1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Câu chuyện có thật về cô gái mù tập khí công ở Việt Nam

Chủ đề trong 'Yoga - Khí công - Nhân điện - Thiền' bởi reqb, 20/07/2006.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. GiaixuDoai

    GiaixuDoai Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    02/08/2006
    Bài viết:
    84
    Đã được thích:
    1
    Rất cám ơn ! Nhà cháu rất cám ơn nhã hứng của nhà bác "huequangtu" ! Nhà cháu thuộc loại "vui đâu chầu đấy" ! Các nhà bác cứ "gầy cuộc" là nhà cháu "nhào vzô" thôi !
    Có điều nhân đây cho nhà cháu có nhời chào biệt nhà bác "repb" cùng các nhà bác ở topic này. Nhà cháu cũng không có ý nói là các nhà bác nên đóng hay nên để topic này. Góc độ nhà cháu chỉ muốn nói lên nỗi niềm của anh em nhà cháu với em Tú thôi, đồng thời cũng không muốn nhắc đến Dậm Đại vương nữa. Hãy để cho Tú tránh được những cái xì-trét không đáng có (như ý kiến của nhà bác nào đó đã nói, hình như nhà bác "kinhvu" thì phải - xin thứ cho nếu nhà cháu nhầm), và cũng để cho Dậm Dại vương bình tâm mà nghiên cứu với mấy cục u trong người và trên mặt của ổng.
    Thân ái bái-bai các nhà bác !
    Được GiaixuDoai sửa chữa / chuyển vào 01:16 ngày 25/08/2006
  2. reqb

    reqb Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/11/2005
    Bài viết:
    67
    Đã được thích:
    0
    Thêm một người nữa có khả năng bịp mắt đọc sách , cô gái mà bác đỗ phúc giác hải nói đã được báo công an nhân dân đăng tin như sau:
    Nguồn: Báo công an nhân dân
    http://www.cand.com.vn/vi-VN/thoisuxahoi/phongsughichep/2006/9/84835.cand

    Theo lời kể của chị A và ông Tuệ Đức, người đã 4 năm miệt mài, âm thầm nghiên cứu hiện tượng lạ này thì chị A không những có ?ocon mắt thứ ba? mà điều đặc biệt là bằng sự điều khiển từ suy nghĩ của chị, ?ocon mắt? sẽ phát huy tác dụng ở trán, ở hai bên thái dương hoặc ở mũi.
    Phần I: Cuộc thí nghiệm bí mật
    Trong hơn chục năm qua, ông Tuệ Đức, Tổng giám đốc Liên hiệp Khoa học tin học ứng dụng Việt Nam và các thành viên là các nhà khoa học trong Liên hiệp đã có cả ngàn cuộc nghiên cứu thí nghiệm đề tài về những khả năng được coi là đặc biệt của con người trên khắp cả nước.
    Tổng kết các cuộc nghiên cứu, thí nghiệm, các nhà khoa học ở Liên hiệp nhận thấy, có đến 98-99% số người tự nêu ra khả năng ?ođặc biệt? là lừa bịp. Như vậy, con số 1-2%, dù vô cùng nhỏ bé, dù còn phải nghiên cứu nhiều, song sự tồn tại những khả năng đặc biệt là có thật? Có nhiều chuyện kỳ lạ mà các nhà nghiên cứu từng thí nghiệm như có người nhìn thấy linh hồn, nhìn thấy quá khứ, nói chuyện với người âm... nhưng với kết quả là đúng sự thực, các nhà khoa học vẫn chưa dám công bố.
    Tôi từng được ông Tuệ Đức cho xem một đoạn phim quay cuộc thí nghiệm về một hiện tượng mà người ta gọi là bị... "ma" nhập. Đó là một người đàn ông còn trẻ, anh ta thỉnh thoảng lại bị một con ?oma chửa? nhập vào khiến mặt mũi đỏ gay đỏ gắt, nói giọng con gái, cứ cười khanh khách và đặc biệt là cái bụng tự nhiên trương phình lên như người chửa 8 tháng (?!). Khi các nhà khoa học dùng roi dâu vụt vào cơ thể anh ta, thì tự nhiên "con ma" thoát ra ngoài, và cái bụng anh dần dần xẹp xuống (?!).
    Các nhà khoa học ở Liên hiệp đã nghiên cứu nhiều lần, song vẫn chưa tìm ra lời giải đáp thuyết phục cho hiện tượng trên nên vẫn chưa dám công bố kết quả. Người đời thì cứ cho rằng, đó là hiện tượng "ma" nhập. Những chuyện lạ xảy ra ở nước ta mà các nhà khoa học của Liên hiệp Khoa học tin học ứng dụng đã nghiên cứu là rất nhiều và nó thực sự quá kỳ lạ mà đôi lúc ta không thể phủ nhận, cho rằng đó là vớ vẩn, mê tín dị đoan.
    Chẳng hạn như chuyện về những người có khả năng tìm mộ. Đối với người dân thì những chuyện trên thuộc lĩnh vực mê tín, song đối với các nhà khoa học chuyên nghiên cứu những khả năng đặc biệt của con người thì hoàn toàn mang tính khoa học thuần túy. Ông Tuệ Đức lý giải rằng, mỗi con người, mỗi sự vật trên trái đất đều có một loại sóng đặc biệt mà khoa học chưa tìm ra được bằng máy móc thông thường. Khi sự vật mất đi, khi con người tan biến vào cát bụi thì loại sóng bí ẩn đó vẫn lưu lại trên trái đất có thể hàng trăm, hàng ngàn năm.
    Năng lượng bộ não con người là vô tận, con người mới chỉ khám phá được một phần rất nhỏ, song đối với một số người, vì những lý do nào đó, do bệnh tật, tác động của ngoại cảnh, nội lực đã khai mở được phần bí ẩn của bộ não, mà phần bí ẩn này có khả năng giải mã được những loại sóng đặc biệt đó. Hiểu một cách đơn giản thì chiếc tivi hoặc chiếc radio có thể giải mã được các tần số sóng, nhà ngoại cảm có thể ví như chiếc tivi hay chiếc radio vậy.
    Tôi đã nghe ông Tuệ Đức hé lộ về cô gái có khả năng đọc được chữ, nhìn thấy mọi vật bằng... trán, bằng mũi, bằng hai thái dương từ mấy năm trước, trong những lúc có chút men rượu. Tuy nhiên, khi tôi đặt vài câu hỏi liên quan đến cô gái đặc biệt kia thì ông Tuệ Đức tỉnh liền và lảng sang chuyện khác, mặc cho tôi thuyết phục đủ kiểu. Mấy năm nay, thi thoảng tôi lại điện thoại hoặc ghé Liên hiệp Khoa học tin học ứng dụng ?othăm? ông Đức và... hỏi thăm về cô gái có ?ocon mắt thứ ba?, nhưng cũng chỉ nhận được nhõn một câu ?ođang nghiên cứu?.
    Đối với ông Tuệ Đức, cô gái này là nhân vật đặc biệt nhất mà ông từng gặp, cho nên ông quyết tâm nghiên cứu thật kỹ càng trước khi công bố. Cách đây không lâu, nhà nghiên cứu Nguyễn Phúc Giác Hải khi trả lời phỏng vấn trên truyền hình cũng nhắc đến cô gái có khả năng kỳ lạ trên, song nhất định không tiết lộ thông tin cụ thể.
    Nhà báo Thanh Tùng, người dẫn chương trình ?oChuyện lạ Việt Nam? cũng tốn không ít công sức thuyết phục, song ông Hải chỉ lắc đầu. Tôi cũng từng gọi điện thoại tới ông Hải, song cũng thất bại. Một số nhà báo biết chuyện này cứ tiếc ngẩn tiếc ngơ.
    Thời gian trôi đi, không hiểu thương xót cho sự ?onhiệt tình? của tôi hay sao mà sáng sớm ông Tuệ Đức đã điện bảo tôi đến ngay Liên hiệp Khoa học tin học ứng dụng để gặp người phụ nữ có ?ocon mắt thứ ba?, với điều kiện không được dẫn ai theo và nếu viết báo thì không được nêu tên, địa chỉ cụ thể của chị.
    Các nhà khoa học chưa muốn công bố kết quả các cuộc nghiên cứu vì chưa có lời giải đáp thuyết phục, hơn nữa nếu công bố tên tuổi, địa chỉ cụ thể của người phụ nữ này trên báo chí sẽ có nhiều người tò mò tìm đến làm ảnh hưởng đến cuộc sống riêng tư của chị. Từ đây xin tạm gọi người phụ nữ này là A.
    Mới đầu giờ sáng mà căn phòng tầng 4 đã chật kín các nhà khoa học của hai cơ quan chuyên nghiên cứu hiện tượng lạ, khả năng đặc biệt của con người là Liên hiệp Khoa học tin học ứng dụng, Trung tâm Bảo trợ Khoa học kỹ thuật truyền thống. Ngoài ra còn có một số nhà khoa học của Viện Khoa học Hình sự, Bộ Công an đến để chứng kiến, ghi nhận và vào cuộc nghiên cứu nhằm vận dụng khả năng của chị A.
    Khác với tưởng tượng của tôi, chị A không có vẻ ngoài gì đặc biệt. Chị ngoài 30 tuổi, mặc áo thẫm màu, chiếc quần kẻ giản dị, trông chị chất phác và bình thường như bao cô gái lam lũ ở các vùng quê.
    Phương án thực hiện cuộc thí nghiệm đã được vạch sẵn từng bước. Qua mỗi bước thí nghiệm thông minh của các nhà khoa học, khả năng của chị A sẽ được bộc lộ và những toan tính, những chuyện bịp bợm nếu có cũng dễ dàng bị lộ tẩy.
    Ông Tuệ Đức đã làm thí nghiệm nhiều lần với chị A nên khuôn mặt ông không có vẻ vừa háo hức vừa nghi ngờ như những nhà khoa học được chứng kiến lần đầu. Lần thử nghiệm này ông tập hợp nhiều nhà khoa học của ba cơ quan hàng đầu Việt Nam chuyên nghiên cứu hiện tượng lạ, cốt để cùng hợp tác đi tìm lời giải thích cặn kẽ, có sức thuyết phục.
    Sau khi đã trình bày kết quả các lần thí nghiệm trước, những đặc điểm sơ lược về thân nhân của chị A, ông tiến hành làm thí nghiệm trước sự chứng kiến của đông đảo các nhà khoa học đứng ngồi xung quanh. Chiếc camera của ông Đức được bật lên, cuốn băng chạy sè sè.
    Còn tiếp nữa mọi người click vào website báo công an nhân dân đọc tiếp nhé.
    u?c crazy_monk s?a vo 22:16 ngy 01/09/2006
  3. 313230

    313230 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/12/2005
    Bài viết:
    250
    Đã được thích:
    0
    Bác nào có địa chỉ cô Tú PM cho em với
  4. mayday

    mayday Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/04/2003
    Bài viết:
    662
    Đã được thích:
    0
    Ông đã dành cho tôi hẳn 3 giờ để trò chuyện và giải đáp về phương pháp dưỡng sinh đem lại những khả năng kỳ diệu cho con người.
    Việc người mù đã bỏ hai mắt vẫn có thể nhìn lại được nếu xét dưới góc độ khoa học quả là chuyện hoang đường. Thế nhưng, điều hoang đường ấy đã biến thành sự thật với một số người mù theo học phương pháp Dưỡng sinh phục hồi chức năng. Để rộng đường dư luận, chúng tôi xin được giới thiệu cuộc trò chuyện với nhà văn Nguyên Bình giúp bạn đọc tham khảo:
    - Thưa ông, ông chính là người sáng lập ra phương pháp Dưỡng sinh phục hồi chức năng?
    Nhà văn Nguyên Bình (NB): Phương pháp này khởi nguồn từ Trung Quốc. Đầu năm 1995, tôi theo học phương pháp Tĩnh công ý thức của ông Hoàng Vũ Thăng. Tôi rất mê bởi phần thực pháp của nó rất hiệu quả, mang lại sức khỏe thật sự. Ví như các bệnh nan y mãn tính huyết áp, tiểu đường, rối loạn tuần hoàn não, suy thận... đều được đẩy lui. Khi tiếp cận với phương pháp, tôi bất ngờ có được kết quả nhìn không cần mắt. Tôi đã nghĩ ngay đến người mù và tìm đến Hội Người mù Việt Nam.
    Chính ông Nhuận lúc đó là Chủ tịch Hội Người mù Việt Nam đã giúp tôi thành lập nhóm người mù tình nguyện theo tập phương pháp này. Chúng tôi đã khai mạc lớp vào ngày 28/10/1995 ở Côn Sơn trong đó có cô Nguyễn Thanh Tú. Nhưng sau 2 năm, tôi nhận thấy đây không phải là phương pháp đúng, nên tôi đã nghiên cứu và sáng lập ra phương pháp Dưỡng sinh phục hồi chức năng.
    - Và ông đã giúp cho họ khai mở được Nhãn thần hay còn gọi là Huệ nhãn - con mắt thứ ba của nhà Phật?
    NB: Cần phải nói lại cho rõ là khi theo tập thực pháp của Tĩnh công ý thức, bản thân tôi nhìn mà không cần mắt, và những người mù đa phần ít nhiều đều thấy lại được ánh sáng. Tất nhiên, tùy theo từng cá nhân có các mức độ nhìn khác nhau. Có người tập vài tháng đã nhìn thấy ngay, có người 5-6 tháng, thậm chí có người kẽo kẹt đến 2-3 năm vẫn chưa nhìn thấy. Riêng cô Tú không phải là trường hợp người mù nhìn thấy sớm nhất mà phải kể đến cô Trang, ông Bạo. Tú 4 tháng mới nhìn thấy. Tú không nhìn thấy thường xuyên, không nhìn rõ như Trang hay một số người khác nhưng cô ấy có những khả năng đặc biệt hơn người. Vấn đề đặt ra ở đây là vì sao người mù đã bỏ hẳn cả hai mắt vẫn có thể nhìn thấy được ánh sáng.
    Thực tế các Lạt Ma ở Tây Tạng, hay các trường phái Yoga, luyện công ở Ấn Độ, con người có thể nhìn được một lúc ở cả 3 thì: Hiện tại - Quá khứ - Tương lai. Thế nhưng, hiện tượng nhìn bằng Huệ nhãn với hiện tượng người mù trong chương trình của thầy trò tôi nhìn thấy ánh sáng là hoàn toàn khác nhau. Khả năng tự nhiên dự trữ trong mỗi con người là vô cùng vô tận. Khi người mù đến với phương pháp, tập đúng phương pháp thì họ sẽ có chiếc chìa khóa mở cánh cửa khả năng đặc biệt của con người.
    Tuy nhiên, hiện tượng người mù nhìn thấy ánh sáng không thể nói chính xác 100% được. Chúng ta bị ngôn ngữ trói buộc, các khái niệm trói buộc, việc người mù nhìn thấy ánh sáng vượt qua sự trói buộc của ngôn ngữ và các khái niệm, tiêu chí. Mà những gì vượt qua các khái niệm, tiêu chí thì chúng ta không thể giải thích được.
    - Tại sao ông không theo phương pháp Tĩnh công ý thức nữa mà tách ra nghiên cứu và tìm tòi sáng lập phương pháp Dưỡng sinh phục hồi chức năng?
    NB: Tôi đã say mê và dẫn tập người mù trong vòng 2 năm và kết quả rất khả quan. Khi theo học các bước cao hơn là linh pháp và hư pháp thì phát hiện ra phương pháp này gây cho người mù và người bệnh rơi vào ảo giác kinh khủng. Càng đi, tôi càng cảm thấy lạc lối. Bản thân tôi cũng đã dùng đến hư pháp và linh pháp để chữa bệnh. Hiệu quả thì rõ rệt ngay nhưng không bền, bệnh lui được một thời gian, khi trở lại bệnh càng nặng. Vấn đề đặt ra đối với tôi, người chịu trách nhiệm dẫn đầu về phương pháp, là phải xem lại phương pháp đó có đúng hay không. Bản thân người mù đã chịu đựng quá nhiều bi kịch, nếu vô tình dẫn họ vào thế giới hỗn mang, thần kinh hỗn loạn thì đó là một tội ác. Tôi làm chậm lại quá trình, vừa làm vừa gỡ cho mọi người thoát khỏi ảo giác và tìm tòi phương pháp tập mới.
    - Ông có thể cho độc giả biết nội dung của phương pháp Dưỡng sinh này?
    NB: Phương pháp có 3 bước. Bước thứ nhất là thở cơ thể. Bước thứ hai điều chỉnh cơ thể tự thở. Bước thứ 3 điều chỉnh cho các tế bào tự thở. Đây chính là nhịp sinh hóa của mỗi cá thể, và nó hòa đồng với vạn vật. Đây là chiếc chìa khóa để mở ra cánh cửa tự nhiên dự trữ trong cơ thể con người. Thức dậy nhịp sinh học trong cơ thể. Đưa con người trở về với khởi nguyên ban đầu. Tất cả những dự trữ mà tự nhiên ban cho con người đều có thể lấy lại được. Trong đó có các khả năng như tự chữa bệnh, và việc người mù nhìn lại được mà không cần mắt là một trong rất nhiều những khả năng đó.
    Sau khi cùng các học trò theo chương trình được 11 năm, tôi rút ra kết luận: Không có một trường hợp nào con người gặp tai ương hoặc bệnh hoạn mà rơi vào tuyệt vọng. Đây là một phương pháp hoàn toàn mới, mỗi người mù, hay người bệnh đều có thể tự lo cho mình. Không có chuyện dựa vào một lực lượng siêu nhiên gì cả, không có bóng dáng của thần Phật, thần linh ở đây.
    - Ông đã dẫn các học trò của mình theo đuổi phương pháp này 11 năm mà cho đến giờ các nhà khoa học vẫn "bó tay" trước phương pháp của ông. Ông nghĩ sao về điều này?
    NB: Những người phản bác mạnh nhất rơi vào tầng lớp trí thức. Điều này tất yếu thôi vì tư duy của con người lặp đi lặp lại, trải qua hàng ngàn vạn năm đã trở nên khô cứng, người ta không thể tư duy theo một cách khác. Theo tôi được biết thì hiện nay không có một nhóm người thứ 2 nào làm phương pháp dưỡng sinh dành cho người mù. Ngay cả những Lạt Ma ở Tây Tạng, các trường phái Yoga ở Ấn Độ, việc nhìn không cần mắt, cũng chỉ cá thể họ có được mà không truyền lại cho một ai khác, không mang tính chất lợi ích cộng đồng.
    Phương pháp của chúng tôi bất kỳ người mù nào, dân tộc nào, trình độ, lứa tuổi nào cũng học được. Phương pháp này có điểm đặc biệt là không phụ thuộc vào tri thức hiện nay nhân loại có, kể cả y học. Bởi vì khi đã bỏ 2 con mắt rồi, các nhà y học, hay nhãn khoa cũng bó tay. Có rất nhiều người, trong đó các nhà khoa học đã tìm đến thầy trò tôi. Ví như Giáo sư y khoa Vi Huyền Trác, nhà nghiên cứu tiềm năng con người Nguyễn Phúc Giác Hải, họ đã kiểm chứng và khẳng định việc nhìn không bằng mắt và người mù nhìn thấy ánh sáng là chuyện có thực nhưng chưa ai lý giải được vì sao.
    - Tóm lại, phương pháp Dưỡng sinh phục hồi chức năng nghe có vẻ quá đơn giản, chỉ là 3 bước thở. Nó chẳng có gì ghê gớm, cao siêu cả, nhưng khả năng mang lại nghe ra vô tận thật đấy nhưng cái đích cuối cùng vẫn chưa thấy đâu, ngay cả với người sáng lập ra nó?
    NB: Có nhiều người không tin vì thấy phương pháp này quá đơn giản. Họ nghĩ cứ phải thật rối rắm, phức tạp mới được. Chân lý thực ra vô cùng đơn giản, con người mãi vẫn không ngộ ra điều đó. Phương pháp này rất rõ ràng không có rút kinh nghiệm mà càng tập người ta càng nhận biết mình, thấu hiểu mình, thấu hiểu xung quanh. Tuy nhiên, thầy trò tôi vẫn chưa đi tới kết quả cuối cùng. Kết quả chúng tôi muốn nói tới, sẽ đạt tới đấy là việc đưa người mù nhìn lại được ánh sáng thực vật và giúp họ sinh hoạt được bình thường như một người sáng mắt. Đây không phải là khoa học viễn tưởng mà là của tương lai. Bởi kết quả đã xảy ra, đã có rồi, việc người mù nhìn thấy ánh sáng được lặp đi lặp lại nhiều lần trong nhiều năm nay, và ở rất nhiều người.
    - Thế nhưng đến với một phương pháp mà chưa được khoa học kiểm chứng thì độc giả khó mà tin tưởng lắm.
    NB: Không tin thì đừng tìm hiểu làm gì cả, tôi không bắt ai phải tin phương pháp của tôi. Nếu muốn kiểm chứng hãy lập một nhóm người mù tình nguyện, chúng tôi sẵn sàng hướng dẫn từ thiện trong 1 tháng, 2 tháng chắc chắn sẽ có kết quả cụ thể. Cuốn sách ?oTôi mù?? của cô Thanh Tú đã ra mắt rồi, nếu ai muốn tìm hiểu kỹ hơn về phương pháp này có thể tìm mua sách đọc. Trong sách là những câu chuyện, trường hợp có thật. Và sách cũng hướng dẫn các bài tập để cho những ai không có điều kiện đến với chúng tôi có thể tự tập ở nhà. Chương trình mà chúng tôi theo đuổi là mang ánh sáng đến cho người mù, giúp người bệnh chữa bệnh nan y.
    - Xin cảm ơn ông về buổi trò chuyện này!
    Một thực tế hơn 10 năm nay, để theo đuổi phương pháp này, nhà văn Nguyên Bình đã bán gần hết đất đai nhà cửa, bỏ tiền tài trợ cho các lớp học của người mù ở Côn Sơn. Đến lúc này, nhà văn đã khánh kiệt, và không còn khả năng để mở các lớp học từ thiện như vậy. Số phận có lúc tưởng quá bi đát trong cuộc đời đầy những bất trắc và thiệt thòi của ông Nguyên Bình nếu có điều kiện chúng tôi sẽ đề cập đến ở một bài báo khác. Hy vọng hai bài báo này sẽ mang lại cho thầy trò ông một sự đồng cảm và chia sẻ của bạn đọc gần xa, để thầy trò ông có thể đi tiếp, và tìm đến cái đích cuối cùng con đường đã chọn.

  5. reqb

    reqb Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/11/2005
    Bài viết:
    67
    Đã được thích:
    0
  6. meogion

    meogion Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/09/2005
    Bài viết:
    121
    Đã được thích:
    0
    Nhờ mod xoá giúp em.
  7. TRANTHIENNHAN

    TRANTHIENNHAN Moderator

    Tham gia ngày:
    18/08/2005
    Bài viết:
    2.663
    Đã được thích:
    9
    Này, bác post hay thế, lại là dân KC nhà nòi, tại sao lại post xong thì xoá, bác phải thanh minh với mọi người nhé ? Nh muốn đọc bài của bác.

Chia sẻ trang này