1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Chặng đường Đỏ từ Stalingrad - hồi ức của Mansur Abdulin

Chủ đề trong 'Kỹ thuật quân sự nước ngoài' bởi danngoc, 22/09/2007.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. TieuNgocLang

    TieuNgocLang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/12/2002
    Bài viết:
    897
    Đã được thích:
    0
    Chương 6: Phi trươ?ng Pitomnik
    Chúng tôi đaf đột phá được đến một ngôi la?ng nho? tên la? Pitomnik. Ơ? đó có một phi trươ?ng ma? miêfn la? co?n sống tôi sef không bao giơ? quên. Bọn Quốc xaf tập trung thương binh lại đó nhưng không kịp mang đi. Va? nhưfng thương binh ngươ?i Đức ấy đaf chết, chết cóng trong tuyết. Ha?ng nga?n ngươ?i bị rét đến chết! Một số như đang cố bo? qua phi trươ?ng, chống tay nho?m dậy, nhưng nhưfng ngón tay đaf gafy rơ?i ra ?
    Một ngươ?i lính Đức đang nhi?n tôi, đôi mắt mơ? to đu?ng đục. Mufi hắn hâ?u như bị lấp mất, mặt phu? đâ?y băng tuyết. Một ngươ?i hốc hác, râu ria xô?m xoa?m, không thê? mơ? nô?i mô?m. Trí nafo đaf gâ?n như liệt đi va? tim chi? co?n đập khe khef. Thật không thê? chịu nô?i ca?nh một ngươ?i đa?n ông câ?u xin bă?ng ánh mắt đê? có một phát đạn ân huệ, nhưng tôi đaf không đu? dufng khí đê? cho hắn cái kết cục đó. Rô?i một ngươ?i khác gục xuống, va? sef chi?m va?o sự yên lặng vifnh hă?ng trong mươ?i hoặc mươ?i lăm phút. Không thê? cứu được họ, không thê? đa?o ngược được quá tri?nh chết dâ?n đó, các chi đaf bị đông cứng ca? rô?i.
    Tôi thấy xấu hô? vê? ha?nh vi cu?a mi?nh, tôi xấu hô? vi? lo?ng trắc â?n vô ích na?y. Tôi mong ră?ng nhưfng ngươ?i khác không đê? ý. Hafy nhớ, tôi vư?a mất một ngươ?i bạn va? tôi pha?i tra? thu? cho anh! Va? lúc đó tôi thấy một ngươ?i lính quân ta, chắc có cu?ng ca?m giác như tôi, đang nhi?n va?o mắt cu?a một tên lính Đức đang bo? trên ca? tứ chi. Ca? hai cu?ng nhi?n va?o mắt nhau va? rô?i ngó sang khâ?u súng ngắn trên tay anh lính. Tên Đức bị tê cóng đến nôfi không thê? gật đâ?u. Mắt hắn như nói thâ?m ?oVâng??. Ngươ?i lính Hô?ng Quân đưa súng lên, bắn va?o thái dương. Hắn chết, nhưng không ngaf ra, hắn đaf bị đông cứng rô?i. Hắn nă?m đó, trụ trên ca? tứ chi, như một chiếc băng ghế, va? tư? vết đạn trên đâ?u không một giọt máu na?o cha?y ra ?
    Cufng ơ? phi trươ?ng Pitomnik, quân ta ti?m thấy ha?ng đống lớn bưu kiện, đaf đóng săfn sa?ng đê? chơ? vê? Đức, trong đó la? nhưfng thứ đô? quí giá cướp được. La?ng Pitomnik chi? có một dúm nha?, nhưng nó rất quan trọng, vi? đó la? căn cứ cu?a lực lượng vận ta?i cơ giới quân Đức. Xe cộ co?n trong ti?nh trạng hoa?n ha?o va? được đậu ngăn nắp tư?ng ha?ng theo số hiệu đơn vị, tô?ng cộng chư?ng 17,000 chiếc. Trông như thê? một tha?nh phố nho? với nhưfng dafy phố va? đươ?ng sá.
    Cu?ng với Fuat Khadaibergenov, tôi chui va?o một hâ?m trú â?n. Một chôf ơ? tuyệt ha?o với bếp, pho?ng ngu? va? ca? chôf rư?a mặt nưfa! Có mu?i nước hoa quanh quâ?n. Nhưfng thức uống khác nhau trong các loại chai, lọ, bi?nh? Ca? phê vâfn co?n ấm. Vâng, không tệ chút na?o (va? mafi cho đến gâ?n đây) đó la? cuộc sống cu?a các sif quan, chi? huy nhưfng ngươ?i lính chết cóng ngoa?i phi trươ?ng kia. Trên chiếc giươ?ng đôi la? một chú chó nho? lông trắng tuyết, bơ?m xơ?m đang nă?m. Con vật đang run râ?y. Chúng tôi có một ít xúc xích trong ba lô. Hai anh em cho nó một mâ?u rô?i đi ra, đóng cư?a lại va? viết lên đó bă?ng một mâ?u than ?oĐaf ga?i mi?n?. Vi? thật la? không ô?n nếu trong một giây phút nóng na?y na?o đó, một tay lính phe ta có thê? bắn con vật tội nghiệp. Không có gi? đê? la?m với nhưfng thứ ơ? đây.
    Tôi không bao giơ? quan tâm đến chiến lợi phâ?m, nhưng trong cái hâ?m ấy tôi trông thấy một cái hộp viê?n nhung. Tôi mơ? nó ra. Trong đó la? một bộ sưu tập huân chương rất ấn tượng va? tôi định sef mang nó vê? trung đoa?n bộ (phía Hô?ng quân cấm việc giưf các loại huân/huy chương va? các vật phâ?m ?otuyên truyê?n? cu?a Đức - ND). Nga?y hôm sau, có lệnh cu?a tiê?u đoa?n trươ?ng triệu tập tôi. Lên đó, tôi thấy có một sif quan cao cấp lạ mặt, tuô?i trung niên, că?m nọng mơf. Tôi tri?nh diện tiê?u đoa?n trươ?ng.
    -         ?oNghi?. Ngô?i đi. Hafy báo cáo với đại diện cu?a đơn vị đặc biệt vê? cái thứ chiến lợi phâ?m ma? cậu có được nga?y hôm qua? tiê?u đoa?n trươ?ng gật đâ?u vê? phía ngươ?i lạ mặt.
    -         ?oThưa, huân chương cu?a bọn Đức?
    -         ?oThế sao cậu không mang nó lên cho cấp chi? huy??
    -         ?oThưa, tôi chưa có thơ?i gian?
    -         ?oĐược, vậy hafy mang nó lên cho đô?ng chí đại tá va? cậu sef ô?n? (Lối nói na?y có nghifa la? ?~không bị phạt?T ?" ND)
    -         ?oCho phép tôi được mang chúng lên ngay bây giơ??
    -         ?oĐi đi?
    Nhưng tôi vư?a ra kho?i hâ?m thi? bọn Frizt bắt đâ?u bắn phá chiến ha?o chúng tôi. Sau va?i loạt cối, địch tra?n lên công kích nhưng bị hoa? lực quân ta chặn đứng. Khi mọi việc lắng xuống, tôi quay lại đê? lấy các bộ huân chương nhưng giưfa ca?nh tan hoang ấy thi? co?n cha? thấy được chiến ha?o chứ đư?ng nói gi? đến chi đến cái túi cu?a mi?nh: thật la? ?ocậu sef ô?n?, tôi nghif rô?i lê bứơc quay lại BCH tiê?u đoa?n với đôi ba?n tay không.
    @maseo, danngoc, wehrmatch: ca?m ơn các bác giúp em trong thơ?i gian em bận [​IMG]
    Được tieungoclang sửa chữa / chuyển vào 10:38 ngày 18/02/2008
  2. TieuNgocLang

    TieuNgocLang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/12/2002
    Bài viết:
    897
    Đã được thích:
    0
    Chùng tĂi lài mò? và?o mẶt cfn hĂ?m khàc. Chf́c là? cù?a bẶ phẶn bà?o dươfng. Mới liẮc qua thì? dươ?ng như khĂng cò gì? 'àng lưu tĂm cà?. Nhưng ơ? trong mẶt gòc, dưới lớp chfn dà?y, cò mẶt ngươ?i 'ang nf?m cuẶn trò?n. TĂi chì? cho Fuat thẮy và? anh gẶt 'Ă?u. TĂi nhẮc mẶt 'Ă?u chfn và? thẮy mẶt tĂn sìf quan Đức với bẶ quĂn phùc mới tinh: â?oHalt! Hande hochâ? (Chf́c nghìfa là? 'Ă?u hà?ng, giơ tay lĂn â?" em khĂng biẮt tiẮng Đức), tĂi ra lẶnh. TĂn sìf quan ngĂ?i dẶy. â?oHalt,haltâ?, tĂi chì?a nò?ng khĂ?u tiĂ?u liĂn và?o tay hf́n 'Ă? ra ỳ rf?ng hf́n phà?i 'Ă?u hà?ng. Hf́n 'ang nhĂ?m lĂn, tựa và?o tay trài, trong khi 'ò tay phà?i hf́n 'Ặt ngẶt bĂ? tới bao sùng. Được, 'ò là? do mi tự chòn. MẶt loàt 'àn ngf́n 'àf ngfn hf́n rùt sùng ra. Chùng tĂi ra khò?i hĂ?m và? tự hứa sèf cĂ?n thẶn hơn. Mòi viẶc cò thĂ? sèf kẮt thùc tẶ hơn vẶy.
    Cùfng ơ? Pitomnik, anh em tì?m thẮy mẶt chiẮc xe 'Ă?y SĂ-cĂ-la. KhĂng biẮt 'Ă? dà?nh cho ai? Chf́c chf́n là? khĂng phà?i cho nhưfng ngươ?i lình Đức 'àf phà?i fn xàc ngựa chương sì?nh 'Ă? khĂng bì chẮt 'òi...
    Sau Pitomnik là? Gumrak. Bòn QuẮc xàf rùt chày khò?i cứ 'iĂ?m sau mẶt trẶn xung phong ngf́n gòn. Chùng tĂi tiẮn và?o trài tẶp trung tù? binh Soviet. NhiĂ?u anh em 'ang cẶn kĂ? cài chẮt: hò nhanh chòng 'ược 'ưa 'Ắn bẶnh viẶn. Cò?n hà?ng ngà?n thi thĂ? khàc xẮp lớp ngoà?i trơ?i. Nhưfng 'iĂ?u kinh khù?ng hiẶn ra nẮi tiẮp nhau. Là?m sao tĂi cò thĂ? qua 'ược cơn àc mẶng nà?y? NẮu mẶt viĂn 'àn khĂng tì?m 'Ắn tĂi, chf́c tĂi sèf mẮt trìâ?.
    Gumrak chì? cò?n càch Stalingrad 15 km. Bòn QuẮc xàf khĂng cò?n khàng cự nhiĂ?u, chùng chì? cò?n biẮt bò? chày.
    Chùng tĂi tự hà?o rf?ng sư 'oà?n mì?nh 'àf tham gia trong chiẮn thf́ng quyẮt 'ình ơ? Stalingrad. Bf́t 'Ă?u tư? trẶn 'Ặt kìch và?o tuyẮn phò?ng ngự quĂn Đức ơ? gĂ?n Kletskaia ngà?y 19 thàng 11 nfm 1942, tiẮp theo 'ò là? chiẮm Kalach ơ? Illarionovskaia, trẶn chiẮn gĂ?n cứ 'iĂ?m Raspopinskaia â?" nơi cà? mẶt trung 'oà?n Đức bì tiĂu diẶt và? bf́t 'ược 3,000 tù? binh Rumani â?" rĂ?i trẶn 'ành dĂfm màu ơ? nfm ngòn 'Ă?i bf́c Karpovka, 'Ắn trẶn tẮn cĂng gĂ?n Marinovka, chùng tĂi ngoan cươ?ng tiẮn vĂ? Stalingrad. Mòi ngươ?i 'ược biẮt rf?ng anh em ơ? 'ò 'àf chiẮn 'Ắu cho tư?ng mà?nh 'Ắt nhò?. Pavlov, mẶt trung sỳf bì?nh thươ?ng, 'àf phò?ng thù? trong mẶt ngĂi nhà? ơ? trung tĂm thà?nh phẮ tư? hĂ?i thàng Chìn và? vĂfn 'ang trù vưfngâ?.
    Khi 'ò, 'ài 'Ặi cẮi 82mm cù?a chùng tĂi 'àf hoà?n toà?n hẮt sàch 'àn, cà? 'àn chiẮn lợi phĂ?m. Lùc 'ò sìf quan tiẮp liẶu, thượng uỳ Buteiko, mò? sang càc 'ơn vì phào bĂn cành. Anh gf̣p 'ược mẶt anh tà?i xẮ cù?a chiẮc xe tà?i 3 tẮn, vẮn vư?a xuẮng xong mẶt 'ợt hà?ng 'àn phào và? 'ình quay lài khu kho dàf chiẮn ơ? hẶu tuyẮn 'Ă? lẮy thĂm. Buteiko hứa cho anh mẶt mòn quà? â?" mẶt chiẮc 'Ă?ng hĂ? chiẮn lợi phĂ?m â?" nẮu anh cò thĂ? mang cho chùng tĂi mẶt ìt 'àn. CẮp trĂn gòi tĂi lĂn hĂ?m trù Ă?n và? df̣n:
    -         â?oLà? bì thư chi bẶ, cẶu 'ược lẶnh phà?i 'i với anh tà?i xẮ và? quay lài với 'àn dược trong vò?ng 03 giơ?!â?
    -         â?oRòfâ?
    Anh tà?i xẮ, mẶt 'Ă?ng chì 'Ă?y sức sẮng và? vui tình chư?ng bẮn mươi tuĂ?i, sẮt ruẶt giùc tĂi â?oĐi nà?o, paria(*)â?. Nghe 'ược cài tư? paria cù?a dĂn Siberi, tĂi vui mư?ng nhà?y lĂn cabin là?m bf?ng gĂf, và? chòn tư thẮ ngĂ?i thoà?i mài (ơ? 'ò cò mẶt cài thù?ng thay vì? chiẮc ghẮ), và? hò?i anh Ắy:
    -         â?oAnh ngươ?i ơ? 'Ău vẶy, paria?â?
    Vui mư?ng gf̣p 'ược mẶt 'Ă?ng 'Ặi ngươ?i Siberi, anh trà? lơ?i:
    -         â?oMì?nh ơ? Krasnoyask, cò?n cẶu?â?
    -         â?oEm thì? tư? vù?ng Kemerovoâ?
    -         â?oVẶy chùng ta là? 'Ă?ng hương rĂ?iâ?
    -         â?oĐùng vẶy!â?
    Và? rĂ?i tiẮng mày nĂ? vang, và? chùng tĂi vùt vĂ? phìa trước, hoà? và?o trong mà?n 'Ăm.
    (*) paria là? phương ngưf Siberi nghìfa là? thf?ng cha (vui), cha nẶi, cẶu, gàfâ? CĂu trĂn cò thĂ? dìch là? â?oĐi nà?o cha nẶiâ? - ND
  3. TieuNgocLang

    TieuNgocLang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/12/2002
    Bài viết:
    897
    Đã được thích:
    0
    Tiếng dập đu?ng đu?ng tư? chiếc cabin gôf va? tiếng nô? cu?a chiếc động cơ cuf kyf la?m điếc ca? tai, anh ta?i xế pha?i ghé sát khuôn mặt lơ?m chơ?m râu cu?a anh va?o tai tôi va? hét lên:
    -         ?oNa?y đô?ng hương! Mi?nh tên Ivan Sobolevski. Co?n cậu!?
    -         ?oMansur Abdulin?
    Tôi hét lại va? Ivan lâ?m nhâ?m tên tôi hai lâ?n, chắc đê? nhớ cho kyf, va? rô?i, một lâ?n nưfa ga?o va?o tai:
    -         ?oMi?nh sef cố hắng hết mức đê? giúp đô?ng hương! Chứ mi?nh cha? the?m gi? cái đô?ng hô? chiến lợi phâ?m cu?a cậu!?
    Chúng tôi phóng với tốc độ cao nhất. Ivan dô?n tất ca? chú ý va?o con đươ?ng. Đôi ba?n tay mạnh khoe? cu?a anh dính chắc va?o vô lăng rô?i quay nó với sức lực ma? tôi sợ ră?ng bánh lái sef bị gafy ra mất. Ca? hai bên đươ?ng đâ?y xác xe tăng, thiết giáp, xe cộ, ca? máy bay va? nhưfng thứ khác. Chiếc xe cu?a chúng tôi luôn pha?i đánh vofng đê? tránh nhưfng con quái vật sắt thép bất động đó. Ha?ng trăm lâ?n, lượn sang trái hoặc pha?i, cố đê? không đụng va?o đống kim loại phế tha?i. Ơ? tốc độ cao nhất, với ngọn đe?n pha pho?ng không va? tiếng động cơ â?m yf, chúng tôi vút đi. Trong nhưfng cung bậc âm thanh đó, Ivan khó có thê? nghe tôi nói gi? du? đaf hét sát va?o tai anh. Nhưfng luô?ng sáng nha?y nhót mo?ng manh tư? đe?n pha, trông như hai thanh gươm ánh sáng, giật lấy tư?ng khoa?ng khắc phu? du cu?a hi?nh a?nh con đươ?ng tư? bóng tối, giúp chúng tôi chạy ngoă?n ngoe?o quanh nhưfng đống máy móc méo mó. Tôi bị xóc na?y tưng trong cabin mạnh đến nôfi va? chi? sau chư?ng 15 phút, tôi ca?m thấy như mi?nh bị dâ?n một trận gâ?n chết. Nôfi sợ va? sự đau đớn la?m tôi muốn nha?y ra kho?i xe lúc tốc độ cao. Nhưng có thê? đi đâu trên tha?o nguyên tan hoang na?y trong đêm tối mịt mu?ng, lạnh lefo?
    Chiếc xe ta?i không hê? gia?m tốc độ, băng nhanh vê? phía trước, vo?ng ve?o tránh nhưfng chướng ngại vật chết ngươ?i. Rô?i tôi thấy mi?nh đang to? mo? vê? nhưfng tiếng động tư? dưới các bánh xe. Cứ như đang chạy trên nhưfng tấm ván hay phiến đá. Tiếng bum, bum vọng lên tư? dưới các bánh xe phía trước rô?i lại bum, bum tư? bánh sau. Tôi thắc mắc, va? hét va?o tai anh ta?i xế:
    -         ?oAnh Ivan, có cái gi? đó đập va?o bánh xe? Nghe như có ngươ?i đem lát váng hay đá gi? trên tha?o nguyên hay sao ý??
    -         ?oKhông pha?i, Mansur a?, đó la? thây ngươ?i! Chúng bị xe cán dẹp đi nên bây giơ? nghe tiếng như vậy, như đi trên ván!? anh tra? lơ?i
    -         ?oKhông thê? na?o!? Tôi hoa?n toa?n không tin va? hét lên.
    Ivan dư?ng xe lại va? chúng tôi nha?y xuống.
    -         ?oĐấy, cậu tự nhi?n đi Mansur!?
    Tôi bật đe?n lên la? nhi?n nhưfng ?otấm ván?, nhưfng ?ophiến đá?: một ngươ?i lính phe ta trong áo choa?ng xám, một ngươ?i lính Đức với áo xanh. Tôi thấy chân mi?nh bất bi?nh thươ?ng trên nhưng ?otấm ván? đó, Ivan gia?i thích:
    -         ?oĐó la? vi? mơf. Hafy nhi?n bánh xe na?y, không như phu? đâ?y mơf lên vậy. Nếu muốn thay ruột xe, thi? pha?i rư?a bánh xe bă?ng xăng trước rô?i mới la?m. Cậu thấy chứ? Đi thôi!?
    Sau khi trượt một lúc nưfa, rô?i thi? cuối cu?ng chúng tôi cufng chạy được bi?nh thươ?ng. Rốt cuộc thi? chúng tôi cufng hoa?n tha?nh nhiệm vụ ?" nhưng Ivan tư? chối không nhận chiếc đô?ng hô? ?" hai anh em trao đô?i địa chi? cho nhau.
    Sau chiến tranh, tôi có dịp ơ? Krasnoyarsk, tôi ti?m đến nha? cu?a ngươ?i đô?ng đội Ivan. Trong sân, la? một ngươ?i phụ nưf, chắc lúc trước khá xinh, nay trông gia? trước tuô?i vi? la?m việc nặng va? đói kém.
    -         ?oXin ho?i có pha?i nha? cu?a Ivan Sobolevski??
    Chị không tra? lơ?i, nhưng gật đâ?u mơ?i tôi va?o nha?. Ngôi nha? trông nghe?o na?n va? buô?n tha?m. Tôi ngô?i xuống một băng ghế bă?ng gôf, rộng nhưng lâu không chu?i rư?a. Sa?n nha? bâ?n thi?u, bếp lo? phu? đâ?y bô? hóng va? câ?n pha?i quét vôi. Ngươ?i phụ nưf ra kho?i pho?ng va? nhanh chóng trơ? lại với một tơ? giấy xám, rô?i âm thâ?m đưa cho tôi. Đó la? thư thông báo cái chết cu?a anh. Va?o nga?y 18 tháng Một năm 1943. Chị lặng lef nói:
    -         ?oCó lef tôi biết anh. Anh ấy viết cho tôi vê? cuộc gặp cu?a các anh. Anh la? Mansur Abdulin pha?i không??
    Chị không khóc. Nhưng không biết vi? sao tôi thấy xấu hô? vi? mi?nh co?n sống co?n Ivan hi sinh. Rô?i tôi nhớ lại hi?nh a?nh kinh hoa?ng cu?a nhưfng ?otấm ván? trên đươ?ng?.
    Được tieungoclang sửa chữa / chuyển vào 12:43 ngày 21/02/2008
  4. naquanag

    naquanag Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    21/02/2008
    Bài viết:
    1
    Đã được thích:
    0
    Chiến tranh khủng khiếp quá, tớ vừa ăn trưa vừa đọc đến đoạn bánh xe dính đầy mỡ người thì nghẹn không ăn nổi nữa.
  5. TieuNgocLang

    TieuNgocLang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/12/2002
    Bài viết:
    897
    Đã được thích:
    0
    Ngà?y 21 thàng MẶt nfm 1943 là? mẶt ngà?y 'àng nhớ trong lìch sư? sư 'oà?n: â?oChiẮn 'Ắu cho 'Ắt mè SĂ-viẮt chẮng lài cuẶc xĂm lfng cù?a bòn Đức, sư 'oà?n bẶ binh sẮ 293 'àf chứng tò? sự gan dà, lò?ng dùfng cà?m, tình kỳ? luẶt và? tuĂn lẶnh. Giao chiẮn liĂn tùcâ?sư 'oà?n 'àf gĂy nhiĂ?u tĂ?n thẮt lĂn càc lực lượng Phàt xìt và? bf?ng nhưfng cù 'ành mành mèf 'àf phà huỳ? nhiĂ?u trang bì và? nhĂn lực quĂn 'ìch, là?m tan nàt quĂn Đức xĂm lược â?â? ĐĂy là? mẶt 'oàn trìch trong nhẮt lẶnh sẮ 34 ngà?y 21 thàng MẶt nfm 1943, 'ược kỳ bơ?i Joseph Stalin.
    â?oVì? 'àf dùfng cà?m trong chiẮn 'Ắu cho tĂ? quẮc,â? nhẶt lẶnh viẮt tiẮp â?osư 'oà?n bẶ binh 293 'ược tài tĂ? chức thà?nh sư 'oà?n bẶ binh cẶn vẶ sẮ 66....â? . Như vẶy chùng tĂi trơ? thà?nh lình cẶn vẶ, cò?n trung 'oà?n thì? 'Ă?i tĂn thà?nh trung 'oà?n cẶn vẶ 193. Đò là? mẶt vinh dự lớn lao. Nhưng khĂng cò?n nhiĂ?u nhưfng 'Ă?ng 'Ặi cùf cò?n sẮng 'Ă? cù?ng chứng kiẮn. Sau chiẮn dìch Stalingrad, trung 'oà?n trươ?ng mới, 'ài uỳ cẶn vẶ Pavel Bilaonov, dĂfn theo 1,613 quĂn 'Ắn vò?ng cung Kursk, hĂ?u hẮt trong sẮ 'ò mới 'ược tfng viẶn. Cò bao nhiĂu 'Ă?ng 'Ặi tuyẶt vơ?i 'àf ngà? xuẮng trĂn vù?ng 'Ắt giưfa sĂng Don và? sĂng Volga? HiẮn dĂng cuẶc sẮng cù?a mì?nh, hò 'àf mang lài bước ngof̣c quyẮt 'ình cù?a cuẶc chiẮn....
    TĂi nhẶn 'ược mẶt là thư tư? Đà?i phàt thanh Tashkent. MẶt  cĂ Radishova nà?o 'ò thĂng bào rf?ng vì? lỳ do thơ?i tiẮt, thư khĂng phàt lĂn 'ược cho vù?ng mò? Sardagon trĂn dàfy nùi TienShan: và? vì? vẶy, nhưfng là thư tư? mf̣t trẶn (kĂ? cà? thư cù?a tĂi) sèf 'ược 'òc trĂn 'à?i. TĂi thẮy xẮu hĂ? vì? nhưfng là thư riĂng sèf 'ược nhưfng ngươ?i là hof́c nghe 'ược, cù?ng với gia 'ì?nh mì?nh, nhưng rẮt biẮt ơn anh em nhĂn viĂn 'à?i phàt thanh 'àf 'f̣c biẶt quan tĂm. TĂi nghìf â?otẮt cà? chùng ta, dù? ơ? hẶu phương hay tiĂ?n tuyẮn 'Ă?u cù?ng mẶt lò?ng: già?i phòng quĂ hương khò?i tay bòn xĂm lược cà?ng nhanh cà?ng tẮtâ?.
    Và?o mẶt 'Ăm cuẮi thàng 1 nfm 1943, 'ài 'Ặi cẮi chùng tĂi nhẶn 'ược tĂn binh bĂ? sung. Trong 25 cẶu lình mới, cò mẶt anh chà?ng nĂ?i bẶt với thĂn hì?nh lực sỳf, với mài tòc và? bẶ rĂu rẶm 'ò? hoe. Nèt mf̣t chĂn thẶt, 'Ăi mf́t xanh to và? cài mùfi hẮch là?m cẶu ta trĂng giẮng như mẶt thương gia 'iĂ?n hì?nh cù?a vù?ng trung tĂm nước Nga: mẶt mĂfu tẮt cho càc hoà sỳf thẮ kỳ? 19.
    Khi nhẶn tĂn binh, càc tay lình cựu cù?a 'ài 'Ặi tĂi cẮ hẮt sức chiĂu mẶ càc cẶu lình mành khoè? như ngươ?i 'Ă?ng 'Ặi tòc 'ò? kĂ? trĂn vĂ? khĂ?u 'Ặi hò. MẶt khĂ?u cẮi 82mm thì? khàc hf?n mẶt khĂ?u carbin hay mẶt cĂy tiĂ?u liĂn! Trong suẮt cuẶc chiẮn, chùng tĂi luĂn phà?i lĂi chùng theo. MĂfi khĂ?u chia thà?nh 03 phĂ?n nf̣ng khĂng dưới 20kg, cẶng thĂm càc hẶp 'àn cò tròng lượng chư?ng 25kg cho mẶt hẶp. Mòi ngươ?i 'Ă?u ghen tỳ với khĂ?u 'Ặi tĂi, vì? 'àf cò hai tay bự con: 'ò là? anh Fuat Khudoibergenov ngươ?i Uzbek, vĂ 'ìch cư? tà hàng nf̣ng cù?a Uzbekistan và? Dzhura Tuichiyev (anh em thươ?ng gòi vui là? Palvan), vĂ 'ìch vẶt tự do Tadzhikistan, anh nà?y thì? vư?a gia nhẶp chì? mẶt tuĂ?n trước 'ò. Và? cò?n tĂi nưfa, dù? rf?ng khĂng quà khoè?, nhưng cùfng là? mẶt thợ mò? trè? thươ?ng là?m viẶc nf̣ng nhòc và? cfng thf?ng.
    TĂi chù mùc và?o anh chà?ng tòc 'ò? và? nghìf: â?oThẶt tuyẶt nẮu cò tay khĂ?ng lĂ? kia trong khĂ?u 'Ặiâ?. Nhưng cơ hẶi xem ra rẮt ìt. Vì? cò thoà? thuẶn chung trong quĂn 'Ặi rf?ng nẮu anh 'Ắn tư? cù?ng mẶt vù?ng thì? 'ược sf́p xẮp cho chiẮn 'Ắu chung trong mẶt khĂ?u 'Ặi hof̣c mẶt tĂ?. Trong ngưf cà?nh 'ò thì? tĂi quà? thẶt may mf́n vì? tĂi là? mẶt ngươ?i Tartar, mẶt ngươ?i Siberi, mẶt ngươ?i sẮng giưfa dàfy Urals và? vù?ng Trung À, và? là? mẶt tìn 'Ă? HĂ?i giào, tẮt cà? lẶn mè?o gĂm thà?nh mẶt cùc! Nhưng tay lình Nga tòc 'ò? kia thì? chf́c chf?ng cò tì gì? chung với tĂi cà?.
    TĂi chuyĂ?n sang ngò nghiĂng nhưfng tĂn binh khàc và? lựa ra mẶt cẶu trĂng tràng kiẶn, tĂ?m thước, 'ang lơ mơ ngù? mẶt càch yĂn bì?nh trong cài gòc Ắm àp cù?a cfn hĂ?m, khi anh thượng sỳf quà?n trì bf́t 'Ă?u 'iĂ?m danh. Anh Ắy cò nhiẶm vù ghi lài thĂng tin cà nhĂn chi tiẮt cù?a càc tĂn binh và?o hĂ? sơ 'ơn vì. Bòn lình cựu chùng tĂi thì? vĂ?nh tai lĂn 'Ă? nghe xem nhưfng tay tĂn binh Ắy 'Ắn tư? 'Ău.
     
  6. TieuNgocLang

    TieuNgocLang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/12/2002
    Bài viết:
    897
    Đã được thích:
    0
    Đaf có 5 anh lính ti?m được bạn chiến đấu mới, mọi ngươ?i đê?u vui ve?! Anh em chúc mư?ng nhau! Co?n anh thượng syf thi? gắt â?m ?oYên na?o!?. Cuối cu?ng cufng đến lượt cậu tóc đo?. Một khoa?ng khắc yên lặng. Ánh sáng nhợt nhạt tư? cây đe?n tự tạo bă?ng vo? đạn chứa đâ?y dâ?u với mâ?u va?i la?m tim, dươ?ng như cufng bất động như thê? chơ? đợi câu tra? lơ?i. Cậu tóc đo? vui ve? đáp:
    -         ?oBinh nhi? Rashid Sadykovich Sadykov?.
    Nghe thấy cái tên Trung Á đó, tôi như muốn nha?y lên vi? kinh ngạc:
    -         ?oTại sao, cậu ấy cu?ng quê với tôi!?
    Mọi ngươ?i cươ?i ô?. Anh thượng syf lại yêu câ?u mọi ngươ?i im lặng. Cậu tóc đo? tiếp tục:
    -         ?o? sinh năm 1918, ngươ?i Uzbek, địa chi? nha?: số 15 đươ?ng LêNin, la?ng Gazyl-Kent, quận Bostandykski, khu Nam Kazakhtan?
    Tôi không thê? ki?m chế được:
    -         ?oChúng ta cu?ng quận, tôi ơ? Brichmulla!?
    Va? Rashid tra? lơ?i:
    -         ?oTôi có nhiê?u ba? con ơ? đó lắm?
    Tôi không nhớ cậu ta ôm tôi ra sao, nhưng mọi ngươ?i trong hâ?m thi? có thê? nghe thấy tiếng xương tôi kêu răng rắc. Va? khi ma?n giới thiệu kết thúc, tôi, cu?ng với tiếng cươ?i thân thuộc, kéo tay Rashid dâfn vê? chiến ha?o cu?a khâ?u đội, ơ? đó đô?ng đội đang nóng lo?ng chơ? tôi vê? cu?ng với ?olính mới?. Như tôi, Fuat va? Dzhura rất vui khi thấy ngươ?i anh em mới. Chúng tôi mư?ng cuộc gặp gơf với rượu va? tro? chuyện đến tận sáng. Tôi sef kê? câu chuyện vê? lâ?n gặp đâ?u tiên với Dzhura. Nó diêfn ra thế na?y ?
    Tôi va?o một căn hâ?m, ơ? đó các khâ?u đội trươ?ng tập trung đến đê? chọn lính tăng viện, va? ngay lập tức chú ý đến một tay ngươ?i châu Á đen thui, cao chư?ng 2m. Tôi chạy đến cha?o anh theo lối truyê?n thống cu?a dân Trung Á. Vui vi? nghe được thứ tiếng quen thuộc, anh nô?ng nhiệt đáp lơ?i tôi. Chúng tôi bắt đâ?u nói chuyện:
    -         ?oAnh dân ơ? đâu??
    -         ?oAnh nói trước đi??
    -         ?oTôi ơ? Brichmulla?
    -         ?oCo?n tôi thi? Natkal!?
    Tôi chạy đến chôf đại đội trươ?ng va? anh thượng syf qua?n trị:
    -         ?oNa?y, tôi mang cậu na?y vê? với tôi nhé. Chúng tôi cu?ng quê. Cậu ấy cufng đô?ng ý rô?i?
    Nhưng tay thượng syf lạnh lu?ng tra? lơ?i:
    -         ?oHợm đaf. Cậu có nói được chút tiếng Tadzhik na?o không? Nếu có, thi? nói cái gi? đi, rô?i Dzhura sef dịch cho chúng tôi. Bă?ng cách đó cậu mới chứng minh được ră?ng bọn cậu cu?ng quê?
    Ca? căn hâ?m trơ? nên im lặng, chơ? đợi một ?osô? thông dịch. Tôi, bă?ng tất ca? vốn tiếng Tadzhik cu?a mi?nh, chư?i ru?a tay thượng syf với nhưfng tư? thô tục nhất. Nếu tay ấy ma? hiê?u được ma?n độc thoại cu?a tôi chắc pha?i lăn đu?ng ra chết vi? lên máu mất J. Đâ?u tiên, Dzhura hoa?ng lên, nhưng ngay sau đó anh ấy hiê?u ră?ng gaf thượng syf không biết nư?a chưf Tadzhik, va? bắt đâ?u lăn ra cươ?i. Rô?i tất ca? anh em lính cối trong hâ?m cufng bắt đâ?u cươ?i va? yêu câ?u Dzhura dịch lại chính xác. Nhưng anh lính rất nhanh trí tra? lơ?i với một giọng nặng trịch ?oTôi không biết tiếng Nga??
    Rashid, anh lính tóc đo?, kê? chúng tôi nghe vê? đơ?i anh. Anh thật ra không pha?i la? dân Uzbek ma? la? ngươ?i Nga. Không biết ai la? cha mẹ ruột cu?a anh, vi? họ đaf bo? anh lại ơ? chợ Tashkent khi anh mới 6 tháng tuô?i. Hoặc có thê? họ chết ca? rô?i. Du? sao đi nưfa thi? đứa bé cufng được mang vê? nuôi dươfng bơ?i một ngươ?i tốt bụng, một thợ re?n, ông cufng mới vư?a sinh được một cậu con trai trước đó không lâu. Cậu bé na?y thi? không bú hết sưfa mẹ, vi? ba? rất nhiê?u sưfa, vú ba? nhức nhối. Nhưng với sự xuất hiện cu?a ?ođứa em? thi? vấn đê? na?y được gia?i quyết ô?n thoa? ngay. Đấy, đó la? cách ma? Rashid có được gia đi?nh Uzbek cu?a mi?nh va? ngươ?i anh tên Usman.
    Vợ chô?ng ngươ?i thợ re?n mất sớm, các cậu bé rơ?i Tashkent vê? la?ng Gazyl-Kent. Ơ? đó, họ la?m việc trong một nông trươ?ng, rô?i họ cu?ng nhau xây nha? với một ma?nh vươ?n xung quanh. Năm 1938, ca? hai anh em cưới vợ va? đê?u có con trai. Năm 1941, chiến tranh nô? ra, họ cu?ng nhau ra trận. Ngươ?i anh, Usman, hi sinh gâ?n Moscow.
  7. tuantc88

    tuantc88 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/10/2006
    Bài viết:
    124
    Đã được thích:
    0
    Chiến tranh quá khốc liệt, có biết bao mất mát và hy sinh? Càng đọc càng xúc động các bác ạ.
  8. danngoc

    danngoc Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    24/08/2004
    Bài viết:
    3.760
    Đã được thích:
    1.330
    Ông Lang cố lên, dạo này tôi thấy ông ít giao lưu quá. Ku Sẹo chắc sắp tới sẽ hỗ trợ thêm nhiều topic hay đó.
  9. Wehrmacht3

    Wehrmacht3 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/02/2008
    Bài viết:
    184
    Đã được thích:
    0
    Tròn 3 năm tham gia TVNOL, vẫn thấy bác Lý Thế Dân (danngoc) nhiệt tình với các topic về chiến tranh vệ quốc của Liên Xô.
    Lần đầu tiên tham gia TTVNOL và post bài cũng là ở Box KTQSNN trong Topic "Chiến tranh vệ quốc vĩ đại của nhân dân Liên Xô", sau đổi tên thành "Hồi ức đệ nhị Thế chiến".
    Em post lại ảnh chụp bài viết đầu tiên của em trên TTVNOL, tại topic kể trên ngày 22.02.2005, ủng hộ thành phố Stalingrad anh hùng và cũng ủng hộ các bài dịch của bác danngoc khi đó.
    [​IMG]
    Tiếc là phải post bằng cái nick Wehrmacht3 sơ-cua này.Tham gia chống Tàu trên mạng bị lock, rồi hạn chế hết nick này đến nick khác.
    Nick chính danh Wehrmacht của em từng nhiều lần ủng hộ bác danngoc thì hiện đang bị một mod bên Box Thảo Luận khoá với các mỹ từ "kích động thù hằn dân tộc" (Việt-Trung) , "cổ võ chiến tranh".
    Thôi chúc bác danngoc, tay cứng, bàn phím mềm để tiếp tục cho ra lò nhiều bài viết, bài dịch hay về chiến tranh Vệ quốc của nhân dân Liên Xô.
  10. TieuNgocLang

    TieuNgocLang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/12/2002
    Bài viết:
    897
    Đã được thích:
    0
    Nhiê?u đô?ng đội đaf ngaf xuống trong các trận chiến đâfm máu, nhưng chúng tôi vâfn xiết chặt thêm bọn Frizt trong vo?ng vây. Ca? chín khâ?u cối cu?a đại đội naf đạn không ngư?ng va?o bọn Đức, 24/24, gây cho chúng nhưfng thiệt hại lớn. Rashid đaf la?m mọi thứ đê? tra? thu? cho ngươ?i anh. Tôi cufng liê?u lifnh chiến đấu: đê? tra? thu? cho đô?ng đội, cho đô?ng hương ?" nhưfng ngươ?i bị ta?n hại bơ?i chiến tranh ?" va? cho Đất mẹ. Chúng tôi không sợ chết, nhưng chúng tôi muốn sống, đê? nhi?n thấy cuộc sống trên tô? quốc vif đại sau chiến tranh.
    Nga?y 30 tháng 1 năm 1943, các lực lượng Phương diện quân Sông Don đaf chia cắt bọn Đức bị vây ra tha?nh hai cụm, phía Bắc va? phía Nam. Trong suốt chiến dịch na?y, khâ?u đội chúng tôi đaf bắn va?o quân thu? với cươ?ng độ nhiê?u đến nôfi lớp sơn cu?a súng cufng pha?i bốc khói! Dzhura đaf hi sinh bơ?i một viên đạn địch. Anh được chôn va?o một chiến ha?o cuf, trong một cái sân cạnh ngôi nha? bốn tâ?ng.
    Lại một lâ?n thay đô?i vị trí bắn, chúng tôi vượt qua một khu trống tra?i, chạy bám theo nhưfng chiếc tăng đê? ơ? trong ?ovu?ng chết?, nơi đó, đạn địch không thê? chạm va?o. Bạn không nên rơi lại phía sau, ngay ca? khi bạn đang ta?i nặng như một con lạc đa?, hoặc ca? khi bị sặc sụa bơ?i la?n khói da?y đặc, độc hại. Đột nhiên Fuat la lên: ?oRashid bị thương rô?i!?. Ném ca? nhưfng trang bị nặng nê? xuống, tôi chạy ngược trơ? lại nơi Rashid đang nă?m. Một nhóm bộ binh, dâfn đâ?u bơ?i một trung uý tre?, đang chạy lên. Cậu ta vâfy khâ?u súng lục, cao giọng ga?o hết cơf: ?oVi? đất mẹ! Vi? Sta-a-a-a-lin! Không được lui! Tao sef bắ-ắ-n-n-n ma?y!?. Tôi sợ cái gaf na?y sef nhâ?m tôi la? một tên đa?o nguf va? bắn ngay. Tay trung uý đaf bắn một phát súng ca?nh cáo lên trơ?i, nhưng rô?i đột nhiên gục xuống, đâ?u ngaf ra sau. Chiến tranh chứa đâ?y nhưfng điê?u lạ lu?ng. Có lef một viên đạn quân Đức đaf hạ viên trung uý tre?, cứu sống tôi?
    Khi tôi đến chôf Rashid, anh ấy đang bị mất nhiê?u máu, cố giưf chân anh trên đâ?u gối bă?ng ca? hai tay. Tôi xé va?i quâ?n anh, băng một miếng gạc va?o trên vết thương đê? câ?m máu. Rashid cố gượng dậy. Xương không bị thương tô?n, anh ấy thậm chí có thê? đi va?i bước. Sau đó, tôi đặt anh lên một chiếc áo mưa va? kéo anh vê? hậu tuyến. Nhi?n ca? sang pha?i lâfn sang trái, thấy nhưfng anh em thương binh khác cufng đang được ta?i đi, tôi đi đúng hướng. Nên nhanh chóng đưa Rashid đến được trạm phâfu. Sau lưng tôi, tiếng gâ?m cu?a cuộc chiến bôfng dưng lặng đi, chắc la? bon Đức đaf ngư?ng chống cự. Ơ? nơi na?y cu?a mặt trận, đaf không co?n chiến tranh. Cuối cu?ng, tôi cufng mang được ngươ?i đô?ng đội đến một nơi có thê? gọi la? điê?m trung chuyê?n. Với sự giúp đơf cu?a một anh ta?i thương, tôi đưa Rashid va?o trong một cái hố khô?ng lô?, ơ? đó có chư?ng 200 thương binh đang chơ? đến lượt đưa đi. Cánh ta?i thương hứa sef sơ tán toa?n bộ số anh em đó đi trong vo?ng nưfa giơ?. Tôi cha?o tạm biệt ngươ?i bạn, va? chạy trơ? lại đê? ti?m Fuat va? khâ?u đội ?.
    ?oThế Rashid ra sao?? anh em ho?i tôi. ?oÔ?n!?. Nhưng tim tôi trifu nặng. Tôi lo lắng cho ngươ?i đô?ng đội cu?a mi?nh. Phía bọn Frizt không có hoạt động gi?. Bên ta cufng vậy: đợi chơ? nhưfng diêfn tiến tiếp sau. Lúc đó trơ?i vâfn chưa tối, va? tôi, sau khi được phép cu?a chi? huy đại đội, lộn vê? phía sau đê? coi Rashid thế na?o. Khi tôi quay lại được chôf ấy, không thấy có dấu hiệu gi? cu?a ai. Tôi tươ?ng ră?ng tất ca? anh em đaf được di ta?n rô?i. Nhưng khi nhi?n va?o trong hố, thật kinh hoa?ng: 200 thương binh nă?m yên lặng va? bất động, như đang say ngu?, tuyết phu? đâ?y mặt họ. Tôi nha?y va?o trong hố va? đụng mạnh va?o ngay va?o vai một ngươ?i lính gâ?n nhất. Nhưng thi thê? anh đaf cứng tha?nh đá rô?i. Tôi hét loạn lên: ?oCác đô?ng chí! Tra? lơ?i tôi đi! Có ai co?n sống không??. Yên lặng. Dươ?ng như mọi ngươ?i đaf chi?m va?o giấc ngu? dưới âm, va? không bao giơ? ti?nh dậy. Rashid đâu? Đây rô?i! Tôi giơ? nón cu?a anh ra. Mái tóc đo? hoe phu? đâ?y sương muối. Tôi nha?y kho?i nấm mô? chung va? trong cơn điên cuô?ng đi ti?m bọn ta?i thương va? chi? huy cu?a chúng. Nhưng tôi có thê? la?m gi?? Không có chút dấu hiệu gi? cu?a bọn họ ca?. Tôi trơ? vê? đại đội va? nói với mọi ngươ?i ră?ng ô?n ca?: tôi không muốn họ đau buô?n. Co?n tôi, thi? đơn gia?n la? pha?i gắng sức tiếp tục, sau khi pha?i thấy nhưfng ca?nh tượng kinh hoa?ng; sau khi pha?i thấy quân ta chết một cách vô lý như vậy.
    Tháng 11 năm 1943, tôi bị thương nặng, sau nư?a năm nă?m dươfng ơ? các bệnh viện khác nhau, tôi trơ? vê? quê nha? ơ? Brichmulla, bị loại kho?i vo?ng chiến đấu. Khi qua Gazyl-Kent, tôi không dư?ng lại đê? thăm gia đi?nh Rashid, tôi không đu? sức đê? che đậy bi kịch vê? cái chết bi tha?m cu?a ngươ?i đô?ng đội với vợ, với con anh, ma? điê?u na?y chi? la?m tệ thêm cho nôfi sâ?u muộn cu?a họ. Sau đó tôi mới vê? thăm Gazyl-Kent, trong bộ đô? dân sự, chi? đê? nhi?n thấy họ. Đó la? sau khi nghi? chư?ng 2 tuâ?n ơ? Brichmulla, tôi đến pho?ng Quân vụ Bostandykski đê? báo cáo. Trên đươ?ng vê?, tôi dư?ng lại ơ? Gazyl-Kent, đi xuống đươ?ng Lenin, bên phía đánh số le?. Một khoa?n sân nho?, một cánh cô?ng với số 15 vef bă?ng hắc ín. Tôi gof cư?a. Có tiếng chó su?a đâu đó sau ra?o. Rô?i tiếng chân trâ?n cu?a một cậu bé chạy ra cô?ng. Mơ? ra, va? dươ?ng như tôi thấy lại chính Rashid, nhưng mới chư?ng 5,6 tuô?i. Tôi nhưfng muốn kêu lên ?oRashid?. Con trai anh ấy, Ruslan ?" một cậu bé cứng cáp với đôi mắt xanh va? nụ cươ?i thân thiện ?" cha?o tôi:
    -         ?o Cha?o chú! Chú muốn gặp mẹ cháu ạ? Chút xíu mẹ ra liê?n, cháu sef gọi mẹ?.
    Ti?nh táo lại một chút sau cơn choáng, tôi ba?o cậu:
    -         ?o Không, ca?m ơn ngươ?i anh em. Xin lôfi, có lef chú nhâ?m nha??
    Câu bé trông buô?n đi. Tôi nhanh chóng quay lại va? đi xuống phố. Khi gâ?n ref ngang ơ? góc đươ?ng, tôi liếc lại đă?ng sau va? thấy Ruslan cu?ng mẹ. Hai mẹ con đứng đó, nhi?n theo tôi?.
    (Hết chương 6)
    @Lafo Đâ?n: sau tết em sợ bia rượu quá chư?ng nên không dám "giao lưu". Va?i hôm nưfa em ti?nh táo lại sef vác mặt sang hâ?u bác [​IMG]

Chia sẻ trang này