1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Cấu tạo vú khí hạt nhân

Chủ đề trong 'Kỹ thuật quân sự nước ngoài' bởi huyphuc1981_nb, 10/06/2010.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. huyphuc1981_nb

    huyphuc1981_nb Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    05/05/2002
    Bài viết:
    4.356
    Đã được thích:
    165
    Vũ khí hột nhơn thì cũng là vũ khí, ưu thế của nó ngoài chiện cơ bản là nhiều T3, nhiều pluton..... thì cũng dựa trên những ưu thế cơ sở là bộc phá tốt, súng xịn, bài toán tính súng ngon lành, bài toán bộc phá gọn nhỏ.
    Chúng ta biết rằng, người Mèo đã sai khi đánh giá bom pluton kiểu súng, gun type pluton bomb. Họ sai về nhiều mặt. Một là, họ nhầm lẫn giữa khối lượng tới hạn và điều kiện tới hạn. Bom kiểu cầu nén đạt được tới hạn không phải bằng khối lượng, mà bằng nén mật độ cao, như quả Fat Man chỉ có khối lượng pluton 1/3 tới hạn ở điều kiện thường, hình cầu. Khi đạt tới hạn bằng nén mật độ trong hình cầu thì phản ứng có hiệu quả cao hơn, chứ không liên quan gì đến vận tốc chuyển động của đạn cả . Thứ hai là, lượng tới hạn nhỏ bởi những đồng vị hấp thụ phân rã mạnh và sinh ra nhiều neutron, như pluton so với u235, sẽ làm tới hạn nhỏ đi, điều này làm quả bom A nhỏ, làm bộc phá thì yếu, nhưng khi bom A chỉ còn là vũ khí chiến thuật và ngòi bom H thì điều đó lại quá quý giá.
    Không ai nói hiệu quả sử dụng thuốc nổ trong nòng lại kém hơn là tự do không bọc cả, vì người ta phải chi tiến bỏ công ra làm súng, không dùng lựu đạn đánh nhau. Quả Tall Boy không thể làm bom pluton được vì đạn và bia xỏ vào nhau, chứ chả hề nén và cũng chả hình cầu. Thế nhưng thiếu chứng minh khoa học, người Mèo đã tởn đời luôn bom dạng súng, và như thế, không bao h có quả bom h nào ra hồn cho đến nay. Thập niên 199x người Mèo cũng mót được chút thiết kế, nhưng lúc ấy làm bom H muộn rồi.
    Tổng kết, sau 60-70 năm làm hột nhơn, bác Mèo không có lò phát điện thật sự, không có bom h thật sự. Lò hạt nhân nhà Mèo chỉ là lò quân sự chấp nhận mọi giá, đã ăn hết quặng rồi. Bom H thì chưa bao h có ngòi tử tế và chỉ đốt vớt đốt vát khi nhiên liệu đang bị phá huỷ bởi cái ngòi.... nổ tung.
    Máy làm giầu thì nghe hơi nồi chõ được cái máy nguyên thuỷ của trường vật lý Kharcov 193x, một mình di một đường. Đến các máy gia tốc y tế ngày nay cũng phát triển đường kính, thậm chí dẹt ra như cái đĩa, nhưng bác Mèo dứt khoát phải là cồng kềnh, chiều cao gấp 20-30 lần đường kính.
    HMX
    RDX có tính năng nổ không kém mấy so với HMX. Nhưng cái dở nhất của RDX là nó dễ phát nổ bởi áp suất, chấn động, ma sát.... Gì chứ bom hột nhơn mà cướp cò nổ bậy thì vui phải biết. HMX về sau trở thành thuốc nổ quý giá để mồi cho bom hạt nhân các kiểu. Bom dạng súng thì không dùng HMX, nhưng các bom dùng thuốc định hình shaped charge thì cần. Trong thế chiến 2, người ta không thể bắn đạn lõm ( shaped charge có dạng phễu lõm, xuyên giáp, định hướng... ), bằng pháo là vì thế, mặc dù lúc đó chưa có xiền và kỹ thuật làm đạn dưới cỡ, đáng lẽ ra đạn pháo lõm phải rất giá trị.
    HMX được sinh ra trong khi điều chế RDX, cùng với nhiều đồng phân nữa, chính điều này làm RDX bất ổn. Sau này, các nhà khoa học tìm cách làm sạch thành phần HMX, nó mới được giá trị như thế. Đỉnh cao của thuốc nổ dẻo, loại thuốc mạnh nhất thế giới là Semtex, đạt được sức mạnh vì sức nổ của HMX và tính truyền nổ của cao su nhân tạo styrene-butadiene. Tất nhiên là máy ăn cắp não wiki sẽ bảo Semtex cũng chỉ như C4 là cùng. Thật ra, do HMX đắt, nên các phiên bản thương mại của Semtex được thế bởi PENT, tính chất cứng mềm và nổ như HMX nhưng nhậy nổ, không an toàn bằng. HMX là thuốc nổ quý giá của đạn pháo HEAT (nổ mạnh chống tăng), nó không tự phát nổ trong nòng xe tăng hiện đại rất mạnh, TNT cũng có tính đó nhưng lại nổ yếu.
    HMX có tốc độ truyền nổ rất cao, do đó, dễ dàng thiết kế các trạm truyền nổ. Trạm truyền nổ là các đường dẫn phản ứng nổ để người ta có diễn biến phản ứng nổ như ý. Cái dở người của Fat Man là nó có một rừng ngòi điện, rất khó làm đồng đều và dễ trục trặc, trong khi đó, chỉ cần đúng 1 hoặc 2 ngòi như bom Mèo sau này. Tốc độ truyền nổ HMX = 9,100 m/s -> coi như toàn bộ quả bom cùng nổ một lúc mà không cần rừng ngòi như Fat Man. Đường kính cầu pluton 20cm, phản ứng nổ di chuyển trong 1/ 50 ngàn giây, lúc đó, tấm (pit) pluton mới dịch chuyển được vài mm, khối cầu bằng tấm ép mỏng (pit) được nén đồng đều vào tâm. Có lẽ một số người Mèo sẽ lăn đùng ra ngất khi biết, cái rừng ngòi điện vô cùng "cao minh", "hai tếch", "kỹ nghệ nhớn".... của họ được một sỹ quan công binh nặn bằng tay trong 15 phút.
    ( shaped charge )
    Liều nổ định hình có tính xuyên giáp mạnh sánh với đạn bắn từ nòng. Vì vậy, người ta mới dùng bom pluton cầu nén thay cho bom dạng súng. Nhưng không hiểu được nguyên lý này, người Mèo không bao H có ngòi, và do đó, không bao h có bom H cho ra hồn.
    Chúng ta xem lại shaped charge . Nó được dùng phổ biến để làm đạn chống tăng, nhờ đó, không cần dùng cái nòng xe tăng nặng mấy tấn để nén vật liệu xuyên giáp, B41 vẫn xơi tái công sự và xe tăng. Cái cơ cấu nguyên thuỷ của nó được dùng từ lâu, ví như Đức WW2.
    [​IMG]
    [​IMG]
    Thật ra, cho đến hôm nay, sách giáo khoa của người Mèo vẫn dừng ở mức nguyên thuỷ đó, cho dù có được hiện đại hoá đến thế nèo
    [​IMG]
    Đạn nguyên thuỷ đó, hầu như không có hiệu quả. Nó đã tiến nhiều, việc tiến của nó có thể chia ra một số bước lớn.
    Đầu tiên, là người ta làm tấm tích năng lượng nổ, chính tấm tích ấy mới là đạn xuyên giáp, tấm tích được nén với mật độ khối lượng và năng lượng cao, mới chính là đạn xuyên giáp.
    [​IMG]
    Ban đầu làm từ đông, khi hiện đại hoá, chúng được chế tạo từ vật liệu có mật độ cao như volphram và uranium (DU cho rẻ)
    http://www.jprosock.com/custom-cnc-machining.html
    [​IMG]
    Hàng tầu, sản phẩm của một công ty volphram, Tầu là nước đứng đầu về khai thác thứ này
    http://www.ctia.com.cn/Marketing/2010/27580.html
    [​IMG]
    Bước tiếp theo của shaped charge có trạm truyền nổ hình chữ U, nhờ đó, phản ứng đồng đều, tập trung năng lượng. Đạn Panzerfaust III Đức.
    [​IMG]
    Diễn tiến của phản ứng nổ, đạn B-40
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    Đạn M72 có kiểu truyền nổ sơ khai (mở ngoặc M72 ra đời sau B41, bắn PT 76mm không thủng ở Cồn Tiên)
    [​IMG]
    Không thể tập trung mật độ theo chiều dài
    [​IMG]
    [​IMG]
    Trong khi đó, đạn B40, nó có cấu tạo đơn giản nhưng nguyên lý rất khó hiểu với Mèo, tập trung năng lượng cao độ. theo cả dài rộng, mật độ, nhiệt độ và vận tốc.
    [​IMG]
    Tấm tích năng lượng bị nén thành viên bi nhỏ
    [​IMG]
    Hiệu quả, một lỗ khoan bé tẹo tèo teo, M1A1, Iraq. Việc tập trung năng lượng bằng các trạm truyền nổ phức tạp làm khối tích năng lượng được nén với mật độ rất cao, khoan sâu, vậy nên, B40, B41 mới tàn sát các anh hùng thiên hạ nhiều đất vậy.
    [​IMG]
    Trạm truyền nổ chữ U trên ĐKZ-73mm (ĐKZ-75mm, khác nhau chỉ do cái rãnh xoắn)
    [​IMG]
    B41 (RPG-7)
    [​IMG]
    Được huyphuc1981_nb sửa chữa / chuyển vào 11:34 ngày 14/06/2010
  2. huyphuc1981_nb

    huyphuc1981_nb Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    05/05/2002
    Bài viết:
    4.356
    Đã được thích:
    165
    Vũ khí hột nhơn thì cũng là vũ khí, ưu thế của nó ngoài chiện cơ bản là nhiều T3, nhiều pluton..... thì cũng dựa trên những ưu thế cơ sở là bộc phá tốt, súng xịn, bài toán tính súng ngon lành, bài toán bộc phá gọn nhỏ.
    Chúng ta biết rằng, người Mèo đã sai khi đánh giá bom pluton kiểu súng, gun type pluton bomb. Họ sai về nhiều mặt. Một là, họ nhầm lẫn giữa khối lượng tới hạn và điều kiện tới hạn. Bom kiểu cầu nén đạt được tới hạn không phải bằng khối lượng, mà bằng nén mật độ cao, như quả Fat Man chỉ có khối lượng pluton 1/3 tới hạn ở điều kiện thường, hình cầu. Khi đạt tới hạn bằng nén mật độ trong hình cầu thì phản ứng có hiệu quả cao hơn, chứ không liên quan gì đến vận tốc chuyển động của đạn cả . Thứ hai là, lượng tới hạn nhỏ bởi những đồng vị hấp thụ phân rã mạnh và sinh ra nhiều neutron, như pluton so với u235, sẽ làm tới hạn nhỏ đi, điều này làm quả bom A nhỏ, làm bộc phá thì yếu, nhưng khi bom A chỉ còn là vũ khí chiến thuật và ngòi bom H thì điều đó lại quá quý giá.
    Không ai nói hiệu quả sử dụng thuốc nổ trong nòng lại kém hơn là tự do không bọc cả, vì người ta phải chi tiến bỏ công ra làm súng, không dùng lựu đạn đánh nhau. Quả Tall Boy không thể làm bom pluton được vì đạn và bia xỏ vào nhau, chứ chả hề nén và cũng chả hình cầu. Thế nhưng thiếu chứng minh khoa học, người Mèo đã tởn đời luôn bom dạng súng, và như thế, không bao h có quả bom h nào ra hồn cho đến nay. Thập niên 199x người Mèo cũng mót được chút thiết kế, nhưng lúc ấy làm bom H muộn rồi.
    Tổng kết, sau 60-70 năm làm hột nhơn, bác Mèo không có lò phát điện thật sự, không có bom h thật sự. Lò hạt nhân nhà Mèo chỉ là lò quân sự chấp nhận mọi giá, đã ăn hết quặng rồi. Bom H thì chưa bao h có ngòi tử tế và chỉ đốt vớt đốt vát khi nhiên liệu đang bị phá huỷ bởi cái ngòi.... nổ tung.
    Máy làm giầu thì nghe hơi nồi chõ được cái máy nguyên thuỷ của trường vật lý Kharcov 193x, một mình di một đường. Đến các máy gia tốc y tế ngày nay cũng phát triển đường kính, thậm chí dẹt ra như cái đĩa, nhưng bác Mèo dứt khoát phải là cồng kềnh, chiều cao gấp 20-30 lần đường kính.
    HMX
    RDX có tính năng nổ không kém mấy so với HMX. Nhưng cái dở nhất của RDX là nó dễ phát nổ bởi áp suất, chấn động, ma sát.... Gì chứ bom hột nhơn mà cướp cò nổ bậy thì vui phải biết. HMX về sau trở thành thuốc nổ quý giá để mồi cho bom hạt nhân các kiểu. Bom dạng súng thì không dùng HMX, nhưng các bom dùng thuốc định hình shaped charge thì cần. Trong thế chiến 2, người ta không thể bắn đạn lõm ( shaped charge có dạng phễu lõm, xuyên giáp, định hướng... ), bằng pháo là vì thế, mặc dù lúc đó chưa có xiền và kỹ thuật làm đạn dưới cỡ, đáng lẽ ra đạn pháo lõm phải rất giá trị.
    HMX được sinh ra trong khi điều chế RDX, cùng với nhiều đồng phân nữa, chính điều này làm RDX bất ổn. Sau này, các nhà khoa học tìm cách làm sạch thành phần HMX, nó mới được giá trị như thế. Đỉnh cao của thuốc nổ dẻo, loại thuốc mạnh nhất thế giới là Semtex, đạt được sức mạnh vì sức nổ của HMX và tính truyền nổ của cao su nhân tạo styrene-butadiene. Tất nhiên là máy ăn cắp não wiki sẽ bảo Semtex cũng chỉ như C4 là cùng. Thật ra, do HMX đắt, nên các phiên bản thương mại của Semtex được thế bởi PENT, tính chất cứng mềm và nổ như HMX nhưng nhậy nổ, không an toàn bằng. HMX là thuốc nổ quý giá của đạn pháo HEAT (nổ mạnh chống tăng), nó không tự phát nổ trong nòng xe tăng hiện đại rất mạnh, TNT cũng có tính đó nhưng lại nổ yếu.
    HMX có tốc độ truyền nổ rất cao, do đó, dễ dàng thiết kế các trạm truyền nổ. Trạm truyền nổ là các đường dẫn phản ứng nổ để người ta có diễn biến phản ứng nổ như ý. Cái dở người của Fat Man là nó có một rừng ngòi điện, rất khó làm đồng đều và dễ trục trặc, trong khi đó, chỉ cần đúng 1 hoặc 2 ngòi như bom Mèo sau này. Tốc độ truyền nổ HMX = 9,100 m/s -> coi như toàn bộ quả bom cùng nổ một lúc mà không cần rừng ngòi như Fat Man. Đường kính cầu pluton 20cm, phản ứng nổ di chuyển trong 1/ 50 ngàn giây, lúc đó, tấm (pit) pluton mới dịch chuyển được vài mm, khối cầu bằng tấm ép mỏng (pit) được nén đồng đều vào tâm. Có lẽ một số người Mèo sẽ lăn đùng ra ngất khi biết, cái rừng ngòi điện vô cùng "cao minh", "hai tếch", "kỹ nghệ nhớn".... của họ được một sỹ quan công binh nặn bằng tay trong 15 phút.
    ( shaped charge )
    Liều nổ định hình có tính xuyên giáp mạnh sánh với đạn bắn từ nòng. Vì vậy, người ta mới dùng bom pluton cầu nén thay cho bom dạng súng. Nhưng không hiểu được nguyên lý này, người Mèo không bao H có ngòi, và do đó, không bao h có bom H cho ra hồn.
    Chúng ta xem lại shaped charge . Nó được dùng phổ biến để làm đạn chống tăng, nhờ đó, không cần dùng cái nòng xe tăng nặng mấy tấn để nén vật liệu xuyên giáp, B41 vẫn xơi tái công sự và xe tăng. Cái cơ cấu nguyên thuỷ của nó được dùng từ lâu, ví như Đức WW2.
    [​IMG]
    [​IMG]
    Thật ra, cho đến hôm nay, sách giáo khoa của người Mèo vẫn dừng ở mức nguyên thuỷ đó, cho dù có được hiện đại hoá đến thế nèo
    [​IMG]
    Đạn nguyên thuỷ đó, hầu như không có hiệu quả. Nó đã tiến nhiều, việc tiến của nó có thể chia ra một số bước lớn.
    Đầu tiên, là người ta làm tấm tích năng lượng nổ, chính tấm tích ấy mới là đạn xuyên giáp, tấm tích được nén với mật độ khối lượng và năng lượng cao, mới chính là đạn xuyên giáp.
    [​IMG]
    Ban đầu làm từ đông, khi hiện đại hoá, chúng được chế tạo từ vật liệu có mật độ cao như volphram và uranium (DU cho rẻ)
    http://www.jprosock.com/custom-cnc-machining.html
    [​IMG]
    Hàng tầu, sản phẩm của một công ty volphram, Tầu là nước đứng đầu về khai thác thứ này
    http://www.ctia.com.cn/Marketing/2010/27580.html
    [​IMG]
    Bước tiếp theo của shaped charge có trạm truyền nổ hình chữ U, nhờ đó, phản ứng đồng đều, tập trung năng lượng. Đạn Panzerfaust III Đức.
    [​IMG]
    Diễn tiến của phản ứng nổ, đạn B-40
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    Đạn M72 có kiểu truyền nổ sơ khai (mở ngoặc M72 ra đời sau B41, bắn PT 76mm không thủng ở Cồn Tiên)
    [​IMG]
    Không thể tập trung mật độ theo chiều dài
    [​IMG]
    [​IMG]
    Trong khi đó, đạn B40, nó có cấu tạo đơn giản nhưng nguyên lý rất khó hiểu với Mèo, tập trung năng lượng cao độ. theo cả dài rộng, mật độ, nhiệt độ và vận tốc.
    [​IMG]
    Tấm tích năng lượng bị nén thành viên bi nhỏ
    [​IMG]
    Hiệu quả, một lỗ khoan bé tẹo tèo teo, M1A1, Iraq. Việc tập trung năng lượng bằng các trạm truyền nổ phức tạp làm khối tích năng lượng được nén với mật độ rất cao, khoan sâu, vậy nên, B40, B41 mới tàn sát các anh hùng thiên hạ nhiều đất vậy.
    [​IMG]
    Trạm truyền nổ chữ U trên ĐKZ-73mm (ĐKZ-75mm, khác nhau chỉ do cái rãnh xoắn)
    [​IMG]
    B41 (RPG-7)
    [​IMG]
    Được huyphuc1981_nb sửa chữa / chuyển vào 11:34 ngày 14/06/2010
  3. huyphuc1981_nb

    huyphuc1981_nb Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    05/05/2002
    Bài viết:
    4.356
    Đã được thích:
    165
    Vũ khí hột nhơn thì cũng là vũ khí, ưu thế của nó ngoài chiện cơ bản là nhiều T3, nhiều pluton..... thì cũng dựa trên những ưu thế cơ sở là bộc phá tốt, súng xịn, bài toán tính súng ngon lành, bài toán bộc phá gọn nhỏ.
    Chúng ta biết rằng, người Mèo đã sai khi đánh giá bom pluton kiểu súng, gun type pluton bomb. Họ sai về nhiều mặt. Một là, họ nhầm lẫn giữa khối lượng tới hạn và điều kiện tới hạn. Bom kiểu cầu nén đạt được tới hạn không phải bằng khối lượng, mà bằng nén mật độ cao, như quả Fat Man chỉ có khối lượng pluton 1/3 tới hạn ở điều kiện thường, hình cầu. Khi đạt tới hạn bằng nén mật độ trong hình cầu thì phản ứng có hiệu quả cao hơn, chứ không liên quan gì đến vận tốc chuyển động của đạn cả . Thứ hai là, lượng tới hạn nhỏ bởi những đồng vị hấp thụ phân rã mạnh và sinh ra nhiều neutron, như pluton so với u235, sẽ làm tới hạn nhỏ đi, điều này làm quả bom A nhỏ, làm bộc phá thì yếu, nhưng khi bom A chỉ còn là vũ khí chiến thuật và ngòi bom H thì điều đó lại quá quý giá.
    Không ai nói hiệu quả sử dụng thuốc nổ trong nòng lại kém hơn là tự do không bọc cả, vì người ta phải chi tiến bỏ công ra làm súng, không dùng lựu đạn đánh nhau. Quả Tall Boy không thể làm bom pluton được vì đạn và bia xỏ vào nhau, chứ chả hề nén và cũng chả hình cầu. Thế nhưng thiếu chứng minh khoa học, người Mèo đã tởn đời luôn bom dạng súng, và như thế, không bao h có quả bom h nào ra hồn cho đến nay. Thập niên 199x người Mèo cũng mót được chút thiết kế, nhưng lúc ấy làm bom H muộn rồi.
    Tổng kết, sau 60-70 năm làm hột nhơn, bác Mèo không có lò phát điện thật sự, không có bom h thật sự. Lò hạt nhân nhà Mèo chỉ là lò quân sự chấp nhận mọi giá, đã ăn hết quặng rồi. Bom H thì chưa bao h có ngòi tử tế và chỉ đốt vớt đốt vát khi nhiên liệu đang bị phá huỷ bởi cái ngòi.... nổ tung.
    Máy làm giầu thì nghe hơi nồi chõ được cái máy nguyên thuỷ của trường vật lý Kharcov 193x, một mình di một đường. Đến các máy gia tốc y tế ngày nay cũng phát triển đường kính, thậm chí dẹt ra như cái đĩa, nhưng bác Mèo dứt khoát phải là cồng kềnh, chiều cao gấp 20-30 lần đường kính.
    HMX
    RDX có tính năng nổ không kém mấy so với HMX. Nhưng cái dở nhất của RDX là nó dễ phát nổ bởi áp suất, chấn động, ma sát.... Gì chứ bom hột nhơn mà cướp cò nổ bậy thì vui phải biết. HMX về sau trở thành thuốc nổ quý giá để mồi cho bom hạt nhân các kiểu. Bom dạng súng thì không dùng HMX, nhưng các bom dùng thuốc định hình shaped charge thì cần. Trong thế chiến 2, người ta không thể bắn đạn lõm ( shaped charge có dạng phễu lõm, xuyên giáp, định hướng... ), bằng pháo là vì thế, mặc dù lúc đó chưa có xiền và kỹ thuật làm đạn dưới cỡ, đáng lẽ ra đạn pháo lõm phải rất giá trị.
    HMX được sinh ra trong khi điều chế RDX, cùng với nhiều đồng phân nữa, chính điều này làm RDX bất ổn. Sau này, các nhà khoa học tìm cách làm sạch thành phần HMX, nó mới được giá trị như thế. Đỉnh cao của thuốc nổ dẻo, loại thuốc mạnh nhất thế giới là Semtex, đạt được sức mạnh vì sức nổ của HMX và tính truyền nổ của cao su nhân tạo styrene-butadiene. Tất nhiên là máy ăn cắp não wiki sẽ bảo Semtex cũng chỉ như C4 là cùng. Thật ra, do HMX đắt, nên các phiên bản thương mại của Semtex được thế bởi PENT, tính chất cứng mềm và nổ như HMX nhưng nhậy nổ, không an toàn bằng. HMX là thuốc nổ quý giá của đạn pháo HEAT (nổ mạnh chống tăng), nó không tự phát nổ trong nòng xe tăng hiện đại rất mạnh, TNT cũng có tính đó nhưng lại nổ yếu.
    HMX có tốc độ truyền nổ rất cao, do đó, dễ dàng thiết kế các trạm truyền nổ. Trạm truyền nổ là các đường dẫn phản ứng nổ để người ta có diễn biến phản ứng nổ như ý. Cái dở người của Fat Man là nó có một rừng ngòi điện, rất khó làm đồng đều và dễ trục trặc, trong khi đó, chỉ cần đúng 1 hoặc 2 ngòi như bom Mèo sau này. Tốc độ truyền nổ HMX = 9,100 m/s -> coi như toàn bộ quả bom cùng nổ một lúc mà không cần rừng ngòi như Fat Man. Đường kính cầu pluton 20cm, phản ứng nổ di chuyển trong 1/ 50 ngàn giây, lúc đó, tấm (pit) pluton mới dịch chuyển được vài mm, khối cầu bằng tấm ép mỏng (pit) được nén đồng đều vào tâm. Có lẽ một số người Mèo sẽ lăn đùng ra ngất khi biết, cái rừng ngòi điện vô cùng "cao minh", "hai tếch", "kỹ nghệ nhớn".... của họ được một sỹ quan công binh nặn bằng tay trong 15 phút.
    ( shaped charge )
    Liều nổ định hình có tính xuyên giáp mạnh sánh với đạn bắn từ nòng. Vì vậy, người ta mới dùng bom pluton cầu nén thay cho bom dạng súng. Nhưng không hiểu được nguyên lý này, người Mèo không bao H có ngòi, và do đó, không bao h có bom H cho ra hồn.
    Chúng ta xem lại shaped charge . Nó được dùng phổ biến để làm đạn chống tăng, nhờ đó, không cần dùng cái nòng xe tăng nặng mấy tấn để nén vật liệu xuyên giáp, B41 vẫn xơi tái công sự và xe tăng. Cái cơ cấu nguyên thuỷ của nó được dùng từ lâu, ví như Đức WW2.
    [​IMG]
    [​IMG]
    Thật ra, cho đến hôm nay, sách giáo khoa của người Mèo vẫn dừng ở mức nguyên thuỷ đó, cho dù có được hiện đại hoá đến thế nèo
    [​IMG]
    Đạn nguyên thuỷ đó, hầu như không có hiệu quả. Nó đã tiến nhiều, việc tiến của nó có thể chia ra một số bước lớn.
    Đầu tiên, là người ta làm tấm tích năng lượng nổ, chính tấm tích ấy mới là đạn xuyên giáp, tấm tích được nén với mật độ khối lượng và năng lượng cao, mới chính là đạn xuyên giáp.
    [​IMG]
    Ban đầu làm từ đông, khi hiện đại hoá, chúng được chế tạo từ vật liệu có mật độ cao như volphram và uranium (DU cho rẻ)
    http://www.jprosock.com/custom-cnc-machining.html
    [​IMG]
    Hàng tầu, sản phẩm của một công ty volphram, Tầu là nước đứng đầu về khai thác thứ này
    http://www.ctia.com.cn/Marketing/2010/27580.html
    [​IMG]
    Bước tiếp theo của shaped charge có trạm truyền nổ hình chữ U, nhờ đó, phản ứng đồng đều, tập trung năng lượng. Đạn Panzerfaust III Đức.
    [​IMG]
    Diễn tiến của phản ứng nổ, đạn B-40
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    Đạn M72 có kiểu truyền nổ sơ khai (mở ngoặc M72 ra đời sau B41, bắn PT 76mm không thủng ở Cồn Tiên)
    [​IMG]
    Không thể tập trung mật độ theo chiều dài
    [​IMG]
    [​IMG]
    Trong khi đó, đạn B40, nó có cấu tạo đơn giản nhưng nguyên lý rất khó hiểu với Mèo, tập trung năng lượng cao độ. theo cả dài rộng, mật độ, nhiệt độ và vận tốc.
    [​IMG]
    Tấm tích năng lượng bị nén thành viên bi nhỏ
    [​IMG]
    Hiệu quả, một lỗ khoan bé tẹo tèo teo, M1A1, Iraq. Việc tập trung năng lượng bằng các trạm truyền nổ phức tạp làm khối tích năng lượng được nén với mật độ rất cao, khoan sâu, vậy nên, B40, B41 mới tàn sát các anh hùng thiên hạ nhiều đất vậy.
    [​IMG]
    Trạm truyền nổ chữ U trên ĐKZ-73mm (ĐKZ-75mm, khác nhau chỉ do cái rãnh xoắn)
    [​IMG]
    B41 (RPG-7)
    [​IMG]
    Được huyphuc1981_nb sửa chữa / chuyển vào 11:34 ngày 14/06/2010
  4. huyphuc1981_nb

    huyphuc1981_nb Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    05/05/2002
    Bài viết:
    4.356
    Đã được thích:
    165
    Vũ khí hột nhơn thì cũng là vũ khí, ưu thế của nó ngoài chiện cơ bản là nhiều T3, nhiều pluton..... thì cũng dựa trên những ưu thế cơ sở là bộc phá tốt, súng xịn, bài toán tính súng ngon lành, bài toán bộc phá gọn nhỏ.
    Chúng ta biết rằng, người Mèo đã sai khi đánh giá bom pluton kiểu súng, gun type pluton bomb. Họ sai về nhiều mặt. Một là, họ nhầm lẫn giữa khối lượng tới hạn và điều kiện tới hạn. Bom kiểu cầu nén đạt được tới hạn không phải bằng khối lượng, mà bằng nén mật độ cao, như quả Fat Man chỉ có khối lượng pluton 1/3 tới hạn ở điều kiện thường, hình cầu. Khi đạt tới hạn bằng nén mật độ trong hình cầu thì phản ứng có hiệu quả cao hơn, chứ không liên quan gì đến vận tốc chuyển động của đạn cả . Thứ hai là, lượng tới hạn nhỏ bởi những đồng vị hấp thụ phân rã mạnh và sinh ra nhiều neutron, như pluton so với u235, sẽ làm tới hạn nhỏ đi, điều này làm quả bom A nhỏ, làm bộc phá thì yếu, nhưng khi bom A chỉ còn là vũ khí chiến thuật và ngòi bom H thì điều đó lại quá quý giá.
    Không ai nói hiệu quả sử dụng thuốc nổ trong nòng lại kém hơn là tự do không bọc cả, vì người ta phải chi tiến bỏ công ra làm súng, không dùng lựu đạn đánh nhau. Quả Tall Boy không thể làm bom pluton được vì đạn và bia xỏ vào nhau, chứ chả hề nén và cũng chả hình cầu. Thế nhưng thiếu chứng minh khoa học, người Mèo đã tởn đời luôn bom dạng súng, và như thế, không bao h có quả bom h nào ra hồn cho đến nay. Thập niên 199x người Mèo cũng mót được chút thiết kế, nhưng lúc ấy làm bom H muộn rồi.
    Tổng kết, sau 60-70 năm làm hột nhơn, bác Mèo không có lò phát điện thật sự, không có bom h thật sự. Lò hạt nhân nhà Mèo chỉ là lò quân sự chấp nhận mọi giá, đã ăn hết quặng rồi. Bom H thì chưa bao h có ngòi tử tế và chỉ đốt vớt đốt vát khi nhiên liệu đang bị phá huỷ bởi cái ngòi.... nổ tung.
    Máy làm giầu thì nghe hơi nồi chõ được cái máy nguyên thuỷ của trường vật lý Kharcov 193x, một mình di một đường. Đến các máy gia tốc y tế ngày nay cũng phát triển đường kính, thậm chí dẹt ra như cái đĩa, nhưng bác Mèo dứt khoát phải là cồng kềnh, chiều cao gấp 20-30 lần đường kính.
    HMX
    RDX có tính năng nổ không kém mấy so với HMX. Nhưng cái dở nhất của RDX là nó dễ phát nổ bởi áp suất, chấn động, ma sát.... Gì chứ bom hột nhơn mà cướp cò nổ bậy thì vui phải biết. HMX về sau trở thành thuốc nổ quý giá để mồi cho bom hạt nhân các kiểu. Bom dạng súng thì không dùng HMX, nhưng các bom dùng thuốc định hình shaped charge thì cần. Trong thế chiến 2, người ta không thể bắn đạn lõm ( shaped charge có dạng phễu lõm, xuyên giáp, định hướng... ), bằng pháo là vì thế, mặc dù lúc đó chưa có xiền và kỹ thuật làm đạn dưới cỡ, đáng lẽ ra đạn pháo lõm phải rất giá trị.
    HMX được sinh ra trong khi điều chế RDX, cùng với nhiều đồng phân nữa, chính điều này làm RDX bất ổn. Sau này, các nhà khoa học tìm cách làm sạch thành phần HMX, nó mới được giá trị như thế. Đỉnh cao của thuốc nổ dẻo, loại thuốc mạnh nhất thế giới là Semtex, đạt được sức mạnh vì sức nổ của HMX và tính truyền nổ của cao su nhân tạo styrene-butadiene. Tất nhiên là máy ăn cắp não wiki sẽ bảo Semtex cũng chỉ như C4 là cùng. Thật ra, do HMX đắt, nên các phiên bản thương mại của Semtex được thế bởi PENT, tính chất cứng mềm và nổ như HMX nhưng nhậy nổ, không an toàn bằng. HMX là thuốc nổ quý giá của đạn pháo HEAT (nổ mạnh chống tăng), nó không tự phát nổ trong nòng xe tăng hiện đại rất mạnh, TNT cũng có tính đó nhưng lại nổ yếu.
    HMX có tốc độ truyền nổ rất cao, do đó, dễ dàng thiết kế các trạm truyền nổ. Trạm truyền nổ là các đường dẫn phản ứng nổ để người ta có diễn biến phản ứng nổ như ý. Cái dở người của Fat Man là nó có một rừng ngòi điện, rất khó làm đồng đều và dễ trục trặc, trong khi đó, chỉ cần đúng 1 hoặc 2 ngòi như bom Mèo sau này. Tốc độ truyền nổ HMX = 9,100 m/s -> coi như toàn bộ quả bom cùng nổ một lúc mà không cần rừng ngòi như Fat Man. Đường kính cầu pluton 20cm, phản ứng nổ di chuyển trong 1/ 50 ngàn giây, lúc đó, tấm (pit) pluton mới dịch chuyển được vài mm, khối cầu bằng tấm ép mỏng (pit) được nén đồng đều vào tâm. Có lẽ một số người Mèo sẽ lăn đùng ra ngất khi biết, cái rừng ngòi điện vô cùng "cao minh", "hai tếch", "kỹ nghệ nhớn".... của họ được một sỹ quan công binh nặn bằng tay trong 15 phút.
    ( shaped charge )
    Liều nổ định hình có tính xuyên giáp mạnh sánh với đạn bắn từ nòng. Vì vậy, người ta mới dùng bom pluton cầu nén thay cho bom dạng súng. Nhưng không hiểu được nguyên lý này, người Mèo không bao H có ngòi, và do đó, không bao h có bom H cho ra hồn.
    Chúng ta xem lại shaped charge . Nó được dùng phổ biến để làm đạn chống tăng, nhờ đó, không cần dùng cái nòng xe tăng nặng mấy tấn để nén vật liệu xuyên giáp, B41 vẫn xơi tái công sự và xe tăng. Cái cơ cấu nguyên thuỷ của nó được dùng từ lâu, ví như Đức WW2.
    [​IMG]
    [​IMG]
    Thật ra, cho đến hôm nay, sách giáo khoa của người Mèo vẫn dừng ở mức nguyên thuỷ đó, cho dù có được hiện đại hoá đến thế nèo
    [​IMG]
    Đạn nguyên thuỷ đó, hầu như không có hiệu quả. Nó đã tiến nhiều, việc tiến của nó có thể chia ra một số bước lớn.
    Đầu tiên, là người ta làm tấm tích năng lượng nổ, chính tấm tích ấy mới là đạn xuyên giáp, tấm tích được nén với mật độ khối lượng và năng lượng cao, mới chính là đạn xuyên giáp.
    [​IMG]
    Ban đầu làm từ đông, khi hiện đại hoá, chúng được chế tạo từ vật liệu có mật độ cao như volphram và uranium (DU cho rẻ)
    http://www.jprosock.com/custom-cnc-machining.html
    [​IMG]
    Hàng tầu, sản phẩm của một công ty volphram, Tầu là nước đứng đầu về khai thác thứ này
    http://www.ctia.com.cn/Marketing/2010/27580.html
    [​IMG]
    Bước tiếp theo của shaped charge có trạm truyền nổ hình chữ U, nhờ đó, phản ứng đồng đều, tập trung năng lượng. Đạn Panzerfaust III Đức.
    [​IMG]
    Diễn tiến của phản ứng nổ, đạn B-40
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    Đạn M72 có kiểu truyền nổ sơ khai (mở ngoặc M72 ra đời sau B41, bắn PT 76mm không thủng ở Cồn Tiên)
    [​IMG]
    Không thể tập trung mật độ theo chiều dài
    [​IMG]
    [​IMG]
    Trong khi đó, đạn B40, nó có cấu tạo đơn giản nhưng nguyên lý rất khó hiểu với Mèo, tập trung năng lượng cao độ. theo cả dài rộng, mật độ, nhiệt độ và vận tốc.
    [​IMG]
    Tấm tích năng lượng bị nén thành viên bi nhỏ
    [​IMG]
    Hiệu quả, một lỗ khoan bé tẹo tèo teo, M1A1, Iraq. Việc tập trung năng lượng bằng các trạm truyền nổ phức tạp làm khối tích năng lượng được nén với mật độ rất cao, khoan sâu, vậy nên, B40, B41 mới tàn sát các anh hùng thiên hạ nhiều đất vậy.
    [​IMG]
    Trạm truyền nổ chữ U trên ĐKZ-73mm (ĐKZ-75mm, khác nhau chỉ do cái rãnh xoắn)
    [​IMG]
    B41 (RPG-7)
    [​IMG]
    Được huyphuc1981_nb sửa chữa / chuyển vào 11:34 ngày 14/06/2010
  5. huyphuc1981_nb

    huyphuc1981_nb Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    05/05/2002
    Bài viết:
    4.356
    Đã được thích:
    165
    Vũ khí hột nhơn thì cũng là vũ khí, ưu thế của nó ngoài chiện cơ bản là nhiều T3, nhiều pluton..... thì cũng dựa trên những ưu thế cơ sở là bộc phá tốt, súng xịn, bài toán tính súng ngon lành, bài toán bộc phá gọn nhỏ.
    Chúng ta biết rằng, người Mèo đã sai khi đánh giá bom pluton kiểu súng, gun type pluton bomb. Họ sai về nhiều mặt. Một là, họ nhầm lẫn giữa khối lượng tới hạn và điều kiện tới hạn. Bom kiểu cầu nén đạt được tới hạn không phải bằng khối lượng, mà bằng nén mật độ cao, như quả Fat Man chỉ có khối lượng pluton 1/3 tới hạn ở điều kiện thường, hình cầu. Khi đạt tới hạn bằng nén mật độ trong hình cầu thì phản ứng có hiệu quả cao hơn, chứ không liên quan gì đến vận tốc chuyển động của đạn cả . Thứ hai là, lượng tới hạn nhỏ bởi những đồng vị hấp thụ phân rã mạnh và sinh ra nhiều neutron, như pluton so với u235, sẽ làm tới hạn nhỏ đi, điều này làm quả bom A nhỏ, làm bộc phá thì yếu, nhưng khi bom A chỉ còn là vũ khí chiến thuật và ngòi bom H thì điều đó lại quá quý giá.
    Không ai nói hiệu quả sử dụng thuốc nổ trong nòng lại kém hơn là tự do không bọc cả, vì người ta phải chi tiến bỏ công ra làm súng, không dùng lựu đạn đánh nhau. Quả Tall Boy không thể làm bom pluton được vì đạn và bia xỏ vào nhau, chứ chả hề nén và cũng chả hình cầu. Thế nhưng thiếu chứng minh khoa học, người Mèo đã tởn đời luôn bom dạng súng, và như thế, không bao h có quả bom h nào ra hồn cho đến nay. Thập niên 199x người Mèo cũng mót được chút thiết kế, nhưng lúc ấy làm bom H muộn rồi.
    Tổng kết, sau 60-70 năm làm hột nhơn, bác Mèo không có lò phát điện thật sự, không có bom h thật sự. Lò hạt nhân nhà Mèo chỉ là lò quân sự chấp nhận mọi giá, đã ăn hết quặng rồi. Bom H thì chưa bao h có ngòi tử tế và chỉ đốt vớt đốt vát khi nhiên liệu đang bị phá huỷ bởi cái ngòi.... nổ tung.
    Máy làm giầu thì nghe hơi nồi chõ được cái máy nguyên thuỷ của trường vật lý Kharcov 193x, một mình di một đường. Đến các máy ly tâm y tế ngày nay cũng phát triển đường kính, thậm chí dẹt ra như cái đĩa, nhưng bác Mèo dứt khoát phải là cồng kềnh, chiều cao gấp 20-30 lần đường kính.
    HMX
    RDX có tính năng nổ không kém mấy so với HMX. Nhưng cái dở nhất của RDX là nó dễ phát nổ bởi áp suất, chấn động, ma sát.... Gì chứ bom hột nhơn mà cướp cò nổ bậy thì vui phải biết. HMX về sau trở thành thuốc nổ quý giá để mồi cho bom hạt nhân các kiểu. Bom dạng súng thì không dùng HMX, nhưng các bom dùng thuốc định hình shaped charge thì cần. Trong thế chiến 2, người ta không thể bắn đạn lõm ( shaped charge có dạng phễu lõm, xuyên giáp, định hướng... ), bằng pháo là vì thế, mặc dù lúc đó chưa có xiền và kỹ thuật làm đạn dưới cỡ, đáng lẽ ra đạn pháo lõm phải rất giá trị.
    HMX được sinh ra trong khi điều chế RDX, cùng với nhiều đồng phân nữa, chính điều này làm RDX bất ổn. Sau này, các nhà khoa học tìm cách làm sạch thành phần HMX, nó mới được giá trị như thế. Đỉnh cao của thuốc nổ dẻo, loại thuốc mạnh nhất thế giới là Semtex, đạt được sức mạnh vì sức nổ của HMX và tính truyền nổ của cao su nhân tạo styrene-butadiene. Tất nhiên là máy ăn cắp não wiki sẽ bảo Semtex cũng chỉ như C4 là cùng. Thật ra, do HMX đắt, nên các phiên bản thương mại của Semtex được thế bởi PENT, tính chất cứng mềm và nổ như HMX nhưng nhậy nổ, không an toàn bằng. HMX là thuốc nổ quý giá của đạn pháo HEAT (nổ mạnh chống tăng), nó không tự phát nổ trong nòng xe tăng hiện đại rất mạnh, TNT cũng có tính đó nhưng lại nổ yếu.
    HMX có tốc độ truyền nổ rất cao, do đó, dễ dàng thiết kế các trạm truyền nổ. Trạm truyền nổ là các đường dẫn phản ứng nổ để người ta có diễn biến phản ứng nổ như ý. Cái dở người của Fat Man là nó có một rừng ngòi điện, rất khó làm đồng đều và dễ trục trặc, trong khi đó, chỉ cần đúng 1 hoặc 2 ngòi như bom Mèo sau này. Tốc độ truyền nổ HMX = 9.100 m/s -> coi như toàn bộ quả bom cùng nổ một lúc mà không cần rừng ngòi như Fat Man. Đường kính cầu pluton 20cm, phản ứng nổ di chuyển trong 1/ 50 ngàn giây, lúc đó, tấm (pit) pluton mới dịch chuyển được vài mm, khối cầu bằng tấm ép mỏng (pit) được nén đồng đều vào tâm. Có lẽ một số người Mèo sẽ lăn đùng ra ngất khi biết, cái rừng ngòi điện vô cùng "cao minh", "hai tếch", "kỹ nghệ nhớn".... của họ được một sỹ quan công binh nặn bằng tay trong 15 phút.
    ( shaped charge )
    Liều nổ định hình có tính xuyên giáp mạnh sánh với đạn bắn từ nòng, mà lại không nặng nề như cái nòng súng thép. Vì vậy, người ta mới dùng bom pluton cầu nén thay cho bom dạng súng. Nhưng không hiểu được nguyên lý này, người Mèo không bao H có ngòi, và do đó, không bao h có bom H cho ra hồn.
    Chúng ta xem lại shaped charge . Nó được dùng phổ biến để làm đạn chống tăng, nhờ đó, không cần dùng cái nòng xe tăng nặng mấy tấn để nén vật liệu xuyên giáp, B41 vẫn xơi tái công sự và xe tăng. Cái cơ cấu nguyên thuỷ của nó được dùng từ lâu, ví như Đức WW2.
    [​IMG]
    [​IMG]
    Thật ra, cho đến hôm nay, sách giáo khoa của người Mèo vẫn dừng ở mức nguyên thuỷ đó, cho dù có được hiện đại hoá đến thế nèo
    [​IMG]
    Đạn nguyên thuỷ đó, hầu như không có hiệu quả. Nó đã tiến nhiều, việc tiến của nó có thể chia ra một số bước lớn.
    Đầu tiên, là người ta làm tấm tích năng lượng nổ, chính tấm tích ấy mới là đạn xuyên giáp, tấm tích được nén với mật độ khối lượng và năng lượng cao, mới chính là đạn xuyên giáp. Các sơ đồ nguyên thuỷ không có tấm tích năng này chỉ dùng để đánh phá các giáp tiêu chuẩn (thép cán ủ non RHA), dầy đến 15mm. Thế nhưng, việc làm tấm tích năng là cả một môn khoa học. Với những đạn đơn giản, thì dầy quá mỏng quá đều không xuyên, rồi lại thời điểm kích nổ, góc chạm và khoảng cách kích nổ. Với những đạn thật sự cao minh, thì cái tầm này không có hình nón, cũng không dầy đều, mà uốn éo dầy mỏng điệu nghệ theo những bài toán rất khó hiểu.
    [​IMG]
    Ban đầu làm từ đồng như ông Trần Đại Nghĩa, khi hiện đại hoá, chúng được chế tạo từ vật liệu có mật độ cao như volphram và uranium (DU cho rẻ)
    http://www.jprosock.com/custom-cnc-machining.html
    [​IMG]
    Hàng tầu, sản phẩm của một công ty volphram, Tầu là nước đứng đầu về khai thác thứ này. Tuy là Tầu nhái, nhưng eo ót cũng khó tính toán ra phết.
    http://www.ctia.com.cn/Marketing/2010/27580.html
    [​IMG]
    Bước tiếp theo của shaped charge có trạm truyền nổ hình chữ U, nhờ đó, phản ứng đồng đều, tập trung năng lượng. Đạn Panzerfaust III Đức. Đời đầu của súng này không có cái này, trạm truyền nổ chữ U của B40 xuất hiện ở phương Tây sau 1991. Tất nhiên là bác mèo chả bao h hiểu, kết luận là bác ấy ném bố nó M72, mua AT Thuỵ Điển cho lành, đỡ phải làm toán, dùng đến não rất chi là phiền.
    [​IMG]
    Diễn tiến của phản ứng nổ, đạn B-40. Nhờ trạm truyền nổ chữ U, phản ứng nổ đồng đều trên mặt tấm tích năng, là chìa khoá của việc hội tụ theo cả rộng, dài, nhiệt, vận tốc.
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    Đạn M72 có kiểu truyền nổ sơ khai (mở ngoặc M72 ra đời sau B41, bắn PT 76mm không thủng ở Cồn Tiên)
    [​IMG]
    Không thể tập trung mật độ theo chiều dài
    [​IMG]
    [​IMG]
    Trong khi đó, đạn B40, nó có cấu tạo đơn giản nhưng nguyên lý rất khó hiểu với Mèo, tập trung năng lượng cao độ. theo cả dài rộng, mật độ, nhiệt độ và vận tốc.
    [​IMG]
    Tấm tích năng lượng bị nén thành viên bi nhỏ
    [​IMG]
    Hiệu quả, một lỗ khoan bé tẹo tèo teo, M1A1, Iraq. Việc tập trung năng lượng bằng các trạm truyền nổ phức tạp làm khối tích năng lượng được nén với mật độ rất cao, khoan sâu, vậy nên, B40, B41 mới tàn sát các anh hùng thiên hạ nhiều đất vậy.
    [​IMG]
    Trạm truyền nổ chữ U trên ĐKZ-73mm (ĐKZ-75mm, khác nhau chỉ do cái rãnh xoắn)
    [​IMG]
    B41 (RPG-7)
    [​IMG]
    Được huyphuc1981_nb sửa chữa / chuyển vào 12:33 ngày 14/06/2010
  6. huyphuc1981_nb

    huyphuc1981_nb Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    05/05/2002
    Bài viết:
    4.356
    Đã được thích:
    165
    Vũ khí hột nhơn thì cũng là vũ khí, ưu thế của nó ngoài chiện cơ bản là nhiều T3, nhiều pluton..... thì cũng dựa trên những ưu thế cơ sở là bộc phá tốt, súng xịn, bài toán tính súng ngon lành, bài toán bộc phá gọn nhỏ.
    Chúng ta biết rằng, người Mèo đã sai khi đánh giá bom pluton kiểu súng, gun type pluton bomb. Họ sai về nhiều mặt. Một là, họ nhầm lẫn giữa khối lượng tới hạn và điều kiện tới hạn. Bom kiểu cầu nén đạt được tới hạn không phải bằng khối lượng, mà bằng nén mật độ cao, như quả Fat Man chỉ có khối lượng pluton 1/3 tới hạn ở điều kiện thường, hình cầu. Khi đạt tới hạn bằng nén mật độ trong hình cầu thì phản ứng có hiệu quả cao hơn, chứ không liên quan gì đến vận tốc chuyển động của đạn cả . Thứ hai là, lượng tới hạn nhỏ bởi những đồng vị hấp thụ phân rã mạnh và sinh ra nhiều neutron, như pluton so với u235, sẽ làm tới hạn nhỏ đi, điều này làm quả bom A nhỏ, làm bộc phá thì yếu, nhưng khi bom A chỉ còn là vũ khí chiến thuật và ngòi bom H thì điều đó lại quá quý giá.
    Không ai nói hiệu quả sử dụng thuốc nổ trong nòng lại kém hơn là tự do không bọc cả, vì người ta phải chi tiến bỏ công ra làm súng, không dùng lựu đạn đánh nhau. Quả Tall Boy không thể làm bom pluton được vì đạn và bia xỏ vào nhau, chứ chả hề nén và cũng chả hình cầu. Thế nhưng thiếu chứng minh khoa học, người Mèo đã tởn đời luôn bom dạng súng, và như thế, không bao h có quả bom h nào ra hồn cho đến nay. Thập niên 199x người Mèo cũng mót được chút thiết kế, nhưng lúc ấy làm bom H muộn rồi.
    Tổng kết, sau 60-70 năm làm hột nhơn, bác Mèo không có lò phát điện thật sự, không có bom h thật sự. Lò hạt nhân nhà Mèo chỉ là lò quân sự chấp nhận mọi giá, đã ăn hết quặng rồi. Bom H thì chưa bao h có ngòi tử tế và chỉ đốt vớt đốt vát khi nhiên liệu đang bị phá huỷ bởi cái ngòi.... nổ tung.
    Máy làm giầu thì nghe hơi nồi chõ được cái máy nguyên thuỷ của trường vật lý Kharcov 193x, một mình di một đường. Đến các máy gia tốc y tế ngày nay cũng phát triển đường kính, thậm chí dẹt ra như cái đĩa, nhưng bác Mèo dứt khoát phải là cồng kềnh, chiều cao gấp 20-30 lần đường kính.
    HMX
    RDX có tính năng nổ không kém mấy so với HMX. Nhưng cái dở nhất của RDX là nó dễ phát nổ bởi áp suất, chấn động, ma sát.... Gì chứ bom hột nhơn mà cướp cò nổ bậy thì vui phải biết. HMX về sau trở thành thuốc nổ quý giá để mồi cho bom hạt nhân các kiểu. Bom dạng súng thì không dùng HMX, nhưng các bom dùng thuốc định hình shaped charge thì cần. Trong thế chiến 2, người ta không thể bắn đạn lõm ( shaped charge có dạng phễu lõm, xuyên giáp, định hướng... ), bằng pháo là vì thế, mặc dù lúc đó chưa có xiền và kỹ thuật làm đạn dưới cỡ, đáng lẽ ra đạn pháo lõm phải rất giá trị.
    HMX được sinh ra trong khi điều chế RDX, cùng với nhiều đồng phân nữa, chính điều này làm RDX bất ổn. Sau này, các nhà khoa học tìm cách làm sạch thành phần HMX, nó mới được giá trị như thế. Đỉnh cao của thuốc nổ dẻo, loại thuốc mạnh nhất thế giới là Semtex, đạt được sức mạnh vì sức nổ của HMX và tính truyền nổ của cao su nhân tạo styrene-butadiene. Tất nhiên là máy ăn cắp não wiki sẽ bảo Semtex cũng chỉ như C4 là cùng. Thật ra, do HMX đắt, nên các phiên bản thương mại của Semtex được thế bởi PENT, tính chất cứng mềm và nổ như HMX nhưng nhậy nổ, không an toàn bằng. HMX là thuốc nổ quý giá của đạn pháo HEAT (nổ mạnh chống tăng), nó không tự phát nổ trong nòng xe tăng hiện đại rất mạnh, TNT cũng có tính đó nhưng lại nổ yếu.
    HMX có tốc độ truyền nổ rất cao, do đó, dễ dàng thiết kế các trạm truyền nổ. Trạm truyền nổ là các đường dẫn phản ứng nổ để người ta có diễn biến phản ứng nổ như ý. Cái dở người của Fat Man là nó có một rừng ngòi điện, rất khó làm đồng đều và dễ trục trặc, trong khi đó, chỉ cần đúng 1 hoặc 2 ngòi như bom Mèo sau này. Tốc độ truyền nổ HMX = 9,100 m/s -> coi như toàn bộ quả bom cùng nổ một lúc mà không cần rừng ngòi như Fat Man. Đường kính cầu pluton 20cm, phản ứng nổ di chuyển trong 1/ 50 ngàn giây, lúc đó, tấm (pit) pluton mới dịch chuyển được vài mm, khối cầu bằng tấm ép mỏng (pit) được nén đồng đều vào tâm. Có lẽ một số người Mèo sẽ lăn đùng ra ngất khi biết, cái rừng ngòi điện vô cùng "cao minh", "hai tếch", "kỹ nghệ nhớn".... của họ được một sỹ quan công binh nặn bằng tay trong 15 phút.
    ( shaped charge )
    Liều nổ định hình có tính xuyên giáp mạnh sánh với đạn bắn từ nòng. Vì vậy, người ta mới dùng bom pluton cầu nén thay cho bom dạng súng. Nhưng không hiểu được nguyên lý này, người Mèo không bao H có ngòi, và do đó, không bao h có bom H cho ra hồn.
    Chúng ta xem lại shaped charge . Nó được dùng phổ biến để làm đạn chống tăng, nhờ đó, không cần dùng cái nòng xe tăng nặng mấy tấn để nén vật liệu xuyên giáp, B41 vẫn xơi tái công sự và xe tăng. Cái cơ cấu nguyên thuỷ của nó được dùng từ lâu, ví như Đức WW2.
    [​IMG]
    [​IMG]
    Thật ra, cho đến hôm nay, sách giáo khoa của người Mèo vẫn dừng ở mức nguyên thuỷ đó, cho dù có được hiện đại hoá đến thế nèo
    [​IMG]
    Đạn nguyên thuỷ đó, hầu như không có hiệu quả. Nó đã tiến nhiều, việc tiến của nó có thể chia ra một số bước lớn.
    Đầu tiên, là người ta làm tấm tích năng lượng nổ, chính tấm tích ấy mới là đạn xuyên giáp, tấm tích được nén với mật độ khối lượng và năng lượng cao, mới chính là đạn xuyên giáp.
    [​IMG]
    Ban đầu làm từ đông, khi hiện đại hoá, chúng được chế tạo từ vật liệu có mật độ cao như volphram và uranium (DU cho rẻ)
    http://www.jprosock.com/custom-cnc-machining.html
    [​IMG]
    Hàng tầu, sản phẩm của một công ty volphram, Tầu là nước đứng đầu về khai thác thứ này
    http://www.ctia.com.cn/Marketing/2010/27580.html
    [​IMG]
    Bước tiếp theo của shaped charge có trạm truyền nổ hình chữ U, nhờ đó, phản ứng đồng đều, tập trung năng lượng. Đạn Panzerfaust III Đức.
    [​IMG]
    Diễn tiến của phản ứng nổ, đạn B-40
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    Đạn M72 có kiểu truyền nổ sơ khai (mở ngoặc M72 ra đời sau B41, bắn PT 76mm không thủng ở Cồn Tiên)
    [​IMG]
    Không thể tập trung mật độ theo chiều dài
    [​IMG]
    [​IMG]
    Trong khi đó, đạn B40, nó có cấu tạo đơn giản nhưng nguyên lý rất khó hiểu với Mèo, tập trung năng lượng cao độ. theo cả dài rộng, mật độ, nhiệt độ và vận tốc.
    [​IMG]
    Tấm tích năng lượng bị nén thành viên bi nhỏ
    [​IMG]
    Hiệu quả, một lỗ khoan bé tẹo tèo teo, M1A1, Iraq. Việc tập trung năng lượng bằng các trạm truyền nổ phức tạp làm khối tích năng lượng được nén với mật độ rất cao, khoan sâu, vậy nên, B40, B41 mới tàn sát các anh hùng thiên hạ nhiều đất vậy.
    [​IMG]
    Trạm truyền nổ chữ U trên ĐKZ-73mm (ĐKZ-75mm, khác nhau chỉ do cái rãnh xoắn)
    [​IMG]
    B41 (RPG-7)
    [​IMG]
    Được huyphuc1981_nb sửa chữa / chuyển vào 11:34 ngày 14/06/2010
  7. huyphuc1981_nb

    huyphuc1981_nb Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    05/05/2002
    Bài viết:
    4.356
    Đã được thích:
    165
    Vũ khí hột nhơn thì cũng là vũ khí, ưu thế của nó ngoài chiện cơ bản là nhiều T3, nhiều pluton..... thì cũng dựa trên những ưu thế cơ sở là bộc phá tốt, súng xịn, bài toán tính súng ngon lành, bài toán bộc phá gọn nhỏ.
    Chúng ta biết rằng, người Mèo đã sai khi đánh giá bom pluton kiểu súng, gun type pluton bomb. Họ sai về nhiều mặt. Một là, họ nhầm lẫn giữa khối lượng tới hạn và điều kiện tới hạn. Bom kiểu cầu nén đạt được tới hạn không phải bằng khối lượng, mà bằng nén mật độ cao, như quả Fat Man chỉ có khối lượng pluton 1/3 tới hạn ở điều kiện thường, hình cầu. Khi đạt tới hạn bằng nén mật độ trong hình cầu thì phản ứng có hiệu quả cao hơn, chứ không liên quan gì đến vận tốc chuyển động của đạn cả . Thứ hai là, lượng tới hạn nhỏ bởi những đồng vị hấp thụ phân rã mạnh và sinh ra nhiều neutron, như pluton so với u235, sẽ làm tới hạn nhỏ đi, điều này làm quả bom A nhỏ, làm bộc phá thì yếu, nhưng khi bom A chỉ còn là vũ khí chiến thuật và ngòi bom H thì điều đó lại quá quý giá.
    Không ai nói hiệu quả sử dụng thuốc nổ trong nòng lại kém hơn là tự do không bọc cả, vì người ta phải chi tiến bỏ công ra làm súng, không dùng lựu đạn đánh nhau. Quả Tall Boy không thể làm bom pluton được vì đạn và bia xỏ vào nhau, chứ chả hề nén và cũng chả hình cầu. Thế nhưng thiếu chứng minh khoa học, người Mèo đã tởn đời luôn bom dạng súng, và như thế, không bao h có quả bom h nào ra hồn cho đến nay. Thập niên 199x người Mèo cũng mót được chút thiết kế, nhưng lúc ấy làm bom H muộn rồi.
    Tổng kết, sau 60-70 năm làm hột nhơn, bác Mèo không có lò phát điện thật sự, không có bom h thật sự. Lò hạt nhân nhà Mèo chỉ là lò quân sự chấp nhận mọi giá, đã ăn hết quặng rồi. Bom H thì chưa bao h có ngòi tử tế và chỉ đốt vớt đốt vát khi nhiên liệu đang bị phá huỷ bởi cái ngòi.... nổ tung.
    Máy làm giầu thì nghe hơi nồi chõ được cái máy nguyên thuỷ của trường vật lý Kharcov 193x, một mình di một đường. Đến các máy gia tốc y tế ngày nay cũng phát triển đường kính, thậm chí dẹt ra như cái đĩa, nhưng bác Mèo dứt khoát phải là cồng kềnh, chiều cao gấp 20-30 lần đường kính.
    HMX
    RDX có tính năng nổ không kém mấy so với HMX. Nhưng cái dở nhất của RDX là nó dễ phát nổ bởi áp suất, chấn động, ma sát.... Gì chứ bom hột nhơn mà cướp cò nổ bậy thì vui phải biết. HMX về sau trở thành thuốc nổ quý giá để mồi cho bom hạt nhân các kiểu. Bom dạng súng thì không dùng HMX, nhưng các bom dùng thuốc định hình shaped charge thì cần. Trong thế chiến 2, người ta không thể bắn đạn lõm ( shaped charge có dạng phễu lõm, xuyên giáp, định hướng... ), bằng pháo là vì thế, mặc dù lúc đó chưa có xiền và kỹ thuật làm đạn dưới cỡ, đáng lẽ ra đạn pháo lõm phải rất giá trị.
    HMX được sinh ra trong khi điều chế RDX, cùng với nhiều đồng phân nữa, chính điều này làm RDX bất ổn. Sau này, các nhà khoa học tìm cách làm sạch thành phần HMX, nó mới được giá trị như thế. Đỉnh cao của thuốc nổ dẻo, loại thuốc mạnh nhất thế giới là Semtex, đạt được sức mạnh vì sức nổ của HMX và tính truyền nổ của cao su nhân tạo styrene-butadiene. Tất nhiên là máy ăn cắp não wiki sẽ bảo Semtex cũng chỉ như C4 là cùng. Thật ra, do HMX đắt, nên các phiên bản thương mại của Semtex được thế bởi PENT, tính chất cứng mềm và nổ như HMX nhưng nhậy nổ, không an toàn bằng. HMX là thuốc nổ quý giá của đạn pháo HEAT (nổ mạnh chống tăng), nó không tự phát nổ trong nòng xe tăng hiện đại rất mạnh, TNT cũng có tính đó nhưng lại nổ yếu.
    HMX có tốc độ truyền nổ rất cao, do đó, dễ dàng thiết kế các trạm truyền nổ. Trạm truyền nổ là các đường dẫn phản ứng nổ để người ta có diễn biến phản ứng nổ như ý. Cái dở người của Fat Man là nó có một rừng ngòi điện, rất khó làm đồng đều và dễ trục trặc, trong khi đó, chỉ cần đúng 1 hoặc 2 ngòi như bom Mèo sau này. Tốc độ truyền nổ HMX = 9,100 m/s -> coi như toàn bộ quả bom cùng nổ một lúc mà không cần rừng ngòi như Fat Man. Đường kính cầu pluton 20cm, phản ứng nổ di chuyển trong 1/ 50 ngàn giây, lúc đó, tấm (pit) pluton mới dịch chuyển được vài mm, khối cầu bằng tấm ép mỏng (pit) được nén đồng đều vào tâm. Có lẽ một số người Mèo sẽ lăn đùng ra ngất khi biết, cái rừng ngòi điện vô cùng "cao minh", "hai tếch", "kỹ nghệ nhớn".... của họ được một sỹ quan công binh nặn bằng tay trong 15 phút.
    ( shaped charge )
    Liều nổ định hình có tính xuyên giáp mạnh sánh với đạn bắn từ nòng. Vì vậy, người ta mới dùng bom pluton cầu nén thay cho bom dạng súng. Nhưng không hiểu được nguyên lý này, người Mèo không bao H có ngòi, và do đó, không bao h có bom H cho ra hồn.
    Chúng ta xem lại shaped charge . Nó được dùng phổ biến để làm đạn chống tăng, nhờ đó, không cần dùng cái nòng xe tăng nặng mấy tấn để nén vật liệu xuyên giáp, B41 vẫn xơi tái công sự và xe tăng. Cái cơ cấu nguyên thuỷ của nó được dùng từ lâu, ví như Đức WW2.
    [​IMG]
    [​IMG]
    Thật ra, cho đến hôm nay, sách giáo khoa của người Mèo vẫn dừng ở mức nguyên thuỷ đó, cho dù có được hiện đại hoá đến thế nèo
    [​IMG]
    Đạn nguyên thuỷ đó, hầu như không có hiệu quả. Nó đã tiến nhiều, việc tiến của nó có thể chia ra một số bước lớn.
    Đầu tiên, là người ta làm tấm tích năng lượng nổ, chính tấm tích ấy mới là đạn xuyên giáp, tấm tích được nén với mật độ khối lượng và năng lượng cao, mới chính là đạn xuyên giáp.
    [​IMG]
    Ban đầu làm từ đông, khi hiện đại hoá, chúng được chế tạo từ vật liệu có mật độ cao như volphram và uranium (DU cho rẻ)
    http://www.jprosock.com/custom-cnc-machining.html
    [​IMG]
    Hàng tầu, sản phẩm của một công ty volphram, Tầu là nước đứng đầu về khai thác thứ này
    http://www.ctia.com.cn/Marketing/2010/27580.html
    [​IMG]
    Bước tiếp theo của shaped charge có trạm truyền nổ hình chữ U, nhờ đó, phản ứng đồng đều, tập trung năng lượng. Đạn Panzerfaust III Đức.
    [​IMG]
    Diễn tiến của phản ứng nổ, đạn B-40
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    Đạn M72 có kiểu truyền nổ sơ khai (mở ngoặc M72 ra đời sau B41, bắn PT 76mm không thủng ở Cồn Tiên)
    [​IMG]
    Không thể tập trung mật độ theo chiều dài
    [​IMG]
    [​IMG]
    Trong khi đó, đạn B40, nó có cấu tạo đơn giản nhưng nguyên lý rất khó hiểu với Mèo, tập trung năng lượng cao độ. theo cả dài rộng, mật độ, nhiệt độ và vận tốc.
    [​IMG]
    Tấm tích năng lượng bị nén thành viên bi nhỏ
    [​IMG]
    Hiệu quả, một lỗ khoan bé tẹo tèo teo, M1A1, Iraq. Việc tập trung năng lượng bằng các trạm truyền nổ phức tạp làm khối tích năng lượng được nén với mật độ rất cao, khoan sâu, vậy nên, B40, B41 mới tàn sát các anh hùng thiên hạ nhiều đất vậy.
    [​IMG]
    Trạm truyền nổ chữ U trên ĐKZ-73mm (ĐKZ-75mm, khác nhau chỉ do cái rãnh xoắn)
    [​IMG]
    B41 (RPG-7)
    [​IMG]
    Được huyphuc1981_nb sửa chữa / chuyển vào 11:34 ngày 14/06/2010
  8. huyphuc1981_nb

    huyphuc1981_nb Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    05/05/2002
    Bài viết:
    4.356
    Đã được thích:
    165
    Vũ khí hột nhơn thì cũng là vũ khí, ưu thế của nó ngoài chiện cơ bản là nhiều T3, nhiều pluton..... thì cũng dựa trên những ưu thế cơ sở là bộc phá tốt, súng xịn, bài toán tính súng ngon lành, bài toán bộc phá gọn nhỏ.
    Chúng ta biết rằng, người Mèo đã sai khi đánh giá bom pluton kiểu súng, gun type pluton bomb. Họ sai về nhiều mặt. Một là, họ nhầm lẫn giữa khối lượng tới hạn và điều kiện tới hạn. Bom kiểu cầu nén đạt được tới hạn không phải bằng khối lượng, mà bằng nén mật độ cao, như quả Fat Man chỉ có khối lượng pluton 1/3 tới hạn ở điều kiện thường, hình cầu. Khi đạt tới hạn bằng nén mật độ trong hình cầu thì phản ứng có hiệu quả cao hơn, chứ không liên quan gì đến vận tốc chuyển động của đạn cả . Thứ hai là, lượng tới hạn nhỏ bởi những đồng vị hấp thụ phân rã mạnh và sinh ra nhiều neutron, như pluton so với u235, sẽ làm tới hạn nhỏ đi, điều này làm quả bom A nhỏ, làm bộc phá thì yếu, nhưng khi bom A chỉ còn là vũ khí chiến thuật và ngòi bom H thì điều đó lại quá quý giá.
    Không ai nói hiệu quả sử dụng thuốc nổ trong nòng lại kém hơn là tự do không bọc cả, vì người ta phải chi tiến bỏ công ra làm súng, không dùng lựu đạn đánh nhau. Quả Tall Boy không thể làm bom pluton được vì đạn và bia xỏ vào nhau, chứ chả hề nén và cũng chả hình cầu. Thế nhưng thiếu chứng minh khoa học, người Mèo đã tởn đời luôn bom dạng súng, và như thế, không bao h có quả bom h nào ra hồn cho đến nay. Thập niên 199x người Mèo cũng mót được chút thiết kế, nhưng lúc ấy làm bom H muộn rồi.
    Tổng kết, sau 60-70 năm làm hột nhơn, bác Mèo không có lò phát điện thật sự, không có bom h thật sự. Lò hạt nhân nhà Mèo chỉ là lò quân sự chấp nhận mọi giá, đã ăn hết quặng rồi. Bom H thì chưa bao h có ngòi tử tế và chỉ đốt vớt đốt vát khi nhiên liệu đang bị phá huỷ bởi cái ngòi.... nổ tung.
    Máy làm giầu thì nghe hơi nồi chõ được cái máy nguyên thuỷ của trường vật lý Kharcov 193x, một mình di một đường. Đến các máy gia tốc y tế ngày nay cũng phát triển đường kính, thậm chí dẹt ra như cái đĩa, nhưng bác Mèo dứt khoát phải là cồng kềnh, chiều cao gấp 20-30 lần đường kính.
    HMX
    RDX có tính năng nổ không kém mấy so với HMX. Nhưng cái dở nhất của RDX là nó dễ phát nổ bởi áp suất, chấn động, ma sát.... Gì chứ bom hột nhơn mà cướp cò nổ bậy thì vui phải biết. HMX về sau trở thành thuốc nổ quý giá để mồi cho bom hạt nhân các kiểu. Bom dạng súng thì không dùng HMX, nhưng các bom dùng thuốc định hình shaped charge thì cần. Trong thế chiến 2, người ta không thể bắn đạn lõm ( shaped charge có dạng phễu lõm, xuyên giáp, định hướng... ), bằng pháo là vì thế, mặc dù lúc đó chưa có xiền và kỹ thuật làm đạn dưới cỡ, đáng lẽ ra đạn pháo lõm phải rất giá trị.
    HMX được sinh ra trong khi điều chế RDX, cùng với nhiều đồng phân nữa, chính điều này làm RDX bất ổn. Sau này, các nhà khoa học tìm cách làm sạch thành phần HMX, nó mới được giá trị như thế. Đỉnh cao của thuốc nổ dẻo, loại thuốc mạnh nhất thế giới là Semtex, đạt được sức mạnh vì sức nổ của HMX và tính truyền nổ của cao su nhân tạo styrene-butadiene. Tất nhiên là máy ăn cắp não wiki sẽ bảo Semtex cũng chỉ như C4 là cùng. Thật ra, do HMX đắt, nên các phiên bản thương mại của Semtex được thế bởi PENT, tính chất cứng mềm và nổ như HMX nhưng nhậy nổ, không an toàn bằng. HMX là thuốc nổ quý giá của đạn pháo HEAT (nổ mạnh chống tăng), nó không tự phát nổ trong nòng xe tăng hiện đại rất mạnh, TNT cũng có tính đó nhưng lại nổ yếu.
    HMX có tốc độ truyền nổ rất cao, do đó, dễ dàng thiết kế các trạm truyền nổ. Trạm truyền nổ là các đường dẫn phản ứng nổ để người ta có diễn biến phản ứng nổ như ý. Cái dở người của Fat Man là nó có một rừng ngòi điện, rất khó làm đồng đều và dễ trục trặc, trong khi đó, chỉ cần đúng 1 hoặc 2 ngòi như bom Mèo sau này. Tốc độ truyền nổ HMX = 9,100 m/s -> coi như toàn bộ quả bom cùng nổ một lúc mà không cần rừng ngòi như Fat Man. Đường kính cầu pluton 20cm, phản ứng nổ di chuyển trong 1/ 50 ngàn giây, lúc đó, tấm (pit) pluton mới dịch chuyển được vài mm, khối cầu bằng tấm ép mỏng (pit) được nén đồng đều vào tâm. Có lẽ một số người Mèo sẽ lăn đùng ra ngất khi biết, cái rừng ngòi điện vô cùng "cao minh", "hai tếch", "kỹ nghệ nhớn".... của họ được một sỹ quan công binh nặn bằng tay trong 15 phút.
    ( shaped charge )
    Liều nổ định hình có tính xuyên giáp mạnh sánh với đạn bắn từ nòng. Vì vậy, người ta mới dùng bom pluton cầu nén thay cho bom dạng súng. Nhưng không hiểu được nguyên lý này, người Mèo không bao H có ngòi, và do đó, không bao h có bom H cho ra hồn.
    Chúng ta xem lại shaped charge . Nó được dùng phổ biến để làm đạn chống tăng, nhờ đó, không cần dùng cái nòng xe tăng nặng mấy tấn để nén vật liệu xuyên giáp, B41 vẫn xơi tái công sự và xe tăng. Cái cơ cấu nguyên thuỷ của nó được dùng từ lâu, ví như Đức WW2.
    [​IMG]
    [​IMG]
    Thật ra, cho đến hôm nay, sách giáo khoa của người Mèo vẫn dừng ở mức nguyên thuỷ đó, cho dù có được hiện đại hoá đến thế nèo
    [​IMG]
    Đạn nguyên thuỷ đó, hầu như không có hiệu quả. Nó đã tiến nhiều, việc tiến của nó có thể chia ra một số bước lớn.
    Đầu tiên, là người ta làm tấm tích năng lượng nổ, chính tấm tích ấy mới là đạn xuyên giáp, tấm tích được nén với mật độ khối lượng và năng lượng cao, mới chính là đạn xuyên giáp.
    [​IMG]
    Ban đầu làm từ đông, khi hiện đại hoá, chúng được chế tạo từ vật liệu có mật độ cao như volphram và uranium (DU cho rẻ)
    http://www.jprosock.com/custom-cnc-machining.html
    [​IMG]
    Hàng tầu, sản phẩm của một công ty volphram, Tầu là nước đứng đầu về khai thác thứ này
    http://www.ctia.com.cn/Marketing/2010/27580.html
    [​IMG]
    Bước tiếp theo của shaped charge có trạm truyền nổ hình chữ U, nhờ đó, phản ứng đồng đều, tập trung năng lượng. Đạn Panzerfaust III Đức.
    [​IMG]
    Diễn tiến của phản ứng nổ, đạn B-40
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    Đạn M72 có kiểu truyền nổ sơ khai (mở ngoặc M72 ra đời sau B41, bắn PT 76mm không thủng ở Cồn Tiên)
    [​IMG]
    Không thể tập trung mật độ theo chiều dài
    [​IMG]
    [​IMG]
    Trong khi đó, đạn B40, nó có cấu tạo đơn giản nhưng nguyên lý rất khó hiểu với Mèo, tập trung năng lượng cao độ. theo cả dài rộng, mật độ, nhiệt độ và vận tốc.
    [​IMG]
    Tấm tích năng lượng bị nén thành viên bi nhỏ
    [​IMG]
    Hiệu quả, một lỗ khoan bé tẹo tèo teo, M1A1, Iraq. Việc tập trung năng lượng bằng các trạm truyền nổ phức tạp làm khối tích năng lượng được nén với mật độ rất cao, khoan sâu, vậy nên, B40, B41 mới tàn sát các anh hùng thiên hạ nhiều đất vậy.
    [​IMG]
    Trạm truyền nổ chữ U trên ĐKZ-73mm (ĐKZ-75mm, khác nhau chỉ do cái rãnh xoắn)
    [​IMG]
    B41 (RPG-7)
    [​IMG]
    Được huyphuc1981_nb sửa chữa / chuyển vào 11:34 ngày 14/06/2010
  9. huyphuc1981_nb

    huyphuc1981_nb Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    05/05/2002
    Bài viết:
    4.356
    Đã được thích:
    165
    Vũ khí hột nhơn thì cũng là vũ khí, ưu thế của nó ngời chiện cơ bản là nhiều T3, nhiều pluton..... thì cũng dựa tren những ưu thế cơ sở là bộc phá tốt, súng xịn, bài toán tính súng ngon lành, bài toán bộc phá gọn nhỏ.
    Chúng ta biết rằng, người Mèo đã sai khi đánh giá bom pluton kiểu súng, gun type pluton bomb. Họ sai về nhiều mặt. Một là, họ nhầm lẫn giữa khối lượng tới hạn và điều kiện tới hạn. Bom kiểu cầu nén đạt được tới hạn không phải bằng khối lượng, mà bằng nén mật độ cao, như quả Fat Man chỉ có khối lượng pluton 1/3 tới hạn ở điều kiện thường, hình cầu. Khi đạt tới hạn bằng nén mật độ trong hình cầu thì phản ứng có hiệu quả cao hơn, chứ không liên quan gì đến vận tốc chuyển động của đạn cả . Thứ hai là, lượng tới hạn nhỏ bởi những đồng vị hấp thụ phân rã mạnh và sinh ra nhiều neutron, như pluton so với u235, sẽ làm tới hạn nhỏ đi, điều này làm quả bom A nhỏ, làm bộc phá thì yếu, nhưng khi bom A chỉ còn là vũ khí chiến thuật và ngòi bom H thì điều đó lại quá quý giá.
    Không ai nói hiệu quả sử dụng thuốc nổ trong nòng lại kém hơn là tự do không bọc cả, vì người ta phải chi tiến bỏ công ra làm súng, không dùng lựu đạn đánh nhau. Quả Tall Boy không thể làm bom pluton được vì đạn và bia xỏ vào nhau, chứ chả hề nén và cũng chả hình cầu. Thế nhưng thiếu chứng minh khoa học, người Mèo đã tởn đời luôn bom dạng súng và như thế, không bao h có quả bom h nào ra hồn cho đến nay. Thập niên 199x người Mèo cũng mót được chút thiết kế, nhưng lúc ấy làm bom H muộn rồi.
    Tổng kết, sau 60-70 năm làm hột nhơn, bác Mèo không có lò phát điện thật sự, không có bom h thật sự. Lò hạt nhân nhà Mèo chỉ là lò quân sự chấp nhận mọi giá, đã ăn hết quặng rồi. Bom H thì chưa bao h có ngòi tử tế và chỉ đốt vớt đốt vát khi nhiên liệu đang bị phá huỷ bởi cái ngòi.... nổ tung.
    Máy làm giầu thì nghe hơi nồi chõ được cái máy nguyên thuỷ của trường vật lý Kharcov 193x, một mình di một đường. Đến các máy gia tốc y tế ngày nay cũng phát triển đường kính, thậm chí dẹt ra như cái đĩa, nhưng bác Mèo dứt khoát phải là cồng kềnh, chiều cao gấp 20-30 lần đường kính.
    HMX
    RDX có tính năng nổ không kém mấy so với HMX. Nhưng cái dở nhất của RDX là nó dễ phát nổ bởi áp suất, chấn động, ma sát.... Gì chứ bom hột nhơn mà cướp cò nổ bậy thì vui phải biết. HMX về sau trở thành thuốc nổ quý giá để mồi cho bom hạt nhân các kiểu. Bom dạng súng thì không dùng HMX, nhưng các bom dùng thuốc định hình shaped charge thì cần. Trong thế chiến 2, người ta không thể bắn đạn lõm ( shaped charge ) bằng pháo là vì thế, mặc dù lúc đó chưa có xiền và kỹ thuật làm đạn dưới cỡ, đáng lẽ ra đạn pháo lõm phải rất giá trị.
    HMX được sinh ra trong khi điều chế RDX, cùng với nhiều đồng phân nữa, chính điều này làm RDX bất ổn. Sau này, các nhà khoa học tìm cách làm sạch thành phần HMX, nó mới được giá trị như thế. Đỉnh cao của thuốc nổ dẻo, loại thuốc mạnh nhất thế giới là semtex, đạt được sức mạnh vì sức nổ của HMX và tính truyền nổ của cao su nhân tạo styrene-butadiene. Tất nhiên là máy ăn cắp não wiki sẽ bảo semtex cũng chỉ như C4 là cùng. Thật ra, do HMX đắt, nên các phiên bản thương mại của Semtex được thế bởi PENT, tính chất cứng mềm và nổ như HMX nhưng nhậy nổ, không an toàn bằng. HMX là thuốc nổ quý giá của đạn pháo HEAT (nổ mạnh chống tăng), nó không tự phát nổ trong nòng xe tăng hiện đại rất mạnh, TNT cũng có tính đó nhưng lại nổ yếu.
    HMX có tốc độ truyền nổ rất cao, do đó, dễ dàng thiết kế các trạm truyền nổ. Trạm truyền nổ là các đường dẫn phản ứng nổ để người ta có diễn biến phản ứng nổ như ý. Cái dở người của Fat Man là nó có một rừng ngòi điện, rất khó làm đồng đều và dễ trục trặc, trong khi đó, chỉ cần đúng 1 hoặc 2 ngòi như bom Mèo sau này. Tốc độ truyền nổ 9,100 m/s -> coi như toàn bộ quả bom cùng nổ một lúc mà không cần rừng ngòi như Fat Man. Đường kính cầu pluton 20cm, phản ứng nổ di chuyển trong 1/ 50 ngàn giây, lúc đó, tấm (pit) pluton mới dịch chuyển được vài mm, khối cầu bằng tấm ép mỏng (pit) được nén đồng đều vào tâm. Có lẽ một số người Mèo sẽ lăn đùng ra ngất khi biết, cái rừng ngòi điện vô cùng cao minh của họ được một sỹ quan công binh nặn bằng tay trong 15 phút.
    ( shaped charge )
    Liều nổ định hình có tính xuyên giáp mạnh sánh với đạn bắn từ nòng. Vì vậy, người ta mới dùng bom pluton cầu nén thay cho bom dạng súng. Nhưng không hiểu được nguyên lý này, người Mèo không bao H có ngòi, và do đó, không bao h có bom H cho ra hồn.
    Chúng ta xem lại shaped charge . Nó được dùng phổ biến để làm đạn chống tăng, nhờ đó, không cần dùng cái nòng xe tăng nặng mấy tấn để nén vật liệu xuyên giáp. Cái cơ cấu nguyên thuỷ của nó được dùng từ lâu, ví như Đức WW2.
    [​IMG]
    [​IMG]
    Thật ra, cho đến hôm nay, sách giáo khoa của người Mèo vẫn dừng ở mức nguyên thuỷ đó, cho dù có được hiện đại hoá đến thế nèo
    [​IMG]
    Đạn nguyên thuỷ đó, hầu như không có hiệu quả. Nó đã tiến nhiều, việc tiens của nó có thể chia ra một số bước lớn.
    Đầu tiên, là người ta làm tấm tích năng lượng nổ, chính tấm tích ấy mới là đạn xuyên giáp, tấm tích được nén với mật độ khối lượng và năng lượng cao, mới chính là đạn xuyên giáp.
    [​IMG]
    Chúng được chế tạo từ vật liệu có mật độ cao như volphram
    http://www.jprosock.com/custom-cnc-machining.html
    [​IMG]
    Hàng tầu
    http://www.ctia.com.cn/Marketing/2010/27580.html
    [​IMG]
    Bước tiếp theo của shaped charge có trạm truyền nổ hình chứ U, nhờ đó, phản ứng đồng đều, tập trung năng lượng. Đạn Panzerfaust III Đức.
    [​IMG]
    Diễn tiến của phản ứng nổ, đạn B-40
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    Đạn M72 có kiểu truyền nổ sơ khai
    [​IMG]
    Không thể tập trung mật độ
    [​IMG]
    [​IMG]
    Trong khi đó, đạn B40, nó có cấu tạo đơn giản nhưng nguyên lý rất khó hiểu với Mèo, tập trung năng lượng cao độ
    [​IMG]
    Tấm tích năng lượng bị nén thành viên bi nhỏ
    [​IMG]
    Hiệu quả, một lỗ khoan bé tẹo tèo teo, M1A1, Iraq. Việc tập trung năng lượng bằng các trạm truyền nổ phức tạp làm khối tích năng lượng được nén với mật độ rất cao, khoan sâu, vậy nên, B40, B41 mới tàn sát các anh hùng thiên hạ nhiều đất vậy.
    [​IMG]
    Trạm truyền nổ chữ U trên ĐKZ-73mm (ĐKZ-75mm, khác nhau chỉ do cái rãnh xoắn)
    [​IMG]
    B41 (RPG-7)
    [​IMG]
  10. huyphuc1981_nb

    huyphuc1981_nb Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    05/05/2002
    Bài viết:
    4.356
    Đã được thích:
    165
    Vũ khí hột nhơn thì cũng là vũ khí, ưu thế của nó ngời chiện cơ bản là nhiều T3, nhiều pluton..... thì cũng dựa tren những ưu thế cơ sở là bộc phá tốt, súng xịn, bài toán tính súng ngon lành, bài toán bộc phá gọn nhỏ.
    Chúng ta biết rằng, người Mèo đã sai khi đánh giá bom pluton kiểu súng, gun type pluton bomb. Họ sai về nhiều mặt. Một là, họ nhầm lẫn giữa khối lượng tới hạn và điều kiện tới hạn. Bom kiểu cầu nén đạt được tới hạn không phải bằng khối lượng, mà bằng nén mật độ cao, như quả Fat Man chỉ có khối lượng pluton 1/3 tới hạn ở điều kiện thường, hình cầu. Khi đạt tới hạn bằng nén mật độ trong hình cầu thì phản ứng có hiệu quả cao hơn, chứ không liên quan gì đến vận tốc chuyển động của đạn cả . Thứ hai là, lượng tới hạn nhỏ bởi những đồng vị hấp thụ phân rã mạnh và sinh ra nhiều neutron, như pluton so với u235, sẽ làm tới hạn nhỏ đi, điều này làm quả bom A nhỏ, làm bộc phá thì yếu, nhưng khi bom A chỉ còn là vũ khí chiến thuật và ngòi bom H thì điều đó lại quá quý giá.
    Không ai nói hiệu quả sử dụng thuốc nổ trong nòng lại kém hơn là tự do không bọc cả, vì người ta phải chi tiến bỏ công ra làm súng, không dùng lựu đạn đánh nhau. Quả Tall Boy không thể làm bom pluton được vì đạn và bia xỏ vào nhau, chứ chả hề nén và cũng chả hình cầu. Thế nhưng thiếu chứng minh khoa học, người Mèo đã tởn đời luôn bom dạng súng và như thế, không bao h có quả bom h nào ra hồn cho đến nay. Thập niên 199x người Mèo cũng mót được chút thiết kế, nhưng lúc ấy làm bom H muộn rồi.
    Tổng kết, sau 60-70 năm làm hột nhơn, bác Mèo không có lò phát điện thật sự, không có bom h thật sự. Lò hạt nhân nhà Mèo chỉ là lò quân sự chấp nhận mọi giá, đã ăn hết quặng rồi. Bom H thì chưa bao h có ngòi tử tế và chỉ đốt vớt đốt vát khi nhiên liệu đang bị phá huỷ bởi cái ngòi.... nổ tung.
    Máy làm giầu thì nghe hơi nồi chõ được cái máy nguyên thuỷ của trường vật lý Kharcov 193x, một mình di một đường. Đến các máy gia tốc y tế ngày nay cũng phát triển đường kính, thậm chí dẹt ra như cái đĩa, nhưng bác Mèo dứt khoát phải là cồng kềnh, chiều cao gấp 20-30 lần đường kính.
    HMX
    RDX có tính năng nổ không kém mấy so với HMX. Nhưng cái dở nhất của RDX là nó dễ phát nổ bởi áp suất, chấn động, ma sát.... Gì chứ bom hột nhơn mà cướp cò nổ bậy thì vui phải biết. HMX về sau trở thành thuốc nổ quý giá để mồi cho bom hạt nhân các kiểu. Bom dạng súng thì không dùng HMX, nhưng các bom dùng thuốc định hình shaped charge thì cần. Trong thế chiến 2, người ta không thể bắn đạn lõm ( shaped charge ) bằng pháo là vì thế, mặc dù lúc đó chưa có xiền và kỹ thuật làm đạn dưới cỡ, đáng lẽ ra đạn pháo lõm phải rất giá trị.
    HMX được sinh ra trong khi điều chế RDX, cùng với nhiều đồng phân nữa, chính điều này làm RDX bất ổn. Sau này, các nhà khoa học tìm cách làm sạch thành phần HMX, nó mới được giá trị như thế. Đỉnh cao của thuốc nổ dẻo, loại thuốc mạnh nhất thế giới là semtex, đạt được sức mạnh vì sức nổ của HMX và tính truyền nổ của cao su nhân tạo styrene-butadiene. Tất nhiên là máy ăn cắp não wiki sẽ bảo semtex cũng chỉ như C4 là cùng. Thật ra, do HMX đắt, nên các phiên bản thương mại của Semtex được thế bởi PENT, tính chất cứng mềm và nổ như HMX nhưng nhậy nổ, không an toàn bằng. HMX là thuốc nổ quý giá của đạn pháo HEAT (nổ mạnh chống tăng), nó không tự phát nổ trong nòng xe tăng hiện đại rất mạnh, TNT cũng có tính đó nhưng lại nổ yếu.
    HMX có tốc độ truyền nổ rất cao, do đó, dễ dàng thiết kế các trạm truyền nổ. Trạm truyền nổ là các đường dẫn phản ứng nổ để người ta có diễn biến phản ứng nổ như ý. Cái dở người của Fat Man là nó có một rừng ngòi điện, rất khó làm đồng đều và dễ trục trặc, trong khi đó, chỉ cần đúng 1 hoặc 2 ngòi như bom Mèo sau này. Tốc độ truyền nổ 9,100 m/s -> coi như toàn bộ quả bom cùng nổ một lúc mà không cần rừng ngòi như Fat Man. Đường kính cầu pluton 20cm, phản ứng nổ di chuyển trong 1/ 50 ngàn giây, lúc đó, tấm (pit) pluton mới dịch chuyển được vài mm, khối cầu bằng tấm ép mỏng (pit) được nén đồng đều vào tâm. Có lẽ một số người Mèo sẽ lăn đùng ra ngất khi biết, cái rừng ngòi điện vô cùng cao minh của họ được một sỹ quan công binh nặn bằng tay trong 15 phút.
    ( shaped charge )
    Liều nổ định hình có tính xuyên giáp mạnh sánh với đạn bắn từ nòng. Vì vậy, người ta mới dùng bom pluton cầu nén thay cho bom dạng súng. Nhưng không hiểu được nguyên lý này, người Mèo không bao H có ngòi, và do đó, không bao h có bom H cho ra hồn.
    Chúng ta xem lại shaped charge . Nó được dùng phổ biến để làm đạn chống tăng, nhờ đó, không cần dùng cái nòng xe tăng nặng mấy tấn để nén vật liệu xuyên giáp. Cái cơ cấu nguyên thuỷ của nó được dùng từ lâu, ví như Đức WW2.
    [​IMG]
    [​IMG]
    Thật ra, cho đến hôm nay, sách giáo khoa của người Mèo vẫn dừng ở mức nguyên thuỷ đó, cho dù có được hiện đại hoá đến thế nèo
    [​IMG]
    Đạn nguyên thuỷ đó, hầu như không có hiệu quả. Nó đã tiến nhiều, việc tiens của nó có thể chia ra một số bước lớn.
    Đầu tiên, là người ta làm tấm tích năng lượng nổ, chính tấm tích ấy mới là đạn xuyên giáp, tấm tích được nén với mật độ khối lượng và năng lượng cao, mới chính là đạn xuyên giáp.
    [​IMG]
    Chúng được chế tạo từ vật liệu có mật độ cao như volphram
    http://www.jprosock.com/custom-cnc-machining.html
    [​IMG]
    Hàng tầu
    http://www.ctia.com.cn/Marketing/2010/27580.html
    [​IMG]
    Bước tiếp theo của shaped charge có trạm truyền nổ hình chứ U, nhờ đó, phản ứng đồng đều, tập trung năng lượng. Đạn Panzerfaust III Đức.
    [​IMG]
    Diễn tiến của phản ứng nổ, đạn B-40
    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
    Đạn M72 có kiểu truyền nổ sơ khai
    [​IMG]
    Không thể tập trung mật độ
    [​IMG]
    [​IMG]
    Trong khi đó, đạn B40, nó có cấu tạo đơn giản nhưng nguyên lý rất khó hiểu với Mèo, tập trung năng lượng cao độ
    [​IMG]
    Tấm tích năng lượng bị nén thành viên bi nhỏ
    [​IMG]
    Hiệu quả, một lỗ khoan bé tẹo tèo teo, M1A1, Iraq. Việc tập trung năng lượng bằng các trạm truyền nổ phức tạp làm khối tích năng lượng được nén với mật độ rất cao, khoan sâu, vậy nên, B40, B41 mới tàn sát các anh hùng thiên hạ nhiều đất vậy.
    [​IMG]
    Trạm truyền nổ chữ U trên ĐKZ-73mm (ĐKZ-75mm, khác nhau chỉ do cái rãnh xoắn)
    [​IMG]
    B41 (RPG-7)
    [​IMG]

Chia sẻ trang này