1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Chán đời...Phải theo con đường mà mình ko thích ~~

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi lantuhn, 30/09/2009.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. hollowheart

    hollowheart Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/05/2009
    Bài viết:
    304
    Đã được thích:
    0
    Ồ! bạn có hiểu nguyên nhân này không cội nguồn của nó là đâu?
    sự vị kỉ và vị nhân sinh va chạm nhau đến cực đỉnh, mâu thuẫn này thúc ép bạn nói ra: đời là bể khổ.....đây là sai làm vì không có khổ gì hết. nó là một dấu hiệu cho ngã rẽ.
    tại ngã rẽ này. bạn chọn 1 trong 2 con đuờng
    Thứ nhất: vị nhân sinh. bạn sẽ sống cho ba mẹ mình- bạn là đứa con hiếu thảo. bạn bè nể nan...xyz,abc..nhưng ngược lại phần trong bạn sẽ chết. một phần đó là tự do, cái tôi. rồi theo năm tháng bạn sẽ chọn nó làm hành trình và quên đi cái ngã. bạn sẽ tìm thấy một mục đích sống cho 1 con đường mới nhưng những viên đá lót không phải bạn đặt. bạn sẽ tìm thấy lí do rằng: cũng may mà hồi đó mình chọn ngành này. bạn sẽ thích nghi sớm.
    Thứ hai: Vị kỉ. bạn chon mình không tiếp tục theo it gì hết. bây giờ phần im lăng của lúc xưa trổi dây. "nó manh mẽ và tôi cảm nhận rất rõ. nếu tôi chọn nó tôi sẽ có được sự tư do trong tâm hồn, tôi sẽ làm gì mình thích. tôi sẽ cầm bánh lái con tàu, tôi sẽ đặt miếng lát con đường nào mà tôi đi. Tôi tôn thờ cái tôi và tư do. chính trong điều này sẽ có hạnh phúc trong tôi. Nhưng mọi người sẽ nói tôi này nọ, ba mẹ thất vọng, bạn bè không còn chung tầm nhìn...đó là cái giá phải trả cho cái tôi. Không Rẻ tí nào hết." Trong sự vị kỉ. bạn hỏi ý kiến ai về bạn là sai lầm hết. Chỉ có quyết định và không bao giớ hối tiếc. chỉ có hôm nay là tồn tại. quá khứ và tưng lai là điều rất xa.
    Khi bạn chọn,rất nhiều cảm xúc sẽ trổi dậy, sợ hãi, lo âu..tất cả là một nồi lẩu thập cẩm. Mình đã chọn vị kỉ- nếu bạn chọn vị kỉ- xin chia sẽ đoạn tình cảm này. mình đang có 1 tầm nhìn mới. sự mạnh mẽ và kiểm soát cãm xúc.Có đức tin và rõ ràng. lúc này bạn cũng sẽ phục vụ cho bạn đạt tới 1 cách tối thượng. Bạn sẽ thấy mình đang sống bằng chính bạn- chứ không phải ai khác.
    Khi đi theo vị kỉ. có một câu tôi luôn tâm niệm:
    " Thành công thì chẳng cần phải biện bạch
    Thất bại cũng chẳng còn gì để biện bạch"
    Xin tặng bạn.
    SAu khi đọc những dòng này, bạn có tầm nhìn rộng hơn. Chọn đi, khi họng súng thời gian đang kê ngay thái dương. tôi không bắt bạn phải đi đường nào. Tôi chỉ đưa bạn một khẩu Rulo và một quyền chọn.
  2. nobitavotoi

    nobitavotoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/03/2008
    Bài viết:
    347
    Đã được thích:
    1
    Có cái này bạn lên lường trước. Nếu bạn tiếp tục theo học IT thì liệu bạn còn đủ quyết tâm và đảm bảo sẽ không vì chán nản mà duy trì kết quả học tập không? Nếu làm được điều đó thì hãy cố nốt đi. Chỉ sợ bạn chọn cố nốt mà vẫn chán thì kết quả sẽ tồi đi, càng phải học lâu hơn. Đừng đi vào vết xe đổ của tôi bây giờ.
    Tôi bây giờ muốn chọn thì cũng muộn rồi. Tất cả đã an bài. Sai lầm của tôi là không thể sửa. Bóng tối cuộc đời bắt đầu đến rồi đây...
  3. lantuhn

    lantuhn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/06/2007
    Bài viết:
    423
    Đã được thích:
    0
    Em hiểu ý chị...em xin cảm ơn về lời khuyên của chị..chị nói cũng rất có lý, làm đc như chị thì mọi chuyện sẽ tốt đẹp hơn trong tương lai khi mà mình có 1 cái nghề phòng thân và tự do theo đuổi 1 cái nghề khác mà mình yêu thích. Nhưng em chỉ sợ em ko còn đủ động lực để học nốt ngành IT nữa, em sợ rằng mình sẽ bị trượt dốc trong vũng lầy IT mà ko có cơ hội thoát ra,. Tuy nhiên em sẽ xem xét tới khả năng cố gắng của mình để học nốt ngành IT. Lời khuyên của chị rất hay, em sẽ suy nghĩ kĩ hơn về chuyện này.
  4. lantuhn

    lantuhn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/06/2007
    Bài viết:
    423
    Đã được thích:
    0
    Uhm...mình hiểu cảm giác của bạn mà...còn j đau khổ hơn khi bóng đen cuộc đời đã ập đến...Hazza...Mình chưa đến mức bế tắc như bạn, nhưng nếu mình ko quyết định nhanh thì nguy cơ đi vào vết xe đổ, bế tắc cuộc đời là rất cao. Mình đang phải cố suy nghĩ để đưa ra đc quyết định. Mình dù sao vẫn có lợi thế, có nhiều cơ hội hơn bạn vì mình ít tuổi hơn bạn.
    Bạn hãy lạc quan lên một chút...ông zời chắc sẽ cho bạn một lối thoát thôi...~~!
  5. lantuhn

    lantuhn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/06/2007
    Bài viết:
    423
    Đã được thích:
    0
    cảm ơn Câu nói mà bạn tặng tôi...bạn đã phân tích rất rõ hai con đường giúp mình, mình sẽ phải suy nghĩ thật kĩ để chọn 1 trong 2 con đường đó. Mình cần thời gian suy nghĩ kì hơn bạn ạ!
  6. lantuhn

    lantuhn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/06/2007
    Bài viết:
    423
    Đã được thích:
    0
    Uhm...mình cũng đã lưu ý đến khả năng này

    Được lantuhn sửa chữa / chuyển vào 11:36 ngày 01/10/2009
  7. lantuhn

    lantuhn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/06/2007
    Bài viết:
    423
    Đã được thích:
    0
    Uhm...mình cũng đã lưu ý đến khả năng này

    Được lantuhn sửa chữa / chuyển vào 11:39 ngày 01/10/2009
  8. pipidanngo

    pipidanngo Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    16/06/2007
    Bài viết:
    229
    Đã được thích:
    0
    MÌnh không dám khuyên bạn nên làm thế này hay thế khác vì sự nghiệp cũng là một phần của cuộc đời bạn nữa. Bởi thế bạn phải là người quyết định (không phải bố mẹ hay ai khác).Nhưng mình cũng không cho rằng đi theo hoài bão lý tưởng của minh là vị kỷ. Bố mẹ có thể chỉ đường dẫn lối cho bạn nhưng không thể theo bạn đến hết cuộc đời. Bản thân bạn phải hiểu rõ hơn cái gì phù hợp với mình vì điều tốt cho bạn chưa chắc đã phù hợp với bạn. Và điều tốt với người này chưa hẳn tốt cho người kia. MÌnh nghĩ người ta có thế sống một vài năm với thứ mình không thích nhưng không thể sống cả đời với nó. Vậy khi bạn quá chán nản và không còn muốn theo đuổi IT nữa nhưng cũng lại quá nhiều tuổi, liệu có còn nghị lực và đam mê của tuổi trẻ mà chuyển hướng hay không? Vẫn biết không bao giờ muộn để bắt đầu lại từ đầu nhưng...Lúc đó bố mẹ có thể làm gì hay sự chán nản của bạn lại làm cho bố mẹ buồn hơn? Có lẽ chị gì ở trên nói đúng là bạn nên học hết chương trình (nếu bạn gần tốt nghiệp) để có một nghề trong tay rồi tiếp tục theo đuổi cái mình thích. Mình biết một số người cũng học như thế.
    Mình thì không có dũng khí để theo đuổi cái mình không thích. Mình bỏ học Ngoại Thương khi vừa hết kỳ một năm thứ nhất. Rồi bây giờ mình học hai ngành mình yêu thích mà nhiều người cho là dở hơi và không có tương lai. Nhưng đó là đam mê của mình và mình nghĩ nếu tin một điều gì đó, đam mê một điều gì đó và tất nhiên phải có cơ sở (người ta đâu có sống chỉ bằng niềm tin) là mình có khả năng trong ngành đó, thì cứ mạnh mẽ mà đi theo. Bạn thử phân tích xem, bạn có thực sự có khả năng trong ngành mà bạn yêu thích? Viết ra giấy những mặt lợi mặt hại trước đã... Mình đã bị stress trong một thời gian dài vì lựa chọn nghề nghiệp, rồi nói chuyện thẳng thắn với mẹ (mẹ lúc nào cũng bảo con gái học kinh tế cho nhàn). Cuối cùng mẹ cũng đồng ý với lựa chọn của mình(một cách vui vẻ) tất nhiên là sau nhiều tranh luận.
    Chúc bạn tìm được lựa chọn đúng đắn nhất. Tặng bạn bài hát này:
    http://www.youtube.com/watch?v=CxIN79n4jVo
  9. 8kenshin

    8kenshin Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/08/2009
    Bài viết:
    370
    Đã được thích:
    0
    ô hô thương thay, đáng tiếc thay nhân tài ko dc trọng dụng, gia đình & xã hội cưỡng ép bắt đâm đầu vào bui rậm....kịch bản này nghe quen quá nhể...đạo diễn Bùi Thạc Chuyên đâu?? đưa lên màn ảnh nước nhà ngay, bức xúc quá......
  10. nobitavotoi

    nobitavotoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/03/2008
    Bài viết:
    347
    Đã được thích:
    1
    Great! Đó là điều tôi không bằng bạn. Tôi đã không dám từ bỏ vì sợ bố mẹ không thể tiếp tục lo nổi cho mình nếu mình làm lại, khi mà nhà nghèo, lại thêm một đứa em ăn học... Đến bây giờ khi tôi đã có thể đi làm thêm bằng lĩnh vực sở trường, tự trang trải tiền nong của mình thì cũng đã muộn. Tuổi tác có lẽ không cho phép tôi bắt đầu lại một lần nữa. Vài ngày nữa là chạm mốc 24 rồi...
    Nhưng tôi không tin tôi sẽ chìm. Dù bây giờ đứt gánh giữa đường thì tôi vẫn còn điểm mạnh của tôi, tôi vẫn có thể tự lo cho bản thân được. Chỉ có điều tôi đau vì tuổi trẻ đã đang và sẽ trôi qua trong dằn vặt, ức chế, muộn phiền, ko có trọn một ngày vui...

Chia sẻ trang này