1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Chặng đường Đỏ từ Stalingrad - hồi ức của Mansur Abdulin

Chủ đề trong 'Kỹ thuật quân sự nước ngoài' bởi danngoc, 22/09/2007.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. TieuNgocLang

    TieuNgocLang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/12/2002
    Bài viết:
    897
    Đã được thích:
    0
    Dươ?ng như quân Đức triê?n khai một đợt tấn công trên toa?n tuyến sư đoa?n tôi. Nhưfng chiếc xe tăng nhanh chóng xuất hiện, đaf có nhưfng dấu hiệu hôfn loạn va? hai trung đoa?n bên cạnh bắt đâ?u rút lui.
    Nếu đô?ng đội cu?a bạn bên cánh trái va? cánh pha?i lu?i lại, thi? sef khó ngăn chính bạn cufng theo họ, vi? nếu không bạn sef có nguy cơ bị bao vây. Trong nhưfng trươ?ng hợp đó, anh em sef nghif như sau: ?oMi?nh không thê? la? ngươ?i đâ?u tiên rút lui. Ai chạy trước sef pha?i ra toa? án binh. Hafy đê? ai đó bắt đâ?u, rô?i mi?nh sef liệu?? Peter va? tôi quyết định một ngươ?i sef lo cánh trái co?n ngươ?i kia ơ? cánh pha?i, rô?i chúng tôi rơ?i nhau. Lúc ấy, tôi không biết ră?ng, đó la? lâ?n sau cu?ng, tôi thấy Peter Vasiliyev co?n sống.
    Nhưfng chiếc tăng giơ? đaf đến rất gâ?n. Hai khâ?u 45mm cu?a chúng tôi khai hoa? nhưng trượt ca?. Rô?i ca? hai khâ?u pháo đó bị loại kho?i vo?ng chiến bơ?i hoa? lực xe tăng. Quân ta ném thu? pháo, nhưng chă?ng đựơc gi?. Có hai cậu lính, co?n vội vaf ném lựu đạn nhưng không rút chốt. Ơ? một vị trí, lính bộ binh ta bắt đâ?u dao động. Tôi nha?o vê? phía đó va? bắt họ trơ? lại chiến ha?o, nếu không thi? tăng địch sef nghiến nát họ. Lúc na?y, chúng tôi bắt đâ?u một trận cận chiến, đánh tăng Đức bă?ng thu? pháo va? du?ng súng chia cắt bộ binh địch với xe tăng.
    Ti?nh hi?nh xấu đi tư?ng phút. Nhưfng trung đoa?n bạn tiếp tục lui lại phía sau, la?m tăng nguy cơ hai bên sươ?n chúng tôi. Tôi không muốn bị vây vô ích! Tôi cufng biết ră?ng quân ta đang cạn dâ?n đạn dược. Nhưng giác quan thứ sáu ba?o tôi ră?ng hafy co?n quá sớm đê? rút lui. Tôi hét lên ơ? mọi hướng: ?oAnh em, hafy giưf vưfng!?
    Đúng lúc đó, một bí thư chi đoa?n đại đội chạy đến bên tôi va? đưa tôi chiếc túi trận va? the? đa?ng cu?a trung uý Peter Vasiliyev. Tôi nhớ tôi đaf nghif: ?oLại một bí thư nưfa hi sinh! Cha?o nhé Peter!?. Rô?i tôi ho?i:
    -         ?oThế tiê?u đoa?n trươ?ng đâu??
    -         ?oHọ mang anh ấy vê? phía sau rô?i. Anh ấy bị thương?
    Co?n tiê?u đoa?n phó, anh đaf hi sinh ba nga?y trước. Theo điê?u lệ quân đội, đại đội trươ?ng đại đội thứ nhất sef chịu trách nhiệm chi? huy tiê?u đoa?n trong trươ?ng hợp na?y. Nhưng lúc na?y không có thơ?i gian đê? ti?m đô?ng chí đó!
    -         ?oNa?y đô?ng chí bí thư đoa?n, hafy nhận nhiệm vụ! La?m điê?u gi? đi!?, đại đội trươ?ng đại đội hai ga?o lên
    Đúng va?o thơ?i khắc nguy kịch đó, xuất hiện, như bước ra tư? không khí, hi?nh dáng to lớn cu?a thiếu tá Cận vệ Bilaonov, va? cu?ng với anh la? trung uý Cận vệ Nikolai Korsunov, sif quan câ?n vụ.
    -         ?oAnh em, không lu?i?
    Giọng Bilaonov như sấm rê?n vọng khắp các chiến ha?o. Du? tôi ca?m thấy được an u?i vi? ră?ng tôi không co?n pha?i chịu trách nhiệm cho ti?nh hi?nh, nhưng tôi không hê? vui ve? khi gặp thiếu tá. ?oVậy đó, hết rô?i? tôi nghif ?oBây giơ? với cái ?okhông lu?i!? cu?a anh ấy, chúng ta sef bị giết ca? hoặc bị bắt!?
    Bilaonov la? một ngươ?i dufng ca?m không tin nô?i. Mafi đến nay, qua ha?ng chục năm rô?i, chí khí cu?a anh ấy vâfn đọng mafi trong tôi. Không ai, dưới bất ky? hoa?n ca?nh na?o, có thê? la?m anh lu?i bước! Ngươ?i đa?n ông na?y sef hiến dâng thân mi?nh va? chúng tôi sef cu?ng với anh.
    Tôi thấy anh nhặt một khâ?u súng trươ?ng chống tăng ma? tay lính na?o đó ném đi, va? mơ? khoá no?ng đê? xem nó được nạp đạn chưa. Vâng! Anh đặt một băng đạn va?o ô?. Đúng lúc đó, như một mục tiêu di động trong trươ?ng bắn, chúng tôi thấy một chiếc tăng lăn bánh trước mặt. Nó dư?ng lại, khai hoa? khâ?u pháo va? bắn va?i loạt đại liên. Ai cufng có thê? tin la? sức ép ghê gớm thê? na?o; câ?n thận nếu nó chạy vê? phía bạn! Bilaonov không thê? ti?m một vị trí bắn tốt cho anh hơn la? bên cạnh một cây sô?i cô? thụ, rêu phu? đâ?y. Anh đặt khâ?u PTR lên một tay va? ngắm va?o hông chiếc tăng. Khoa?ng cách không quá 50 thước.
    Dif nhiên, bọn Đức nhận thấy một syf quan Soviết đang hướng khâ?u súng chống tăng va?o chúng. Ca? tháp pháo với khâ?u ca? nông va? khâ?u đại liên bắt đâ?u xoay vê? hướng chúng tôi. Cu?ng với Nikolai Korsunov, tôi nă?m gâ?n chân Bilaonov. Có điê?u la? lạ, cái ?othu?ng? chuyê?n động cu?a khâ?u pháo tăng dâ?n ngắn hơn khi nó quay, đến khi nó nho?m thă?ng va?o tôi với cái lôf đô?ng tư? đen ngo?m cu?a nó. Tôi tin la? chết chắc. Cái ?ođô?ng tư?? nhích sang trái, sang pha?i, lên trên rô?i đi xuống, cố bắt được hi?nh a?nh chúng tôi, đê? ?ochụp? chúng tôi chính xác hơn. Nếu đó không pha?i la? thiếu tá, ma? la? ai đó với khâ?u PTR thi? tôi đaf phóng nhanh kho?i chôf ấy! Nhưng a?nh hươ?ng cu?a anh thật ghê gớm, thật không chịu nô?i đê? tươ?ng tượng ră?ng ý nghif sau cu?ng cu?a anh ấy với bạn sef la? ?oĐô? he?n!?.
    Trung đoa?n trươ?ng tiếp tục ngắm. Tôi săfn sa?ng chấp nhận cái chết với anh cu?ng ngươ?i sif quan câ?n vụ. Ca? ba chúng tôi sef bị hạ nhanh. Ngay lúc na?y.
  2. TieuNgocLang

    TieuNgocLang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/12/2002
    Bài viết:
    897
    Đã được thích:
    0
    Tiếng nô? thật to va? đâ?u tiên tôi không hiê?u ai đaf bắn ai. Khâ?u PTR hay chiếc tăng? Nhưng nếu tôi đang ho?i câu ho?i na?y thi? rof la? tôi co?n sống! Ca? trung đoa?n trươ?ng va? Nikolai cufng vậy! Chắc Bilaonov đaf nhanh hơn? Thiếu tá bắn một phát nưfa va? tôi nhận ra tay pha?i anh đaf bị thương. Chiếc tăng bốc cháy! Nikolai va? tôi muốn đưa ngươ?i bị thương đến chôf an toa?n, nhưng anh tư? chối, va? chúng tôi băng bó cho anh ngay tại chôf. Bọn phát xít cố thoát thật nhanh ra kho?i chiếc tăng cháy, nhưng nhưfng tra?n đạn cu?a quân ta đaf hạ gục chúng như nhưfng con búp bê bă?ng gie?.
    Vâng sự xuất hiện cu?a Bilaonov tại thơ?i khắc nguy hiê?m, cu?ng với sự dufng ca?m cu?a anh khi hạ gục một chiếc tăng địch la? giúp tiê?u đoa?n chúng tôi la?m được điê?u không tươ?ng, nhanh chóng năm chiếc tăng địch rút lui. Quân Đức lui lại! Các trung đoa?n bạn cufng xoay sơ? đánh lu?i cuộc tấn công. Sư đoa?n lấy lại được các vị trí trước đó.
    Nga?y hôm nay tôi được mơ?i đến dự một buô?i họp chính trị trung đoa?n, ơ? đó tên tôi được biê?u quyết nhất trí ghi va?o chiến sư? anh hu?ng cu?a trung đoa?n. Thiếu tá cận vệ Pavel Bilaonov với cánh tay pha?i co?n băng bó, ngô?i trên ba?n chu? tịch đoa?n, va? tôi bên cạnh. Sau cuộc họp, chúng tôi thấy anh vê? bệnh xá. Trung đoa?n được tạm thơ?i chi? huy bơ?i vị phó cu?a anh, Ivan Tukhru.
    Tôi la? bí thư đoa?n sống sót lâu nhất cu?a tiê?u đoa?n. Đó cufng la? một dạng tha?nh tích. Nhưng tôi co?n trụ được bao lâu đây?
    Một buô?i sáng nọ, mọi việc diêfn tiến theo một hướng khác. Ba lính trinh sát cươfi ngựa cu?a chúng tôi (do thượng uý Vlasov chi? huy), sau khi thám thính xa vê? phía trước lực lượng chính, vê? báo cáo sơ? chi? huy: ?oStanitsin Kazachiok trống tra?i. La?ng bị cháy rụi, không có dấu hiệu có ngươ?i?. Chúng tôi được lệnh ?oĐội hi?nh tiê?u đoa?n tiếp tục tiến lên phía trước, trắc vệ tiếp tục quan sát phía trước đội hi?nh, trong tâ?m nhi?n?. Đội trinh sát cha?o tạm biệt va? chạy lên phía trước, trong khi chúng tôi tiến sau họ, trên đươ?ng lộ. Sau khi ha?nh quân không quá 2km ma? không có vấn đê? gi?, chúng tôi tận mắt thấy hai kỵ syf ngaf kho?i lưng nhưfng chú ngựa hoa?ng sợ cu?a họ. Một giây sau thi? ngươ?i thứ ba bị hai tên Frizt lôi xuống va? kéo đi mất. Nhưfng con ngựa kinh hoa?ng chạy vê? phía đơn vị chúng tôi va? pha?i mất chút thơ?i gian mới bắt chúng lại được. Ngay lập tức, chúng tôi dafn ra va? tiếp tục ha?nh quân ma? không thấy có sự kháng cự na?o. Quân ta tiến va?o ngôi la?ng bị đốt, đâ?y khói. Ngôi la?ng bị phá huy? hoa?n toa?n. Không co?n một bóng ngươ?i quanh đó. Đây la? một ví dụ rof ra?ng cho chính sách ?otiêu thô??!
    Trơ?i nóng va? không một ngọn gió. Nhưfng la?n khói đắng nghẹn phu? lên không trung. La?m mặt trơ?i như một chiếc cha?o rang bă?ng gang khô?ng lô?. Chi? co?n nhưfng chiếc bếp lo? lớn, phu? đâ?y bô? hóng, há hốc ?omô?m? va? nhưfng con ?omắt? vuông, đứng đó như bia mộ giưfa đống gôf đang âm i? cháy nhắc nhơ? chúng tôi ră?ng ơ? đây tư?ng la? một ngôi la?ng. Quanh các bếp lo? la? ta?n tích đaf tha?nh than cu?a nhưfng cây lớn, la?m liên tươ?ng đến một nhóm ngươ?i khốn khô?, ca?nh cây giơ lên như nhưfng cánh tay, câ?u xin thượng đế cứu rôfi. Dươ?ng như chúng đaf bị đốt rụi trước khi có sự giúp đơf, va? giơ? chúng đứng trơ trơ đó như chứng thực ră?ng thượng đế không tô?n tại!
    Gâ?n va?i bếp lo?, chúng tôi cufng nhi?n thấy va?i chiếc giươ?ng kim loại tự tạo với hi?nh trang trí ơ? mặt sau, bị lư?a la?m hư hại. Nhưfng chậu huf bă?ng gang, bă?ng gốm đu? loại to nho? nă?m ra?i rác chung quanh. Ơ? bên hông va? mặt trước các bếp lo?, dưới lớp bô? hóng, có thê? thấy lơ? mơ? nhưfng bức tranh chất phác, ca?m động với nhưfng do?ng chú thích víêt bă?ng bút chi? không phai: ?oNhưfng gio? hoa hướng dương?, ?oCha?ng nông dân cu?ng cô bạn gái?, ?oChú me?o con giơfn banh?, ?oGa? chọi? hoặc ?oGa? mẹ va? đa?n con?. Chúng tôi châ?m chậm đi trên đươ?ng?
  3. TieuNgocLang

    TieuNgocLang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/12/2002
    Bài viết:
    897
    Đã được thích:
    0
    Như đa phâ?n nhưfng ngôi la?ng khác, ơ? trung tâm la? một giếng nước. Một chiếc ga?u gôf rôfng treo cạnh. Chúng tôi a?o đến, mong có một ngụm nước mát lạnh. Trước khi đến giếng, bên một vệ đươ?ng, anh em ti?m thấy xác cu?a thượng uý Vlasov. Nhưfng gi? co?n lại cu?a anh được đưa va?o xe ban tham mưu, mang ra kho?i la?ng va? chôn gâ?n đấy. Chúng tôi đến được cái giếng, tha? ga?u xuống. Nhưng nó va pha?i cái gi? đó la? lạ. Chắc hăfn không pha?i la? mặt nước, pha?i chăng cái giếng đaf bị khô cạn? Chúng tôi kéo ga?u lên, va? nhi?n thấy máu bên trong. Rof la? bọn Đức đaf ném xác ngươ?i xuống giếng. Rô?i cách đó không xa, chúng tôi thấy nhưfng xác phụ nưf loaf lô? va? ca? nhưfng em gái co?n rất nho?. Anh em phu? tạm nhưfng tấm áo mưa lên họ va? tiếp tục ha?nh quân.
    Ơ? trong một chiếc lo?, tôi thấy một chú me?o xám bự. Hắn đang nă?m bẹp trên bụng với một tư thế truyê?n thống, chân thu va?o phía dưới, đuôi vắt dọc thân. Hai chiếc tai trên cái đâ?u to, thông minh hơi gập xuống va? nga? vê? phía sau một ít như muốn nói lên nhưfng nôfi niê?m nghiêm trọng. Đôi mắt buô?n cu?a con vật dươ?ng như khác biệt với thế giới ngoa?i kia. ******?o không the?m chú ý đến tôi va? cufng không hê? bo? chạy. Tôi ngơ? la? nó không co?n sống. Nhưng ki?a, nhưfng giọt nước mắt lớn lăn trên mắt nó. Nó chưa chết. Tôi rất muốn đến vuốt ve nó, nhưng không đu? can đa?m, bơ?i tôi không xứng đáng. Với ca?m giác đau khô? va? nôfi muộn phiê?n thiêu đốt, tôi quay kho?i chiếc lo? đó, đi kho?i ngôi nha? bị ta?n phá, kho?i chú me?o ?ochu? nhân? nhưng giơ? đaf mô? côi, du? đaf sống sót một cách ky? diệu trong cái tha?m kịch na?y.
    Khi chúng tôi đaf gâ?n vượt qua vu?ng đất tro ta?n đó, anh em thấy một hi?nh dáng phụ nưf trông như một bóng ma, â?n hiện trong la?n khói. Ngươ?i ấy dươ?ng như đợi chúng tôi bên đươ?ng. Anh em đến va? vây quanh ngươ?i phụ nưf. Chúng tôi muốn biết thông tin vê? nhưfng gi? đaf xa?y ra? tư? một nhân chứng sống. Du? đaf hoa?n toa?n kiệt sức, nhưng cô vâfn cố đứng thă?ng. Nhi?n mái tóc ma?u xám tro da?y, gợn sóng tha? da?i đến eo, có thê? nói ră?ng cô co?n tre?. Da dính chặt va?o xương sọ, đôi mắt sâu hoắm, chân tay cô gâ?y go? va? suy kiệt. Chi? co?n một tia sống sót lại trong cơ thê? cô. Chúng tôi e ngại không dám ho?i điê?u gi?. Một bác bộ binh gia?, trong bi đông co?n chút nước, bác rót ra một cái ly nho? va? đưa cho cô. Cô đón lấy bă?ng nhưfng ngón tay gâ?y run run rô?i châ?m chậm uống. Cô tra? lại chiếc ly rôfng, phát âm tư?ng tư?
    - ?oCa?m ơn rất nhiê?u, nhưng các anh đaf đến muộn chút ít?.
    Nói xong câu, cô đô? ập va?o tay ngươ?i lính gâ?n nhất. Gương mặt với đôi mắt mơ? to ngaf ra sau va? đôi tay tho?ng xuống như nhưfng ống tay áo rôfng. Chúng tôi biết, cô chết.
    Hi vọng ră?ng nhưfng điê?u kinh khu?ng đaf bo? lại phía sau, khi chúng tôi đến được cuối la?ng. Nhưng nhưfng gi? tô?i tệ nhất vâfn chưa hết. Tất ca? dân la?ng nă?m dọc theo con đươ?ng. Tất ca? họ đaf bị bắn chết. Anh em bộ binh ngaf muf, châ?m chậm đi qua ha?ng trăm ngươ?i gia?, phụ nưf va? tre? em bị bắn chết. Chúng tôi ca?m thấy xấu hô?.  Tôi xúc động mafnh liệt, trong ngươ?i tôi tra?n đâ?y giận dưf va? căm hận. Tôi tự hứa với lo?ng sef báo thu? cho nhưfng ngươ?i na?y, sef giết bọn phát xít va? nhưfng tên Nga-gian nhiê?u như tôi có thê?! Va? pha?i la?m ngay điê?u na?y trước hết!
    (Hết chương 9)
  4. TieuNgocLang

    TieuNgocLang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/12/2002
    Bài viết:
    897
    Đã được thích:
    0
    Chương 10: Chặng đươ?ng gian khô?
    Quân đoa?n bộ binh Cận vệ số 32 cu?a chúng tôi nhận được một mệnh lệnh mới: Nôf lực băng qua bơ? sông Vorskla đê? tiếp cận Poltava tư? hướng Tây.
    Do?ng sông đó không rộng, chư?ng 100 đến 120m. Va? cufng không quá sâu đê? lội qua. Nhưng nó lại bị bao quanh bơ?i vu?ng đâ?m lâ?y rộng đến 1km. Vậy chúng tôi pha?i băng qua bă?ng cách na?o va? tại chôf na?o? Lực lượng trinh sát, với sự giúp đơf cu?a dân địa phương, định ra nơi tốt nhất la? một con đươ?ng so?i với một chiếc câ?u vốn tra?i da?i qua khu đâ?m lâ?y. Nhưfng lối dâfn va?o câ?u pha?i được chiếm giưf đê? bọn phát xít không thê? phá hoại nó. Đươ?ng nă?m trên một con đê cao chư?ng 5, 6m với với nhưfng mô dốc. Nếu bạn ngaf xuống, bạn sef bị đâ?m lâ?y nuốt chư?ng ngay. Chúng tôi tính ră?ng nếu khoa?ng cách 1,000 thước na?y được đi với tốc độ 15km/giơ? thi? môfi ngươ?i lính pha?i mất 6 đến 7 phút đê? vượt qua. Nhưng nếu tốc độ tăng gấp đôi thi? khung đươ?ng nguy hiê?m chi? co?n 3 phút.
    Số mệnh đaf quyết định ră?ng trung đoa?n chúng tôi được chọn đê? la? đơn vị đâ?u tiên vượt sông va? thiết lập một đâ?u câ?u ơ? hưfu ngạn. Chúng tôi tiến ha?nh các công tác chuâ?n bị. Tư? sơ? chi? huy sư đoa?n, chúng tôi nhận xe ô tô va? nhưfng chiếc xe song maf hai bánh.
    Chúng tôi cufng tô? chức va?i cuộc họp Đa?ng va? Đoa?n viên Komsomol đê? tha?o luận vê? phương thức tốt nhất đê? thực hiện mệnh lệnh với ít thương vong nhất có thê?. Chúng tôi pha?i vận động dưới hoa? lực pháo nặng nê?: bọn Phát xít, dif nhiên, đaf hướng tất ca? các loại pháo cu?a chúng va?o con đươ?ng va? chiếc câ?u. Chắc chắn la? chúng không tiết kiệm đạn với chúng tôi, nếu la? phe ta thi? cufng sef không la?m thế. Đó la? lâ?n đâ?u tiên tôi đối mặt với ti?nh ca?nh như vậy!
    Đây chính la? giơ? khắc ma? mọi ngươ?i sef thư? với vận may cu?a mi?nh. Sef rất khó đê? sống sót dưới hoa? lực pho?ng ngự da?y đặc nga?y mai, va? chi? nhưfng ai may mắn nhất mới có thê? tô?n tại. Mọi ngươ?i hiê?u điê?u đó nhưng vâfn đi lanh quanh như thươ?ng lệ. Không một đô?ng chí na?o có tâm trạng tội ti?nh.
    Tôi ca?m giác tư?ng tế ba?o sống trong cơ thê? mi?nh. Tôi lục lọi trong óc nhưfng thước phim cu?a nhưfng kinh nghiệm đaf qua. Tôi đaf nghif ră?ng có thê? đây la? nga?y cuối cu?ng mi?nh co?n được thơ? khí trơ?i. Chọn gi? đây? Bạn không thê? nha?y kho?i con đê, bơ?i ca? bên trái lâfn bên pha?i đê?u la? đâ?m lâ?y. Chi? có một con đươ?ng, tiến lên phía trước. Nhưng như thế na?o? Vượt qua bức tươ?ng lư?a khói?
    Rô?i tôi quyết định sef du?ng một côf xe ngựa hai bánh đê? vượt cung đươ?ng nguy hiê?m na?y. Tôi biết đặc điê?m quan trọng nhất cu?a loa?i ngựa: chúng không lạc lối trong nhưfng cơn bafo tuyết nặng nê? nhất. Ngay cho la? tối đen như hắc ín thi? chúng cufng không bao giơ? bị lạc! Va? như vậy bọn ngựa sef không bao giơ? rơ?i con đươ?ng cho du? đạn nô? quanh chúng. Tôi chọn một đôi ngựa Mông Cô? với một cô? xe cứng cáp. Ngươ?i đánh xe tên Moiseev ba?o tôi:
    -         ?oNa?y, con trai, con phó thác hi vọng cu?a con cho luf ngựa a???
    Bác vôf va?o cô? con vật
    -         ?oVâng, vâng? tôi tra? lơ?i ?ongựa rất đáng tin cậy. Cháu đaf tư?ng la?m lái xe ngựa ơ? mo? va? biết chúng rất rof. Ta có thê? luôn tin va?o chúng! Ngựa la? loa?i vật thông minh nhất?
    Moiseev rất vui khi nghe tôi nói vậy, bác đaf có ca? cuộc đơ?i mi?nh gắn liê?n với luf ngựa.
    Tôi hă?n đaf chạm đúng chôf ngứa cu?a bác bơ?i bác nói với một giọng ân câ?n va? tin tươ?ng:
    -         ?oCậu đúng đấy, con trai ạ! Ngựa co?n thông minh hơn ca? con ngươ?i, chúng chi? không biết nói thôi. Nhưng chúng hiê?u biết mọi thứ tốt hơn chúng ta!?
    Chúng tôi có đu? thức ăn trong ba lô, nên cu?ng ngô?i xuống dưới côf xe va? bắt đâ?u ăn. Đột nhiên Moiseev liếc tôi đâ?y nghi vấn rô?i ho?i:
    -         ?oNa?y, con trai, con đaf tư?ng ơ? Stalingrad rô?i pha?i không??
    -         ?oVâng?
    Mắt bác mơ? to đâ?y kinh ngạc:
    -         ?oTên con la? Abdulov pha?i không??
    -         Không pha?i Abdulov, la? Abdulin?
    -         ?oÔi, chúng ta cu?ng chung một đại đội cối!? bác kêu lên ?obác co?n nhớ đại đội trươ?ng cu?a chúng ta, cậu ấy tên la? Buteiko, đúng không? Bác nhớ có cậu Suvorov, ngươ?i có một ha?m râu nho?. Va? bơ?i có tuô?i nên bác được chuyê?n tư? đại đội cối sang tô? cứu hộ?
    Bấy giơ? tôi nhớ ra
    -         ?oĐúng rô?i, lúc ấy các bác có 4 ngươ?i có tuô?i chuyê?n đi kho?i đại đội!?
    Moiseev đột nhiên sâ?m mặt:
    -         ?oHọ hi sinh ca? ơ? vo?ng cung Kursk rô?i?
    Ngay lập tức tôi cufng nhớ đến ba?y ngươ?i bạn tư? Stalingrad, cufng đaf hi sinh ca? ơ? trận Kursk. Nói thật la?, tôi không vui thấy con đươ?ng cu?a tôi va? Moiseev lại gặp nhau trước trận công kích đâ?y chết chóc qua do?ng Vorskla.
  5. TieuNgocLang

    TieuNgocLang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/12/2002
    Bài viết:
    897
    Đã được thích:
    0
    Một tay trinh sát đến với chúng tôi, lại la? một ngươ?i quen khác tư? hô?i Stalingrad, Gregory Ambartsumiants, ngươ?i Armenia. Chính anh cu?ng nhưfng đô?ng đội cu?a mi?nh đaf sang trinh sát bên bafi lâ?y cu?a do?ng sông va? không thê? ti?m bất ky? chôf na?o đê? vượt, bu?n lâ?y ơ? mọi chôf. Gregory chư?ng cu?ng tuô?i hoặc hơn tâ?m 2 tuô?i so với tôi. Du? không cao, nhưng anh rất khoe?. Cặp mắt to cu?a anh cufng rất gây ấn tượng. Chúng tôi biết la? anh đang thuộc bộ phận đặc biệt cu?a ban tham mưu quân đoa?n. Môfi khi Ambartsumiants xuống thăm tiê?u đoa?n thi? cánh hậu câ?n sốt vó nếu đạn dược hoặc thực phâ?m không đến đúng hạn! Anh ấy cha? ho?i câu na?o, nhưfng ngay lập tức thấy nhưfng thứ cấp cho đơn vị bị trêf. Nhưng toa? án quân sự cufng không bao giơ? được giơ? ra, vi? anh chi? nhắc nhơ? nhưfng ngươ?i có trách nhiệm ră?ng họ pha?i thực hiện được công việc một cách tự nguyện va? bă?ng mọi giá. Anh em rất vui khi gặp Gregory, đặc biệt la? nhưfng ngươ?i lính tiê?n tuyến.
    Tay trinh sát ấy mạnh mef vôf va?o vai nhưfng chú ngựa Mông Cô? cu?a chúng tôi ?oÔi, nhưfng chú ngựa, vâng, nhưfng chú ngựa cu?a tôi? anh lâ?m nhâ?m một ba?i hát quen thuộc.
    -         ?oCo?n cậu thi? thế na?o ha? Mansur? Phóng nhanh qua với bọn ngựa thi? tốt hơn pha?i không??
    Anh mơ? to mắt rô?i châ?m chậm nháy với tôi. Tôi đê? nghị anh tham gia va?o đội đô? bộ cu?a mi?nh. Anh đi vo?ng quanh luf ngựa, xem xét bộ móng, rô?i nhi?n côf xe bă?ng gôf sô?i
    -         ?oĐược, tớ đi với cậu. Cậu đi cươfi lên hay chạy theo??
    Tôi ba?o anh ră?ng tôi sef chạy bộ, trong khi đó Moiseev ngô?i trên xe, tiê?u liên, ba lô, đạn dược va? thu? pháo được đặt trên xe. Tôi sef chạy theo, câ?m sợi thư?ng na?y, một đâ?u buộc quanh cô? tay mi?nh, đâ?u kia cột va?o xe. Gregory lắng nghe va? ba?o:
    -         ?o Được, tớ sef chạy cu?ng?
    Đó la? cách ma? ba cựu binh Stalingrad chúng tôi, tập hợp lại tha?nh một đội. Tất ca? cu?ng chia sef chung một định mệnh! Pha?i chăng ca? ba anh em sef bị hạ va?o nga?y mai?
    Chúng tôi cu?ng ăn tối với nhau va? mang một ít co? cho luf ngựa. Chúng tôi đê? da?nh một ít đô? ăn cho buô?i sáng, va? phâ?n co?n lại cho ngựa. Chúng ăn tất: bánh mi?, cháo yến mạch,  va? đươ?ng. Số mệnh cu?a chúng tôi bấy giơ? gắn chặt cu?ng với nhưfng con vật đến tư? tha?o nguyên Mông Cô? xa xôi. Ca? năm sinh vật chúng tôi cu?ng đối diện với một thách thức to lớn. Trong cuộc chiến, tôi đaf tư?ng thấy ngựa bị thương, chết nhiê?u lâ?n. Chúng rên ri? như con ngươ?i va? đôi mắt van xin được giúp hay được chết. Đó la? nhưfng tiếng rên xuất phát tư? ngực, như ngươ?i.
    Điê?u gi? đó như một lơ?i câ?u nguyện xoay vo?ng không ngớt trong đâ?u tôi: ?oNhưfng chú ngựa thân yêu cu?a ta, nga?y mai đư?ng la?m ta ngaf xuống nhé, hafy chạy nhanh hết sức vê? phía trước. Đư?ng sợ hafi!? Tôi nă?m lăn ra đất, nhưng không thê? ngu?. Moiseev cufng thức ca? đêm, chi?m đắm trong nhưfng suy nghif cu?a mi?nh. Khi tôi ngô?i dậy cạnh bác, thấy tôi thức giấc, bác nói:
    -         ?o Bác không lo cho mi?nh. Bác đaf sống đu? rô?i. Bác có gia đi?nh. Có 7 cô con gái. Bác đaf thấy, đaf sống nhiê?u rô?i. Nhưng cháu va? Gregory hafy co?n nho?. Các cháu chưa có được nhưfng phút giây hạnh phúc cu?a đơ?i ngươ?i. Các cháu chưa tư?ng choa?ng tay quanh ngươ?i một cô gái! Bao nhiêu cha?ng rê? bị giết rô?i, pha?i không??
    Rô?i cha cu?a ba?y cô gái lắc lắc đâ?u?
     
  6. TieuNgocLang

    TieuNgocLang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/12/2002
    Bài viết:
    897
    Đã được thích:
    0
    Trơ?i sáng. Tôi đến cạnh luf ngựa, chúng vâfn chưa được đóng cương, chi? buộc va?o xe. Đâ?u chúng treo la? la? trên mặt đất, có lef chúng đang nghif vê? cuộc đơ?i mi?nh. Chúng tôi đóng yên cương. Tôi lấy cho chúng ít nước tư? giếng. Tất ca? đaf săfn sa?ng. Mọi ngươ?i chơ? tín hiệu. Anh em đê?u biết mi?nh pha?i chạy theo sau ai khi đến giơ?. Trước mặt chúng tôi la? một chiếc xe ngựa đâ?y lính khác. Thấy có va?i syf quan tham mưu đang cươfi ngựa ơ? phía đâ?u ha?ng quân. Chi? co?n giây lát nưfa la? mọi ngươ?i xông lên phía địch, đi va?o nơi chưa biết. Tôi bi?nh tifnh. Âm dương cân bă?ng trong tôi.
    Nhưfng chiếc xe ngựa bắt đâ?u lịch kịch. Có chuyê?n động ơ? phía trước. Tôi nghe thấy nhưfng mệnh lệnh, chi? lệnh. Chúng tôi vâfn co?n cách con đươ?ng gian nan chư?ng 1, 2 cây số. Chúng tôi cố hết sức giưf yên lặng khi tiếp cận con đươ?ng bă?ng cách du?ng các lối mo?n, các vươ?n rau, â?n sau các bụi cây. Quân ta bắt đâ?u vận động, sau khi dư?ng một chút. Tôi nghe có tiếng chư?i thê? tư? anh em phía trước.
    Ca? ba chúng tôi ngô?i trên xe. Sau đó, khi vư?a đến đâ?u con đươ?ng tư? thâ?n, Gregory va? tôi nha?y xuống, nắm chặt lấy sợi thư?ng, cu?ng chạy hai bên tha?nh xe. Nhưfng đơn vị đô? bộ tiên phong đang lao nhanh vê? phía trước. Xe, pháo, ngựa va? ngươ?i không ki?m chế, gia tăng tốc độ va? sức ép. Bây giơ? thi? không co?n gi? có thê? ngăn ca?n được, ngay ca? cái chết.
    Bọn phát xít triê?n khai bắn chặn tư? tất ca? các cơf pháo cu?a chúng. Đạn pháo, cối, cu?ng với nhưfng tiếng rú, rít kinh hô?n đập va?o con đê, như thê? quân thu? muốn san bă?ng nó cho ngang với đâ?m lâ?y. Nhưng do?ng vận động vâfn tiếp tục, ca?ng nhiê?u xe cộ đô? lên phía trước con đươ?ng đê. Rô?i đạn quân Đức bắt đâ?u naf trúng va?o nhưfng bộ phận đang đứng đợi đến lượt. Thơ?i khắc cu?a chúng tôi đaf tới!
    Không ngư?ng chút na?o, chúng tôi lao trên con đươ?ng so?i. Nhưfng chú ngựa, đuôi ngắn ngu?n vê?nh lên, lập tức hiê?u ra chúng pha?i la?m gi? va? chuyê?n ngay sang nước đại. Chiếc xe được kéo bơ?i một cặp ngựa tuyệt vơ?i, chúng tôi hiếm khi bắt kịp chúng. Chúng tôi hiê?u, đê? đê? pho?ng, chúng tôi pha?i giưf khoa?ng cách không ít hơn 20m.
    Moiseev buông lo?ng giây cương va? như một con bọ, bám chặt va?o tha?nh xe đê? không bị ném ra ngoa?i khi ơ? tốc độ cao nhất. Co?n Greogory va? tôi, đô? đạc vất ca? trên xe, phi xuống, chạy cạnh chiếc xe. Chạy thi? được, nhưng thơ? thiệt khó! Không đu? dươfng khí. Tư? không trung, như thê? có va?i cư?a cống khô?ng lô?, đất, cát va? rong ta?o đâ?m lâ?y đô? xuống đâ?u chúng tôi. Mufi tôi đâ?y bụi đất, phô?i thi? khói va? khí ga đâ?m lâ?y bốc lên tra?n ngập.
    Nhưfng tiếng nô? nối đuôi nhau nhanh đến mức ma? bất cứ cái gi? bắn lên tư? đất không có thơ?i gian rơi xuống vi? nhưfng phát nô? mới sef hất tung lên, lâ?n nưfa, rô?i lâ?n nưfa. Nhưfng hố đạn pháo chi chít khắp nơi, chiếc xe ngựa na?y tưng tưng. Nó có thê? vơf ra bất cứ lúc na?o. Tôi chợt nghif ră?ng chúng tôi nhef ra nên cột dây thư?ng va?o bộ cương. Chứ nếu chiếc xe rớt ra, luf ngựa va? phóng biến mất va? chúng tôi sef tận mạng!
    Nhưfng chú ngựa phóng nhanh va? nhanh hơn nưfa. Trong ma?n khói bụi da?y, tôi chi? thấy lơ? mơ? bụng chúng. Nhưfng con ngựa vận động quá mức va? lại sợ hafi nưfa, nên chúng ị ra trong gió, thế la? chúng tôi bị phu? đâ?y phân tư? đâ?u tới chân! Tôi chạy với đôi mắt nhắm tịt, tôi không muốn khói va? bụi la?m mu? mắt. Nên tôi một lúc lại mơ? mắt ra một tý đê? nhận biết lơ? mơ? nhưfng gi? đang xa?y ra. Va?i ca?nh tượng loáng qua trước tôi: nhưfng mâ?u vụn cu?a ôtô, pháo va? xe ngựa nă?m đâ?y trên dốc. Một chiếc đâ?u ngựa, bị đứt li?a, miệng há ra, rơi lộn xuống đám bu?n xanh đen cu?a đâ?m lâ?y. Va? bay ra đă?ng sau tôi ?" ôi Chúa ơi ?" la? một thi thê? đâfm máu, nư?a trâ?n truô?ng, cu?a một ai đó, mất ca? đâ?u lâfn tay?
    Cô? xe trước mặt biến mất, rô?i luf ngựa cu?a chúng tôi, lao nhanh theo sau va?o la?n khói cufng biến mất. Pha?i chăng côf xe đaf bị trúng đạn rô?i? Nhưng sợi dây, vâfn riết chặt phát đau tay tôi, vâfn lôi tôi vê? phía trước va? tôi tiếp tục chạy va?o nơi na?o đó không biết. Khói độc tư? TNT cháy dơ? la?m héo phô?i tôi. Đó la? Nitric Oxít, một loại khí rất độc. Mô?m thi? đâ?y đất cát. Tôi vâfn cố ba?o vệ mắt mi?nh, mơ? ít nhất có thê?. Du? ră?ng, tôi có thê? không thấy gi? hết! Ơn Chúa, bọn ngựa cu?a chúng tôi vâfn an toa?n va? phóng như điên, như thê? bị qui? lu?a.
    Điê?u quan trọng nhất la? không được ngaf xuống! Tôi nên chú ý đến nhưfng hố đạn! Một chân tôi thụt va?o trong một cái hố hoặc cái gi? đó, nhưng tôi vượt qua nôfi nguy hiê?m na?y va? bây giơ? thi? hết sức tập trung như chưa hê? có trước đó. Nhưng thế na?o nếu có chứơng ngại vật na?o đó phía trước va? luf ngựa sef vọt qua?  Tôi sef la?m ô?n chứ? Cơ thê? tôi như lo? xo thép, tôi nghif tôi có thê? nha?y qua được bất cứ thứ gi?.
  7. TieuNgocLang

    TieuNgocLang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/12/2002
    Bài viết:
    897
    Đã được thích:
    0
    Chùng tĂi chày, nhà?y và? phi nhanh, nhưng con 'Ă vĂfn cò?n dưới chĂn. Sau cù?ng! Cùfng cò Ăm thanh cù?a vàn cĂ?u! Chùng tĂi 'àf gĂ?n tới 'ựơc hưfu ngàn! Ă"i, nhưfng ngươ?i 'èp cù?a tĂi, chì? mẶt nước phi nưfa thĂi. Chùng tĂi sèf là?m 'ược chứ?
    -         â?oMoiseevâ? tĂi gà?o lĂn â?ocĂ?m cương nà?o!â?
    Chùng tĂi cùfng phà?i cĂ?n thẶn 'Ă? khĂng phi thf?ng và?o tuyẮn quĂn 'ìch! Chùng tĂi phà?i rèf sang trài hay phà?i gì? 'ò ngay chĂf cĂy cĂ?u kẮt thùc. Moiseev giẶt cương và? gĂ?n như rơi xuẮng, kèo mành sang bĂn trài hẮt sức. Bf?ng càch nà?o 'ò, chùng tĂi xoay sơ? 'Ă? rơ?i khò?i con 'ươ?ng, xuẮng vẶ sĂng.
    KhĂng nghì?, Gregory và? tĂi lĂi sùng, ba lĂ tư? xe xuẮng. Tay chùng tĂi cùfng bò? nhưfng sợi thư?ng ra và? chùng tĂi gieo mì?nh lĂn lớp cò? dà?y, nf?m dàn lĂn mf̣t 'Ắt lành và?i giĂy. TĂi khĂng thĂ? ngfn mì?nh nhì?n xem nhưfng anh em phìa sau vượt qua như thẮ nà?o. Cà? con 'ươ?ng hoà?n toà?n bì che phù? bơ?i nhưfng cùm khòi và? nhưfng ành lư?a tư? nhưfng tiẮng nĂ? khĂng dứt. Dòc theo nò, cò thĂ? thẮy nhưfng cẶt 'en ngò?m phòng lĂn và? rơi xuẮng lài 'Ă?m lĂ?y. Cà? 'Ă?m lĂ?y rĂ?n rìf, bì 'Ắm, bì 'Ặp và? rơi tòfm. MẶt mớ hĂfn 'Ặn lớn xe, phào, ngươ?i, ngựa vĂfn lfn lĂn phìa trước. Dò?ng chà?y 'ò khi 'Ắn bơ? phà?i chùng tĂi, rèf ra bĂn trài và? bĂn phà?i rĂ?i tan biẮn và?o trong cò?, ngĂ hof̣c lùa mì?.
    KhĂng cò thơ?i gian 'Ă? nòi lơ?i tàm biẶt nhau, với Moiseev, hof̣c thực ra, với nhưfng chù ngựa 'àng yĂu 'àf cứu màng chùng tĂi (chiẮc xe chày ra xa dòc theo bơ?), Gregory và? tĂi chày theo nhưfng hướng khàc nhau 'Ă? tới vì trì cù?a mì?nh. TĂi thẮy thiẮu tà CẶn vẶ Ivan Tukhru, anh như cò bù?a vẶy, khĂng mẶt viĂn 'àn hay 'ài bàc nà?o cò thĂ? chàm và?o anh! Đài uỳ Nikolai Kartoshenko, tiĂ?u 'oà?n trươ?ng, cùfng xoay sơ? vượt 'ược qua với ban tham mưu cù?a anh!
    TĂi mư?ng khi thẮy 'ược bẮt cứ ai, sau khi chày qua khò?i con 'ươ?ng tư? thĂ?n, và? xuẮt hiẶn ơ? bơ? bĂn nà?y. TĂi thẮy hoang mang quà: â?oSao hò sẮng 'ược nhì??â? Cù vượt sĂng thà?nh cĂng chình mì?nh 'àf gĂy Ắn tượng trong tĂi như là? mẶt thứ gì? 'ò 'Ặc nhẮt, phi thươ?ng.
    ĐĂy rĂ?i, chùa Allah phù? hẶ, Yanson! GẶp ngươ?i thẮp dưới sức nf̣ng cù?a nò?ng cẮi, chà?ng â?oviẶn sỳf hà?n lĂmâ? cù?a chùng tĂi, tiẮn lĂn, với và?i tay mang già 'ơf 'i bĂn cành. Cò?n nò là? Sergei Lopunov với bẶ sùng. Kì?a Vasili Shamrai! Nikolai Kobylin! Cù?ng với khĂ?u Maxim cù?a hò! Hò lù?i 'i và? giơ? 'àf sffn sà?ng khai hoà? khĂ?u 'ài liĂn. Kia là? mẶt cĂ y tà tĂi quen! Cò phà?i là? Tonia? Và? Ania, Galia! Cà? nhưfng cĂ gài cùfng là?m 'ược! Tay 'iẶn bào cù?a chùng tĂi Vladimir Semionov cùfng sffn sà?ng thào cuẶn dĂy ra. Nhưng tĂi cùfng khĂng thẮy nhiĂ?u ngươ?i khàc. Đài uỳ CẶn vẶ Vladimir Yegorov, chình uỳ? trung 'oà?n cùfng cò?n sẮng, khĂng mẶt vẮt trĂ?y! Anh Ắy cùfng là? mẶt lình â?oStalingradâ?. Và? thẶt là? vui khi thẮy nhưfng tay phào thù? Leonid Nochovny và? Ivan Yemelianov chì?nh khĂ?u phào 76mm chuĂ?n bì bf́n phàt 'Ă?u. Nhưng cò?n nhưfng phào thù? khàc ơ? 'Ău? ChiẮc cĂ?u giơ? 'Ăy 'àf bì sẶp, nhưng quĂn ta tiẮp tùc 'à? di chuyĂ?n trĂn con 'Ă mới 'ược là?m tư? xe hò?ng, phào hư, xe ngựa, ngựa và? ngươ?iâ?.
    Nư?a giơ? sau, cò tìn hiẶu tẮn cĂng. TiẮng hĂ vang dẶi â?ohurra-a-a-h!â? chày tư? cành nà?y sang cành khàc, và? trung 'oà?n tĂi bf́t 'Ă?u xung phong 'Ă? xĂy dựng 'Ă?u cĂ?u ơ? hưfu ngàn khĂng Vorskla! QuĂn 'oà?n CẶn vẶ chùng tĂi mành mèf tiẮp tùc tiẮn bước. Chùng tĂi lẶi qua sĂng Vorskla lĂ?n nưfa, 'ùng và?o chĂf Peter Đài ĐẮ 'àf cù?ng lình cù?a ngà?i vượt qua trong cuẶc chiẮn Phương Bf́c vìf 'ài, ngang cĂy thẶp già bf?ng 'à hoa cương, 'ược dựng lĂn kỳ? niẶm chiẮn thf́ng cù?a Ngươ?i Nga trước quĂn Thuỳ ĐiĂ?n ơ? trẶn chiẮn Poltava, nfm 1709. Cò?n chùng tĂi thì? tiẮn và?o thà?nh phẮ 'ò và?o ngà?y 23 thàng Chìn.
    Phù nưf và? ngươ?i già? chà?o mư?ng quĂn ta. TẮt cà? hò 'Ă?u hẮc hàc, gĂ?y mò?n, chì? cò?n da bòc xương. Nhưng hò hành phùc. Lình ta tì?m thẮy mẶt nhà? mày xay bẶt bì hư hài, cò?n bẶt, vẮn chuĂ?n bì 'Ă? di tà?n vĂ? Đức, dù?ng cà? mè?n cù?a hò 'Ă? mang bẶt 'Ắn ngươ?i dĂn. Trong vò?ng mẶt giơ?, hò 'àf 'àfi quĂn già?i phòng bf?ng galushki (bành bf?ng bẶt mì? luẶc truyĂ?n thẮng ngươ?i Ukraine â?" ND)
    (HẮt chương 10)
  8. TieuNgocLang

    TieuNgocLang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/12/2002
    Bài viết:
    897
    Đã được thích:
    0
    Chương 11: Cuộc chiến na?y da?i bao lâu?
    Ta? ngạn Ukraine (tức phâ?n đất Ukraine nă?m ơ? bơ? Đông sông Dnieper ?" ND). Du? chúng tôi đaf cố đâ?y quân Đức vê? phía tây nhanh nhất có thê?, nhưng chúng vâfn có cơ hội đê? đốt phá nhiê?u thị trấn, la?ng mạc va? nông trươ?ng. Tro, than va? khói mọi nơi. Chi? nhưfng chiếc bếp lo? vâfn co?n tô?n tại ơ? chôf vốn la? các ngôi nha?. Nhưfng gốc cây cháy tha?nh than. Tất ca? bị huy? hoại. Ngươ?i dân Ukraine pha?i rất nôf lực rất nhiê?u đê? cuộc sống có thê? hô?i sinh trên vu?ng đất na?y. Chiến tranh đi qua chi? đê? lại tro ta?n phía sau.
    Chúng tôi tiến va?o Kremenchug nga?y 29 tháng 9 năm 1943. Quân ta gia?i phóng được một trại tu? binh, ơ? đó địch đaf tra tấn va? ha?nh quyết ha?ng nga?n chiến syf Sô viết. Nhưfng anh em du kích bị bắt cufng giam giưf tại đây. Bọn phát xít đaf du?ng nhiê?u phương pháp ta?n bạo đê? ha?nh hạ tu? binh. Ví dụ như các giá treo ơ? đây rất khác thươ?ng, bọn Đức du?ng nhưfng cái móc kim loại đê? treo ngươ?i lên đă?ng chân, tay, sươ?n va? ca? că?m nưfa. Quân Vlasov la?m công tác đao phu?. Có chư?ng 100 nạn nhân bị treo lên theo cách ấy. Chúng tôi xoay sơ? đê? đưa xuống khoa?n một tá anh em co?n sống.
    Sau đó chính tôi đaf tận mắt thấy một ca?nh tượng ma? tôi không bao giơ? quên. Nhưfng nưf nông dân, với ri?u, chạc, que cơ?i, hoặc gậy gộc trong tay, dâfn va?i tên Đức va? nhưfng tên pha?n bội xuống phố. Nhưfng chị phụ nưf rất phấn khích, hét to bă?ng tiếng Ukraine. Lát sau họ dư?ng lại cạnh một cái hố va? đâ?y bọn tu? binh xuống. Một tên Nazi, cố cươfng lại la lên:
    -         ?oMein in Haus drei Kinder!?. (anh em na?o biết tiếng Đức dịch hộ cái)
    Nhưng chị em tra? lơ?i:
    -         ?oThế co?n chúng tao thi? sao? Ma?y nghif chúng tao la? đô? bo? a?? Ném nó xuống!?
    Không có sức mạnh na?o trên thế giới có thê? la?m tôi ngăn ha?nh động trư?ng phạt na?y với bọn đô? tê? phát xít.
    Tại Kremenchug quân Đức ca?i mi?n bất ky? thứ gi? có thê? gây chú ý. Một đơn cư? la?, có một anh bí thư đoa?n cu?a tiê?u đoa?n bạn nhặt một chiếc đa?n balalaika lên: va? một vụ nô? la?m anh cu?ng 17 ngươ?i khác đứng quanh đó thiệt mạng. Ơ? vệ đươ?ng, tôi thấy một chiếc xe đạp mới dựng tựa va?o ha?ng ra?o liêfu gai. Tôi luôn có một ước muốn rất tre? con la? có một chiếc xe đạp đê? cươfi, ma? điê?u na?y chưa tư?ng được thoa? mafn, thế la? tôi đi thă?ng vê? chôf đó. Tôi bước nhanh đến, nhưng rô?i tôi thấy một tay thượng uý cufng hướng vê? đấy, cố thắng tôi. Tôi thất vọng, nhưng thế rô?i lại nhận ra mi?nh không the?m. Tôi không thật sự câ?n nó. Vi? thế, tôi quay ngoắc lại va? đi. Đột nhiên, một tiếng nô? vang lên! Tôi quay lại, không co?n chút dấu vết gi? cu?a ngươ?i sif quan kia cu?ng chiếc xe, chi? co?n một cái hố lớn nơi trước đây la? một ha?ng ra?o liêfu gai.
    Cư dân Kremenchug ra kho?i nhưfng nơi â?n náu liê?n vội vaf quay vê? tha?nh phố với nha? cư?a cu?a họ, va? vi? vậy khắp nơi quanh chúng tôi luôn nghe tiếng mi?n nô?, nơi na?y, nơi kia. Tre? em, phụ nưf, binh syf, tất ca? đê?u bị nô? tung?
    ?oHưfu ngạn Ukraine đang đợi ta!?, ?oTra? lại Dnieper!?, ?oTiến qua do?ng Dnieper!?, khắp nơi quanh chúng tôi đâ?y nhưfng khâ?u hiệu đó. Trên mọi tơ? báo, truyê?n đơn chúng tôi đọc nhưfng lơ?i kêu gọi cu?a Tô? quốc. Va? giơ? đây chúng tôi đang đứng ơ? bơ? con sông vif đại na?y! Rộng 1,100 mét. Chúng tôi sef pha?i vượt qua như thế na?o? Chúng tôi sef du?ng các bó rơm, tư?ng chút một, bơi qua do?ng Dnieper! Sef mất chư?ng 3 giơ? bô?ng bê?nh đê? đến bơ? bên kia. Dưới hoa? lực a?? Na?y, Mansur, mi sef đánh liê?u lâ?n nưfa chứ? Hơ?? Tốt thôi, nếu ngươi không đánh mất tất ca? sự may mắn cu?a mi?nh? Nhưng ngộ nhơf không co?n chút may mắn na?o sót lại thi? sao? Đaf bao lâ?n mi đối mặt với tư? thâ?n rô?i? Có co?n chút va?ng na?o trong kho báu vận mệnh cu?a ngươi không?
    Đêm nga?y 5 tháng 10 năm 1943, cạnh la?ng Vlasovka, không xa vê? phía thượng nguô?n Kremenchug, quân đoa?n bộ binh Cận vệ số 32 có sư đoa?n cận vệ số 66 cu?a chúng tôi trong đội hi?nh, bắt đâ?u vượt sông với đích tới la? đô? bộ lên đa?o Peschanny. Tên maf cu?a đa?o na?y la? Helmet. Đa?o khá rộng ?" diện tích 5 km vuông ?" tuyệt đối bă?ng phă?ng, hâ?u như nă?m ngang mặt nước. Không một ngọn co?. Không một bụi cây. Toa?n cát xám?
    Trước đó, khi đang quan sát bafi cát đó tư? phía ta? ngạn, tôi chợt nhớ lại, vi? lí do không rof, tôi bước va?o một ngôi nha? thơ? bă?ng đá nho? ơ? Kremenchug. Bọn Phát xít đaf cố phá huy? nó va?i lâ?n. Chúng cố la?m nô? tung nó lên va? đốt cháy. Bên trong, mọi vật la?m tư? gôf đê?u bị cháy, nhưng ngôi nha? thơ? vâfn đứng vưfng. Trong sân châ?u tôi gặp một cụ gia?:
    -         ?oThưa cha, cha la? ai??
    -         ?oTa la? một tu syf?
    Chúng tôi ngô?i xuống va? nói chuyện với nhau. Tôi cufng lưu ý ră?ng tôi la? ngươ?i rất to? mo? va? thích nói chuyện với ngươ?i lạ. Cụ tu syf không mặc áo lêf ma? mặc một chiếc áo len bông cuf kyf va? trông không giống ngươ?i tu ha?nh tí na?o. Nhưng chúng tôi nói vê? gi? nhi?? Khi co?n nho? tôi được nghe ră?ng Kinh thánh cho chúng ta biết nhưfng gi? sef xa?y ra trên thế giới va? nhưfng gi? đaf va? sef đến cufng được tiên tri trong Kinh thánh. Một câu ho?i thuâ?n tuý vê? quan điê?m:
    -         ?oNếu mọi thứ được tiên tri trong kinh thánh? tôi bắt đâ?u ?ovậy cuộc chiến na?y ắt hă?n pha?i được nhắc đến, đúng không??
    -         ?oĐúng, đúng vậy con ạ?
    Tôi ngạc nhiên ră?ng cụ không cố la?m tôi rối trí bơ?i một cuộc nói chuyện thâ?n học, vi? vậy tôi đặt cho cụ câu ho?i ma? tôi quan tâm nhất:
    -         ?oVậy cuộc chiến na?y da?i bao lâu??
    Tôi chắc ră?ng cụ sef nhún vai thay cho câu tra? lơ?i. Nhưng cụ nghif một lát như thê? tính toán hay nhớ lại điê?u gi?, rô?i tra? lơ?i:
    -         ?oChư?ng 48 tháng?
    Không biết cụ tu syf na?y lấy thông tin đó tư? đâu? Chắc chắn không tư? Kinh thánh, tôi biết thế. Kha? năng lớn nhất la? tư? trực giác cu?a cụ. Giơ? đây, ngô?i bên ta? ngạn do?ng Dnieper va? nghif vê? con số ?o48 tháng? tôi tính ra ră?ng nếu nó chính xác, thi? bây giơ? la? đoạn giưfa cu?a cuộc chiến!
  9. danngoc

    danngoc Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    24/08/2004
    Bài viết:
    3.760
    Đã được thích:
    1.330
    Ở nhà tôi có hai đứa con nhỏ!
  10. _Arwen_

    _Arwen_ Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/12/2006
    Bài viết:
    3.574
    Đã được thích:
    0

Chia sẻ trang này