1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Chặng đường Đỏ từ Stalingrad - hồi ức của Mansur Abdulin

Chủ đề trong 'Kỹ thuật quân sự nước ngoài' bởi danngoc, 22/09/2007.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. TieuNgocLang

    TieuNgocLang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/12/2002
    Bài viết:
    897
    Đã được thích:
    0
    Moi lên, pót nốt cho xong nhiệm vụ
     
    Vậy chắc la? nó muốn nói chuyện với tư lệnh cu?a chúng tôi! Mọi ngươ?i nhanh chóng gư?i hắn vê? sơ? chi? huy. Trong đêm đó ba?y chiếc T-34 mới tinh đến tuyến giao tranh cu?a chúng tôi, va? một lâ?n nưfa anh em lại thấy tên Frizt bé nho? ngô?i trên chiếc xe dâfn đâ?u. Cánh lính tăng không có cơ hội đê? nói chuyện với chúng tôi, ca? tay tu? binh cufng chi? vâfy tay tư? xa. Khi đêm xuống, nhưfng chiếc tăng cu?a ta chạy vê? phía quân địch.
    Trong ca? đêm da?i, chúng tôi câ?n thận lắng nghe va? chơ? đợi. Cuối cu?ng, khi trơ?i sáng chúng tôi nghe nhưfng tiếng động cu?a xích xe chạy va? rô?i trông thấy ca? ba?y chiếc tăng cu?a quân ta, an toa?n va? khoe? mạnh, tụ cu?ng với nhưfng ngươ?i lính Đức lạ lu?ng. Họ không có vuf khí trong tay, thay va?o đó la? nhưfng nhạc cụ. Khi đến gâ?n nhưfng chiếc T-34, tôi chu?n bước bơ?i một ca?nh tượng tơ?m lợm: giưfa xích xe, trộn lâfn với bu?n đất va? một ít dây điện thoại, la? tóc ngươ?i, phu? hiệu chưf thập ngoặc, câ?u vai.
    Nhưfng ngươ?i lính Đức, chư?ng 8 hoặc 10 ngươ?i nha?y xuống tư? môfi chiếc tăng, bắt đâ?u chơi ba?i Katiusha bă?ng đa?n hơi. Thật la? một ca?nh tượng đáng ngạc nhiên! Tôi không viết tiê?u thuyết, tôi chi? mô ta? lại chính xác nhưfng gi? mi?nh thấy tận mắt ơ? chiến trươ?ng. Mọi ngươ?i cufng nên nhớ ră?ng góc nhi?n cu?a tôi khá hạn chế ?" ?otâ?m nhi?n tư? chiến ha?o? ?" va? tôi chi? có thê? đoán ră?ng đó la? một ban nhạc quân đội, nhưng bọn phát xít, trong nhưfng nga?y đánh nhau cật lực na?y, lệnh cho họ ra trận va? pho?ng thu? tuyến trận địa cu?a chúng.
    Nga?y 7 tháng 11 năm ấy, quân địch quyết định ?ocha?o mư?ng? chúng tôi nhân dịp lêf Cách Mạng tháng Mươ?i Nga lâ?n thứ 26. Sáu giơ? sáng, tiê?n duyên quân ta đột ngột chi?m trong do?ng thác cối , pháo địch, va? bom. Ha?ng cột đất tha?o nguyên đen ngo?m bắn tung lên trơ?i, rô?i nhưfng vụ nô? mới giưf chúng lại trên đó. Dươ?ng như trơ?i tối trơ? lại. Trong hai giơ? liê?n, nhưfng con quái vật đen đúa, rực lư?a múa điệu múa chết chóc va? ma qui? trên đâ?u chúng tôi. Tôi nghẹt thơ? dưới la?n khói cay se?, tai điếc đặc ri? máu va? tiếng nô? la?m phô?i rung lên trong ngực như hai chú chim trong lô?ng. Trong bóng tối, tôi thấy nhưfng bóng lư?a đo? tung lên tư? nhưfng hố đạn pháo.
    Khi pháo dứt va? máy bay địch cufng bo? đi, ca?m giác như vư?a kết thúc một trận động đất. Tôi ló đâ?u ra kho?i hố va? nhi?n ra trông như bê? mặt mặt trăng, nhưfng hố bốc khói khắp mọi nơi. Lúc đâ?u tôi sợ hafi bơ?i ý nghif ră?ng mi?nh la? ngươ?i duy nhất co?n sống sót. Khi ấy tôi thấy ghen tỵ với ngươ?i chết. Nhưng một phút sau, tôi thấy va?i đô?ng đội cư? động. Tôi rất muốn chô?m tới hôn họ, như thê? la? ba? con rất yêu quí, thân thuộc. Nhưng không có thơ?i gian cho việc đó. Bọn Frizt bắt đâ?u xung phong, va? lệnh cho quân Rumania, Hungary, Bulgari va? Nam tư đi lên trước chúng. MỘt lâ?n nưfa, mọi cơf súng tự động va? súng trươ?ng cu?a quân ta lại cất tiếng. Nhưfng ha?ng quân tấn công đâ?u tiên nă?m rạp xuống va? bắt đâ?u bo? lui. Có thêm hai đợt tấn công nưfa trước khi đêm xuống, nhưng chúng tôi vâfn trụ vưfng. Nhiê?u lính bộ binh ta đaf hi sinh trong nga?y đó, có ngươ?i co?n chưa kịp bắn phát súng na?o. Nhưng nhưfng ngươ?i co?n sống đaf báo thu? cho họ: qua ống nho?m tôi thấy ha?ng đống xác địch ngô?n ngang trên khu phân tuyến.
    Thị trấn Znamenka co?n cách chư?ng 20km va? bọn phát xít la?m mọi thứ trong kha? năng đê? la?m chậm bước tiến quân ta. Tư?ng đợt công kích cu?a quân ta bị đâ?y lu?i. Chúng tôi bị thiệt hại rất nặng nhưng vâfn chưa đến được Znamenka. Trong số thương vong cu?a tiê?u đoa?n, có va?i đại đội trươ?ng. Nên cứ môfi nga?y mới, tôi, bí thư đoa?n thanh niên tiê?u đoa?n, lại giưf vị trí cu?a họ, trong khi chơ? một syf quan được phân công đến tư? lực lượng dự trưf cu?a trung đoa?n.
    Cuộc chiến ta?n nhâfn, không khoan nhượng nghiến ngấu ăn ngươ?i. Nếu, tư? giưfa tháng 10 đến đâ?u tháng 11 năm 1943, tân binh tư? vu?ng Poltava chiếm số đông trong sư đoa?n, thi? cuối tháng 11 chi? co?n một dúm nhưfng ?odân ngô? đó co?n lại trong các đơn vị. Quân số môfi đại đội chi? co?n chư?ng 15 đến 20 ngươ?i thay vi? 100 đến 120 như tiêu chuâ?n. Lực lượng bô? sung đến hă?ng đêm, nhưng cứ đến chiê?u hôm sau thi? tư?ng đơn vị lại thiếu ngươ?i. Trong ti?nh hi?nh na?y, bạn thực sự bắt đâ?u có ca?m nhận ră?ng bạn la? ngươ?i duy nhất co?n sống?
  2. TieuNgocLang

    TieuNgocLang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/12/2002
    Bài viết:
    897
    Đã được thích:
    0
    Dươ?ng như lạ lu?ng, nhưng va?o nga?y 28 tháng 11 năm 1943, tôi biết đây sef la? nga?y tôi bị thương. Sáng sớm, tôi chuâ?n bị cho mi?nh. Nhặt ba lô cu?a bọn phát xít bo? lại, tôi lấy ra tư? đó (mi?nh sef câ?n nó ơ? bệnh viện), một bộ dao cạo đóng trong một hộp nhựa nho?, trông co?n tốt, một me? giấy viết thư da?y va? một cây bút ?olifetime?, cái na?y khi bật mặt trên ra sef thấy hi?nh phụ nưf khoa? thân.
    Chúng tôi xông lên hai lâ?n, nhưng đê?u bị đánh bật lại. Khi tôi chạy lên trong một nô? lực ngắn, tôi bị đính đạn súng máy. Khâ?u súng đặt gâ?n đến nôfi tôi có thê? trông thấy cái nhi?n tư? khuôn mặt hiê?m ác cu?a tên Frizt. Tôi ngaf xuống, ca?m thấy gót trái bị một thứ gi? đó như một cú đấm mạnh, sau đó nhanh chóng tê đi. ?oBị thương rô?i! Mi?nh nên bo? xuống hố đạn na?y va? chơ??. Tôi cư?i ghệt ra. Phía sau bị xé tư?ng ma?nh, nhưng gót chân tôi vâfn ô?n! Tôi mang va?o lại va? xông lên cho kịp đô?ng đội! Lúc giưfa nga?y, chi? co?n chư?ng 7 ngươ?i trang bị súng trươ?ng va? SMG trong môfi đại đội. Bọn phát xít nhận thấy điê?u đó va? chúng quyết định pha?n công. Nhưng chi? sau khi có pháo yê?m trợ. Chúng ngắm bắn rất khá. Tôi tận mắt thấy công sự nô?i chôf ban chi? huy tiê?u đoa?n bị đạn pháo bắn tung. Tôi chắc ră?ng đại uý cận vệ Nikolai Kartoshenko, tiê?u đoa?n trươ?ng, ắt bị tư? thương nên chạy vê? phía đó. Tôi mư?ng khi thấy anh co?n sống, nhưng anh không nghe thấy gi? vi? bị choáng pháo.
    Tư? điê?m quan sát  ơ? tiê?u đoa?n bộ, có thê? nhi?n trận địa tốt hơn tư? trong chiến ha?o. Anh đại uý tiếp tục hét lên với cậu thông tin, rô?i cậu ta lại hét va?o phone, sau đó nghe lệnh tư? ban tham mưu trung đoa?n, trong khi đó tôi có cơ hội quan sát chiến trươ?ng. Đột nhiên, tôi thấy một nhóm lính phát xít, trang bị tiê?u liên, va? được pháo bắn che, tiến đến gâ?n chiến ha?o, ắt định la?m quân ta bất ngơ? với cuộc tấn công cu?a chúng ngay khi đại bác vư?a dứt. Trong khi đó, lính ta, e ngại trận bafo lư?a, không thê? ló mufi ra đê? nhi?n địch. Tôi kéo tiê?u đoa?n trươ?ng chú ý va?o đơn vị quân Đức đó rô?i chạy dọc theo chiến ha?o đê? ca?nh báo quân ta.
    Chúng tôi khai hoa? va?o địch va? ném lựu đạn. Quân Nazi bị ép dính va?o mặt đất. Tôi gư?i một thông điệp lên tiê?u đoa?n trươ?ng ră?ng chúng tôi câ?n ngay đạn dược bô? sung, bơ?i anh em cạn đạn va? thu? pháo. Cậu thông tin gọi phone cho tôi ră?ng lính bô? sung va? đạn dược đang trên đươ?ng tới, nhưng chúng tôi pha?i trụ thêm chư?ng 2 hoặc 3 mươi phút. Trong nga?y đó, mọi ngươ?i ơ? trung đoa?n bộ được huy động đê? hôf trợ chúng tôi: môfi ngươ?i ơ? sơ? chi? huy được lệnh vác đạn dược xuống.
    Hai hay ba mươi phút? Quá da?i! Dươ?ng như đó la? lâ?n đâ?u tiên trong đơ?i tôi ước pháo bắn chuâ?n bị cu?a địch nên tiếp tục thêm.
    Lính bộ binh Nazi tiến lên một chút. Giơ? ngay cạnh tâ?m đại bác cu?a chính bọn chúng. Chúng tôi đaf gâ?n hết đạn. Mắt tôi ti?m kiếm ít nhất một viên đạn đê? hạ tên sif quan địch nhô ra tư? hố pháo, đang vâfy lính cu?a hắn tiến lên. Ngay sau chiến ha?o, có một khâ?u súng trươ?ng đaf mơ? săfn khoá no?ng va? co?n đạn trong ô?. Tôi định nha?y ra, nhưng rô?i thấy trung uý Ivan Yakovlev đang bo? vê? phía khâ?u súng. Anh ấy chắn hă?n sef lấy được trước. Tôi quay lại va? thấy tên sif quan Đức ơ? hố pháo kế tiếp rất gâ?n chúng tôi. Giá ma? tôi có gi? đó đê? bắn! Lâ?n nưfa, tôi quay lại nhi?n vê? hướng khâ?u súng trươ?ng: anh trung uý đaf chết. Tôi phóng nhanh kho?i ha?o, chộp khâ?u súng va? lăn vê? lại chôf nấp. Giơ? tôi đaf có vuf khí, tôi vọt ra lâ?n nưfa. Tên sif quan tiếp tục vâfy lính tiến lên. Tôi ngắm va? bắn. Thân hi?nh hắn đột ngột chi?m xuống va? biến mất trong hố đạn pháo, khi đó quân địch thay đô?i ý định va? quyết định dư?ng lại.
    Vâfn co?n một viên đạn nưfa trong khâ?u súng trươ?ng: ?oĐây chắc la? viên cuối cu?a mi?nh?. Một tên Đức khác, lưng đưa ra trước mặt tôi, lu? lu? trong ruộng ngô đă?ng trước. Hắn qui? trên một chân, lắc đâ?u, vung tay một cách bô?n chô?n. Hắn chắc chắn không pha?i la? lính trơn. Với tay na?y, mi?nh sef không uô?ng phí viên đạn sau cu?ng. Tôi ngắm lên la? bắn. Thân hi?nh đen ngo?m cu?a tên phát xít loạng choạng va? ngaf sóng soa?i trên đất, dập lên nhưfng thân ngô khô.
    Tôi không hê? nhận thức ră?ng đó la? phát súng sau cu?ng cu?a tôi trong chiến tranh. Tôi không biết ră?ng với tôi, một pháo thu? cối, chiến đấu qua bốn mặt trận trong cuộc chiến tranh Vệ Quốc Vif Đại, chốt lại giưfa hai phát súng, - phát đâ?u, gâ?n Kletskaia va?o nga?y 6 tháng 11 năm 1942, va? phát chót, cạnh Znamenka, va?o nga?y 28 tháng 11 năm 1943 ?" bắn không pha?i tư? một khâ?u cối, ma? la? tư? một khâ?u SVT.
  3. TieuNgocLang

    TieuNgocLang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/12/2002
    Bài viết:
    897
    Đã được thích:
    0
    Trận pháo kích sef kết thúc bất ky? lúc na?o va? bọn Đức sef xông lên chiến ha?o cu?a quân ta ngay. Ngô?i đó ma? không vuf khí la? tự sát. Lực lượng tăng viện đâu? Ki?a, họ đến rô?i. Tôi thấy thư ký ban tham mưu, thượng syf Nosov, chạy vê? hướng tôi với một chiếc thu?ng trên vai! Nosov luôn đi cu?ng với chính uy? Yegorov. Một sif quan chuâ?n mực, anh có thê?, nếu câ?n thiết, dêf da?ng sư? dụng đại liên, súng chống tăng. Anh có hiê?u biết to lớn các loại quân cụ khác nhau. Mặt khác, thượng syf Nosov có bă?ng thạc syf luật va? giưf vị trí trong Đa?ng Cộng Sa?n. Anh ấy la?m công tác văn pho?ng rất tuyệt! Đó chính la? Nosov, ngươ?i được chính uy? giao gia?i thích cho tôi vê? nhiệm vụ cu?a một bí thư đoa?n thanh niên tiê?u đoa?n 4 tháng trước. Thật đúng lúc! Tôi vâfy anh nhưng anh không thấy tôi. Tôi nha?y ra va? chạy bô? vê? phía anh xuyên qua vu?ng trống, hi vọng lấy được ít đạn cho mi?nh. Ngay lúc đó, có một tiếng nô? điếc tai như sấm ngay sau tôi. Tôi thấy mi?nh bay lên kho?i mặt đất va? ném ra một bên, trong khi chân trái cu?a mi?nh thi? bay sang hướng khác. Tôi cho ră?ng chân mi?nh bị đứt ơ? rất cao, gâ?n xương chậu, cu?ng với một bên mông. Khi tôi rơi xuống, va?i suy nghif lướt qua như chớp trong đâ?u: ?oMi không thê? du?ng ga rô được. Không pha?i chi? một mâ?u nho? chân trái bị đứt. Mi sef bị mất máu đến chết thôi, vậy đó. Ngay ca? ruột cufng không giưf được. Mi?nh chết thôi. Ôi Mansur, Mansur, mi không thê? bị thương một cách đúng đắn sao!?. Lúc chạm đất, tôi nhận ra ngay chân mi?nh! Nó đây! Hông tôi trơn tuột, đâ?y máu, nhưng nó co?n đó! Nhưng cái quái gi? ma? tại sao chân mi?nh không thê? nhúc nhích?
    Thi? ra một ma?nh đạn pháo đaf cắt đứt dây thâ?n kinh vận động ơ? hông trái. Sau đó tôi mới biết như vậy, khi đaf đến bệnh viện. Con ngươ?i có nhưfng dây thâ?n kinh vận động đó, va? nếu chúng tô?n thương, thi? chân bạn treo lu?ng lă?ng như một miếng gie?.
    Co?n tại lúc ấy, tôi nă?m trên đất, cạnh một hố đạn pháo khô?ng lô? nghi ngút khói, to đu? đê? giấu ca? một bếp ăn daf chiến. Lúc đó chi? một suy nghif la?m tôi bận lo?ng: nếu cuộc tấn công cu?a quân địch tha?nh công, tôi có thê? thấy mi?nh ơ? hậu tuyến quân Đức. Va? thế la? tôi bắt đâ?u bo? đi, lê theo chiếc chân trái bất động, u?ng trái chứa đâ?y máu. Nó thật nặng. Tôi đaf không thê? không nhớ lại anh lính gâ?n Stalingrad đaf tự cắt chân mi?nh như thê? la? một thứ gánh nặng không câ?n thiết. Nhưng lúc na?y, tôi chi? hafi nhất la? mi?nh bị bọn Đức bắt sống.
    Tôi thật may mắn khi thấy bạn tôi, trung uý Aleksei Tarasov, chạy u? qua mặt, ca? hai chân anh trông vâfn ngon la?nh. Tôi hét lên với va? anh nha?o bẹp xuống cạnh tôi. Một ma?nh đạn đại bác trúng va?o tay trái cu?a anh. ?oƯ?, trúng đâu? Chân a?? Đứng dậy đi. Ba chân la? đu? cho ca? hai thă?ng mi?nh! Chúng ta pha?i ra kho?i đây thật nhanh khi vâfn co?n sống!"? Thế la? ca? hai cu?ng nhau chạy vê? phía sau, đạn vâfn nô? rê?n vang quanh chúng tôi.Tôi tuột mất chiếc u?ng trái ơ? đâu va? khi na?o không biết. Chân tôi tê liệt hoa?n toa?n. Cuối cu?ng, ca? hai đến được ?ovu?ng chết?, sau khi nghi? một lát, chạy tiếp ra con lộ: ?oCó chiếc ô tô hoặc xe ngựa na?o đó sef đón mi?nh lên?
    Ống quâ?n trái tôi ướt nhẹp va? dính dáp. Tôi cố câ?m máu bă?ng ga rô nhưng vô hiệu bơ?i trên phâ?n mông bị thương la? phâ?n bụng. Nếu tôi không đến trạm phâfu nhanh, tôi sef nhanh chóng yếu đi vi? mất máu. Con đươ?ng đây rô?i. Tôi ngô?i xuống trong khi Tarasov đứng cạnh. Không ai trong tâ?m mắt. Chúng tôi gâ?n hết hi vọng.
    Cậu trung uý cố động viên tôi: ?oĐư?ng lo. Tớ sef không rơ?i cậu?. Sau cu?ng chúng tôi nghe thấy tiếng ngựa khịt mufi va? tiếng bánh xe cót két. Một côf xe ngựa vận ta?i. Côf xe dư?ng lại va? tôi nghe thấy bên tai một giọng nói quen thuộc: thi? ra ngư?ơi đánh xe la? bác Moiseev, bạn đô?ng ha?nh ơ? lâ?n vượt sông Vorskla. Bác cufng nhận ra tôi va? chúng tôi ôm hôn nhau như ngươ?i một nha?. Dươ?ng như không thê? tin được la? tôi có cơ hội gặp lại bác va? một lâ?n nưfa, một con ngựa lại cứu mạng tôi. Bác Moiseev dơf đô? xuống xe, ném va?i bó rơm lên tha?nh một kiê?u nệm da?y, cu?ng với Tarasov, tôi nă?m trên chiếc ?ogiươ?ng? na?y, trong khi chiếc xe ngựa phóng nhanh vê? phía sông Dnieper.
    Khi đến sông thi? trơ?i đaf tối. Chiếc câ?u phao chi? da?nh cho do?ng di chuyê?n tư? bơ? trái sang bơ? pha?i. Co?n thương binh thi? đi vê? hướng ngược lại bă?ng thuyê?n. Ơ? đó tôi tư? biệt bác Moiseev va? không bao giơ? co?n gặp lại được bác. Va?i chiếc xe ta?i đợi chúng tôi ơ? phía ta? ngạn, sa?n xe phu? đâ?y rơm. Cánh ta?i xế nôn nóng chơ? chất lên va? đi trước bi?nh minh, rô?i chạy xa con sông Dnieper ca?nh xa ca?ng tốt. Bơ?i ban nga?y, không quân phát xít ném bom va?o hậu phương ta.
  4. TieuNgocLang

    TieuNgocLang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/12/2002
    Bài viết:
    897
    Đã được thích:
    0
    Sau cù?ng, chiẮc xe tà?i chơ? chùng tĂi lĂn 'ươ?ng và? bfng bfng vĂ? phìa 'Ăng. Con 'ươ?ng trong tì?nh tràng tẶ hài, 'Ă?y vẮt lùn và? lĂf 'àn phào, nhưng chùng tĂi phà?i chày ơ? tẮc 'Ặ cao. Anh tà?i xẮ cẮ qua 'ược cà?ng nhiĂ?u cĂy sẮ cà?ng tẮt, 'Ă? trành bì bom, chiẮn tranh. Chùng tĂi bì nhĂ?i như nhưfng khùc gĂf, nhưng phà?i cẮ chìu 'ựng. Chùng tĂi khĂng cò?n sợ nhưfng cù lf́c hoang dài nà?y mà? chì? mong 'Ắn 'ược tràm phĂfu tiĂ?u 'oà?n cà?ng sớm cà?ng tẮt. Anh lài xe ngư?ng lài chùt xìu 'Ă? kiĂ?m tra xem mòi ngươ?i thẮ nà?o:
    -         â?oCẮ lĂn anh em! Mì?nh biẮt là? ngĂ?i ơ? 'f?ng sau cực ghĂ lf́m, nhưng ta phà?i vượt qua chư?ng 150 cĂy sẮ trước lùc trơ?i sàng. Anh em ràng chìu 'ựng. Cùfng là? vì? an toà?n cù?a anh emâ?
    RĂ?i chiẮc xe tà?i lài phòng tới, lĂ?ng lĂn, lượn vò?ng. Chùng tĂi 'Ắn 'ược tiĂ?u 'oà?n phĂfu. Cành mẶt chiẮc lĂ?u khĂ?ng lĂ? là? hà?ng trfm thương binh, ngĂ?i hof̣c nf?m chơ? phĂfu thuẶt. Chùng tĂi 'ược 'f̣t lĂn càng và? 'ưa xuẮng 'Ắt. Anh lài xe chà?o tư? biẶt, và? giơ? anh phà?i chẮt 'àn lĂn xe và? chày trơ? lài Dnieper.
    MẶt y tà nhanh chòng khàm tĂi và? bà?o và?i cẶu tà?i thương mf̣t-bèo càng tĂi 'Ắn bà?n phĂfu thuẶt. Trong lĂ?u, tiẮng thương binh gà?o nghe rẮt to. Bàc sỳf phĂfu thuẶt bào rf?ng sèf khĂng cò gĂy tĂ. Mòi ngươ?i sèf phà?i chìu 'au. Vì bàc sỳf phĂfu 'ứng 'ò, trong chiẮc ào blu trf́ng, lẮm tẮm màu. Màu dình cà? trĂn nòn, trĂn khĂ?u trang và? cà? trước ngực Ăng. ĐĂi bà?n tay Ăng khoè? mành trĂng như là? cù?a mẶt thợ mò? hay mẶt phào thù?. TĂi 'ược 'f̣t nf?m ùp mf̣t lĂn bà?n, chĂn và? tay nhanh chòng bì tròi chf̣t và?o 'ò bf?ng bfng. Bàc sỳf phĂfu thuẶt cẮ an ù?i tĂi bf?ng càch bà?o rf?ng mĂng tĂi, cài mà? Ăng sèf mĂ?, khĂng yĂu cĂ?u phà?i hẶi chĂ?n nhiĂ?u. Nò thĂ? bì cf́t mà? khĂng cò nguy hiĂ?m cho tình mẶnh bẶnh nhĂn dù? rf?ng:
    -         â?oSèf 'au 'Ắy, nhưng cẶu sèf sẮng. Hàfy nf?m yĂn 'Ă? tĂi là?m viẶc nhè! HiĂ?u khĂng?â?
    TĂi nf?m và? nghìf rf?ng bàc sỳf phĂfu thuẶt nòi 'ùng: cài mĂng thì? cò gì? 'f̣c biẶt 'Ău? Chì? là? mẶt chĂf mĂ?m mĂ?m trĂn cơ thĂ? thĂi. Sau 'ò, tĂi vù?i 'Ă?u sĂu thẶt sĂu và?o 'Ắng nẶm len. NẮu tĂi cò la lĂn thì? nò sèf bòp nghèt tiẮng 'Ặng.
    Dươ?ng như vì bàc sỳf khĂng cf́t mà? xè, mà? chf̣t tĂi ra thà?nh tư?ng mà?nh, cẮ tì?m 'Ă? lẮy mà?nh 'àn lf̣n sĂu bĂn trong. TĂi hèt lĂn như thù. TĂi gà?o cho 'Ắn lùc bì mẮt giòng, hơn hà?ng trfm lĂ?n khi xung phong. Khi Ắy, chùng tĂi hèt 'Ă? xua tan nĂ?i sợ cù?a mì?nh và? là?m kinh hoà?ng quĂn 'ìch. Lùc cfng lĂ?ng ngực thèt vang, bàn sèf là?m mì?nh dùfng cà?m hơn và? 'ìch sợ hàfi hơn. Cò?n giơ? 'Ăy, tĂi gà?o 'Ă? già?m cài 'au ghĂ gớm trong thĂn thĂ? 'ang bì bàc sỳf ràch bf?ng dao. Vì bàc sỳf cùfng khĂng là?m gì? 'Ă? tĂi bớt hèt. Với Ăng, quan tròng nhẮt là? tĂi khĂng vù?ng vĂfy. Nhưfng tiẮng hèt xè tai cù?a tĂi khĂng là? vẮn 'Ă?. Lùc chiẮn tranh, mòi ngươ?i hiĂ?u nhau mà? khĂng cĂ?n lơ?i nòi.
    Cơn 'au bù?ng lĂn tới mức cao nhẮt. RĂ?i tĂi nghe tiẮng loà?ng xoà?ng cù?a mà?nh 'àn rơi và?o trong chẶu. Khi 'ò cò nhưfng cù chìch như muĂfi cf́n tư? kim khĂu, rĂ?i vẮt thương 'ược bfng lài với mẶt miẮng bfng rẶng. ThẮ là? kẮt thùc cuẶc phĂfu thuẶt. TẮt cà? mòi thĂ?n kinh cà?m xùc trĂn cơ thĂ? tẶi nghiẶp cù?a tĂi cà?m nhẶn thẮy bà?n tay mẶt cĂ gài trè?, tư? cài 'ùng chàm cù?a nhưfng ngòn tay xa là. Trong tươ?ng tượng, tĂi tào nĂn mẶt hì?nh à?nh, mẶt hì?nh à?nh rực rơf cù?a mẶt cĂ gài tòc và?ng xinh 'èp. TĂi khĂng nhì?n thẮy cĂ, bơ?i tĂi nf?m ùp mf̣t. TĂi lài 'ược 'f̣t vĂ? càng thương cù?ng tư thẮ nĂn khĂng thĂ? liẮc nhì?n cĂ gài, ngươ?i 'Ă?u tiĂn chàm và?o trài tim mì?nh. ĐẮn sàng, chùng tĂi lài 'ược 'ưa lĂn xe và? chuyĂ?n vĂ? bẶnh viẶn tiĂ?n phương, 'f̣t tài trung tĂm hà?nh chình 'ìa phương, là?ng Novye Sanzhary.
    TĂi khĂng nhớ sẮ bẶnh viẶn, ơ? là?ng nà?y giưfa Poltava và? Kremenchug, nhưng tĂi cò thĂ? hĂ?i tươ?ng lài lĂ?n 'Ă?u 'Ắn nhà? tf́m hơi (bania). Nò 'ược tĂ? chức với sự giùp 'ơf cù?a dĂn 'ìa phương â?" phù làfo, phù nưf và? trè? em. TẮt cà? cư dĂn 'ìa phương, ai cò thĂ? là?m viẶc 'ược, 'Ắn 'Ă? giùp thực hiẶn càc viẶc khò khfn, cực nhòc là? tf́m rư?a cho thương binh tiĂ?n tuyẮn. TẮt cà? anh em 'Ắn 'Ăy 'Ă?u hẮt sức bĂ?n thì?u, rĂu tòc lu bù?. Hò tf́m rư?a sàch sèf, cf́t tòc tai và? cào rĂu, như vẶy mĂfi binh sỳf giơ? 'Ăy trĂng như mẶt 'ứa bè: sàch sèf, chfm sòc cĂ?n thẶn và? 'ược fn no.
    ChĂf 'ò thẶt ra khĂng hf?n là? mẶt bania, mà? là? mẶt kiĂ?u vfn phò?ng hay trươ?ng hòc chi 'ò. MÒi ngươ?i mang thẶt nhiĂ?u nước 'Ắn. Tư? 'Ău nhì?? Cò phà?i tư? dò?ng Vorkla? Tư? 'ò  nhưfng ngươ?i trè?, khoè? mang nước bf?ng thù?ng và? 'ò?n gành, hò di chuyĂ?n trĂng như mẶt 'à?n kiẮn. Và? trong sĂn, nhưfng bẮp lớn 'un nước trong nhưfng chiẮc Ắm to hof̣c trong nhưfng thù?ng sf́t. RĂ?i 'ược mang và?o trong, nơi nhưfng chiẮc lò? sf́t 'ang là?m nòng khĂng khì. Khf́p mòi nơi trong phò?ng, là? bà?n, bfng ghẮ, và? giươ?ng phù? khfn trf́ng, ơ? 'ò thương binh trĂ?n trùi nf?m như nhẶng.
    Cò nhưfng phù nưf, phù làfo và? nhưfng cĂ gài bẶn rẶn là?m viẶc bĂn cành: hò khĂng chùt xẮu hĂ? chà? xà? bĂng lĂn càc cơ thĂ? bf?ng nhưfng miẮng xơ lớn và? tiẮp tùc chà? xàt, cò xàt. Và? lình ta thì? chì? nf?m 'ò trong niĂ?m hành phùc, dù? rf?ng vẮt thương 'au nhức, dù? rf?ng chĂn chì? cò?n mẶt mĂ?u. Anh em khĂng biẮt phà?n ứng thẮ nà?o â?" vì? cơn 'au cù?a vẮt thương hof̣c vì? nhẶt do bì cù? bơ?i miẮng xơ mướp và? bà?n tay nưf giới. Nhưfng ngươ?i phù nưf rẮt hẮi hà?: tf́m, vẶ sinh, chà? xà? bĂng. Hò muẮn là?m xong cà?ng nhanh cà?ng tẮt, nhưng cành lình thì? cẮ hò?i han với nước mf́t trĂn mi 'Ă? 'ược tf́m tàp lĂu hơn mẶt chùt. Cơ thĂ? hò rẮt khao khàt 'ược tiẮp xùc với xà? bĂng, với nước, với bania. Đùng là? hành phùc! Ngay cà? khi mẮt mẶt chĂn, ngươ?i lình vĂfn vui, như mẶt cẶu bè.
    Anh em nhì?n nhưfng ngươ?i phù nưf chung quanh. Và?i ngươ?i khĂng 'ược thẮy gương mf̣t phài nưf 'àf hai nfm nay rĂ?i! Chì em bf́t 'Ă?u xoa xà? bĂng lĂn 'Ă?u thương binh, 'Ă? cành ta khĂng thĂ? nhì?n hò với nhưfng cf̣p mf́t van nà?i, thiẮt tha. Nhưng qua lớp xùt cay xè?, 'Ặm mù?i, anh em vĂfn thìch thù ngf́m nhưfng hì?nh dàng phù nưf. Chì em dẶi nước 'Ă? trĂi xà? phò?ng trĂn mf̣t anh em: â?oĐư?ng mơ? mf́t!â?. Nhưng lình ta lùc lf́c 'Ă?u, là?m bf́n bòt ra và? tiẮp tùc nhì?n ngf́m.
    Ă"i nhưfng phù nưf yĂu quì cù?a tĂi, càc chì em thẶt xinh 'èp và? ngòt ngà?o với chùng tĂi ơ? bania tài Novye Sanzhary! KhĂng ai trong càc chì em là? khĂng xinh! Ai cùfng dĂf thương! TẮt cà? mòi ngươ?i! Càc bàn mf̣c ào dà?i trf́ng cù?a bẶnh viẶn. Qua là?n và?i mò?ng, ướt, mòi ngươ?i cò thĂ? chiĂm ngươfng thĂn hì?nh xinh 'èp cù?a càc bàn. TĂi chưa tư?ng thẮy gì? 'èp như thẮ, cà? trước lĂfn sau nà?y. TĂi cò thĂ? phàt biĂ?u mẶt càch tin tươ?ng rf?ng: nhưfng ngươ?i phù nưf tuyẶt vơ?i nhẮt 'àf â?" và? 'ang sẮng â?" ơ? Novye Sanzhary! Và? càc bàn 'àf phù? mf́t anh em tĂi bf?ng xà? bĂng nĂn chùng tĂi khĂng thĂ? nhì?n!
  5. hatakekakashivn87

    hatakekakashivn87 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/04/2006
    Bài viết:
    788
    Đã được thích:
    0
    Khi nào bác xong, cho phép em copy về, rồi chuyển nó sang dạn pdf rồi up lên mạng như với quyển " Hồi ký lính cặn " của bác Maseo được không?
  6. TieuNgocLang

    TieuNgocLang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/12/2002
    Bài viết:
    897
    Đã được thích:
    0
    Dạ mơ?i bác tự nhiên, chi? mong trong fỉle pdf có thêm do?ng giới thiệu tư? TTVN la? nhất ạ!
    Tiếp tục:
    Tôi nă?m đó, trên băng ghế, úp mặt xuống, nên tất ca? nhưfng gi? tôi có thê? thấy la? nhưfng đôi chân trâ?n. Nhưng tôi vâfn chiêm ngươfng tất ca? va? trí tươ?ng tượng hi?nh dung nốt nhưfng gi? không nhi?n thấy. Đây la? đôi chân cu?a một phụ nưf tre?. Trông như cu?a một em bé. Nọ la? đôi chân khác, đi lại như lướt. Ngươ?i phụ nưf đó hă?ng chư?ng 30 xuân xanh. Nhưng cô ấy trông thế na?o nhi?? Chắc chắn la? một ngươ?i rất tốt. Co?n kia thuộc vê? một cô gái trạc tuô?i tôi. Giá ma? tôi có thê? nhi?n cô ấy một tý! Nhưng nă?m úp bụng nên tôi không thê?.  Tôi quá không may rô?i! Đến khi bị thương thi? lại trúng chôf không đúng đắn! Nhưfng gi? tôi có thê? la?m la? nhi?n va?o sa?n nha?.
    Có một ngươ?i lính nă?m ngư?a không xa tôi. Anh ấy ca?m thấy quá tuyệt! Có cơ hội nhi?n rof tất ca? chị em, va? rô?i mi?m cươ?i, hoa?n toa?n thoa? mafn! Ngay ca? xa? bông cufng không la?m anh ta nhắm mắt. Cậu cha?ng ba?o la? cậu không sợ xút, nên xa? bông cha? a?nh hươ?ng gi?. Vi? va?i lý do ma? chi? có các cụ ba? ơ? quanh cậu cha?ng. Co?n các cô gái, các phụ nưf tre? chạy biến ca?. Họ chạy đi cu?ng nhưfng tiếng cươ?i vui ve? va? lanh la?nh! Cậu ta thi? cươ?i đến tận mang tai. Đó la? một anh cha?ng đẹp trai dưới 40 tuô?i. Một chân bị mất va? tay thi? co?n băng kín. Nhưng anh ta vui vi? co?n được sống, vui vi? phụ nưf chạy trốn anh. Co?n các cụ thi? sao? Các cụ cufng vui vi? ít ra cufng co?n có Chúa hiện hưfu: Ngươ?i đaf cứu gaf đa?n ông mạnh khoe? na?y va? tư? đó có thê? có được nhưfng đứa con xinh xe?o, bụ bâfm. ?oÔi, nhưfng đô?ng chí thân mếm! Nhưfng cha?ng lính tốt đẹp, ngọt nga?o cu?a chúng tôi? họ lâ?m râ?m trong miệng, nghe như một kiê?u câ?u nguyện vui ve?. Anh lính không râ?u chút na?o vi? các cô gái chạy mất: ?oBây giơ? họ chạy đi! Nhưng hafy chơ? đến khi vết thương tớ kho?i hă?n xem! Họ sef bô? lại ngay ấy ma?! Du? tớ chă?ng gọi tí na?o?. Anh mi?m cươ?i. Cuộc sống vâfn tiếp tục! Tôi nă?m đó va? nghif?
    Họ tắm rư?a tôi sạch sef. Mặc đô? lót, áo va? quâ?n mới cho tôi. Rô?i tôi được mang đến bệnh viện, khu syf quan, vi? tôi mới được phong ha?m thiếu uý. Sau khi tư? bania ra, tôi ngu? say như chết, chi?m đắm trong ca?m giác hạnh phúc ma? tôi chưa bao giơ? có. Tôi ngu? xuốt 24 tiếng. Cái đói dựng tôi dậy. Tôi ăn, rô?i lại ngu? nưfa. Trong ca? hai tuâ?n đâ?u, tôi chi? ngu? ma? không có mơ mộng chút gi?. Rô?i khi đaf ngu? đu?, tôi bắt đâ?u tập đi bă?ng nạng. Va? cufng bắt đâ?u đi thăm các khu bệnh khác, các toa? nha? trong bệnh viện ngof hâ?u ti?m ra ai đó tư? trung đoa?n hay tiê?u đoa?n mi?nh.
    Tay xạ thu? đại liên Vasili Shamrai la? ngươ?i đâ?u tiên gặp tôi. Cậu cha?ng la lên hoan hi?: ?oBí thư! Bí thư đoa?n chúng ta! Na?y, các cậu, đó la? bí thư đoa?n chúng tớ! Chúa ơi, đó la? bí thư đoa?n chúng tớ!?. Cậu ta mang 3 huy chương trên áo va? phô ra, xoay vo?ng trên giươ?ng cu?a mi?nh. Vasili trông hốc hác nhưng giọng nói nghe co?n khoe? khắn lắm. Tôi đến thăm ngươ?i bạn na?y môfi nga?y. Cậu mất một chân. Chi? va?o tôi, Shamrai thươ?ng nói với ngươ?i bên cạnh, bă?ng tiếng Ukraini: ?oHafy ho?i bí thư chúng tớ vê? ?oho?n đa?o tư? thâ?n? đi. Anh ấy sef kê? cho cậu nếu cậu không tin tớ?.
    Vasili chi? buô?n một nôfi vê? việc anh ta tiếc ră?ng không có một cây bút na?o có thê? mô ta? lại nhưfng gi? thực sự diêfn ra trên ?oHo?n đa?o tư? thâ?n?. Tôi chi? có thê? an u?i cậu ră?ng sau chiến tranh, sef có ai đó hă?ng sef viết vê? ho?n đa?o cu?a chúng tôi cufng như vê? nhưfng trận đánh đâfm máu cu?a quân ta.
    Ba mươi lăm năm sau nga?y chiến thắng, tôi gặp lại Vasili Shamrai va? cậu ta ho?i tôi: ?oĐaf có ai viết vê? Ho?n đa?o tư? thâ?n chưa?? ?oChưa, chưa có ai?. Ba?n thân tôi cufng đợi một thơ?i gian da?i, mong có đô?ng đội na?o đó sef la?m điê?u đó. Tôi có biết một tay lính cối ơ? tiê?u đoa?n, có thê? viết được một quyê?n sách vê? chúng tôi. Anh tên la? Edward Bartashevich, đến tư? Omsk. Nhưng anh đaf hi sinh. Tôi cufng nghif: giá ma? có tác gia? na?o đó ơ? vị trí cu?a tôi! Ca? một kho nguyên liệu quí! Tôi đaf nhi?n thấy quanh mi?nh vô số nhưfng điê?u ky? diệu ca? tốt lâfn xấu, tôi đaf thấy nhiê?u thứ đẹp đef phi thươ?ng. Tôi đaf sống va? có kinh nghiệm trong ca? chiến tranh va? nghê? mo?. Tôi cố thư? mọi thứ. Tôi yêu va? đaf được yêu! Nhưfng ấn tượng ma? không ai biết ngoa?i tôi, tra?n ngập tâm hô?n tôi. Tôi muốn đưa chúng cho một cây bút thực thụ, đê? kê? lại câu chuyện cu?a chúng tôi. Nhưng ca? trước va? sau chiến tranh, la?m việc ơ? các mo? khác nhau, tôi không gặp được nha? văn na?o, nhưfng ai ma? tôi có thê? nói chuyện riêng va? thích thú ti?m hiê?u vê? quá khứ cu?a tôi, tư? phát súng đâ?u tiên gâ?n Kletskaia đến lúc kết thúc trong các bệnh viện, đó cufng la? một phâ?n không thế thiếu cu?a cuộc chiến.
  7. TieuNgocLang

    TieuNgocLang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/12/2002
    Bài viết:
    897
    Đã được thích:
    0
    Bàn tĂi, Vasili Shamrai, trong lĂ?n gf̣p kẮ tài Kremenchug và?o thàng 12 nfm 1981, hò?i tĂi lĂ?n nưfa: â?oVĂfn chưa cò ai viẮt phà?i khĂng?â?. TĂi hiĂ?u ỳ cù?a anh. Nhưng tĂi khĂng dàm hè lẶ bì mẶt cù?a mì?nh: tĂi bf́t 'Ă?u viẮt mẶt quyĂ?n sàch vĂ? anh em lình cẶn vẶ chùng tĂi. TĂi khĂng chf́c rf?ng nò cò kẮt quà?. MẶt con mè?o 'eo chuĂng thì? khĂng thĂ? bf́t 'ược dù? chì? mẶt con chuẶt ngu xuĂ?n nhẮt. TĂi sợ nòi trước bước khĂng qua. TĂi 'àf 'ợi quà lĂu rĂ?i. TĂi rẮt vẶi. Trì nhớ tĂi cò?n cươ?ng kiẶn. ThẶt ra, trì nhớ là? mẶt thứ gì? 'ò là thươ?ng. ThẶt khò chiĂ?u! TĂi cò thĂ? nhớ tư?ng chi tiẮt và?i sự kiẶn, nhớ cà? tiẮng 'Ặng, mù?i và? tẮt cà? nhưfng thứ tĂi 'àf nghìf tài thơ?i khf́c 'ò. Nhưng tĂi khĂng thĂ? nhớ nĂ?i 'ìa danh 'ò! Hof̣c là? tĂi 'òc sai nò. Hof̣c ngà?y thàng bì sai biẶt. Khi 'ò bàn phà?i nghiĂn cứu cĂ?n thẶn bà?n 'Ă? chi tiẮt hof̣c viẮt cho bàn bè? 'Ă? nhf́c lài. Sau cù?ng, bàn hĂ?i phùc mòi thứ thà?nh cĂng, chình xàc nơi chẮn và? thơ?i 'iĂ?m xà?y ra. TĂi 'àf xoay sơ? như vẶy. Nhưng mòi thứ bàn diĂfn tà?, bàn hĂ?i tươ?ng lài lĂ?n nưfa: như vẶy tim tĂi lài bf́t 'Ă?u nhức nhẮi. Mì?nh cò 'ù? thơ?i gian 'Ă? hoà?n thà?nh cuẮn sàch nà?y khĂng? Vasili Shamrai cò cò?n 'ù? thơ?i gian 'Ă? 'òc nò khĂng? Anh Ắy luĂn phà?n nà?n vĂ? vẮn 'Ă? tim màch: â?oNhư thĂ? cò cài dù?i 'Ăm xuyĂn trong 'ò vẶy!â?
    TĂi khĂng nf?m nhiĂ?u ơ? bẶnh viẶn dàf chiẮn tài Novye Sanzhary. Chì? mẶt thàng. DĂy thĂ?n kinh vẶn 'Ặng hĂng cù?a tĂi khĂng nẮi lài 'ược và? chĂn tĂi vĂfn khĂng nhùc nhìch 'ược. MẶt chuyẮn tà?u 'ưa tĂi 'Ắn quĂn y viẶn ơ? Pavlovo-on-Oka.
    Pavlovo-on-Oka nf?m tẶn sĂu trong nẶi 'ìa nước ta. TĂi 'ược 'ưa 'Ắn mẶt khu cò 17 giươ?ng bẶnh. MẶt trong sẮ 'ò dà?nh cho tĂi. Ngươ?i nf?m trước 'ò 'àf chẮt sau mẶt cuẶc phĂfu thuẶt nghiĂm tròng. Dù? tin dì 'oàn, lùc 'ò tĂi tự bà?o mì?nh: â?oHai quà? 'àn phào chà? bao giơ? lĂ?n lượt bf́n trùng cù?ng mẶt chĂfâ?. TĂi cùfng chf́c rf?ng thẶt khĂng thĂ? chẮt bơ?i vẮt thương mì?nh 'ang mang. Đùng vẶy, nẮu bàn khĂng cẮ liĂ?u màng!
    Giươ?ng tĂi nf?m trong gòc. Cành là? mẶt anh ngươ?i Azerbaijan tĂn là? Yaroliyev, bì thương và?o 'Ă?u gẮi. Cùfng cò hai ngươ?i trong khu nà?y là? tư? sư 'oà?n tĂi, nhưng tĂi khĂng cò quen với hò. MẶt 'Ă?ng 'Ặi khàc 'Ắn tư? sư 13 thuẶc quĂn 'oà?n 32 chùng tĂi. Nhưng anh bì thương trước chiẮn dìch â?oHò?n 'à?o tư? thĂ?nâ? nĂn khĂng biẮt bàn tĂi Alex Kolesnikov. TĂi 'Ă? lài cĂu chuyẶn hò?n 'à?o 'ò và?i lĂ?n, nhưfng 'Ă?ng 'Ặi tĂi ngĂ?i yĂn lf̣ng hà?ng phùt sau mĂfi lĂ?n như vẶy.
    Chùng tĂi sẮng cù?ng nhau như mẶt gia 'ì?nh, giùp lĂfn nhau bf?ng mòi càch cò thĂ?. Chùng tĂi giùp nhau fn, giùp nhau ngĂ?i bĂ và? giùp nhau tẶp 'i. Chùng tĂi tẮn hà?ng giơ? 'Ă? ngĂ?i hĂ?i tươ?ng. KhĂng chì? cò chiẮn tranh. Thì?nh thoà?ng, nghe tiẮng 'Ặng chùng tĂi gĂy ra, nhưfng y tà kinh hàfi bĂ? và?o phò?ng. VẮt thương cù?a tĂi thươ?ng 'ược bfng bơ?i mẶt cĂ gài tĂn là? Alla. CĂ cò mài tòc 'ò? rực và? 'Ăi mf́t xanh to cù?ng hà?ng mi như cành bướm. Tà?n nhanh và?ng và?ng phù? lĂn gương mf̣t trf́ng trè?o. Tay cĂ trf́ng, mĂ?m mài và? cùfng lẮm tẮm tà?n nhang. CĂ biẮt bfng cù?a tĂi luĂn bì tuẶt. Sàng và? tẮi, cĂ 'Ắn bĂn giươ?ng tĂi, giơ? chfn ra. Phìa sau 'Ă?u, tĂi cò thĂ? cà?m nhẶn 'ược gương mf̣t xinh 'èp cù?a cĂ quay lài nhì?n tĂi, tĂi sợ rf?ng cĂ cò thĂ? chù ỳ thẮy sự kìch 'Ặng cù?a mì?nh và? sèf bò? 'i mà? khĂng giùp tĂi. TĂi nf?m bẮt 'Ặng, nhưng tim 'Ặp mành như trẮng là?ng. Alla, như thĂ? khĂng nhẶn thẮy gì?, chẶm ràfi bfng lài vẮt thương cho tĂi. RĂ?i cĂ phù? lài cho tĂi, lf̣ng lèf rơ?i 'i.
    Sau khi xong, tĂi vĂfn bẮt 'Ặng, khĂng thĂ? nhẮc nĂ?i cài 'Ă?u nf̣ng nĂ?, vàng vẮt sẮt. Nư?a giơ? sau, tĂi quay nf?m mẶt bĂn. TĂi thẮy Yaroliyev, thĂ?m thì? với tĂi: â?oƠ? chĂf cẶu, Mansur à?, tớ thè?m muẮn chẮt ngay. Nhưng cẶu vĂfn sẮng. Sao mà? cẶu cứng quà vẶy? CĂ Ắy là? cĂ gài 'èp nhẮt, tẮ nhì nhẮt. CĂ Ắy yĂu cẶu!â?
    Mòi ngươ?i trong phò?ng ghen tỳ vì? Alla quan tĂm tĂi nhiĂ?u hơn ngươ?i khàc. Nhưng tĂi khĂng dàm nhì?n cĂ lẮy mẶt cài. Bơ?i vì? vì trì mà? tĂi bì thương. TĂi ước gì? mì?nh bì bf́n và?o tay, và?o chĂn, hay thẶm chì và?o 'Ă?u. Dìf nhiĂn, tĂi cà?m thẮy xẮu hĂ? vì? tĂi quà nhày cà?m. TĂi sợ ành mf́t cù?a cĂ gài nhưng 'Ă?ng thơ?i tĂi cùfng bì hẮp dĂfn bơ?i chùng 'Ắn nĂfi mà? tĂi 'àf khòc trong nĂfi tuyẶt vòng. Cò bao nhiĂu giòt nước mf́t bì mẶt 'àf rơi trong cfn phò?ng 'ò, khi tĂi giẮu mf̣t và?o trong gẮi!
     
  8. TieuNgocLang

    TieuNgocLang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/12/2002
    Bài viết:
    897
    Đã được thích:
    0
    Rô?i lại có vấn đê? mới. Vết thương cu?a tôi cha?y máu trơ? lại. Thi? ra vâfn co?n một ma?nh đạn nưfa. Va?i nga?y sau, Alla đâ?y tôi lên pho?ng phâfu thuật. Bác syf phâfu nhi?n thân hi?nh thợ mo? cu?a tôi va? ra lệnh: ?oChuâ?n bị thuốc tê cột sống!?. Cô y tá ba?o tôi cúi gập xuống ca?ng sâu ca?ng tốt. Thấp va? thấp hơn nưfa! Tôi gập đôi ngươ?i lại, nhiê?u nhất ma? mi?nh có thê?. Họ du?ng băng đê? trói chặt tôi ơ? vị trí na?y va? đô?ng thơ?i du?ng thân mi?nh họ ép va?o tôi, rô?i dịu da?ng ba?o tôi đư?ng vặn vẹo. Thật khó cho tôi khi ngô?i ơ? vị trí như vậy, tôi ước mi?nh có thê? duôfi ngươ?i ra, du? chi? một lúc ngắn thôi, nhưng nhưfng phụ nưf na?y thật láu cá! Giọng nói dịu da?ng cu?a họ ?" ?oAnh thương binh a?, đây la? vi? anh thôi ma?? ?" thật sự đaf an u?i tôi va? tôi săfn sa?ng vượt qua mọi thứ. Alla cufng gâ?n đó. Tôi thấy góc áo da?i cu?a cô va? ca? ba?n tay cô ma? tôi đang xiết chặt. Đáng buô?n la? cô pha?i cu?ng chịu đựng (với tôi)! Tôi nghe có tiếng rắc rắc khi họ chọc một mufi kim lớn va?o giưfa hai đốt sống lưng tôi va? phâ?n thân dưới bắt đâ?u tê đi.
    Tôi nhớ cái cách ơ? trạm phâfu tiê?u đoa?n lúc họ lấy một ma?nh đạn ra kho?i mông tôi ma? không có thuốc tê. Tôi không biết cái na?o tệ hơn: lúc đó hay bây giơ?? Rô?i tôi không co?n thấy đau nưfa. Nhưng chôf mufi tiêm xương sống thi? đau kinh khu?ng. Ơ? trạm phâfu thi? tôi không thấy cái ma?nh đạn đâ?u. Co?n ma?nh na?y, thi? nó trông khá bé. Có thê? vi? vậy ma? nó lặn va?o sâu hơn. Tôi nhi?n nó rof ra?ng: một ma?nh kim loại nho? gọi la? ?ođạn pháo?. Thật la? một thứ lạ lu?ng: nó được phát minh va? chế tạo trong nhưfng nha? máy với mục tiêu đơn gia?n: xé thịt ngươ?i. Nhưfng con ngươ?i thông thái, văn minh cân nhắc kyf lươfng vê? nó:  thiết kế tốt nhất la? gi? đê? có thê? đâm xuyên va?o sâu hơn? Vâng, ha?ng triệu năm trước, chúng ta loa?i ngươ?i, sống trong hang động va? ăn thịt sống tư? thú hoang. Giơ? đây, chúng ta đaf khác biệt nhiê?u nhưfng ngươ?i tiê?n sư? đó. Trong va?i triệu năm chúng ta đaf thay đô?i chi? nhiê?u như vậy. Đó la? nhưfng gi? thượng uý Cận vệ Peter Vasiliyev, bí thư đa?ng bộ tiê?u đoa?n, nói với anh em binh sif trong nga?y cuối cu?ng cu?a cuộc đơ?i anh. Anh có thê? tin ră?ng trong tương lai chúng ta sef tốt hơn. Anh chết với niê?m tin na?y, bị giết bơ?i một ma?nh sắt tương tự, đựơc la?m đặc biệt tư? ba?n tay con ngươ?i đê? giết ngươ?i khác.
    Phụ nưf va? tre? em ơ? Pavlovo-on-Oka đến thăm chúng tôi môfi tuâ?n, nên chúng tôi không thấy cô đơn. Họ kê? chúng tôi nghe vê? nhưfng điê?u hạnh phúc trong cuộc sống cu?a họ, cufng như nhưfng vấn đê?, nhưfng ru?i ro. Cha, chô?ng va? con cu?a họ cufng đaf hi sinh ngoa?i chiến trươ?ng, hoặc như chúng tôi, nă?m trị thương trong nhưfng bệnh viện. Chúng tôi cố an u?i họ hết mức. Họ thươ?ng mang thứ gi? đó đến cho chúng tôi ăn, va? biết ră?ng thân nhân cu?a họ cufng được thăm viếng tương tự như vậy bơ?i cư dân địa phương ơ? nơi na?o đó. Họ cufng cố tô? chức kết hợp cho chúng tôi. Va?i anh lính trong bọn tôi, không thê? tiếp tục phục vụ vi? lí do sức khoe?, đaf quyết định ơ? lại Pavlovo-on-Oka. Đó la? một thị trấn nho?, ấm cúng va? sạch sef. Có rất nhiê?u công việc cho mọi ngươ?i. Nhiê?u anh đaf cưới vợ va? sống hạnh phúc ơ? đó.
    Rô?i đến một lâ?n, tôi thấy một cô gái tre? trong số nhưfng ngươ?i đến thăm. Tim tôi như chi?m xuống va? rung động dưf dội. Khi ngô?i trong pho?ng, cô liếc nhi?n tôi va?i lâ?n. Tôi nhi?n cô va? gư?i gắm trong ánh mắt ră?ng cô la? ngươ?i tôi chọn cho ca? cuộc đơ?i mi?nh. Dươ?ng như cô ấy cufng hiê?u va? ca?m thấy tương tự. Tôi chắc ră?ng ?" nếu không, có lef trong nga?y đó ?" cô sef dứt khoát đến gặp tôi va?o lâ?n sau.
    Lúc đêm xuống, có một cuộc tranh luận khá nóng giưfa các anh em. Trông như cô gái na?y, với mái tóc nâu đaf khuấy động tính hiếu ky? cu?a mọi ngươ?i. Bạn cu?ng pho?ng tôi ba?o ră?ng đôi mắt xanh cu?a cô co?n sâu thă?m hơn ca? mắt Alla, thêm va?o đó la? la?n da cô trắng lạ thươ?ng va? mịn, không sáng chói ma? mơ? mơ? va? mê?m mại. Tôi nă?m đó trong im lặng va? ghen tức khi nghe nhưfng lơ?i đó. Hai gương mặt hiện lên trong đâ?u tôi: Alla va? cô gái đó. Mi?nh nên chọn ai? Tôi yêu ca? hai cô! Tim tôi đập dưf dội va? muốn nha?y ra kho?i lô?ng ngực. Tôi thật khốn khô?! Tôi thấy bi?nh tifnh một chút khi chợt nhớ ră?ng mi?nh chưa nói với ai trong số hai cô vê? ti?nh ca?m cu?a mi?nh. Có thê? họ chă?ng ai thích tôi, thế ma? ơ? đây tôi đang chọn lựa cô na?o! ?oMi điên thật, Mansur a?? tôi tự ba?o. Nhưng tuy thế, tôi chi? có thê? ngu? được khi trơ?i rạng sáng.
  9. TieuNgocLang

    TieuNgocLang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/12/2002
    Bài viết:
    897
    Đã được thích:
    0
    Alla trông u buô?n khi cô va?o pho?ng chúng tôi buô?i sáng hôm ấy.  Cô kiê?m tra nhiệt độ môfi ngươ?i, ghi lại rô?i đi ra ma? không the?m nhi?n tôi. Rô?i cô trơ? lại lâ?n nưfa đê? cột lại băng cho tôi. Cô sắp đi nhưng không thê? kiê?m lại đê? nói với tôi ră?ng một cô gái trong số nhưfng ngươ?i đến thăm đaf ho?i tôi la? ai, đến tư? đâu va? đaf có gia đi?nh chưa. Alla nhi?n thă?ng va?o mắt tôi. Dươ?ng như muốn ho?i điê?u gi? đó. Nhưng tôi nhi?n đi chôf khác. Thế rô?i cô lặng lef đi ra. Tôi ca?m thấy buô?n. Tôi đaf la?m gi? đê? xứng đáng cho tất ca? nhưfng điê?u na?y, ơ? đây, trong vu?ng nội địa, trên chiếc giươ?ng sạch sef na?y? Tôi thấy có gi? đó bu?ng cháy trong tôi. Co?n tệ hơn ơ? chiến trươ?ng! Sao tôi lại gặp Alla trước rô?i mới đến cô gái kia? Sao cô ấy không xuất hiện sớm hơn? Cô có thê? sef la? ti?nh yêu đích thật duy nhất cu?a tôi va? tôi sef không câ?n thêm ai khác.
    Một tuâ?n nưfa trôi đi va? nga?y thăm ho?i lại đến. Dân địa phương mang cho chúng tôi một ít nấm ngâm va? trái việt quất. Cu?ng lúc cô gái tóc nâu bước va?o, mắt cô gắn chặt va?o tôi. Tôi không biết pha?i la?m gi?. Tôi không thê? bo? Alla! Đêm đó cô không pha?i trực, nhưng vi? tôi cô đaf có mặt ơ? đây. Cô gái mới dươ?ng như nhẹ nha?ng đâ?y Alla sang một bên va? đến cạnh tôi:
    -         ?oCha?o anh Mansur! Tên em la? Liudmila. Anh có vui khi gặp lại em không? Em đaf nghif vê? anh ca? tuâ?n?
    Cô ấy trông có chút bô?n chô?n khi nói với tôi. Tôi không tin va?o tai mi?nh! Tôi chi? biết lắng nghe va? chớp mắt  một cách ngu ngốc. Bă?ng giọng thấp, Liudmila kê? cho tôi nghe vê? cô, vê? cuộc thị trấn, vê? con sông. Đâ?u tôi quay cuô?ng. Tôi biết được ră?ng cô ấy la?m việc trong bệnh viện, ơ? pho?ng hậu câ?n. Cô đaf viết mươ?i đơn xin ra trận, nhưng pha?i hoa?n tha?nh lớp học y tá trước đaf. Co?n 3 tháng nưfa la? cô tốt nghiệp. Tôi không muốn cô rơ?i đi. Va? kê? tư? thơ?i điê?m đó vê? sau tôi lo ră?ng sef mất Liudmila! Bạn cu?ng pho?ng chu?ng xuống khi thấy việc gi? đaf xa?y ra. Không ai nghi? ră?ng tôi có cơ hội với cô gái ấy.
    Bác syf quyết định sef mô? cho tôi lâ?n thứ ba. Bác syf trươ?ng khoa gia?i thích: ?oChúng tôi pha?i nối dây thâ?n kinh cu?a cậu lại, nó bị ma?nh đạn cắt đứt. Nó sef không hoạt động liê?n được, nhưng câ?n thế?. Một lâ?n nưfa tôi lại được mang đến pho?ng phâfu thuật. Ca? Alla va? Liudmila giúp tôi đến đó. Liudmila pha?i dư?ng lại ơ? ha?nh lang. Cha?o tạm biệt, em nháy mắt va? cươ?i với tôi. Co?n Alla thi? ơ? lại bên tôi. Một lâ?n nưfa tôi lại nhói đau trong tim: ?oAi la? ngươ?i mi?nh yêu??. Rô?i một lâ?n nưfa, họ trói tôi, đe? lên ngươ?i tôi. Lúc đâ?u họ không thê? tiêm đúng chôf nên pha?i chọc kim va?o lưng tôi va?i lâ?n trước khi phâ?n thân dưới tôi tê đi. Ít lâu sau a?nh hươ?ng cu?a thuốc hết đi, nhưng cuộc phâfu thuật vâfn co?n tiếp tục. Tôi không thê? ga?o lên: Alla đang đứng đâ?u ba?n mô?, co?n Liudmila thi? ơ? đợi bên ngoa?i cư?a, thiệt khó khăn cho tôi lúc đó. Bác syf co?n la?m thêm chư?ng 50 vết khâu nưfa. Sau đó mới kết thúc, tôi thấy Liudmila co?n ngoa?i ha?nh lang. Tôi co?n đu? sức đê? nháy mắt với em va? đưa ngón cái lên: mọi thứ ô?n ca?.
    Em đến thăm tôi môfi nga?y, va? tôi giúp em thực tập. Em băng bó tay, chân, đâ?u hoặc ngực tôi. Em cươ?i, em đu?a, trong khi tôi săfn lo?ng đóng vai bệnh nhân ca? 24 giơ? một nga?y.
    Có một chút trâ?m trong quan hệ giưfa tôi va? bạn chung pho?ng. ?oTớ không thấy Liudmila có gi? đặc biệt ca??. ?oCô ta không thê? la?m một ngươ?i vợ, ngươ?i mẹ tốt được. Cô ấy đẹp quá?. ?oCậu tốn thơ?i gian va?o Liudmila, Mansur ạ. Cô ấy nên la? vợ một vị tướng. Co?n cậu la? ai? Một thiếu uý que?n?. Đó, họ nói vậy đó, trư? ngươ?i bạn nă?m cạnh, một tay Azerbaijan. Yaroliyev ghen tỵ với tôi, nhưng cufng vui va? tự ha?o cho tôi. Cậu ấy đưa ngón cái lên chót mufi khoă?m, xoe? nhưfng ngón tay co?n lại ra vâfy tới lui, trêu chọc nhưfng ngươ?i co?n lại.
    Một syf quan có tuô?i, ngươ?i thươ?ng yên lặng lắng nghe các trận tranh luận, cuối cu?ng nói: ?oAnh đaf biết la? Liudmila va? Mansur sef thân thiết nhau. Phụ nưf thích đa?n ông thật tha? va? gia?n dị. Co?n các cậu nghif các cậu la? ai? Máy bay ném bom bô? nha?o! Các cậu chi? ti?m cách nha?y va?o? ca? hội cươ?i ô? với giọng điệu lên lớp cu?a anh. Lúc đó tôi hiê?u ră?ng anh em chi? đơn gia?n la? la? cố quên đi nhưfng điê?u khu?ng khiếp ơ? chiến trươ?ng. Các câu chuyện ma? cánh ?oMáy bay bô? nha?o? nói ra thi? toa?n bịa ít nhiê?u, va? ră?ng môfi ngươ?i chi? mơ được gặp ti?nh yêu đích thực cu?a mi?nh. Bă?ng cách bí â?n na?o đó, tôi biết ră?ng ngươ?i trong mộng cu?a tôi co?n đợi tôi ơ? quê nha?. Tôi không biết tên cô. Cufng không biết ma?u mắt. Nhưng tôi chắc ră?ng cô đang ơ? đâu đó đă?ng ấy. Ngươ?i duy nhất ma? tôi câ?n la? ngươ?i ma? tôi sef nhận ra được ngay.
  10. TieuNgocLang

    TieuNgocLang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/12/2002
    Bài viết:
    897
    Đã được thích:
    0
    Lùc 'ò là? thàng 4 nfm 1944. Trong suẮt 5 thàng tĂi nf?m trong viẶn, quĂn ta 'àf già?i phòng hoà?n toà?n hưfu ngàn Ukraine. Chùng ta 'ang tiẮn cĂng 'Ă? già?i phòng nẮt nhưfng vù?ng cò?n lài cù?a 'Ắt nước. QuĂn ta 'ang èp mành bòn phàt xìt và? sèf sớm chiẮn 'Ắu với chùng ngay trĂn 'Ắt Đức.! â?oGiơ? ai là? bì thư 'oà?n cù?a tiĂ?u 'oà?n ta nhì??â? tĂi tự hò?i với lò?ng ghen tỳ. â?oAi là? ngươ?i kẮ tiẮp nghe nhưfng lơ?i kinh khù?ng tư? chình uỳ?: Trung bì?nh mẶt bì thư 'oà?n chì? tĂ?n tài tư? 1 'Ắn 2,3 trẶn 'ànhâ? khĂng biẮt bà?n thĂn chình uỳ? cò?n sẮng khĂng? Và? ai trong sẮ nhưfng 'Ă?ng 'Ặi cò?n sẮngâ?.
    VẮt thương trĂn mĂng tĂi 'àf là?nh lài, hẶi 'Ă?ng y khoa tuyĂn rf?ng tĂi 'àf phù? hợp cho càc hoàt 'Ặng chiẮn tranh. Nhưng tĂi, mẶt cựu tì?nh nguyẶn viĂn, khĂng cò?n ham quay lài chiẮn trươ?ng. â?oTĂi 'àf chàn ngẮy viẶc 'ành nhau rĂ?iâ?. Hò mang cho tĂi quĂn phùc â?oNhanh nà?o! Cò mẶt 'oà?n tà?u chày ra tiĂ?n tuyẮn trong nư?a giơ? nưfaâ?. Nhưng lùc 'ò cò mẶt viẶc khĂng tin 'ược xà?y ra: mẶt bàn cù?ng phò?ng, cùfng 'ược 'ưa và?o danh sàch â?ophù? hợpâ?, mơ?i vì thiẮu tà (thà?nh viĂn trong hẶi 'Ă?ng y khoa) 'Ắn phò?ng tĂi và? nòi: â?oThiẮu uỳ nà?y bì 'ứt dĂy thĂ?n kinh vẶn 'Ặng trài. CẶu ta khĂng thĂ? tham gia chiẮn 'Ắu 'ược! Mơ?i anh xem xètâ?. Vì thiẮu tà lẶnh cho tĂi cươ?i 'Ă? ra và? xàc nhẶn chĂn trài cù?a tĂi vĂ dùng, tĂ bài. Và? 'ò là? càch mà? vì thiẮu tà quĂn y vĂ danh nò 'àf cứu tĂi khò?i mẶt cài chẮt khĂng thĂ? trành khò?i. VĂ? cơ bà?n là? chĂn tĂi chà? là?m 'ược tìch sự gì? nưfa, ngay cà? giưf mẶt chiẮc ù?ng.
    Sau nà?y, khi LiĂn XĂ tuyĂn bẮ chiẮn tranh với NhẶt, tĂi, mẶt sỳf quan cò kinh nghiẶm chiẮn trươ?ng, lài 'ược 'ưa trong danh sàch â?ophù? hợp cho càc hoàt 'Ặng chiẮn tranhâ?. TĂi thẮy xẮu hĂ? 'Ă? phà?n ứng dù? rf?ng chĂn tĂi nò vĂfn thẮ, nò chẮt hoà?n toà?n. TĂi ngài rf?ng mì?nh, mẶt Đà?ng viĂn, bì gàn cho cài màc hè?n nhàt. Nhưng rĂ?i mẶt cù bà?, mẶt nhà? thĂ?n kinh hòc, tuyĂn bẮ trước hẶi 'Ă?ng: â?oTĂi sèf khĂng cho phèp càc ngươ?i gư?i ngươ?i tà?n tẶt nà?y ra mf̣t trẶn với mẶt chĂn bì liẶtâ?. Và? thẮ là? tĂi lài 'ược cứu khò?i chẮt lĂ?n nưfa.
    Đàf gĂ?n hai nfm kĂ? tư? ngà?y Nikolai Koniayev, Ivan Vanshin, Victor Karpov và? tĂi, dù? 'ược miĂfn trư? quĂn dìch, thẮ mà? lài xoay sơ? 'Ă? 'ược tuyĂ?n và?o huẮn luyẶn. Cùfng 'àf gĂ?n hai nfm kĂ? tư? khi tĂi rơ?i Brichmulla 'Ắn trươ?ng BẶ Binh Tashkent. Chì? mới hai thĂi à?? ThẮ mà? tĂi thẮy như 'àf sẮng cà? cuẶc 'ơ?i! ChiẮn 'Ắu trĂn bẮn mf̣t trẶn khàc nhau: Stalingrad, vò?ng cung Kursk, Dnieper và? Ukraine.
    TĂi luĂn nhớ ngà?y tĂi 'ược kẮt nàp Đà?ng CẶng Sà?n. Đò là? mẶt ngà?y mù?a 'Ăng lành già, thàng 11 nfm 1942, dưới nhưfng cơn bàfo tuyẮt liĂn miĂn, thà?o nguyĂn Stalingrad trơ? thà?nh mẶt vùf 'à?i ơ? 'ò bước ngof̣c cù?a cuẶc chiẮn 'ược 'ình 'oàt. Trong chiẮn hà?o, anh em binh sỳf bà?o nhau mẶt tin 'f̣c biẶt: mẶt nhòm càn bẶ 'à?ng 'Ắn 'ìa 'oàn cù?a chùng tĂi ơ? tiĂ?n duyĂn, và? giơ? mòi ngươ?i cò cơ hẶi 'ược kẮt nàp và?o VKP. Trong thĂm tĂm tĂi, nhưfng gì? vinh dự và? tẮt 'èp nhẮt trong cuẶc 'ơ?i 'Ă?u liĂn quan tới Đà?ng. Trong tươ?ng tượng, buĂ?i lĂf kẮt nàp 'à?ng viĂn gf́n liĂ?n với hì?nh à?nh cù?a nhưfng toà? nhà? 'èp 'èf, tf́m mì?nh trong nf́ng. Trong khi ơ? 'Ăy, nơi tiĂ?n duyĂn, chì? là? nhưfng chiẮc hĂ?m 'Ă?y bù?n ơ? 'Ă?u càc chiẮn hà?o, chĂf chùng tĂi trù thĂn và?o nhưfng lùc ngư?ng bf́n ngf́n ngù?i. TĂi phà?i thù nhẶn rf?ng tĂi thẮy tiẮc vì? giẮc mơ cù?a mì?nh 'àf thà?nh hiẶn thực trong khung cà?nh chf?ng cò chùt làfng màn nà?y. Tuy vẶy, trĂng ra bẶ phẶn chình trì cù?a chùng tĂi cùfng nhẶn thẮy  cà?m giàc 'ò. MẶt nhòm 3,4 càn bẶ, gĂ?m cà? mẶt thư kỳ và? mẶt nhiẮp à?nh â?" cùfng vùf trang giẮng như bòn tĂi, lựu 'àn, SMG, sùng lùc 'Ă? sffn sà?ng chiẮn 'Ắu bẮt cứ lùc nà?o, 'àf là?m mòi thứ 'Ă? tào khĂng khì vui vè?, lĂf làc cho cành lình tiĂ?n phương. Mà?y rĂu nhffn nhùi, quĂn phùc 'à?ng hoà?ng, nhưfng ngươ?i 'ò là?m nĂ?i bẶt sự xuẮt hiẶn cù?a hò, dù? sự thẶt là? cuẶc sẮng nơi chiẮn hà?o cò tẶ ra sao, thì? cài ngà?y chùng tĂi gia nhẶp Đà?ng là? rẮt 'àng nhớ. Trong xà? cẶt, tùi xàch, hò mang theo tẮt cà? càc thứ cĂ?n thiẮt, và? nhưfng giẮy tơ? 'Ă?u 'ược là?m xong ngay tài chĂf, ngay tài hoà? 'iĂ?m. Hò bẶn rẶn 'iĂ?n và?o càc mĂfu 'ơn cho chùng tĂi và? 'ưa ra mẶt tơ? giẮy trẮng 'Ă? chùng tĂi viẮt 'ơn xin. â?oPhà?i viẮt thẮ nà?o nhì??â? Chùng tĂi hò?i, và? cà?m thẮy chf́c phà?i viẮt theo mẶt chuĂ?n mực nà?o 'ò. Nhưng ngươ?i tư? bẶ phẶn chình trì nòi: â?oHàfy viẮt nhưfng gì? trài tim càc bàn nòiâ?. Và? mĂfi ngươ?i, quay 'i, suy nghìf. Trài tim chùng tĂi màch bà?o nhiĂ?u 'iĂ?u: Cfm thù? quĂn xĂm lược; NĂfi 'au cù?a trẶn 'ành ngà?y hĂm qua, nơi bàn mẮt bàn bè?; Mong muẮn 'ược chiẮn 'Ắu già?i phòng tĂ? quẮc. Và? nẮu bàn sffn sà?ng cho cài chẮt, thì? bàn muẮn chẮt như mẶt ngươ?i CẶng Sà?n. Ai 'ò cò?n mành mèf cĂ?u chùc tương lai tẮt 'èp cho cĂng dĂn Soviet. Và? cuẮi cù?ng, chì? cĂ?n viẮt và?i tư? nguyĂn tf́c như: â?oTĂi muẮn 'ứng và?o hà?ng ngùf VKPâ?â?. ĐĂy là? cài càch mà? hà?ng triẶu là 'ơn tư? tiĂ?n phương 'àf viẮt. Anh em trùt và?o 'ò nhưfng dò?ng chưf nòi ròf tẮt cà? suy nghìf và? cà?m nhẶn cù?a mì?nh.

Chia sẻ trang này