1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Canh Thân là nhà, Cuộc Sống là nơi ta ... (^_^)

Chủ đề trong 'Cuộc sống' bởi n_x_l, 01/06/2006.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. huong_co_may

    huong_co_may Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/05/2005
    Bài viết:
    1.986
    Đã được thích:
    2

    Phần cuối
    Trong cơn mơ, Bạch Tuyết thấy mình đấm túi bụi vào mặt hoàng hậu. Chịu không nổi, hoàng hậu ngã cái rầm làm cô giật mình tỉnh giấc.
    ?oA a a....... Mẹ ơi cứu con?. Bạch Tuyết hét lên hoảng loạn khi thấy 7 người đàn ông có bộ mặt cười đang ngó mình trân trân. Rồi tiếng hét cứ nhỏ dần, nhỏ dần, rồi lại vút cao. Được một lát thì tắt hẳn. Lúc này, thay vì sợ hãi, cô bắt đầu thấy tò mò với 7 con người trước mặt. Hơn nữa, cả bảy chú lùn đều tỏ thái độ rất thân thiện khiến cô cảm thấy họ thậm chí còn đáng yêu nữa là đằng khác, nếu không kể tới đôi lúc có chú lại nghiến răng ken két vì quá đói. Dần dần họ đã làm quen được với nhau.
    Cuộc sống êm ả cứ thế trôi qua. Hàng ngày, Bạch Tuyết làm Ô sin quét dọn nhà cửa, nấu cơm đun nước, giặt giũ quần áo trong khi 7 chú lùn đi làm cửu vạn ở làng bên. Tối đến, họ cùng đánh chắn. Cả 8 người đều cảm thấy rất hạnh phúc...
    Về phần dì ghẻ, đinh ninh rằng mình đã được ăn tim gan Bạch Tuyết, bà ta không thèm ngó ngàng tới gương thần. Một hôm, nhân dịp sinh nhật lần thứ 70, bà mới lại lôi gương ra và bắt đầu hỏi:
    ?o Gương kia ngự ở trên tường
    Nước ta ai đẹp được dường như ta...?
    ?o Xưa kia bà đẹp nhất trần
    Ngày nay Bạch Tuyết muôn phần đẹp hơn
    Nàng ta ở khuất núi non
    Tại nhà của bảy chú lùn xa xa?
    Gương thần trả lời. Và đây cũng là lần cuối cùng người ta nhìn thấy gương thần vì ngay sau câu trả lời đó, dì ghẻ vớ lấy gương và lẳng vèo ra ngoài cửa sổ vỡ tan tành.
    Ngay sau đó, dì ghẻ nhằm hướng nhà của 7 chú lùn thẳng tiến, sau khi đã hoá trang thành người bán hoa quả rong với hai gánh táo trĩu nặng trên vai. Một ngày kia, trước cửa nhà của bảy chú lùn xuất hiện một bà lão với một quả táo duy nhất trong đôi quang gánh của mình. Để có thể đến được nơi, dì ghẻ phải chén dần chén mòn số táo mình mang đi. Còn quả cuối cùng, bà ta bơm thuốc độc vào một nửa rồi mang đến chỗ Bạch Tuyết:
    - Hỡi con gái xinh đẹp của ta. Ta mang cho con quả táo này để con ăn cho thêm phần rạng rỡ.
    - Thần kinh à? Dở hơi à? Điên à? Trời không mưa sao mặc áo mưa? Bạch Tuyết đáp. Ai là con gái bà? Còn táo thì thôi khỏi, bảy chú lùn dặn rằng không được ăn đồ của người lạ.
    - Cô sợ táo có thuốc độc ư? Đừng nghĩ thế phải tội, cô gái. Bây giờ thế này nhé. Ta sẽ ăn một nửa, và đưa cho con một nửa. Vậy là OK rồi chứ gì?
    - Thế thì quý hoá quá. Cho cháu nửa ngon ngon kia kìa.
    Vừa ăn dứt miếng táo, Bạch Tuyết giật giật mấy cái rồi ngã lăn xuống đất, và dì ghẻ, bà ta cũng giật giật mấy cái vì đau khi bị Bạch Tuyết tóm lấy tóc trước khi ngã. Đau, nhưng dì ghẻ sung sướng lắm. Làm sao mà không sung sướng cho được, khi giờ đây bà đã không còn đối thủ về nhan sắc. Hạnh phúc tuyệt đỉnh, bà chạy một mạch về lâu đài, băng băng qua những con suối, nhảy vút qua các khóm bụi rậm, và giành giải nhất cuộc thi marathon vượt rào đang tình cờ được tổ chức trong vương quốc...
    Hôm nay, khác với mọi ngày, bỗng nhiên cả bảy chú lùn đều cảm thấy trong lòng có điều gì bất ổn. Tình trạng vẫn không khá hơn, sau khi cả bảy chú đã xơi gọn 7 gói xôi to vì ngỡ rằng mình đói. Trên đường về, khung cảnh dường như khác thường hơn. Thú rừng chạy tung tăng khắp nơi vì không còn lo bị những viên đạn được bắn ra từ súng săn của một ai đó nấp trong nhà. Còn chim chóc thì đậu kín trước sân. Thường ngày lấy đâu ra chim do chúng sợ sập bẫy của Bạch Tuyết đặt trước cửa nhằm cải thiện bữa ăn. Bảy chú lùn linh cảm thấy một điều gì chẳng lành khi tiến đến gần ngôi nhà. Bỗng một tiếng rú vang lên, tiếp theo là 6 tiếng rú khác: Họ nhìn thấy Bạch Tuyết nằm sõng xoài bên cửa ra vào, và trong tay nàng là một nắm tóc...
    Biết rằng Bạch Tuyết đã bị dì ghẻ hãm hại, bảy chú lùn đau đớn lắm. Từ đây, cơm nước chẳng ai lo, áo quần không ai giặt. Họ khóc ròng rã ba ngày liền, đêm vẫn đi ngủ. Họ muốn chôn cô, nhưng khi thấy sắc mặt cô vẫn ửng hồng như lúc còn sống thì lại không nỡ. Họ đặt cô vào trong một chiếc quan tài bằng thuỷ tinh trong suốt, khắc tên cô bằng chữ vàng, và ghi rõ cô là một nàng công chúa. Họ mang quan tài cô lên núi rồi thay phiên nhau ngày đêm trông giữ. Ngày này qua ngày khác, tháng này qua tháng khác, Bạch Tuyết nằm trong quan tài vẫn tươi tỉnh như khi chưa nằm trong quan tài. Da nàng vẫn trắng như tuyết, tóc vẫn đen như gỗ mun, môi vẫn đỏ như máu, và răng thì vẫn vàng khè...
    Một ngày nọ, có một hoàng tử tình cờ đi ngang qua. Biết được câu chuyện do các chú lùn kể lại, hoàng tử xin được mang nàng về để nhìn cho sướng. Được các chú lùn đồng ý, chàng bảo thị vệ khuân quan tài thuỷ tinh xuống núi. Bỗng nhiên, một người thị vệ vấp phải rễ cây khiến cho quan tài bị xóc mạnh. Miếng táo trong miệng Bạch Tuyết văng mạnh ra ngoài. Bạch Tuyết sống lại, và thay vào đó là một chú ******** nhăn khi đớp phải miếng táo đó.
    Nghe hoàng tử kể lại đầu đuôi câu chuyện, tất nhiên là sau khi đã thêm mắm thêm muối cho tăng phần sinh động, Bạch Tuyết liền đồng ý theo hoàng tử sang Đài Loan về ra mắt nhà bố mẹ chồng. Lễ cưới được tổ chức vô cùng sang trọng. Trong số khách mời, có cả mụ dì ghẻ độc ác. Vừa nhìn thấy Bạch Tuyết, cơn tức giận dâng trào, mụ liền ngã lăn ra chết
    Tuy sống trong hạnh phúc bên hoàng tử, Bạch Tuyết vẫn không quên bảy chú lùn. Nàng xin phép chồng đón bảy chú về cung và tìm được bảy cô lùn giúp các chú an hưởng tuổi già. Họ đã cùng ở bên nhau cho đến cuối đời
    (Hết)
  2. smkt

    smkt Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/12/2004
    Bài viết:
    6.586
    Đã được thích:
    1
    Hơ, tự dưng "Muội ơi" làm mình chả hỉu kí rì nhưng cũng cứ runggggg rinhhhhhhh
    Tỷ ơiiiiiiii
    Èo, chẹp, cải lương thế nhờ, nhưng tự rưng cũng đặt dấu hỏi nhá, bình thường vào toàn khiêu chiến mìn, hôm nay tự rưng tim tiếc bay tá hoả, giật mình nghe ngóng nhá...không bít sau lời nói ngọt ngào có kí rì hông đây
    Sao cả ngày nay không thấy trợ lý đâu nhỉ, nhắn nhe mãi
    Cả Nhím nữa, bỏ nhà bỏ cửa phiêu bạt phương trời nào roài
    Tự rưng lại thèm caramen thập cẩm thía không bít
  3. ruangoc

    ruangoc Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/01/2005
    Bài viết:
    1.917
    Đã được thích:
    0
    Mấy ngày không vào nhà,hum nay mới biết tin có quà NT ,đã thấy mọi người "xử lý "xong quà của Chị iu gửi ra rùi .
    Una nhá nhá,đi ăn kô rủ nhớ.Rận Una luôn.
    ..........Có anh nơi ấy bình yên...........
  4. takokim

    takokim Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/10/2004
    Bài viết:
    239
    Đã được thích:
    0
    To Chị Mactoc: Chúc mừng chị có bé gái! Nhà mình sắp tăng thành viên đời F2 rồi, chị Biển nhỏ nhỉ! Chúc chị ít bị mệt và ăn uống ngon miệng.
    To Anh Bive: Anh Bive quyết định Nam tiến ah!?
    Được takokim sửa chữa / chuyển vào 01:06 ngày 20/06/2006
  5. frozen84

    frozen84 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/02/2005
    Bài viết:
    2.975
    Đã được thích:
    0
    chị ui, quà NT ngon ơi là ngon, chẹp chẹp, ngon lắm lắm í, làm em rất mong đến ngày được vào trong đó măm tại trận, hihi
    Hôm thứ 7 í chị ạ, em đến hơi muộn nhưng may mà vẫn kịp, lúc đến thấy mọi ng đang đánh chén hăng say. Trong đó thì bive ăn nhìu nhất, nhanh nhất
    Mà chị ơi, em thấy chị thiên vị nhá, chị iu thương k0 đồng đều Em ghen tị lắm lắm Em là em út, phải đc thương nhất nhà chứ
    Được frozen84 sửa chữa / chuyển vào 02:57 ngày 20/06/2006
  6. frozen84

    frozen84 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/02/2005
    Bài viết:
    2.975
    Đã được thích:
    0
    Em tưởng là bố luôn về phe con gái chứ nhỉ
    Cơ mừ bi h bố em đang khác phe ví em rùi
  7. frozen84

    frozen84 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/02/2005
    Bài viết:
    2.975
    Đã được thích:
    0
    Hix , sao em ví sếp tư tưởng nhớn cứ đụng nhau mãi thía nhỉ . Hum nay cũng thèm caramen dã man, nhưng hông làm cách nào mà đi mua đc . PA rận em rùi , nó ứ chơi với em nữa , nó cũng k0 chịu bỏ xiền ra mua caramen nữa .Bi h nó giàu lắm, có bao nhìu xiền ở trong ví í, mà sao ai cũng bất công thía nhỉ, ông ngoại chỉ thưởng nó đc hs tiên tiến mà k0 thưởng cho em, em cũng là sv tiên tiến mừ Đời thật là bất công
  8. pbtbiennho

    pbtbiennho Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/01/2005
    Bài viết:
    1.805
    Đã được thích:
    0
    Èo, đầu óc đen tối. Người ta thương nhớ thì người ta bày tỏ tình cảm, làm rì có ký rì đằng sau í chứ, cứ suy bụng mình ra bụng người ta, hừm, Muội hư
    Rung rinh thì cứ lo rung rinh đi, còn lấy trí óc ra săm soi làm chi. Cứ thoải mái rung rinh đi nhá, đảm bảo trăm phần nghìn hổng có ký rì đằng sau mấy trái tim bay tá hỏa đó đâu
  9. Cyber

    Cyber Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    06/04/2002
    Bài viết:
    1.497
    Đã được thích:
    0
    Chắc em là trường hợp đặc biệt. Có lẽ các ông bố luôn quí con gái hơn vì biết con gái chỉ ở cùng mình khoảng hơn 20 năm rồi nó về nhà chồng. Em Frz chắc không thế nên bố em không cùng phe nữa he he.... Sướng quá....
    @Mac_Toc: chị ơi. Hôm qua em nằm mơ gặp cháu gái. Em lại nói "Lớn nhanh lên, chú chờ"
  10. pbtbiennho

    pbtbiennho Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/01/2005
    Bài viết:
    1.805
    Đã được thích:
    0
    Thế á? Bive mà ăn nhìu nhất á?Ngạc nhiên chưa Nhưng thui, em ạ, kệ đi, em í phải ăn vậy mí xưng vai phải lứa với cả nhà chứ, nhể
    Em ui, chị có thiên vị đâu, có phần chả lụa nguyên cây và giò sống đang nằm trong ..... tủ lạnh nhà Nhím í, có cả phần của em mừ. Nhím nói em quên lấy đấy chứ, đúng hông. Thế nhá, hết phân bì nhá. Mà, lo rì chứ, mai mốt vô đây, đi ăn ví chị tít mù lun, chỉ sợ 2 thầy trò em không đủ bụng ăn thui
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này