1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Chỉ huy xe tăng Đức trong chiến tranh thế giới thứ 2 (phần tiếp theo)

Chủ đề trong 'Kỹ thuật quân sự nước ngoài' bởi ngthi96, 02/07/2013.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. ngthi96

    ngthi96 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    10/07/2008
    Bài viết:
    1.650
    Đã được thích:
    9.272
    Sorry...nó là 'mặt giáp trước' mới đúng
  2. ngthi96

    ngthi96 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    10/07/2008
    Bài viết:
    1.650
    Đã được thích:
    9.272
    Quân Anh gọi trận giao tranh này là: “trận đánh gần làng Bocage”. Trong toàn bộ quá trình đổ bộ, sư đoàn 7 thiết giáp Anh đã chịu tổn thất nặng nề nhất tại đây. Các xe của sư đoàn bộ và đại đội A xe tăng, với 27 chiếc xe tăng, đều bị mất cũng như tất cả các xe bánh hơi hay bánh xích của lữ đoàn 22 thiết giáp.

    Lữ đoàn trưởng lữ đoàn 22 thiết giáp, đại tá W R. N. Hinde đã mất hết hy vọng. Ông ta bị mất 15 sĩ quan và 176 lính. Lữ đoàn 1 thì mất chỉ huy trưởng, 3 sĩ quan và 60 lính.

    Chiến dịch Perch, do thống chế Montgomery lập kế hoạch và thực hiện, đã thất bại. Caen, mục tiêu của 1 cuộc tấn công hợp vây giờ sẽ phải bị tấn công vỗ mặt. Montgomery cố gắng tấn công để tạo ra những tiền đề cần thiết cho 1 sự đột phá. Lực lượng phòng thủ khu vực Tilly- Caen là các sư đoàn Panzer-Lehr và Hitlerjugend.

    Trong thời kỳ này Wittmann phải chiến đấu rất nhiều, anh dẫn đầu các 1 đợt tấn công, phản kích và thực hiện các nhiệm vụ trinh sát. Ngày 22 tháng 6 năm 1944, anh trở thành quân nhân Đức thứ 71 được thưởng thanh kiếm cho huân chương chữ thập hiệp sĩ. Cho đến lúc này, anh đã diệt 138 xe tăng và pháo tự hành, cùng 132 pháo chống tăng địch và trở thành chỉ huy xe tăng nhiều thành tích nhất cho tới lúc đó trong lực lượng vũ trang Đức. Wittmann đã được thăng lên cấp đại úy vì lòng dũng cảm trong khi chiến đấu với kẻ thù.


    Wittmann vẫn tiếp tục chỉ huy đại đội trong chiếc Tiger của mình. Trận đánh tiếp theo của anh là tại khu vực Falaise. Montgomery đã lệnh cho tập đoàn quân Canada số 1 tấn công thành phố. Trung tướng Simonds, chỉ huy cuộc hành quân Totalize, có trong tay 2 sư đoàn và 2 lữ đoàn thiết giáp, cùng 3 sư đoàn bộ binh.

    Quân tấn công tập trung ở phía nam Caen vào tối mồng 7 tháng 8 năm 1944. 600 chiếc xe tăng chia làm 6 cánh quân tập hợp thành mũi nhọn của cuộc tấn công. Họ được lệnh tấn công từ đông sang tây theo tuyến đường chính đi Falaise và chiếm thành phố vào trưa hôm đó. 1000 máy bay ném bom hạng nặng sẽ oanh tạc mở ra 1 hành lang rộng 10km cho xe tăng.

    Cuộc tấn công bắt đầu. Đến tối thì địch quân đã xâm nhập sâu vào tuyến phòng thủ của Đức 5km. Chống lại mối đe dọa từ sư đoàn thiết giáp 4 Canada và sư đoàn thiết giáp 1 Ba Lan chỉ có 2 chiến đoàn của sư đoàn 12 xe tăng SS, với tổng số 50 xe tăng. Tuy nhiến các xe tăng Đức đã có cách thức để đối phó.

    “Phòng ngự tại tuyến mặt trận với trung tâm là Cintheaux và dùng xe tăng hợp vây chúng”

    Chuẩn tướng SS Meyer quay sang nói với viên chỉ huy Tiger cao lớn. “Wittmann, hãy tiến lên phía bắc chiếm lấy Cintheaux và nằm ở đó. Các xe tăng Tiger của cậu sẽ bảo vệ sườn bên đó chống lại bất kỳ cuộc tấn công nào.”

    Wittmann và tiểu đoàn (lúc này anh đã lên nắm quyền chỉ huy tiểu đoàn) tiến lên phía bắc. Họ đến được Cintheaux và tiêu diệt 1 số xe tăng địch đang tấn công lính bộ binh cơ giới đang cố thủ trong đống đổ nát của ngôi làng. Sau đó những trưởng xe Tiger đã nhìn thấy tăng địch, 600 chiếc, đang tiến gần theo nhiều đợt.

    Những cỗ Tiger của Wittmann chạy tới phía sau 1 hàng rào cây dài thì chuẩn tướng Meyer tới và ra lệnh tiếp theo.

    Wittmann trèo vào xe tăng của mình. Hai đại đội tiến ra ngoài chạy về hướng bắc, với lính bộ binh cơ giới hộ tống. Pháo binh địch bắt đầu bắn vào đội hình xe tăng. Mọi người nghe giọng Wittmann trên điện đài.

    “Chạy hết tốc lực! Vượt qua!”

    Các trưởng xe thấy Wittmann vẫn dẫn đầu như thường lệ, xông thẳng vào hỏa lực địch. Chiến thuật này của anh chưa hề thất bại. Những chiếc xe tăng cùng quân bộ binh cơ giới theo sau đã đột qua màn hỏa lực kinh khủng của đối phương.

    Bổng nhiên, những lính Đức ở tuyến sau, những kẻ đã chứng kiến hành động anh dũng của Wittmann, bắt đầu la hét và chỉ tay lên trời. Bọn chúng đã đến: 1900 máy bay ném bom cùng 1800 máy bay chiến đấu (theo như những tài liệu của đồng minh sau chiến tranh)!.

    “Tiến lên!” Meyer ra lệnh.

    Máy bay oanh tạc đã thả bom của chúng lên các ngôi làng Pháp. Các ngôi làng cứ theo nhau bị hủy diệt. Thậm chí 1 số bom còn rơi xuống vị trí của quân Canada. Thiếu tướng Keller, tư lệnh sư đoàn 3 bộ binh Canada, bị thương và phải di tản. Lính của ông ta có nhiều người chết và bị thương. Tấm thảm bom đã cày xới 1 vùng rộng 10km trên miền quê nước Pháp.

    Sau đợt oanh tạc, những xe Tiger của Wittmann đánh vào sườn sư đoàn thiết giáp Ba Lan. Họ khai hỏa từ cự ly 800m. Đòn đánh của Wittmann đã chặn được làn sóng xe tăng Sherman đang tiến về Cintheaux. Trận đánh diễn ra suốt nhiều giờ. Nhiều trưởng xe Tiger báo về rằng Wittmann đã diệt được 2, rồi 3 xe tăng địch. Cuộc phản kích của quân Đức đã chấm dứt cuộc hành quân Totalize.
  3. ngthi96

    ngthi96 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    10/07/2008
    Bài viết:
    1.650
    Đã được thích:
    9.272
    f
  4. danngoc

    danngoc Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    24/08/2004
    Bài viết:
    3.760
    Đã được thích:
    1.330
    Người dịch the6mghi thêm nguyên tác các thuật ngữ quân sự để người xem dễ tra cứu. Các từ Quân đoàn, Chiến đoàn nghe lộn xộn quá,
  5. ngthi96

    ngthi96 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    10/07/2008
    Bài viết:
    1.650
    Đã được thích:
    9.272
    Có gì đâu mà lộn xộn...trong sách này
    Squad=tiểu đội
    Platoon=trung đội
    Company=đại đội
    Batalion=tiểu đoàn
    Battle group=chiến đoàn hoặc toán chiến đấu (tùy qui mô)
    Regiment=trung đoàn
    Brigade=lữ đoàn
    Division=sư đoàn
    Corp=quân đoàn
    Army=tập đoàn quân
    Army group=cụm tập đoàn quân
    Front=Phương diện quân...cứ vậy mà phang thôi
  6. ngthi96

    ngthi96 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    10/07/2008
    Bài viết:
    1.650
    Đã được thích:
    9.272
    Trời sập tối rồi mà vị chỉ huy xe tăng vẫn còn mất tích. Chuẩn tướng Meyer đã gửi những toán quân đi tìm Wittmann. Ông cật vấn tất cả những trưởng xe từng ở gần viên đại úy. Meyer nhanh chóng xâu chuỗi những việc đã xảy ra với nhau.

    Dẫn đầu những chiếc Tiger của mình, Wittmann đã xông vào nơi ác liệt nhất và giao chiến với 1 toán xe tăng Sherman tại phía đông Cintheaux. Anh đã bắn cháy 2 chiếc Sherman và bắn hỏng 1 chiếc khác khiến nó không thể chạy được. Xông vào 1 đám quân địch vượt trội về số lượng, cỗ Tiger của anh bị đạn pháo địch bắn như mưa. Cuối cùng chiếc Tiger của Wittmann bị từ 3 đến 5 chiếc Sherman quây lại. Bị bắn từ 3 hướng, cỗ Tiger đành thúc thủ.

    Lửa liếm ra từ những nắp cửa đang đóng của chiếc Tiger, không 1 ai trong tổ lái thoát ra được. Có thể họ đều đã chết do tác động của đạn pháo từ trước.

    Đó là cái chết của Michael Wittmann tại Caen vào ngày mồng 8 tháng 8 năm 1944.

    Ghi chú: Kết cục mà Michael Wittmann cùng tổ lái đã nhận là 1 chủ đề gây nhiều tranh cãi. Giả thiết thường được chấp nhận là anh đã bị tử trận khi chiến đấu với những xe tăng Sherman, những năm gần đây đã phát sinh nhiều nghi vấn.
    Giả thiết sau cho rằng trong sự kiện diễn ra ngày 8 tháng 8 năm 1944, chiếc Tiger của Wittmann đã bị pháo binh Anh hoặc rocket của những chiếc máy bay cường kích-bom Typhoon tiêu diệt. Hài cốt của Wittmann cùng các đồng đội đã được tìm thấy hè năm 1983. Hiện nay họ đã được an táng tại nghĩa trang quân sự La Cambe cùng với nhiều chiến hữu khác đã ngã xuống trong chiến cuộc Normandy năm 1944.

    Sự nghiệp quân sự

    Sinh tại Vogelthal, Pfalz thượng ngày 22/4/1914.

    Năm 1937: Gia nhập trung đoàn SS LAH

    Tháng 9/1939: Tham dự chiến dịch Ba Lan trong cương vị chỉ huy 1 xe bọc thép bánh lốp.

    Tháng 5/1940: Tham gia chiến dịch Pháp, là thành viên trong tiểu đoàn trinh sát của trung đoàn LAH.

    Tháng 4/1941: Tham gia cuộc xâm lăng Nam Tư là chỉ huy 1 cỗ pháo tự hành. Được thưởng huân chương chữ thập sắt hạng nhì vì thành tích ở đèo Klidi.

    Tháng 6/1942: Về lại sư đoàn SS LAH đóng tại Pháp.

    Tháng 11/1942: Bắt đầu được huấn luyện trên xe tắng Tiger.

    Tháng 1/1943: Cùng quân đoàn I xe tăng SS sang mặt trận phía đông, tham gia giai đoạn sau của trận Kharkov.

    Tháng 7/1943: Trận Kursk.

    Tháng 7 và 8/1943: Sư đoàn LAH chuyển sang Ý.

    Tháng 11/1943: Sư đoàn lại trở về mặt trận phía đông.

    13/1/1944: Được thưởng huân chương chữ thập hiệp sĩ.

    20/1/1944: Được thăng cấp trung úy.

    31/1/1944: Được thưởng huân chương chữ thập hiệp sĩ với chùm lá sồi.

    Mùa xuân 1944: Chuyển sang Bỉ, chỉ huy đại đội 2, tiểu đoàn xe tăng 501.

    6/6/1944: Quân đồng minh đổ bộ lên Pháp.

    13/6/1944: Một mình chặn đứng sự đột phá của thiết giáp Anh gần làng Bocage.

    22/6/1944: Được thăng cấp đại úy vì lòng dũng cảm khi chiến đấu với quân thù. Được thưởng thanh kiếm cho huân chương chữ thập hiệp sĩ. Thành tích khi đó là: tiêu diệt 138 xe tăng, 132 pháo chống tăng địch.

    8/8/1944: Tử trận tại Cintheaux.
  7. ngthi96

    ngthi96 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    10/07/2008
    Bài viết:
    1.650
    Đã được thích:
    9.272
    6

    Albert Ernst


    [​IMG]

    Diệt 8 xe tăng địch

    “Thiếu úy, đằng kia đúng là 1 địa ngục!”

    Trung sĩ Kötter, tài xế của cỗ pháo tự hành chống tăng Falke (chim ưng),của trung đội trưởng, nhận xét những lời trên khi nghe những tiếng gầm khủng khiếp của pháo binh Nga.

    Đó là vào sáng sớm ngày 19 tháng 12 năm 1943, và cuộc tấn công của quân Nga đã bước sang ngày thứ 7. Tiểu đoàn pháo tự hành chống tăng hạng nặng số 519 của lục quân đã hành quân ra tiền tuyến, với vai trò là lực lượng “chữa cháy”.

    “Sắp đến lúc rồi đó”, trung sĩ trắc thủ Herbert Colany chặc lưỡi.

    Thiếu úy Albert Ernst, chỉ huy trung đội pháo tự hành Hornisse, đại đội 1, rít 1 hơi thuốc lá. Anh đang rất hào hứng. Đây là lần đầu tiên anh đưa cỗ pháo tự hành chống tăng to lớn này tham gia chiến đấu. Khi huấn luyện thì mọi thứ đều tốt đẹp. Thật vinh dự khi được chọn loại pháo tự hành chống tăng Hornisse với khẩu pháo ‘88’ đầy uy lực.

    “Có người đến” chuẩn hạ sĩ Bretschneider hô từ cửa lán. Sau đó có 1 chiếc mô tô 3 bánh chạy tới. Bước xuống xe là đại úy Strehler, đại đội trưởng đại đội 1.

    “Ernst, sẵn sàng đi! Cậu và 3 xe dưới quyền phải xuất phát trong vòng 3 phút nữa. Đến Surash.”

    “Tất cả bọn tôi à?” Viên thiếu úy hỏi lại và được gật đầu xác nhận.

    “Các trung đội sẽ được bố trí rải ra suốt toàn bộ bề ngang khu vực quân Nga tập trung, để “bọc lót” cho lính xung kích. Có thể nói vậy, Ernst ạ”

    Viên đại úy phóng tới chỗ trung đội 2. Cái lán thấp tè của nông dân sôi động hẳn lên. Vài phút sau, 3 tổ lái đang trú trong đó đã ra xếp hàng cạnh xe của mình. Cỗ pháo tự hành chống tăng sử dụng khung gầm của xe tăng Panzer IV, với phần thân trên được gắn cố định 1 khẩu pháo 88 ly nòng dài khiến nó trông như thể là gã khổng lồ hay 1 con voi thời tiền sử.

    Thiếu úy Ernst vào vị trí, nghe trung sĩ nhất Neigl báo cáo rằng trung đội đã sẵn sàng xuất phát.

    “Xuất phát!” Anh ra lệnh.

    Động cơ cỡ lớn gầm lên và 3 cỗ pháo tự hành chống tăng tiến ra theo đội hình cái nêm tiến thẳng tới nơi có tiếng ầm ầm của trận pháo kích. Tổ lái đứng trong khoang chiến đấu, với phần nóc để trống. Albert Ernst nhìn họ trong giây lát. Họ là những con người mà anh có thể trông cậy.

    Hỏa lực pháo binh ngày càng tới gần hơn. Trước mặt họ nhữg khối đất đóng băng và đá bắn tung lên cao.

    “Tiến thẳng tới chỗ pháo đang bắn, Kötter.” Ernst ra lệnh cho lái xe. Niềm hào hứng chi phối anh lúc trước giờ đã giảm đi. Sự căng thẳng làm khuôn mặt của anh trông dài hơn.
    Mắt anh nheo lại, nhìn đăm đăm vào cái hỏa ngục đang đến gần.

    Đến gần trưa thì họ tới cái thị trấn đang nằm trong cái rốn hỏa lực của pháo binh. Lửa trong làng bốc cao. Gió đông thổi màn khói màu vàng đen về phía 3 cỗ pháo tự hành chống tăng. Xe thiếu úy tiến lên trước thám thính. Họ tới 1 sở chỉ huy tiểu đoàn.

    “Tình hình thế nào?” Ernst hỏi viên phó chỉ huy “Quân Nga sắp tới phải không ạ?”

    “Chắc vậy! Hôm qua chúng đã thăm dò tuyến phòng thủ của ta và điều chỉnh pháo. Chắc là chúng nó sắp đến rồi. Hút thuốc không?”

    Thiếu úy Ernst lấy 1 điếu thuốc lá. Sau đây, trong trận đánh, sẽ không có thời gian và anh cũng không muốn hút lúc đó. Anh rít vội điếu thuốc.

    “Chúng nó cố nhổ vị trí này cả tuần nay rồi”, viên chỉ huy phó tiếp tục, lén nhìn viên thiếu úy trong bộ quân phục màu đen của lực lượng thiết giáp. Thấy anh này đeo 2 huân chương chữ thập sắt, huy hiệu chiến thương bạc và trên cổ là 1 huân chương cao cấp của Bulgaria. Ắt hẳn thiếu úy này phải là 1 tay giỏi.

    Thiếu úy Ernst đi cùng người sĩ quan bộ binh bước vào trong sở chỉ huy. Anh được chỉ dẫn chỗ nào là nơi phục kích lý tưởng nhất và đường quay lại sau đó. Hollmann và Fressonke, trưởng xe của 2 cỗ pháo tự hành kia cũng đến cạnh anh.

    “Tình hình chiến cuộc thế nào rồi, thiếu úy!”

    “Bọn Nga đang tung những sư đoàn mới vào trận. Chúng muốn chiếm Vitebsk và nhổ những cái gai đóng cạnh tiền duyên của chúng.”

    “Bọn lợn ngoài đó kìa” Fressonke chỉ tay về hướng trận pháo kích đang hoành hành nói.

    “Chúng ta sẽ cho xe tiến đến tận dãy đồi kia, cho xe nấp dưới triền dốc.” Ernst nói. “Cuộc tấn công có thể bắt đầu ngay khi pháo chuẩn bị thôi bắn.”
  8. ngthi96

    ngthi96 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    10/07/2008
    Bài viết:
    1.650
    Đã được thích:
    9.272
    Họ lái xe đến dãy đồi, leo lên cho đến khi phần trên của xe vừa nhô ra khỏi đỉnh đồi. Xạ trường rất quang đãng với vùng đất bằng phẳng phía dưới. Các xe Hornissen bố trí cách nhau 100m. Máy xe được tắt. Tiếng nổ rền vang của đạn pháo ngày càng lớn hơn.

    Trung sĩ Georg Kötter. Mở nắp cửa của lái xe và nhìn đăm đăm vào cái địa ngục trước mắt. Ngày trong tháng 12 rất ngắn, mới đầu buổi chiều mà đã thấy chạng vạng tối.

    Đi trước là cơn bão lửa của pháo binh và đạn nổ ngày càng cao và rộng lớn hơn. Gần như là không thấy bầu trời đâu nữa.

    “Chó thật!” chuẩn hạ sĩ Sötte nói khi phải lau sạch kính ngắm đến lần thứ 10.

    “Chim ưng gọi mọi người! Sẵn sàng chưa?” thiếu úy Ernst hỏi. Các trưởng xe khác từng người 1 báo cáo đã sẵn sàng giao chiến.

    Hỏa lực pháo binh đã tăng cường độ. Đó là 1 dấu hiệu. Albert Ernst đã học được điều này từ mùa đông 1941-42, trước Maxcova và thời kỳ sau đó. Khi anh và cỗ pháo tự hành chống tăng được phối thuộc cho tiểu đoàn 3 mô tô trong sư đoàn xe tăng 3: Quân Nga sắp tấn công.

    Có vài quả đạn pháo rơi xuống gần chỗ mấy cỗ pháo tự hành chống tăng, nện xuống mặt đất đóng băng làm xung quanh rung chuyển. Sắt thép từ 1000 khẩu pháo trút xuống các vị trí quân Đức. Dưới hỏa ngục đó là những lính xung kích của sư đoàn 14 bộ binh.

    Họ buộc phải chịu đựng hỏa lực cấp tập suốt 30 phút. Đạn pháo rơi xuống dãy đồi gần hơn. Một quả pháo nổ ngay phía trước chỉ cách chiếc ‘chim ưng” chừng 30m. Những người lính hụp đầu xuống, 1 tảng đất to đập vào vỏ thép phía trước cỗ xe.

    “Bọn khốn!” Bretschneider gào lên khi 1 tảng đất đập trúng lưng anh ta.

    Tỉnh như ruồi, Colany nói. “Tự trách mình đê!” và lại chặc lưỡi.

    Đột nhiên pháo địch ngưng bắn. Ernst giơ ống nhòm lên. Ở đằng xa, chỗ ngôi làng Surash mà địch đang chiếm, anh thấy lính hồng quân xuất hiện đông nghịt, giữa chúng là những vật tối sẫm, chắc nịch…Phải, đó chính là những xe tăng T-34 và KV-1 của quân Nga.

    “Chúng nó đang đến! Sẵn sàng chiến đấu!”

    Viên đạn đầu tiên đã nằm trong buồn đạn. Trung sĩ Colany nhắm sơ về hướng quân LX đang tiến.

    “Chưa được bắn!” Viên thiếu úy ra lệnh “Không được bắn khi chưa chắc trúng. Rồi ta sẽ cho chúng nó nếm mùi!”

    Đứng trên cái bục phía sau bên trái, viên thiếu úy nhìn rõ nhất nhưng lại bị phơi ra trước hỏa lực súng máy và pháo binh. Nhìn sang 2 bên, anh thấy Diều hâu và Đại bàng đang sẵn sàng xạ kích. Trong khi đó xe tăng LX chui vào 1 khu rừng bị pháo tàn phá và mất dạng. Khi chúng hiện ra lại thì đã nằm trong tầm bắn của mấy chiếc Hornissen. Những người lính đang chờ đợi trong các cỗ pháo tự hành chống tăng có thể nghe thấy tiếng gào rú ồn ào của các xe tăng địch đang tới gần. Chúng phải mau chóng tiếp cận khu phòng thủ chủ yếu của Đức với những người lính xung kích đang ôm súng máy chờ đợi trong những hố cá nhân lạnh giá.

    Súng cối quân Nga đang giã xuống phòng tuyến Đức. Những âm thanh đanh, sắc khi đạn cối nổ cứ lặp đi lặp lại. Đạn xuyên giáp bắt đầu bắn tới xung quanh 3 cỗ pháo tự hành chống tăng, rồi những loạt đạn cối cũng giập xuống mấy quả đồi.

    Tai nghe áp chặt vào đôi tai, núm điều khiển âm lượng ở mức lớn khiên anh có thể nghe rõ tiếng nổ của đạn cối bên dưới. Thiếu úy Ernst đứng sau kính chỉ huy. Lúc này anh đã lấy điếu thuốc ra khỏi môi và ném nó xuống sàn và mắt dán chặt vào kính nhìn, những ngón chân miết sáng bóng sàn xe. Đó là một thói quen luôn theo sát anh.

    Anh bỗng hiểu rằng: Đã đến lúc!

    Xe tăng hiện ra ở cuối con đường dẫn vào rừng. 10, 15, 20 chiếc và còn nhiều hơn nữa.

    “Chim ưng gọi mọi người! Cự ly 800m!”

    Ngắm mục tiêu, kiểm tra rồi điều chỉnh ngắm.

    “Bắn!”

    Trung sĩ Colany nhấn nút khai hỏa. Viên đạn đầu tiên bay ra khỏi cái nòng dài của khẩu “88”. Sức giật làm cỗ pháo tự hành chống tăng rung chuyển. Sau nhiều tuần huấn luyện thì đây là lần đầu tiên họ bắn vào kẻ địch thật sự. Giờ họ sẽ phải chứng tỏ mình hoặc là chết.

    “Nó cháy rồi!” người lính tiếp đạn chất phác Sötte gào lên trong khi tay ôm viên đạn tiếp theo và đẩy nó vào buồng đạn. Lửa phụt ra từ chiếc T-34 bị trúng đạn. Đội hình tiến công của xe tăng địch bỗng dừng lại. Diều hâu đã khai hỏa và ngay sau đó gần như đồng thời là cú bắn đầu tiên của Đại bàng.

    Nhắm tiếp mục tiêu. Colany thực hiện 1 cách khẩn trương, chắc chắn.

    “600m, hướng 11 giờ!”

    Đã khóa mục tiêu, Bắn!
  9. ngthi96

    ngthi96 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    10/07/2008
    Bài viết:
    1.650
    Đã được thích:
    9.272
    Thêm 1 cú trúng đích nữa, lần này bắn trúng thân xe. Chiếc xe tăng bùng cháy. 3 cỗ pháo tự hành chống tăng càng bắn khẩn trương hơn. Trúng! Trúng! Trúng!

    Xe tăng địch bắn trả và bắt đầu có dấu hiệu lảng tránh muốn thoát khỏi cái địa ngục này.

    Ba cỗ pháo tự hành chống tăng với khẩu pháo nòng dài 88 ly tiếp tục giội lửa xuống đầu những xe tăng LX đang tiến công. Ngày càng thêm nhiều chiếc trúng đạn bốc cháy hay phải quay lại chạy vào rừng tìm chỗ trốn.

    Đạn pháo bất ngờ rơi xuống như mưa. Rõ ràng là pháo binh đối phương đã tìm được mục tiêu mới. Đạn pháo dập xuống gần chỗ 3 cỗ xe. Hỏa ngục ụp xuống xung quanh chúng. Lửa phụt lên khắp nơi, tiếng thép va vào thép loảng xoảng, những người bị thương gào lên. Súng cối cũng gia nhập. Những “củ khoai tây” rơi xuống cứ như mưa đá nhưng không gây thiệt hại nhiều vì mảnh đạn cối 50 ly hoặc bay qua hoặc bật ra khi va vào vỏ thép thân trên các cỗ pháo tự hành chống tăng.

    Tiếp đạn viên Rudolf Sötte lại nạp đạn. Khẩu “88” gầm lên, vỏ đạn lăn ra và rơi loảng xoảng xuống sàn xe.

    Lửa phụt ra từ chiếc xe tăng địch khi đạn dự trữ của nó phát nổ và biến nó trở thành 1 cỗ quan tài thép nóng đỏ.

    Thiếu úy Ernst không còn để ý đến gì xung quanh. Anh đang tập trung vào việc trừ khử bất cứ chiếc tăng địch nào đã tới được khu phòng thủ chủ yếu của Đức và đang cố san phẳng chiến hào đóng băng cùng các hố cá nhân.

    Trận đánh tiếp tục. Ernst ra lệnh rõ ràng, chắc chắn uốn nắn mọi do dự của lính dưới quyền. Ắt hẳn là họ sẽ chặn được đợt xung phong bằng thiết giáp này.

    Từng chiếc xe tăng địch cuối cùng nối nhau mất dạng lúc bóng tối buông xuống. Chúng để lại 8 đồng chí bị bắn cháy, hỏng. Sáu chiếc trong đó do “chim ưng” tiêu diệt, còn 2 tổ lái kia thì mỗi tổ 1 chiếc.

    Bộ binh Nga cũng bị đánh lui. Một vài toán lính địch vẫn trụ lại ở vùng đất phía trước phòng tuyến Đức, có thể chúng ở đó chờ đợt tấn công kế tiếp.

    Nhiều đám cháy kéo dài suốt đêm. Một số là những ngôi nhà ở phía trước. 2 cỗ xe tăng địch vẫn còn cháy rực. Đám khói đen dày đặc trên đầu chúng nhìn như thể bia tưởng niệm của chúng vậy.

    Quân LX tập hợp lại ở Surash. Những toán quân xung kích mới tiến lên trước. Thiếu úy Ernst lấy 1 tờ báo tiền tuyến ra và đọc cho tổ lái nghe thông cáo mới nhất của Wehrmacht (lục quân Đức quốc xã).

    “Những trận đánh dữ dội ở khu vực Nevel đã làm cho những trận đánh khác trên mặt trận phía đông lu mờ.”

    “Lạy chúa, chúng nó đánh gần Nevel à, thiếu úy?”

    “Phía bắc chỗ này, 2 tuần trước.” viên thiếu úy trả lời. “Giờ chúng nó đang muốn đánh tan cánh bắc tập đoàn quân xe tăng 3 của chúng mình.”

    “Nhưng bọn Nga chẳng gặp may lắm” Trung sĩ nhất Hollmann, người vừa đến chỗ họ xen vào. “Chúng tấn công vô vọng từ ngày 13 tháng 12. Cứ như hồi thế kỷ 19 ấy. Bọn nó chỉ có mà mau chết thôi.”

    “Tôi e rằng chúng sẽ giữ được lâu hơn đó, đây mới là khởi đầu thôi.” Viên thiếu úy nói. “Bọn Nga đang muốn lập 1 bàn đạp ở đây để tấn công vào các nước vùng Baltic. Để đạt được mục đích đó, chúng phải đánh quị cánh bắc tập đoàn quân xe tăng bọn ta.”

    “Mong rằng lính xung kích trụ được. Nếu không bọn Nga sẽ hun chúng ta ra khỏi mấy xe Hornissen này bằng vũ khí tầm gần của chúng.” Hollmann nói.

    “Thiếu tướng Flörke (tư lệnh sư đoàn, vừa được thưởng huân chương chữ thập hiệp sĩ 4 ngày trước) đang ở đây và giành phần lớn thời gian lên tận chiến hào với lính xung kích đó.” Viên thiếu úy ngắt lời.

    “Mấy tin nhảm ấy nghe nhiều lắm rồi” trung sĩ Fressonke càm ràm.

    “Hay mình nên nói về trứng chiên và khoai tây nướng đê?” Hollmann hỏi.

    “Chết tiệt!” Fressonke hét lên giận dữ. “Thiếu úy, phải cấm không cho nó nói về đồ ăn.”

    Albert Ernst cười toe toét.

    “Cậu nhớ không, Fressonke, trong quán ‘Wilden Sau’ gần Borna, khoai tây nướng, xúch xích với…”

    “Này thiếu úy, anh đang cố giết tôi đấy phỏng?” Fressonke chất vấn.

    Họ đành ăn khẩu phần nguội lạnh. Trà, được họ mang theo trong các bi đông, giờ được hâm nóng trên tấm nắp của khoang động cơ.

    Đã tới nửa đêm. Ba cỗ pháo tự hành chống tăng di chuyển tới vị trí mới trên 1 điểm cao gần chỗ lính xung kích.

    “Nếu không có các anh…thì chúng nó chỉ việc đạp lên đầu chúng tôi mà tiến thôi.” 1 hạ sĩ có râu đeo huân chương chữ thập nước Đức vàng nói.
  10. ngthi96

    ngthi96 Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    10/07/2008
    Bài viết:
    1.650
    Đã được thích:
    9.272
    “Chỉ cần canh đừng cho bọn Nga vồ được chúng tôi, còn thì cứ để bọn tôi lo hết.” Fressonke gọi với xuống.

    “Đừng nói vậy chớ!” Ernst nói và mỉm cười không hài lòng. Anh chàng này mới từ đông Đức qua là dạng đặc biệt và có thể tin cậy được.

    Lúc này đã là 0g5phút. “Anh nghe thấy không, thiếu úy?” Trung sĩ nhất Hollmann hỏi. Có cái gì di chuyển ở xa về phía đông bắc “Nghe như là xe tăng ấy”.

    Ngay sau đó họ nghe thấy những tiếng rù rì và thấy ngọn lửa nhấp nháy phụt ra từ ống xả của 1 chiếc xe tăng địch trong màn đêm.

    Thiếu úy Ernst nhìn khắp nơi chăm chú. Chúng đó! Không còn nghi ngờ gì nữa: xe tăng địch đang tiến lên! Và xa hơn về phía sau chúng là số lượng đông đảo bộ binh trong 1 đợt tiến công mới.

    “Thiếu úy ơi, đừng để thằng nào lọt qua nhé!” Một trong những lính xung kích đang lại gần mấy cỗ pháo tự hành chống tăng gọi. Anh ta nhìn Ernst, trong ánh sáng nhợt nhạt của trăng tròn, viên trung úy nhận ra 1 khuôn mặt dài trẻ trung. Đôi mắt to của anh ta đầy vẻ khẩn cầu.

    “Chúng tôi không để các cậu phải chiến đấu một mình đâu” Ernst trả lời.

    “Chú ý! Diều hâu tóm thằng bên phải còn Đại bàng là tên bên trái. Có thấy chúng không?”

    “Đã bắt được mục tiêu”, 2 trưởng xe gần như cùng báo cáo 1 lúc.

    “Đừng bắn nếu chưa chắc trúng.”

    Họ chờ đợi. Xa về phía trước khẩu Mg-42 đầu tiên đã khai hỏa. Giao tranh đã xảy ra giữa quân xung kích và bộ binh Nga. Sau đó đội hình chính của xe tăng địch dừng lại. Lửa khạc ra từ nòng pháo 76 ly của chúng.

    “Chú ý! Bắn!”

    Ba khẩu “88” xạ kích cùng lúc. Những viên đạn rít lên lao thẳng vào hướng xe địch, đâm vào lớp vỏ thép và bắn hỏng 3 chiếc xe tăng địch ngay từ phát đầu tiên. Nhưng hai chiếc trong số đó vẫn còn bắn dù không còn di chuyển được nữa.

    “Chúng nó đang đánh lên đồi nghĩa trang, thưa thiếu úy!”

    “Ta sẽ chặn chúng lại!”

    Họ khai hỏa khi chiếc T-34 đầu tiên xuất hiện gần đỉnh đồi. Những khẩu đại bác lại gầm lên, vỏ đạn loảng xoảng rơi ra, tiếng rít khi viên đạn xuyên giáp đập vào vỏ thép địch. Sau đó là 1 cú nổ ục ngay bên phải. Bùn đất đổ ụp lên đầu mấy người lính. Một tảng đất, may là mềm, đập trúng ngay mặt Sötte, người lính tiếp đạn lực lưỡng quê Leipzig. Anh này chửi thề, phun phì phì rồi lại tiếp tục công việc.

    Một T-34 lao qua 1 vùng đất trũng rồi xông thẳng trới chỗ họ. Phát đạn đầu tiên bay sượt qua tháp pháo của nó. Cái tháp pháo xoay ngang, nòng pháo dài quay ngoắt lại. Rồi 1 ánh chớp lóe lên từ họng pháo chiếc xe tăng và 2 giây sau Đại bàng bị trúng 1 cú trực xạ.

    Ernst nghe thấy tiếng của trung sĩ Fressonke qua điện đài “Thưa thiếu úy, bọn tôi đã…”rồi kết thúc bằng 1 chuỗi tiếng rên. Viên thiếu úy quay đầu nhìn. Anh nhìn thấy lính của chiếc đại bàng đang nằm trên mặt đất.

    “Bắn!” Anh hô lớn.

    Lúc này thì Colany đã bắt được mục tiêu. Viên đạn bắn trúng tháp pháo chiếc T-34, thổi bay nó ra khỏi thân xe và rơi xuống đất cách phía sau 10m.

    Diều hâu cũng đã hạ 1 chiếc T-34 khác. Cuộc đột kích của xe tăng địch đã bị bẻ gãy. Quân Nga mất thêm 6 xe tăng. Như vậy là có 14 chiếc được công nhận là thành tích của những cỗ pháo tự hành chống tăng. 8 trong số đó được tính cho thiếu úy Ernst.

    Quân xung kích cũng quét sạch bộ binh địch. Chúng bị đẩy lui 200m về gần đồi nghĩa trang.

    Lúc trung sĩ Kötter vừa mới châm điếu thuốc đầu tiên, hạ sĩ Jolassen, tiếp đạn viên của chiếc đại bàng đi đến.

    “Thưa thiếu úy, kíp lái đã được tản thương. Trung sĩ Fressonke đã chết. Nhưng tôi không về đâu, tôi muốn ở lại đây với các anh.”

    Ernst sững sờ không nói nên lời mất 1 lúc rồi mới tìm ra 1 câu.

    “Cậu bị thương chỗ nào?”

    “Khuỷu tay trái của tôi có 1 mảnh sắt, thưa thiếu úy.”

    “Với thương tích như thế cậu cần tới trạm sơ cứu ngay, Jolassen ạ. Không ở lại được đâu.”

    “Nhưng thưa thiếu úy, nó hầu như không đau. Chắc chắn vẫn chiến đấu được. Tôi không muốn về đâu, thiếu úy ơi. Xin hãy cho tôi ở lại.”

    Thiếu úy Ernst nhìn người hạ sĩ, mặt anh ta lộ vẻ rất cương quyết nhưng viên chỉ huy vẫn còn do dự.

Chia sẻ trang này