1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Chỉ cần mình tự cảm thấy thiết tha với một điều nào đó, thế là đủ rồi.

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi aug17th, 22/08/2009.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. moonmeo1108

    moonmeo1108 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/06/2007
    Bài viết:
    36
    Đã được thích:
    0
    Mình đang tha thiết với 1 điều không thể, tại sao đã cố gắng kiểm soát cảm xúc mà nước mắt lại cứ rơi.
  2. aug17th

    aug17th Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/09/2008
    Bài viết:
    389
    Đã được thích:
    0
    Tụ tập.
    - Kể chuyện yêu đương đi! ( đề tài hot và ko bao giờ hết hot :/ )
    - Ko có gì mà.
    - Đâu mà. ĐIêu. Nghe bảo tên là C. à? ( đến đây bó tay luôn. Trước cả ex, giờ vẫn lôi ra :/ )
    - Ko phải đâu ( vớt vát tiếp :/ )
    - Nghe mọi người nói rồi. Kể đi nào ( kể chuyện chia tay à??? :/ )
    ...
    Đề tài vẫn tiếp diễn. Mình vẫn cố bằng cái câu " Ko có gì" và " Ko phải đâu". Các bạn vẫn không để mình thoát, vẫn thỉnh thoảng đề cập đến hòng gợi chuyện mình. Mình vẫn kiên trì nhe răng ra cười. Cũng giỏi.
    Mình thề là mình không có cảm giác gì. Mình không thích ai ( dù mình cũng thích là có ai đó để thích ). Đôi lúc mình cố tỏ ra nhạt nhẽo. Đôi lúc mình thấy mình thấy mình chả ra đâu vào đâu, nhố nhăng kinh khủng.
    Mình vẫn đều đặn đi chơi với các em. Mình đều đặn tụ tập với các bạn. Mình đều đặn ăn uống với các anh chị. Nói chung, nếu giờ có người yêu không biết mình có xếp được mà đều đặn đi chơi với ny nữa ko. Cũng khó hahah :))
    Viết lăng nhăng. Nghĩ lăng nhăng.
    Lúc nãy đi về thấy một loạt các anh zai đứng buôn như pháo ở ngõ. Các anh thấy mình đi qua hỏi : " Em đi học về à?". Mình nhỏ nhẹ: " Dạ ko, em đi dạy về ạ". " Em dạy gì thế, aerobic à?" ( =)) chắc thấy mình mặc legging :)) ). Thẽ thọt tiếp : " Dạ, cũng gần gần thế. Em dạy võ anh ạ". Lạ thế, không thấy các anh hỏi gì nữa.
    Câu chuyện nhạt nhẽo đến đây là hết. Cười duyên và cúi chào.
    Urgo, chúc chị ngủ ngon :-*

  3. aug17th

    aug17th Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/09/2008
    Bài viết:
    389
    Đã được thích:
    0
    Dạo này mình toàn doạ bố mẹ là Mai con đi lấy chồng =))
    Mẹ mình can, Thôi con, khổ thân con nhà người ta =))
    Bố mình dụ dỗ, Ở nhà với bố mẹ, không phải đi đâu con ạ :">
    Mình cũng thích thế. Nhưng vấn đề là, mình rất hay vô thức ngoặc cái sự lấy chồng vào gần như tất thảy các câu chuyện của mình :((. Mình tự hỏi, mình bị điên? Hay mình đang muốn thật =))
    Ví dụ như là, nhà mình có anh Tuấn chặt thịt gà rất giỏi và rất đẹp, hôm nay mình vừa ngồi chống cằm ngắm miếng thịt gà anh chặt, vừa lẩm bẩm " Anh dạy em chặt với, không mẹ chồng em lót lá chuối đuổi về nhà". Mẹ mình nghe thấy, phán một câu sướng rụng rời : " Không phải học đâu con, thế này là thừa tiêu chuẩn rồi" =))
    Hay, ví dụ như là, hôm trước mình định đi chơi, dưng mà bố mẹ cứ giữ mình ở nhà :">. Mình ngồi nhà mốc meo giữa 2 cụ, 1 cụ mải miết xem ti vi, một cụ say sưa đọc báo. Mình ngồi ở giữa cảm thấy rất chi là vô dụng nên gào ầm lên : " Bố mẹ giữ con ở nhà mà để con một mình thế này à, mai con đi lấy chồng" =)). Mẹ mình lạnh lùng quay sang " Ừ, đi đi, làm gì có thằng nào rước mày" :(( =((
    Đấy, tóm lại là, dường như ngày nào cái cụm " đi lấy chồng" cũng được mình gào lên :(. Mình thấy mình quá ư là khó nắm bắt :((.
    À mà nói đến đây tự dưng nhớ lời thằng H ngu. Nó bẩu với con Zee là : " Tao không ngờ con mặt ngu ( tức là mình) dám làm lắm chuyện như vậy. Biết đâu trong lúc tao ở bên kia nó lại dám bỏ học lấy chồng cũng nên.." . Huhuhu... :((. Thảo nào hum trước chat chit, nó hỏi mình là " Lấy chồng chưa? " :((. Quá buồn :((
    Nói thế thôi, chứ biết đâu được... :))
  4. thuyti

    thuyti Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    23/04/2002
    Bài viết:
    812
    Đã được thích:
    0
    không cảm thấy tha thiết với điều gì thì làm sao???
  5. aug17th

    aug17th Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/09/2008
    Bài viết:
    389
    Đã được thích:
    0
    Thỉnh thoảng mình thấy mình khá láo, khá bậy và khá nhố nhăng.
    Câu chửi đầu tiên mình biết là Tiên sư :)). Câu này là ny cũ dạy mình, bằng cách nhắn cho mình 1 cái tin thế này : " Chẳng hiểu anh yêu em ở điểm gì. Và em thích anh ở điểm gì nhỉ. 2 đứa điên. Ts, ngu vãi chưởng...". Mình học luôn, nhanh lắm, mình không nhớ rõ là mình reply lại chính xác thế nào, chỉ nhớ là mình rất hậu sinh khả uý, viết hẳn chữ Tiên sư ra chứ không phải chỉ là Ts như mình được dạy. Về sau thì thỉnh thoảng cũng có lôi ra thực hành, nhưng với tần suất rất rất thưa thớt, mình nhớ đâu đó là 1,2 lần gì đấy, bởi về cơ bản mình là đứa không chửi bậy. Về cơ bản.
    Câu thứ 2 là của con bạn mình nó hay lẩm bẩm: ***** bà bà. Viết tắt thì thành Tsbb. Viết thế đố đứa nào đoán được. Câu này mình cũng có học, nhưng chỉ lúc nào chat chit với nó 2 đứa lên cơn ngồi vung lên thế thôi. Câu này mình không nói ở ngoài bao giờ, ***** bà bà :)). Nghe như niệm thần chú :))
    Thứ 3 là chữ Dek. Cái này thì chẳng ai dạy mình, mình cứ thế mà lẩm bẩm thôi. Có chuyện ức chế thỉnh thoảng mình cũng hay rủa thầm rồi đệm thêm cái từ này cho nó " Ko còn gì để mất" :/
    Hình như hết rồi hay sao ý. Hồi cấp 3 thì mình theo chủ nghĩa đạo đức hoàn hảo, đứa nào ngồi gần mình mà buột miêng chửi là y như rằng, mình thái độ luôn. Giờ thì khác, đạo đức cũng có dăm bảy loại đạo đức, người ta chửi bậy không có nghĩa là người ta hư hỏng, mà dù người ta có hư hỏng mình cũng không có quyền đánh giá toàn bộ con người người ta. Phải không?
    Tại đang nghe When you''re gone. Mà nghe bài này thì lại muốn đi học guitar để vừa gảy đàn tưng tửng vừa nghêu ngao hát cho các chú thất tình ngồi nghe. Mà hình như không liên quan lắm thì phải???
    Càng ngày càng lăng nhăng :))
  6. aug17th

    aug17th Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/09/2008
    Bài viết:
    389
    Đã được thích:
    0
    Càng ngày càng nhố nhăng.
    Ở nhà ôn thi. Sắp thi rồi, 4 ngày nữa :P
    Dưng mà từ hum thứ 7 tới giờ chưa đc chữ nào vào đầu. Hôm nay tiến bộ, xếp được mấy quyển sách vở môn cần ôn ra bàn, xong rồi ... vứt đấy làm việc khác :/
    Hôm nay home alone, sáng rất máu, phi xe nửa vòng thành phố lên Hàng Bạc mua được cái doner kebab để trưa gặm nhấm. Vừa đi xe vừa phân vân không biết mình sẽ tự sướng bằng việc ngồi làm sinh tố xoài hay cắt xoẹt túi sữa ra uống cho nhanh. Cuối cùng, bữa trưa của mình là em kebab và một cốc cam lạnh, hôhô thật là đời sống cao :))
    À, mình còn đi chợ nữa.
    Buổi trưa, ăn xong bật nhạc lên nghe. Nhàn cư vi bất thiện, nằm ườn ra một lúc thấy ngứa chân ngứa tay kinh khủng. Thế là đi vào soi gương =)). Nhìn cái mẹt mình trong gương lại thấy cái tóc mình rất ư là ngứa mắt, thế là quyết định làm quả đại cách mạng, tức là lọc cọc xuống nhà rửa cái kéo chỏng chơ trong bồn rửa, mang lên nhà tắm, nhìn thẳng vào gương và ... xoẹt.
    Đúng, chính xác đấy. Mình đã xoẹt tóc mình. Đây là lần đầu tiên mình tự cắt tóc, cho nên thấy nó thật là thi thú :x. Kết quả là một em mái bằng 100% đẹp hơn ngoài tiệm, đẹp hơn cả cái lần em C. cắt cho mình hồi cấp 3. =)), giờ cái mái mình y như một cái mái hiên, không, giống nửa quả dưa hấu úp chụp lên đầu hơn. Thế đấy, mình như một con điên :">. Dưng mà mình thíchhhhhhhhhhhhhhhh :-*
    Giờ chỉ còn việc chờ bố mẹ về , phân tích phản ứng và tìm cách bảo vệ em mái thân yêu của mình :))
    Càng ngày càng nhố nhăng.
  7. smallurgo

    smallurgo Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    11/03/2006
    Bài viết:
    1.610
    Đã được thích:
    0
    Chị đang tự hỏi, liệu cái quả mái tự sướng của em có giống em bé trong avatar không nhỉ.
    Công nhận em nhố nhăng thật đấy. Nhưng chị thích sự nhố nhăng của em :x. Ngày xưa, chị cũng đạo đức kiểu thế ý. Các bạn nam nói bậy là nhìn bằng ánh mắt khinh bỉ và xa lánh =)). Các bạn nữ nói bậy sẽ phản ứng ngay: Khiếp, cậu là con gái mà thế ah =)). Còn bây giờ á. Câu cửa miệng là Ts. Thi thoảng là Mk. Và hi hữu sẽ là Éo. Công nhận càng ngày mình càng mất dạy =)). Vậy là chị em mình cùng nhố nhăng :x.
    Đợt trc ở Sg, chị vẫn vào topic của em đọc. Đọc cùng Coffee nữa. Có đoạn em bỏ thi 1 môn đúng không nhỉ. Liệu điều đó có ảnh hưởng nghiêm trọng không Oree? Lúc nào vớ được cái máy tính, chị cũng mò vào topic của em và đọc chăm chú đến mức Coffee bảo: Giá mà em có thể hứng thú với anh bằng 1/2 so với cô bé đó nhỉ =)).
    Lại nhắc đến Coffee. Chị hết thích Coffee rùi Oree ạ. Chị là loại ng nhanh thích và nhanh chán mà. Ngoại trừ ex ra, chưa ai giữ chân chị lâu được như vậy. Ban đầu chị chấp nhận ex vì cho rằng anh ta là 1 người dễ tính nhưng dần dần, hình như khi yêu, người ta bắt đầu cho mình cái quyền được đòi hỏi và khắt khe với người mình yêu. Chị nhận ra ex khó tính đến mức khó hiểu. Nhiều khi, trước khi làm một điều gì đó, chị buộc phải cân nhắc liệu điều đó anh ta có thích hay không? Cho đến một ngày, chị nhận ra chị đã quên mất chị thật sự thích cái gì, chị chỉ là cái máy làm theo những gì anh ta thích và tránh càng xa càng tốt những thứ anh ta ghét. Giờ đây, nếu có ai đó hỏi chị, lý do hai người chia tay là gì? Chắc chắn câu trả lời sẽ là: Cả hai quá đòi hỏi và khắt khe với nhau. Chị bắt đầu sợ những người có bề ngoài dễ tính nhưng đặc biệt rất hay bắt bẻ những điều nhỏ nhặt. Bỗng dưng, mới đây thôi, Coffee bắt bẻ chị. Một chuyện rất nhỏ. Dĩ nhiên, chị sai. Nhưng thái độ chị dành cho Coffee đã khác. Chị là một đứa nhăng nhố nên không thể hợp với những người hay bắt bẻ được.
    Những ngày này ở nhà. Mỗi sáng có thể ngủ ườn xác đện tận 8h,8h30. Mở he hé cửa sổ, ngắm nhìn nắng đến tít cả mắt. Dạy nhởn nhơ ăn sáng. Uống trà đá và nghe nhạc. Trở về lên YM chat chit trêu chọc những đứa đang gò lưng ở chỗ làm. Nấu cơm những món đèm đẹp học đựơc trên tivi mà chưa có thời gian làm. Chiều tít mít đi shopping đủ thứ trên đời. Cuộc đời thật là thích thú và nhàn tản. Vậy mà chị chỉ còn gần 2 tuần nữa để được nhàn hạ thế này. Chán...
    Thật ra chị vẫn chưa chia tay ex. Chị bảo anh ấy cho chị một khoảng thời gian yên tĩnh một mình. Anh ấy cho chị thời hạn 100 ngày. Với bản thân chị, ngay khi ask for thời gian 1 mình là khi tình cảm trong chị đã hết. Nhưng tính chị vòng vo, chưa dám trực tiếp nói ra câu chia tay. Thời hạn của chị sắp hết rồi. Dĩ nhiên, không có chuyện chị quay lại. Nhưng...chị chưa biết phải nói thế nào để vẫn có thể làm bạn với ex. Không phủ nhận, anh ấy là ng nói chuyện hợp với chị nhất. Nên vẫn muốn cả hai là bạn thân của nhau. Chị...chị lại sợ anh ý khẽ run lên và mắt đỏ hoe...Chị, chị sợ đối diện với sự yếu mềm đó...Thôi kệ...
    PS: Có phải giờ này Oree của chị đang cong mông lên ôn thi không? Hình như em còn 3 ngày :D. Cố lên nhá. Good luck :-*
  8. happychocolate

    happychocolate Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/02/2002
    Bài viết:
    1.327
    Đã được thích:
    0
    Liệu tự mình cảm giác thiết tha với điều j đó thôi, có đủ ko? Khi mà ng ta chẳng còn thiết tha, khi mà tất cả nh người xung quanh muốn mình lãng quên, khi mà chính bản thân còn tự hỏi liệu đúng hay ko khi cứ cố thiết tha 1 mình?
    Ép bản thân tránh đi, ép bản thân quên đi. Chỉ là để không nhìn thấy, nghe thấy, nhưng càg khiến muốn thấy muốn nghe hơn. Đã tưởng mình sắp xếp xong lòng mình, gói nhẹ lòng để đứng vững ngày đối diện với ng ta, mà sao lòng vẫn ko yên bình được? Con tim vẫn loạn nhịp, mắt vẫn dõi nhìn? Thèm lắm, 1 cái chạm tay... Người ấy dạo này thật gầy... Thèm lắm, được nấu 1 món j đó cho người ấy ăn, thèm lắm có thể đưa người ấy lang thang mọi ngả đường HN để hít hà bao thứ....
    Nhưng biết là chạm tay rồi mình sẽ khó thể buông như đang cố. Đôi lúc ước j ng ta chẳng tốt như thế, chẳng chăm lo cho mình như thế. Tại sao, khi mà điểm xấu duy nhất của người ta lại là chẳng còn yêu mình nữa? Tại sao vẫn lo cho mình như 1 đứa trẻ nít, lo cho từng bước trưởng thành của mình, lo cho mỗi tối về khuya, lo từng trận ho trận ốm? Ước j ng ta ko tốt, xử với mình tệ chút đi để có thể dễ dứt ra, nhưng biết nếu vậy thì đã không yêu ng ta nhiều đến thế... Khi mà gặp quá nhiều kẻ chẳng ra j...
    Biết rằng có thể không yêu, nh ng ta vẫn cần mình? liệu có nên gặp ko, liệu có thể đi bên cạnh ng ta mà giữ lòng mình ko xao động, cố quên và cố ko yêu ko? ai cũng bảo đừng gặp, hãy tránh đi, nếu ko khi ng ta có gf mới thì sẽ ra sao? nhưng con tim thì chỉ muốn lo cho người ta thôi...
    Liệu có nên thiết tha...
  9. aug17th

    aug17th Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/09/2008
    Bài viết:
    389
    Đã được thích:
    0
    Nhảm. Nhảm vật.
    ( mình mặc định là những post mình nhét chữ Nhảm vào là mình ám chỉ đến một người nhé)
    Ôi thì, đời cứ tiếp diễn như thế cũng có sao đâu. Miễn là có ít nhất 1 người đang thấy hạnh phúc. Blè.
    Ờ thì, tôi cũng vẫn xấu tính ích kỉ thế đấy. Tôi vẫn còn trẻ con còn anh người lớn rồi. Nhưng mà tôi muốn show cho anh xem cái icon này này "=))", ôi anh đang gieo rắc lại những thứ đã cũ mèm anh có biết ko?? =))
    À ừ, miễn là có người đang hạnh phúc, ít ra là có người đang hạnh phúc.
    Tôi chả ghen tị. Tôi cũng đã có những thứ ấy rồi. Blè.
    ÔI thôi, hôm qua tôi ngồi nặn não ra mà không nhớ được những cái mes tôi đã del. Thế mà tôi tưởng tôi đã học thuộc lòng cơ đấy. Hoá ra tôi cũng nông, cũng cạn. Trí óc tôi cạn. Tâm hồn tôi cũng cạn. Hết rồi.
    Ngày hôm nay hơi lạnh. Anh nhớ mặc áo ấm.
    * P/s : don''t ever.
  10. aug17th

    aug17th Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/09/2008
    Bài viết:
    389
    Đã được thích:
    0
    At last I decided to reply his mes. Unwillingly.
    I know he''s always there though I''ve been keeping him far enough. To me, his patience is the sole thing that I can see. No specific action, no sweet words, no gift no flower, only patience. He makes me learn that he won''t ever change even how harsh I''m.
    I don''t like him. And I don''t hate him. I do nothing. Just sit here, receive his text and unwillingly reply, sometimes I don''t, ironically. I haven''t got any idea abt this relationship though I don''t want it last any longer.
    Whatever. I replied his mes. Yesterday.
    Then I''ve made a guess.
    Won''t he stay?

Chia sẻ trang này