1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Cấu tạo vú khí hạt nhân

Chủ đề trong 'Kỹ thuật quân sự nước ngoài' bởi huyphuc1981_nb, 10/06/2010.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. huyphuc1981_nb

    huyphuc1981_nb Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    05/05/2002
    Bài viết:
    4.356
    Đã được thích:
    165
    Nghe bùn cừi. Hoá ra, việc Mèo không có bom H đúng đắn chỉ vì do bác không có súng B40. M72 nhà bác có trạm truyền nổ sơ khai nhái mót của Đức WW2, bắn PT-76 còn văng. Vậy nên như Béo nói, sau này dùng AT-4 Thuỵ Điển cho lành. M72 ra sau B41, đáng ra phải là anh tài lắm lắm.
    Sự thật là như thế. Súng B40 chỉ hơn Panzerfault Đức hồi WW2 bởi cái đầu nổ làm bằng RDX có trạm truyền nổ chữ U, nhờ đó nó xiên được 200mm thép cán tiêu chuẩn RHA, xiên tuốt tuột tăng pháo hồi đó. Nói chung dân não bé dốt nát thì không nhìn thấy điều đó, nên cứ tưởng B40 giống Panzerfault 1944 và không giải thích nổi tại sao B40 xiên tăng nhiều vậy.
    Bom neutron, tức quả bom H xịt nhà Mèo mà Mèo thường dùng làm ngòi, có cấu tạo hai quả đạn B40 bắn vào nhau. Cấu tạo đó đã ngon hơn một rừng 32 quả của Fat Man, nhưng vẫn để lại hậu quả, là nếu hai đạn nổ chênh nhau cỡ 10 / triệu S là hỏng. Thật ra, với bom to như quả Fat Man thì chỉ cần một cục HMX hình cầu là nó đã tự nổ đều như ước tính trên. Vẫn có thể bố trí 32 ngòi quanh nó, nhưng đó là dự phòng, chứ cái công trình 32 liều lõm đó giống lâu đài cát lém.
    Còn khi cần lấy bom A làm ngòi cho bom H, thì vì lượng pluton ít, nhỏ, nên cần làm trạm truyền nổ để đều như B40. Khi đó, một tấm pluton có Pu240 cỡ trên chục % mỏng 1mm sẽ được làm tấm tích năng, nó bắn vào một cái bia cũng bằng pluton như thế, được một quả bom A nén có tới hạn chỉ vài kilo gram (nhỏ hơn Fat Man tẹo)), và làm ngòi cho bom H như hình dưới. Cấu tạo này nhà Gấu cũng không dùng cho bom lớn, mà dùng ở loại bom chiến thuật, vì nó gọn nhẹ hơn kiểu súng nhiều nòng. Do hiệu quả nén ko cao như súng, nên nó có nhược điểm là hơi bân bẩn
    B40 nén có khoẻ không. Nói B40 hơi quá, thông thường, đạn chống tăng hiện đaị có đầu 10-20kg (cả thuốc và tấm tích năng), xiên sâu 1 mét RHA, lỗ đường kính 2cm, khỏi cần đo mức nén. Cỡ quả Fat Man thì cần cái pit (tấm tích năng ép lõm pluton) dầy độ 4mm, đường kính 200mm. Còn bom chiến thuật hay ngòi bom H thì chỉ cần độ 2mm đường kính 100-150mm.
    Cái ngòi kiểu 1 đạn B40
    [​IMG]
    So sánh với quả bom booster T3, thực ra là bom H xịt nhà mèo, có cấu tạo 2 đạn B40 bắn vào nhau.
    [​IMG]
    Khi làm ngòi cho bom H
    [​IMG]
  2. huyphuc1981_nb

    huyphuc1981_nb Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    05/05/2002
    Bài viết:
    4.356
    Đã được thích:
    165
    Nghe bùn cừi. Hoá ra, việc Mèo không có bom H đúng đắn chỉ vì do bác không có súng B40. M72 nhà bác có trạm truyền nổ sơ khai nhái mót của Đức WW2, bắn PT-76 còn văng. Vậy nên như Béo nói, sau này dùng AT-4 Thuỵ Điển cho lành. M72 ra sau B41, đáng ra phải là anh tài lắm lắm.
    Sự thật là như thế. Súng B40 chỉ hơn Panzerfault Đức hồi WW2 bởi cái đầu nổ làm bằng RDX có trạm truyền nổ chữ U, nhờ đó nó xiên được 200mm thép cán tiêu chuẩn RHA, xiên tuốt tuột tăng pháo hồi đó. Nói chung dân não bé dốt nát thì không nhìn thấy điều đó, nên cứ tưởng B40 giống Panzerfault 1944 và không giải thích nổi tại sao B40 xiên tăng nhiều vậy.
    Bom neutron, tức quả bom H xịt nhà Mèo mà Mèo thường dùng làm ngòi, có cấu tạo hai quả đạn B40 bắn vào nhau. Cấu tạo đó đã ngon hơn một rừng 32 quả của Fat Man, nhưng vẫn để lại hậu quả, là nếu hai đạn nổ chênh nhau cỡ 10 / triệu S là hỏng. Thật ra, với bom to như quả Fat Man thì chỉ cần một cục HMX hình cầu là nó đã tự nổ đều như ước tính trên. Vẫn có thể bố trí 32 ngòi quanh nó, nhưng đó là dự phòng, chứ cái công trình 32 liều lõm đó giống lâu đài cát lém.
    Còn khi cần lấy bom A làm ngòi cho bom H, thì vì lượng pluton ít, nhỏ, nên cần làm trạm truyền nổ để đều như B40. Khi đó, một tấm pluton có Pu240 cỡ trên chục % mỏng 1mm sẽ được làm tấm tích năng, nó bắn vào một cái bia cũng bằng pluton như thế, được một quả bom A nén có tới hạn chỉ vài kilo gram (nhỏ hơn Fat Man tẹo)), và làm ngòi cho bom H như hình dưới. Cấu tạo này nhà Gấu cũng không dùng cho bom lớn, mà dùng ở loại bom chiến thuật, vì nó gọn nhẹ hơn kiểu súng nhiều nòng. Do hiệu quả nén ko cao như súng, nên nó có nhược điểm là hơi bân bẩn
    B40 nén có khoẻ không. Nói B40 hơi quá, thông thường, đạn chống tăng hiện đaị có đầu 10-20kg (cả thuốc và tấm tích năng), xiên sâu 1 mét RHA, lỗ đường kính 2cm, khỏi cần đo mức nén. Cỡ quả Fat Man thì cần cái pit (tấm tích năng ép lõm pluton) dầy độ 4mm, đường kính 200mm. Còn bom chiến thuật hay ngòi bom H thì chỉ cần độ 2mm đường kính 100-150mm.
    Cái ngòi kiểu 1 đạn B40
    [​IMG]
    So sánh với quả bom booster T3, thực ra là bom H xịt nhà mèo, có cấu tạo 2 đạn B40 bắn vào nhau.
    [​IMG]
    Khi làm ngòi cho bom H
    [​IMG]
  3. huyphuc1981_nb

    huyphuc1981_nb Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    05/05/2002
    Bài viết:
    4.356
    Đã được thích:
    165
    Nghe bùn cừi. Hoá ra, việc Mèo không có bom H đúng đắn chỉ vì do bác không có súng B40. M72 nhà bác có trạm truyền nổ sơ khai nhái mót của Đức WW2, bắn PT-76 còn văng. Vậy nên như Béo nói, sau này dùng AT-4 Thuỵ Điển cho lành. M72 ra sau B41, đáng ra phải là anh tài lắm lắm.
    Sự thật là như thế. Súng B40 chỉ hơn Panzerfault Đức hồi WW2 bởi cái đầu nổ làm bằng RDX có trạm truyền nổ chữ U, nhờ đó nó xiên được 200mm thép cán tiêu chuẩn RHA, xiên tuốt tuột tăng pháo hồi đó. Nói chung dân não bé dốt nát thì không nhìn thấy điều đó, nên cứ tưởng B40 giống Panzerfault 1944 và không giải thích nổi tại sao B40 xiên tăng nhiều vậy.
    Bom neutron, tức quả bom H xịt nhà Mèo mà Mèo thường dùng làm ngòi, có cấu tạo hai quả đạn B40 bắn vào nhau. Cấu tạo đó đã ngon hơn một rừng 32 quả của Fat Man, nhưng vẫn để lại hậu quả, là nếu hai đạn nổ chênh nhau cỡ 10 / triệu S là hỏng. Thật ra, với bom to như quả Fat Man thì chỉ cần một cục HMX hình cầu là nó đã tự nổ đều như ước tính trên. Vẫn có thể bố trí 32 ngòi quanh nó, nhưng đó là dự phòng, chứ cái công trình 32 liều lõm đó giống lâu đài cát lém.
    Còn khi cần lấy bom A làm ngòi cho bom H, thì vì lượng pluton ít, nhỏ, nên cần làm trạm truyền nổ để đều như B40. Khi đó, một tấm pluton có Pu240 cỡ trên chục % mỏng 1mm sẽ được làm tấm tích năng, nó bắn vào một cái bia cũng bằng pluton như thế, được một quả bom A nén có tới hạn chỉ vài kilo gram (nhỏ hơn Fat Man tẹo)), và làm ngòi cho bom H như hình dưới. Cấu tạo này nhà Gấu cũng không dùng cho bom lớn, mà dùng ở loại bom chiến thuật, vì nó gọn nhẹ hơn kiểu súng nhiều nòng. Do hiệu quả nén ko cao như súng, nên nó có nhược điểm là hơi bân bẩn
    B40 nén có khoẻ không. Nói B40 hơi quá, thông thường, đạn chống tăng hiện đaị có đầu 10-20kg (cả thuốc và tấm tích năng), xiên sâu 1 mét RHA, lỗ đường kính 2cm, khỏi cần đo mức nén. Cỡ quả Fat Man thì cần cái pit (tấm tích năng ép lõm pluton) dầy độ 4mm, đường kính 200mm. Còn bom chiến thuật hay ngòi bom H thì chỉ cần độ 2mm đường kính 100-150mm.
    Cái ngòi kiểu 1 đạn B40
    [​IMG]
    So sánh với quả bom booster T3, thực ra là bom H xịt nhà mèo, có cấu tạo 2 đạn B40 bắn vào nhau.
    [​IMG]
    Khi làm ngòi cho bom H
    [​IMG]
  4. huyphuc1981_nb

    huyphuc1981_nb Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    05/05/2002
    Bài viết:
    4.356
    Đã được thích:
    165
    Nghe bùn cừi. Hoá ra, việc Mèo không có bom H đúng đắn chỉ vì do bác không có súng B40. M72 nhà bác có trạm truyền nổ sơ khai nhái mót của Đức WW2, bắn PT-76 còn văng. Vậy nên như Béo nói, sau này dùng AT-4 Thuỵ Điển cho lành. M72 ra sau B41, đáng ra phải là anh tài lắm lắm.
    Sự thật là như thế. Súng B40 chỉ hơn Panzerfault Đức hồi WW2 bởi cái đầu nổ làm bằng RDX có trạm truyền nổ chữ U, nhờ đó nó xiên được 200mm thép cán tiêu chuẩn RHA, xiên tuốt tuột tăng pháo hồi đó. Nói chung dân não bé dốt nát thì không nhìn thấy điều đó, nên cứ tưởng B40 giống Panzerfault 1944 và không giải thích nổi tại sao B40 xiên tăng nhiều vậy.
    Bom neutron, tức quả bom H xịt nhà Mèo mà Mèo thường dùng làm ngòi, có cấu tạo hai quả đạn B40 bắn vào nhau. Cấu tạo đó đã ngon hơn một rừng 32 quả của Fat Man, nhưng vẫn để lại hậu quả, là nếu hai đạn nổ chênh nhau cỡ 10 / triệu S là hỏng. Thật ra, với bom to như quả Fat Man thì chỉ cần một cục HMX hình cầu là nó đã tự nổ đều như ước tính trên. Vẫn có thể bố trí 32 ngòi quanh nó, nhưng đó là dự phòng, chứ cái công trình 32 liều lõm đó giống lâu đài cát lém.
    Còn khi cần lấy bom A làm ngòi cho bom H, thì vì lượng pluton ít, nhỏ, nên cần làm trạm truyền nổ để đều như B40. Khi đó, một tấm pluton có Pu240 cỡ trên chục % mỏng 1mm sẽ được làm tấm tích năng, nó bắn vào một cái bia cũng bằng pluton như thế, được một quả bom A nén có tới hạn chỉ vài kilo gram (nhỏ hơn Fat Man tẹo)), và làm ngòi cho bom H như hình dưới. Cấu tạo này nhà Gấu cũng không dùng cho bom lớn, mà dùng ở loại bom chiến thuật, vì nó gọn nhẹ hơn kiểu súng nhiều nòng. Do hiệu quả nén ko cao như súng, nên nó có nhược điểm là hơi bân bẩn
    B40 nén có khoẻ không. Nói B40 hơi quá, thông thường, đạn chống tăng hiện đaị có đầu 10-20kg (cả thuốc và tấm tích năng), xiên sâu 1 mét RHA, lỗ đường kính 2cm, khỏi cần đo mức nén. Cỡ quả Fat Man thì cần cái pit (tấm tích năng ép lõm pluton) dầy độ 4mm, đường kính 200mm. Còn bom chiến thuật hay ngòi bom H thì chỉ cần độ 2mm đường kính 100-150mm.
    Cái ngòi kiểu 1 đạn B40
    [​IMG]
    So sánh với quả bom booster T3, thực ra là bom H xịt nhà mèo, có cấu tạo 2 đạn B40 bắn vào nhau.
    [​IMG]
    Khi làm ngòi cho bom H
    [​IMG]
  5. huyphuc1981_nb

    huyphuc1981_nb Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    05/05/2002
    Bài viết:
    4.356
    Đã được thích:
    165
    Nghe bùn cừi. Hoá ra, việc Mèo không có bom H đúng đắn chỉ vì do bác không có súng B40. M72 nhà bác có trạm truyền nổ sơ khai nhái mót của Đức WW2, bắn PT-76 còn văng. Vậy nên như Béo nói, sau này dùng AT-4 Thuỵ Điển cho lành. M72 ra sau B41, đáng ra phải là anh tài lắm lắm.
    Sự thật là như thế. Súng B40 chỉ hơn Panzerfault Đức hồi WW2 bởi cái đầu nổ làm bằng RDX có trạm truyền nổ chữ U, nhờ đó nó xiên được 200mm thép cán tiêu chuẩn RHA, xiên tuốt tuột tăng pháo hồi đó. Nói chung dân não bé dốt nát thì không nhìn thấy điều đó, nên cứ tưởng B40 giống Panzerfault 1944 và không giải thích nổi tại sao B40 xiên tăng nhiều vậy.
    Bom neutron, tức quả bom H xịt nhà Mèo mà Mèo thường dùng làm ngòi, có cấu tạo hai quả đạn B40 bắn vào nhau. Cấu tạo đó đã ngon hơn một rừng 32 quả của Fat Man, nhưng vẫn để lại hậu quả, là nếu hai đạn nổ chênh nhau cỡ 10 / triệu S là hỏng. Thật ra, với bom to như quả Fat Man thì chỉ cần một cục HMX hình cầu là nó đã tự nổ đều như ước tính trên. Vẫn có thể bố trí 32 ngòi quanh nó, nhưng đó là dự phòng, chứ cái công trình 32 liều lõm đó giống lâu đài cát lém.
    Còn khi cần lấy bom A làm ngòi cho bom H, thì vì lượng pluton ít, nhỏ, nên cần làm trạm truyền nổ để đều như B40. Khi đó, một tấm pluton có Pu240 cỡ trên chục % mỏng 1mm sẽ được làm tấm tích năng, nó bắn vào một cái bia cũng bằng pluton như thế, được một quả bom A nén có tới hạn chỉ vài kilo gram (nhỏ hơn Fat Man tẹo)), và làm ngòi cho bom H như hình dưới. Cấu tạo này nhà Gấu cũng không dùng cho bom lớn, mà dùng ở loại bom chiến thuật, vì nó gọn nhẹ hơn kiểu súng nhiều nòng. Do hiệu quả nén ko cao như súng, nên nó có nhược điểm là hơi bân bẩn
    B40 nén có khoẻ không. Nói B40 hơi quá, thông thường, đạn chống tăng hiện đaị có đầu 10-20kg (cả thuốc và tấm tích năng), xiên sâu 1 mét RHA, lỗ đường kính 2cm, khỏi cần đo mức nén. Cỡ quả Fat Man thì cần cái pit (tấm tích năng ép lõm pluton) dầy độ 4mm, đường kính 200mm. Còn bom chiến thuật hay ngòi bom H thì chỉ cần độ 2mm đường kính 100-150mm.
    Cái ngòi kiểu 1 đạn B40
    [​IMG]
    So sánh với quả bom booster T3, thực ra là bom H xịt nhà mèo, có cấu tạo 2 đạn B40 bắn vào nhau.
    [​IMG]
    Khi làm ngòi cho bom H
    [​IMG]
  6. huyphuc1981_nb

    huyphuc1981_nb Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    05/05/2002
    Bài viết:
    4.356
    Đã được thích:
    165
    giới hạn sau khi tới hạn của bom A
    Sau khi tới hạn, quả bom nổ , và chính nó làm thay đổi điều kiện tới hạn. hỗn hợp T3 D2 được gọi là booster=trợ sức, vì phản ứng này sính ra neutron, tuy lượng không nhiều, nhưng nhiều giai đoạn chỉ cần thêm chút là duy trì đươc phản ứng. Năng lượng cao của neutron sinh ra làm cho phản ứng phân rã thự hiện luôn với cả U238. Với uran 235, khi năng lượng va đập đạt con số MeV, thì khả năng hấp thụ sinh ra phân rã giảm đi hàng ngàn lần so với nhiệt độ thường và neutron được điều hoà ở nhiệt độ thường. Nhưng sau khi vượt 2 MeV, thì khả năng phân rã lại tăng lên. Do đó, khi có booster kiểu đó, mật độ neutron không giảm nhanh khi nhiệt dộ tăng cao.
    Trong trường hợp không có booster kiểu đó, thì điều kiện tới hạn nhanh chóng giảm do các nguyên nhân: mật độ nhiên liệu giảm, nhiệt độ tăng (làm giảm khả năng hấp thụ sinh dây chuyền), chỉ cần nhiệt đột tăng lên vào trăm độ C là khả năng hấp thụ giảm xuống nhiều lần, đây là cơ chế điều hoà phản ứng hạt nhân trong lò. Vì vậy, nêu khối nhiên liệu đúng ở trạng thái tới hạn, thì phản ứng diễn ra cầm chừng đến mức chỉ âm ấm không khí lên.
    Điều kiện này đã từng xảy ra thật trong một phòng thí nghiệm bí mật hồi Liên Xô, nhưng phòng thí nghiệm phân ngăn kín và kiên cố nên không sao, nạn nhân và cũng chính là thủ phạm là một ông bác học già bị bỏng mặt khi đặt hai khôi pluton vào gần nhau. Vụ biến chậu phản ứng hoá học thành lò phản ứng dây chuyền bên Nhật thì khác, sau khi đổ nhầm, nhiên liệu lớn gần gấp đôi tới hạn nên để nó thoát khỏi tới hạn hơi lâu, cháy tưng bừng.
    Khi đạt tới hạn, thì phản ứng cũng chưa chắc nổ tung ngay, đến một mức nhất định của tốc độ phản ứng, thì nó không tăng nữa, lúc đó phần lớn các neutron thoát ra ngoài và số neutron sinh ra với số mất đi cân bằng.
    Như vậy, khi bom A đạt tới hạn, ngay lập tức nó muốn làm giảm điều kiện tới hạn. Vì vậy, người ta phải gia tăng các điều kiện tới hạn lúc đó như cái booster. Hoặc tăng vận tốc lao vào nhau của kiểu súng không nén Little Boy. Kiểu nén các loại được áp dụng vì nó gia tăng mật độ phản ứng, đồng thời, cũng nhyuw súng, tiến trình nén có quán tính nhất định không dừng ngay.
    Kiểu Little Boy là kiểu sơ khai nhất mà mình đã nói, hai nửa nhiên liệu hình trục chốt lao vào nhau không tạo thành hình cầu.
    Little Boy dùng 64kg 80% U-235. 12.8 kg U-238 U-234 . Nó gặp nhiều sai lầm. Một là hình dang không phải hình cầu, không nén. Hình chốt ông xỏ nhau là quãng đường di chuyển dài. Thêm nữa, chính các nhà chế súng đã không đạt được yêu cầu 1000m/s mà chỉ đạt 300 m/s (trong khi đó chỉ cần mượn Gấu quả pháo là xong). Vị trí đạt tới hạn cũng sai, khi đó khối thuốc chưa đạt hình cầu, do người ta tham làm 2 nửa xấp xỉ tới hạn. Quãng đường chuyển ***g vào nhau của 2 nửa cỡ 25cm.
    Little Boy còn thiếu nhiều điều kiện như đệm U238 (tamper) sai, tường phản xạ Be (reflector ) không đúng.
    Thật ra, Little Boy chỉ đạt 8-9% nhiên liệu cháy. Việc cải thiện nó đến mức cỡ 20% chỉ cần những giải pháp lúc đó có sẵn. Một là mượn nhà Gấu quả pháo , hay là lấy luôn quả chiến lợi phẩm 90mm của Tiger. Người Mèo không biết làm súng, bắt đầu từ thuốc trởi đi, trong khi đó, những nòng pháo nhẹ bắn đạn 20-30kg đạt 1000m/s lúc đó được sản xuất hàng loạt quăng đầy chiến trường, đủ để bom đạt hiệu suất 15%. Nếu thửa đàng hoàng, thì dễ dàng có double gun bắn 2 đạn vào nhau 3000 m/s. Chỉ cần như thế là đạt hiệu suất 20% thậm chí hơn nữa với khối lượng cỡ 4 tấn. Đây là chỉ sử dụng các phép tĩnh dở hơi ăn cám lợn của chính nhà Mèo.
    http://nuclearweaponarchive.org/Nwfaq/Nfaq4-1.html
    Nếu cải tiến hơn nữa, người ta làm đạn có chuôi U238 , đạn bia hình bán cầu, để chúng nén vào nhau thật khoẻ, thì hiệu suất còn cao nữa. Thông thường, khi làm nén, để sức mạnh đạt lớn nhất thì người ta làm hai nửa hơi dài hơn hình cầu và tổng bé hơn tới hạn không nén chút. Như thế, tới hạn xảy ra khi quá trình nén đang mạnh nhất, tiến trình nén, tức quán tính của đạn hay cầu nén, không thể kết thúc ngay được, vãn gia tăng điều kiện tới hạn, điều này làm phản ứng duy trì lâu hơn . Tất nhiên thêm nữa là cấu tạo các bức tường Be và U238, sẽ cho một quả bom kiểu súng tốt..
    Súng đạn nhà Mèo
    Bạn thử tính, một quả pháo nặng 20-30kg bắn 300m/s là gì ? Bò lăn ra cười, ngày nay đó là một quả súng cối yếu đuối, thế mà lại đem làm đạn hạt nhân !!!! Ngày đó, loại súng như thế hơn chức làm súng cối chút, nhưng cũng là hàng đại trà. Cỡ 2 tấn như Tiger hay T-43 (dĩ nhiên chỉ tính nòng) cũng đạt 1000m/s và 10-20 kg đạn, đủ cho yêu cầu của các nhà vật lý bên Mèo, cho phép Little Boy đạt 15-20%. Còn ISU 122 thì đạn 25kg đạt 1000m/s. Nghĩa là bác Mèo chả cần nghiên cứu thiết kế gì, cứ lấy hàng chợ sản xuất lớn nhà người ta về là gấp 3 hàng thửa nhà bác.
    Mình nghĩa rằng, đem một khẩu pháo chống tăng lên máy bay khá bát p hợp lý. vậy ta phóng to quả Panzerfaust Đức hay lựu đạn chống tăng PG44 Liên Xô lên. Dùng RDX đi, lúc đó rất nhiều. Làm một cái nón uran mỏng độ 1,5-2mm, đường kính 50mm, góc mở 90 độ như B40, hay thôi độ 60 độ cho cổ kính mà không cần trạm truyền nổ phức tạp. Hén, có ngay quả đạn xuyên tăng 2km/s nặng 20kg.
    https://www.llnl.gov/str/Baum.html
    [​IMG]
  7. moonplayer

    moonplayer Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/06/2006
    Bài viết:
    340
    Đã được thích:
    0

    Cám ơn bác , tuyệt đối tán thành bác về chủ đề này, và nhiều chủ đề khác. tim hiểu và bàn luận cũng là cách tốt cho anh em kỹ sư và anh em chuyên ngành ktqs.
    Thân ái và quyết thắng
  8. huyphuc1981_nb

    huyphuc1981_nb Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    05/05/2002
    Bài viết:
    4.356
    Đã được thích:
    165
    http://nuclearweaponarchive.org/Nwfaq/Nfaq4-1.html
    http://www.fas.org/nuke/intro/nuke/design.htm
    Ở trên các link này, đều có ý kiến chung nhau để giải thích làm sao mà không dùng kiểu súng, gun type cho bom A nữa. Ý kiến đó đều là, thời gian phản ứng này này này, vận tốc đạn bia này này này, như vậy chỉ này này này phản ứng trước khi phản ứng dừng, và như thế là không nên dùng gun type. hài hước, chính trong cái link ấy nói
    Second, gun assembly is slow. Since it desirable to keep the weight and length of the weapon down, practical insertion velocities are limited to velocities below 1000 m/sec (usually far below). The diameter of a core is on the order of 15 cm, so the insertion time must be at least a 150 microseconds or so
    ..........
    In Little Boy a critical configuration was reached when the projectile and target were still 25 cm apart. The insertion velocity was 300 m/sec, giving an overall insertion time of 1.35 milliseconds.

    Như vậy, ấy là do không đạt 1000m/s. Và thế là bò ra cười
    sao người Mèo không tậu khẩu 122mm của ISU hay khẩu 88 mm của Tiger. Cả hai cái nòng đều không đến 2 tấn, bắn đạn 10-30 kg đi 1000m/s, đủ để Little Boy không mang tiếng là thất bại. Ở đây mình sẽ trình bầy tại sao hàng thửa nhà mèo không bằng hàng chợ Lin với Le, Xít với Hít. Thật ra thì cái đám pháo tăng ấy chỉ vì tuổi thọ tính theo phát bắn mà không đưa lực đẩy mạnh lên, chứ còn chúng tăng được thoả thích.
    Thật ra, kiểu súng, đặc biệt là 2 súng đối đầu hay nhiều súng hội tụ, là một phương án tốt cho vụ nổ phân rã, nếu như không tính đến khối lượng vũ khí. Cả hai quả bom đang nói đến đều cũng không tính đến khối lượng vũ khí.
    Nguyên nhân là tác dụng của vỏ phản xạ Be. ví dụ khi không nén, lượng tới hạn của U235 hình cầu là 56kg, nếu như bọc nó trong vỏ Be dầy, thì chỉ còn 15. Pluton 239 là 11-5. Như vậy, khi bắn 2 đạn đâm nhau trong lòng một vỏ Be mà trước các đạn không có, có thể đạt vận tốc hồi WW2 là 2km/s và khối lượng vượt tới hạn đến 3-4 lần.
    Thêm nữa, việc dừng phản ứng là một bài toán phức tạp, chứ không như các đoạn các bác fas mô tả. Mà mục tiêu của các bác fas chỉ là bênh vực cái khẩu pháo bắn cái cối U235 80% quá yếu ở Hirosima.
    Về sau này, bên Nga, việc thiết kế gun type là một môn khoa học phức tạp, vì nó làm ngòi tuyệt vời, chìa khoá của việc sử dụng Li6-D2 khối lượng không hạn chế. Cái liều định hướng thật ra không được dùng trong thực tế, vì khi làm bom to nó không bằng cầu nén, còn khi làm ngòi bom H thì nó lại bẩn.
    Súng pháo hiện đại hình thành nửa sau tl19 chủ yếu ở Nga và Đức, nên cái hiệu suất của Little Boy mới khổ sở thế. Súng pháo thì có nhiều loại, ở đây, mình chỉ đề cập đến thuốc.
    Châu Âu thay thuốc nổ đen vào 188x, 189x. Sau đó, Pháo Đức áp dụng khoa học cái thuốc súng hiện đại. Còn cái cor***e nhà Mèo thật ra là thuốc súng đẳng cổ ngang thuốc nổ đen, chỉ hơn là không có khói. Nhiều bạn nói tỷ lệ năng lượng của Cor***e không tồi . À, trong súng pháo người ta không cần thứ đó vì thuốc súng chỉ chiếm phần nhỏ. Đạn AK nặng 16 gram, đầu đạn 8 gram, chỉ chứa 1,65 gram thuốc. Nếu như không chê thuốc nổ đen nhiều khói thì nhét vào 6 gram thuốc và vẫn đủ năng lượng.
    Thuốc nổ đen là loại thuốc dùng đồ thị tới hạn. Tức là, tốc độ cháy của nó đạt cực đại và không thay đổi gì nhiều theo điều kiện bắn. Như vậy, súng ngắn nòng dài 5 cm cũng có tốc độ cháy như pháo nòng dài 10 mét. Khi dùng làm pháo, áp suất tăng vọt lên trong 5 cm đầu rồi giảm đi nhanh chóng, nòng không đều và không thể làm nòng dài bắn đạn xuyên 1000m/s, vì có dài thuốc cũng hết rồi.
    Khi không dùng đồ thị tới hạn, tốc độ cháy của thuốc súng tỷ lệ thuận với nhiệt độ, áp suất và tổng diện tích bề mặt các viên thuốc. Khi nhiệt độ áp suất quá lớn thì nó tới hạn. Để tránh né việc giảm diện tích bề mặt viên thuốc khi cháy, người ta làm nó hình trụ rỗng cho pháo và dẹt cho súng nhỏ. Nhưng khâu khó nhất là có loại thuốc viên bền, không vỡ trong phát bắn. Thêm nữa, phải là những thuốc nổ không lan đám nổ vào sâu mới không làm viên thuốc cháy từ trong ra. Vì vậy, thuốc súng hiện đại có nòng cốt là những thuốc nổ yếu như nitro-cenlluloz, TNT...
    Mỗi một loại thuốc sau khi được điều chế về mặt hoá học sẽ được gia công hình học thành nhiều loại thuốc cho từng loại súng có thời gian đạn bay trong nòng khác nhau. Do đó, mỗi loiaj thuốc không có những cái tên lừng danh như cor***e, mà là một dãy ký hiệu xấu bẩn. Cùng chất hoá học đó, nếu lấy thuốc súng ngắn dùng cho pháo là vỡ nòng.
    Vì vậy, áp suất mới đồng đều trong nòng dài và có đạn 1000m/s. Sau WW2, Mèo cũng có hình trụ rỗng, cũng bỏ cor***e.... nhưng lúc đó Hirosima nổ rồi. Cor***e trông như rắn, nhưng là thuốc nổ dẻo, cháy từ trong ra, nó không điều khiển được tốc độ cháy, nhồi nhiều thì vỡ nòng, làm nòng to thì nặng, làm nòng dài thì vô ích.
    [​IMG]
    Điều này cho thấy rằng, dù Mèo có gặp may, vợt được một giỏ bác học chạy loạn, thì vẫn thiếu nhiều thứ để có bom tốt. Thật ra, Little Boy có súng đạn làm bằng vật liệu cực tốt, có cả gốm quý hiếm thời đó, nhưng chỉ là cái nòng và thuốc Longtom. Longtom là loiaj lựu pháp cổ đại Mèo nhái của Pháp WW1, mà lực pháo thì 300m/s là sang hồi đó rồi.
  9. huyphuc1981_nb

    huyphuc1981_nb Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    05/05/2002
    Bài viết:
    4.356
    Đã được thích:
    165
    http://nuclearweaponarchive.org/Nwfaq/Nfaq4-1.html
    http://www.fas.org/nuke/intro/nuke/design.htm
    Ở trên các link này, đều có ý kiến chung nhau để giải thích làm sao mà không dùng kiểu súng, gun type cho bom A nữa. Ý kiến đó đều là, thời gian phản ứng này này này, vận tốc đạn bia này này này, như vậy chỉ này này này phản ứng trước khi phản ứng dừng, và như thế là không nên dùng gun type. hài hước, chính trong cái link ấy nói
    Second, gun assembly is slow. Since it desirable to keep the weight and length of the weapon down, practical insertion velocities are limited to velocities below 1000 m/sec (usually far below). The diameter of a core is on the order of 15 cm, so the insertion time must be at least a 150 microseconds or so
    ..........
    In Little Boy a critical configuration was reached when the projectile and target were still 25 cm apart. The insertion velocity was 300 m/sec, giving an overall insertion time of 1.35 milliseconds.

    Như vậy, ấy là do không đạt 1000m/s. Và thế là bò ra cười
    sao người Mèo không tậu khẩu 122mm của ISU hay khẩu 88 mm của Tiger. Cả hai cái nòng đều không đến 2 tấn, bắn đạn 10-30 kg đi 1000m/s, đủ để Little Boy không mang tiếng là thất bại. Ở đây mình sẽ trình bầy tại sao hàng thửa nhà mèo không bằng hàng chợ Lin với Le, Xít với Hít. Thật ra thì cái đám pháo tăng ấy chỉ vì tuổi thọ tính theo phát bắn mà không đưa lực đẩy mạnh lên, chứ còn chúng tăng được thoả thích.
    Thật ra, kiểu súng, đặc biệt là 2 súng đối đầu hay nhiều súng hội tụ, là một phương án tốt cho vụ nổ phân rã, nếu như không tính đến khối lượng vũ khí. Cả hai quả bom đang nói đến đều cũng không tính đến khối lượng vũ khí.
    Nguyên nhân là tác dụng của vỏ phản xạ Be. ví dụ khi không nén, lượng tới hạn của U235 hình cầu là 56kg, nếu như bọc nó trong vỏ Be dầy, thì chỉ còn 15. Pluton 239 là 11-5. Như vậy, khi bắn 2 đạn đâm nhau trong lòng một vỏ Be mà trước các đạn không có, có thể đạt vận tốc hồi WW2 là 2km/s và khối lượng vượt tới hạn đến 3-4 lần.
    Thêm nữa, việc dừng phản ứng là một bài toán phức tạp, chứ không như các đoạn các bác fas mô tả. Mà mục tiêu của các bác fas chỉ là bênh vực cái khẩu pháo bắn cái cối U235 80% quá yếu ở Hirosima.
    Về sau này, bên Nga, việc thiết kế gun type là một môn khoa học phức tạp, vì nó làm ngòi tuyệt vời, chìa khoá của việc sử dụng Li6-D2 khối lượng không hạn chế. Cái liều định hướng thật ra không được dùng trong thực tế, vì khi làm bom to nó không bằng cầu nén, còn khi làm ngòi bom H thì nó lại bẩn.
    Súng pháo hiện đại hình thành nửa sau tl19 chủ yếu ở Nga và Đức, nên cái hiệu suất của Little Boy mới khổ sở thế. Súng pháo thì có nhiều loại, ở đây, mình chỉ đề cập đến thuốc.
    Châu Âu thay thuốc nổ đen vào 188x, 189x. Sau đó, Pháo Đức áp dụng khoa học cái thuốc súng hiện đại. Còn cái cor***e nhà Mèo thật ra là thuốc súng đẳng cổ ngang thuốc nổ đen, chỉ hơn là không có khói. Nhiều bạn nói tỷ lệ năng lượng của Cor***e không tồi . À, trong súng pháo người ta không cần thứ đó vì thuốc súng chỉ chiếm phần nhỏ. Đạn AK nặng 16 gram, đầu đạn 8 gram, chỉ chứa 1,65 gram thuốc. Nếu như không chê thuốc nổ đen nhiều khói thì nhét vào 6 gram thuốc và vẫn đủ năng lượng.
    Thuốc nổ đen là loại thuốc dùng đồ thị tới hạn. Tức là, tốc độ cháy của nó đạt cực đại và không thay đổi gì nhiều theo điều kiện bắn. Như vậy, súng ngắn nòng dài 5 cm cũng có tốc độ cháy như pháo nòng dài 10 mét. Khi dùng làm pháo, áp suất tăng vọt lên trong 5 cm đầu rồi giảm đi nhanh chóng, nòng không đều và không thể làm nòng dài bắn đạn xuyên 1000m/s, vì có dài thuốc cũng hết rồi.
    Khi không dùng đồ thị tới hạn, tốc độ cháy của thuốc súng tỷ lệ thuận với nhiệt độ, áp suất và tổng diện tích bề mặt các viên thuốc. Khi nhiệt độ áp suất quá lớn thì nó tới hạn. Để tránh né việc giảm diện tích bề mặt viên thuốc khi cháy, người ta làm nó hình trụ rỗng cho pháo và dẹt cho súng nhỏ. Nhưng khâu khó nhất là có loại thuốc viên bền, không vỡ trong phát bắn. Thêm nữa, phải là những thuốc nổ không lan đám nổ vào sâu mới không làm viên thuốc cháy từ trong ra. Vì vậy, thuốc súng hiện đại có nòng cốt là những thuốc nổ yếu như nitro-cenlluloz, TNT...
    Mỗi một loại thuốc sau khi được điều chế về mặt hoá học sẽ được gia công hình học thành nhiều loại thuốc cho từng loại súng có thời gian đạn bay trong nòng khác nhau. Do đó, mỗi loiaj thuốc không có những cái tên lừng danh như cor***e, mà là một dãy ký hiệu xấu bẩn. Cùng chất hoá học đó, nếu lấy thuốc súng ngắn dùng cho pháo là vỡ nòng.
    Vì vậy, áp suất mới đồng đều trong nòng dài và có đạn 1000m/s. Sau WW2, Mèo cũng có hình trụ rỗng, cũng bỏ cor***e.... nhưng lúc đó Hirosima nổ rồi. Cor***e trông như rắn, nhưng là thuốc nổ dẻo, cháy từ trong ra, nó không điều khiển được tốc độ cháy, nhồi nhiều thì vỡ nòng, làm nòng to thì nặng, làm nòng dài thì vô ích.
    [​IMG]
    Điều này cho thấy rằng, dù Mèo có gặp may, vợt được một giỏ bác học chạy loạn, thì vẫn thiếu nhiều thứ để có bom tốt. Thật ra, Little Boy có súng đạn làm bằng vật liệu cực tốt, có cả gốm quý hiếm thời đó, nhưng chỉ là cái nòng và thuốc Longtom. Longtom là loiaj lựu pháp cổ đại Mèo nhái của Pháp WW1, mà lực pháo thì 300m/s là sang hồi đó rồi.
  10. huyphuc1981_nb

    huyphuc1981_nb Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    05/05/2002
    Bài viết:
    4.356
    Đã được thích:
    165
    http://nuclearweaponarchive.org/Nwfaq/Nfaq4-1.html
    http://www.fas.org/nuke/intro/nuke/design.htm
    Ở trên các link này, đều có ý kiến chung nhau để giải thích làm sao mà không dùng kiểu súng, gun type cho bom A nữa. Ý kiến đó đều là, thời gian phản ứng này này này, vận tốc đạn bia này này này, như vậy chỉ này này này phản ứng trước khi phản ứng dừng, và như thế là không nên dùng gun type. hài hước, chính trong cái link ấy nói
    Second, gun assembly is slow. Since it desirable to keep the weight and length of the weapon down, practical insertion velocities are limited to velocities below 1000 m/sec (usually far below). The diameter of a core is on the order of 15 cm, so the insertion time must be at least a 150 microseconds or so
    ..........
    In Little Boy a critical configuration was reached when the projectile and target were still 25 cm apart. The insertion velocity was 300 m/sec, giving an overall insertion time of 1.35 milliseconds.

    Như vậy, ấy là do không đạt 1000m/s. Và thế là bò ra cười
    sao người Mèo không tậu khẩu 122mm của ISU hay khẩu 88 mm của Tiger. Cả hai cái nòng đều không đến 2 tấn, bắn đạn 10-30 kg đi 1000m/s, đủ để Little Boy không mang tiếng là thất bại. Ở đây mình sẽ trình bầy tại sao hàng thửa nhà mèo không bằng hàng chợ Lin với Le, Xít với Hít. Thật ra thì cái đám pháo tăng ấy chỉ vì tuổi thọ tính theo phát bắn mà không đưa lực đẩy mạnh lên, chứ còn chúng tăng được thoả thích.
    Thật ra, kiểu súng, đặc biệt là 2 súng đối đầu hay nhiều súng hội tụ, là một phương án tốt cho vụ nổ phân rã, nếu như không tính đến khối lượng vũ khí. Cả hai quả bom đang nói đến đều cũng không tính đến khối lượng vũ khí.
    Nguyên nhân là tác dụng của vỏ phản xạ Be. ví dụ khi không nén, lượng tới hạn của U235 hình cầu là 56kg, nếu như bọc nó trong vỏ Be dầy, thì chỉ còn 15. Pluton 239 là 11-5. Như vậy, khi bắn 2 đạn đâm nhau trong lòng một vỏ Be mà trước các đạn không có, có thể đạt vận tốc hồi WW2 là 2km/s và khối lượng vượt tới hạn đến 3-4 lần.
    Thêm nữa, việc dừng phản ứng là một bài toán phức tạp, chứ không như các đoạn các bác fas mô tả. Mà mục tiêu của các bác fas chỉ là bênh vực cái khẩu pháo bắn cái cối U235 80% quá yếu ở Hirosima.
    Về sau này, bên Nga, việc thiết kế gun type là một môn khoa học phức tạp, vì nó làm ngòi tuyệt vời, chìa khoá của việc sử dụng Li6-D2 khối lượng không hạn chế. Cái liều định hướng thật ra không được dùng trong thực tế, vì khi làm bom to nó không bằng cầu nén, còn khi làm ngòi bom H thì nó lại bẩn.
    Súng pháo hiện đại hình thành nửa sau tl19 chủ yếu ở Nga và Đức, nên cái hiệu suất của Little Boy mới khổ sở thế. Súng pháo thì có nhiều loại, ở đây, mình chỉ đề cập đến thuốc.
    Châu Âu thay thuốc nổ đen vào 188x, 189x. Sau đó, Pháo Đức áp dụng khoa học cái thuốc súng hiện đại. Còn cái cor***e nhà Mèo thật ra là thuốc súng đẳng cổ ngang thuốc nổ đen, chỉ hơn là không có khói. Nhiều bạn nói tỷ lệ năng lượng của Cor***e không tồi . À, trong súng pháo người ta không cần thứ đó vì thuốc súng chỉ chiếm phần nhỏ. Đạn AK nặng 16 gram, đầu đạn 8 gram, chỉ chứa 1,65 gram thuốc. Nếu như không chê thuốc nổ đen nhiều khói thì nhét vào 6 gram thuốc và vẫn đủ năng lượng.
    Thuốc nổ đen là loại thuốc dùng đồ thị tới hạn. Tức là, tốc độ cháy của nó đạt cực đại và không thay đổi gì nhiều theo điều kiện bắn. Như vậy, súng ngắn nòng dài 5 cm cũng có tốc độ cháy như pháo nòng dài 10 mét. Khi dùng làm pháo, áp suất tăng vọt lên trong 5 cm đầu rồi giảm đi nhanh chóng, nòng không đều và không thể làm nòng dài bắn đạn xuyên 1000m/s, vì có dài thuốc cũng hết rồi.
    Khi không dùng đồ thị tới hạn, tốc độ cháy của thuốc súng tỷ lệ thuận với nhiệt độ, áp suất và tổng diện tích bề mặt các viên thuốc. Khi nhiệt độ áp suất quá lớn thì nó tới hạn. Để tránh né việc giảm diện tích bề mặt viên thuốc khi cháy, người ta làm nó hình trụ rỗng cho pháo và dẹt cho súng nhỏ. Nhưng khâu khó nhất là có loại thuốc viên bền, không vỡ trong phát bắn. Thêm nữa, phải là những thuốc nổ không lan đám nổ vào sâu mới không làm viên thuốc cháy từ trong ra. Vì vậy, thuốc súng hiện đại có nòng cốt là những thuốc nổ yếu như nitro-cenlluloz, TNT...
    Mỗi một loại thuốc sau khi được điều chế về mặt hoá học sẽ được gia công hình học thành nhiều loại thuốc cho từng loại súng có thời gian đạn bay trong nòng khác nhau. Do đó, mỗi loiaj thuốc không có những cái tên lừng danh như cor***e, mà là một dãy ký hiệu xấu bẩn. Cùng chất hoá học đó, nếu lấy thuốc súng ngắn dùng cho pháo là vỡ nòng.
    Vì vậy, áp suất mới đồng đều trong nòng dài và có đạn 1000m/s. Sau WW2, Mèo cũng có hình trụ rỗng, cũng bỏ cor***e.... nhưng lúc đó Hirosima nổ rồi. Cor***e trông như rắn, nhưng là thuốc nổ dẻo, cháy từ trong ra, nó không điều khiển được tốc độ cháy, nhồi nhiều thì vỡ nòng, làm nòng to thì nặng, làm nòng dài thì vô ích.
    [​IMG]
    Điều này cho thấy rằng, dù Mèo có gặp may, vợt được một giỏ bác học chạy loạn, thì vẫn thiếu nhiều thứ để có bom tốt. Thật ra, Little Boy có súng đạn làm bằng vật liệu cực tốt, có cả gốm quý hiếm thời đó, nhưng chỉ là cái nòng và thuốc Longtom. Longtom là loiaj lựu pháp cổ đại Mèo nhái của Pháp WW1, mà lực pháo thì 300m/s là sang hồi đó rồi.

Chia sẻ trang này