1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Chỉ là ảo mộng, để rồi sáng mai ra...

Chủ đề trong 'Làm quen - rút ngắn khoảng cách' bởi lysgarden, 29/06/2004.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. sieuchanhhadong

    sieuchanhhadong Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    23/10/2004
    Bài viết:
    6.768
    Đã được thích:
    0
    ... Ảo mộng .......
  2. If_you_believe

    If_you_believe Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/11/2006
    Bài viết:
    120
    Đã được thích:
    0
    Lòng người lạ lùng, lòng hay mong nhớ những điều hư không, để rồi một ngày một ngày nhớ thương hoá thành mênh mông.
  3. hoa_xuong_rong_81

    hoa_xuong_rong_81 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/10/2004
    Bài viết:
    1.395
    Đã được thích:
    0
    Muốn mọi thứ là thực. Chứ không phải là thực thực hư hư. Ôi chao, không muốn mọi thứ tan biến tẹo nào.
  4. cundc

    cundc Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/03/2004
    Bài viết:
    4.595
    Đã được thích:
    0
    Sáng nay buồn cười nhờ!
    Khi mụ gọi vào sáng sớm, ta thật bất ngờ. Chắc là đúng cái kiểu mụ bất ngờ khi thấy ta gọi nhỉ? Ta tự hỏi tại sao không phải là số của ai khác mà lại là mụ. Đôi khi có thể gọi đó là "điểm báo" hay là sự nhắc nhở của số phận phải không?
    Khi ta check lại phần dial call, thì dãy số dài dằng dặc đó bắt đầu bằng 10 số của mụ. Ta không hiểu tại sao nó có thể tự động quay số gọi vào máy mụ được. Mụ có biết tên mụ trong máy của ta là gì không? Là F177 Lys. Không hiểu sao mà cái cell của ta nó lại chọn đúng mụ để đánh thức vào sáng sớm nhỉ?
    Chắc là từ giờ trở đi ta sẽ bỏ cái chế độ tự khóa bàn phím, để thỉnh thoảng cái cell tự quay số và gọi đi. Và ta biết số phận nhắc ta nhớ đến ai vào mỗi buổi sáng đẹp trời.
    Sáng nay trời Saigon nắng đẹp và mát mẻ lắm. Ta đang ngồi ở khu outdoor của Hỷ và gõ những dòng này cho mụ, ở topic này chứ không phải bất cứ chỗ nào khác.
    Vừa mới check blog thấy bị mụ "tát"... tag ý mà. Tối nay ta sẽ viết tag cho mụ vừa lòng nhé.
    Hôm nay nghe giọng mụ ttrong cell chợt nhận ra là chưa bao giờ ta và em yêu Witch khen giọng mụ hay. Không phải là thảo mai nữa, mà thực sự rất hay đấy, mẹ vợ của con trai ta ạ!
    Nice day, em iu!
  5. lysgarden

    lysgarden Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/05/2004
    Bài viết:
    1.408
    Đã được thích:
    0
    Ừ, lúc 8:25 sáng, F177 Cun calling.
    Một sự ngạc nhiên thú vị, nghĩ không hiểu có chuyện gì mà nó lại gọi điện cho mình(mà lại không sợ bị mắng vì "dám" gọi vào sáng sớm).
    Vẫn theo thói quen, nào thì tắt máy đi, nào thì gọi lại, nghe giọng thân quen: Có chuyện gì thế mụ?
    Con bé suýt lăn ra ngất, cứ như chuyện đùa ý mụ nhỉ? Hí hí, nhờ thế mà ta dậy sớm vào ngày thứ 2.
    Nhờ thế mà ta yêu đời, hát là lá la vào sáng thứ 2
    Nhờ thế mà em yêu Witch nhắn qua YM với ta về 1 vụ trong box vào lúc gần 9g sáng thứ 2
    Một tuần thật vui và tươi đẹp nhé các em yêu...

  6. witch141v

    witch141v Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/06/2002
    Bài viết:
    5.882
    Đã được thích:
    0
    Hề........hề. ..... còn anh thì fá luật, k tát ai cả, nhưng khi nào rảnh hơn sẽ ngồi gõ cái thất ngôn đó
  7. p3t3rpan

    p3t3rpan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/04/2007
    Bài viết:
    504
    Đã được thích:
    0
    Thực ra em cũng ko hiểu hết
    <------sống đơn giản,ít tâm sự
  8. con_vit_bau_chet_duoi

    con_vit_bau_chet_duoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/10/2004
    Bài viết:
    66
    Đã được thích:
    0
    Phút chạnh lòng anh chỉ là ảnh ảo
  9. lysgarden

    lysgarden Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/05/2004
    Bài viết:
    1.408
    Đã được thích:
    0
    Tớ chưa đọc "Ruồi Trâu" Lys ạ. Ngày trước tớ nghĩ là tớ có quyển đó ở nhà, chỉ lúc nào rỗi là đọc.
    Nhưng hôm trước tìm mãi không thấy. Có thể là tớ không có thật, cũng có thể là tớ bị mất, nhưng cái chính là dạo này tớ rỗi mà chả có gì đọc. Nhiều lúc đi vào cái chỗ phải mang quyển sách đi theo, vậy mà tìm mãi chả thấy quyển nào.
    Dọn nhà, sách truyện của tớ "được" mang hết về quê. Tớ về, tìm "Ruồi Trâu", và thấy GIAMILIA.
    Với tớ Lys giỏi lắm. Lys không phải là người sống theo cách sống của tớ - Lys ở một thế giới sống khác, nhưng có rất nhiều thứ Lys biết mà tớ ko biết.
    Trong Giamilia, tớ thích nhất "Cây phong non trùm khăn đỏ". Bạn Lys dạo này không còn thích lá phong thì phải, nhưng tớ vẫn còn. Tớ đã được nhìn thấy 1 cây phong lá non xanh mướt - rồi một thời gian sau nó chuyển sang màu đỏ. Màu đỏ thẫm. Tớ nghĩ là tớ còn một chiếc lá ở một nơi nào đấy. Tớ chắc chắn thế, nhưng tớ chẳng muốn tìm.
    Tớ đọc truyện xong hay quên lắm. Cầm quyển truyện mà không còn nhớ nhiều về nội dung của nó lắm. Thế có lẽ cũng hay, vì sẽ được đọc lại, sẽ lại thấy truyện hay thêm một lần nữa. Về "Cây phong non", tớ thậm chí còn quên mất có một cây phong tên là Axen, chỉ nhớ là một câu chuyện buồn, một tình yêu, một số sai lầm, và một nỗi nuối tiếc.
    Ai giới thiệu cho tớ "Thiếu nữ đánh cờ vây" nhỉ? Hình như người khác. Truyện đấy cũng buồn. Nhưng mà khá ấn tượng. Còn một truyện gì mà tớ coi là tương tự nữa. Sao tự nhiên không nhớ ra được. Nhớ rồi. Nhưng quyển đó tớ chưa tìm thấy tiếng Việt. Tớ đọc một quyển tóm tắt, thấy hay. Mãi về sau mua được một quyển tiếng Anh, định một lúc nào đó bỏ thời gian đọc, nhưng giờ thì không còn cầm nữa. Quyển đấy nhiều đoạn tương tự như "Thiếu nữ đánh cờ vây", nhưng vui hơn. Cái tớ nhớ nhất trong truyện là 1 lời hứa. Cái thứ 2 tớ nhớ là "Casa Nostra" - từ tiếng Ý thứ 2 mà tớ biết.
    Hôm nay tớ mang máy về để tối nói chuyện với 1 người bạn, nhưng internet lại ko có, thế là ngồi viết blog :)
    Năm thứ 2 (hay 3, chẳng nhớ nữa), 1 thầy giáo dạy tớ cho tớ mượn một quyển truyện - thầy ấy bảo anh nào đọc xong sẽ không bao giờ lấy vợ. Tớ không rõ ý là "không bao giờ còn muốn lấy vợ" hay "không bao giờ lấy được vợ". Cũng chả hiểu sao bao nhiêu người muốn mượn mà thầy ấy chỉ đưa cho một mình tớ. Truyện này hay, nhưng chẳng vui lắm. Không đọc thì hơn.
    Một ai đấy bảo - "Chờ đợi tình yêu giống như chờ đợi xe bus". Tớ đi xe bus nhiều rồi. 4,5 năm đại học, rồi đi làm - bao nhiêu chuyến bus, bao nhiêu lần chờ bus, nhưng có vẻ vẫn chưa ngộ ra được điều gì.
    Ave''s blog
  10. callalys

    callalys Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/07/2005
    Bài viết:
    398
    Đã được thích:
    0
    Hôm nay
    Khi ta ho khù khụ
    Khi ta ngạt mũi, mỗi lần nhỏ mũi đều thấy buốt đau
    Khi ta nằm một mình
    Khi ta muốn khóc
    Sẽ có một người đưa ta một cái khăn giấy để cản bớt cơn rát cổ
    Sẽ có một người nựng nịu ta nhỏ mũi xong sẽ được thưởng kẹo
    Sẽ có một người nắm tay bên ta
    Sẽ có một người chọc cười, và không để ta nghĩ đến cái chuyện vớ vẫn nhất trên đời là khóc ấy
    Trong mơ...
    Đôi khi...
    Tôi có thể đội mưa đi gặp đám bạn bè lâu không gặp mà quên mất một người bạn thân đang cần mình. Nếu bạn đang trong tình hình nguy ngập thì tôi có thể... Nếu nguy ngập, thậm chí bạn ấy đã không còn có cơ hội để gặp tôi nữa.
    Tôi có thể gây bất ngờ cho một người xa lạ chứ không hề quan tâm đến cảm xúc của những người thường xuyên bên tôi. Người ấy không cần một ngày nọ đi về và bắt gặp tôi dưới cửa với nụ cười. Đó là trò xa xỉ.
    Tôi có thể phân phát lòng tốt cho những người xa lạ, ví dụ như trả lời các post thắc mắc trên mạng mà không nghĩ rằng người bạn của tôi cũng cần một lòng tốt bất ngờ tương tự như thế. Tốt mà không nghĩ là "tôi đã cho cậu nhiều như vậy rồi còn gì, cậu đòi hỏi nhiều quá".
    Tôi có thể bỏ qua những lỗi lầm của người ngoài, nhưng lại không thể lơ đi những việc vặt vãnh mà người thân bên tôi trót làm sai. Có lẽ cậu cần cố gắng hơn nữa đấy, tôi luôn khắt khe với cậu hơn mà. Nhưng vì sao nhỉ?
    Tôi có thể hưởng những dịu dàng mà người bạn ấy mang lại mà không nghĩ rằng đấy là hạnh phúc của mình. Cho đến khi tôi gặp toàn những người ngu ngốc và không có trái tim, hoặc vài kẻ lợi dụng, lúc ý tôi sẽ nghĩ lại.
    Nghĩ lại ư? Nhưng muộn rồi...

Chia sẻ trang này