1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Chặng đường Đỏ từ Stalingrad - hồi ức của Mansur Abdulin

Chủ đề trong 'Kỹ thuật quân sự nước ngoài' bởi danngoc, 22/09/2007.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. TieuNgocLang

    TieuNgocLang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/12/2002
    Bài viết:
    897
    Đã được thích:
    0
    Vù?ng Kalach bĂn bơ? sĂng ĐĂng 'ược già?i phòng bơ?i lực lượng tfng. Lùf bẶ binh chùng tĂi chì? tiẮn và?o thì trẮn 'àf 'ựơc tự do 'ò mẶt ngà?y sau. Chùng tĂi khĂng tham gia và?o chiẮn dìch 'ò, chùng tĂi chì? 'i qua vù?ng nà?y thĂi. Trước khi và?o Kalach, khi 'ơn vì chùng tĂi 'ang hà?nh quĂn kèo dà?i trĂn xa lẶ -  và?i tay cươfi ngựa, nhưfng ngươ?i khàc thì? 'i bẶ â?" 'Ặt nhiĂn chùng tĂi nghe tiẮng hètâ?
    - â?oMày bay oanh tàcâ?
    Mày bay nà?o? HĂm nay trơ?i mù? sương! RĂ?i tĂi nghe tìĂng 'Ặng cơ ro ro. TĂi thẮy bòn chùng: nhưfng chiẮc mày bay nèm bom bùng phẶ cù?a bòn Đức, bay thẮp dưới 100m. Chùng ngay trĂn dò?ng ngươ?i cù?a chùng tĂi, thà?y xuẮng nhưfng mòn 'Ă? cù?a thĂ?n chẮt.
    Bom rơi như mưa trĂn lẶ, nhưng chùng khĂng nĂ? liĂ?n. Trong và?i giĂy, tĂi cẮ chày lĂn phìa trước, nhà?y qua nhưfng ngươ?i nf?m chùi xuẮng 'Ắt khi nghe bào 'Ặng. TĂi chày trành hof̣c nhà?y qua nhưfng quà? bom vư?a rơi xuẮng, cò chư?ng mươ?i quà? trước mf̣t tĂi. TĂi nghe nhưfng tiẮng nĂ? phìa sau â?" tiẮng Ă?m vang liĂ?n nhau, vùn 'Ắt rơi trĂn 'Ă?u.
    ĐẶt nhiĂn, trong 'Ă?u tĂi loè lĂn rf?ng tĂi phà?i chuyĂ?n hướng chày, nĂn quèo phà?i rơ?i khò?i con 'ươ?ng. Và? tĂi 'àf là?m như vẶy. Nhưng ngay lùc 'ò, trứơc mf̣t tĂi, tĂi thẮy mẶt vẶt kim loài bự lfn trò?n trong hà?o. TĂi khĂng cò thơ?i gian 'Ă? 'i vò?ng qua nò. â?oNò rơi xuẮng bao lĂu rĂ?i?â? tĂi tự hò?i â?omì?nh cò là?m 'ược khĂng?â?. TĂi cà?m thẮy bực bẶi khi  nhà?y qua nò bơ?i vì? tĂi thẮy mì?nh chẶm quà, như thĂ? cò mẶt khẮi nam chĂm lớn 'ang hùt tĂi lài. Sau chư?ng nư?a phùt, tĂi chàm 'ược 'Ắn 'Ắt. Cò thứ gì? 'ò bay qua 'Ă?u tĂi và? rớt xuẮng phìa trước. TĂi nhà?y qua. Cài gì? vẶy? MẶt cài 'Ă?u ngựa cù?ng với dĂy cương: tĂi nhẶn ra 'ò là? con ngựa cù?a trung 'Ặi trươ?ng. TĂi nhà?o xuẮng và? dàn ngươ?i sàt 'Ắt, tì?m mẶt chĂf trù Ă?n. Sức nĂ? xè tan chiẮc ba lĂ sau lưng tĂi và? nèm nò 'i. Đơ? 'Ăfn, tĂi chẶch choàng 'ứng lĂn, ho và? nĂn mư?a như muẮn dẮc ruẶt ra. ĐẮt 'en quanh tĂi â?" hoà?n toà?n khĂng cò?n tuyẮt â?" nhưfng mĂfu chĂn tay 'Ăfm màu, mù?i chày khèt, tai tĂi 'au nhứt.
    Trong 'Ă?u tĂi, vĂfn lưu mẶt hì?nh à?nh khi 'ang chày theo bà?n nfng: mẶt quà? bom trò?n 'àp 'ùng và?o lưng ngựa trung 'Ặi trươ?ng chùng tĂi. Anh Ắy bì xè vùn, mẶt chĂn rớt trĂn 'Ắt, chĂn kia cò?n trĂn bà?n 'àp. Con 'ươ?ng nhĂ?y nhùa màu: nhưfng gì? cò?n lài cù?a nhưfng ngươ?i 'àf nf?m xuẮng khi nghe tiẮng bào 'Ặng.
     
  2. TieuNgocLang

    TieuNgocLang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/12/2002
    Bài viết:
    897
    Đã được thích:
    0
    Chiếc câ?u qua sông Đông, vốn được lính tăng du?ng đê? đột kích va?o la?ng, đaf bị không quân Đức phá huy?: chúng tôi qua sông trên mặt băng trơn nhăfn, hâ?u như không thê? đi. Nặng nê? với no?ng, với giá đơf, chân đế cu?a khâ?u cối, chúng tôi hoa?n toa?n có thê? la?m vơf băng ?" đặc biệt nếu ai đó bị trượt ngaf ?" va? tất ca? sef kết thúc trong do?ng nước lạnh lefo. Chúng tôi được lệnh mang đâ?y đất trong muf, trong vạt áo khoát va? ném chúng ra phía trước, môfi ngươ?i đi cách nhau 5m. Bă?ng cách đó, chúng tôi lâ?n lượt vượt qua lớp băng mo?ng manh, lấp lánh.
    Mặt băng vofng xuống dưới chân chúng tôi, đe doạ sef vơf bất ky? lúc na?o. Chung quanh tôi chi? nghe nhưfng tiếng thơ? nặng nê? va? nhưfng tiếng ca?u nha?u khe khef. ?oYên na?o?, ?oCậu đi nặng như voi ý!?,?Câ?n thận?. Cây câ?u ơ? gâ?n đấy. Đội công binh sư?a trên đó trông như một bâ?y kiến. Xe hơi, xe ngựa dô?n cứng trước câ?u va? vâfn co?n rất nhiê?u đang đi đến. Pháo cufng pha?i chơ? công binh sư?a các nhịp câ?u ho?ng, vi? lớp băng quá mo?ng đê? có thê? đi qua được. Nhưng co?n chúng tôi, bộ binh thi? đaf săfn sa?ng bên ta? ngạn. Thiết giáp cu?a chúng ta ơ? đâu nhi?? Trên tất ca? các nga? đươ?ng tư? sông Đôn đến thị trấn ?" trong chiến ha?o, trong mương rafnh, dọc đươ?ng ?" chúng tôi thấy nhiê?u xác quân Nazi va? nhưfng khí ta?i ho?ng cu?a chúng. Lực lượng tăng-thiết giáp hoạt động rất tuyệt.
    Chúng tôi đến Kalach va?o lúc rạng đông. Nhưfng con phố vắng la? chứng nhân cho các phi vụ ác liệt cu?a quân địch. Mọi thứ đô? đạt, cu?a ca?i, bị bo? lại ?" rơi vafi chung quanh. Nhưfng cánh cư?a sô? mơ? toang, kính vơf ơ? khắp nơi. Dươ?ng như bọn Fritz nha?y qua cư?a sô? xuống đươ?ng. Ơ? đă?ng kia, mọi ngươ?i có thê? thấy một xác lính Đức mặc áo da?i, tựa va?o bậu cư?a?
  3. TieuNgocLang

    TieuNgocLang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/12/2002
    Bài viết:
    897
    Đã được thích:
    0
    Quân địch ơ? đâu nhi?? Cách đó tám kilomét la? Illarionovskaia, một ngôi la?ng lớn. Tiê?u đoa?n trươ?ng Dudko va? chính uy? Alexander Chetkasov cho gọi tôi va? một anh Mayorov na?o đó, một học sinh syf quan trươ?ng Không a?nh Orsk (Orsk Aerial Photography School). Chúng tôi được lệnh ră?ng chúng tôi có 4 tiếng đô?ng hô? đê? đến đó, ti?m hiê?u xem bọn Đức có đó không va? báo cáo lại. Mayorov lớn hơn tôi chư?ng 2,3 tuô?i, một tay tráng kiện, chắc nịch va? tâ?m thước. Anh ấy được giao chịu trách nhiệm.
    Đê? tiết kiệm thơ?i gian, chúng tôi quyết định la? sef đi xa chư?ng na?o có thê? trên chiếc xe đạp lấy được. Lúc đó la? 8h chiê?u. Chúng tôi đạp tốc lực trên đươ?ng mo?n vẹt bơ?i bọn Đức rút lui, vượt qua nhưfng chốt tiê?n tiêu va? biến va?o bóng tối.
    Một lát chúng tôi đến một ngaf ba đươ?ng. Tôi không biết Mayorov thế na?o, co?n ơ? trươ?ng bộ binh Tashkent, họ dạy chúng tôi nhưfng điê?u cơ ba?n vê? một cuộc trinh sát đêm: vi? thế khi anh bạn đô?ng sự quyết định ră?ng chúng tôi nên chia ra va? môfi ngươ?i đi một lối, tôi thuyết phục anh ấy ră?ng như vậy quá nguy hiê?m. Nếu bọn Đức đang chiếm ngôi la?ng va? đội tuâ?n tra cu?a chúng ơ? đâu đó gâ?n đây thi? sao? Tôi cho ră?ng ca? hai con đươ?ng đê?u đến la?ng Illarionovskia nhưng tư? các hướng khác nhau, va? sef tốt hơn nếu hai ngươ?i cu?ng đi trước-sau, như vậy ngươ?i đi sau có thê? yê?m hộ cho ngươ?i đi trước. Nhưng Mayorov không nghe.
    ?oCậu sợ a??? anh ấy lên giọng ho?i. Bấy giơ?, tôi không có cách na?o hơn la? tuân lệnh, bơ?i tôi không muốn bị cho la? một ke? non gan, va? cufng vi? mệnh lệnh không pha?i la? thứ đê? tranh cafi.
    ?oChúng ta sef gặp lại ơ? đây!? Mayorov gâ?m gư?,? nếu thấy xe cu?a tôi co?n ơ? đây thi? đợi tôi chư?ng 15,20 phút, không hơn?. Va? sau đó anh ấy chọn đi một lối va? tôi lối co?n lại?
                Ti?nh hi?nh đột nhiên trơ? nên vô vọng. Nếu bọn Đức co?n trong la?ng, thi? chúng sef đặt lính gác: â?n nấp, nguỵ trang va? nă?m chơ?. Co?n tôi thi? đi thă?ng vê? bọn chúng, lộ rof va? không có yê?m trợ: không pha?i như một tay trinh sát ma? như một ngươ?i tu? chuâ?n bị ra thâ?m vấn ?" một con mô?i dêf da?ng cho quân địch. Trong giây lát chúng có thê? xuất hiện ơ? quanh đây, trói gô tôi ma? không có ai phía sau bắn chúng.
     
  4. TieuNgocLang

    TieuNgocLang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/12/2002
    Bài viết:
    897
    Đã được thích:
    0
    Tôi câ?m qua? lựu đạn chống tăng ơ? tay trái, đê? có thê? rút chốt an toa?n bă?ng tay pha?i. Tôi sef không đê? chúng bắt sống tôi. Nhưng tôi thấy bất an với ha?nh động ?otrinh sát? điên khu?ng na?y.
    Gợm đaf, Mansur!  Ngộ nhơf trực giác cu?a mi sai, va? đúng ra la? chi? có một con đươ?ng đến Illarionovskai thi? sao? Như vậy rof ra?ng la? quyết định phân chia ra cu?a Mayarov la? đúng. Đâ?u óc tôi xoay sang nhưfng kha? năng khác, tất ca? đê?u xi? xa?o ?oHafy săfn sa?ng hi sinh, nhưng pha?i giưf tinh thâ?n, va? chuâ?n bị cho mọi điê?u?.
     
    Tôi nă?m xuống đất va? cố tính xem tôi có thê? thấy bao xa tư? đây ?" có lef chư?ng 200m. Tha?o nguyên phía trước tôi phu? đâ?y tuyết. Tôi không nghe thấy âm thanh gi? đáng ngại (Tôi biết đất truyê?n âm tốt). Va? đây la? cách tôi đi: cứ môfi 200m, tôi áp tai va?o đất, lắng nghe một chút, rô?i nhô?m dậy, đi va? rô?i lại nă?m xuống?
    Đột nhiên tôi nghe tiếng ngựa ợ hơi. Mi thật may mắn, Mansur ạ! Phát hiện ra ke? thu? trước la? cứu được mạng! Tôi trươ?n vê? phía trước va?i mét như một con rắn, khâ?u tiê?u liên va? lựu đạn săfn sa?ng.
     
    Tôi thấy hai ngươ?i đa?n ông trên lưng ngựa. Nhưng luf ngựa không pha?i loại da?nh cho kỵ binh ma? ngựa kéo xe. Tôi bối rối. Ca? hai ngươ?i đó đê?u đội ushanki (muf lông tru?m tai truyê?n thống cu?a ngươ?i Nga-NV), vậy họ không pha?i la? bọn Nazi. Họ phi rất chậm va? nói chuyện khe khef. Có thê? chúng la? bọn Politsai (lực lượng ca?nh sát ba?n địa do Đức dựng nên ?" NV)? Nhưng tôi không thấy mang vuf khí. Bấy giơ? họ đaf đến trước mặt tôi.
    ?oĐứng lại, giơ tay lên!? họ dư?ng lại va? giơ tay ngay lập tức. ?oCác ông la? ai? Tư? đâu đến va? đi đâu??. Hai tay đó im lặng, nhi?n tôi một cách nghi ngại. Tôi tiến gâ?n họ, tay lăm lăm khâ?u tiê?u liên. Khi nhi?n thấy bộ quân phục Hô?ng quân, họ bắt đâ?u luyến thoắng: ră?ng họ tư? la?ng Illarionovskaia va? ră?ng bọn Đức đaf thiết lập pho?ng thu? ơ? đó. Tôi lục soát va? tin ră?ng họ nói thật, tôi gư?i họ vê? trung đoa?n đê? báo cáo. Co?n tôi thi? quay trơ? lại nơi Mayorov va? tôi đê? xe đạp lại. Tôi chơ? Mayorov, nhưng anh ấy đaf không trơ? lại du? 20 hay 40 phút ?.
     
    Khoa?ng 5 nga?y sau, chúng tôi tiến công va?o la?ng Illarionovskaia. Khi bọn Đức đaf bị đá ra ngoa?i, chúng tôi ti?m thấy thi thê? đâ?y thương tích cu?a Mayorov gâ?n sơ? chi? huy bọn Nazi. Anh nă?m úp mặt. Trên đâ?u co?n một lớp lót nhưng không thấy nón. Áo khoát cho thấy dấu vết cu?a thắt lưng (anh ấy có một cái thắt lưng rất rộng theo kiê?u Rumani) va? chân vâfn co?n gia?y, xa? cạp. Nhưfng tu? nhân cu?a bọn Đức chứng nhận ră?ng anh đaf không hé nư?a lơ?i trong các cuộc thâ?m vấn va? sau đó anh bị bắn chết. Chúng tôi chôn anh trên một qua? đô?i nho? phía bên pha?i ngoa?i la?ng. Anh sinh ra ơ? vu?ng Oriol.
     
    Tôi biết la? tôi không chịu trách nhiệm cho cái chết cu?a Mayorov, nhưng vâfn bị da?y vo? bơ?i sự lươfng lự cu?a tôi. Lef ra tôi không nên quá xấu hô? khi bị coi la? một ke? nhát gan? Lef ra tôi nên cố thuyết phục anh ấy ră?ng phương án cu?a tôi la? tốt hơn? (qua? thật la? ca? hai con đươ?ng đê?u đến la?ng Illarionovskaia). Hoặc lef ra tôi nên bo? qua lệnh cua? anh va? vâfn đi theo đê? yê?m hộ anh? Đaf quá trêf rô?i cho việc suy xét các kha? năng- nhiê?u đô?ng đội cu?a tôi đaf ngaf xuống trước hoặc sau sự kiện na?y ?" nhưng cái chết cu?a Mayorov ám a?nh tôi cho đến tận nga?y nay.
    Được tieungoclang sửa chữa / chuyển vào 08:05 ngày 29/10/2007
  5. TieuNgocLang

    TieuNgocLang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/12/2002
    Bài viết:
    897
    Đã được thích:
    0
    Trong một đêm na?o đó sau sự kiện la?ng Illarinovskaia, một ngươ?i lính trong đại đội tên la? Nikolai bị thương. Có một câu chuyện ky? lạ trong mối quan hệ cu?a chúng tôi?
     
    Sau khi trận bom ma? tôi đaf kê? trước đây, chúng tôi rơ?i ta?u, đại đội ha?nh quân tư? ga Filonovo vê? phía sông Đon. Trong suốt cuộc ha?nh quân chúng tôi không nhận được chút bánh mi? na?o, bơ?i vi? bộ phận hậu câ?n bị lạc va? không ti?m được chúng tôi. Anh em rất đói, đến nôfi tôi bắt đâ?u nghif ră?ng chúng tôi sef bị chết đói hơn la? bị bắn bơ?i quân Nazi. Đói la?, mọi ngươ?i đê?u na?n lo?ng. Chúng tôi yếu đến mức không co?n sức đê? chư?i bộ phận hậu câ?n. Trước đó, anh em mong sớm qua sông Đon va? có mặt ơ? tiê?n phương. Nhưng giơ? thi? đâ?u óc tôi quay mo?ng mo?ng! Giá ma? lúc đó la? mu?a he?, tôi sef kiếm va?i thứ co? va? rêf na?o đó đê? ăn. Tôi chắc chắn sef ti?m được chúng du? đây la? tha?o nguyên chứ không pha?i la? rư?ng Siberi..
     
    Sau khi chúng tôi đến điê?m tập kết, ơ? sông Đôn, syf quan quân nhu, một thượng syf (sergant major ??), đột nhiên lại xuất hiện. Du? rất mư?ng đaf ti?m thấy được chúng tôi, anh ta, tuy thế vâfn rất lo lắng: vi? lôfi cu?a mi?nh ma? ca? một đại đội bị bo? đói ca? tuâ?n. Lúc đâ?u, tôi tươ?ng anh ta cha? mang theo tý bánh my? na?o bơ?i vi? trước đây trông anh thươ?ng béo tốt hô?ng ha?o, co?n bây giơ? thi? hốc hác va? tái nhợt, rof ra?ng la? yếu đi bơ?i đói, chi? đu? sức lê bước thôi. Nhưng luf ngựa cu?a anh thi? khoe? mạnh, béo đến nức vai, kéo theo một toa xe hai bánh lớn, nặng trifu.
     
    Tay thượng syf lê va?o giưfa đám ?" đang nă?m mê mệt trên mặt đất ?" mơ?i đến nhận bánh my?, đươ?ng, makhorka. Chúng tôi có thê? nghe thấy mu?i bánh my? đen trong toa xe, va? bắt đâ?u đến. Tuy cha? ai co?n đu? sức đê? gắt go?ng, nhưng chúng tôi vâfn quyết định la? sef ăn trước rô?i chư?i anh ấy sau!
     
    Môfi ngươ?i được một ô? bánh. Viên thượng syf vội gia?i thích ră?ng anh đaf pha?i cho ngựa ăn bánh my?. Chúng tôi không trách, bọn ngựa trông béo tốt, va? nếu không có bánh my? chúng không thê? kéo xe. Thực vậy, nếu chúng chết thi? toa?n bộ bánh my? chắc mất, du? gi? thi? tay thượng syf cufng la? một ngươ?i được!
    Anh ta cắt một mâ?u bánh nho? tư? ô? bánh va? khuyên chúng tôi la?m theo anh.  Anh ba?o chúng tôi không nên ăn quá 100g cho lâ?n đâ?u, không thi? sef bị đau dạ da?y. ?oNa?y các cậu, đư?ng ăn tham quá? anh ấy nói ?osef bị đau đấy! Các cậu chi? nên mút tư?ng tý, như ăn kẹo ấy, tư?ng mâfu một thôi!?. Pavel Suvorov gật đâ?u đô?ng ti?nh: ?oThượng syf nói đúng, anh ấy biết mi?nh đang nói gi??.
     
    Không khí â?m uớt cu?a đâ?u tháng 11 loang đâ?y mu?i chua cu?a bánh my? đen. Chúng tôi gâ?n như thơ? ra bánh my?. Dạ da?y tư?ng ngươ?i tham gia va?o việc hấp thụ nó. Cuộc sống trơ? lại với chúng tôi, mang lại ca?m xúc cho tư?ng ngươ?i, va? nhớ ră?ng chúng tôi đaf gâ?n chết như thế na?o. Chúng tôi cươ?i nhạo tay thượng syf với ve? mặt lo sợ khi nhi?n thấy chúng tôi nă?m thă?ng că?ng trên đất. Va? cufng cươ?i vi? một anh quân nhu béo tốt nga?y na?o giơ? trơ xương như mọi ngươ?i. ?oTôi không đụng tới bánh my??, anh nói, vui ve? với lương tâm trong sạch ?otôi no, nhưng ca? đại đội đói!!?. Giơ? thi? mọi việc ô?n ca? va? chúng tôi có một buô?i tiệc thực sự.
  6. TieuNgocLang

    TieuNgocLang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/12/2002
    Bài viết:
    897
    Đã được thích:
    0
    Nhưng lại có việc không vui. Tôi muốn ăn thêm một miếng nưfa nhưng ô? bánh trong gio? cu?a tôi biến mất. Tôi không tin va?o mắt mi?nh! Mọi ngươ?i trong đại đội trơ? nên kích động. Tiếng la lối cu?a anh em tới tai tiê?u đoa?n trươ?ng. Lúc đó chi? huy la? đại uý Feodor Gridasov. Anh ấy lu?n, tóc cắt ngắn va? mặt đo? như thê? anh mới vư?a tư? bania (tức nha? tắm hơi kiê?u Nga ?" NV) ra. Anh luôn đeo huân chương Cơ? đo? (Order of the Red Banner ??) trên ngực. Gridasov đaf bị thương, sau một thơ?i gian trong bệnh viện, anh vư?a trơ? vê? trung đoa?n chúng tôi. Tiê?u đoa?n trươ?ng ho?i việc gi? đang xa?y ra. Bất đắc dif, chúng tôi thuật lại. ?oTên vô lại đó sef bị bắn tại chôf!?, anh tháo bao súng va? lấy khâ?u súng ngắn ra.
     
    Mọi ngươ?i trong đại đội vớ lấy ba lô va? giốc ngược mọi thứ bên trong ra áo mưa. Chi? co?n một cái co?n ca?i, va? chu? nó dươ?ng như lo lắng pha?i mơ? nó ra. Hiê?u ră?ng số mệnh đaf định, anh ta cuối đâ?u tránh nhưfng cái nhi?n thấu xương cu?a chúng tôi. Anh bắt đâ?u (mơ?) khi nghe viên đại uý lên đạn súng lục. ?oSoát cái đó!?, tiê?u đoa?n trươ?ng tro? va?o cái ba lô. Tôi chen qua Nikolai (nên cu?a ngươ?i ăn cắp), đâ?y hắn sang bên, theo lệnh cu?a tiê?u đoa?n trươ?ng, cúi xuống ba lô va? ngay tức khắc đưa tay va?o trong ba lô. Ơ? đó, nhưfng ngón tay tôi nhận thấy có hai ô? bánh my?. Mọi ngươ?i chơ? đợi trong yên lặng. Tôi đứng dậy: lập nghiêm rô?i báo cáo: ?oKhông thấy ô? bánh bị mất!?.
     
    Trong giây phút, gương mặt đại uý thoáng qua ve? bối rối, nhưng rô?i mất ngay, va? trong mắt anh, tôi đọc được ?oGood man!? (chôf na?y em không dịch vi? đê? vậy hay hơn). Anh bo? súng lại va?o bao va? không một lơ?i, quay bước vê? lại sơ? chi? huy.
     
    Anh em trong đại đội nhẹ nhofm thơ? pha?o. Không ai nói gi? thêm vê? ô? bánh bị mất, va? môfi ngươ?i cắt một mâfu bánh cu?a họ, cho va?o áo tôi. Co?n Nikolai thi? lấy tay che mặt, nă?m yên cạnh đô? đạt cu?a anh xuống va?i tiếng đô?ng hô?. Một ngươ?i đaf bị kết án với một cái chết thô? thẹn đaf được tha thứ?.
    Hai hay ba tuâ?n sau đó, Nikolai bị thương nặng ơ? phô?i do một ma?nh đạn pháo. Chúng tôi có thê? nghe tiếng rít không khí khi chúng va?o ra ơ? ngực anh ấy. Chuyện đó xa?y va?o một một đêm sau sự kiện la?ng Illarionovskaia. Không có quân y trong tiê?u đoa?n chúng tôi. Sau trận đánh, chúng tôi tự thu nhặt va? mang thương binh đến các bệnh xá, vốn thươ?ng nă?m gâ?n trung đoa?n bộ ?" hơi xa, theo ý tôi! Bất hạnh thay, lúc ấy đại đội lại bị bo? đói 24 giơ?, va? chúng tôi lại sốt ruột nă?m chơ? cấp dươfng đến, khi đó tôi lại được lệnh mang thương binh vê? tuyến sau.
  7. selene0802

    selene0802 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/05/2006
    Bài viết:
    688
    Đã được thích:
    0
    Hay wá hix :)
  8. pikachu2k4

    pikachu2k4 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/01/2004
    Bài viết:
    291
    Đã được thích:
    0
    Bác dịch hay quá.
    Nhà em hiệu chỉnh thêm một chút. Makhorka là thuốc lá, loại thuốc lá rời, nặng, muốn hút người ta xé giấy báo cuốn thuốc thành con sâu và hút.
  9. TieuNgocLang

    TieuNgocLang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/12/2002
    Bài viết:
    897
    Đã được thích:
    0
  10. TieuNgocLang

    TieuNgocLang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/12/2002
    Bài viết:
    897
    Đã được thích:
    0
    Trơ?i sụp tối rất nhanh, tôi đeo đai cu?a chiếc cáng ta?i thương tự chế có gắn ván trượt va?o ngươ?i. Tôi lập tức lên đươ?ng, chậm chạm kéo theo ngươ?i bị thương nă?m sóng xoa?i, trong khi đâ?u óc miên man nghif vê? việc bao giơ? thức ăn đến va? khi na?o tôi trơ? vê?. Nikolai vâfn bất ti?nh. Ván trượt dưới cáng ta?i thương gây ra tiếng động ra?o ra?o khi đi qua tuyết, vi? vậy tôi chi? có thê? xác định anh ấy co?n sống không khi dư?ng lại. Tôi dư?ng va? lại dư?ng, cứ môfi lâ?n lại lắng nghe tiếng rít ơ? ngực ngươ?i lính bị thương: anh ấy vâfn chưa chết. Tôi tự ép mi?nh pha?i đi vo?ng qua nhưfng chiến ha?o va? hố đạn pháo.
     
    Đêm xuống, tôi bắt đâ?u nghif ră?ng tất ca? nhưfng cố gắng na?y la? vô nghifa, vi? thương binh sef chết trước khi tôi kịp đưa anh đến trạm phâfu, khi đó đột nhiên tôi nghe tiếng gọi:
    - ?oMansur??.
    Tôi dư?ng lại. Pha?i chăng tôi tươ?ng tượng? Không! Nikolai ti?nh lại.
    - ?oMasur?.?.
    Tôi cố cư?i dây đai va? đi lại chôf anh ấy:
    - ?oMasur, bắn tôi đi ? hoặc đê? mặc tôi lại nếu anh không thê?? tôi la?m anh kiệt sức mất??
    Nhưng lơ?i anh ấy như la?m tăng sức mạnh cu?a tôi! Tôi tro?ng đai va?o va? tiến lên, không hê? dư?ng lại, như thê? tôi trốn chạy kho?i nhưfng suy nghif tối tăm đáng thô? thẹn: như tôi đaf thú nhận, đâ?u chuyến đi, đâu đó trong óc tôi, có hi vọng ră?ng Nikolai sef chết va? tôi có thê? thoát kho?i gánh nặng na?y, ră?ng tôi có thê? quay lại đúng lúc đê? có được một suất ăn nóng hô?i. Tại sao điê?u xấu va? điê?u tốt lâfn lộn trong tôi?!
     
    Tôi trông có ve? kinh khu?ng trong đêm tối: răng nhe ra, thơ? kho? khe?, mắt như nha?y ra kho?i hốc. Nhưng tôi quyết đưa Nikolai đến trạm phâfu du? co?n sống hay chết! Tôi không thê? nói ră?ng tôi đaf cứu sống anh ấy lâ?n thứ hai bơ?i vi? một sự ưa thích biệt lệ với anh. Chi? la? tôi cố gắng đê? có một lương tâm trong sạch, quyết tâm chiến thắng con quy? tô?i tệ ?" điê?u ma? tôi ghét ?" đang có trong tôi!
     
    Tôi như chi?m ngi?m trong khe núi chen đâ?y nhưfng đơn vị thuộc tuyến sau. Mu?i thức ăn ngon hoa? lâfn với mu?i phân ngựa, mu?i khí đốt, mu?i co? khô sộc va?o mufi, la?m đấu óc tôi choáng váng! Khi đến được khu hâ?m trú â?n, tôi thấy được ánh sáng hắt ra tư? nhưfng ô cư?a nho?. Tôi thư? va?o một trong số các hâ?m, cư?a mơ? ra: tôi ho?i với một giọng kha?n đặc ră?ng tôi có thê? đưa thương binh va?o đây không.
    -         ?oTrung đoa?n na?o??. Một tay hộ lý có gương mặt mập bự đứng trước mặt tôi ho?i
    -         ?o1034? Tôi tra? lơ?i
    -         ?oVậy thi? anh pha?i đi tiếp thôi, đây la? trung đoa?n 1026? va? cánh cư?a nặng nê? đóng sâ?m lại.
     
    Đột nhiên tôi thấy raf rơ?i, không thê? kéo Nikolai đi cho du? chi? một bước. Anh ấy đang rên ri? va? nói cuô?ng. Tôi tiếp tục đi. Tôi có thê? la?m gi? với tay quan liêu kia? Tôi nhưfng muốn naf một phát đạn va?o cái trán hẹp cu?a hắn: nhưng khi đó tôi sef đối mặt với một phiên toa? quân sự va? một phát đạn đê? đô?i lại!
    Đến một hâ?m trú ấn khác (nhưfng hâ?m na?y vốn được bọn Nazi dựng lên, đẹp). Tôi gof cư?a va? lại một tay hộ lý khác xuất hiện, một la?n hơi đâ?y mu?i vị bao quanh. Tôi ho?i:
    -         ?o Trạm xá na?o đấy?
    -         ?o1036? anh ta tra? lơ?i
    -         ?oChúng ta đúng chôf rô?i? Không chút lươfng lự, tôi nói dối ngay ?o đây la? một thương binh nặng!? ---(ghi chú: trung đoa?n Mansur thật ra la? 1034)
     
    Tôi bước sa?i va?o trong hâ?m, không nhi?n lại phía sau, đến đứng cạnh một cái ba?n như thê?  la? chu? chôf na?y. Nhưfng cô y tá mang Nikolai va?o, anh vâfn co?n nă?m trên cáng.
    -         ?oCho tôi chút gi? đê? ăn với? tôi nói.
    Một đifa cháo lúa mạch đặc, nóng, thơm ngát đặt ngay trước mặt tôi. Tôi ăn va? ngu? gục ngay trên chiếc ba?n đó.
    Họ đánh thức tôi dậy khi trơ?i vâfn co?n tối vi? biết ră?ng tôi pha?i vê? lại đại đội trước lúc rạng đông. Tôi đaf ăn sạch phâ?n cháo nên họ cho tôi nư?a ô? bánh my? đê? đi đươ?ng. Tôi nghe tiếng gọi:
    -  ?oMansur, lại đây??.
    Tôi đến góc xa nhất cu?a căn hâ?m: Nikolai cu?a tôi vâfn co?n sống!
    -        ?oMansur, khi na?o tôi co?n sống, tôi sef không quên anh?. Chúa sef phu? hộ anh an toa?n trơ? vê? ??.
    Suốt nư?a chặng đươ?ng đến trạm xá tôi kéo theo sau một ke? cướp đaf đựơc tôi tha thứ; sau đó, khi anh ấy yêu câ?u tôi bắn hoặc bo? anh ta lại, tôi lại chạy trốn kho?i nhưfng ý nghif tệ hại cu?a tôi: va? bây giơ?, tôi nói lơ?i chia tay với một đô?ng đội, va? câ?u mong ră?ng anh ấy sef sống va? bi?nh phục.

Chia sẻ trang này