1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Chỉ một lần yêu - Julieellis

Chủ đề trong 'Tác phẩm Văn học' bởi Gamai81, 04/04/2008.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. Gamai81

    Gamai81 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    14/11/2005
    Bài viết:
    900
    Đã được thích:
    0

    Jeff dù sao cũng hơi trầm lặng, trong khiđó thì Maura huyên thuyên đủ thứ chuyện.
    - Ôi! Tôi đã tin rằng sắp sửa làm hàng xóm của Katherine Cornell hay Ethel Barrymore (1) - Maura tự giễu mình. - Sau khi tốt nghiệp đại học tôi làm thư kí cho hãng Wool Worth và nhận nhảy điệu Clacket tại Irving Dance Studio ở Albany. Rồi sau đó tôi hướng về "Thành phố lớn". Tôi nghĩ rằng mình có thể thành công, nhưng tôi đã không biết cách xử sự cho đúng. Tôi đã làm việc một thời gian, kiếm tiền để xống và dành dụm. Đìêu đó giống như tìm một vai diễn trong một vở kịch. Nhưng tôi đã làm hỏng tất cả mọi sự. Sau đó, khi cha của Jeff chết và chị anh ấy không thích trang trại, chúng tôi cưới nhau và đến đây ở. Bà Stone rất ghét tôi. -Maura chặc lừỡi.
    - Thậm chí bà ấy chưa bao giờ gặp chúng tôi. - Jeff chêm vào. -Những tiếng đồn lan rộng từ bà ta, là cừu của chúng tôi không bao giờ được cho ăn trước bảy giờ.
    - Chúng nó biết chờ đợi. - Maura nhún vai hài hước. - Sau cùng, chúng sẽ đi đâu?
    - Đến quầy bán thịt. - Jeff nói và Katie co rúm người lại.
    - Thực tế tôi đã trở thành người ăn chay từ khi chúng tôi đến đây, - Maura giãi bày. - Làm sao mà tôi có thể ăn thịt lợn khi mà hàng ngày tôi gần gũi với chúng. Tôi đã khóc cả tiếng đồng hồ khi Jeff giết chết con gà đầu tiên của gia đình. Tôi vẫn nhớ khi chúng còn như một quả bóng lông nhỏ.
    Bên những tách cà phê và những lát bánh mì nóng phết bơ, họ chuỵên trò về New York với nõi luyến tiếc quá khứ. Maura và Jeff sống ở gần Greenwich Village hơn alf Lower East Side nhưng họ có chung kỷ niệm về nhưũng bữa picníc trong Công viên Trung tâm, những buổi đi dạo ở Coney Island, thỉnh thoảng xem kịch ở Broadway từ những chỗ ngồi rẻ tiền mãi trên tận ban công thứ hai.
    - Jeff là một nhà văn. - Maura nói với niềm kiêu hãnh. - Một nhà văn giỏi. Tôi bảo anh ấy không nhất thiết phải ở New York mới viết ra tiểu thuyết. Anh có thể viết ở Texas. Và tôi không thể chịu được cảnh sống trong căn nhà mục nát ở phố 22, chung buồng tắm với các bà già dở hơi. Sau đó thì cha Jeff chết và anh thừa kế trang trại này. Việc dọn đến đây thật có ý nghĩa đối với chúng tôi. Đó không phải là một cuộc sống dễ dàng. Đôi khi chúng tôi cũng muốn trở về New York, nhưng ý nghĩ đó kéo dài không lâu. Ở trang trại, chúng tôi làm chủ lấy mình. Không ai ra lệnh cho chúng tôi phải làm gì. Chúng tôi có chỗ để ở và kiếm đủ ăn.
    - Gia đình tôi ở trang trại này trong suốt bốn thế hệ, - Jeff hồi tưởng. - Không ai trong số họ có thể hỉêu nổi tại sao tôi lại đi khỏi đây để sống ở thành phố New York.
    - Các chị Jeff đã lấy chồng và đi khỏi đây, - Maura nói. - Hiện giờ cả hai đều đang sống ở Los Angeles.
    - Ông tôi có năm người con trai làm việc ở trang trại. - Jeff nói. - Đó là phương sách đúng đắn. Không cần phải trả lương cho công nhân hàng tuần. Cha tôi có hai chị tôi và tôi, và không một ai trong chúng tôi thích nghề làm nông. Nhưng anh biết đấy, trong những năm ở New York, đã nhiều lần tôi muốn quay về nhà. Song vì bướng bỉnh, tôi không thừa nhận đìêu đó với cha tôi. Tôi không thể tự mình thừ nhận là đã mắc sai lầm.Tuy nhiên, người chắc cũng vui lòng nếu cuối cùng tôi đã ở đây.

    Harry phót lờ những lời đùa cợt nhẹ nhàng của họ về sự trẻ trung của vợ chồnganh. Maura hai mươi mốt tuổi, Jeff hai mươi hai.Họ tự coi mình chín chắn hơn nhiều so với Harry và Katie.
    - Chúng tôi không phải là những đứa trẻ. Người ta trưởng thành nhanh chóng khi sống một mình trong thế giớí và lao mình vào công việc. Tôi mười tám tuổi, - Harry nói một cách dữ tợn - còn Katie mười sáu.
    Khi Maura và Jeff đi khỏi, Katie biết rằng nàng và Harry đã gặp những ngưòi bạn thật sự ở Texas. Những người Texas rất thân thiện - nàng thừa nhận - nhưng họ đều là những kẻ ngoài cuộc, thậm chí kể cả Jeff đã sinh ra ở đây. Nàng đứngở cổng, tay nắm tay Harry, nhìn họ phóng xe đi. Nàng cảm thấy mình giàu có hơn vì đã quen biếtvới vợ chồng Waren.
  2. CuZin

    CuZin Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/06/2006
    Bài viết:
    1.422
    Đã được thích:
    0
    đợi bạn post tiếp
  3. Gamai81

    Gamai81 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    14/11/2005
    Bài viết:
    900
    Đã được thích:
    0

    Sorry cả nhà. Đợt vừa rồi bận bịu wa, ko post được bài nào cả. Giờ mình xin tiếp tục đây.
  4. Gamai81

    Gamai81 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    14/11/2005
    Bài viết:
    900
    Đã được thích:
    0
    CHƯƠNG BỐN​
    Hai ngày sau lần gặp đầu tiên, Katie & Harry vui mừng thấy vợ chồng Warren lái chiếc xe Ford rẽ vào nhà họ. Hai người cùng vội chạy ra đón khách.
    - Tôi đã làm món bánh trứng - Maurra nói khi vừa chui ra khỏi xe, miệng cười hớn hở. - Tôi đoán chắc là các bạn có sẵn cà phê.
    - Món bánh trứng là sở trường của Maurra trong nghệ thuật làm bánh. - Jeff trêu chọc. - Hầu như lúc nào cũng bánh trứng ngô, bánh pudding ngô....
    - Ngô sẽ nuôi sống chúng ta dài dài khi trong nhà hết tiền. - Maura bảo Katie. - Tôi sẽ dạy chị.
    - Chúng tôi sẽ ăn ngô rang suốt mùa đông. - Harry nói, vui sướng vì sự hiện diện của vợ chồng Warren.
    - Thậm chí bạn có thể dùng ngô làm nhiên liệu khi hết than. - Jeff bảo anh.
    - Hôm nay anh chị vào thành phố ah? - Harry hỏi vi thấy họ đến từ hướng ấy.
    _ Ừ bọn mình cần mua mấy thứ ở cửa hàng thức ăn gia súc.
    Hai người ngồi cạnh bàn ăn trong khi Katie & Maura chuẩn bị bánh và cà phê. Đột nhiên Jeff tỏ vẻ lo lắng.
    - Tôi vừa nói chuyện với một vài người ở đằng kia. Tôi nghe đảng 3K )Ku-Klux-Klan, một tổ chức thù địch với những người da đen & nguời không cùng tôn giáo, hình thành ở các bang miền Nam nước Mỹ sau cuộc nội chiến) khoe khoang rằng hiện nay họ đã có khoảngmười nghìn đảng viên ở Dallas. Đó là băng số 66, băng lớn nhất ở Texas.
    Katie há hốc miệng vì cú đòn bất ngờ này. Tất nhiên nàng có biết về đảng 3K. Nàng đã đọc về họ trong các tờ New York Tribune & Heral. Nhưng bọn họ dường như rất xa lạ với cuộc sống của nàng. Bây giờ nàng lại nghe Jeff nói về mười ba nghìn đảng viên ở ngay đây, tựa như đều là hàng xóm của nàng vậy.
    - Tôi không thích nghe về họ. - Maura cu mặt. - Họ không ưa cả người công giáo lẫn người Do Thái. Đó là chưa kể đến người da đen mà họ coi là không đội trời chung.
    - Họ cũng chư làm gì hơn mấy việc tuần hành và gây ồn ĩ. - Jeff nói một cách thận trọng. Nhưng Katie đã thấy cái liếc khó chịu giữa anh ta và Harry.
    - Jeff, anh hãy nhô đầu ra khỏi cát đi. - Maura gắt gỏng. -Năm ngoái ông thị trưởng Aldredge, người tuyên bố chống lại 3K đã bị thất bại trong cuộc tuyển cử, cùng với tất cả ê kíp ứng cử của mình. Ông ta thất bại vì đã tuyên bố rằng nên giải quyết 3K ở Dallas. Ông kêu gọi cả Dallas chống lại 3K. Bây giờ, hầu như các công sở của Dallas & cả Texas nữa, đều do người của đảng 3K điều hành hoặc do những người có liên hệ với 3K nắm giữ.
    - Trong một thành phố có phần tư triệu dân thì họ cũng chẳng có ý nghĩa gì. Họ đang bị chống lại bởi liên minh công dân Dallas, Hội luật gia Texas. - Jeff cười nụ - Liệu anh có tin rằng chín mươi phần trăm buôn rượu lậu ở Dallas là đảng viên 3K.
    - Họ đang thao túng thành phố này. - Maura vẫn phản ứng. - Thậm chí nhiều giáo sĩ đạo tin lành cũng tán thành đảng 3K. Họ xem nó như là kẻ thù của "Mối hiểm hoaj Thiên chúa giáo Lã Mã"
    - Maura thôi đùng diễn thuyết nữa, Jeff gắt:
    Sau khi Maura và Jeff đi khỏi, Katie cố gắng một cách vô vọng, gạt bỏ câu chuyện về 3K ra khỏi đầu có. "Vào đêm lễ Tạ ơn Chúa năm 1915 - Maura kể - đảng 3K đã tàn lụi từ cuối thể kỷ tái thiết mìên Nam, lại hồi phục lại ở Núi Đá gần Alanta bang Geogia" Katie hiểu rằng 3K không chỉ là mối đe doạ đối với các vùng miền Nam mà còn là mối hiểm hoạ của cả nước.
    Giấc ngủ đêm ấy của Katie bị ám ảnh bởi hình ảnh rùng rợn của nhừng người đàn ông mặc áo choàng có mũ màu trắng. Trong vài ngày tiếp sau đó, câu chuyện của Maura về 3K vẫn lởn vởn trong trí óc nàng. Nàng nhớ lại những câu chuyện khủng khiếp về nạn tàn sát người Do Thái ở Nga hồi đầu thể kỷ trước mà mẹ nàng kể lại. Chính nạn dịch đó đã đẩy ông bà nàng trôi dạt đến nước Mỹ.
    Katie & harry rất vui mừng khi Jeff đưa ra lời khuyên về những vấn đề nảy sinh hàng ngày ở trang trại. Jeff tỏ ra khéo léo trong nghề nông ngay từ thời thơ ấu. Anh đọc tất cả các bài báo về nông nghiệp có trong tay và bây giờ anh truyền lại những thông tin đó cho họ. Katie và Harry không thể chịu đựng lâu hơn nữa tình trạng thiếu hiểu biết của mình.
    - Đừng vội. Chúng tôi đã làm nghề này trong suốt bốn thế hệ rồi. - Jeff an ủi khi Katie tự mắng mình về việc đã tin rằng họ có thể thu hoạch ngô vào cuối mùa hè, sau đó gieo lúa mì mùa đông để thu hoạch ào mùa xuâb. - Đó cũng là dịp để các bạn tích luỹ kinh nghiệm.
    Tôi ko muốn đợi đến lúc các cháu chắt tôi bảo tôi phải làm gì? Katie thờ dài: -Tại sao chúng ta phải trồng cây rồi lại chặt ra và đem vùi xuống đất.
    Bởi vì chúng ta có trách nhiệm bảo vệ môi trường, nuôi dưỡng đất đai- Jeff nói. - Hàng năm, chúng ta mất đi một lượng nhỏ đất mầu trên mặt. Khi lấp cây cối vào đất, chúng ta đã bồi bổ nó.
    Rồi câu chuyện chuyển sang chiếc ô tô Jeff hưa với Harry sẽ giúp anh làm chiếc xe hoạt động trở lại.
    - Chủ nhật mời anh chị đến chỗ chúng tôi ăn bữa tối. - Maura mời.
    Là một tín đồ Thiên chúa giáo sao nhãng, Maura nói một cách mơ hồ về việc đi nhà thờ vào buổi sáng, jeff giễu cợt.
    Maura, em nói thế nhưng em có đi đâu.
    Jeff thì tự coi mình là vô thần.
    Trong bữa ăn tối chủ nhật. Katie và Harry sừng sốt khi nghe Jeff thông báo về cuộc tập hợp sắp tới của đảng 3K ở Dallas.
    - Họ dự tính có khoảng từ hai trăm đến hai trăm năm mươi nghìn đảng viên 3K sẽ đến thành phố vào thứ tư. Họ từ khắp miền Nam đến. Đó sẽ là cuộc tụ họp lớn nhất xưa nay mà đảng 3K có được ở cửa phía Nam đất nước.
    - Chúng ta đến Dallas xem đi, - Maura nói, ánh mắt lộ vẻ bướng bỉnh. - Đây là một người công giáo Ailen muốn nhổ vào mặt bọn chúng.
    - Chúng ta sẽ đi, - Jeff đồng ý và cười gằn, - nhưng sẽ không nhổ. Còn hai bạn thế nào? - Anh quay snag Katie & Harry. - Đi cùng chúng tôi chứ?
    - Vâng. - Katie đồng ý ngay trước con mắt ngạc nhiên của Harry. - Tôi biết đây là lúc phải tránh xa nó. Nhưng tôi cũng muốn thấy loại người nào tham gia vào 3K.
    - Có thể họ sẽ ẩn sau những chiếc mặt nạ. -Maura báo trước.
    - Khi có, khi không. - Jeff phản bác. - Họ sẽ cảm thấy an toàn và thắng lợi. Dallas là thành phố do 3K kiểm soát.
    - Còn hai người. -Jeff đưa mắt từ Maura sang Harry - Hai người phải giữ mồm giữ miệng. Tôi không muốn thấy cảnh Kate và tôi phải bảo lãnh cho hai người ra khỏi nhà tù.
    Sáng thứ tư, bốn người đến Dallas trên chiếc xe của vợ chồng Jeff Warren.
    Hàng nghìn đảng viên 3K đã tràn ngập đường phố. Thủ lĩnh quyền uy của đảng 3K đã tới nơi từ đêm hôm trước. Từ lúc bình minh, các thành viên khác lũ lượt đổ về.
    Katie bám chặt vào tay Harry khi họ đi xuyên qua những đám đông. Một vài người đàn ông đội mũ trùm đầu và mặc áo choàng, những người khác mặc thường phục. Họ lúc nhúc trong các quán ăn, các hành lang, khách sạn & các cửa hiệu.
    - Tôi căm ghét lòng yêu nước giả tạo. - Maura rít lên. - Hãy nhìn những chiếc khuy nhỏ, màu đỏ. Một trăm phần trăm Mỹ kìa. Chúng là những kẻ phản bộivới tất cả những gì mà đất nước này đang bảo vệ.
    - Trông họ như thể sắp đi dự buổi trình diễn quần áo. Katie nói với sự ghê tởm khi nhìn những chiếc áo choàng cầu kỳ màu vàng, đỏ hay tím mà một số người khoác lên mình.
    Trang phục càng cầu kì thì địa vị trong đảng 3K càng cao. - Jeff giải thích
    - Anh nghĩ thế nào, Jeff? - Harry hổi - Có nhiều đảng viên 3K ở đây như họ đãn trông đợ ko?
    - Hary, họ có ở khắp mọi nơi - Maura nói ngay.
    _ Ít hơn con số một phần tư triệu mà họ đã khoe khoang nhiều - Jeff mắt long lănh, - có thể đây là lúc thoái trào.


    Được gamai81 sửa chữa / chuyển vào 01:43 ngày 01/06/2008
  5. zzzyyy

    zzzyyy Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/04/2006
    Bài viết:
    16
    Đã được thích:
    0
    bạn ơi pót tiếp đi.

Chia sẻ trang này