1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Chị và em

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi meonhithe_dentrang, 06/07/2007.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. meonhithe_dentrang

    meonhithe_dentrang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/01/2005
    Bài viết:
    38
    Đã được thích:
    0
    Cảm ơn những bạn đã đọc và chia sẻ. Mình thực sự cảm động vì có những người muốn lắng nghe nỗi đau này.
    ***
    H gọi điện lúc tối. Muốn đi dạo lòng vòng. Giọng trầm. Đã hình dung ra khuôn mặt khi có giọng nói ấy.
    Nhưng vẫn từ chối.
    --
    Buổi chiều cả nhóm vừa gặp nhau. Lại có cơn giông lớn. H qua đúng lúc trời đổ mưa. Mưa lớn, trời đen, vần vũ mây. Không đi được.
    Mình trở lại văn phòng.
    Cũng trong một cơn mưa, H đã đứng đây, ôm mình. Nhẹ nhàng cúi xuống tóc. Gỡ tay ra, H nài. "Một chút thôi". Tự nhiên đau đớn, và yên lặng. Mềm lòng.
    Như bao lần muốn gạt ra nhưng không nổi.
    Yên lặng cảm nhận môi trên tóc. Trên cổ. Trên vai.
    Rùng mình.
    Rung cảm.
    Sợ.
    Không đành lòng để H đứng một mình. Nhưng sợ đối diện với H một mình trong căn phòng trống.
    Yên lặng. Lúng túng.
    --
    Trời tạnh.
    Những người bạn cười. Đã quen với sự xuất hiện cùng lúc. Một ai đó lấp lửng tò mò. "Vừa đi đâu, sao đến muộn thế?"
    Ai đó thăm dò. "H chu đáo nhỉ."
    Ai đó vô tư kể chuyện, sáng H vừa qua nhà.
    Buồn.
    Có những cô gái nghĩ đến H. Mình biết.
    Và còn biết, H có những mối quan hệ riêng.
    Nhưng cũng biết, H đang vá víu lòng.
    Một nỗ lực khổ sở để gạt mình khỏi óc.
    Giá mà H làm được điều đó.
    Nhưng H không làm được. Không từ bỏ được.
    --
    H lại nhắn tin. "Anh đến nhà em rồi. Ra một chút đi."
    Bỗng thấy giận. Bực mình. H như con ngựa bướng bỉnh. Không nghe lời.
    Lạnh lùng trả lời. "Về đi. Chị không ra đâu." Tắt máy. Và lại thấy thắt lòng.
    Buồn.
    Thương.
    Xót xa.
    Lại bật máy. Và lo lắng. Nhưng biết là ko đủ can đảm để gọi lại cho H, để cho H nghe giọng nói lo lắng này.
    Đóng một vai tàn nhẫn ư? Khó quá. Nhưng chưa hết vở. Vở kịch không biết bao giờ kết thúc.
    Điện thoại lại báo.
    "Anh xin lỗi. Em ngủ đi."
    Được meonhithe_dentrang sửa chữa / chuyển vào 00:14 ngày 13/07/2007
  2. bagiadanhda

    bagiadanhda Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/09/2006
    Bài viết:
    2.090
    Đã được thích:
    1
    Cảm ơn câu chuyện của bạn, đọc xong mình ngộ ra và thấy đc rất nhiêu điều mình đã bỏ qua nó, chắc rồi mọi suy nghĩ và .... của mính sẽ khác.
  3. numieu

    numieu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/05/2006
    Bài viết:
    701
    Đã được thích:
    0
    Vừa vote cho bạn yêu. Nm nghĩ câu chuyện của bạn có 1 cái gì đó tình người lắm, thật lòng lắm. Tình yêu mà H dành cho bạn quả thật lớn lao và tuyệt vời hơn tất cả các tình yêu đơn thuần khác ( ví như tình yêu gắn liền với ******** chẳng hạn). Tình yêu H dành cho bạn rất lý tưởng đấy, có 1 chút đam mê, 1 chút dại khờ và 1 chút lãng mạn. Nếu bạn chỉ hơn H 2 hay 3 tuổi thôi sao bạn không đến với H. Chỉ sợ bạn hơn H nhiều quá thì sẽ ko hay cho hp sau này. Trong câu chuyện bạn vẫn chưa nói rõ về tuổi tác. Đọc câu chuyện của bạn chỉ mong 2 bạn được hp bên nhau. Mình thấy ngưỡng mộ lắm tình yêu của H dành cho bạn, thật trong sáng và đắm say.
  4. davidius

    davidius Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/07/2007
    Bài viết:
    11
    Đã được thích:
    0
    Đọc rồi, thấy sự việc có vẻ phức tạp hơn những sự việc mình thường phải giải quyết, tốt nhất là trở lại trạng thái ban đầu, trạng thái trước khi đọc bài này. Đơn giản hoá mọi vấn đề! Thần kinh mình đúng là không chịu nổi sự phức tạp, và thường gọi những sự phức tạp là củ chuối.
  5. oke_vn

    oke_vn Thành viên rất tích cực Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    14/06/2006
    Bài viết:
    745
    Đã được thích:
    129
    Tâm trạng của 2 người đã từng là "chị em". Rồi cùng với thời gian, em yêu luôn chị. Tình yêu ko đơn thuần 1 người đàn ông và 1 người đàn bà, hình như đâu đó còn có cả sự thần tượng đối với người "chị"., Còn "chị" thì ko thể thiếu em do đã quá quen sự có mặt và quan tâm chăm sóc của "em", xúc động trước tình cảm của "chú em" nhưng cảm giác bất lực vì không thể đáp lại. "chị" có thể để "em" âu yếm và hôn "chị" thật nồng nàn vì "chị" thương "em", nhưng cảm giác đó nơi "chị" gần giống như người mẹ xúc động khi cho con bú.Vì chị ko tìm được cảm giác "yêu". Không có chữ yêu thì sẽ ko đủ bản lĩnh đương đầu với dư luận
    ~~~> khoảng cách cực lớn, ko phải bây giờ mà có lẽ là tương lai, khoảng cách đó sẽ càng lớn khi người ta càng cố níu kéo nó lại gần.
    Dũng cảm lên, cô bạn !
  6. numieu

    numieu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/05/2006
    Bài viết:
    701
    Đã được thích:
    0
    Oke VN nói hay lắm. Nm thấy bạn nói đúng nhất về tình cảm và tâm sự của người trong cuộc. Mình cũng hiểu như vậy nhưng ko thể diễn tả bằng lời như bạn được. Cheer vì những điều tốt đẹp luôn ở quanh ta !
  7. meonhithe_dentrang

    meonhithe_dentrang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/01/2005
    Bài viết:
    38
    Đã được thích:
    0
    Mình thật lòng cảm ơn các bạn đã lắng nghe câu chuyện của mình. OkVN nói thật đúng, và mình biết cần phải dũng cảm hơn trong câu chuyện này. Đó, có lẽ là sự dũng cảm dứt bỏ, phải ko? :)
  8. trojan041083

    trojan041083 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/05/2007
    Bài viết:
    139
    Đã được thích:
    1
    Ranh giới!
    Người ngoài nhìn vào tưởng là ko có gì! Cứ yêu nhau đi, chị chỉ hơn em một, hai tuổi thôi ý mà, các cụ chả bảo rằng "gái hơn 2..."
    Nhưng chỉ có 2 chị em, 2 người ở trong cuộc là hiểu rõ nhất...ranh rới đó thật khó vượt qua biết bao nhiêu! Nhiều lúc tưởng rằng đã vượt qua rồi...nhưng thực tế là quá khó khăn!
  9. oke_vn

    oke_vn Thành viên rất tích cực Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    14/06/2006
    Bài viết:
    745
    Đã được thích:
    129
    Có rất nhiều người đang vây quanh bạn, 1 người nào đó cho bạn cảm giác yên tâm khi ở bên. Cho bạn cảm giác che trở khi ở trong vòng tay...Bạn quá yếu đuối và mong manh
  10. meonhithe_dentrang

    meonhithe_dentrang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/01/2005
    Bài viết:
    38
    Đã được thích:
    0
    ?oChị không thể tiếp tục thế này được nữa!?
    Khó nhọc thốt lên câu này, khi cảm thấy tim mình đau thắt lại. Trong vòng ôm của H.
    Càng ngày, càng thấy bất an hơn.
    Khi H nồng nàn hơn.
    Và mình ngây dại hơn.
    --
    Chỉ biết khóc. Từ lặng lẽ nghiêng đầu mà khóc. Gục vào vai H mà khóc. Ôm choàng lấy H và khóc.
    H chết sững, ôm mình thật chặt. ?oAnh làm khổ em rồi.?
    Phải, H chỉ luôn muốn mình vui.
    Những mỗi lúc lại càng thấy bế tắc.
    Gạt H ra.
    ?oĐừng gặp nhau nữa.?
    ?oChị ko chịu nổi.?
    --
    H ôm chặt hơn. Thì thầm, an ủi. ?oMọi chuyện sẽ qua thôi mà.?
    ?oĐừng khóc. Rồi em sẽ vui thôi. Anh ko muốn em buồn.?
    Cả chặng đường im lặng.
    Trĩu nặng.
    H vòng tay, kéo hai tay quàng qua eo. Chẳng phản ứng.
    Ôm chặt H, dựa vào vai H. Vùi mặt vào gáy H. Chủ động.
    H nắm trọn bàn tay mình. Dịu dàng. Thương yêu.
    --
    ?oLên nhà đi.? H nâng khuôn mặt mình. Nhìn chăm chú.
    ?oKhông được khóc nhé.?
    H mỉm cười.
    ?oĐừng nghĩ ngợi.?
    Bước đi. Chân như mộng du. Đầu như mơ, như say.
    Biết. Sẽ không có tiếng bước chân theo. Không có cái ôm từ sau. Không có cái hít sâu trên tóc.
    Biết.
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này