1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Chặng đường Đỏ từ Stalingrad - hồi ức của Mansur Abdulin

Chủ đề trong 'Kỹ thuật quân sự nước ngoài' bởi danngoc, 22/09/2007.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. hairyscary

    hairyscary Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/10/2003
    Bài viết:
    1.354
    Đã được thích:
    1
    Sĩ quan tuỳ tùng nghe ổn hơn. Cứ chú nào đi kèm xếp đều được coi là tuỳ tùng hết, không cần chuyên môn .
  2. TieuNgocLang

    TieuNgocLang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/12/2002
    Bài viết:
    897
    Đã được thích:
    0
    Trơ?i đaf sáng. Nhưfng tay súng máy Đức đaf thôi bắn. Va? cufng không co?n hoa? châu. Đêm đaf qua. ?oNa?o, đi na?o, anh sef chi? cậu lối đi? Suvorov nói.
    Điê?m quan sát được nguỵ trang câ?n thận. Suvorov nhi?n va?o kính viêfn vọng va? sau đó nhươ?ng chôf cho tôi, nhưng vâfn đứng cạnh, hạ giọng:
    - ?oChúng cách khoa?ng 300m? anh nói ?va? ngược nắng?.
    Anh chúc tôi may mắn va? rơ?i đi.
    Chúng bị ngược nắng. Điê?u na?y có nghifa la? tôi có thê? tự do quan sát vị trí cu?a chúng. Tôi đặt điê?m ngắm cố định cho khâ?u súng trươ?ng tự động ?" lên đạn, ty? báng súng va?o vai, tôi ca?m thấy được khâ?u súng ?" mọi thứ ô?n ca? ?" va? tôi ngắm va?o chiến ha?o quân địch gâ?n kê?, trong khi nhưfng suy nghif khác nhau chạy qua tâm trí tôi.
     
    Tôi nhớ nhưfng cánh rư?ng Siberi quê tôi. Tôi vâfn la? một đứa tre?. Một dấu X khắc lên thân cây thông la?m đích ngắm. Một chạc cây Bu-lo chống trên đất đơf cho cây súng săn nặng. Tôi được 8 tuô?i va? cha tôi đang dạy tôi bắn: ?oCon đến đây, va? ngắm như thế na?y na?y!?. Ngươ?i dạy tôi cách ngắm, va? tôi vụng vê? ghi? lấy cây súng. Điê?m ngắm va? dấu X nă?m ngay trên một đươ?ng thă?ng. Tôi rất vội va?ng, vi? trong rư?ng pha?i bắn rất nhanh: ga? rư?ng sef không ơ? lại chơ?, chúng bay mất! Tôi bấm co?, nhưng không có gi? xa?y ra ca?. Pha?i chăng tay tôi quá yếu? Tôi ước ră?ng cha tôi hoafn việc dạy tôi bắn cho đến khi tôi lớn hơn! Đo? mặt vi? căng thă?ng, tôi bóp co? lâ?n nưfa với tất ca? sức lực. Cha tôi đang giục tôi: ?o Đư?ng ngắm nưfa, bắn đi!?. Tôi cố bóp va? bóp, thấy như mi?nh muốn nô? tung vi? căng thă?ng.
    Đột nhiên tôi bắn ra ?" không pha?i đạn ?" ma? la? một phát rắm to, với một âm thanh kinh khu?ng nghe như tiếng xé va?i dâ?u ma? chúng tôi thươ?ng du?ng may đô?ng phục thợ mo?. Cha tôi cươ?i nghiên nga?. Ông cươ?i đến nôfi pha?i ngô?i xuống va? ngâ?ng đâ?u lên, tôi có thê? thấy rof tư?ng chiếc răng trắng khoe? cu?a ông. Sau đó, ông chi? tôi thấy ră?ng tôi đang bóp cái kẹp thay vi? co? súng. Rốt cuộc, tôi bắt đâ?u bắn tốt, la?m cha tôi hiếm khi đu? thơ?i gian đê? nạp đạn cho khâ?u súng. Tôi vui mư?ng, nhưng ngươ?i co?n vui hơn.
  3. Khikho007

    Khikho007 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/04/2004
    Bài viết:
    1.810
    Đã được thích:
    3
    Giờ nhớ rồi, phía VNCH gọi là sĩ quan tuỳ viên. (reng moà réc rối cuộc đời ghê ri?)
  4. TieuNgocLang

    TieuNgocLang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/12/2002
    Bài viết:
    897
    Đã được thích:
    0
  5. TieuNgocLang

    TieuNgocLang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/12/2002
    Bài viết:
    897
    Đã được thích:
    0
    Tất ca? nhưfng điê?u đó lướt qua óc tôi trong giây lát. Sau đó tôi lại đứng dậy, ti? báng súng va?o vai. Ô?, bọn Fritz đâu rô?i? Dif nhiên la? chúng chuô?n rô?i. Không, chúng vâfn đang chạy trong ha?o, cúi ngươ?i thấp hơn va? đi chậm hơn. Một suy nghif thoáng qua: ?oBây giơ? thi? không thê? bắn hạ được chúng?. Khe ngắm, đâ?u ruô?i, mục tiêu thă?ng ha?ng. Thật lạ, tôi không co?n run. Mọi thứ să?n sa?ng. Tôi chuyê?n điê?m ngắm cách va?i căn-ti-mét vê? phía trước tên Nazi ơ? giưfa va? bóp co? một cách êm a?.
     
    Tên Fritz đi đâ?u gập đôi ngươ?i đến mức chi? co?n thấy bó rơm trên lưng, tiếp tục chạy, nhưng tên thứ hai thi? đứng thă?ng ngươ?i, đâ?u hắn giật ra sau một cách bất-tự-nhiên, xoay vo?ng rô?i đô? sụp xuống như một con búp bê bă?ng gie?. Lo nhi?n nạn nhân cu?a tôi chậm chạp ngaf xuống, tôi quên không đê? ý tên thứ ba như thế na?o. Suy nghif đâ?u tiên cu?a tôi la? ?oKhông có anh cha?ng na?o sef tin la? mi?nh đaf hạ được một tên Đức?. Chi? một phút trước tôi đaf nguyê?n ru?a mi?nh, nhưng bây giơ? tôi ngập tra?n tự ha?o ?o Giá như chi? một tay trong chúng tôi có thê? nhi?n thấy?.
     
    Bôfng nhiên tôi nghe tiếng gọi:
    - ?oTốt lắm, Abdulin, tốt lắm! Sao cậu không la? komsorg (nghifa la? bí thư chi đoa?n ?" đoa?n TNCS Komsomol - ND) đại đội nhi???
    Tôi thấy đại uý Chetkaxov, chính uy? tiê?u đoa?n. Anh hạ ống nho?m xuống va? cươ?i với tôi:
    - ?oCậu la? ngươ?i đâ?u tiên trong tiê?u đoa?n gây đựơc tô?n thất lên quân địch?.
    Anh ấy nghe tiếng súng, quay ngươ?i bo? đến điê?m quan sát va? thấy tôi hạ tên Đức. MỘt giơ? sau, Chetkasov ba?o tôi ră?ng tôi la? ngươ?i đâ?u tiên trong ca? trung đoa?n hạ đựơc một ke? địch, va? tôi sef được nhận một huy chương ?oVi? lo?ng dufng ca?m?.
     
    Tôi pha?i nói ră?ng, sau đó, tôi đaf la?m được nhiê?u điê?u quan trọng hơn trong nhưfng ti?nh huống phức tạp hơn la? phát súng tha?nh công đâ?u tiên na?y. Va? tôi không nhận được huân chương na?o cho nhưfng điê?u đó. Nhưng tư tươ?ng chiến tranh la? mối quan hệ vật chất.  Mọi ngươ?i nên nhớ ră?ng trung đoa?n cu?a chúng tôi chu? yếu la? nhưfng học sinh sif quan thiếu kinh nghiệm; va? ră?ng trung đoa?n vư?a đến mặt trận; va? đó la? yếu tố câ?n thiết đê? đưa chúng tôi thích nghi với điê?u kiện hoạt động ca?ng sớm ca?ng tốt. Ơ? môfi đại đội, chính trị viên thươ?ng nói với mọi ngươ?i vê? mục tiêu hiện câ?n đạt được đó la?: môfi chiến syf pha?i tiêu diệt được ít nhất một địch quân đê? ky? niệm nga?y Cách mạng CNXH.
     
    Vị chính uy? tặng tôi một cuốn sô?. Trang đâ?u, anh đaf chính tay viết nhưfng do?ng trích sau: ?o Nga?y 6 tháng 11 năm 1942, tại phương diện quân Tây Nam, gâ?n la?ng Kletskaia, học sinh syf quan Lê Nin, trươ?ng bộ binh Tashkent, Mansur G. Abdulin, la? ngươ?i đâ?u tiên ơ? trung đoa?n 1034 gây tô?n hại cho địch quân, giết một tên Hít le đê? vinh quanh ky? niệm nga?y thứ 25 Cách mạng tháng 10 vif đại. Chính uy? tiê?u đoa?n  Đại uý Chetkasov?. Chính uy? chúng tôi la? một ngươ?i tốt. Tôi nhớ anh ta như trong hi?nh a?nh một ba?i hát, ?o Mọi ngươ?i biết chính uy?, anh không tre? không gia???.
    Va? nhanh sau đó tôi gia nhập Đa?ng Cộng Sa?n va? được bâ?u la?m partorg (tức bí thư chi bộ - ND) đại đội. Tôi viết ca? nhưfng điê?u đó va?o lá thư thứ hai gư?i cho cha tôi, một ngươ?i Bolshevik gia?. Ông hă?ng sef tự ha?o vê? con trai mi?nh! Tôi đaf viết ră?ng tôi đaf giết một tên Nazi va? vi? vậy ?o Con sef không thấy hối tiếc cho du? điê?u gi? sef xa?y ra?? va? thêm va?o ?oĐây la? một nơi kinh khu?ng ??
    (Hết chương 1)
     
  6. TieuNgocLang

    TieuNgocLang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/12/2002
    Bài viết:
    897
    Đã được thích:
    0
    Chương 2: Trận đánh đâ?u tiên
     
                Ơ? vê? phía thượng nguô?n, phía sau chúng tôi, la? vu?ng Kulikovo, nơi ma? 6 thế ky? trước, quân Nga đaf đánh bại quân bộ lạc Mông Cô? Mamai. Co?n ơ? trước chúng tôi, cách một khu phân tuyến rộng 300m, la? bọn rợ Hitle ma? chúng tôi pha?i tiêu diệt.
     
                Nga?y 14 tháng 11 năm 1942, trung đoa?n chúng tôi được lệnh đột phá va? chiếm tuyến pho?ng ngự cu?a quân Đức. Vê? cơ ba?n thi? đây la? một trận trinh sát chiến đấu: du? va?o lúc đó, nhưfng ngươ?i lính không được cho biết vê? chiến thuật cu?a chi? huy, chúng tôi không có nhận thức được vê? sự thật na?y. Không có pháo binh yê?m trợ, chúng tôi a?o lên vị trí địch, trong khi đó bọn Fritz ?" đê? chống lại bước tiến cu?a trung đoa?n chúng tôi- buộc pha?i bắn bă?ng tất ca? các loại hoa? lực, va? như vậy la?m lộ vị trí cu?a chúng. Đó la? yếu tố câ?n thiết đê? các chi? huy xác định chính xác vị trí các mục tiêu cho cuộc pha?n công sắp tới. Va? dif nhiên, chúng tôi thất bại trong việc xuyên thu?ng tuyến quân Đức nhưng đaf tha?nh công trong việc xác định hoa? lực quân địch. Chúng tôi mất nhiê?u ngươ?i trong trận đánh, khi kết thúc, ơ? tuyến trận địa cu?a chúng tôi chi? co?n đúng
    một tiê?u đoa?n trấn giưf.
     
    Bức tranh tô?ng thê? cu?a trận đánh đâ?u tiên trơ? nên rof ra?ng hơn trong đêm đó, khi trận đánh kết thúc, tôi với nhưfng ngươ?i sống sót đứng nhi?n gâ?n khu phân tuyến. Đó la? một đêm mưa phu?n. Trơ?i trơ? rét. Trong bóng tối, chúng tôi có thê? nghe tiếng đá vơf lạo xạo dưới chân. Va? khi trăng lên, dưới ánh sáng lạnh lefo, la? một quâ?n thê? ha?ng trăm bức tượng mang dáng ve? con ngươ?i - nhưfng ngươ?i lính chết cứng trong đá. Một số thi? nă?m ngư?a một cách thă?ng thớm, số khác thi? xoắn ngươ?i, vặn vẹo. Ngươ?i thi? ngô?i nhô?m với cánh tay giơ cao, như thê? giục giaf đô?ng đội tiếp tục tấn công. Nhưfng khuôn mặt hoá đá với cặp mắt mơ? trư?ng trư?ng va? miệng như đang hét. Nhiê?u thi thê? khác chất chô?ng trên dây kefm gai, đe? bẹp chúng sát đất với sức nặng cu?a chính họ, la?m lộ rof một lối đi đến chiến ha?o bọn Quốc Xaf. Tâm trí cu?a con ngươ?i không thê? hiê?u thấu được ca?nh đó, khó chấp nhận cái quâ?n thê? đông cứng đó la? sự thật cuộc sống. Như thê? nếu ai đó đột ngột bật camera lên va? nhưfng khung hi?nh đông cứng có thê? bắt đâ?u chuyê?n động.
    Tuyết bắt đâ?u rơi. Trận bafo tuyết đaf che đi nhưfng ca?nh tượng kinh khu?ng cu?a cuộc chiến kho?i mắt chúng tôi. Đến sáng, mặt đất như được phu? lên một tấm chăn trắng khô?ng lô?. Một tấm va?i liệm. Va? bấy giơ? tất ca? nhưfng gi? có thê? thấy chi? la? một tha?o nguyên tra?i da?i: không vết gợn, thanh tha?n. Như thê? sự trong sạch nguyên thuy? trị vi? một cách bất diệt ơ? nơi đây. Va? điê?u đó kéo da?i đến tận nga?y 19 tháng 11.
  7. songvedem

    songvedem Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    10/07/2003
    Bài viết:
    683
    Đã được thích:
    34

    Cà?m ơn bàc ĐĂ?n, bàc Khì?, em 'àf hiẶu chì?nh lài là? sìf quan phù tà, dù? rf?ng tư? nà?y dù?ng hơi... sang, vì? bà?n chẮt cù?a cĂng viẶc là? là?m tà? lòt mà? dù?ng tư? phù tà thì? to quà
    ---------------------------------
    HĂnh như nghĩa TĂ Lọt ch? 'ược dĂng trong Quần Lủng VĂ Nhiều Chẳng Hết
  8. TieuNgocLang

    TieuNgocLang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/12/2002
    Bài viết:
    897
    Đã được thích:
    0
    Phâ?n lớn số đô?ng đội học sinh syf quan cu?a tôi đaf hi sinh trong trận đánh đâ?u tiên đó, la? tiê?n đê? cho cuộc pha?n công thắng lợi cu?a chúng tôi ơ? khu vực Stalingrad. Tôi tự ho?i Khismatullin có thê? biết được ră?ng họ muốn la?m gi? trong cuộc đơ?i không? Anh ấy, cufng đaf hi sinh trong trận chiến.
    Sáng nga?y 19 tháng 11 năm 1942, ha?ng ta?ng đất to đột ngột bị be? vụn tư? nhưfng bức tươ?ng lạnh lefo cu?a các chiến ha?o; mặt đất dưới chân lắc lư như thê? la? một miếng cao su lớn;va? không khí cufng rung lên, kích động bơ?i nhưfng thứ gi? đó to lớn, một lực vô hi?nh, như muốn xé ma?ng nhi? va? phô?i chúng tôi. Lúc đó, qua vu?ng-đất-không-ngươ?i, mặt đất nô? tung, văng lên ha?ng cột so?i đất lớn lên không trung va? rơi xuống như một chiếc khăn tru?m đen nặng nê?, tối tăm lên chiến ha?o quân Đức: tiếng súng quân ta, cô đặc va?o một tiếng gâ?m đâ?y sát khí đơn độc, nhưfng sứ gia? cu?a cuộc pha?n công mong đợi tư? lâu ơ? Stalingrad.
     
    Chúng tôi muốn hét lên ?oHurrah!? nhưng chi? phát ra được nhưfng âm thanh như ?oa-a-a??. Mọi âm thanh rung chuyê?n! Va? thật la? lố bịch khi nghe nhưfng tiếng be be đó cu?a chính mi?nh va? ngươ?i khác: chúng tôi tốt hơn la? nên im lặng khi đại bác lên tiếng! Trong lúc đó, tấm re?m đen tư? đất cát vơf vụng vâfn bao tru?ng lên chiến tuyến bọn Quốc Xaf: ?oChưa đu? pha?i không?? một ý nghifa chợt đến, ?opháo thu? cu?a chúng ta lafng phí quá nhiê?u đạn, họ pha?i tiết kiệm một ít!?. Nhưng có lef, la?m quá một tý so với cái cách quanh đây la? tốt hơn.
     
    Tiếng gâ?m cu?a đại bác đột nhiên ngớt đi. Va?o phút đó, tư? vu?ng tuyết sau chúng tôi, ha?ng trăm chiếc tăng xuất hiện va? băng vê? phía trước, vượt qua chiến ha?o cu?a chúng tôi. Sau khi nă?m xuống va? chơ? chúng vượt qua chiến ha?o, chúng tôi nha?y lên: Suvorov, chi? huy pháo đội mang máy ngắm, tôi, no?ng, Fuat Khudaibergenov, giá đơf, số 4, chân đế va? số 5, đạn. Chúng tôi chạy thă?ng va?o bức tươ?ng đâ?y bụi đen đang chậm chạp rơi xuống.
     
    Chúng tôi vượt qua tuyến pho?ng thu? cu?a bọn Nazi, nhưng ơ? đó không co?n gi? ca? trư? đất đá va? khói. Không co?n bất ky? một ngươ?i sống na?o! Tốt, có ve? như sự hi sinh cu?a nhưfng đô?ng đội chúng tôi năm nga?y trước đây không pha?i la? vô giá trị: biết được vị trí cu?a hoa? lực địch quân, pháo binh phe ta hôm nay đaf quét sạch các mục tiêu, va? cuộc pha?n công thắng lợi. Chúng tôi không thê? thấy thi thê? cu?a quân địch: chúng đaf bị chôn vu?i trong trận pháo kích.
  9. TieuNgocLang

    TieuNgocLang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/12/2002
    Bài viết:
    897
    Đã được thích:
    0
    Tôi nhớ đám quân Rumani đâ?u ha?ng ma? không chống cự, hô ?oAntonescu kaputt! Stalin gut! Rus Kamerad gut!? va? tiếp tục chơi ba?i Katiusha (một ba?i hát Nga rất phô? biến ?" NV) bă?ng đa?n organ-hơi. Ngựa cu?a họ cufng rất tuyệt: đẹp va? cha?i chuốt. Nhưfng bộ yên cương la?m bă?ng da tốt, không cốt yên hoặc vo?ng cô? ma? chi? la? nhưfng tấm đai da?y va? rộng. Thu?ng xe (ngựa) thi? trang trí theo kiê?u ngươ?i Gypsy. Một số trông rất sang trọng với cư?a sô?, re?m va? chạy bă?ng bánh cao su. Sư đoa?n bộ binh chúng tôi tức khắc chuyê?n tha?nh kỵ binh! Mọi ngươ?i đê?u có một con ngựa! Nhưng sang nga?y hôm sau bọn ngựa pha?i bị bo? lại.
    Đám pháo thu? chúng tôi quyết định thay luf ngựa lu?n Mông Cô? bă?ng ngựa kéo xe cu?a Rumani. Nhưng ngay hôm sau đaf thay ngược trơ? lại: họ vui mư?ng thấy đám ngựa Mông Cô? bị bo? rơi đó không hê? chán na?n ma? vâfn chạy cu?ng, như nhưfng chú chó trung tha?nh. Lông lá, nho? bé, tiê?u tuỵ va? ít chăm sóc, luf ngựa Mông Cô? rất dai sức va? phục vụ chúng tôi đến cuối cuộc chiến. Trong khi bọn ngựa no?i Rumani lâ?n lượt bị bo? lại. Du? đẹp va? đo?m dáng, chúng quá mo?ng manh cho chiến tranh.
    Bạn đaf tư?ng thấy một con ngựa bị thương chưa? Tôi đaf thấy. Đó la? con ngựa tôi đaf cươfi được va?i cây số, cho đến khi một qua? đạn nô? cạnh chúng tôi. Tôi rớt xuống sau khi lộn va?i vo?ng trong không trung. Khi đó tôi thấy con vật: chân trước cố chống lên, cư? động giật cục như đang nha?y; toa?n thân nó đâfm mô? hôi, các cơ rung lên với một cố gắng vô vọng. Con vật tội nghiệp không hiê?u ră?ng nó không thê? đứng dậy được nưfa. Mufi nó phập phô?ng, hô?ng hô?ng va? thấm đâfm máu. Nó rên rif như ngươ?i, va? nhi?n tôi với cặp mắt mơ? to, nó khóc. Tôi đứng gâ?n đó nhưng không đu? nghị lực đê? bắn. Va?i ngươ?i lính gia? đaf dư?ng lại va? chấm dứt sự đau đớn cho con ngựa tội nghiệp. Họ rút khâ?u carbine dí va?o tai nó va? bắn.
    Tôi đang khóc khi viết nhưfng do?ng na?y. Chú ngựa đaf chết đó nghif gi? khi nó nhi?n tôi với cặp mắt mơ? tro?n? Ră?ng con ngươ?i la? một giống loa?i bệnh hoạn, một quái trạng cu?a tạo hoá? Không, quan điê?m na?y chi? được biết bơ?i chính con ngươ?i. Ơ? thơ?i khắc sau cu?ng, con ngựa đaf mong đợi ơ? tôi ?" một con ngươ?i ?" sự giúp đơf va? ba?o vệ
  10. cau_tac_nhan

    cau_tac_nhan Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    26/12/2006
    Bài viết:
    392
    Đã được thích:
    0
    em không có gì để nói cảnh này thật bi thương dù chỉ là đối với con ngựa ....con vật trung thành ...con ngưòi là bọn đểu nhất trên quả đất

Chia sẻ trang này