1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Chỉ viết khi ta buồn

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi EmgaiHaNoi, 23/02/2004.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. EmgaiHaNoi

    EmgaiHaNoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/09/2003
    Bài viết:
    318
    Đã được thích:
    0

    Giờ mới thấy lòng mình chẳng giản đơn
    Hạnh phúc đến tận nơi mà còn chối bỏ
    Vì đắn đo, vì sợ tình mong manh như gió
    Để người quay gót rồi lòng lại nổi bão giông
    Vẫn biết rằng anh có những nhớ mong
    Chỉ bởi một chiều mưa anh xa Hà Nội
    Nhưng cũng đủ làm lòng em bối rối
    Rồi lại tự nhủ mình anh chỉ bốc đồng thôi
    Cả chiều ấy là chiều mưa rơi
    Anh ở nơi xa chờ xe về Hà Nội
    Điện thoại liên hồi nhớ em không chịu nổi
    Lạnh vô cùng thèm quá một vòng tay
    Em thương người sống mũi cay cay
    Ở lại đi cần chi về vội vã
    Giây phút ấy lòng anh nồng nàn quá
    Mà sao em không mở lòng nói một tiếng thương yêu
    Anh về Hà Nội trong một chiều
    Em trốn chạy lòng vòng qua các phố
    Đứng cả trước căn nhà anh ở
    Điện thoại liên hồi, em đang ở nơi đâu?
    Em cứ tự làm cho mình đớn đau
    Mà đó là điều làm cho anh chán ngán
    Anh thất vọng em lấy ai bầu bạn?
    Em không làm điều ngốc nghếch nữa đâu
    Trong lòng em có những nỗi đau
    Có cả bao điều đừng bắt em phải nói
    Hãy để cho trái tim em thầm gọi
    Em thích được yêu theo cách của riêng mình.
    Vẫn biết tình em như cơn lũ, uổng phí phù sa một kiếp người........
  2. EmgaiHaNoi

    EmgaiHaNoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/09/2003
    Bài viết:
    318
    Đã được thích:
    0
    Tôi đã được lặng thinh
    Trong nỗi đau,nỗi đau buồn về một điều rất cũ
    Điện thoại ngừng reo,chẳng còn tin nhắn nhủ
    Biết tôi rất buồn nhưng người cũng lặng thinh
    Chỉ còn mình tôi nhìn lại riêng mình
    Ôm nỗi buồn cả đêm bên bàn phím
    Mọi nỗi đau dường như tắt lịm
    Tôi thả hồn mình vào những áng văn chương
    Thương yêu nhiều mà chẳng dám yêu thương
    Bởi niềm tin mong manh đã mất
    Và anh đến dẫu có là rất thật
    Em cũng cần một khoảng lặng suy tư
    Anh ào ào như một cơn mưa
    Không cho em thời gian trăn trở
    Cánh cửa trái tim lâu rồi không mở
    Nên ngập ngừng khi đóng khi không
    Tình thương muôn đời em vẫn ngóng trông
    Và em biết lúc nào anh cũng đúng
    Anh muốn gọi phần khao khát sống
    Trong trái tim u buồn, đầy rấy những suy tư
    Xa anh rồi em mới thấy hình như
    Em tha thiết được yêu đời quá
    Trái tim có mạch ngầm rất lạ
    Cần yêu đời để không phải xa anh
    Vẫn biết tình em như cơn lũ, uổng phí phù sa một kiếp người........
  3. EmgaiHaNoi

    EmgaiHaNoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/09/2003
    Bài viết:
    318
    Đã được thích:
    0
    Tự dưng bỗng thấy hơi buồn
    Thôi thì... kệ cánh chuồn chuồn nó bay
    Lời yêu rơi lọt kẽ tay
    Sợi duyên đành đứt, tình bay phương nào
    Nào đâu cái phút làm cao
    Nào đâu năn nỉ "thôi nào hát đi"
    Nào đâu những tiếng thầm thì
    Giờ xa nhung nhớ chi gì nữa em
    Phố phường giăng mắc ánh đèn
    Đường xa giăng mắc nỗi niềm thẳm sâu
    Dẫu là chẳng được bền lâu
    Nhưng lòng ấp ủ nguyện cầu niềm mong
    Bão lòng hun hút trong lòng
    Bình yên em muốn để trong mắt huyền
    Dẫu rằng phận chẳng nên duyên
    Cũng dành riêng tặng nét mềm vần thơ
    Ngày qua tháng lại hững hờ
    Bình yên em gửi vào thơ tặng người
    Vẫn biết tình em như cơn lũ, uổng phí phù sa một kiếp người........
  4. EmgaiHaNoi

    EmgaiHaNoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/09/2003
    Bài viết:
    318
    Đã được thích:
    0
    Sao lại là hoa loa kèn?
    Sao không phải là loài hoa khác?
    Em không biết nhưng lòng em sẽ hát
    Cho đến khi nào mệt mỏI khúc tình si
    Ngày qua đi
    Dường như em đã biết yêu nhiều hơn trước
    Yêu cả những điều mình không đến được
    Yêu cả những khoảnh khắc buồn dẫu đã qua đi.
    Yêu cả những giây phút chia ly
    Biết sống cùng nỗi đau dẫu có là vĩnh viễn
    Biết nâng niu những điều thương mến
    Hạnh phúc chẳng bao giờ là viên mãn đúng không anh?
    Sao lại phải là anh?
    Sao không phảI là người khác?
    Em rất biết và em sẽ hát
    Riêng mãi tặng ngườI câu hát tình si
    Vẫn biết tình em như cơn lũ, uổng phí phù sa một kiếp người........
  5. EmgaiHaNoi

    EmgaiHaNoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/09/2003
    Bài viết:
    318
    Đã được thích:
    0
    Không có anh sao em thấy bình yên
    Bình yên quá, thấy lòng thanh thản quá
    Em vẫn yêu nhưng lòng không vội vã
    Thích yêu thầm một hình bóng xa xôi
    Nhà anh, nhà em cũng ở Hà Nội thôi
    Nhưng chắc hẳn cả đời không tới
    Bình yên quá bởi không đưa tay với
    Bởi em đang cần yêu lại chính bản thân
    Ngọn lửa đam mê nhen nhóm đã bao lần
    Em cứ chờ một người nào đó tới
    Gõ cửa trái tim, thì thầm tiếng gọi
    Thắp lên nào,yêu cuộc sống đi em
    Rồi những ngọn lửa hồng mới nhen
    Chưa kịp cháy đã vội vàng vụt tắt
    Sau dằn vặt, khổ đau, thắc mắc
    Bỗng thấy cuộc đời chẳng có phép mầu đâu
    Cần phải biết chấp nhận nỗi đau
    Cần biết yêu một niềm yêu mãi mãi
    Yêu cuộc đời mưa dầm nắng dãi
    Yêu cả bao người đang có ở xung quanh
    Hạnh phúc sẽ là rất mong manh
    Nếu chỉ yêu đương,nhớ nhung, hờn giận
    Dẫu tình có thét gào như sóng cuộn
    Cũng chỉ đau hoài một nỗi hư vô
    Yêu đâu chỉ là viết những vần thơ
    Yêu đâu chỉ hát dăm bài hát
    Yêu đâu chỉ chơi vài ba bản nhạc
    Đâu chỉ là thủ thỉ sẻ chia
    Yêu còn là lớn lao hơn thế kia
    Là biết yêu mình và yêu cuộc sống
    Biết say mê, đắm chìm trong lao động
    Dành riêng đêm dài vẫn trăn trờ về anh
    Vẫn tiếc hoài những ngày tháng rất xanh
    Một chút gì đã khiến mình xa cách?
    Thầm trách em, trách anh và trách
    tơ mắc ngang trời mà duyên chẳng mắc sang
    Đêm đêm buồn vẫn mở nhạc Phú Quang
    Một ngày mới lại bước chân ra phố
    Lòng không buồn vì lòng không để ngỏ
    Không chờ ai đến vá lại đam mê
    Chỉ chờ bình yên sẽ quay trở về
    Hoặc những gì em chưa nghĩ tới
    Bình yên với em giờ sẽ là ngày mới
    Ngày nối ngày yêu cuộc sống của riêng em
    Vẫn biết tình em như cơn lũ, uổng phí phù sa một kiếp người........
  6. EmgaiHaNoi

    EmgaiHaNoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/09/2003
    Bài viết:
    318
    Đã được thích:
    0

    Trong những cơn tự ái điên cuồng
    Em vẫn thường xé tan kỷ niệm
    Qua đớn đau không buồn hoài niệm
    Lấy nỗi đau này chắp vá nỗi đau kia
    Anh đến với em rồi mình lại chia lìa
    Nhưng anh mang đến những điều rất khác
    Hoặc đã đến lúc em nhận ra mình lệch lạc
    Khi ngày qua ngày bỗng chỉ thấy buồn hơn
    Hoặc có thể em quá cô đơn
    Hoặc giả tim em lúc nào cũng nóng
    Trong trái tim nếu một ngày vắng bóng
    một con người, lại cảm thấy trống không
    Hoặc em sống không thể thiếu nhớ mong
    Không thể thiếu một người làm điểm tựa
    Anh đã đến, đã muốn làm chỗ dựa
    Rồi dạy em bài chập chững biết đi
    Xa anh,chẳng còn lại chút gì
    Tưởng chỉ còn những gầm gào tự ái
    Trong phút đớn đau em nhìn nhận lại
    Chuyện chúng mình chưa một phút gọi là yêu
    Có chăng cũng chỉ là buổi chiều
    Trong đơn côi, những tâm hồn rung động
    Và những lời thương yêu trong gió lộng
    Lại thì thầm nên mưa cuốn ướt trôi
    Chuyện của chúng mình dẫu chỉ là thế thôi
    Nhưng em vẫn muốn giữ riêng mình mãi mãi
    Và mình em,cùng thời gian mê mải
    Bên việc làm và những nỗi đam mê
    Giữa những lo toan cuộc sống bộn bề
    Vẫn dành riêng góc thơ nho nhỏ
    Gửi vào cây, vào hoa, vào gió
    Thử hỏi lòng mình thế có phải là yêu?
    Không có gió cây cũng chẳng liêu xiêu
    Không nghĩ về anh em không làm thơ nữa
    Có ai đâu, đành thắp riêng ngọn lửa
    Như anh cắm hoa loa kèn: hoặc có, hoặc không.
    Vẫn biết tình em như cơn lũ, uổng phí phù sa một kiếp người........
  7. EmgaiHaNoi

    EmgaiHaNoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/09/2003
    Bài viết:
    318
    Đã được thích:
    0

    Đơn giản thôi nhấc ống nghe điện thoại
    Hỏi thăm nhau vài câu chuyện vô thường
    Đơn giản thôi nhắn vài dòng ngắn ngủi
    Để không nằm im, úp mặt trên giường
    Đơn giản thôi đi vòng vèo vài phố
    Đứng trước ngôi nhà có một giàn hoa
    Đơn giản thôi, nào đâu xa quá
    Để ngồi đây cho mắt ướt nhoà
    Đơn giản thôi, mình gần nhau thế
    Mà xa vô chừng như chưa lúc nào quen
    Chuyện chúng mình mong manh như thể
    Giọt mưa mùa rơi cho mắt lệ hoen
    Chiều cuối tuần mưa giăng giăng mắc
    Đêm cuối tuần gió bắc buồn hiu
    Con mèo nhà anh có bỏ đi đâu mất?
    Em vẫn úp gối một mình,đơn chiếc, buồn thiu
    Nhạc vẫn mở ru em dìu dịu
    Như buổi đầu mình mới quen nhau
    Ngày ra phố, ồn ào, bận bịu
    Đêm một mình ôm ấp niềm đau...
    Vẫn biết tình em như cơn lũ, uổng phí phù sa một kiếp người........
  8. EmgaiHaNoi

    EmgaiHaNoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/09/2003
    Bài viết:
    318
    Đã được thích:
    0

    Nhớ anh nhiều ngày càng nhớ nhiều hơn
    Nhưng chẳng thể gọi anh như ngày thương mến nữa
    Trái tim em vẫn âm thầm ủ lửa
    Vẫn nghĩ về anh từng phút từng giây
    Vẫn thầm thì gửi vào những hàng cây
    Những hàng cây im lìm khi phố vắng
    Phòng trực anh có phút nào yên ắng
    Có phút nào anh vẫn nghĩ về em???
    Có phút nào anh giở lại xem
    Những tin nhắn đêm khuya liệu còn trong ký ức???
    Anh còn thức khua thì lòng em còn thức
    Đợi tin nhắn về từ bệnh viện của anh
    Có phút nào trời sẽ lại rất xanh
    Và em lại được nghe anh nói?
    Có phút nào anh thầm thì khe khẽ gọi
    Từ trong ưu phiền anh muốn được gần em???
    Còn giây phút nào mầu nhiệm cho em
    Vẫn âm thầm qua ngày qua tháng
    Ấp ủ một màn sương bàng bạc
    Đợi hư vô về dù vẫn biết hư vô
    Và những dòng thơ
    em chưa muốn làm câu kết
    bao giờ cuộc đời sẽ hết
    bao giờ hồn ta hết mênh mang....
    Anh đâu rồi để hồn lại lang thang???????
    Anh không xa không gần không mơ không thực
    Có điều gì nhói đau trong ***g ngực??????????????????????
    Em không thể trả lời những điều đã đi qua
    Anh không gần,không xa
    ......................................... không mơ,không thực..............
    .........................có điều gì nằm yên trong ***g ngực..................
    Trái tim em,buồn,khổ,sướng,vui??????????????????
    Vẫn biết tình em như cơn lũ, uổng phí phù sa một kiếp người........
  9. EmgaiHaNoi

    EmgaiHaNoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/09/2003
    Bài viết:
    318
    Đã được thích:
    0

    Chiều 23, tôi và Z loanh quanh qua ngõ nhà anh. Không ngờ hôm nay đọc trên "mỗi ngày một bài thơ" có bài thơ của Z. Chẳng biết có phải Z tặng mình. Nhưng đó cũng là một kỷ niệm. Và ngõ nhà anh sẽ luôn đi vào trong thơ em, trong văn em, và trong ký ức về HN của em. Có thể là căn ngõ thực, có thể là ngõ ảo, khi em tự vẽ cho mình những nét thật nên thơ về ngõ nhà anh, về ngôi nhà anh ở.Chiều qua mua một đĩa của Trần Tiến, cũng có bài hát nói về ngõ Gạch. Chắc là ngõ nhà anh cũng nổi tiếng ghê.
    Ngõ Gạch chiều 23
    (thơ của Z, bạn em)
    Ngõ nhỏ lầy lội khói
    Chiều 23
    Ông Táo đi đường nào?
    ăn mày
    tha phương
    rách rưới
    đánh giày
    Tây đi bụi
    ngõ nhỏ lầy lội khói
    chiều 23
    Tết ở đâu nhỉ?
    Tết ở đường xa
    Xuân về đâu nhỉ?
    Xuân về trên hoa
    Tôi về đâu nhỉ?
    Về giữa ngã ba
    Ngõ lầy lội khói
    vào chiều 23
    Em mù mịt thế
    Em thành xa xăm
    Ngày xưa bé lắm...
    Ngõ lầy lội khói
    Một chiều 23
    Nhớ em, đừng khóc
    Kẻo mưa nhoẹt nhoè
    Tôi về đâu nhỉ?
    Về giữa ngã ba
    Ngõ lầy lội khói
    Một chiều 23
    Em mà không về
    Tết hãy còn xa
    Nhớ em, đừng khóc
    Kẻo mưa...nhạt nhoà...
    Vẫn biết tình em như cơn lũ, uổng phí phù sa một kiếp người........
  10. EmgaiHaNoi

    EmgaiHaNoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/09/2003
    Bài viết:
    318
    Đã được thích:
    0
    Có một dạo em không còn tiếp tục làm thơ tặng anh, định yêu người khác để quên anh nhưng không thể, giờ đây, em biết trong tim mình chỉ có hình bóng anh mà thôi.......
    Lập được cái topic này, em thấy lòng mình dịu đi nhiều hơn rồi, em hy vọng mình sẽ tập trung được vào công việc của mình hơn........
    Em chỉ muốn được là người sẻ chia cùng anh về những câu chuyện khiến anh muộn phiền trong bệnh viện....
    Em biết anh vẫn còn khổ đau về người con gái ấy, khi quen em,anh không nói, nhưng tự em đã biết, và vì thế, nỗi đau em đã nhân gấp 2 lần....
    Nhưng, em sẽ luôn bên anh những lúc anh cần....Và một ngày nào đó, lại thèm được yếu mềm như đúng bản chất của mình....
    Nhưng để dũng cảm song hành cùng nỗi đau, em đang sống khá mạnh mẽ, quyết liệt,để vừa hạnh phúc khi là người sẵn sàng chờ đợi những lúc anh yếu mềm nhất, cần đến em, và để vừa đau khổ khi mình đơn côi không có người an ủi....
    Là em đấy và em là thế đấy.....
    Vẫn biết tình em như cơn lũ, uổng phí phù sa một kiếp người........

Chia sẻ trang này