1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Chỉ là một con người và một số phận

Chủ đề trong 'Văn học' bởi Tequila, 07/06/2002.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. Yasunari

    Yasunari Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    31/03/2002
    Bài viết:
    895
    Đã được thích:
    0
    Thế nào thế bác Nofear ? Uống mảnh à ?
    [r2]
    -*-*-*-*-*-*-*-
    Bầy quạ bay qua
    Làng xưa
    Đông giá .
  2. No-fear

    No-fear Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    30/11/2001
    Bài viết:
    2.120
    Đã được thích:
    0
    Ậy. Bác yasunari lại hiểu nhầm tớ rồi.
    Tớ thấy cái topic này hay hay mà chẳng ai uống mừng nó nên tớ đành phải uống một phát để lôi nó từ trang 2 lên thôi mừ.
    Dù sao cũng cạch với cậu phát nhỉ.
    Everythings is nothing !
  3. Yasunari

    Yasunari Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    31/03/2002
    Bài viết:
    895
    Đã được thích:
    0
    Cạch !
    -*-*-*-*-*-*-*-
    Bầy quạ bay qua
    Làng xưa
    Đông giá .
  4. No-fear

    No-fear Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    30/11/2001
    Bài viết:
    2.120
    Đã được thích:
    0
    Chao ôi!
    Tiếng cạch sao nghe lạnh lùng và kỹ thuật vậy?
    Nghe không ra tiếng chúc mừng.
    Everythings is nothing !
  5. primerose

    primerose Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    24/01/2002
    Bài viết:
    132
    Đã được thích:
    0
    Gấu ngủ đông
  6. primerose

    primerose Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    24/01/2002
    Bài viết:
    132
    Đã được thích:
    0
    You don??Tt choose your country. You don??Tt choose your Mother. They are given to you. You don??Tt choose your century. It??Ts given to you. Everything is decided elsewhere.
    Gấu ngủ đông
  7. codet

    codet Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    29/03/2002
    Bài viết:
    1.130
    Đã được thích:
    0
    Thấy cái này tiêu đề là số phậnmột con người ....thôi thì mạn phép chui vào đây dù hình như lạcđề chăng?
    Có một người sống ở ngõ chợ Văn Chương, Khâm Thiên , gầy gò , cao ngẳng, vừa đi vừa nhìn trời , nhìn đất. Hai tay anh luôn thủ thế như chuẩn bị đánh nhau với ai đó , Miệng luôn lẩm bẩm. Đó là nhà thơ , hoạ sĩ Đoàn Việt Bắc với tập thơ đã bị lãng quên :Lá trung quân., đoạt giải thưởng hoạ sĩ thiết kế phim Hồi chuông màu da cam(Tiệp ,80).
    Hãy nghe anh đọc giọng thơ oằn oại thê thảm bài thơ của chính mình :
    Chén rượu giao thừa anh uống mình anh
    Rượu không uống buông tay rơi vỡ chén
    Trời và đất bỗng bùng bùng lửa bé
    Màu máu hồng loang đổ cả chiều xuân
    Nhà thơ đang thưởng thức cái cô đơn kì lạ của 1 người bị bỏ rơi ở một góc trời .Bỗng anh ngưóc nhìn lên trần nhà , ngón tay trỏ theo hướng nhìn
    -Thi hào nguyễn Du đang nói chuyện thơ với toàn dân vũ trụ .
    Anh nghiêng người nghe ngóng . Cố nghe cho được cái âm thanh kì diệu , giọng thơ của ND chăng?
    Anh ngân lên:
    Xưa sao phong gấm lụa là
    Giờ sao tan tác như hoa giữa đuờng
    -
    Nguyễn Du đi mất rồi ...Chú ý , nhà thơ ĐVBắc đang nói chuyện thơ với toàn dân vũ trụ
    _Các nhà thơ lớn chết hết rồi còn ai nữa đâu mà nói.
    HỒi trước, trên mảnh đất này là một ngôi nhà đầy bụi rác , đen ngòm . không điện , tranh vẽ xong vứt bừa bãi ,bây giờ anh đã có nhà mới xinh xẵn do anh ruột giúp dỡ[i
    Đôi môi đỏ,má màu hồng ngọc
    Mùa thu ơi xin chớ ngủ quên[/i]
    codet

Chia sẻ trang này