1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

chân dung & tự thoại .

Chủ đề trong 'Quán trọ Zimbabwe' bởi anhdialan, 06/07/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. luuthuy

    luuthuy Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/06/2002
    Bài viết:
    2.109
    Đã được thích:
    1
    Chào anhdialan, rượu bất khả ép, ép bất khả từ. Chúng ta là kẻ tri kỉ, sao nỡ ép nhau.
    giọtnắngđêm có cái lý của giotnangdem, anhdialan có lý riêng. Luuthuy thì chỉ có thể viết dăm ba dòng theo suy nghĩ của mình. Đâu có ý gì là bắt anhdialan viết về mục đích như mình.
    Tri thức con người đâu phải là có biên giới. Mở cửa học hỏi, học quá khứ và hiện tại. Học lẫn nhau, học tập thói quen và văn minh của một dân tộc là điều hay chứ.
    VN chịu nhiều ảnh hưởng của TQ, thế nên nhiều điển tích được trích dẫn từ đó. Nhưng chúng ta chưa bao giờ là người TQ cả. Chúng ta là một tộc người khác. Vậy xin phép anhdialan hãy cùng nhau trao đổi về nền văn minh thế giới. Xin đừng chỉ dừng lại triết học TQ, vì bản thân nó ko thể là cả bầu trời được.
    Thời kì này là thời kì Đông Tây giao hoà, hai luồng triết học đang hoà vào nhau và bổ sung cho nhau. Chắc chắn rằng mỗi cái sẽ giúp cái kia giải quyết nốt cái yếu của mình. Đừng bao giờ phủ định sạch trơn cái gì, khi mà mình chưa rõ hoặc chưa hiểu hết.
    Vài dòng suy nghĩ, xin phép được anhdialan chỉ giáo.
    Vầng trăng sáng trên biển xa, vầng trăng ngoài đảo xa, còn nghe tiếng ngân nga, giữa lòng ta bao lời ca quê nhà.
  2. anhdialan

    anhdialan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/03/2003
    Bài viết:
    1.314
    Đã được thích:
    0
    luuthuy ạ ! thời gian còn thật nhiều để chúng ta ngồi đàm đạo , nhất là về những triết lý , anhdialan đâu có dừng lại ở tinh hoa trung hoa , chuyện nhân tình thế thái đến bao giờ mới hết được đây ?
    có một câu hỏi tại sao : con người luôn tham vọng về cuộc đời ?
    Luuthuy ! bạn thân mến của tôi ! đó là câu hỏi mà anhdialan chưa trả lời nổi cho chính cuộc đời mình , nhớ ngày trước ai đó trả lời anhdialan rằng : ta là một con người !
    vâng ! tại sao ta là một con người , coi chân ,thiện , mỹ ở trên đời không là chân ,thiện ,mỹ .Góc cạnh nhất trong suy nghĩ anhdialan là ở chỗ này , trong mọi hoàn cảnh bao giờ luuthuy dám hô lớn : có ta trên đời ? thì lúc ấy mới biết lòng nhiệt tình của mình với cuộc sống được bao nhiêu khao khát .
    Vậy đó !anhdialan vào diễn đàn đàn ttvnol này , cũng nhằm mục đích đi tìm câu trả lời cho mình , trải lòng với mọi người tìm bạn , từ khi cảm nhận thế nào là cuộc sống ,cũng đã mười mấy năm rồi , kiến thức thu nhặt được bên ngoài nhiều khi không thật phù hợp với diễn đàn , anhdialan mang trong mình văn hoá chợ , một cái chợ nửa tỉnh ,nửa quê lên nhiều lúc thấy mình thật hàm hồ , không phân biệt đâu ảo ,đâu hư , đâu bạn, đâu thù , ăn nói nhiều lúc xô bồ ,....
    luuthuy & mọi người qua lại đây nếu cảm thấy không vui lòng thì anhdialan xin đóng cửa lều tranh , mai danh ẩn tích ,tìm chỗ khác tu lại cái thân mình ! làm chén này chứ luuthuy ? vì cái gì đây nhỉ ? thôi thì vì hai chữ tu thân vậy !
    sống trên đời đã là chuyện điên rồ, sao còn muốn lên tận trời xanh....
  3. anhdialan

    anhdialan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/03/2003
    Bài viết:
    1.314
    Đã được thích:
    0
    ''''Ta cứ ngỡ xuống trần chơi một chốc
    Nào ngờ đâu ở mãi đến hôm nay''''
    quẩn quanh mãi trên cõi đời ai biết ai hay , mỗi ngày qua , ngộ thêm ra một chút :
    ''''Cố ý trồng hoa, hoa nở muộn
    Vô tâm tiếp liễu, liễu xanh lơ..''''
    cũng chỉ vì không thấu đáo sự đời , để đến hôm nay tâm có chút sầu mà than rằng : sao con người cứ cố tình đánh rơi đi những hạnh phúc nhỏ nhoi của cuộc đời , để chuốc lấy những khổ đau , bất hạnh .
    bao giờ cho đến bao giờ..........?
    sống trên đời đã là chuyện điên rồ,sao còn muốn lên tận trời xanh........
  4. luuthuy

    luuthuy Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/06/2002
    Bài viết:
    2.109
    Đã được thích:
    1
    Sau một ngày làm việc mệt mỏi thì cũng đã đến lúc thả mình một chút trong cuộc sống ảo. Trong tình cảm ảo nhưng luôn ấm áp như tình cảm trong cuộc sống thật.
    Đôi khi tôi cũng có câu hỏi như của anhdialan, cũng giống như nhiều người khác. Ta sống để làm gì?
    Tiền bạc, tình cảm, rốt cuộc thì lúc họp lúc tan thôi. Thế nhưng ta vẫn phải vươn lên, vượt lên trên.
    Tôi có nhớ một câu chuyện.
    Có một kẻ hỡm hĩnh hỏi một nhà khoa học:
    Tại sao chúng ta cứ phải chi tiền để vào các công trình thiên văn học vô ích của ông.
    "Tại vì chúng ta ko phải là những con lợn chỉ biết vục mặt vào máng ăn". Nhà khoa học trả lời
    Chúng ta cũng vậy, chỉ có tri thức sẽ giúp chúng ta có thể vươn lên và sống sao cho xứng đáng là con người.
    Vầng trăng sáng trên biển xa, vầng trăng ngoài đảo xa, còn nghe tiếng ngân nga, giữa lòng ta bao lời ca quê nhà.
  5. anhdialan

    anhdialan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/03/2003
    Bài viết:
    1.314
    Đã được thích:
    0
    Kẻ chợ nói rằng ''''người có học chưa hẳn là đã có văn hoá , & người có văn hoá chưa chắc đã phải là người có học''''
    ngẫm lại mà đúng vậy thay .
    Trên dòng đời bất tật anhdialan đã chứng thực được điều này , không phải đa số đều vậy , chỉ là một con số nhỏ thôi những kẻ cao học lùn văn hoá cũng đủ làm ô uế những học giả chân chính .
    Thủ đoạn - từ đầu tiên dành cho họ là vậy , thủ đoạn từ những nhỏ nhặt nhất của cuộc sống , đến việc lớn nhất của cuộc đời .
    luuthuy ! anhdialan rất tiếc là phải nói ra như vậy , họ làm mất lòng tin của người khác - đáng trách hay đáng thương đây ?
    Với anhdialan thì họ đáng thương một cách thảm hại , sống trên đời không được hả hê tâm trạng , luôn lo lắng về ganh ghé , gầm ghè , nhìn cuộc sống với con mắt nghi kỵ ,tâm không yên lên thể xác mòn héo , bạn không có chân tình , lúc no thì có , lúc khó thì không ..
    Sống trên đời này làm gì ..... tri thức ky cóp được làm gì ... nếu không có văn hoá trong người thì cũng thành vô dụng & tàn hại trong XH loài người mà thôi !
    Mời luuthuy một ly về sự đề cao văn hoá này !
    sống trên đời đã là chuyện điên rồ,sao còn muốn lên tận trời xanh........
  6. luuthuy

    luuthuy Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/06/2002
    Bài viết:
    2.109
    Đã được thích:
    1
    Chào anhdialan, ta tiếp tục nói chuyện nhỉ.
    Mỗi người có một quá trình lớn lên của riêng mình. Từ khi còn là bào thai trong lòng mẹ, rồi sinh ra lớn lên bằng dòng sữa mẹ.
    Năm tháng trôi qua thì cũng là lúc ta đến trường. Nhớ hồi nhỏ, luuthuy chẳng hiểu tại sao phải đi học, bỏ học suốt.
    Về sau được rèn dũa hiểu thế nào là học thì lúc nào cũng tìm thấy niềm vui trong việc học. Từ cái nhỏ nhoi như điểm 10 đầu tiên (luuthuy mãi lớp 3 mới được điểm 10 đó). Những quyển sách mình đã đọc(từ nhỏ luuthuy quen đọc sách rồi), rồi các bài toán ý tưởng mới mình nghĩ ra....
    Việc học lớn lên dần theo năm tháng, nhưng luuthuy luôn tìm ra được niềm vui trong đó.
    Ra nước ngoài giớ đây càng hiểu thêm cái quan trọng của việc học. Có cái học thì ai cũng quý, ai cũng nể trọng. Ko có cái học thì suốt đời chẳng bao giờ ngẩng đầu lên được.
    Vầng trăng sáng trên biển xa, vầng trăng ngoài đảo xa, còn nghe tiếng ngân nga, giữa lòng ta bao lời ca quê nhà.
  7. anhdialan

    anhdialan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/03/2003
    Bài viết:
    1.314
    Đã được thích:
    0
    . Có cái học thì ai cũng quý, ai cũng nể trọng. Ko có cái học thì suốt đời chẳng bao giờ ngẩng đầu lên được.
    con người đã hiện hữu trên cõi đời này ,luôn trải mình trong việc học , luuthuy ạ ! cái học đó theo ta mãi đến ngày trở về cát bụi ,học về cách sống , học về những kiến thức khoa học , học về một cái gì gì đó nữa , đấy con người sống luôn phải thế ,... bản năng sinh tồn bắt người ta phải học.
    Đó là bao hàm của việc học , còn luuthuy muốn nói đến đong đo việc học đó bằng những chứng chỉ để người khác nể trọng , thì thật lòng mà nói , luuthuy nên xem lại cách nghĩ của mình về thành đạt .
    anhdialan theo thiển ý của mình thôi nhá !
    con đường dẫn ta vào đời đâu chỉ có cánh cổng những giảng đường đại học.
    và nhiều người vẫn ngẩng cao đầu sống & thành đạt khi trong tay không có một tấm bằng và chứng chỉ nào .
    anhdialan không phải bao biện cho mình là trong tay chỉ có cái bằng cấp ba, mỗi nhà một cảnh , mỗi người một vẻ , đó hình như là sự phong phú của xã hội .
    tâm sự một chút luuthuy nhá !
    gia đình mình trước đây rất bi đát về cái chữ nghèo , 13 tuổi là khi cảm nhận được cuộc sống ngoài xã hội , vừa học , vừa làm cho hết cái bằng cấp ba , trong thời gian phơi mặt ngoài đường bòn mót từng đồng để chi tiêu cho mình , mới biết rằng trên đời này còn nhiều cảnh đời bi đát hơn mình , khốn khổ hơn mình , vậy nên ! hết cấp ba không dám theo vào giảng đường đại học ( bây giờ mới thấy là mình dại quá ) , đi làm để phụ giúp gia đình , cái trách nhiệm trong con người mình cao quá (bỏ lỡ nhiều cơ hội tốt trong đời ) anhdialan nghĩ rằng mình cứ chính chuyên một nghề , thật tinh xảo , nói hơi chợ một tý là cao thủ trong nghề rồi đến lúc yên ổn mọi bề học cũng không nói là muộn màng gì .Nhưng những gì anhdialan này nghĩ có mấy khi toàn vẹn , đổ dồn sức vào cái này , thì mất cái khác , đến lúc nghề tinh thì những ước mơ ngày trước đã sạn trai mất rồi , than một câu rằng ...tiếc !
    luuthuy à !
    27 năm , tạo được cho mình một thế trong đời bằng năng lực bản thân mình , đang trong thời tụ thế , anhdialan nói rằng rất nhiều con đường dẫn mình vào đời , chọn cái này hay cái khác là do mình , vì mình ( không phải cho một ai khác ).
    tám năm nay theo nghề sửa ôtô , có gì đó gọi trong anhdialan này là thành đạt , mỗi lần đi làm về ,vào ttvnol này cảm thấy tâm trạng mình thoải mái hơn một chút , khi gặp được những người bạn như luuthuy ,luôn luôn lắng nghe , luôn luôn thấu hiểu .
    cách gợi chuyện , và phương phát hỏi của luuthuy có lẽ mình sẽ phải học mất thôi , ... hay& cuốn hút..
    sống trên đời đã là chuyện điên rồ,sao còn muốn lên tận trời xanh........
  8. Oshin

    Oshin Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    04/01/2002
    Bài viết:
    653
    Đã được thích:
    0

    Bác Anhdialan, đọc những dòng vừa rồi, lại kính bác đây ! Chúc bác luôn vui vẻ, yêu đời và được nhiều hạnh phúc.
    Em vẫn còn nợ mấy bài hoa của bác và các bạn.
    Oshin
  9. anhdialan

    anhdialan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/03/2003
    Bài viết:
    1.314
    Đã được thích:
    0
    oshin lại nói quá mất rồi ! hai chữ '''' lần nợ '''' sao nó cứ đuổi đeo người ta mãi vậy , vẫn biết trên đời không ai thoát khỏi nợ lần nhưng anhdialan nghĩ rằng cái nợ lớn nhất của con người là nợ chính bản thân mình , nợ với chính cái ''''tôi'''' của mình ,
    dù sao cũng cảm ơn oshin về tấm thịnh tình của bạn ly này mời bạn đã quá bộ đến lều cỏcủa anhdialan này , sẽ quay trở lại với tôi chứ oshin ?
    mong mở mang nơi bạn nhiều điều về con người !
    sống trên đời đã là chuyện điên rồ,sao còn muốn lên tận trời xanh........
  10. luuthuy

    luuthuy Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/06/2002
    Bài viết:
    2.109
    Đã được thích:
    1
    Chào anhdialan, luuthuy này quả thực ko dám nhận lời khen của anhdialan. Luuthuy chỉ dám viết theo những gì mình suy nghĩ, theo những gì mà mình cảm nhận được thôi.
    Tri kì gặp nhau, lời chưa nói mà ý đã rõ. Chắc điều này anhdialan hiểu. Đành rằng chúng ta có thể khác nhau trong suy nghĩ ở các nơi khác, nhưng trong cái lều cỏ dựng ở một góc Quán trọ này thì có lẽ chúng ta đang rất hiểu nhau đó.
    Quay lại lời nói của anhdialan, thấy anhdialan cũng đã dốc bầu tâm sự thì luuthuy cũng xin có đôi ba lời bộc bạch.
    Luuthuy còn trẻ người, tuổi nhỏ thì gia đình cũng nhờ công mẹ tần tảo vun vén nên chưa biết thế nào là đói khổ.
    Luuthuy lớn lên, trong cuộc sống gia đình có thể nói là tương đối đầy đủ (cơm ăn ba bữa chứ chưa dám nói là xa hoa) với bạn bè. Nhưng ko thể vì thế mà luuthuy khinh người nghèo, lại càng không dám nói là khinh người vì hoàn cảnh mà ko được như mình. Bố mẹ luuthuy chưa ép luuthuy đi làm việc cả. Nhưng có những lúc lớp 6,7 luuthuy đã xách bơm xe ra đầu đường, luuthuy đi bơm xe và đã biết rằng giá trị của đồng tiền ở đâu.
    Quay lại lời nói hôm trước, luuthuy nói người nước ngoài luôn kính nể người có học thức. Đâu phải vì thế mà luuthuy khẳng định phải là người học đại học mới oai, mới xứng đáng con người.
    Luuthuy từng thấy trên giảng đường nhiều sinh viên chăm chỉ cần cù học tập nhưng bên cạnh đó thì cũng có nhiều người sống lờ đờ ko phương hướng.
    Luuthuy thấy trong những người du học sinh cũng có những người ham chơi hơn ham học, chỉ thích đánh bạc là giỏi.
    Và luuthuy cũng thấy nhiều người bạn vượt nghèo khó, vươn lên học tập.
    Cài mà người ngoài đánh giá con người là cái tri thức, cái lòng mong muốn vươn lên của con người đến những tri thức mới.
    Anhdialan là người sửa chữa xe oto, có những lúc gặp những ca bệnh nặng, trong đầu anhdialan quyết tâm phải giải quyết. Rồi đêm ngày suy nghĩ, anhdialan đã tìm ra giải pháp. Liệu lúc đó anhdialan đã cảm nhận được chưa rằng anhdialan đã vượt qua chính mình, đã nâng cao được kiến thức chính mình.
    Hôm nay luuthuy còn nhiều việc, xin phép ngày mai trả lời tiếp câu hỏi của anhdialan, vậy việc học nghề có vinh hay ko? Nhưng có thể nói trước rằng, vinh hay ko là từ ý chí vươn lên của con người, bằng cấp chỉ là một cái gì chứng tỏ chứ chưa phải là tất cả.
    Vầng trăng sáng trên biển xa, vầng trăng ngoài đảo xa, còn nghe tiếng ngân nga, giữa lòng ta bao lời ca quê nhà.

Chia sẻ trang này