1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Chỉ để mà viết....

Chủ đề trong 'Văn học' bởi IronWill, 08/03/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. amyso

    amyso Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/11/2003
    Bài viết:
    686
    Đã được thích:
    0
    và đỏ quạch vì thiếu ngủ he he
    thực ra vẫn ngủ đều đều thức khuya dậy muộn
    vui fết
    nhảm nhí quá ke ke
    dạo này bị chết dần rồi
  2. amyso

    amyso Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/11/2003
    Bài viết:
    686
    Đã được thích:
    0

    không. không. không. mất toi hết rồi
  3. amyso

    amyso Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/11/2003
    Bài viết:
    686
    Đã được thích:
    0
    hì hì hôm nay mình chỉ vào đọc lại smt , thì lại định post vài thứ nhảm nhảm vậy cho đỡ buồn khà khà
    chiều nay mình dọn dẹp nhà.
    tự dưng nhìn thấy cái tường trống trơn. nhớ ra trong rương của mình có một cái tranh bạn mình tặng. chính tay chụp phố cổ Hội An. Hôm nào dán giấy đẹp đẽ rồi. mình sẽ treo lên đấy.
    mà dạo này bạn giận mình rồi. nhắn tin bảo muốn mình ghét bạn nhiều , ghét nhất cũng được. mình chả hiểu lắm. hay là chả muốn hiểu nhỉ !
    hôm trước mình đến Opera. lại nghe anh DiamondRain hát hò............. có đôi bài đang hay, anh ấy cứ cho nó về dòng Opera nghe kinh bỏ xừ lên được !
    có hôm dịch bài hát là : "Hình bóng em cứ lởn vởn trước mắt anh" ôiii hic hic
    nhưng có vẻ tâm huyết và yêu ca hát lắm.
    hì , kể ra yêu một đứa biết chơi guitar, nhạc nhẽo cũng thích nhỉ.
    cái đàn guitar của mình méo xệch rồi he he.
    nhớ cái hồi thi thoảng lên rock today nghe tụi nó oánh cũng vui vui cơ mà cũng chán hê hê. cái j mà chả đến hồi chán
  4. linhrock

    linhrock Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    07/02/2002
    Bài viết:
    1.278
    Đã được thích:
    0
    Viết hôm nào đây ? Xúc động quá . Bao h anh về thì anh kéo đi cafe nói chuyện nhé
  5. IronWill

    IronWill Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/02/2003
    Bài viết:
    795
    Đã được thích:
    0
    Vài lần tôi định kết thúc cái topic này, rồi lại mặc kệ cho nó lượt thượt; xét đi xét lại, cứ tự do mà mọc.
    Ko được, tôi ko thể viết dài, vì cái card trả trước chỉ còn dùng được 11p28s.
    Lại vali túi xách đi tiếp. Còn chân thì cứ bước, dù rằng những đầu ngón chân luôn muốn hướng về; vẫn nên bước!
    Tôi có thêm cây đàn vác lên máy bay, thêm một vài thứ khác; cả những gì cầm được và những gì ko thể cầm nắm được. Nhiều. Đủ. Thừa. Những khái niệm ấy chỉ là một sự trộn lẫn.
    Tạm thời thế đã, đây là cái xương; tôi sẽ viết dần và lục lọi dần. Chào nhé. I''ll see you someday
  6. em_hat_hay_lam

    em_hat_hay_lam Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/11/2003
    Bài viết:
    2.108
    Đã được thích:
    0
    Nhặt nhạnh, nỗi nhớ cũng thật kì lạ .......

    Blue.
    Everybody hurts
    When your day is long
    And the night
    And the night is your''''s alone
    When you think you''''ve had enough
    Of this life
    Hang on
    Don''''t let yourself go
    ''''Cause everybody cries
    And everybody hurts
    Sometimes
    Sometimes everything is wrong
    Now it''''s time to sing along
    When your day is night hold on
    Hold on (hold on)
    If you feel like letting go
    (Hold on)
    If you''''re sure you''''ve had too much
    Of this life
    Hang on
    ''''Cause everybody hurts
    Sometimes
    Take comfort in your friends
    And everybody hurts
    Don''''t blow your hand
    Oh-oh no
    Don''''t blow your hand
    If you feel like you''''re alone
    No, no, no, not alone
    If you''''re on your own
    In this life
    The days and nights are long
    You''''re sure you''''ve had too much
    Of this life
    To hang on
    Yeah everybody hurts
    Sometimes
    Everybody cries
    Sometimes
    Everybody hurts
    Sometimes
    Everybody hurts sometimes
    So hold on, hold on
    Hold on, hold on
    Hold on, hold on
    Hold on, hold on
    To know you''''re not alone​
    .....................
    Tôi đã nghe bài này một cách hoàn toàn ngẫu nhiên. Không có chủ tâm và cũng không nghe được rõ lời bài hát là gì. Chỉ nhìn thấy cái tên trên list là Everybody hurts - chậc lưỡi nghĩ rằng chắc lại về tình yêu , về một mối tình nào đó, về một nỗi niềm cảm thông nào đó.
    Cái đĩa đấy là của bạn tôi burn cho. Một món quà không - nhân -dịp - gì - đặc - biệt. Vui vẻ lắm. Vì trong đấy có khá nhiều bài rock mà tôi thích. Những lúc hai đứa ngồi kể lể, ngồi tán phét, hay bình luận về một bài hát nào đó. Những lúc đấy nó nhớ được tôi thích những bài gì. Và burn một đĩa chỉ có những bài đấy dành tặng tôi. Nhưng riêng bài này tôi chưa nghe bao giờ.
    Cái tai của tôi không đủ sành điệu để phân tích nhạc điệu, sáo, trống, guitar thế nào. Nhưng thường thì tôi sẽ thích ngay một bài hát nếu giai điệu nó hợp lòng mình. Sau đó sẽ tìm lời bài hát, nếu cái trình độ tiếng Anh bập boẹ của mình không đủ để ghi lại được lời.
    Lúc đấy tâm trạng tôi bình thường lắm. Nếu không muốn nói là hình như lòng mình chẳng đang vướng bận cái gì. Nghe chỉ để nghe mà thôi. Vì cái thói ấy nên tôi không biết bài hát nói về tình yêu hay nói về cái gì khác.
    Một lẽ sống. Tôi chỉ nhận ra điều ấy khi một lần lòng tôi đã ủ rũ, đã đau xót.
    Cảm giác mọi thứ xung quanh đã sụp đổ, cảm giác không còn bấu víu vào đâu được để đứng thẳng nữa. Cái niềm tin cuối cùng cũng theo đó mà chết mòn.
    Ngày trước nghe "November Rain" - đã thấy thích điên lên vì ca từ đẹp đẽ và ý nghĩa của bài hát. "Nothing last forever even the cold november rain", "someone need sometimes to be alone"... đại khái thế...hiển nhiên là không chỉ mỗi mình tôi tìm thấy mình trong lời hát ấy, nhưng mà cứ cảm giác như đang nói với chính mình.
    Hôm nay, khi tôi đã định vứt bỏ đi tất cả, thì lại bật đĩa bạn đã tặng cho tôi nghe.
    "When your day is long
    And the night
    And the night is your''''s alone
    When you think you''''ve had enough
    Of this life
    Hang on"
    Giật mình. Thực sự đã có người đang nói chuyện với tôi đấy. Phải rồi. Đã chán ngấy cuộc sống này rồi, phải không? Đã muốn bỏ đi một mình rồi, phải không?
    Nhưng mà cô ngốc ơi, đừng phạm vào điều đấy, nếu cô thương mình, dù chỉ một lần thôi, thì hãy nghe những lời tôi nói. Dù chỉ một lần thôi:
    "Don''''t let yourself go
    ''''Cause everybody cries
    And everybody hurts
    Sometimes
    Sometimes everything is wrong
    Now it''''s time to sing along
    When your day is night hold on
    Hold on (hold on)
    If you feel like letting go
    (Hold on)
    If you''''re sure you''''ve had too much
    Of this life
    Hang on
    ''''Cause everybody hurts
    Sometimes
    Take comfort in your friends
    And everybody hurts"
    Lúc ấy thực sự tôi như vỡ oà vì khóc. Tiếng nhạc réo rắt, lời ca tha thiết, dường như đang níu kéo tôi trở lại hãy là một con bé mạnh mẽ. Hãy nhìn nhận cuộc sống với con mắt đơn giản hơn. Đừng tự dày vò mình, bởi "everybody hurts".....
    đã có những lúc nói cười, đã có những lúc đứng riêng ngoài, đã có những lúc chênh vênh....nhưng rồi mọi thứ sẽ qua. Sẽ qua...
    So hold on hold on.
    To know that you are not alone.....
    ''''cause everybody hurts sometimes..........


    Can you take me higher?
    Gửi lúc 14:03, 23/03/05

  7. TheBagpiper

    TheBagpiper Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/06/2003
    Bài viết:
    447
    Đã được thích:
    0
    Phật dạy "Không nên nghe, không nên nghe!"
  8. IronWill

    IronWill Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/02/2003
    Bài viết:
    795
    Đã được thích:
    0
    Tôi ngồi cùng Joe trên chiếc ghế băng dài, bên bờ sông; gió thốc dữ dội - đến mức tôi ko thể tự châm điếu thuốc. Nơi này quá đẹp cho một buổi chiều; và tiếng chuông nhà thờ cứ lanh lảnh kêu phía sau lưng
    - Chúng ta sẽ làm gì tiếp
    - Tớ ko biết, về nhà tớ, rồi mình cùng chơi đàn
    Tôi quen Joe trong một ga chuyển giữa 2 chuyến tàu, gió cũng thốc ***g ***g, 2 đứa ngồi 2 đầu ghế đợi và kéo lại áo khoác cho đỡ lạnh. Joe mời tôi mấy viên sô-cô-la trong khi tôi vẫn đang chậm rãi cắn thanh sô-cô-la to tướng của mình. Thêm một vài câu nói, chúng ta cùng thích Jack Johnson; xịn! - chúng ta sẽ là bạn. Joe ăn chay, Joe theo một cái tôn giáo nào đó nho nhỏ bắt nguồn từ Ấn Độ, Joe chơi guitar và thích vẽ, Joe thích ăn đồ ngọt. Những khi tự nấu ăn tôi cũng ăn chay, tôi không theo tôn giáo nào, tôi chơi guitar và thích làm gốm, tôi thích ăn đồ ngọt.
    Nhìn Joe đẹp và yếu đuối, mái tóc xoăn loà xoà luôn che một bên mắt cậu - tôi thậm chí không dám nhìn vào con mắt còn lại, tôi sợ mình sẽ chết chìm trong đó - con mắt ướt, dịu dàng, hơi rụt rè và rợp hết mực. Joe hút thuốc nhiều, tôi bảo cậu hút ít thôi, đó không nên là thứ để thành thói quen. Nhà Joe ấm cúng, lộn xộn một cách đầy dễ chịu, những bức thảm dệt và những bức tranh bắt nguồn từ Ấn Độ treo rải rác. Phòng Joe vẫn còn những con thú bông để trên nóc tủ. Chúng tôi cùng chơi guitar, cùng ăn kẹo, cùng nghe nhạc. Chúng tôi chơi trò "cuộc chiến của ngón tay cái" ưa thích; đôi khi Joe ăn gian, cậu lấy cả ngón trỏ để giữ được ngón cái của tôi.
    Khi tôi kêu lạnh, Joe quay sang -có cần tớ ôm ko- . Tôi cười -thôi, tớ vẫn còn áo khoác để trên gác ấy- . Tôi biết mình đã phải suy nghĩ trước khi trả lời cậu như thế
  9. em_hat_hay_lam

    em_hat_hay_lam Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/11/2003
    Bài viết:
    2.108
    Đã được thích:
    0
    pretty good, isn''t it ?
  10. TheBagpiper

    TheBagpiper Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/06/2003
    Bài viết:
    447
    Đã được thích:
    0
    Hmm? Quack guk?

Chia sẻ trang này