1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Chặng đường Đỏ từ Stalingrad - hồi ức của Mansur Abdulin

Chủ đề trong 'Kỹ thuật quân sự nước ngoài' bởi danngoc, 22/09/2007.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. TieuNgocLang

    TieuNgocLang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/12/2002
    Bài viết:
    897
    Đã được thích:
    0
    Giưfa tháng 07 năm 1943, sáng sớm, chúng tôi nhi?n ra, phía bên quân Đức có cái gi? đó lạ lu?ng, ky? bí. Ca? cánh đô?ng được che phu? bơ?i ha?ng đống lớn các bó lúa my?! Chúng tôi đang cố tươ?ng tượng xem bọn Phát xít muốn cái gi? khi gặt lúa ca? đêm rô?i sắp lại như vây, thi? pháo cu?a chúng bắt đâ?u nha? đạn va?o khu phân tuyến. Nhưfng qua? đại bác nô? tung trước khi chạm đất, tung ra một la?n khói trắng da?y. Chúng tôi hoa?ng sợ va? nghif đến một trận tấn công bă?ng hơi độc. Gió đưa la?n khói đó dọc theo tuyến quân ta, nhưng gió có thê? đô?i hướng bất ky? lúc na?o! Ma? chúng tôi lại vứt bo? mặt nạ pho?ng độc tư? lâu rô?i (nhiê?u tay chi? giưf lại cái túi đê? chứa băng đạn va? thu? pháo). Chúng tôi pha?i la?m gi? bây giơ?? Tôi có thê? ti?m được mặt nạ pho?ng độc ơ? đâu? Ôi, mi?nh đaf thật ngốc khi vứt nó!
    Anh em ngô?i đó, nhi?n thă?ng ra phía trước. Đạn pháo rơi nhiê?u hơn ?" bang! bang ! ?" va? khói cufng da?y thêm. Thật sự la? chúng tôi không thê? nhi?n thấy gi? nưfa. Bọn Frizt sef la?m gi?? Chi? có tiếng gâ?m cu?a động cơ báo cho mọi ngươ?i biết ră?ng xe tăng quân Đức đang tiến lên, â?n sau ma?n khói. Được, thánh Allah đaf nghe thấy lơ?i câ?u nguyện, du? gi? thi? xe tăng cufng tốt hơn la? hơi độc! Khi ma?n khói nhấc lên được chút ít, chúng tôi có thê? thấy nhưfng bó lúa my? ky? dị kia biến tha?nh nhưfng chiếc tăng! Một chiếc khai hoa?, ngay lúc nó lăn quá chiến ha?o cu?a bọn tôi, la?m điếc tai mọi ngươ?i. Tai anh em đau khu?ng khiếp. Chúng tôi ngaf chô?ng lên nhau bơ?i sóng âm la?m choáng váng. Chiếc tăng đi tiếp va? theo sau la? va?i chiếc khác. Vệt xích cu?a chúng la?m sụp lơ? các mép ha?o. Khi chúng tôi xoay sơ? đê? thoát ra được đống đất cát rơi xuống, mọi ngươ?i chộp lấy thu? pháo va? chai cháy, chạy đi la?m phận sự cu?a mi?nh. Tiêu diệt nhưfng chiếc tăng! Thi?nh thoa?ng, tôi ca?m thấy tai mi?nh phâ?n na?o bớt u? va? thật vui sướng khi nghe được lâ?n nưfa tiếng gâ?m khu?ng khiếp cu?a nhưfng côf máy. 
    Nhiê?u anh em suýt gục khi nghe thấy mu?i khu?ng khiếp tư? nhưfng chíêc tăng cháy (cu?ng với tô? lái cu?a chúng co?n kẹt bên trong). Giưfa cái địa ngục đâ?y tiếng đạn nô? va? xác xe thiết giáp, chúng tôi không thê? nói ai la? ngươ?i chiến thắng. Một ngươ?i lính bên ta xô va?o chiến ha?o. Anh bị mất thị lực, hét lên trong hoa?ng loạn:
    -         ?oĐư?ng bo? tôi lại ơ? đây! Hoặc bắn tôi đi!?.
    Đê? la?m anh dịu lại, tôi hét to va?o tai:
    -         ?Bi?nh tifnh na?o!?.
    Anh chộp lấy ống tay áo blu cu?a tôi va? nói:
    -         ?oTôi nhận ra giọng anh! Anh la? bí thư chi bộ! Đúng không??.
    -         ?oƯ?, bi?nh tifnh, anh em không đê? đô?ng đội lại phía sau đâu, chúng tôi hứa chắc sef đem cậu đi cu?ng! Hafy bi?nh tifnh đê? anh em chiến đấu!?
    Anh dịu xuống, tôi giúp anh va?o một hố nấp, anh ngô?i xuống va? nhấp một ngụm nước trong bi đông cu?a tôi.
    -         ?oBên na?o thắng? ?o anh ho?i
    -         ?oHiện giơ? la? quân ta? tôi tra? lơ?i một cách qua? quyết
    Anh đê? tôi đi va? ngô?i lại đó: yên lặng, băn khoăn. Ngay khi tôi vư?a rơ?i đi chút xíu, một chiếc tăng bị trượt một bên xích va?o chiến ha?o, đáy xe tựa va?o gơ?. Tiếng máy ga?o lên dưf dội, nhưng chiếc xe bị kẹt cứng. Khi ấy, Boris Polyga xuất hiện tư? đâu đó, tha?y một chai cháy va?o phía sau nó. Một ngọn lư?a bu?ng lên va? sau đó lặn sâu va?o trong, biến mất.
    Vê? chiê?u, chiến trươ?ng đột nhiên yên lặng. Anh em bắt đâ?u mo? ra kho?i chiến ha?o ?" du? vâfn co?n nguy hiê?m ?" va? nhi?n xem kết qua? cu?a trận đánh. Khi đêm vư?a đến, xuất hiện va?i syf quan ơ? chiến ha?o chúng tôi. Họ mang theo camera, râu ria nhă?n nhụi, thoang thoa?ng mu?i nước hoa va? nhưfng chiếc áo choa?ng mới tinh với thắt lưng rộng ba?n, trên đó lu?ng lă?ng bao súng cu?ng nhưfng khâ?u súng ngắn lóng lánh. Nhưfng chiếc muf trận mới tinh trên đâ?u. Họ đi bộ đến chiến ha?o, lom khom một cách nhút nhát. Một ngươ?i trong số đó ho?i chung chung anh em với một thái độ uy quyê?n:
    -         ?oAi chi? huy ơ? đây??
    Anh em liếc nhi?n tôi: nên tra? lơ?i họ không? Tôi nhe? nhẹ lắc đâ?u: không! Lúc đó Boris Polyga tra? lơ?i:
    -         ?oBí mật quân sự!?
    Cu?ng với tra?ng cươ?i rộ cu?a anh em, nhưfng ngươ?i khách rút đi.
    Ba mươi năm sau chiến tranh, trong cuộc gặp đâ?u tiên cu?a anh em cựu chiến binh tại Poltava (sư đoa?n chúng tôi được mang tên tha?nh phố na?y), bạn tôi, Nikolai Korsunov ?" sif quan qua?n trị trung đoa?n ?" nói ră?ng sau cuộc chiến ơ? vo?ng cung Kursk, chi? huy sư đoa?n đaf nhận được một danh sách nhưfng ngươ?i xứng đáng đê? đê? cư? tặng thươ?ng danh hiệu ?oAnh hu?ng Liên Xô?. Tên tôi có trong danh sách đó, nhưng ông ta đaf không ký va?o vi? tên ông ta không được nhắc đến.
  2. TieuNgocLang

    TieuNgocLang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/12/2002
    Bài viết:
    897
    Đã được thích:
    0
    Lực lượng tăng viện tiếp tục đến tư? nhưfng vu?ng nội địa phía trong đất nước. Tôi ti?m nhưfng ngươ?i đô?ng hương. Chúng tôi ho?i chuyện hậu phương. Va? tra? lơ?i nhưfng câu ho?i vê? bọn Phát xít. Dif nhiên, bọn Đức thi? không co?n như xưa. Chúng chiếm phân nư?a châu Âu chi? với một cú đánh ?" trong một năm va? mươ?i tháng ?" ma? không gặp nhiê?u khó khăn. Nay thi? lại la? một câu chuyện khó nhă?n: trong hai năm trơ? lại đây, chúng buộc pha?i bước va?o các trận chiến đâfm máu nối tiếp nhau.
    Một cậu dân gốc Krasnoyarsk, ơ? Siberi, tên Aleksei Yanson, gia nhập va?o đại đội cối chúng tôi. Cậu ta trông như một lực syf cư? tạ hoặc một đô vật. Hoặc gia? cậu ấy la? một thợ mo?? La? gi? đi nưfa thi? cậu ấy cufng giống như một cha?ng khô?ng lô? trong truyện cô? tích! Va? trông như cậu được giáo dục tư? tế. Có chúa biết được thế na?o! Chúng tôi sef ti?m hiê?u sau. Trong khi ấy, tôi giao cho cậu ta nhưfng thứ trang bị cu?a tôi! Cậu rất khoe?: tôi chắc la? cậu ấy có thê? mang ca? khâ?u cối một mi?nh, thay cho ca? ba ngươ?i!
    Tôi muốn nói va?i lơ?i vê? Boris Polyga. Cậu ấy đến với đại đội hô?i tháng 7. Tôi ngơ? ră?ng có chuyện gi? đó không đúng: cậu ấy trông quá tre?, du? nga?y sinh được khai la? năm 1925. Tôi không tin. Cậu ấy giấu giếm điê?u gi? đó. Thế na?o ma? 18 tuô?i nếu bé tý thế kia? Va? chúng tôi không thê? du?ng cậu ta như một lính cối được. Có thê? du?ng cậu ấy va?o việc gi? nhi?? Tôi đê? nghị la? du?ng la?m giao liên, đê? liên lạc với các đa?i quan sát. Trung uý Stukack, đại đội trươ?ng đô?ng ý, co?n Boris thi? rất vui.
    Tôi la? một ke? rất to? mo? va? cufng la? một ngươ?i rất yêu thích các cuộc đối thoại ngay thật, mặt đối mặt, cho du? chi? với một cậu bé. Tôi thươ?ng có nhưfng mối quan hệ thân ti?nh với tất ca? anh em lính mới. Thật dêf đê? có được sự tin tươ?ng cu?a nhưfng ngươ?i mới. Anh em kê? tôi nghe nhưfng điê?u ma? họ cufng không thê? tươ?ng tượng la? sef nói với ca? nhưfng ngươ?i trong gia đi?nh! Tại sao vậy? Bơ?i tôi tôn trọng chuyện riêng tư cu?a họ va? có thê? giưf miệng. Boris Polyga kê? với tôi ră?ng bố cậu la? một vị tướng, hiệu trươ?ng một trươ?ng quân sự. Tôi không nhớ nơi trươ?ng đó được sơ tán đến, nhưng trước chiến tranh nó ơ? Leningrad. Tư? nho?, Boris lớn lên cu?ng với các học sinh syf quan cu?a bố cậu. Va? khi trươ?ng tha?nh, cậu quýêt định sef tự trơ? tha?nh một ngươ?i lính, cậu va?o một trươ?ng quân sự ơ? một nơi khác. Nhưng cậu bị nhận biết ngay la? ?ocon trai vị tướng? va? mọi ngươ?i gợi ý cho bố cậu ti?m cho cậu một nơi dêf chịu  như tuy? viên các tướng hay nhưfng thứ đại loại như vậy. Rô?i, vơ? như sef vê? thăm bố mẹ, Boris lấy một tuâ?n phép, nha?y lên ta?u quân sự, va?o mo? ra mặt trận. Bây giơ? thi? cậu ấy lo lắng la? sef bị xem như một ke? đa?o nguf hoặc bo? đơn vị không phép. Boris ơ? trong một ti?nh trạng khó, tôi không thê? la?m gi? cho cậu. Nhưng cufng không thê? đê? cậu ta bị gọi la? một ke? đa?o nguf hoặc bo? đơn vị không xin phép. Tôi ca?m thấy không có tội lôfi gi? ơ? đây ca?, tôi khuyên Boris viết thư cho lafnh đạo trươ?ng, Nhưng Boris chưa viết va? tôi cufng chă?ng bao giơ? nhắc cậu ấy.
    Trong các trận đánh sau đó, Đoa?n viên Komsomol Polyga đaf la?m công tác giao liên va? thực thi các nhiệm vụ khác một cách rất câ?n cu?. Tôi đaf hứa không kê? cho bất ky? ai vê? vị tướng bố cậu ấy va? việc Boris đaf trốn kho?i trươ?ng quân sự. Cậu thích thú ơ? trong môi trươ?ng đại đội chúng tôi. Va? dươ?ng như trươ?ng tha?nh hơn. Boris cufng thú nhận với tôi ră?ng đaf khai man thêm hai tuô?i, năm sinh thật la? 1927. Điê?u na?y gia?i thích vi? sao cậu ý trông khá thấp bé, Boris chi? mới 16 tuô?i.
  3. TieuNgocLang

    TieuNgocLang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/12/2002
    Bài viết:
    897
    Đã được thích:
    0
    Sau một loạt các trận đánh ác liệt, quân Đức rút lui, nhưng chúng bắt đâ?u đốt phá mọi thứ trên đươ?ng. Nhưfng ngôi la?ng, nhưfng cánh đô?ng ngập trong lư?a. Địch phá huy? mọi thứ có thê?, chúng thực thi nghiêm túc mệnh lệnh ?otiêu thô??. Chúng tôi ha?nh quân xuyên qua nhưfng đám khói da?y đặc không ngớt. Quân ta gia?i phóng được hai la?ng lớn, Tamarovka va? Borisovka, nhưfng nha? kho chứa thuốc lá ơ? đó bị đốt cháy, thế la? mọi ngươ?i đê?u hươ?ng khói thuốc cho du? ke? đó có hút thuốc hay không!
    Khi đuô?i được bọn Đức ra kho?i la?ng Tamarovka, chúng tôi tiến ha?nh đa?o chiến ha?o đê? chuâ?n bị pho?ng ngự pha?n kích. Khâ?u đội chúng tôi được lệnh đa?o trong một cái sân nha? na?o đấy. Nhưng đột nhiên, một phụ nưf - chu? nơi đó -  chạy tới chạy lui, khóc như điên va? van vi?:
    -         ?oĐư?ng đa?o ơ? đây! Có mi?n đấy! Thật ma??
    Nhưng chính chị thi? chạy qua chạy lại không ngư?ng:
    -         ?oKhông, không! Đư?ng đa?o ơ? đây?
    Điê?u na?y trông có chút đáng ngơ? va? chúng tôi không thê? hiê?u. Ngay ca? đại đội trươ?ng cufng to? mo?:
    -         ?oViệc gi? vậy nhi???
    Rô?i anh quay sang tôi cáu ki?nh nói:
    -         ?oGia?i quyết vụ na?y đi?
    Ngươ?i phụ nưf nhi?n thă?ng va?o mắt tôi, va? khi bắt gặp tia nhi?n, tôi chợt thấy có ba đứa bé gâ?y co?m phía sau ô cư?a sô?. Va? đột nhiên, tôi hiê?u ra nôfi lo âu cu?a chị. Tôi lu?i lại ba bước va? bắt đâ?u đa?o: chị yên lặng rô?i quay va?o nha?. Nhưfng đứa bé vâfn nhi?n cho?ng chọc nhưng có ve? yên tâm. Đến đêm, tôi đến gặp chị va? ho?i:
    -         ?oChị giấu cái gi? trong sân vậy??
    -         ?oMơf lợn. Chúng tôi giấu bọn Đức tư? mu?a thu trước. Ca?m ơn anh. Tôi biết ră?ng chính anh cufng đói. Bây giơ? thi? tôi có thê? cứu các con tôi kho?i chết đói rô?i?
    Tôi không nhớ đích xác, tôi cho ră?ng ngôi la?ng đó tên la? Dragunsk. Bọn Đức pho?ng thu? rất chặt chef, chúng xây dựng một tuyến pho?ng ngự nhiê?u lớp. Đê? tấn công, chúng tôi ti?m cách xâm nhập tư?ng phâ?n, hơn la? đánh thọc qua rô?i lại tự thấy vướng mi?nh va?o một mạng lưới chiến ha?o phức tạp. Chúng tôi gâ?n sát bọn phát xít đê?n nôfi thi?nh thoa?ng mọi ngươ?i có thê? nghe ca? nhưfng lâ?n chúng hạ giọng nói chuyện với nhau. Lúc na?y thi? nhưfng khâ?u đại bác vô dụng, chúng tôi pha?i sư? dụng đến cái ma? anh em gọi la? ?opháo bo? túi?. Đây la? một cuộc chiến cu?a lựu đạn. Nhưng ném lựu đạn cufng câ?n có kyf năng đáng kê?. Nó pha?i được ném sau hai giây, nếu bạn ném ngay, quân địch sef có thơ?i gian đê? ném tra?! La?m thế na?y na?y: đâ?u tiên rút chốt ra, sau hạ câ?n an toa?n (safety switch???) , giưf qua? lựu đạn đang rít xi? xi? trong hai giây, rô?i hăfng ném. Lựu đạn nô? sef tung ma?nh lên đâ?u quân địch. Nhưng tâm lý pha?i vưfng va?ng khi hạ câ?n an toa?n va? đợi hai giây đó. Đôi khi tôi lo ră?ng nhơf ma? ngươ?i công nhân lắp kíp nô? có sai sót thi? tiêu tu?ng mặt mi?nh! Nhưng nó luôn đáng tin cậy. Tôi luôn nhớ vê? nhưfng ngươ?i ơ? hậu phương nga?y đêm sa?n xuất ra nhưfng qua? lựu đạn F1 ?oqua? dứa? với lo?ng biết ơn chân tha?nh. Họ nhận thức rof ră?ng du? chi? một sai sót nho? trong kíp nô? có thê? tra? giá bă?ng mạng sống cu?a ngươ?i chiến syf. Trong suốt nga?y chiến đấu đâ?u tiên ơ? Dragunsk, khi thiếu lựu đạn, chúng tôi pha?i trục bọn Nazi ra kho?i nhưfng tuyến mê cung cu?a chúng bă?ng xe?ng đa?o ha?o, bắn thă?ng va?o chúng bă?ng súng máy, súng ngắn va? ca? pháo sáng. Nhưng sau đó thi? mọi ngươ?i đaf có đu? lựu đạn.
    Bắt đâ?u tư? Prokhorovka, quân đoa?n Cận vệ số 32 cu?a chúng tôi liên tục tham chiến với các sư đoa?n SS, Totenkopf, Đại Đức va? Đế chế cu?a quân Đức. Chúng tôi cufng đụng trận với lực lượng Quân đội Nước Nga tự do cu?a tên pha?n bội Vlasov. Bọn lính Vlasov biết chúng tận số rô?i nên chiến đấu rất liê?u lifnh. Chúng tôi không nhận chúng la?m tu? binh?
     
  4. cadic94

    cadic94 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    07/09/2003
    Bài viết:
    66
    Đã được thích:
    11
    Thanks các bác đã dịch - dưng mờ e năn nỉ mút chân mút tay các bác dịch nhanh tí tí nữa đi mờ! E chờ các bác đỏ mắt!
  5. TieuNgocLang

    TieuNgocLang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/12/2002
    Bài viết:
    897
    Đã được thích:
    0
    Dragunsk vâfn co?n chống cự. Tiê?u đoa?n tôi bây giơ? vấp pha?i một lô cốt súng máy. Nă?m ngay trên vu?ng phân tuyến bă?ng phă?ng, cái lô cốt ngăn chặn mọi cuộc xung phong cu?a bộ binh ta. Va? hai bên cánh được quân Đức yê?m trợ kyf lươfng. Ban đêm, chúng liên tục bắn pháo sáng, không ai có thê? bí mật bo? lên đê? chọi lựu đạn va?o. Pháo binh ta không giúp gi? được bơ?i sợ bắn nhâ?m anh em. Co?n đạn cối thi? không đu? mạnh đê? diệt cái lô cốt đó. Đại uý cận vệ Ignat Dudko, tiê?u đoa?n trươ?ng, cố liê?u mạng ti?m cách gia?i quyết cái khâ?u đại liên đó. Nhưng nó vâfn tiếp tục bắn?
    Đến một nga?y tôi la?m nhiệm vụ ơ? điê?m quan sát với Boris Polyga. Du? không có trách nhiệm, nhưng Boris vâfn nghiên cứu kyf lươfng vu?ng phân tuyến qua ống nho?m. Cái lô cốt chiếm vị trí rất đẹp: không có tý lô?i lofm na?o quanh đó. Du? co? xung quanh bị cắt trụi bơ?i cối quân ta. Chúng tôi thư? du?ng một khâ?u chống tăng bắn va?o đó. Không hiệu qua?. Khâ?u đại liên vâfn la? mối đe doạ chết ngươ?i.
    Rô?i tôi nhận thấy Boris biến đâu mất kho?i điê?m quan sát. Cu?ng lúc đó, trung uý Nikolai Korsunov, syf quan bí thư cu?a trung đoa?n trươ?ng Bilaonov được lệnh xuống sơ? chi? huy tiê?u đoa?n. Nikolai, một anh cha?ng dêf mến, tri?nh diện với tiê?u đoa?n trươ?ng va? họ bắt đâ?u ba?n cách tiêu diệt cái lô cốt. Đột nhiên, có tin báo tư? đại đội bộ binh ră?ng binh nhi? Polyga mang theo sáu qua? lựu đạn va? bo? lên tư? hướng chiến ha?o quân Đức. Ngay lúc nghe tin đó, tôi lập tức quay phone cho bên cối, báo họ ră?ng Boris đang cố cho nô? lô cốt va? ră?ng họ pha?i ki?m chế bắn va?o hướng đó.
    Tôi sục sạo đê? ti?m Boris qua ống nho?m, nhưng không thấy đâu. Tiê?u đoa?n trươ?ng không tán tha?nh sáng kiến cu?a cậu bé dufng ca?m: một mi?nh trong sứ mệnh như vậy thi? thật la? vô vọng va? câ?m chắc cái chết. Nhưng Boris có kế hoạch riêng. Nhận thấy ră?ng cái lô cốt có thê? tiếp cận được tư? phía quân Đức, Boris-nho?-xíu cu?a chúng tôi, bo? ra kho?i sươ?n quân địch, bí mật lu?i va?o phía sau bộ binh quân Đức.
    Cuối cu?ng tôi cufng nhi?n thấy cậu ta trong ống nho?m. Vâng, cậu đang trươ?n lên lô cốt tư? phía quân địch! Chi? huy ra lệnh cho các đại đội săfn sa?ng xuất kích, va? khi Boris, nho?m dậy, ném tư?ng qua? lựu đạn va?o lô cốt, họ xung phong lên vu?ng phân tuyến. Bọn Đức pha?n ứng lại sau va?i giây, nhưng chư?ng đó khoa?ng khắc đu? cứu mạng Boris: anh em bộ binh tư? các đại đội hô vang ?oHurrah-ah-ah? va? thu hút hoa? lực quân địch. Cuối cu?ng thi? tiê?u đoa?n tôi cufng dọn quang con đươ?ng phía trước.
    Khi tôi chạy lên được chôf cậu ta, Boris trông vư?a có ve? tự ha?o, vư?a có ve? như đaf la?m điê?u gi? sai trái. Cậu vui mư?ng nhưng mắt đâfm lệ. Cậu đaf chắc ră?ng mi?nh sef chết khi hạ cái lô cốt. Nikolai Korsunov va? các syf quan khác bu quanh Boris nên tôi không có cơ hội nói bất cứ gi?. Sau đó, chúng tôi nghe ră?ng trung đoa?n trươ?ng Bilaonov đaf đê? nghị tăng huân chương Cơ? đo? cho cậu bé dufng ca?m.
    Sức mạnh na?o đaf tạo nên ngươ?i anh hu?ng tư? ngươ?i lính tre? na?y? Cậu ta không có lấy một cơ hội sống sót sau khi ném qua? lựu đạn đâ?u tiên, rof ra?ng la? cậu biết. Boris, sau đó có cho tôi xem một lá thư, viết cho cha cậu. Tôi nhớ hai do?ng đâ?u ?oCha?o cha! Con viết cho cha tư? tiê?n tuyến. Hôm nay, con đaf tiêu diệt một hoa? điê?m đại liên, một lô cốt cu?a bọn Hít-le?? Va? tôi có thê? nhớ lại một câu khác dưới đó: ?oBây giơ? con không co?n xấu hô? nếu có ai đó gọi con la? con trai vị tướng?.
    Va?i hôm sau, Boris Polyga bị thương nặng va?o đâ?u bơ?i một ma?nh đạn pháo va? được đưa vê? hậu phương.
  6. Wehrmacht

    Wehrmacht Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    22/02/2005
    Bài viết:
    1.969
    Đã được thích:
    0
    Mình nghĩ bạn cũng nên thông cảm một chút với các bác dịch bài trên đây, đa phần đều hoạt động & post bài vì niềm đam mê chiến sử thế giới chứ không vì lợi nhuận nào khác.
    Ông cụ mình trước sắm bộ tủ chè sập gụ cũng phải mời cả một đoàn thợ tận Kim Động, Hưng Yên lên nuôi cơm hơn tháng trời.Kệ mấy ông đấy tổ tôm, chắn phỏm chè chén bất cứ lúc nào, chỉ đến lúc mấy ổng hứng lên, lôi đồ nghề ra đục đẽo thì sản phẩm các ông làm ra mới độc và đẹp.Nếu tính công các ổng đó làm ngày 8 tiếng liên tục như trong nhà máy chắc chỉ mươi hôm là xong
    Thế nên thịt gà ta mới ngon hơn ga công nghiệp là vì thế đó bạn ạ.
    Trên Box này và trên TTVNOL trước năm 2006 có nhiều bài dịch hay lắm, sợ bạn không có thời gian đọc hết mấy trăm trang các bác trên này dịch về chiến tranh Xô-Đức thôi, tranh ảnh, bản đồ, tài liệu đầy đủ phong phú cứ gọi là khủng
  7. TieuNgocLang

    TieuNgocLang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/12/2002
    Bài viết:
    897
    Đã được thích:
    0
    Chùng tĂi tiẮn và?o Dragunsk lùc sàng sớm. QuĂn Đức 'àf rùt lui trong 'Ăm. Nhưfng con phẮ vf́ng lf̣ng, với nhưfng mĂfu ràc rươ?i và? giẮy càc loài nf?m rà?i quanh. TrĂng như khĂng cò?n nguy hiĂ?m. Chùng tĂi vui vè? hà?nh quĂn và?o trung tĂm là?ng.
    Lùc Ắy mày bay quĂn ta xuẮt hiẶn. Chf́c hò sèf bf́t kìp quĂn Đức 'ang rùt lui và? xè chùng ra tư?ng mà?nh! Nhưfng chiẮc â?oxe tfng bayâ? cù?a quĂn ta 'à?o mẶt vò?ng ơ? phìa 'ươ?ng chĂn trơ?i như thĂ? 'Ă? chòn ra mẶt mùc tiĂu tẮt nhẮt, rĂ?i quay lài, bĂ? nhà?o xuẮng. Hò 'iĂn à?? BĂy giơ? thì? tĂi chì? cò thĂ? thẮy nhưfng chiẮc cành và? mùfi mày bay, hướng thf?ng và?o tĂi. MiĂfn cươfng tin rf?ng khĂng quĂn ta tẮn cĂng quĂn mì?nh, tĂi â?" trong lùc 'ò â?" nhà?o 'ài qua mẶt cài cư?a sĂ? cù?a tĂ?ng hĂ?m cfn nhà? gĂ?n nhẮt. Ngay lẶp tức, tĂi nghe nhưfng tiẮng nĂ? phìa trĂn 'ươ?ng ngay trĂn 'Ă?u tĂi. ĐẮt càt, kiẮng vơf,  vĂi vưfa và? cà? nĂfi Ă chĂ? cay 'f́ng rơi trĂn 'Ă?u tĂiâ?
    TĂi tươ?ng như là?n khòi sẮm sèt sèf khĂng bao giơ? ngưng. Và? nhưfng chiẮc phi cơ, sau khi bf́n hẮt sẮ tĂn lư?a hò, lài khai hoà? và?o chùng tĂi bf?ng sùng. Hò xè nàt trung 'oà?n chùng tĂi rĂ?i an toà?n trơ? vĂ? cfn cứ.
    TĂi xoay sơ? 'Ă? bò? ra khò?i chĂf trù Ă?n với chùt ìt khò khfn. Khung cà?nh tà?n phà toà?n diẶn hiẶn ra trước mf́t. Và? 'Ău 'ò, như thĂ? tư? thẮ giới khàc, nhưfng ngươ?i cò?n sẮng hiẶn ra. TĂi khĂng thĂ? nhẶn ra ai dù? nghe giòng nòi rẮt quen. Nèn lài nĂfi sợ, chùng tĂi thẶn tròng nhì?n quanh, rĂ?i nhì?n nhau. MẶt tĂn binh â?" mẶt chà?ng trai trè? â?" gà?o lĂn chòi lòi â?oMè ơi! Mè ơ? 'Ău?â?. MẶt y tà mà? tĂi quen, tiẮn 'Ắn, cf̣p mf́t dà?i dài nhì?n khĂng chớp, tựa và?o tĂi, thĂ?m thì?:
    - â?oMansur? Anh cò?n sẮng thẶt 'Ắy chứ? Trà? lơ?i em 'i!â?.
    TĂi gẶt 'Ă?u. CĂ lẮy mẶt ìt gàc tư? tùi, xè ra và? 'ưa cho mòi ngươ?i 'Ă? lau mf̣t.
    Con phẮ trĂng như mẶt con hà?o bĂy giơ? là? mẶt ngĂi mẶ tẶp thĂ?, 'Ă?y nhưfng mà?nh xàc ngươ?i, xàc ngựa trẶn lĂfn với xe cẶ, sùng Ắng và? nhưfng thứ tàp nham khàc. TĂi cà?m thẮy cò lĂfi vì? 'àf cò phèp mà?u nà?o 'ò cứu màng tĂi, tĂi khĂng thĂ? già?i thìch nĂfi 'iĂ?u nà?y! Trong sẮ càc sìf quan, ngươ?i 'Ă?u tiĂn xuẮt hiẶn là? thiẮu tà Bilaonov, trung 'oà?n trươ?ng. Nhì?n anh nhợt nhàt như xàc chẮt, tĂi ước rf?ng mf̣t 'Ắt cò thĂ? nứt ra và? nuẮt tĂi 'i, khĂng biẮt vì? sao mà? tĂi cà?m thẮy rf?ng mì?nh phà?i chìu tràch nhiẶm cho cài thà?m hoà nà?y. Bilaonov trĂng quĂfn trì hẮt sức 'Ắn mức mà? tĂi sợ là? anh sèf tự bf́n và?o tim mẮt. Anh nhì?n tĂi rĂ?i quay 'i. Nhưfng vì sìf quan cao cẮp 'ài diẶn cù?a tẶp 'oà?n quĂn nhanh chòng xuẮt hiẶn sau 'ò. Hò khàm nghiẶm hiẶn trươ?ng trong yĂn lf̣ng. MẶt ngươ?i trong sẮ 'ò sù?a và?o mf̣t anh thiẮu tà cù?a chùng tĂi như thĂ? giào viĂn khiĂ?n tràch hòc sinh:
    -         â?o Sao anh khĂng giương cơ? hiẶu cù?a 'ơn vì cho phi cĂng thẮy ?â?
    -         â?oNò kia kì?a, chĂf nhưfng cĂy dương nè? 'ò â?â?
    Ngài nhì?n và?o mf́t nhau, nhưfng sìf quan 'ài diẶn nhanh chòng quay vĂ? 'Ă? bào cào nhưfng gì? hò thẮy với Zhadov, tư lẶnh tẶp 'oà?n quĂn.
  8. cadic94

    cadic94 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    07/09/2003
    Bài viết:
    66
    Đã được thích:
    11
    E đọc hết rùi bác ah! e mà có huân chương chiến công e tặng ráo cho các bác ngay!
  9. TieuNgocLang

    TieuNgocLang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/12/2002
    Bài viết:
    897
    Đã được thích:
    0
    Dươ?ng như cánh bộ binh cu?a trung đoa?n tôi pha?i chịu số phận bất hạnh la? la?m mục tiêu cho các loại vuf khí hạng nặng quân ta. Chúng tôi thươ?ng bị dính đạn tư? phía sau bơ?i pháo tâ?m xa va? ca? Cachiusa nưfa. Tôi nhớ có một lâ?n, ơ? khu vực Stalingrad, tiê?u đoa?n bị dính Cachiusa. Khi dứt, không một ai hay vuf khí co?n tô?n tại. Nhưfng qua? rocket như một trận mưa lư?a va? sấm sét bay qua đâ?u chúng tôi, sau chư?ng một phút, cơn cuô?ng nộ cu?a núi lư?a chấm dứt, trên mặt đất chi? co?n lại nhưfng hố đạn bốc khói khắp nơi. Bạn tôi, một đô?ng chí ngươ?i Siberi, Ivan Borodin, một trong nhưfng ngươ?i vư?a mới đến tăng viện tối hôm qua, mất một chân trong tai nạn đó. Anh ga?o khóc như một đứa tre? hư: không hă?n vi? đau, ma? co?n vi? nôfi niê?m chua xót ră?ng anh đaf mất chân vi? chính Cachiusa cu?a chúng ta. Nhưng cufng lúc đó, anh không giấu diếm một niê?m vui hoang dại:
    -         ?oĐấy, Mansur, chiến tranh kết thúc với tôi rô?i! Tạm biệt nhé, đô?ng hương! Có lef tôi sinh ra dưới vi? sao may mắn! Mọi ngươ?i, lúc ơ? nha?, thươ?ng ba?o tôi có phước! Đúng, giơ? tôi được vê? nha?! Sef ô?n thôi! Rư?ng sef nuôi sống một ngươ?i du? có bị mất ca? hai chân?
     
    Nghe Ivan nói, tôi ca?m thấy vui, ră?ng tôi đaf vượt qua cái địa ngục na?y một cách bi?nh yên (tôi tréo tay câ?u!). Nhưng cufng lúc đó, tôi thấy ghen tị với anh. Ivan thấy buô?n cho tôi vi? tôi pha?i tiếp tục với cuộc sống nơi chiến ha?o đâ?y gian khô?, hiê?m nguy với cái đói va? rận rệp. Anh cố an u?i tôi ră?ng kê? tư? nga?y hôm nay, anh sef câ?u nguyện tất ca? các thánh thâ?n đê? phu? hộ tôi sống sót! Ít lâu sau đó, tôi lại tra?i qua một cú sốc khác.
    Anh em, nhưfng cựu binh cu?a trận Stalingrad gặp lại nhau, chúng tôi ôm nhau mư?ng như anh em ruột thịt. Lúc đó trận chiến đang tạm lắng, trong trươ?ng hợp na?y thi? chúng tôi thươ?ng gia cố lại công sự cu?a mi?nh. Anh em thoa? thuận với nhau la? khi la?m xong việc đó, sef tập hợp lại va? la?m một buô?i họp mặt nho nho?. Chúng tôi chọn địa điê?m picnic dưới gốc một cái cây lớn đứng cô độc, mọi ngươ?i đê? balo với mọi thứ câ?n thiết ơ? đó. Một trong số nhưfng ?otay Stalingrad? được chọn ra đê? chuâ?n bị cho bưfa tối bă?ng nhưfng khâ?u phâ?n khiêm tốn cu?a chúng tôi. Sau đó, mọi ngươ?i tháo bi?nh rượu ra (chứa Vodka Narkom) va? bắt đâ?u công việc đa?o ha?o.
    Rất nhanh, nhưfng đô?ng đội cu?a tôi ?" ba?y ngươ?i ca? tha?y ?" hoa?n tha?nh phâ?n chiến ha?o cu?a họ va? bắt đâ?u tụ lại dưới gốc cây đợi tôi đến. Tôi gấp rút la?m việc, the?o đất sét bă?ng lươfi lê, nóng lo?ng đê? đến ăn cu?ng anh em. Tôi nghe mọi ngươ?i la lên ?oMansur! Lại đây thôi! Mọi ngươ?i đợi ne?!?. Tôi ném thuô?ng qua một bên va? nha?y lên kho?i chiến ha?o, khi đó tôi nghe tiếng đạn rít, một khâ?u đại bác cu?a quân Đức ơ? phía trước vị trí cu?a chúng tôi bắn. Tôi mong nó sef bay qua tuyến quân ta va? nô? đâu đó ơ? phía sau, nhưng qua? đạn rơi ngay đoạn giưfa, gâ?n cái cây nơi bạn tôi đang ngô?i chơ?. Va?i ma?nh vụn réo lên rơi va?o phía đối diện cu?a đoạn ha?o cu?a tôi. Khi tôi leo ra, thấy cái cây bị che? la?m đôi. Ơ? dưới đó la? nhưfng thi thê? bất động cu?a đô?ng đội tôi. Một phát đạn le? loi đaf giết chết ba?y cựu binh cu?a trung đoa?n, nhưfng ngươ?i đaf sống sót sau trận Stalingrad.
    Trong tiê?u đoa?n chúng tôi, các khâ?u đội cối luôn bị thiếu quân số, thươ?ng thiếu 2 đến 3 ngươ?i cho môfi khâ?u đội. Thế ma? luôn câ?n pha?i duy tri? chín khâ?u đội chiến đấu liên tục. Tôi đến giúp một khâ?u đội cối, thay thế cho pháo thu? số 2 cu?a họ, hiện vắng mặt. Lúc ấy, khâ?u đội trươ?ng lệnh cho tôi mang lên va?i ho?m đạn đang ơ? trong kho, co?n anh ấy thi? la?m thay nhiệm vụ cu?a pháo thu? số 2. Ngay sau khi tôi vư?a mang ho?m đâ?u tiên lên, quay lại đê? lấy thêm, thi? nghe một tiếng nô? ghê sớm ngay sau lưng. Ngâ?n ngư? một lúc, tôi quay lại chôf khâ?u cối va? thấy no?ng cối bê? tan hoang, xoe? ra như cánh hoa cúc. Kozhevnikov, ngươ?i nạp đạn, vi? quá vội, đaf tống viên đạn thứ hai va?o khi qua? thứ nhất chưa được bắn ra. Khâ?u cối bị phá huy? hoa?n toa?n bơ?i sức nô? cu?a ca? hai qua? đạn. Chúng tôi chôn nhưfng anh em hi sinh trong chiến ha?o va? đặt chiếc no?ng cối bị hư hại lên trên, giống như cánh phi công, họ đặt cánh quạt cu?a chiếc máy bay bị bắn hạ lên trên mộ.
  10. TieuNgocLang

    TieuNgocLang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/12/2002
    Bài viết:
    897
    Đã được thích:
    0
    Cò nfm cĂ y tà trè? 'Ắn cù?ng với lực lượng bĂ? sung. Sau khi tẮt nghiẶp ơ? trươ?ng, hò qua mẶt khoà huẮn luyẶn y khoa ngf́n và? 'ược gư?i ra trẶn. Với tư càch là? bì thư chi bẶ 'ài 'Ặi, tĂi cò tràch nhiẶm gf̣p hò 'Ă? lẮy thĂng tin 'fng kỳ. TĂi biẮt 'ựơc tĂn và? quĂ quàn cù?a hò. Galia 'Ắn tư? Penza, Tonia tư? Riazan, Zina ơ? Tiumen và? Shura là? ngươ?i Novosibirsk. Nhưng trĂn thè? 'oà?n viĂn Komsomol cù?a Shura lài ghi là? Matriona. TĂi yĂu cĂ?u già?i thìch. CĂ ta trĂn trào trà? lơ?i:
    -         â?oKhĂng phà?i viẶc cù?a anhâ?.
    Và?i ngươ?i cò mf̣t ơ? 'ò cươ?i rẶ lĂn, nhưng tĂi tò? mò? hò?i lài lĂ?n nưfa:
    -         â?oNà?y 'Ă?ng hương, tĂi cùfng là? ngươ?i vù?ng Kemerovo 'Ắy, hàfy nòi cho tĂi biẮt vì? sao nà?o?â?.
    CĂ 'àp lài với kiĂ?u như cùf:
    -         â?oAnh bì cài gì? vẶy? TrĂn giẮy tơ? tĂn tĂi là? Matriona, nhưng tĂi muẮn mòi ngươ?i gòi tĂi là? Shura, 'ò là? biẶt hiẶu cù?a tĂi. Thù?ng chưa, 'Ă?ng hương?â?
    KĂ? tư? sau lĂ?n gf̣p 'Ă?u tiĂn 'ò, tĂi vĂfn chà?o cĂ y tà là? â?oShuraâ?, nhưng khi nòi nhò? hof̣c thì? thĂ?m và?o tai em, tĂi gòi em là? â?oMatrionaâ? và? em dươ?ng như khĂng phiĂ?n mẮy. Dù? khà thẮp, nhưng Shura dĂf dà?ng mang theo chiẮc tùi cứu thương lớn với dẮu thẶp 'ò? trĂn 'ò. Và? em cùfng cò â?" khĂng như nhưfng cĂ y tà khàc â?" mẶt khà? nfng 'f̣c biẶt: giưfa ban ngà?y ban mf̣t, em cò thĂ? bò? lĂn chĂf ngươ?i lình bì thương nf?m ngay trĂn khu phĂn tuyẮn và? cứu anh ta trước mùfi bòn Đức! Chùng tĂi chì? cò thĂ? giùp Shura bf?ng hoà? lực sùng mày và? cẮi mà? thĂi. Trước khi bò? lĂn, em thươ?ng tì?m hiĂ?u kỳf 'ìa thẮ, chòn mẶt lẮi an toà?n nhẮt dựa và?o nhưfng khe, rà?nh be bè trĂn mf̣t 'Ắt. Sau 'ò, Shura cẶt chf̣t tùi cứu thương và?o chĂn, khĂng hĂ? phà?i ngĂ?ng 'Ă?u lĂn 'Ă? xàc 'ình hướng, bò? 'Ắn chĂf anh lình bì thương, mà? khĂng bì 'ìch quan sàt 'ược. Shura toà?n mò? mĂfm bò? 'i! Là?m thẮ nà?o 'Ă? cò thĂ? nhớ nĂfi mẶt 'oàn 'ươ?ng gẮp khùc dà?i cà? trfm mèt? Ngay cà? nhưfng tay lình kỳ? cựu cùfng khĂng thĂ? hiĂ?u nĂ?i! Chình bà?n thĂn Matriona cùfng khĂng thĂ? già?i thìch 'ược:
    -         â?oNhư thẮ nà?o à?? Em cùfng khĂng biẮt nưfa! Nhưng em chưa bao giơ? làc trong rư?ng rẶmâ? em nòi.
    Và?i bẶn anh em cẮ cà?n Shura là?m 'iĂ?u 'ò:
    -         â?oĐư?ng vẶy nưfa! Ngoà?i 'ò trẮng trà?i! Bòn Frizt cò thĂ? nhì?n thẮy và? bf́n chẮt em 'ò!â?
    Nhưng em luĂn bướng bì?nh tư? chẮi:
    -         â?oEm khĂng thĂ? 'Ă? thương binh nf?m 'ò 'Ắn tẮi 'ượcâ?
    RĂ?i 'Ắn mẶt ngà?y, sau mẶt trẶn 'ành ngf́n, mẶt lĂ?n nưfa quĂn ta èp 'ược kè? 'ìch lù?i vĂ? phìa tĂy, Matriona, 'ang chày cành tĂi, bì trùng mẶt viĂn 'àn 'ìch. Em ngàf xuẮng, hai tay àp chf̣t và?o vẮt thương nghiĂm tròng, nò nf?m 'Ău 'ò phìa dưới dà dà?y. TĂi biẮt nơi em bì trùng 'àn và? rùt rè? 'Ă? nghì:
    -         â?oAnh bfng vẮt thương cho em nhèâ?
    Cơn 'au rẮt ghĂ gớm, nhưng em thf?ng thư?ng tư? chẮi, dù? hiĂ?u rf?ng, với sự hướng dĂfn cù?a em, tĂi cò thĂ? bfng lài vẮt thương và? cĂ?m màu.
    -         â?oAnh nĂn 'i tì?m mẶt 'ứa nà?o trong sẮ bòn emâ?
    TĂi nghìf rf?ng Shura xẮu hĂ? trước mf̣t tĂi, nĂn vẶi chày 'i tì?m nhưfng y tà khàc, nhưng khĂng thà?nh. RĂ?i chợt thẮy cành thĂng tin 'ang triĂ?n khai nẮi dĂy, tĂi chày 'Ắn và? già?i thìch mòi viẶc. Ngay lẶp tức, hò nẮi mày 'Ắn sơ? chì? huy trung 'oà?n. TĂi nòi chuyẶn với Đài uỳ Yegorov, trung 'oà?n phò phù tràch chình trì. Anh hứa sèf cho Sviatnenko, 'ài 'Ặi trươ?ng 'ài 'Ặi quĂn y sèf 'Ắn giùp cĂ y tà bì thương và? chuyĂ?n em vĂ? tràm phĂfu tiĂ?u 'oà?n. Với cà?m giàc khuĂy khoà?, tĂi trơ? lài tiẮn cĂng cù?ng 'Ă?ng 'Ặi. Khi trẶn 'ành kẮt thùc, tĂi gòi vĂ? sơ? chì? huy trung 'oà?n, 'ược biẮt Matriona 'àf 'ược 'ưa ra khò?i chiẮn trươ?ng, rf?ng cĂ Ắy Ă?n và? cĂ gư?i 'Ắn tĂi lơ?i chà?o thĂn mẮn.
    ĐẮn nfm 1980, tĂi cò dìp 'Ắn Tashkent và? ơ? 'ò với và?i ngươ?i bàn thơ?i chiẮn tranh. TĂi hò?i thfm xem Matriona cò liĂn làc gì? với ai trong sẮ càc cựu binh bòn tĂi khĂng. Và? 'ược biẮt cò và?i ngươ?i cò trao 'Ă?i thư tư? với Matriona, cĂ hiẶn 'ang sẮ tài Novosibirsk, 'àf lẶp gia 'ì?nh, cò 03 con và? 02 chàu. TĂi hò?i 'ược 'ìa chì? và? gư?i thư cho cĂ. CĂ trà? lơ?i, kĂ? tĂi rf?ng rẮt cuẶc thì? vẮt thương cù?a cĂ cùfng 'ược bfng bơ?i mẶt ngươ?i 'à?n Ăng, Vladimir Sviatnenko, chì? huy cù?a 'ơn vì quĂn y.

Chia sẻ trang này