1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

~~*~*~*Capricornus~*~*~*Ma kết,Dê Biển,Nam Dương(22/12-20/1) và những người bạn ~*~*~* Luôn hướng tớ

Chủ đề trong 'Làm quen - rút ngắn khoảng cách' bởi nangcarmen, 14/01/2007.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. boycrazy4love

    boycrazy4love Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/05/2004
    Bài viết:
    226
    Đã được thích:
    0
    Oạch Đồng chí này có cái Avartar hoành tráng quá nhỉ
  2. boycrazy4love

    boycrazy4love Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/05/2004
    Bài viết:
    226
    Đã được thích:
    0
    Ngày xưa, tôi thầm yêu một nàng thiếu nữ.
    Tóc em dài như gió mùa thu.
    Ngày xưa, khi hoa sữa thơm ven mặt hồ,
    Theo năm tháng em lớn từng ngày.
    Những kỷ niệm không bao giờ phai.
    Và khi một ngày xuân em trở thành thiếu nữ,
    Mối tình đầu mang hương sắc mùa thu.
    Mùa thu, khi hoa sữa tan ven mặt hồ.
    Khi tôi đã biết yêu lần đầu,
    Tôi đã nói yêu em trọn đời.
    Không ai hiểu vì sao tình yêu tan vỡ,
    Như hoa ven mặt hồ tàn theo gió mùa thu.
    Tôi đi xa thủ đô nhớ về người thiếu nữ.
    Tôi thêm yêu quê mình,
    Yêu những đêm thanh bình.
    Hoa sữa thơm ven hồ,
    Nhắc lại chuyện ngày xưa.
    Cứ mỗi khi thu về, hoa sữa thơm ven hồ,
    nhắc lại chuyện tình xưa?
  3. nangcarmen

    nangcarmen Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/05/2006
    Bài viết:
    2.327
    Đã được thích:
    0
    hờ hờ. Thế hôm nào đi nhở. Để em còn sắp xếp. Chắc đi ban ngày phải ko ạ
  4. nangcarmen

    nangcarmen Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/05/2006
    Bài viết:
    2.327
    Đã được thích:
    0
    Khiếp. Sao tưởng bác Boy điên vì tình còn chưa có mối tình nào vắt vai cơ mà. Nghe mâu thuẫn nhá
  5. nangcarmen

    nangcarmen Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/05/2006
    Bài viết:
    2.327
    Đã được thích:
    0
    Chà chà. Một buổi tối spam bắt đầu. Tớ đi kiếm truyện gì để post vào cái nhỉ.
  6. nangcarmen

    nangcarmen Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/05/2006
    Bài viết:
    2.327
    Đã được thích:
    0
    CÔ GÁI ĐỘC THÂN
    Dreamhngirl
    http://www9.ttvnol.com/forum/vanhoc/728409.ttvn -----> Link ạ.
    Tôi là một cô gái chưa chồng ở cái tuổi mà bạn bè tôi đã có con đầu lòng. Mọi người tôi gặp đều nhận xét tôi là "nice and very attractive". Tôi có một thân hình nhỏ nhắn và gợi cảm. Khuôn mặt tôi rất trẻ, ( có lẽ do tôi chịu khó rửa mặt nước lạnh trước khi đi ngủ và dùng kem sâm Triều Tiên ).
    Nếu bạn gặp tôi có lẽ bạn sẽ đoán tôi chưa tới 20. ( cái đặc điểm này gây ra nhiều chuyện buồn cười trong công cuộc tìm chồng của tôi về sau mà tôi sẽ kể cho bạn nghe). Tôi có một đôi mắt nâu, to và nhìn thẳng, hay cười. Tôi cười rất tươi, thoải mái, tự tin, mắt nhìn thẳng vào mắt người đối diện. Tóc tôi dài vừa chấm vai, một tháng tôi tự nhuộm lấy một lần. ( tôi ưa tiết kiệm tiền nếu có thể). Tôi có rất nhiều quần áo đẹp, váy ngắn đi chơi, váy dài dạ hội.
    Tôi ưa những loài váy tôn lên đường eo cong của tôi vì tôi nghĩ đấy là điểm mạnh nhất trong toàn bộ thân hình tôi. Tôi có một bộ ngực không hẳn là thật lớn, nhưng cũng khá tròn trịa và có cleavage.
    Tôi khoái mua giày giầy, nhất là nhưng loại giầy gót nhọn và có dây ôm lấy chổ chân vì tôi nghĩ trông chúng thật ***y. Tôi cảm thấy mình thật ***y khi đi những đôi giầy như vậy. Tôi cũng không hay đánh móng tay trừ khi tôi có một cuộc hẹn, chẳng phải vì tôi không thích ( ngược lại tôi thây móng tay sơn rất ***y) mà vì tôi thấy cái sự maintain móng tay phiền nhiễu, mất nhiều thời gian của tôi qua, nên tôi đành bằng lòng với cắt móng tay ngắn và giữ sạch.
    Tôi ưa shopping, nhưng tôi chỉ mua những đồ on sale. Tôi không hẳn là mê tiền, cũng chẳng bao giờ thiếu tiền, nhưng mà tôi ghét tiêu xài hoang phí. Tôi thích chạy dọc bờ biển vào buổi sáng sớm, rất thích xem phim. Tôi thích nói những chuyện hài hước, thích xem comedy show, thích những người đàn ông cute, sophisticated, educated, funny, and a good kisser.
    Tôi thích nấu ăn và nấu ăn ngon. Tôi ở một mình, có máy tính, có ti vi, có giàn ca nhạc, một cái giường full-size, một bộ couch Ikea, màu sữa một cái bếp xinh xinh, ( thiên đường của tôi vì tôi rất thích nấu ăn), một cái bàn ăn nhỏ gỗ màu beach với hai cái ghế. Nếu gập cái bàn ăn lại thì đủ cho hai người, nếu mở ra thì đủ cho sáu người ( tôi chọn cái bàn như vậy đề phòng khi tôi có họ hàng tới thăm).
    Tôi có một cái sân sau nhỏ nơi tôi để một cai B-B-Q, một cái bàn nhựa ngoài trời. Tôi có một cái shed trong đó tôi để những quần áo giày dép cũ mà tôi không dùng nữa, một cái và tôi cũng để một cái xe đạp với một cái giỏ đằng trước ( tôi hay đạp xe khám phá những ngóc ngách của thành phố vào cuối tuần), một cái bàn foostball. Tôi khám phá ra là mình rất thích chơi cái trò này. Ngoài ra tôi cũng thích chơi Scrabble và Twister.
  7. nangcarmen

    nangcarmen Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/05/2006
    Bài viết:
    2.327
    Đã được thích:
    0
    Tôi đã học xong và đi làm, tôi thích công ty và đồng nghiệp, tôi không hẳn là thích công việc của tôi lắm vì nó ít challenge, nhưng giờ giấc không khắt khe lắm nên tôi thấy cũng dễ chịu, với lại tôi luôn có cơ hội chuyển sang bộ phận khác nếu tôi muốn.
    Tôi cũng chẳng giao du nhiều với bạn bè, phần lớn đều đã lấy chồng và chuẩn bị sinh con. Tôi thấy cuộc sống của tôi khá là dễ chịu, hạnh phúc, sau khi đi làm về, tôi làm những gì tôi muốn, nấu ăn, đọc sách, xem phim, nghe nhạc . ( ngày xưa thì tôi rất thích nhảy, nhưng bây giờ tôi ngại ra khỏi nhà vào buổi tối).
    Tôi nói chuyện với bố mẹ và các em tôi và hai ba người bạn thân ( đều ở xa ) vào cuối tuần. Ba tuần một lần, tôi hì hục đi chợ, thức đến nửa đêm nấu rất nhiều đồ ăn, để đông lạnh rồi chở lên tiếp tế cho chú em sinh viên của tôi. Tôi rất hỉ hả thấy đồ ăn mình nấu bao giờ cũng được chú này chén sạch. Thế là yên tâm.
    Tôi thấy lòng tôi bình an, cơ thể tôi khoẻ mạnh, trái tim tôi tràn ngập tình yêu cuộc sống, mỗi ngày đối với tôi là một khám phá mới về bản thân.
    Tôi phát hiện là tôi rất thích viết, tâm trạng rất dễ thay đổi vào một số ngày trong tháng, uống sữa ngay sau khi ăn cơm thì không bị đau bụng, thích uống chè, không thích uống cà phê, thich chơi golf, thích đạp xe dọc bờ biển, thích chơi tennis, rất lười tập thể thao nhưng rút cục thì ngày nào cũng cố chạy được nửa tiếng, ( thế là thấy lương tâm đỡ cắn rứt) rất thích bơi nhưng lại dễ bị lạnh nếu bơi lâu quá, thích ngày nắng, thích cả ngày mưa, ghét những ngày sầm sì không mưa không nắng, không chịu nổi cô đồng nghiệp mới chuyển vào vì lắm lời quá, thích trẻ con vì chúng thật quấn quít đáng yêu ( trừ khi chúng khóc và đòi hỏi nọ kia thì thật là không thể chiu nổi).
  8. nangcarmen

    nangcarmen Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/05/2006
    Bài viết:
    2.327
    Đã được thích:
    0
    Tôi sống rất bình an trừ một chuyện canh cánh trong lòng. Tôi đặt cho mình nhiệm vụ là phải kiếm lấy một ông chồng ( nếu không thì bố mẹ gia đình tôi sẽ không để tôi yên).
    Và tôi cũng thấy hơi lo lo, tôi cứ sống một mình vui vẻ mãi thế này thời trẻ thì chẳng sao, vi nếu muốn tôi sẽ có guys beating on my door, nhỡ một ngày tôi già đi, không sinh con được nữa, không lấy chồng được nữa thì chắc là tôi sẽ không hạnh phúc. ( Tất nhiên lấy chồng thì chưa chắc tôi đã hạnh phúc hơn, vì bản thân gia đình tôi tôi cung chả thấy hạnh phúc) Ở cơ quan tôi có một bà sống độc thân như vậy, bây giờ 55 tuổi rồi, ở với hai con mèo, cuối tuần nào tôi cũng nghe thấy bà nói chuyện điện thoại rủ người nọ người kia đi ăn trưa ăn tối cùng, nghe không khỏi thấy xao lòng.
    Tôi ghét mèo chó lắm, chắc tôi chả sống được thế đâu. Chị tôi bảo lập gia đình thì cũng là một sự chịu đựng lẫn nhau thôi, chịu đựng để có một gia đình, giả du so sánh với việc không chịu đựng thì không có một gia đình thì còn tệ hơn. Không gia đình thì cũng đúng là tệ hơn thật.
    Tôi thì nghĩ hơi khác một chút, vì tôi tự tin lắm, trong đời tôi tôi chưa bao giờ không đạt được cái điều tôi muốn, tôi nghĩ tôi muốn có một gia đình và phải là một gia đình hạnh phúc, yêu thương lẫn nhau. Tôi tất nhiên là muốn có nhiều con, đông đúc cửa nhà. Tôi muốn nhiều thứ lắm về cái gia đình tương lai của tôi.
    Thế nhưng nghĩ tới cái sự phải hi sinh độc lập tự do hiện giờ của tôi thì tôi lại chùn lại, ngại ngần. Tôi phân vân không hiểu mình đã ready chưa. Xong rồi tôi lại nghĩ thời gian trôi mau, cơ hội ngày một ít đi.
    Tôi bắt đầu có bạn trai từ hồi 18 tuổi, tóm lại từ hồi ấy đến giờ tôi lúc nào cũng có bạn trai này và đang break up với một bạn trai khác. Sao tôi lại cứ tìm cách tuột khỏi tay họ nhỉ, tại tôi chưa xác đinh là tôi phải chịu đựng chăng? Nghĩ đi nghĩ lại tôi chép miệng, đến hoa hậu người mẫu, người ta còn phải bỏ sự nghiệp đi lấy chồng để khỏi phải bị quá lứa lỡ thì, tôi thì đã xinh đẹp bằng họ đâu. Kết luận: chắc tôi phải lấy chồng thôi.
    Thế là bắt đầu cái công việc tìm chồng nhọc nhằn của tôi. Tôi xác định nó giống như một full-time job vậy. Đã là job thì không thích mệt mỏi cũng phải làm. Tôi bắt đầu bằng một mẩu quảng cáo trên mạng.....
  9. nangcarmen

    nangcarmen Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/05/2006
    Bài viết:
    2.327
    Đã được thích:
    0

    CHIẾN DỊCH QUẢNG CÁO
    Dreamhngirl
    Tôi nghĩ tìm được một tấm chồng tử tế chẳng phải chuyện chơi. Cho nên người ta mới sinh ra cái nghề mai mối. " Đẹp như rối không mối không thành". Ngày xưa ở Hà Nội, con gái đến tuổi lấy chồng, bố mẹ phải xây phòng khách đẹp, mở tiệc hàng tuần để mời được nhưng thanh niên chưa vợ tới dạm mặt con gái họ.
    Ở Ấn Độ, tôi nghe nói con gái phải có của hồi môn, vàng bạc trang sức hay ô tô chẳng hạn. Ở Mỹ thì đám cưới nhà gái phải chịu toàn bộ chi phí. Tôi tính nếu tôi ở gần nhà, thì thể nào bố tôi chả lấy chồng cho. Bố tôi tháo vát, mẹ tôi mưu lược, thế nào chả kiếm được cho tôi một tấm chồng tử tế.
    Nghĩ đi nghĩ lại, tôi thấy chả dại gì không nhờ cậy bố mẹ tôi. Bố mẹ tôi được tôi ngỏ lời nhờ cậy tìm chồng thì sung sướng tỉnh cả người. Thế là lập tức cả họ được huy động đi tìm chồng cho tôi. Bố mẹ tôi rất có tổ chức, mời cơm họ ngoại một lần, mời cơm họ nội một lần, đều có chung chủ đề là tìm cho tôi một người tương xứng.
    Ngoài ra, bố tôi còn triệu tập một cuộc họp khẩn cấp các bạn bè cùng học với bố tôi từ ngày xửa ngày xưa để nhờ các bác giúp đỡ, thấy có đám nào được thì giới thiệu cho cháu, con trai của bác nào chưa vợ đều được hỏi thăm kỹ càng ngọn ngành thông tin hết. Anh họ tôi cũng có một đám nào đó trong đầu, thì tuyên bố chỉ cần tôi đồng ý gặp mặt, mọi việc khác để anh đạo diễn, thế nào cũng xong. Các chị họ tôi thì lăm lăm địa chỉ email của tôi để đưa cho những ứng cử viên mà các chị chọn lựa.
    Mẹ tôi thì gặp ai cũng kể là bố mẹ tôi đang tìm mua cho tôi một ngôi nhà. ( đã bảo mẹ tôi là người mưu lược). Mọi việc chạy rào rào, nhưng té ra một chuyện chưa được biết là tôi muốn lấy người như thế nào. Bố tôi tức tốc gọi điện cho tôi bảo tôi phải nói rõ cho bố tôi biết là tôi muốn gì, cao thấp gầy béo bao nhiêu, thích thể thao hay thích âm nhạc, kiểu gì cũng có, muốn hàng gì cũng chiều, nhưng phải biết là mình muốn gì.
    Tôi thấy bố tôi nói rất có lý nhưng mà tôi chưa chuẩn bị tình huống này, thế là tôi cứ nói đại " Béo thì nhất định không. Cao thì, đừng cao quá, khoảng một mét bảy nhăm thôi". Bố tôi giãy nãy: "Một mét bảy nhăm thì kiếm đâu ra. Thôi xuống một tý đi con". Tôi bảo" Thì tại bố hỏi con muốn gì".
    Cuối cùng thì bố tôi và tôi cũng thống nhất được chiều cao, bằng cấp, ( bố tôi thêm vào thành phố và gia đình), tôi thấy cũng chẳng sao. Thế là hình ảnh chàng rể tương lai dần rõ nét. Tôi sẽ dành hẳn một chương để tả cho các bạn nghe những ứng cử viên mà bố mẹ tôi chọn lựa.
  10. nangcarmen

    nangcarmen Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/05/2006
    Bài viết:
    2.327
    Đã được thích:
    0
    Đấy là chuyện bố mẹ tôi, chị tôi cũng hăng hái không kém, chị tôi vẫn ngấm ngầm để ý mấy chàng độc thân chưa vợ ở cơ quan chị, chỉ chờ tôi sẵn sàng là chị sẽ ra tay.
    Nhưng mà chờ mãi, người ta đi lấy vợ gần hết, còn một chú mà chị thấy được thì lại mới quay lại với người yêu ( tưởng bỏ rồi nhưng lại quay lại làm chị vô cùng thất vọng ). Chị bảo cứ để từ từ biết đâu lại bỏ. Em tôi thì triệu tập tất cả họ hàng bên nhà chồng, giao nhiệm vụ rõ ràng mỗi người phải tìm được cho tôi một người.
    Trong cái công cuộc này thì tôi thấy các bạn tôi là vô tích sự nhất, bọn chúng chẳng chịu kiếm cho tôi ứng cử viên nào cả.
    Tôi cũng bắt đầu công cuộc tìm kiếm của tôi. Tôi chả uống được rượu, không thích đi bar, lười ra khỏi nhà vào buổi tối, chơi thể thao thì cũng chỉ tàm tạm, lại không đi nhà thờ, tôi thấy cách tìm kiếm thích hợp nhất với tôi là dùng Internet.
    Thời đại Internet, cái gì mà chả "google" ra được. Cho nên tôi mới vào google.com để tìm những website dating. Tôi té ngửa người ra khi thấy dịch vụ dating nhiều vô kể xiết. Tôi mất gần hết một buổi tối xem qua các trang Web khác nhau, trang nào cũng đầy hình ảnh các chàng trai tuấn tú.
    Tôi nghĩ chả việc gì phải lo. Thế giới có bao nhiêu triệu đàn ông, thế nào tôi chả gặp được người thích hợp. Tôi chọn một website xem chừng có vẻ nghiêm túc vì được thành lập bởi một ông tiến sỹ tâm lý. Ông ta có triết lý là để có một cuộc hôn nhân bền vững thì hai người phải có tính cách và quan niệm sống tương đồng, còn chemistry thì đứng thứ hai.
    Do đó ông ta yêu cầu mỗi người trước khi được vào website phải một cái personality test. Lúc đó đã tương đối muộn rồi nhưng tôi cũng tò mò muốn xem cái website đó như thế nào nên cố ngồi làm test. Cái test đó dài lê thê, theo hình thức trắc nghiệm, hỏi hết về quan niệm sống, cách xử lý tình huống, đến tôn giáo, gia đình bạn bè.
    Tôi mắt nhắm mắt mở, ngáp ngắn ngáp dài click, click mãi đến gần nửa đêm mới đến được đoạn cuối cùng, bụng bảo dạ là phải cố lên, biết đâu tìm được ý trung nhân. Cái dòng chữ cuối cùng hiện ra làm tôi vừa buồn cười vừa tức vì tiếc cái công thức khuya của tôi ( tôi thường đi ngủ sớm vì tôi dậy sớm tập chạy). " Xin lỗi bạn, hiện giờ chẳng có người nào thích hợp với bạn. Có 20% số người làm test này cũng có kết quả như bạn. " Tôi tắt máy tính đi ngủ thẳng.
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này