1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Chỉ là ảo mộng, để rồi sáng mai ra...

Chủ đề trong 'Làm quen - rút ngắn khoảng cách' bởi lysgarden, 29/06/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. cundc

    cundc Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/03/2004
    Bài viết:
    4.595
    Đã được thích:
    0
    Nỗi vui rớt xuống trước thềm
    Tìm vui tìm mãi mà đêm mất rồi
    Trách chi lời nói đầu môi
    Qua đêm rồi lại nắng nôi cháy tình
    .....................................
    Đêm mơ cuộc tình lay lắt chốn thiên thai mãi không không để gió mây đưa tới kẻ ngu ngơ đợi chờ quên ranh giới ngày đêm thẫn thờ.................
    ..............
    ......................
    .........
    ...............
  2. hoa_xuong_rong_81

    hoa_xuong_rong_81 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/10/2004
    Bài viết:
    1.395
    Đã được thích:
    0
    Điều huyền bí
    Em muốn sống với những lời nói thật
    Bởi hết yêu người ta dễ nuốt lời
    Em muốn yêu mà không hề nóng vội
    Kỷ niệm nhiều ta sẽ hiểu nhau hơn !

    Nếu tất cả chỉ để rồi lãng quên
    Thì tình yêu đâu quan trọng thật - dối
    Và người ta đâu dễ gì từ chối
    Nhận lời rồi cũng chỉ để...vu vơ.

    Nếu tất cả chỉ là một giấc mơ
    Thì tình yêu là canh giờ thứ nhất
    Nói lời yêu sau buổi đầu gặp mặt
    Phút xao lòng là lúc giấc mơ tan.

    Em mong rằng anh chẳng biết dối gian
    Dù vẫn tin vào những lời anh nói
    Lẽ nào em lại đang tâm từ chối
    Một tình yêu sau thời khắc ban đầu?!

    Và tình yêu - không ai hiểu hết đâu
    Có những thứ vượt ra ngoài chân lý
    Bởi tình yêu mang những điều huyền bí
    Chỉ yêu rồi ta mới hiểu được thôi !
  3. hoa_xuong_rong_81

    hoa_xuong_rong_81 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/10/2004
    Bài viết:
    1.395
    Đã được thích:
    0
    Điều huyền bí
    Em muốn sống với những lời nói thật
    Bởi hết yêu người ta dễ nuốt lời
    Em muốn yêu mà không hề nóng vội
    Kỷ niệm nhiều ta sẽ hiểu nhau hơn !

    Nếu tất cả chỉ để rồi lãng quên
    Thì tình yêu đâu quan trọng thật - dối
    Và người ta đâu dễ gì từ chối
    Nhận lời rồi cũng chỉ để...vu vơ.

    Nếu tất cả chỉ là một giấc mơ
    Thì tình yêu là canh giờ thứ nhất
    Nói lời yêu sau buổi đầu gặp mặt
    Phút xao lòng là lúc giấc mơ tan.

    Em mong rằng anh chẳng biết dối gian
    Dù vẫn tin vào những lời anh nói
    Lẽ nào em lại đang tâm từ chối
    Một tình yêu sau thời khắc ban đầu?!

    Và tình yêu - không ai hiểu hết đâu
    Có những thứ vượt ra ngoài chân lý
    Bởi tình yêu mang những điều huyền bí
    Chỉ yêu rồi ta mới hiểu được thôi !
  4. cundc

    cundc Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/03/2004
    Bài viết:
    4.595
    Đã được thích:
    0
    LÔ GICH
    Hồ Thuỷ Giang
    Hồi trẻ, tôi học giỏi, đẹp trai, lại có tài đàn nhạc nên lúc nào cũng sẵn tới cả tiểu đội các cô gái quấn quýt bên cạnh. Tôi chẳng dại gì mà không "hoa lá cành". Ngoài 20 tuổi tôi đã "nổi tiếng" khắp thị xã.
    Mẹ tôi lo lắng, thường treo tấm gương của bố tôi để răn bảo:
    - Anh nên học tập ngay bố anh đấy. Bố anh thuở trẻ chỉ yêu có mình mẹ và cho đến bây giờ vẫn không hề tơ vương đến một người đàn bà nào khác, dù bố anh đẹp trai và có quyền chức.
    Tất nhiên, tôi vô cùng cảm phục bố tôi và cũng không nỡ để ngoài tai lời khuyên của mẹ.
    Tôi lấy vợ, đẻ con, lòng chôn dần những cuộc tình đầy hấp dẫn bên tấm gương sáng bố tôi.
    Bỗng dưng - tôi nói bỗng dưng không hiểu có lô gích không - nhưng quả là từ dạo về hưu bố tôi bỗng dưng đổi thay tất cả. Ông sà vào đi thực tế các quán bia đèn mờ, mon men đến điều nghiên các sạp nhảy, gần đây còn "kết nghĩa anh em" với một cô chiêu đãi viên, bất chấp mọi lời can ngăn và những giọt nước mắt cay đắng của mẹ tôi.
    Nheo cặp mắt đã đục hơi sương, mẹ thiểu não bảo tôi:
    - Mẹ lo lắm! Không phải là lo cho bố anh mà lo cho anh. Lo cho các cháu. Bố anh ngày trước nghiêm chỉnh, đứng đắn như vậy mà bây giờ... Hồi trẻ, tính khí anh vốn đã bừa bãi... đến lúc về già không hiểu sẽ còn đến đâu...
    Tôi cầm tay mẹ, cố đùa cho mẹ vui:
    - Không có gì đáng sợ đâu mẹ ơi. Con và bố cùng đọc một cuốn sách. Có điều, con thì đọc từ trang đầu tới trang cuối, còn bố thì đọc lộn ngược từ trang cuối trở về trang đầu. Chuyện đời, xin mẹ cứ yên tâm./.
  5. cundc

    cundc Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/03/2004
    Bài viết:
    4.595
    Đã được thích:
    0
    LÔ GICH
    Hồ Thuỷ Giang
    Hồi trẻ, tôi học giỏi, đẹp trai, lại có tài đàn nhạc nên lúc nào cũng sẵn tới cả tiểu đội các cô gái quấn quýt bên cạnh. Tôi chẳng dại gì mà không "hoa lá cành". Ngoài 20 tuổi tôi đã "nổi tiếng" khắp thị xã.
    Mẹ tôi lo lắng, thường treo tấm gương của bố tôi để răn bảo:
    - Anh nên học tập ngay bố anh đấy. Bố anh thuở trẻ chỉ yêu có mình mẹ và cho đến bây giờ vẫn không hề tơ vương đến một người đàn bà nào khác, dù bố anh đẹp trai và có quyền chức.
    Tất nhiên, tôi vô cùng cảm phục bố tôi và cũng không nỡ để ngoài tai lời khuyên của mẹ.
    Tôi lấy vợ, đẻ con, lòng chôn dần những cuộc tình đầy hấp dẫn bên tấm gương sáng bố tôi.
    Bỗng dưng - tôi nói bỗng dưng không hiểu có lô gích không - nhưng quả là từ dạo về hưu bố tôi bỗng dưng đổi thay tất cả. Ông sà vào đi thực tế các quán bia đèn mờ, mon men đến điều nghiên các sạp nhảy, gần đây còn "kết nghĩa anh em" với một cô chiêu đãi viên, bất chấp mọi lời can ngăn và những giọt nước mắt cay đắng của mẹ tôi.
    Nheo cặp mắt đã đục hơi sương, mẹ thiểu não bảo tôi:
    - Mẹ lo lắm! Không phải là lo cho bố anh mà lo cho anh. Lo cho các cháu. Bố anh ngày trước nghiêm chỉnh, đứng đắn như vậy mà bây giờ... Hồi trẻ, tính khí anh vốn đã bừa bãi... đến lúc về già không hiểu sẽ còn đến đâu...
    Tôi cầm tay mẹ, cố đùa cho mẹ vui:
    - Không có gì đáng sợ đâu mẹ ơi. Con và bố cùng đọc một cuốn sách. Có điều, con thì đọc từ trang đầu tới trang cuối, còn bố thì đọc lộn ngược từ trang cuối trở về trang đầu. Chuyện đời, xin mẹ cứ yên tâm./.
  6. historian

    historian Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/04/2004
    Bài viết:
    301
    Đã được thích:
    0
    Em dắt ta đi giữa hai bờ Hy vọng và Tuyệt vọng. Ta cứ dật dờ trôi mà chẳng biết dạt vào đâu.................
    Ngơ ngác rơi,
    Giọt nước mắt không rõ buồn vui
    Chân chậm lại trên đường,
    Không rõ về trốn nào.
    Tung tăng thanh xuân ngược xuôi
    Phiêu diêu, phiêu diêu mộng trôi
    Mặt trời, vầng trăng, ngôi sao mắt ướt, ngực núi căng phồng
    Dòng sông duỗi chân vào bao la..............
    (Nguyễn Trọng Tạo)
  7. historian

    historian Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/04/2004
    Bài viết:
    301
    Đã được thích:
    0
    Em dắt ta đi giữa hai bờ Hy vọng và Tuyệt vọng. Ta cứ dật dờ trôi mà chẳng biết dạt vào đâu.................
    Ngơ ngác rơi,
    Giọt nước mắt không rõ buồn vui
    Chân chậm lại trên đường,
    Không rõ về trốn nào.
    Tung tăng thanh xuân ngược xuôi
    Phiêu diêu, phiêu diêu mộng trôi
    Mặt trời, vầng trăng, ngôi sao mắt ướt, ngực núi căng phồng
    Dòng sông duỗi chân vào bao la..............
    (Nguyễn Trọng Tạo)
  8. cundc

    cundc Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/03/2004
    Bài viết:
    4.595
    Đã được thích:
    0
    Chúc em ngủ ngon
    Có một chiều chợt mỏi mi em khép
    Giấc chìm về buông mái tóc gục nghiêng
    Êm đềm ơi sẽ có bàn tay ai
    Nhẹ đỡ tóc tựa đôi vai âu yếm
    Em sẽ ngủ muôn đời không tỉnh dậy
    Cho bốn mùa hoà làm một bình yên./.
    ( Tặng 2 mụ bạn nhân một ngày ta ngủ gật trước PC 2 lần )
  9. cundc

    cundc Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/03/2004
    Bài viết:
    4.595
    Đã được thích:
    0
    Chúc em ngủ ngon
    Có một chiều chợt mỏi mi em khép
    Giấc chìm về buông mái tóc gục nghiêng
    Êm đềm ơi sẽ có bàn tay ai
    Nhẹ đỡ tóc tựa đôi vai âu yếm
    Em sẽ ngủ muôn đời không tỉnh dậy
    Cho bốn mùa hoà làm một bình yên./.
    ( Tặng 2 mụ bạn nhân một ngày ta ngủ gật trước PC 2 lần )
  10. lysgarden

    lysgarden Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/05/2004
    Bài viết:
    1.408
    Đã được thích:
    0
    Hà Nội ôm trọn nỗi nhớ và em...
    17 ngày xa nhau rồi anh ạ...
    Nắng bây giờ sao mà gay gắt quá
    Mưa bây giờ tự nhiên cũng buồn hơn
    Dỗi hờn ơi, thương quá những dỗi hờn
    Giá được ở gần, anh thơm vào má bé
    Gió đưa tới anh, tiếng bé khe khẽ:
    "Hư chưa kìa, người ta đã gật đâu?"

    ]

Chia sẻ trang này