1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

cau chuyen cua toi la bai hoc cho nhieu nguoi

Chủ đề trong 'Hạnh phúc gia đình' bởi luckydemon, 24/09/2006.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. bluelys

    bluelys Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/04/2005
    Bài viết:
    111
    Đã được thích:
    0
    Lời khuyên thì mọi người cũng đã nói cả rồi, và là những lời khuyên thật ý nghĩa và bổ ích.
    Tớ nghĩ thời gian rồi sẽ giúp cho mọi chuyện trở nên bình an hơn, nó cũng như vết thương thôi, vết thương nào rồi cũng lành nhưng vết thương nào cũng để lại những dấu ấn. Cho quá khứ vào một ngăn rồi đóng nó lại, bạn ạ. Thỉnh thoảng bạn có thể mở ra xem, nhưng hãy để nó vào ngăn của nó, đừng để nó vào ngăn của hiện tại và tương lai.
    Chúc chủ nhân của câu chuyện sẽ sớm vượt qua mọi chuyện. Chúc thanh thản và bình an.
    Thân.
  2. nguoi_con_o_lai

    nguoi_con_o_lai Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    13/03/2005
    Bài viết:
    2.685
    Đã được thích:
    0
    Bạn à, nếu thực sự muốn chấm dứt với 1 người thì phải hoàn toàn chấm dứt chứ khi đang còn tình cảm mà cả 2 cứ tới lui như vậy thì càng ko thể xa nhau dc . Cái này thì mình trải qua rồi nên hiểu là khó lắm, đau lắm
    Nói cho cùng khi 2 người yêu nhau phải cùng vượt qua trở ngại . Trong chuyện này chỉ thấy người đàn ông kia vì ko dứt khoát nên làm khổ cả 3 thôi .Nếu anh ta nhìn xa hơn sẽ thấy cuộc sống chán ngán thế nào với đời sống vợ chồng ko có tình cảm, chỉ vì ko vượt qua đc cái gọi là miệng đời, trách nhiệm cho nên chọn phương án tuy đau nhưng giữ đc hiện trạng yên lành ko xào xáo .
    Mình chỉ biết khuyên chị ấy cần dứt khoát với quyết định của mình .Nếu nhắm ko thể cùng gạt bỏ những khó khăn để đến với nhau thì nên rạch ròi .Nếu cả 2 đều quyết tâm và ko thể sống thiếu đối phương thì nên can đảm để giành hạnh phúc cho mình chứ đừng nửa trong nửa đục thế này thì vĩnh viễn cả 2 ko tìm thấy đc sự thanh thản đâu .
  3. Tuyet_Lien_Hoa

    Tuyet_Lien_Hoa Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/01/2005
    Bài viết:
    97
    Đã được thích:
    0
    Hãy bắt đầu với quá trình đi tìm sự thanh thản trong tâm hồn em nhé. Đó là con đường dài trong suốt cuộc đời - và chị nghĩ rằng nếu đã bắt đầu với nó thì cuộc sống của em sẽ an toàn, em sẽ tìm thấy niềm vui vĩnh hằng trong con người mình?
    Hãy trút bỏ ưu phiền vốn đang đeo đẳng mình sau những chuyện vừa qua: giao lưu, gặp gỡ mọi người xung quanh. Hãy tham gia lớp học khiêu vũ, nấu ăn, cắm hoa?Nghệ thuật sẽ thăng hoa, hoàn thiện. Con người, tâm hồn của em sẽ tiến những bước xa!
    Em đã có một cuộc sống tâm linh tốt, hãy phát huy nó. Hãy tìm môi trường thuận lợi để nó phát triển và đâm chồi. Một hạt giống tốt cần được gieo em ạ.
    Chị không biết nói gì hơn cho người đàn ông đã có gia đình ấy, nhưng em hãy để anh ta trở lại gia đình với cơ thể đang bệnh tật ấy. Anh ấy cần hồi phục lại cả về thể xác lẫn tinh thần - Vợ con, gia đình sẽ giúp anh ấy, em đừng lo.
  4. ldairyman

    ldairyman Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/03/2003
    Bài viết:
    24
    Đã được thích:
    0
    Vừa đọc bài này trong vnexpress liền mở ttvn ra để paste nó vào trong topic tâm sự của những người thứ 3 thì đã thấy có topic này ở đây rồi. Bài viết này day dứt quá, đọc cảm nhận được nỗi đau trong từng câu chữ.
    Một tương lai thế này đang đợi mình đấy, nếu mình dấn bước thêm - Đằng nào cũng phải dứt sao không dứt bỏ ngay từ đầu?
    Có lần hỏi anh: Có lúc nào anh nghĩ là muốn gặp em sớm hơn không? Anh trả lời: chưa bao giờ anh nghĩ thế - và sau đó là một câu ngụy biện: vì nếu gặp em sớm hơn có lẽ em không thích anh. Cay đắng hiểu rằng gia đình người ta vẫn rất hạnh phúc, vợ anh vẫn rất tuyệt vời và anh vẫn rất yêu vợ và không hối hận - Mình chỉ là người tình bé bỏng của anh, bé như cái móng tay thôi, so thế nào được với quả núi đang sừng sững kia. Biết thế mà vẫn chấp nhận, đúng là thấy nhục nhã cho cái bản thân mình quá!!!
    Dẫu sao còn may là tất cả mới chỉ bắt đầu, chỉ trên vài buổi hẹn hò, chưa đi quá một giới hạn nào - Hôm trước vừa nghe một lời cảnh báo: Một là em dừng lại, hai là mất tất cả: tuổi trẻ, sinh lực, công việc, thiện cảm trong mắt mọi người, danh dự gia đình, thậm chí cả tính mạng nữa...
    Anh bảo: mình đang đánh đổi những lúc đi bên cạnh nhau thế này (chỉ đi bên cạnh nhau trong những lần đi đâu đó với mọi người) lấy tất cả tương lai của em đấy. Khập khiễng quá nhỉ? Hỏi anh: thế có đáng không? Anh lắc đầu.
    Chẳng đáng tí nào, không nghĩ nữa!!!!
  5. luckydemon

    luckydemon Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/02/2004
    Bài viết:
    753
    Đã được thích:
    0
    Dưới đây là lời nhận xét của TulipMan, nhưng lời nhận xét theo tôi là rất chuẩn!
    Trích từ bài của luckydemon viết lúc 17:09 ngày 24/09/2006:
    --------------------------------------------------------------------------------
    Tôi đã vượt qua chuyện là ''''''''''''''''người thứ 3''''''''''''''''
    Tôi yêu người đàn ông có vợ. Tôi là người thứ ba, xấu xa, mù quáng, đáng trách... Nếu không có những người con gái như tôi, liệu có bao giờ có những người phụ nữ đau khổ như chị Hoàng Hoa hay bao nhiêu người vợ khác nữa?
    --------------------------------------------------------------------------------
    Bạn đã tự nhận ra những điều ở trên, vậy thì bạn muốn tiếp tục như vậy hay là bạn muốn sửa đổi, theo chiều hướng tốt đẹp hơn.
    Trích từ bài của luckydemon viết lúc 17:09 ngày 24/09/2006:
    --------------------------------------------------------------------------------
    Chúng tôi say sưa và hứng khởi vô cùng vì điều đó. Anh nhắn tin cho tôi cả ngày, cả đêm, bất kỳ lúc nào có thể. Kể cả khi anh về nhà với vợ, anh ngủ muộn hơn, ban đêm chỉ ngồi làm thơ và gửi cho tôi. Anh gửi đi và tôi đón nhận với cảm giác bay bổng lãng mạn chưa bao giờ có với bất kỳ một ai. Đã rất nhiều lần tôi thấy sợ vì chúng tôi đã dần dần trở thành một thói quen lớn của nhau, ban đầu là những bài thơ sau đó là trao đổi sách truyện, đĩa nhạc và ở bất kỳ lĩnh vực nào chúng tôi cũng tìm thấy sự đồng cảm, hứng thú và nó làm tôi và cả chính anh nữa bắt đầu cảm thấy sợ.
    --------------------------------------------------------------------------------
    Bạn ơi cái trò nhắn tin chát chít là luôn ngấm vào trong máu thịt của đàn ông, chinh phục người khác, nó cũng giống như đi săn, hay leo núi ấy, Tất cả đàn ông đều có máu chinh phục, những người đàng hoàng là những người kiềm chế được thôi.
    Trích từ bài của luckydemon viết lúc 17:09 ngày 24/09/2006:
    --------------------------------------------------------------------------------
    Tôi không quên rằng anh đã có vợ có con, cũng không định tranh giành anh với họ. Anh cũng không hứa hẹn điều gì. Chúng tôi chỉ biết làm thơ, trao đổi mọi thứ về mặt tinh thần. Một lần chúng tôi ngủ với nhau cả đêm trong khách sạn, nhưng anh chỉ ôm tôi và nói chuyện. Anh giữ gìn cho tôi vì biết tôi vẫn còn là một cô gái trinh trắng. Tôi tin tưởng anh và yêu anh nhiều hơn.
    --------------------------------------------------------------------------------
    Theo cảm nhận của tôi đây là một người đàn ông đầy kinh nghiệm, anh ta đã biết cô bé này say mình, kết mình, sớm muộn gì cũng sẽ ngủ với mình, chính vì thế trong lần đầu ngủ đêm trong khách sạch anh ta chỉ ôm nói chuyện và giữ gìn. Điều này làm cho bạn tôn trọng anh ta hơn, yêu anh ta hơn và sẽ sẵn sàng dâng hiến.
    Trích từ bài của luckydemon viết lúc 17:09 ngày 24/09/2006:
    --------------------------------------------------------------------------------
    Chúng tôi yêu nhau và có nhiều thêm những đêm ở bên nhau. Rồi cái gì đến cũng đến. Tôi trao cho anh sự trinh trắng của mình, trở thành một người đàn bà trong tình yêu của anh. Tôi hạnh phúc, không ân hận, không nuối tiếc.
    --------------------------------------------------------------------------------
    Vâng ở đây bạn đã dâng hiến và hạnh phúc về điều đó, với người đàn ông như vậy là đạt được mục đích. Nếu trong lần đầu anh ta đòi quan hệ, có thể bạn từ chối và bạn nghĩ anh ta chỉ cần ngủ với mình là xong. Nhưng ở đây anh ta nhận được sự dâng hiến của một cô gái còn trinh trắng. Điều này tuyệt vời hơn rất nhiều chứ.
    Trích từ bài của luckydemon viết lúc 17:09 ngày 24/09/2006:
    --------------------------------------------------------------------------------
    Anh không thích cuộc sống ở nhà ngoại, cách sống, cách sinh hoạt không phù hợp với anh, từ những bữa cơm đến cách bố mẹ chị đối xử với nhau, cách chị ăn nói với bố mẹ mình cũng làm anh thấy ức chế và chán nản chị hơn. Mặc dù anh góp ý nhiều lần thậm chí là cãi cọ với chị vì điều đó nhưng chị không thay đổi. Anh ăn uống vất vưởng hàng quán bên ngoài, rồi về với con. Hằng ngày đi làm về anh chị ghé qua với con, ăn tối ở đó, cho con ngủ rồi về nhà mình.
    Về đến nhà thì chị đi ngủ sớm, anh thường thức khuya xem phim, đọc sách, nghe nhạc. Rồi sáng ra, khi anh dậy thì chị đã đi làm. Thỉnh thoảng cuối tuần anh chị đón con gái về nhà, nhưng cũng không thể có những bữa cơm ngon vì đã quá lâu rồi trong căn nhà anh không có những bữa cơm, những sinh hoạt hàng ngày của một gia đình. Cuối tuần hoặc những đêm mưa gió, chị hay ngủ lại nhà ngoại với con vì ngại về nhà. Anh chán nản, chị biết, nhưng mọi thứ không có gì thay đổi.
    Chị sinh con xong, anh động viên chị đi tập thể dục để giũ gìn vóc dáng, nhưng chị không đi. Chị không hợp với nhà chồng, không yêu quý mẹ anh và các em của anh. Công việc nhà chồng chị không quan tâm dù chị là dâu trưởng. Khi mẹ anh ốm đau, chị không tự mình chăm sóc, lo lắng mà anh phải bảo chị, chị mới biết thực hiện nghĩa vụ của mình. Trước khi gặp tôi, anh chị cũng đã có những lần cãi cọ, chửi bới nhau, và thậm chí là đánh nhau, cào cấu... Sau này thì thỉnh thoảng những chuyện như thế lại xảy ra. Tôi biết, và tôi cũng đã suy nghĩ rất nhiều...
    Trước đây cuộc sống gia đình làm anh chán nản và xa cách dần với vợ mình. Nhưng từ khi có tôi, dường như đó lại trở thành một cơ hội tốt cho anh. Anh vẫn duy trì được gia đình mình và vẫn có thể yêu tôi, chúng tôi thường xuyên đi chơi ở khắp nơi, mọi hàng quán, đường phố, thường xuyên có những đêm dài bên nhau, những chuyến đi du lịch dài ngày... Và hình như anh không còn có ý định muốn cải tổ gia đình mình nữa.
    --------------------------------------------------------------------------------
    Anh chàng này chán vợ, chán gia đình vợ, nhưng tại sao lại không muốn cải tổ, tại sao lại vẫn đề nó như vậy, hay là vì đang dựa dẫm vào nhà vợ để đạt mục đích khác, nhà vợ chỉ là chỗ đệm để thăng tiến để mưu đồ điều gì đó.
    Tuy nhiên tất cả những gì bạn viết là do chủ quan của bạn, có thể khi nằm với bạn, bên bạn anh ta kể xấu gia đình, kể xấu vợ, chê bai thế này thế kia, ca ngợi bạn. Vâng xin thưa, thằng đàn ông nào mà chẳng thể, hoạ chăng chỉ có điên mới nằm với bồ mà lại đi ca ngợi vợ.
    Trích từ bài của luckydemon viết lúc 17:09 ngày 24/09/2006:
    --------------------------------------------------------------------------------
    Tôi là người yêu trẻ con, và tôi cũng rất thương con gái anh. Nhiều lần anh gọi điện, cho con nói chuyện với tôi, bảo con hát cho tôi nghe, tôi nói chuyện với bé, mà nước mắt lại chảy. Tôi sợ cả tiếng bi bô ngây thơ của con gái anh. Ngày Tết thiếu nhi, tôi mua cho con gái anh một bộ váy thật xinh, tôi đoán bé sẽ mặc vừa và khấp khởi chờ đưa cho anh mang về.
    Hôm ấy chúng tôi cãi nhau, và có nói đến con bé, anh nghĩ tôi không thích con gái anh. Tôi buồn nhưng không thanh minh gì cả. Tôi không đủ can đảm tặng quà cho con anh nữa khi chính anh cũng không hiểu được niềm day dứt của tôi. Tôi mang chiếc váy ra sông Hồng thả, nước mắt rơi?, đắng chát. Và không chỉ một lần như thế, tôi mua quà cho con anh và không thể gửi anh mang về, tôi lại mang chúng đến sông Hồng và nói lời xin lỗi với con bé?
    --------------------------------------------------------------------------------
    Ôi thế này mới NGU chứ. Xin lỗi là tôi phải dùng từ NGU, viết hoa hẳn hoi. Bạn không thể tặng quà cho con gái của anh ta được đâu, vì như thế sẽ lộ ra hết với vợ của anh ta, ở đoạn dưới bạn có viết cuối cùng thì vợ anh ta cũng biết, nhưng lúc đầu chắc chắn là anh ta muốn giấu
    Trích từ bài của luckydemon viết lúc 17:09 ngày 24/09/2006:
    --------------------------------------------------------------------------------
    Anh có những thay đổi trong công việc, thay đổi đầu tiên là anh được lên chức trưởng phòng. Tôi không vui và hạnh phúc như nhiều người nghĩ. Bên cạnh niềm hy vọng của anh là sự lo lắng của tôi, tôi sợ những tranh giành quyền lực, những tính toán đố kỵ trong làm ăn sẽ mang tới cho anh nhiều nguy hiểm, nhiều kẻ thù hằn. Tôi không muốn anh nghèo nàn, nhưng tôi mong thấy anh được bình yên nhiều hơn là giàu có. Rằm, mùng một tôi đi Phủ, đi lễ chùa để cầu khấn cho anh được mạnh khỏe an lành, nhưng không bao giờ tôi cầu khấn chúng tôi sẽ là vợ chồng?
    --------------------------------------------------------------------------------
    Tôi ngờ rằng việc được lên chức là do có ảnh hưởng của nhà vợ.
    Được luckydemon sửa chữa / chuyển vào 13:56 ngày 27/09/2006
  6. luckydemon

    luckydemon Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/02/2004
    Bài viết:
    753
    Đã được thích:
    0

    Trích từ bài của luckydemon viết lúc 17:10 ngày 24/09/2006:
    --------------------------------------------------------------------------------
    Đã rất nhiều đêm tôi phải nằm lại một mình ở khách sạn, chúng tôi yêu nhau, ái ân mặn nồng, nhưng vội vã vì anh vẫn phải về nhà. Tôi tủi thân vô cùng và cay đắng, thấm thía bao nhiêu cảm giác của người làm vợ lẽ, nhưng vẫn rất cố gắng tỏ ra bình thường để anh có thể bước chân ra về mà không quá xót xa. Lần nào cũng thế, mỗi khi cánh cửa khép lại, bước chân anh xa dần là tôi bật khóc, ôm chăn ôm gối nghẹn ngào, cố tìm chút hơi ấm của anh vẫn còn vương vất lại.
    --------------------------------------------------------------------------------
    Như thế này thì có khác gì 19stand như trong Topic giáo dục giới tính không?
    Trích từ bài của luckydemon viết lúc 17:10 ngày 24/09/2006:
    --------------------------------------------------------------------------------
    Để có được những đêm bên nhau, anh đã phải bàn bạc với tôi, nghĩ cách tìm ra những lý do hợp lý để ra khỏi nhà. Còn tôi thì phải lang thang góc phố này, cửa hiệu kia, một mình và chờ đợi đến giờ anh đón. Có những hôm tôi mệt rã rời, chân không muốn bước, thế rồi cũng chẳng hiểu vì sao tôi có thể lang thang như thế đến mấy tiếng đồng hồ. Để đến khi nhìn thấy anh đến đón, tôi trào nước mắt vì mừng, vì tủi thân? Có lần anh hẹn với tôi, nhưng vì lý do đột xuất mà anh không đi nổi vì vợ. Tôi lang thang giữa cái lạnh rét buốt của mùa đông, giữa mưa gió, tay tôi lạnh cóng tê dại, cứ lang thang lang thang mà chẳng biết đi về đâu cho hết cô đơn bây giờ?
    --------------------------------------------------------------------------------
    Chẳng qua đối với người đàn ông, đây là một trò chơi, khi chơi game, càng phiêu lưu mạo hiểm, càng thử thách khó khăn càng hứng thú. Ăn vụng ăn trộm luôn thích thú hơn ăn đàng hoàng.
    Trích từ bài của luckydemon viết lúc 17:10 ngày 24/09/2006:
    --------------------------------------------------------------------------------
    Cuối cùng cái gì đến cũng đến. Vợ anh phát hiện ra anh có bạn gái. Anh đứng trước sự đổ vỡ và có thể sẽ mất tất cả: gia đình, con gái, tiền nong và có thể là cả sự nghiệp. Sự đổ vỡ này có một phần lớn là do tình yêu của tôi. ?oAnh có thể chia tay vợ, nhưng không còn có con gái nữa thì anh khó sống nổi lắm em ơi!?. Anh quyết định cố gắng giữ gia đình mình không đổ vỡ và lẽ tất nhiên là chúng tôi phải chấm dứt cuộc tình này tại đây. Anh suy sụp, mất tỉnh táo và là người đau khổ, giằng xé nhất trong ba người chúng tôi.
    --------------------------------------------------------------------------------
    Ối giời ơi, con gái chỉ là cái cớ thôi, cơ bản là anh ta vẫn cần đến vợ, cần gia đình, cái tổ ấm ấy đem lại cho anh ta nhiều hơn là bạn nghĩ.
    Trích từ bài của luckydemon viết lúc 17:10 ngày 24/09/2006:
    --------------------------------------------------------------------------------
    Có người nói với tôi rằng nếu yêu tôi thật sự, và tình yêu đủ lớn thì anh ấy sẽ vượt qua tất cả để đến với tôi. Anh ấy chọn gia đình, điều đó có nghĩa là gia đình của anh ấy lớn hơn tình yêu dành cho tôi? Anh ấy chỉ yêu tôi nếu anh ấy không phải hy sinh cái gì. Rồi có người phủ nhận tình yêu này, nói đó chỉ là những đam mê, sai lầm. Tôi hẫng hụt vì không còn anh nữa, tôi càng thêm quay cuồng đau đớn trong những suy nghĩ quẩn quanh.
    --------------------------------------------------------------------------------
    Vâng tôi đồng ý với đoạn này,
    Trích từ bài của luckydemon viết lúc 17:10 ngày 24/09/2006:
    --------------------------------------------------------------------------------
    Trong lúc đang rối tung lên vì mọi thứ, anh không nghĩ được gì nhiều cho tôi, cũng không nói được với tôi điều gì để xoa dịu, và tôi càng nhận ra, từ bây giờ trở đi, tôi sẽ phải là người lo cho mình, biết bảo vệ mình nếu tôi muốn tồn tại. "Yếm rách còn ngăn được gió, tình em dang dở yếm nào che đây?".
    --------------------------------------------------------------------------------
    Rõ rồi đây còn gì nữa.
    Trích từ bài của luckydemon viết lúc 17:10 ngày 24/09/2006:
    --------------------------------------------------------------------------------
    Chuyện tình của tôi và anh như thế đấy. Từng chữ, từng dòng tôi viết bằng nỗi đau của mình, để cho những người con gái đừng bước lại bước chân của tôi, những người đàn ông có vợ đừng tìm đến một người thứ ba nếu như mình không thực sự muốn từ bỏ gia đình để có thể sống chết vì tình yêu ấy. Và những người làm vợ, hãy yêu thương quan tâm chăm sóc chồng mình và cả bản thân mình nữa, khi người ta đói thi sẽ phải đi kiếm ăn, và người ta sẽ trở về nếu họ lại tiếp tục được yêu thương? Đừng đổ lỗi hết cho những người đàn ông, cũng đừng lên án quá gay gắt với các cô gái, những người vợ cũng phải nhìn lại mình?
    Đến bây giờ thì tôi không còn cần đến những lời khuyên hay lời chê trách của bất kỳ ai nữa, vì tôi đã thấm thía, biết mình phải làm gì, đi theo con đường nào. Tôi đã chấm dứt hoàn toàn với anh, kể cả có vô tình nhìn thấy nhau, tôi cũng sẽ quay mặt đi và coi anh như người xa lạ. Người tình của tôi ở trong tim tôi, rồi, tôi chôn chặt ở đó chứ không phải là anh, anh là chồng của người khác?, anh thuộc về một thế giới khác, nơi đó không có những ước mơ, hoài bão của tôi.
    Hôm nay mùng một, tôi lại mua hương, mua hoa, vàng tiền đi lễ. Tôi không còn cầu khấn những an lành cho anh như trước nữa, tôi xin thánh thần tha thứ cho những tội lỗi, ngang trái và cho tôi sự bình yên, thanh thản trong tâm hồn.
    --------------------------------------------------------------------------------
    Vậy là rõ rồi, bạn đã biết những gì bạn làm, bạn đã phân tích được mọi việc và đưa ra kết luận rồi.
    Ngày mai, mặt trời lại mọc, và tôi hy vọng mình sẽ tỉnh dậy và không còn cảm giác chông chênh cùng nỗi nhớ anh da diết nữa?
    Vâng đây là câu kết rất hay khiến tôi cảm tưởng những chuyện bạn vừa kể là không có thật. Có thể đặt ra tình huống là một người đang viết văn, nhà văn đưa ra câu chuyện trên dựa trên một số tính tiết có thật rồi hỏi ý kiến của mọi người từ đó có được mạch tư duy lô gíc. Đấy là ý nghĩ chợt đến của tôi thôi.
    Tôi không có quyền và cũng không phán xét gì về những người trong câu chuyện này cả. Họ đúng hay sai tự họ đều biết, tuy nhiên với chỉ xin đưa ra vài lời nếu thấy ok thì nghe theo.
    - Đối với người đàn ông: Hãy bớt tìm kiếm và chuyên tâm vào với bản thân và gia đình, đừng mải mê chinh chiến nữa để làm khổ người khác. Nếu chỉ đam mê chinh phục thì chinh phục thêm được em nào, chán thì dứt điểm hẳn cho người ta còn tính đường khác, đằng nào cũng mang tiếng Sở Khanh, thì Sở Khanh đàng hoàng, đừng có lửng lơ làm người khác khổ.
    - Đối với người đàn bà: Hãy chăm sóc chồng con chu đáo hơn. Đàn bà xây tổ ấm mà, vì vậy hãy để người chồng tìm thấy sự ấm cúng nơi ngôi nhà.
    - Đối với người con gái: Đừng bao giờ đùa giỡn với tình yêu, nếu định chơi bời thì đừng dằn vặt, chơi hết anh này đến anh khác và không cần suy nghĩ. Tinh yêu không phải trò đùa, lúc đầu ban chỉ nghĩ đơn thuần là bạn bè vui vẻ, rồi cuối cùng vập vào và bây giờ lùng nhùng như mắc vào lưới nhện không thoát ra được. Bây giờ bạn nên đi một nơi thật xa, nếu không quá khó khăn thì nên chuyển công tác đến một nơi thật xa khỏi thành phố có người đàn ông sinh sống và làm việc ở đó, hãy đổi số điện thoại đi và không liên lạc với anh ta nữa. Đi được ra nước ngoài thì là tốt nhất, đấy là cách để giúp bạn tìm lại được chính mình.
    Xin hết.
    Friends are like underwear, always near you!
    Good friends are like condom, always protect you!
    Best friends are like Viagra, lift you up when you are down!
  7. ke_chien_bai

    ke_chien_bai Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    07/08/2003
    Bài viết:
    6.869
    Đã được thích:
    710
    Thế này nhé, đọc kỹ 3 bài này của bạn đi. Bạn viết hộ ai à? Bạn cứ đánh cược, khẳng định....rồi hoá ra là bạn biết cô ấy. Như ai đó mới nói- như một câu chuyện.
    Chả có gì để giúp cả. Ít nhất là những người tự mình dằn vặt đau đớn vì những cái ảo. Điều tôi ghét nhất là lợi dụng sự cảm thông và lòng tốt của người khác. Chuyện có thế nào, thì chẳng có cách nào tốt nhất là tự mình giúp mình. Thế thôi.
  8. Pieces

    Pieces Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/05/2006
    Bài viết:
    51
    Đã được thích:
    0
    Tôi nghĩ cuộc sống gia đình nào cũng có trục trặc, cãi cọ. Người đàn ông nào mà chẳng có lúc chán vì vợ mình không được như ngày yêu nhau... Thế nên chuyện của bạn cũng không có gì lạ, nó xảy ra với nhiều người, nhiều gia đình lắm! Theo tôi, con người ta chứ có phải gỗ đá đâu mà lúc nào cũng lí trí quá được. Cũng may mà bạn đã dũng cảm chia tay được anh ta. Bạn ạ, bạn thử tưởng tượng mà xem, nếu bạn lấy chồng, sau mấy năm có con và cuộc sống cơm áo gạo tiền cũng đẩy 2 vợ chồng đến chỗ cãi vã, mâu thuẫn và chồng bạn cũng tìm đến một người con gái khác để an ủi và làm khuây khoả, kể chuyện và kể những tật xấu (xin lỗi bạn nhé, ai trên đời mà chẳng có tật xấu!) của bạn, và những câu nói gay gắt bạn thốt ra khi cáu giận, tranh cãi với chồng thì bạn sẽ biết cảm giác ấy nó như thế nào! Mình tin rằng 100% đàn ông ngoại tình đều nói xấu vợ mình, nói thậm tệ nữa là đằng khác! Nhưng tệ thế sao không mấy ông chịu bỏ vợ nhỉ? Chịu đựng những bà vợ như yêu tinh thê mà bảo vì con à? Nếu sống với nhau tệ thế thì chỉ làm khổ thêm con thôi. Chẳng qua tất cả chỉ là nguỵ biện!
    Mình rất thông cảm với bạn, và hiểu được vì sao bạn lại yêu anh ta. Mình cũng mơ mộng và sống lãng mạn nên nhiều lúc mình cũng bị lung lay như bạn đấy. Mình tin người như bạn rồi sẽ tìm được hạnh phúc thực sự, với một người xứng đáng. Tốt nhất là đuùng nhìn lại đằng sau nữa, hãy tin rằng phía trwớc của bạn sẽ rất tốt lành và may mắn! Cố gắng lên nhé, there are more fish in the sea!
  9. dunglanguoithuba

    dunglanguoithuba Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/08/2006
    Bài viết:
    31
    Đã được thích:
    0
    Tôi cũng đangở trong tình trạng giống bạn của bạn. Chia tay rồi nhưng anh vẫn gọi điện, nhắn tin, suy sụp... Nhưng chẳng giúp gì được anh ấy đâu, vì khi bạn quyết định quay lại với anh ấy vì anh ấy bị như thế, rồi đến khi mọi chuyện trở lại bình thường bạn lại muốn dứt ra vì anh ấy vẫn ko quyết định bỏ vợ. Và còn một điều bạn chưa nói, khi anh ấy bị truyền nước thì ai đang ở bên cạnh chăm sóc anh ấy, chẳng nhẽ lại la bạn à, nếu thế thì chẳng còn gì để nói về vợ anh ta. Còn trong trường hợp của tôi thì chắc chắn vợ anh sẽ ở bên anh, chăm sóc anh dù anh ko muốn thế. Điều ấy cũng làm tôi yên tâm phần nào khi rời xa anh. Vợ anh vẫn còn yêu anh và chị ấy sẽ cố gắng kéo anh trở lại. Anh ko muốn thì cũng ko thể làm khác đuowcj khi có một gia đình tuyệt vời như thế.
    Mấy hôm nay mình thấy nhẹ nhàng hơn, bình yên hơn chỉ có một điều là tất cả mọi chuyện với mình bây giờ ko còn ý nghĩa gì nữa.
    Nhưng phải đối mặt với nó thoi, chạy trốn ko giải quyết được vấn đề gì cả có khi lại xa nhau ngọn lửa lại bùng cháy lên. Cứ gặp anh ấy đi để biết rằng dù thế nào anh cũng chẳng bỏ vợ đâu và mình thì KHÔNG BAO GIỜ CHẤP NHẠN LÀM VỢ LẼ CỦA ANH SUỐT ĐỜI ĐƯỢC.
    Đấy là suy nghĩ của tôi, nhưng nhiều lúc tôi cũng buồn vì mình đã ko ko yêu được mãnh liệt, ko có một Tình YÊu có thể vượt qua mọi thứ, Rất nhiều người phụ nữ vì yêu mà có thể chấp nhận sống trong bóng tối suốt đời hoặc làm vợ lẽ chỉ để được ở bên người mình yêu.
    Tôi thì ko làm thế được, tôi sẽ ko Hạnh Phúc dù thế nào đi nữa.
    Tôi vẫn đang rất khó khăn vì anh ấy vẫn liên lạc và tôi cũng đang đối mặt để anh hiểu rằng có liên lạc thì cũng ko thay đổi được vấn đề gì.
    Tôi có quá lạnh lùng và lí trí ko? Liệu có phải tôi đã yêu ko? Tôi đã yêu anh 7 năm rồi.
  10. hongtymuoi

    hongtymuoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/05/2006
    Bài viết:
    29
    Đã được thích:
    0
    Mặc kệ hắn, đấy là sự lựa chọn của hắn, giờ hắn phải đối mặt với nó chứ. Đừng có mềm lòng mà không dứt ra được.....
    Được hongtymuoi sửa chữa / chuyển vào 13:19 ngày 29/09/2006

Chia sẻ trang này