1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

~~*~*~*Capricornus~*~*~*Ma kết,Dê Biển,Nam Dương(22/12-20/1) và những người bạn ~*~*~* Luôn hướng tớ

Chủ đề trong 'Làm quen - rút ngắn khoảng cách' bởi nangcarmen, 14/01/2007.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. nangcarmen

    nangcarmen Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/05/2006
    Bài viết:
    2.327
    Đã được thích:
    0
    Ngày hôm sau, tôi tỉnh dậy, thấy mình có kinh nghiệm hơn chút it, tôi chọn một website khác có tinh đại chúng hơn, tôi chỉ cần viết một cái profile về tôi và người tôi tìm kiếm ( phải nói rõ giới tính của người đó ) rồi post lên cùng với ảnh.
    Tôi thích viết gì thì viết, tôi có bảo tôi là công chúa Nhật cũng chả ai can thiệp. Hoá ra viết về bản thân mình chẳng dễ như tôi tưởng. Tôi viết thế nào để vừa tạo được một hình ảnh chân thực về tôi vừa hấp dẫn được người đàn ông mà tôi tìm kiếm?
    Đây là mẩu quảng cáo của tôi:
    Tôi là một người con gái ngọt ngào, chân thành, giàu đam mê, và giàu tình âu yếm. Tôi thích nấu ăn, xem phim, đọc sách, chạy dọc bờ biển, viết truyện. Tôi thích những niềm vui đơn giản như đọc một cuốn sách hay bên bờ biển hay mời gia đình tới ăn tối và xem một bộ phim. Tôi rất hào hứng và tò mò khám phá những khả năng vô tận của thế giới này và rất hạnh phúc khi nhận ra rằng tôi có quyền chọn lựa. Tôi rất hay cười và luôn tìm thấy những điểm hài hước trong những việc xảy ra hàng ngày. Tôi có một công việc ổn định và không quá bận rộn nên tôi vẫn còn thời gian cho cuộc sống riêng. Tôi thấy tôi bị hấp dẫn bởi những người đàn ông thông minh, học thức, hài hước và khao khát một gia đình. Tôi hi vọng tôi sẽ tìm được chàng hoàng tử của lòng tôi với người đó tôi sẽ yêu, sẽ cưới và sẽ sinh những đứa con.
    Tôi chọn được một tấm ảnh vừa ý để post. Tấm ảnh chụp từ phía sau, tôi mặc váy, một nửa lưng và vai trần, ngoảnh mặt lại cười. Lưng và vai tôi mịn màng gợi cảm, miệng tôi rộng, môi mềm mại được làm bóng lên bởi gloss, mắt tôi cười tươi tắn và quyến rũ, mái tóc của tôi nhuộm màu nâu đỏ, lấp lánh trong ánh đèn.
    Tôi thấy vừa ý với đoạn quảng cáo của tôi. Tôi không rõ là những cuộc phiêu lưu nào đang chờ tôi phía trước. Tôi có cảm giác lẫn lộn, giống như tôi sẽ phải học cách bền bỉ và nhẫn nại để tiếp tục những cuộc thử thách với trái tim, nhưng tôi cũng hồi hộp tò mò thú vị, vì chính tôi cũng không biết rồi điều gì sẽ xảy ra với cuộc đời tôi và tôi sẽ end up với ai.
    Tôi không ngờ rằng những cuộc phiêu lưu hò hẹn đã dẫn dắt tôi từ bất ngờ này sang bất ngờ khác. Tôi gặp những người đàn ông rất khác nhau về nghề nghiệp, tính cách, chủng tộc, màu da, tầng lớp, trong nhưng khung cảnh rất khác nhau của thành phố tôi ở. Có những người tôi không muốn gặp lại, nhưng cũng có những người đàn ông làm chấn động lòng tôi và thay đổi cách nhìn của tôi về thế giới....
  2. nangcarmen

    nangcarmen Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/05/2006
    Bài viết:
    2.327
    Đã được thích:
    0

    CHÀNG DƯỢC SĨ BÉO NGƯỜI NAM
    Trong vòng hai tiếng đồng hồ sau khi post profile và ảnh tôi nhận được 60 email. ( Đấy là cái ảnh của tôi mới có hở lưng thôi đấy nhé). Tôi thấy cũng hơi hoảng vì tôi lấy đâu ra thời gian mà đọc và trả lời hết những profile và email này.
    Bố mẹ tôi cũng biết chuyện tôi tìm chồng trên mạng. Mặc dù rất lo lắng nhưng bố mẹ tôi cũng chả dám cản tôi. Vì bố mẹ tôi chắc cũng nghĩ ân hận vì ngày 18, 20 trẻ trung rực rỡ của tôi bố mẹ tôi lại cứ bắt tôi học toán giải tích với thống kê, học nói tiếng Anh và tiếng Pháp, sau đó bây giờ lại cứ nằng nặc giục tôi phải lấy chồng, sao mà muốn nhiều thứ thế.
    Nếu muốn vậy, giá mà ngày xưa bớt chút thời gian học những thứ như "Nghệ thuật trang điểm" "Nghệ thuật lấy chồng" hay ít ra đọc cẩm nang " Làm thế nào để ngực to ra" thì với đầu óc sáng láng, học một biết mười như tôi, biết đâu bây giờ tôi đã là vợ tổng thống hay tỉ phú chứ đâu có phải ngồi hì hục viết email thế này.
    Vì không thể đọc hết được những email hàng ngày tràn ngập cái inbox của tôi, tôi thể theo nguyện vọng của bố mẹ tôi ưu tiên những ứng cử viên người Việt.
    Người đầu tiên mà tôi lựa ra là một chàng dược sĩ người Nam. Anh ta sang đây từ năm hai tuổi, hiện giờ thì cũng khoảng 30. Anh ta làm ở bệnh viện gần chỗ tôi ở nhưng nhà thì lại cách xa những hai tiếng. Gia đình của anh ta có tận 12 anh chị em, bố anh ta là bác sĩ, mẹ là giáo viên đã về hưu.
    Anh ta là con út, các anh chị đều đã lập gia đình và ra ở riêng. Sau một khoảng thời gian email qua lại, tôi đưa cho anh ta số điện thoại của tôi, chúng tôi nói chuyện qua điện thoại. Giọng của anh ta rất nhẹ nhàng. Chúng tôi hẹn gặp ở một nhà hàng Tàu sau giờ làm việc.
  3. nangcarmen

    nangcarmen Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/05/2006
    Bài viết:
    2.327
    Đã được thích:
    0
    Nhà hàng Tàu này khá lớn, cao, rất rộng như một phòng tiệc lớn, có thể chứa tới hàng trăm người, nằm ngay ở con phố chính, phía bên kia đường là một siêu thị lớn vào bậc nhất thành phố. Xung quanh là các công ty lớn nên phần lớn khách hàng là công chức, ăn mặc khá chỉn chu.
    Nhà hàng cũng khá đẹp và lịch sự, hai mặt là cửa kính nên có thể ngồi trong nhìn ra suốt đường phố. Trước mặt cửa hàng có tượng hai con ngựa trắng rất lớn, nhìn ra phố.
    Chính giữa cửa hàng có một dãy bar tròn, những chai rượu cũng được xếp theo hình vòng cung tròn, dành cho những người đến ăn một mình hoặc ngồi chờ bàn trống, hoăc chỉ để uống và gặp gỡ bạn bè. Xung quanh là các bàn ăn. Nói là đồ ăn Tàu nhưng cả người phục vụ, người nấu bếp và người ăn chẳng có ai là người Tàu cả, thậm chí người Á Đông cũng thấy rất it, phần lớn là người Mỹ trắng.
    Người phục vụ có tới hai phần ba là nữ, tuổi khoảng trên dưới hai mươi, phần lớn là người Mỹ trắng, tóc vàng mắt xanh, mặc quần âu đen với áo sơ mi, và trang điểm rất cẩn thận , dáng người rất thon thả gọn gàng, xinh xắn. ( Tôi nghĩ chắc nhà hàng cũng lựa người phục vụ kỹ vì người Mỹ rất nhiều người béo)
    Nhà hàng này có một điểm đặc biệt là bếp lớn đặt ngay ở một góc của nhà hàng, nên khách hàng có thể quan sát xem đồ ăn được nấu thế nào. Đầu bếp toàn là đàn ông cao lớn khoẻ mạnh, người Mỹ trắng và người Mexico. Ở đây có những món nhiều người thích như khai vị xà lách cuộn với thịt gà băm nhỏ, ăn vừa mát ruột lại vừa lạ miệng, hay món tôm tẩm mật ong xào với lạc, thịt bò xào mềm kiểu Mông Cổ, món cơm rang thập cẩm, cơm cũng có hai loại, cơm nấu bằng gạo trắng và gạo nâu.
  4. nangcarmen

    nangcarmen Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/05/2006
    Bài viết:
    2.327
    Đã được thích:
    0
    Đồ ăn ở đây được chuộng vì nó ngon và ít chất béo, khung cảnh nhà hàng lại thích hợp cho cả ăn trưa và ăn tối. Tôi cũng chẳng biết nó có thực là món Tàu chính cống không hay cũng bị thay đổi nhiều rồi cho hợp với khẩu vị người Mỹ nhưng tôi thấy nhà hàng này không phải cao cấp nhưng đủ mức sạch sẽ và lịch sự, giá cả phải chăng và cái chính là lúc nào cũng đông nghìn nghịt. Như vậy rất tốt cho công cuộc hẹn hò từ trên mạng, vì khi gặp người lạ thì tốt nhất là gặp ở chỗ đông người.
    Khi tôi thoáng nhìn thấy anh ta lần đầu tiên, tôi thấy anh ta cũng giống như tôi hình dung từ lời tả của anh ta trên điện thoại, người thấp đậm, cao khoảng 1.68m, da trắng. Anh ta mặc áo sơ mi, quần Âu, trông anh ta có vẻ bồn chồn khi chờ gặp tôi. Anh ta nói anh ta cũng chưa hò hẹn thế này bao giờ. .
    Khi chúng tôi ngồi xuống bàn ăn, tôi mới có dịp nhìn kỹ khuôn mặt của anh ta. Tôi mới giật mình. Anh ta thật là béo. Khuôn mặt anh ta béo ngang, thịt đầy cổ, cả khuôn mặt, mũi, miệng đều rất mờ nhạt, không rõ nét, rất khó nhớ.và khó tả .
    Tôi thấy chỉ có đôi mắt của anh ta thì to, rất sáng, rất nhanh nhẹn, lông mi dài và cong. Tôi nghĩ bụng: "Thôi thì tôi cứ chịu khó nhìn vào mắt của anh ta vậy" Chúng tôi nói chuyện khá trôi chảy, không bị ngượng ngập nhiều. Có một sự kiện lúc quay về, tôi và anh ta đều đậu xe trong packing garage rất lớn, nhiều tầng, lúc quay ra bị tắc nghẽn, anh ta xuống xe, điều khiển giao thông.
    Tôi ngồi trong ô tô nhìn ra, thấy anh ta đứng giứa mấy làn xe, đeo kính đen, người thâm thấp, tròn tròn, trông rất "Việt kiều", hay là trông cũng giống mấy tay trong phim chưởng Tàu. Tôi thấy buồn cười, tôi không thấy anh ta hấp dẫn tôi về hình thức nhưng xem chừng anh ta là người khá thông minh, nhanh nhẹn.
  5. nangcarmen

    nangcarmen Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/05/2006
    Bài viết:
    2.327
    Đã được thích:
    0
    Anh ta gọi điện lại cho tôi ngay sau buổi hẹn và chúng tôi tiếp tục hẹn hò những lần tiếp theo. Tôi phát hiện ra rằng chơi với người béo rất có lợi vì do khoái ăn nên họ biết rất nhiều chỗ ăn ngon. Chàng dược sĩ này chẳng du lịch, chẳng phim ảnh, chẳng thể thao, chẳng âm nhạc. Xem chừng chàng chỉ khoái tìm những tiệm ăn ngon.
    Tôi cũng hơi ngạc nhiên về trình độ thưởng thức văn hoá của anh ta nhưng cũng tặc lưỡi, con người ta có ai là hoàn hảo, mà gì chứ ăn thì tôi cũng khoái lắm.
    Tôi ăn rất nhiều, ( chỉ tội không béo lên được) Anh ta cũng kinh ngạc về cái tài ăn uống của tôi. Thế là chúng tôi cứ gặp nhau là đi ăn. Anh ta thích ăn nhất là đồ Việt Nam. Ăn phở chán, anh ta dẫn tôi đi ăn cá nướng ở khu Việt Nam.
    Ở đây có một khu trung tâm toàn là cộng đồng người Việt, khi bạn đến đây, bạn tưởng lạc vào một góc phố nào đó ở Sài Gòn. Người sống ở khu này không cần biết tiếng Anh, vì người bán người mua, hàng hoá, tên tiệm đều bằng tiếng Việt.
    Các cô gái Việt ở khu này thì xem chừng chia làm hai loại, một thì tóc dài đen cặp sắt áo sơ mi, trang điểm và phong cách khá quê mùa, loại thứ hai nhuộm tóc xanh đỏ tím vàng, lông mày cạo nhẵn rồi vẽ lên, đi guốc rất cao mặc hở bụng hay hở ngực, trông thì có vẻ đua đòi hơn là thanh lịch gợi cảm. Ngoài ra, cảm giác chung của tôi về khu phố này là rất đông, rất bẩn, rất lộn xộn, đầy sức sống, rất ngon, và rất rẻ.
    Tiệm cá nướng mà anh ta dẫn tôi tới nằm hơi xa trung tâm một chút , khá rộng, nhưng thiết kế theo kiểu nào đó mà tôi thấy hơi tối, trang trí khá sơ sài. Bù lại tiệm có một cái thực đơn dày như một quyển từ điển và đặc chữ là chữ, ( với rất nhiều lỗi chính tả), thôi thì không chỉ có cá nưóng mà có đủ các loại hải sản trên đời kể cả nghêu, sò , ốc, hến, lươn, trạch.
    Tôi ngồi lẩm nhẩm mãi vẫn không đọc hết thực đơn. Anh ta bảo ở đây có món cá nướng là ngon nhất. Cá nướng đúng là ngon thật. Họ nướng thế nào mà da cá thơm và giòn mầu nâu vàng. Tôi đoán họ quết một chất gì lên làm da cứng hơn sau đó cuộn vào foil rồi cho vào lò nướng. Nhưng tôi vẫn nghĩ mãi chưa đoán ra là người ta làm thế nào để khử hết mùi tanh.
    Anh ta thì chả đoán già đoán non gì cứ ngồi tì tì chén và đẩy đĩa về phía tôi giục tôi ăn đi. Cá nướng cuộn với bánh tráng thêm các loại rau thơm, giá, dứa, cà rốt làm chua, chấm với mắm nêm pha tỏi và chanh, ngon tuyệt trần. Tôi thấy tinh thần sảng khoái hẳn lên, thấy cái sự vụ tìm chồng này cũng không đến nỗi nào.
  6. nangcarmen

    nangcarmen Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/05/2006
    Bài viết:
    2.327
    Đã được thích:
    0
    Khi ăn ở tiệm này, tôi cứ thán phục mãi là những bác phục vụ già len lỏi được giữa lối đi hẹp tí giữa các dãy bàn sin sit lẫn nhau ấy. Các tiệm ăn Việt Nam có đặc điểm là người phục vụ phần lớn đàn ông đã khá lớn tuổi, vì có lẽ chị em phụ nữ đi làm nail hết cả.
    Tôi thường để cho anh ta gọi đồ ăn, anh ta không nói được tiếng Việt nên cả hai chúng tôi đều nói tiếng Anh. Tôi mặc dù nói được tiếng Việt nhưng cũng chả dám thò ra từ nào vì tôi nói giọng Bắc, giọng của tôi thì rõ ràng là giọng Hà Nội ngọt ngào như ca sĩ Thuý Vân , thế mà đã không được cảm tình thì chớ, nhẹ thì bị người ta lườm, nặng hơn nữa thì chả hiểu người ta cho cái gì vào đồ ăn của mình. Nên vào tiệm ăn Việt bao giờ tôi cũng chỉ số đồ ăn vì nhiều khi nói tiếng Anh người phục vụ cũng không hiểu.
    Có điều đồ ăn thường là ngon và rẻ nên tôi cũng chả nề hà gì mấy cái chuyện cỏn con.
    La cà hết các tiệm ăn chính xong anh ta lại rủ tôi đi ăn chè. Anh ta biết một tiệm bán đủ các loại chè trên đời, chè cốm, chè ngô, chè xôi, chè đậu xanh, chè đậu đen, chè bí..., tôi chỉ nghe thôi đã thấy nước dãi chảy đầy miệng vì thèm, $1/ 1 cốc, tha hồ mua.
    Tiệm này chỉ tới mua rồi đem đi chứ không ngồi lại ăn. Cái tiệm này nhỏ thôi và chỉ bán chè, lúc nào cũng đông khách xếp hàng. Tôi bảo anh ta là tôi thích chè đậu xanh, ( nên sau này mỗi lần tới thăm tôi anh ta lại mang cho tôi chè đậu xanh với nước cốt dừa)
  7. nangcarmen

    nangcarmen Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/05/2006
    Bài viết:
    2.327
    Đã được thích:
    0
    Tôi nhắc lại với các bạn là anh ta rất thích đồ ăn, có lẽ vì thế mà đồ ăn là cách biểu lộ tình cảm của anh ta chăng. Anh ta hay đi chợ Việt Nam cùng mẹ anh ta và lần nào cũng mang cho tôi chè đậu xanh, vải thiều. Có một lần, anh ta lái xe hai tiếng xuống thăm tôi và đưa cho tôi một túi thịt lợn quay.
    Tôi đã từng được tặng nhiều thứ từ đồ trang sức, đồ trang điểm, nước hoa, quần áo, vé máy bay, đến sách, truyện, thơ, khung ảnh, búp bê, gấu bông, hoa hồng, thậm chí cả sỏi, thế nhưng anh ta là người đầu tiên bê thịt lợn quay đến nhà tôi.
    Mối tình ăn uống của chúng tôi xem ra cũng phát triển khá bình yên. Tôi không hẳn là rất thích anh ta nhưng tôi cũng có một chút cảm tình vì xem ra anh ta thực sự nhiệt tình với tôi, anh ta đi làm 6 ngày một tuần, chủ nhật được nghỉ anh ta thường lái xe hai tiếng tới thăm tôi. Điểu này làm tôi thực sự cảm kích vì tôi biết một ngày nghỉ cuối tuần quí giá đến mức nào với những người đi làm.
    Tuy vậy, càng tìm hiểu về anh ta, tôi lại càng thấy không an tâm. Tôi cảm thấy giống như là anh ta hay muốn chứng minh một hình ảnh gì đó về anh ta. Ví dụ như anh ta bảo tôi rằng anh ta chuyển từ xứ lạnh sang đây vì bố mẹ anh ta già rồi, phải ở nơi nào ấm áp, anh ta mua nhà cho bố mẹ anh ta ở. Rồi anh ta bảo anh ta giục mẹ anh ta uống sữa để có lợi cho xương, đưa em họ đi làm, nếu lấy vợ thì nhất định sẽ rửa bát cho vợ.
    Đành rằng nghe thì cũng hay ho nhưng mà tôi cứ có cảm giác là anh ta ca "cải lương" thế nào. Tôi nghĩ đàn ông độc thân ở tuổi anh ta ý nghĩ từ sáng đến trước khi đi ngủ, khéo cả trong khi ngủ, chắc chắn phần lớn là về đàn bà. Nhưng anh ta lại làm ra vẻ không để ý, không quan trọng. Nhưng sau đó lại buột miêng tả rất kỹ cho tôi xem những cô gái ở cùng trường với em họ của anh ta ăn mặc hở hang ở chỗ nào.
  8. nangcarmen

    nangcarmen Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/05/2006
    Bài viết:
    2.327
    Đã được thích:
    0
    Để ý kĩ hơn một chút, thì tôi thấy câu chuyện của anh ta chả ăn khớp gì cả, ví dụ như lúc mới nói chuyện với tôi, anh ta bảo anh ta ở một mình trong một căn nhà hai tầng bên bờ biển ( tôi cũng đã thăm căn nhà này), sau đó anh ta bảo anh ta mua nhà để bố mẹ ở cùng, sau đó té ra là em họ và gia đinh anh trai cũng ở đó nữa.

    Lúc đầu anh ta bảo đó là nhà của anh ta, sau đó tôi hỏi lại mấy câu vì tôi không nghĩ là anh ta có đủ khả năng để trả tiền một căn nhà lớn như vậy khi mới ra trường, thế là lộ ra là anh ta và anh trai và bố mẹ mua chung, sau đó hỏi thêm mấy câu nữa thì hoá ra là nhà của cả mười mấy anh chị em góp tiền vào.
    Lúc đầu anh ta bảo mua nhà để bố mẹ ở về già cho đỡ rét, sau đó một lần anh ta buột miệng kể là nhà có 6 phòng, bố một phòng,mẹ một phòng. Tôi hỏi lại sao bố mẹ lại ở riêng mỗi người một phòng, anh ta nói ngay là mẹ anh ta bị bệnh gì đó, sau đó vài hôm thì anh ta kể là bố anh ta là bác sĩ phẫu thuật rất giỏi nhưng suốt thời trẻ tuổi toàn đi lăng nhăng với y tá và đánh bạc, tôi hỏi thế bố bây giờ ở đâu, anh ta nói ở Việt Nam.
    Thế là bố mẹ anh ta không ở cùng nhau, chắc đã ly thân lâu rồi, nhưng anh ta nói dối từ đầu tới cuối. Tôi thấy rõ ràng anh ta họ nhà Cuội, nói dối rất nhanh, trơn miệng, những việc không cần nói dối cũng nói dối.
  9. nangcarmen

    nangcarmen Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/05/2006
    Bài viết:
    2.327
    Đã được thích:
    0
    Khi tôi phát hiện ra điều này, thi trong lòng tôi đã quyết định rằng tôi sẽ phải xử lý với anh ta như thế nào. Tôi chắc chắn rằng anh ta có một điều gì đó nữa giấu diếm tôi vì thế mà anh ta cứ phải nói dối quanh, nên tôi tìm cách thử, tôi thúc giục anh ta chuyển khỏi nhà xuống thuê nhà gần chỗ làm hơn và gần tôi hơn thì anh ta lảng ra, mà tôi nghĩ không phải vì anh ta không còn cảm tình với tôi. Rõ ràng anh ta có điều gì đó ràng buộc khiến cho anh ta không tiến xa hơn được với tôi.
    Tôi quyết định hỏi thẳng anh ta rằng anh ta giấu diếm chuyện gì. Anh ta lúc đầu cứ bảo là không có chuyện gì, sau đó bảo là có chuyện liên quan tới gia đình, không nói ra được, sau đó lại bắt đầu nói loanh quanh bảo là chẳng có chuyện gì đâu.
    . Tôi ghét nhất là thói nói dối quanh co, tôi còn nhiều việc phải làm hơn là ngồi đoán xem câu nào anh ta nói thật, câu nào anh ta nói dối, nên tôi thấy bao nhiêu cảm tình của tôi dành cho anh ta đều dần dần cạn hết. Tôi chỉ mong rũ khỏi anh ta thật nhanh vì tôi thấy con người này dứt khoát không thể tin đươc, càng không thể cùng tôi đi tiếp quãng đường đời.
    Tôi nói với anh ta rằng tôi không muốn tiếp tục gặp anh ta. Anh ta cũng không gọi điện lại cho tôi nữa vì anh ta biết anh ta không thể đáp ứng điều kiện của tôi là nói ra câu chuyện của anh ta.
    Tôi tưởng thế đã là xong nhưng hai tháng sau, vào một hôm trời tối, tôi ra khỏi công ty muộn, đi tới chỗ xe của tôi, tôi nghe tiếng ai gọi tôi, hoá ra là anh ta. Anh ta khóc ròng, trời mưa như trút nước. Anh ta bảo anh gọi điện cho tôi nhưng tôi đã đổi số điện thoại. Anh ta bảo anh ta đang giải quyết dần dần những vấn đề của anh ta. Anh ta nói cho tôi nghe cái bí mật của anh ta.
    Tôi ngồi nghe mà thầm nghĩ:" Anh kể cho tôi làm gì cơ chứ. Tôi đâu còn quan tâm ". Nhưng có lẽ đó là cố gắng cuối cùng của anh ta muốn lấy lòng tôi. Anh ta thật là ngốc. Anh ta không biết rằng lòng tôi đã rất chán ghét con người hời hợt của anh ta, ghê tởm sự dối trá của anh ta. Nghĩ vậy, nhưng tôi thấy nói ra cũng chả ích gì, tôi chỉ bảo anh ta rằng chừng nào mà anh ta hoàn toàn giải quyết được cái khúc mắc nằm ở bí mật đó thì hãy tới tìm tôi.
    Tôi nói thế vì tôi thừa biết với bản chất con người anh ta và những ràng buộc mà anh ta đã dấn thân vào, anh ta chẳng đời nào giải quyết được. Tôi ra khỏi xe của anh ta, đóng cửa lại. Anh ta vẫn khóc ròng, trời vẫn mưa như trút nước. Tôi chạy sang xe của tôi. Khi tôi ngồi trong xe của tôi, giũ nước mưa ra khỏi tóc và nổ máy xe, tôi biết rằng tôi đã xoá anh ta ra khỏi thời hiện tại của tôi.
    Tôi chỉ còn nghĩ tới những việc phải làm xong nhanh để có dành thời gian đọc tiếp những email mà tôi chưa mở. ... Tất nhiên, anh ta vẫn còn để lại những cảm giác khó chịu trong lòng tôi, và có những lúc tôi thầm ước, giá như mà ta có thể bấm nút Erase một bộ phận nào đấy của trí nhớ khi có những điều xảy ra trong cuộc đời mà ta thực sự muốn quên..
    Được nangcarmen sửa chữa / chuyển vào 21:33 ngày 06/03/2007
  10. nangcarmen

    nangcarmen Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/05/2006
    Bài viết:
    2.327
    Đã được thích:
    0
    ôi thôi, để mai có gì xì pam nốt ko sợ mai ko có chỗ mà viết thì dở. 90 trang rồi. Bà con thấy hay click vô link mà đọc nhá
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này