còn gì để mà cháy nữa. Hãy cứ bốc cháy đi em. Tôi sẽ làm thay em một việc. Đó là hy vọng vào một điều tốt đẹp dành cho em.
    Hạnh phúc là một điều gì đó khó tìm đến nỗi, đôi khi ta lại hy vọng về nó trên những cơ sở thật kỳ quái. Như là trên cơ sở một kẻ đang đau đớn trên giường cấp cứu, và một kẻ khác đang đau đớn không kém trong giấc ngủ nặng nhọc khắc khoải âu lo.
    Còn tôi và em? Hãy lắng nghe lời hát của Ozzy.
    ?oYesterday has been and gone? GOODBYE TO ROMANCE?.

    Tequila Sunrise

  3. Tequila

    Tequila Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    05/09/2001
    Bài viết:
    1.536
    Đã được thích:
    0
    Cánh buồm đỏ thắm. Goodbye to Romance.
    Tay thanh niên tình nguyện Yasunari vừa kêu ca điều gì em có biết không? Hắn ta cho rằng, hắn ta đau khổ trong tình yêu nên hắn ta đau khổ về mọi thứ.

    Ở đâu đó, tôi thấy người ta đặt ra câu hỏi: ??oCác bạn nam, các bạn sẽ chọn điều gì nếu chỉ được chọn một trong ba thứ: tiền bạc, danh vọng, tình yêu???. Nếu em chọn lựa hộ tôi, em sẽ chọn cho tôi điều gì? Chắc hẳn em sẽ chọn cho tôi tình yêu, và tôi hoàn toàn đồng ý với em.
    Tiền bạc và danh vọng, tất cả mọi người đều săn lùng điều đó. Cũng giống như con chó sói săn lùng con thỏ. Giống như con diều hâu nhìn chăm chăm vào đàn gà. Giống như con sư tử thèm khát sự an toàn và hùng mạnh. Tôi cũng ước ao về điều này lắm chứ. Đó là con mồi của loài người mà. Tôi cũng đi săn cùng mọi người một cách hùng hổ. Và vì thế em sẽ chọn cho tôi tình yêu, để đem lại ý nghĩa cho tất cả những cuộc săn vô nghĩa.

    Tôi rất yêu tình yêu, mặc dù ngọn roi của nó quả là khắc nghiệt.
    ??oLove will keep us alive???. Lời hát của Eagles. Tình yêu vẫn còn ý nghĩa ngay cả khi nó đã qua đi.
    Lại một tin nhắn nữa.
    Tôi lại vừa nhận được một tin nhắn của em. Một tin nhắn chả có ý nghĩa gì đối với tôi. Đúng ra thì rất có ý nghĩa đối với tôi, vì nó có ý nghĩa cho em. Người yêu của em, chính xác ra thì là người mà em yêu, vừa bị tai nạn đang chờ lên bàn mổ. Hắn bị vỡ xương hàm mặt và gì gì đó nữa.
    Thật lạ lùng, hầu như tôi không hề cảm thấy ngạc nhiên trước một biến cố như thế. Gần như là một sự đương nhiên. Dễ hiểu rằng hắn đã phải trả giá vì làm cho em đau khổ. Có thể nói chưa bao giờ tôi thực sự căm ghét hắn. Cho nên tôi mới thờ ơ như thế này. Có lẽ cấp độ cao nhất của sự căm ghét độc địa chính là cái thờ ơ vô cảm trước nỗi đau của người khác.
    Em nhắn tin cho tôi, vì em tin chắc rằng tôi bao giờ cũng mong muốn mình quý mến hắn của em. Tôi rất mong muốn điều đó. Theo thói quen, tôi yêu mến tất cả những gì em yêu mến. Dù cho đó là một bài hát hay là một con người. Nhưng hắn lại là kẻ khiến em đau khổ. Và theo thói quen, tôi căm ghét tất cả những gì làm em đau khổ. Dù cho đó là một biến cố hay là một con người.
    Tôi thành thực mong hắn tai qua nạn khỏi. Tôi cũng thành thực mong hắn phải nằm viện lâu lâu. Bởi vì em sẽ luôn ở bên hắn trong thời gian hắn nằm trên giường bệnh. Ngoài em ra, có lẽ chẳng còn ai khác ở bên hắn bằng toàn bộ trái tim và tâm hồn. May ra, hắn sẽ nhận thấy giá trị của bản thân hắn, do em đem đến cho hắn. May ra, hắn sẽ đền đáp lại chút gì cho tình cảm của em. Và như thế thì tôi có thể mến hắn hơn một chút.
    Lúc này em làm gì có thời gian, làm gì có đủ lạnh lùng để nghĩ đến điều đó nhỉ? Hiện tại em đang bốc cháy trong ngọn lửa của em. Còn tôi thì chẳng còn gì để mà cháy nữa. Hãy cứ bốc cháy đi em. Tôi sẽ làm thay em một việc. Đó là hy vọng vào một điều tốt đẹp dành cho em.
    Hạnh phúc là một điều gì đó khó tìm đến nỗi, đôi khi ta lại hy vọng về nó trên những cơ sở thật kỳ quái. Như là trên cơ sở một kẻ đang đau đớn trên giường cấp cứu, và một kẻ khác đang đau đớn không kém trong giấc ngủ nặng nhọc khắc khoải âu lo.
    Còn tôi và em? Hãy lắng nghe lời hát của Ozzy.
    ??oYesterday has been and gone??? GOODBYE TO ROMANCE???.

    Tequila Sunrise

  4. Yasunari

    Yasunari Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    31/03/2002
    Bài viết:
    895
    Đã được thích:
    0
    Ở đây , trong mối quan hệ này , có một kẻ đang đau và hai ngừơi đang khổ . Một kẻ chìm trong nỗi đau thể xác và hai người khác đang chịu những khổ não hành hạ trái tim .
    Đấy là điều thường thấy . Anh biết là anh không có cái gì , nhưng anh không biết anh có cái gì . Scarlett biết mình không có Ashley nhưng không biết mình có Red . Người khoẻ mạnh , như tôi chẳng hạn , biết mình không có kiến thức nên thức đêm thức hôm để học , nhưng không biết mình có sức khoẻ . Và khi ốm lăn ra thì lại biết : mình đã từng có sức khoẻ , nhưng bây giờ thì không . Thật là ngốc các bác nhỉ !
    Kẻ nằm trên giường bệnh liệu có biết một trái tim đang thấp thỏm lo cho anh ta ? Cô gái có biết cảm xúc của bác Tequila ? Bác Tequila có biết tình cảm của mình dành cho cô ấy ?
    Cô gái biết tình cảm của Tequila dành cho mình , vì thế mới có những tin nhắn . Tôi thấy cô thật sáng suốt khi biết mình có gì . Cô gái của bác Teq đã giỏi hơn đa phần chúng ta vì tự biết mình có gì . Nhưng cô có biết mình không có gì không ?
    Bác Teq có biết mình có gì không ? Bác có biết mình đã mất gì không ? Anh chàng bị tai nạn kia có biết anh ta có cái gì rất mực quý giá không ?
    Dù thế nào , tôi thấy cả ba người không ai biết rõ cả hai mặt của vấn đề : mình có gì và không có gì . Có thể tôi nhầm , nhưng như thế có nghĩa là cả ba đều có cái ngốc của mình .
    Nhưng có nên tỉnh táo không nhỉ ? Tôi chưa thể trả lời được . Biết đâu vì ngôc nghếch và chạy theo những cái vòng luẩn quẩn mà cuộc sống trở nên phong phú ? Biết đâu tỉnh táo , người ta lại không cảm thấy thú vị vì một cuộc sống tràn đầy - dù là đầy những vật vã ?
    Có ai trả lời được không ? Nên nhận ra hay không ?

    Thủy quang thiên diễm tình phương hảo .

    Sơn sắc không mông vũ diệc kỳ .
  5. Yasunari

    Yasunari Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    31/03/2002
    Bài viết:
    895
    Đã được thích:
    0
    Ở đây , trong mối quan hệ này , có một kẻ đang đau và hai ngừơi đang khổ . Một kẻ chìm trong nỗi đau thể xác và hai người khác đang chịu những khổ não hành hạ trái tim .
    Đấy là điều thường thấy . Anh biết là anh không có cái gì , nhưng anh không biết anh có cái gì . Scarlett biết mình không có Ashley nhưng không biết mình có Red . Người khoẻ mạnh , như tôi chẳng hạn , biết mình không có kiến thức nên thức đêm thức hôm để học , nhưng không biết mình có sức khoẻ . Và khi ốm lăn ra thì lại biết : mình đã từng có sức khoẻ , nhưng bây giờ thì không . Thật là ngốc các bác nhỉ !
    Kẻ nằm trên giường bệnh liệu có biết một trái tim đang thấp thỏm lo cho anh ta ? Cô gái có biết cảm xúc của bác Tequila ? Bác Tequila có biết tình cảm của mình dành cho cô ấy ?
    Cô gái biết tình cảm của Tequila dành cho mình , vì thế mới có những tin nhắn . Tôi thấy cô thật sáng suốt khi biết mình có gì . Cô gái của bác Teq đã giỏi hơn đa phần chúng ta vì tự biết mình có gì . Nhưng cô có biết mình không có gì không ?
    Bác Teq có biết mình có gì không ? Bác có biết mình đã mất gì không ? Anh chàng bị tai nạn kia có biết anh ta có cái gì rất mực quý giá không ?
    Dù thế nào , tôi thấy cả ba người không ai biết rõ cả hai mặt của vấn đề : mình có gì và không có gì . Có thể tôi nhầm , nhưng như thế có nghĩa là cả ba đều có cái ngốc của mình .
    Nhưng có nên tỉnh táo không nhỉ ? Tôi chưa thể trả lời được . Biết đâu vì ngôc nghếch và chạy theo những cái vòng luẩn quẩn mà cuộc sống trở nên phong phú ? Biết đâu tỉnh táo , người ta lại không cảm thấy thú vị vì một cuộc sống tràn đầy - dù là đầy những vật vã ?
    Có ai trả lời được không ? Nên nhận ra hay không ?

    Thủy quang thiên diễm tình phương hảo .

    Sơn sắc không mông vũ diệc kỳ .
  6. Yasunari

    Yasunari Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    31/03/2002
    Bài viết:
    895
    Đã được thích:
    0
    ặ mà sao bỏĂn "nhutrang" hỏằi cĂc bĂc vỏằ cỏằĐ chuỏằ'i mà không ai trỏÊ lỏằi thỏ ?
    Em câng chỏÊ hỏằ?u mỏƠy , nhặng em thay mỏãt cĂc bĂc trỏÊ lỏằi bỏĂn ẵ vỏưy .
    BỏĂn nt ỏĂ , cỏằĐ chuỏằ'i là mỏằTt tỏằô 'a nghâa , nó câng kiỏằfu nhặ tỏằô " Xơ trum " cỏằĐa dÂn Xơ trum ẵ mà . Nhặng nó hỏạp hặĂn chút ưt . Nó mang màu sỏc chỏ giỏằ.u và hài hặỏằ>c .
    Thỏ bÂy giỏằ tôi bỏÊo bỏĂn là 'ỏằ" cỏằĐ chuỏằ'i thơ bỏĂn phỏÊn ỏằâng thỏ nào ? Nỏu bỏĂn giỏưn dỏằ nhỏÊy dỏằng lên thơ có nghâa là bỏĂn hiỏằfu bài rỏằ"i 'ỏƠy .
    Tôi giỏÊi thưch thỏ có 'úng không ?

    ThỏằĐy quang thiên diỏằ.m tơnh phặặĂng hỏÊo .

    SặĂn sỏc không mông vâ diỏằ?c kỏằ .
  7. Yasunari

    Yasunari Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    31/03/2002
    Bài viết:
    895
    Đã được thích:
    0
    ặ? mà sao bỏ?Ăn "nhutrang" hỏằ?i c?Ăc b?Ăc vỏằ? cỏằĐ chuỏằ'i mà không ai trỏ?Ê lỏằ?i thỏ?? ?
    Em c?âng chỏ?Ê hỏằ?u mỏ?Ơy , nhặ?ng em thay mỏ?ãt c?Ăc b?Ăc trỏ?Ê lỏằ?i bỏ?Ăn ?ẵ vỏ?ưy .
    Bỏ?Ăn nt ỏ?Ă , cỏằĐ chuỏằ'i là mỏằTt tỏằô ?'a ngh?âa , nó c?âng kiỏằfu nhặ? tỏằô " X?ơ trum " cỏằĐa d?Ân X?ơ trum ?ẵ mà . Nhặ?ng nó hỏ?ạp hặĂn chút ?ưt . Nó mang màu sỏ??c chỏ?? giỏằ.u và hài hặ?ỏằ>c .
    Thỏ?? b?Ây giỏằ? tôi bỏ?Êo bỏ?Ăn là ?'ỏằ" cỏằĐ chuỏằ'i th?ơ bỏ?Ăn phỏ?Ên ỏằâng thỏ?? nào ? Nỏ??u bỏ?Ăn giỏ?ưn dỏằ? nhỏ?Êy dỏằ?ng l?ên th?ơ có ngh?âa là bỏ?Ăn hiỏằfu bài rỏằ"i ?'ỏ?Ơy .
    Tôi giỏ?Êi th?ưch thỏ?? có ?'úng không ?

    ThỏằĐy quang thi?ên diỏằ.m t?ơnh phặ?ặĂng hỏ?Êo .

    SặĂn sỏ??c không mông v?â diỏằ?c kỏằ? .
  8. Tequila

    Tequila Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    05/09/2001
    Bài viết:
    1.536
    Đã được thích:
    0
    Yesterday has been and gone.... GOODBYE TO ROMANCE

    Tequila Sunrise

  9. Tequila

    Tequila Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    05/09/2001
    Bài viết:
    1.536
    Đã được thích:
    0
    Yesterday has been and gone.... GOODBYE TO ROMANCE

    Tequila Sunrise

  10. Yasunari

    Yasunari Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    31/03/2002
    Bài viết:
    895
    Đã được thích:
    0
    Chiều hè . Gió tràn ngập , nắng đổi màu đỏ .
    Lúc này , đến bên hồ , tôi bị nắng và gió phủ đầy . Ngồi xuống ghế đá , tôi không còn thấy đầu óc mình được tự do suy tưởng nữa . Khi tôi nhìn đâu cũng thấy hình bóng cũ của nàng , vừa đầm ấm vừa bao la , xa vắng , bao trùm lấy tôi , ở khắp nơi ngay trước mắt tôi , cũng rất xa tôi khôngvới tới được , tôi không còn tự do nữa .
    Nhìn đâu tôi cũng thấy nàng . Ở đây , nàng với cái áo len màu xanh tím than . Ở kia , cái áo sơ mi màu hồng . Chỗ này , ngay cạnh chỗ tôi ngồi , từng thấp thoáng nụ cười rất tự nhiên khi không biết tôi nhìn trộm . Con đường này đã bao lần in dấu chân , bao lần nàng đã đạp xe qua ?
    Đáng lẽ , như thường ngày , cái đầu tôi nó đã bay đi tận đâu rồi . Nhìn bàn chân mình , tôi có thể nghĩ tới nước Ý . Tôi nghĩ tới Đantê . Thần khúc . Tĩnh ngục . Một bức tranh minh họa tĩnh ngục . Màu xám . Một bức ảnh chụp hồ Tây . Những lần tôi chèo thuyền một mình thơ thẩn trên hồ Tây . Một lần tôi đã đem theo rượu . Tô Thức trên Tây Hồ ở Hàng Châu với bài " Ẩm hồ thượng ..." Tô Thức uống rượu bên bờ Hoàng Hà . Một năm Hoàng Hà đổi dòng , bao nhiêu người chết . Một bài thơ tả cảnh ấy . Lần sông Hồng vỡ đê mà tôi nghe cô tôi kể . Cô tôi . Cái lần tôi làm thằng cu con cô ngã và những ân hận của tôi .....
    Nhưng bây giờ , nó không bay đi đâu được mà nó bị giam hãm quanh quẩn bên hình bóng của một cô gái mà giờ tôi không biết ở đâu .
    Tôi thấy nhớ cồn cào . Tôi nhớ cô gái ngày xưa của tôi ? Tôi nhớ cô bây giờ ? Tôi nhớ những hình bóng tưởng tượng của tôi về cô gái ấy ? Không biết nữa . Tôi cứ nhìn đăm đăm vào mấy con kiến trên cành cây phượng ngay sau ghế . Đây có phải là những con kiến ngày xưa tôi từng nhìn với vẻ buồn rầu không ? Trước đây tôi nhìn chúng với con mắt khác . Con mắt rất buồn , tuyệt vọng . Ngày xưa tôi cứ chầu chực ở đây , chờ đợi nàng đi qua để nhìn thấy nàng một chút , một thoáng , và thở dài trở về với nỗi trống rỗng đè nặng .
    Cứ như thế . Thật vô lý khi tôi cứ nuôi một nỗi nhớ âm thầm và tự đẩy mình vào ngõ cụt vô vọng . Nhưng trong những ngày ấy , dường như một phần thầm kín nào đấy của tôi thoả mãn với cái vô vọng thường trực . Nó nói với tôi rằng cứ để nó gặm nhấm nỗi buồn và nỗi cô đơn dễ chịu là đủ rồi . Và cứ mỗi buổi chiều tôi lại còng lưng mang nặng cái bao tải của hy vọng , nhớ nhung , tuyệt vọng , cô đơn , sự dễ chịu - khoái cảm thầm kín - đến chờ nàng , rồi ra về với một bao tải nặng gấp đôi .
    Ngày ấy tôi muốn gì ? Mặc những khích lệ của bạn bè , tôi không tìm cách đến gần nàng . Phải chăng tôi chỉ mượn nàng như là một phương tiện để thoả mãn cái nhu cầu được nhớ , được cô đơn , được buồn của tôi ? Thật khó khăn để thừa nhận điều đó . Cái xu hướng tự phân tích đã vạch trần động cơ của tôi .
    Nhưng còn khó khăn hơn để công nhận diều này : lúc này tôi thực sự thấy nhớ !
    Đầu óc tôi quay cuồng bởi cảm giác tuyệt vọng , tuyệt vọng thực sự . Tôi không biết nàng ở đâu . Cảm giác chơi vơi tuyệt vọng này khác nào cảm giác tôi thấy hồi bé tí khi nằm nhìn bầu trời sao mênh mông và thực sự không biết mình đang ở đâu !
    Chưa bao giờ sự liên tưởng và suy nghĩ của tôi lại bị giam cầm bởi một xích xiềng vững chắc và chật chội như vậy . Ngoài nàng ra , tôi không thể ngĩ tới cái gì khác .
    Tôi lại là một kẻ ngốc . Tôi đã không biết mình từng có gì .
    Thủy quang thiên diễm tình phương hảo .

    Sơn sắc không mông vũ diệc kỳ .
    Được sửa chữa bởi - Yasunari vào 15/04/2002 18:01
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này