1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Chén rượu Hương đưa say lại tỉnh

Chủ đề trong 'Văn học' bởi Julian, 05/12/2002.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. Julian

    Julian Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    25/11/2002
    Bài viết:
    1.565
    Đã được thích:
    0
    Chiếc Bách

    Hồ Xuân Hương

    Chiếc bách(1) buồn về phận nổi nênh,
    Giữa dòng ngao ngán nỗi lênh đênh.
    Lưng khoang tình nghĩa dường lai láng,(2)
    Nửa mạn phong ba luống bập bềnh.(3)
    Cầm lái mặc ai lăm đỗ bến,(4)
    Dong lèo thây kẻ rắp xuôi ghềnh.(5)
    ấy ai thăm ván cam lòng vậy,(6)
    Ngán nỗi ôm đàn những tấp tênh!(7)
    (1) Chiếc bách: Chiếc thuyền gỗ bách trong văn học gợi hình ảnh tâm trạng một người hoá trẻ với bài thơ Bách chu trong Cổ thi.
    (2)-(3) Tình và nghĩa vẫn đương còn chan hoà dào dạt. Sóng gió vẫn cứ đe doạ liên tiếp vỗ vào bên ngoài mạn thuyền. Tâm trạng chung của bốn câu đều là buồn rầu ngao ngán cho thân phận.
    (4)-(5) Dự định của ai lăm le cầm lái để đưa thuyền đậu vào bến, cũng như của kẻ rắp tâm dong lèo để cho cánh buồm vượt qua ghệnh thác mà trôi xuôi cũng thây mặc, vì nhà thơ không quan thiết.
    (6)-(7) Còn ai nữa là người sẽ tìm đến với mình (thăm ván)? Nếu việc ấy xảy ra thì cũng cam lòng. Mặc dầu cũng chẳng hay gì với chuyện tập tễnh ôm đàn sang thuyền người khác, song tình thế cũng không thể khác được.
    Cổ thi có câu: "Khẳng bả tỳ bà quá biệt thuyền" nghĩa là không chịu ôm đàn tỳ bà sang thuyền người khác, để nói việc không chịu lấy chồng khác. Tục ngữ "Thăm vãn bán thuyền" ở đây vận dụng chỉ có nghĩa là "người mới", không giữ ý "có mới nới cũ".

    Lovetolive[/size=18]
  2. Julian

    Julian Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    25/11/2002
    Bài viết:
    1.565
    Đã được thích:
    0
    Cảnh Thu

    Hồ Xuân Hương

    Thánh thót tầu tiêu mấy giọt mưa,
    Bút thần khôn vẽ cảnh tiếu sơ,
    Xanh om cổ thụ tròn xoe tán,
    Trắng xoá tràng giang phẳng lặng tờ.
    Bầu dốc giang sơn say chấp rượu,
    Túi lưng phong nguyệt nặng vì thơ
    Cho hay cảnh cũng ưa người nhỉ,
    Thấy cảnh ai mà chẳng ngẩn ngơ.
    Có sách gán cho Bà huyện Thanh Quan. ở văn bản Landes 1893, bài thơ này không có đầu đề. Câu thứ hai là 'Đố ai vẽ được cảnh tiếu sơ' và có lời dẫn: "Ngày xưa Xuân Hương đi chơi gặp mưa, vào chơi thăm làng Văn Giáp, thấy có một chùa xưa, Xuân Hương và chùa lậy Phật, rồi đi xem ngoài chùa. Thấy bên chùa có cây đa. Ngửng lên xem thì cao ngút không biết tới đâu, cho nên làm bài thơ này (cây đa này đến này còn)"
    ở bản Đông châu 1917, có lời dẫn: "Một ngày kia đang mùa quý thu, giời lún phún dăm ba hạt mưa, hơi ngăm ngăm rét, quan phủ nhân vô sự, mới sai bày cuộc rượu, cho gọi cô hai ra cùng ngồi uống rượu để vịnh thơ. Xuân Hương vâng lời ra ngồi hầu rượu để vịnh thơ. Xuân Hương vâng lời ra ngồi hầu rượu. Đương khi chén quỳnh đầu vơi, chiều thu hiu hắt, quan phủ liền bảo Xuân Hương vịnh bài tức cảnh. Thơ rằng..."


    Lovetolive[/size=18]
  3. Julian

    Julian Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    25/11/2002
    Bài viết:
    1.565
    Đã được thích:
    0
    Chơi Hồ Tây nhớ bạn

    Hồ Xuân Hương

    Phong cảnh Tây Hồ chẳng khác xưa
    Người đồng châu trước biết bao giờ
    Nhật Tân đê lở nhưng còn lối
    Trấn Bắc rêu phong vẫn ngấn thơ
    Nọ vực Trâu Vàng trăng lạt bóng
    Kìa non Phượng Đất khói tuôn mờ
    Hồ kia thăm thẳm sâu dường mấy
    So dạ hoài nhân chửa dễ vừa.

    Lovetolive[/size=18]
  4. Julian

    Julian Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    25/11/2002
    Bài viết:
    1.565
    Đã được thích:
    0
    Chùa Quán Sứ

    Hồ Xuân Hương

    Quán sứ sao mà cảnh vắng teo,
    Hỏi thăm sư cụ đáo nơi neo?
    Chày kình tiểu để suông không đấm,
    Tràng hạt vãi lần đếm lại đeo.
    Sáng banh không kẻ khua tang mít,
    Trưa trật nào người móc kẽ rêu.
    Cha kiếp đường tu sao lắt léo,
    Cảnh buồn thêm ngán nợ tình đeo.

    Lovetolive[/size=18]
  5. Julian

    Julian Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    25/11/2002
    Bài viết:
    1.565
    Đã được thích:
    0
    Chùa Xưa

    Hồ Xuân Hương

    Thày tớ thung dung dạo cảnh chùa,
    Thơ thì lưng túi, rượu lưng hồ.
    Cá khe lắng kệ, mang nghi ngóp,
    Chim núi nghe kinh, cổ gật gù.
    Then cửa từ bi chen chật cánh,
    Nén hương tế độ cắm đầy lô.
    Nam mô khẽ hỏi nhà sư tí,
    Phúc đức như ông được mấy bồ?

    Lovetolive[/size=18]
  6. Julian

    Julian Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    25/11/2002
    Bài viết:
    1.565
    Đã được thích:
    0
    Con Cua

    Hồ Xuân Hương

    Em có mai xanh, có yếm vàng,
    Ba quân khiêng kiệu, kiệu nghêng ngang.
    Xin theo ông Khổng về Đông Lỗ,
    Học thói Bàn Canh nấu chín Thang.


    Lovetolive[/size=18]
  7. Julian

    Julian Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    25/11/2002
    Bài viết:
    1.565
    Đã được thích:
    0
    Con ốc nhồi

    Hồ Xuân Hương

    Bác mẹ sinh ra phận ốc nhồi
    Đêm ngày lăn lóc đám cỏ hôi,
    Quân tử có thương thì bóc yếm
    Xin đừng ngó ngoáy lỗ trôn tôi.

    Lovetolive[/size=18]
  8. Julian

    Julian Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    25/11/2002
    Bài viết:
    1.565
    Đã được thích:
    0
    Đá ông Chồng bà Chồng

    Hồ Xuân Hương

    (1)
    Khéo khéo bày trò tạo hoá công,
    Ông Chồng đã vậy lại Bà Chồng.
    Tầng trên tuyết điểm phơ đầu bạc,
    Thớt dưới sương pha đượm má hồng.
    Gan nghĩa dãi ra cùng nhật nguyệt,
    Khối tình cọ mãi với non sông.
    Đá kia còn biết xuân già giặn,(2)
    Chả trách người ta lúc trẻ trung.
    (1) Hiện vẫn chưa rõ xuất xứ của đá, chỉ mới nghe truyền ngôn.
    (2) Xuân già giặn, có nghĩa là già giặn tình xuân. Hồ Xuân Hương tỏ ra rất rộng lượng với tuổi trẻ.

    Lovetolive[/size=18]
  9. lamlo

    lamlo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/12/2002
    Bài viết:
    12
    Đã được thích:
    0
    Julian có bài Tự tình của HXH không ? Post cho mình với. Thanks
    Lầm lỡ
  10. Julian

    Julian Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    25/11/2002
    Bài viết:
    1.565
    Đã được thích:
    0
    ĐÁNH CỜ

    Hồ Xuân Hương

    Chàng với thiếp đêm khuya trằn trọc,
    Đét đồn lên đánh cuộc cờ người.
    Hẹn rằng đấu trí mà chơi,
    Cấm ngoại thuỷ không ai được biết.
    Nào tướng sĩ dàn ra cho hết,
    Để đôi ta quyết liệt một phen.
    Quân thiếp trắng, quân chàng đen,
    Hai quân ấy chơi nhau đà đã lửa.
    Thọat mới vào chàng liền nhảy ngựa,
    Thiếp vội vàng vén phứa tịnh lên.
    Hai xe hà, chàng gác hai bên,
    Thiếp thấy bí, thiếp liền ghểnh sĩ.
    Chàng lừa thiếp đương khi bất ý,
    Đem tốt đầu dú dí vô cung,
    Thiếp đang mắc nước xe ***g,
    Nước pháo đã nổ đùng ra chiếu.
    Chàng bảo chịu, thiếp rằng chẳng chịu
    Thua thì thua quyết níu lấy con.
    Khi vui nước nước non non,
    Khi buồn lại giở bàn son quân ngà.


    Lovetolive[/size=18]

Chia sẻ trang này