1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Câu hỏi mọi thời đại: Tình Yêu là gì thế ???

Chủ đề trong 'Tư vấn tình yêu' bởi cavang, 07/01/2002.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. ScarletOHara

    ScarletOHara Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/03/2002
    Bài viết:
    99
    Đã được thích:
    0
    làm sao định nghĩa được tình yêu
    có nghĩa gì đâu 1 buổi chiều
    nó chiếm hồn ta = nắng nhạt
    = mây nhẹ nhẹ gió hiu hiu
    yêu là chết ở trong lòng gần hết
    Do you believe in life after love?I can feel something ínide me say.I really don't think you're strong enough now
  2. Doremon

    Doremon Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/12/2001
    Bài viết:
    7
    Đã được thích:
    0
    Ôi tình yêu là gì ai mà biết được cơ chứ, tui chỉ biết là từ khi có loài người là có tình yêu thôi ! Có ai ok không ?


    Doremon
  3. xuongrong

    xuongrong Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/01/2002
    Bài viết:
    1.084
    Đã được thích:
    0
    Trích trong một truyện ngắn:
    "...Trong quán, ngồi nghe những nốt nhạc của một buổi tối ngân lên chậm rãi, thấy thời gian trôi qua tay mình như một vạt áo lụa, không tài nào giữ lại được được. Bạn mới quen nói nhiều chuyện lạ, ai cũng bắt tay từ biệt khi nói :- Vui lắm! Rất vui! Còn bạn cũ gặp nhau lại chỉ im lặng, có khi ngồi bên nhau hàng giờ, hiểu nhau rồi thì không nói ra được. Ai cũng phải bận rộn với cuộc sống, thảng hoặc gặp gỡ nhau thế này là quý lắm rồi.
    ...Chao ôi là một chỗ dựa, tôi đi hết cuộc vui này tới cuộc vui khác, rồi lại quay về với nỗi cô đơn, thấy mình không cứng cỏi hơn được chút nào.
    ...Tôi thấy trong lòng nghẹn ngào, như thể từ trước đến nay tôi đã không sống đưọc như mình muốn. Đã để phí quá nhiều tuổi trẻ, mà không hề biết cái gì là hạnh phúc thực sự của mình. Đi mãi nhưng vẫn mong tìm một căn gác đầy lá xanh và hoa leo cho mình, để sống không tiếc nuối.
    Sao giờ mới nhận ra ở thành phố này mình đã sống nhiều hơn mình tưởng, khi tất cả đang qua đi, tuột khỏi tay mình."
    xuongrong
    Nobody wants to be lonely
    Nobody wants to cry
  4. CaChep

    CaChep Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/02/2002
    Bài viết:
    1.010
    Đã được thích:
    0
    Tình yêu chỉ đến với những người vẫn còn niềm tin khi đã từng bị thất vọng. Nó chỉ đến với những người vẫn còn muốn yêu khi họ đã từng bị tổn thương. Chỉ cần thời gian một phút thì bạn đã có thể cảm thấy thích một người. Một giờ để mà thương một người. Một ngày để mà yêu một người. Nhưng mà bạn sẽ mất cả đời để quên một người.
    Chính vì thế mong bạn đừng bao giờ đi yêu một người chỉ vì bề ngoài diện mạo đẹp đẽ của họ tại vì cái đẹp đó rất dễ bị phai tàn. Và đừng bao giờ yêu người ta chỉ vì tiền tài danh vọng, tại vì những cái đó đều sẽ tan theo mây khói. Bạn hãy chọn một người mang lại được nụ cười trên môi của bạn tại chỉ có nụ cười mới có đủ quyền lực xua tan màn đêm u tối trong bạn.
    Bạn hãy chọn một người mà muốn những thứ tốt nhất đến với bạn và sẵn sàng để sự vui vẻ của bạn trên hết mọi thứ; trên cả sự vui vẻ của chính mình.Bạn hãy chọn người mà bạn có thể cùng tâm sự, chia sẻ niềm vui với nỗi buồn, sẵn sàng ôm bạn vào lòng khi cần thiết và hoàn toàn hiểu rõ tất cả về bạn và những gì bạn muốn. Bạn hãy chọn người mà chịu bỏhết tất cả thời gian quý báu của họ để đến với bạn và không bao giờ đòi hỏi bất cứ điều gì ngoại trừ được nghe lời nói dịu dàng của bạn và làm một nơi nương tựa tốt nhất khi bạn cần đến.
    Tình yêu bắt đầu từ một nụ cười, chớm nở bằng một cái hôn và cảm nhận được từ những cái ôm ấp dịu dàng. Một tình yêu thật sự không thể xây dựng từ những mâu thuẫn đổ vỡ của quá khứ mà phải bằng những gì trong sáng ở tương lai. Bạn nên hướng nhìn thẳng về phía trước chứ đừng bao giờ ngoái nhìn lại dĩ vãng. Bạn sẽ không thể nào tiếp tục sống vui vẻ nếu như bạn không chịu bỏ qua những đau đớn từng xảy đến trong đời.
    Bạn nên có nghị lực để làm những gì bạn cảm thấy là đúng và tốt cho những người bện cạnh bạn, nhất là chính bản thân bản. Nếu bạn để cho một mối tình không vui vẻ luôn níu kéo bạn thì bạn sẽ càng bị nhiều đau khổ, tan nát con tim và cay đắng của sự chia tay.
    Chính vì những thứ nói trên, bạn đừng bao giờ ngần ngại nói lên những gì bạn đang suy tư và những gì đang đến trong lòng bạn. Những lời nói mà không thể nói được, lúc nào cũng mang đến những bất hạnh cho chính bản thân. Những lời không nói đó có một lực rất mạnh mẽ và nó sẽ làm ảnh hưởng đến bạn rất nhiều nếu bạn không nói ra. Có những lúc trong cuộc sống khi bạn thật sự nhơ nhung một người và chỉ muốn lấy người đó ra khỏi giấc mơ và mong muốn có thể ôm lấy họ trong thực tại.
    Bạn hãy mơ những gì bạn muốn mơ và đi tới những chỗ nào bạn muốn tới. Bạn hãy làm những gì bạn muốn làm, tại bạn chỉ có một cuộc đời và một lần cơ hội để làm những gì bạn muốn.
    Bạn nên nhớ lúc nào cũng phải đặt bản thân mình vào vị trí của người khác. Nếu như những gì làm hoặc nói đó sẽ làm tổn thương đến bạn thì bạn phải biết rằng nó cũng sẽ làm tổn thương đến người đó. Một lời nói tế nhị cũng có thể dẹp được những cuộc tranh luận (tranh cãi lớn) , một lời tàn nhẫn có thể làm tan nát một đời người, một lời nói hợp thời có thể làm dịu những căng thẳng và một lời nói yêu thương có tác dụng chữa lành một vết thương. Niềm vui không phải gồm toàn những điều đẹp nhất trong cuộc sống nhưng phải tạo thành từ tất cả những điều xảy ra trong thời gian dài và với tiến trình của nó.
    Niềm vui chỉ chờ đợi những người đã từng khóc, những người đã từng thương tâm và những người đã từng tìm kiếm, tại chỉ có những người đó mới biết từng yêu quý trong niềm vui của mình và của những người bên mình.
    Bạn sẽ cảm thấy rất đau khi bạn thât sự thương yêu một người mà người ấy lại không yêu bạn. Nhưng cái ấy còn chưa đau bằng nếu bạn thật sự thương yêu một người nhưng lại không có can đảm để nói cho người đó biết. Có thể là Thượng Đế, ngài muốn chúng ta quen trước những người mà không phải thuộc về mình trước khi cho mình gặp được ??ongười bạn trăm năm??? để cuối cùng mình sẽ biết quý trọng người đó hơn.
    Nhưng bạn hãy nên nhớ rằng trên đời sẽ không có một ai có thể biết được ??ongười bạn trăm năm??? của mình sẽ là người như thế nào? Có thể bạn đã gặp được người đó nhưng vì sự rụt rè nhút nhát không dám nói của bạn sẽ làm bạn mất đi cái người lý tưởng đó.
    Bạn sẽ không thể ngờ được nhiều khi người đó cũng có những tình cảm như bạn nhưng còn đang chờ đợi bạn ngỏ lời. Bạn nghĩa thử coi, bạn đã tìm được một người trần quý nhất thì người thiệt thòi nhất chính là bạn mà thôi.
    Nhưng mà thật sự cái buồn thảm nhất chính là khi bạn đã tìm được ngươi ftình trong mộng của bạn rồi nưng để tới cuối cùng mới phát hiện ra rằng người đó lại không có duyên phận với bạn và bạn không còn đường chọn lựa nào khác hơn là đành phải xa nhau. Cái đó là một điều đau khổ nhất nếu xảy ra trong đời bạn.
    Cuối cùng hãy yêu quý những gì bạn đang có và đừng nên vì những giận hờn nhỏ nhặt nàp để rồi dẫn đến cuộc chia tay không nguyên cớ. Hãy thương yêu và tôn trọng lẫn nhau vì trong đời người, tình yêu có khi chỉ đến có 1 lần mà thôi.

    [​IMG]
    Cùng nhau vươn lên trong Buồn đau và Hạnh phúc
  5. xuongrong

    xuongrong Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/01/2002
    Bài viết:
    1.084
    Đã được thích:
    0
    Một bài viết rất tuyệt, và nó có tên là "Moving thoughts", phải không?
    Điều quan trọng là phải sống thật với những suy nghĩ của mình.
    Có lẽ nên nghĩ thêm tình yêu là phải ...đau đau, khổ khổ một chút mới là tình yêu, nhỉ! Sao mà xung quanh mình toàn những chuyện tình yêu gập ghềnh thế nhỉ!
    Ngày mai sẽ đến & sẽ có một người khác yêu mình hơn, phải không bạn.
    Hơn nữa ngày nào mình chả nhìn thấy 14 điều răn của Phật , một điều trong số đó là "Phá sản lớn nhất của đời người là tuyệt vọng". Nguy hiểm quá, mình không muốn mình là người bị "phá sản".
    Có một người bảo mình thế này" Ko quên được thì cứ nhớ nhiều vào, rồi lúc nào đó bạn sẽ nhận ra có một người khác còn nhớ bạn nhiều hơn là bạn đã nhớ. Rồi bạn sẽ thấy hạnh phúc ở đâu đó, quanh đây".
    Luôn luôn giữ vững niềm tin, phải ko bạn. Ko cụng ly trực tiếp với bạn hôm thứ 6 được thì cụng ly qua cái com piu tờ này vậy.

    My life is yours and all because you came into my world with love so softly love
    Nobody wants to be lonely
    Nobody wants to cry
  6. beckham0910

    beckham0910 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    18/03/2002
    Bài viết:
    190
    Đã được thích:
    0
    Là 1 trò đùa ngu ngốc nhất
    becks
  7. goldendragon

    goldendragon Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/03/2002
    Bài viết:
    2
    Đã được thích:
    0
    Theo như ý kiến của tui thì "yêu "là một tính từ dùng để chỉ tất cả các trạng thái của bạn: vui, buồn, sung sướng, đau khổ... Còn "tình yêu" là danh từ với ý nghĩa tương tự
    long
  8. CaChep

    CaChep Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/02/2002
    Bài viết:
    1.010
    Đã được thích:
    0
    Yêu nháp
    Ðoàn Thạch Biền
    Hai mươi mốt tuổi mà chưa biết yêu thì đúng là "anh em ruột thịt" với con cù lần. Nhưng con cù lần là con gì há ? Bạn khỏi phải mất công vào sở thú tìm kiếm nó. Bạn cứ nhìn mặt tôi thì rõ. Thật đáng buồn, tôi đã giống y chang con vật lù khù đáng ghét đó.
    Nếu trong một kỳ thi vấn đáp, giáo sư hỏi tôi :
    - Yêu là gì ?
    Ðối với một sinh viên khoa Văn năm thứ hai như tôi, câu trả lời dễ dàng như ăn ớt Ðà Lạt.
    - Dạ thưa thầy, theo thi sĩ Xuân Diệu : "Yêu là chết trong lòng một ít". Còn theo tự điển Tiếng Việt của nhà xuất bản Khoa học Xã hội, trang 893 : "Yêu là cảm thấy gắn bó, trìu mến, hài lòng, thích thú, say mê... với người hay vật có sức mạnh thu hút".
    Trả lời đúng bài bản như thế chắc chắn tôi sẽ được điểm 10. Nhưng nếu giáo sư hỏi tiếp :
    - Làm thế nào yêu được và được yêu ?
    Tôi sẽ đứng gãi đầu một hồi rồi đành chịu điểm 0. Bởi lý thuyết về tình yêu, tôi đã học thuộc lòng rất nhiều từ sách vở. Nhưng thực hành thì... chưa bao giờ.
    Bạn đừng hiểu lầm tôi là một kẻ nhát gan, sợ "chết ở trong lòng một ít". Không đâu. Nếu yêu là bắt buộc phải "chết luôn tại chỗ", tôi mới ớn lạnh xương sống và lắc đầu quầy quậy từ chối. Còn chết "một ít" thì có gì đáng sợ. Ai trong chúng ta mỗi ngày không chết "một ít" trong cõi đời 100 năm này ?
    Còn "Cảm thấy gắn bó, trìu mến, hài lòng, thích thú, say mê... với vật có sức mạnh thu hút", thì tôi đã cảm thấy rõ ràng rồi. Tiền luôn luôn là vật có sức mạnh thu hút tôi kỳ lạ. Như vậy tôi đã hội đủ những điều kiện "ắt có và đủ" để yêu. Vậy mà đến bây giờ tôi vẫn chưa được biết hương vị của tình yêu. Thế là thế nào ? Tại trời đất quá bất công với tôi hay tại tất cả những cô gái đã đối xử quá bất công với tôi ?
    Sau bao nhiêu ngày tự gãi đầu để suy nghĩ đễn nỗi rụng cả một mảng tóc, tôi vẫn không sao giải đáp nổi những thắc mắc trên. May thay tôi chợt nhớ ra câu ông bà đã dạy : "Học thầy không tày học bạn". Tôi vội đi đến "gãi đầu" Cường, một bạn thân học cùng lớp. Cường nổi tiếng "đắt đào" ở trường đời nên tôi tin hắn sẽ giúp tôi "gỡ rối tơ lòng" dễ dàng hơn, nhanh chóng hơn và hiệu quả hơn các vị giáo sư vốn nổi tiếng ở trường học.
    Cường đang ngồi vừa đàn vừa hát ở trong nhà, thấy tôi hớt hải, chạy vào không thèm gõ cửa, hắn bỏ đàn xuống bàn, hỏi :
    - Có chuyện gì mà nghiêm trọng vậy ?
    Tôi vừa thở vừa nói nhát gừng.
    - Tối... nghiêm trọng. Tối... nghiêm trọng.
    Cường rót một ly nước đầy đưa cho tôi.
    - Uống cho mát cổ họng rồi hãy nói.
    Tôi uống ực một hơi hết ly nước đầy rồi ngồi xuống ghế, bình tĩnh nói :
    - Cậu hãy giúp mình giải đáp thắc mắc này.
    - Ðề thi ở trường à ?
    - Không. Ðề thi ở đời : Làm thế nào để yêu được và được yêu ?
    Cường nhìn thẳng vào mắt tôi, hỏi :
    - Cậu định "diễu" mình hả ?
    - Diễu gì ? Mình hỏi thật lòng.
    Cường nhíu mày suy nghĩ một lúc rồi nói :
    - Khi làm bài thi ở trường, cậu thường viết thẳng vào giấy thi hay làm bài nháp trước đã.
    - Thi cử là chuyện quan trọng bậc nhất của đời sinh viên, nên phải làm bài nháp cho chắc ăn rồi mới chép sạch sẽ vào giấy thi.
    Cường nghiêm mặt nói :
    - Tình yêu cũng là chuyện quan trọng của một đời người, nên cậu phải tập "yêu nháp" trước khi yêu thật.
    Tôi trố mắt hỏi :
    - Cậu định "diễu" mình hả ?
    - Diễu gì. Mình nói thật lòng.
    - Nhưng cũng phải hiểu biết chút chút mới "nháp" được chớ.
    - Chẳng có gì khó hiểu cả. Nhà cậu có mở cửa thì nắng gió mới vào được. Trái tim cậu có "mở cửa" thì tình yêu mới len lỏi vào được.
    Tôi liền cởi hai nút áo để phanh ***g ngực.
    - Tưởng gì chứ "mở cửa" thì dễ quá rồi.
    Tôi vui vẻ bắt tay Cường ra về, lòng hí hửng như người ta chụp trúng cái đuôi của chân lý.
    Sau một thời gian tình nguyện mở cửa trái tim, tôi đã chẳng thấy một người đẹp hay xấu nào bước vào mà chỉ có nắng gió, khói xe và bụi bặm bay vào làm tôi ho muốn bể ***g ngực. Tôi lại phải đến "gãi đầu" Cường. Hắn ôm bụng cười chảy nước mắt rồi nói :
    - Cậu mở cửa trái tim như người ta mở một cái bẫy chuột. Vậy cô nào dám bước vào.
    Tôi đỏ mặt cãi lại.
    - Trái tim tôi đã chụp X quang. Bác sĩ nói cũng bình thường như mọi người. Sao cậu dám nói nó giống cái bẫy chuột ?
    - Cần gì phải chụp X quang. Cứ nhìn cậu đối xử với những cô bạn trong lớp là mình rõ. Cậu còn "tự ái" nhiều quá : Nghĩa là còn tự yêu mình nhiều quá nên chẳng còn chút tình yêu nào dành cho người khác. Mà tình yêu phải luôn luôn hướng đến người khác. Nếu chỉ yêu chính mình thì khác chi con rắn tự cắn đuôi nó, làm sao tiến lên được. Cậu đã bao giờ mời một cô bạn gái đi uống nước, nghe ca nhạc, dự sinh nhật của nàng ? Hay cậu chỉ biết giương mắt nhìn người ta rồi ăn uống một mình ?
    Tôi gật đầu nói :
    - Cậu có lý. Mình sẽ tập "yêu nháp" lại.
    Nghe lời Cường, ngay buổi chiều hôm đó, sau khi tan học, tôi đã mời mười cô bạn cùng lớp đi uống nước dừa xiêm. Mười cô đều nói cười, trò chuyện vui vẻ với nhau và tôi cũng vui vẻ lây. Chiều hôm sau, mười cô khác. Rồi chiều hôm sau nữa, mười cô khác. Rồi chiều hôm sau nữa, mười cô khác. Vậy là tôi đã làm nhiệm vụ chiêu đãi nước dừa tất cả các cô bạn trong lớp, không bỏ sót một ai. Xong chầu nước dừa, đến chầu hủ tíu Nam vang. Ði coi đại nhạc hội. Rồi gửi quà tặng sinh nhật của mỗi cô...
    Tôi đã luôn luôn bù đầu lo "hướng đến người khác", như Cường chỉ bảo. Nhưng sao tôi vẫn chưa cảm thấy hương vị ngọt ngào của tình yêu ? Trái lại tôi chỉ cảm thấy xây xẩm mặt mày khi nhìn vào sổ chi tiêu cho đợt tập yêu này, tốn hết 242.150 đồng (chưa kể tiền gửi xe gắn máy). Trời đất ! yêu người khác mà tốn kém dữ như vậy, chắc tôi đành tự yêu tôi cho đỡ tốn hơn.
    Một hôm thấy mặt mũi tôi ỉu xìu như cái dầu cháo quảy nhúng vô tô nước lèo nguội ngắt, Cường vỗ vai tôi hỏi :
    - Cậu đã yêu được cô nào chưa ?
    Tôi lắc đầu ngao ngán thở dài.
    - Yêu mất... nhiều quá.
    - Cậu sợ mất thì giờ hay mất tự do ?
    - Không. Mất tiền nhiều quá. Mình đã phải bán cái máy cassette nghe nhạc để chi tiêu cho việc "yêu nháp".
    Tôi móc túi lấy sổ chi tiêu hàng ngày đưa cho Cường coi. Hắn đọc xong rồi bật cười.
    - Trời ơi ! Làm gì có chuyện tình yêu tập thể. Cậu hãy chọn lấy một cô trong số ba mươi cô trong lớp. Yêu nhiều người cùng một lúc là kể như chưa yêu ai. Ðấy không phải là tình yêu. Ðấy là tình bạn hay tình... đồng bào. Cậu hãy ráng tập yêu một người. Chỉ một người mà thôi.
    Nghe lời Cường, tôi mở căng mắt quan sát những cô bạn trong lớp để cố tuyển chọn lấy một cô. "Chỉ một cô mà thôi". Cuối cùng tôi đã tự bỏ phiếu chọn Tuyết Sương. Lý do : Sương học hành cũng làng nhàng như tôi, cao cũng bằng tôi, ốm cũng bằng tôi. Nếu hai người tay cầm tay đi dạo phố thì thật xứng đôi vừa lứa, hệt như một đôi "đũa tre xuất khẩu". Nhưng điều quan trọng là nàng cũng có xe gắn máy như tôi. Như vậy xe ai nấy lái, hồn ai nấy giữ. Nếu rủi ro có bị tai nạn xe cộ, không ai có thể đỗ lỗi cho ai.
    Sau khi mời Sương đi uống cà phê máy lạnh, tôi mời nàng đi ăn miến cua tô đặc biệt rồi mời nàng đi xem phim "Tình là...". Trong rạp chiếu bóng tôi đã mạnh dạn cầm tay nàng rồi hôn lên cánh tay nàng. Và Chúa ơi, thật sung sướng cho tôi, nàng cũng đã mạnh dạn hôn đáp lại lên... đầu tôi.
    Dù hằng ngày gặp nhau trong lớp, chúng tôi vẫn viết thư tình gửi cho nhau kẹp trong những cuốn sách giả đò cho nhau mượn, vừa bảo đảm đến tay người nhận vừa đỡ tốn tiền mua tem. Cứ như thế tình yêu của tôi kéo dài được 2 tháng 27 ngày rưỡi.
    Chiều nay, buổi học cuối năm, tôi đã nhận được thư nàng. Tôi nghĩ chắc nàng mời mùng một Tết năm nay, tôi đến xông đất nhà nàng. Rồi chúng tôi cùng đi đến Lăng Ông xem đá gà, đi hội chợ vui xuân thảy vòng vào đầu vịt, đi xem đại hội tấu hài để suốt năm cùng cười...
    Buổi tối về nhà, cơm nước xong, tôi vào phòng đóng kín cửa lại, hút một điếu thuốc thơm rồi chậm rãi mở thư nàng ra đọc.

    Anh Biền thân mến,
    Cám ơn anh rất nhiều trong ba tháng Sương tập yêu. Nhờ vậy Sương tìm đưọc người yêu đích thực của mình, 28 Tết này, gia đình anh ấy sẽ đến làm lễ dạm ngõ nhà Sương và đến hè sang năm sẽ làm đám hỏi.
    Vậy Tết này Sương đã là một người khác, không thể đi chơi vui Xuân với anh được. Mong anh thông cảm.
    Một lần nữa xin thành thật cám ơn anh đã giúp Sương biết tình yêu đích thực là gì ? Sương mong khi đám cưới của Sương sẽ không vắng mặt anh.
    Thân chào anh
    SƯƠNG

    Trời đất ! Không ngờ tôi đã vô tình giúp nàng hoàn tất xuất sắc giai đoạn "yêu nháp". Còn tôi đến bao giờ mới chấm dứt giai đoạn hắc ám đó đây ? Hay suốt đời, tôi chỉ là một kẻ tập yêu ? Như vậy mùng một Tết năm nay tôi sẽ đi đâu ?
    Chắc các bạn nghĩ tôi là người cao thượng, tôi sẽ đến nhà Sương chúc mừng hạnh phúc của nàng. Không đâu. Tôi chỉ cao có 1m50. Tôi chẳng dại gì bắt chước người cao 1m80, với đến những gì ở tầm cao trên 2 mét, để rồi té ngã gây chân càng lùn thêm.
    Mùng một Tết năm nay, tôi sẽ đi... vào sở thú. Tôi sẽ nhờ một người thợ chụp hình màu tôi đang đứng bắt tay chúc mừng năm mới một chú cù lần. Bạn đừng nghĩ bị thất tình rồi tôi đâm ra bi quan. Không đâu. Tôi đang rất lạc quan yêu đời. Không có tình yêu thì tôi cũng có "tình anh em ruột thịt". Tôi đâu đã cô đơn như một số người khác mà bạn phải chia buồn.
    [​IMG]
    Cùng nhau vươn lên trong Buồn đau và Hạnh phúc
  9. nhv20

    nhv20 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    21/03/2002
    Bài viết:
    1.088
    Đã được thích:
    0
  10. hoaxoantim

    hoaxoantim Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/03/2002
    Bài viết:
    35
    Đã được thích:
    0
    Tôi thật sự không hiểu ông là một người như thế nào nữa? Nhưng tôi phục lăn ông về tài bốc phét của ông. Theo tôi nghĩ, trên đời này, không thể có một người nào BỜM hơn ông.
    Phải nói rằng bài viết trước của ông có sức thuyết phục hơn. "Yêu nháp"? Ông nghĩ gì mà lại viết nên câu chuyện này? Hơi bị coi thường bàn dân thiên hạ rồi đấy.

    Chuyện, em mà lại.

Chia sẻ trang này