1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Chia cho "ai" một đời tôi, một cay đắng, một niềm vui, một buồn...!!?

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi stand.by.me, 31/05/2002.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. Binhminhmua

    Binhminhmua Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/06/2002
    Bài viết:
    73
    Đã được thích:
    0
    Ngày hôm qua, đôi khi cô tự hỏi cái ngày hôm qua của mình ngọt ngào hay cay đắng. Những ngày đã qua cô sống, yêu thương, đau khổ đến tận cùng.
    Ngồi nhìn ra biển tối đen lặng nghe sóng vỗ trong lòng cô thấy hạnh phúc kỳ lạ, giá như cô có thể ngồi mãi thế này, tay trong tay với ai đó, im lặng cảm nhận từng nhịp đập của trái tim yêu thương, giá như..........có phải cuộc đời cô luôn luôn là những tiếc nuối?
    Cô đã bao lần nghe bài hát "Ngày hôm qua là thế" và lần nào trong tim cô cũng tràn ngập cảm giác nhói đau

    Ngày hôm qua là thế chìm khuất trong mưa xóa nhòa
    Nhìn em đi lặng lẽ qua những buồn vui
    Ngày hôm qua là thế từ tháng năm cũ tìm về
    Tìm trong em nụ hôn quên lãng đầu tiên

    Những ngày tháng cũ luôn lung linh trong cô, dù cô biết chỉ mình cô nâng niu những ngày của quá khứ, chỉ mình cô thôi, luôn luôn cô đơn như thế.
    Ðợi em qua đường phố thao thức, cả gió mưa cũng dịu dàng
    Ngày hôm qua, dù nắng bôi xóa, dù mưa còn rơi
    Ngày hôm qua là thế biển tiễn đưa cánh buồm về
    Ngày hôm qua dù sao tôi đã chờ mong

    Dịu dàng những cơn gió mơn man mắt cô, dịu dàng những ngày sẽ tới chờ cô, dịu dàng một tình yêu cho cô, dịu dàng như tình yêu trong cô vậy.Ngày hôm qua dù sao cô đã sống, không được như ý nhưng vẫn là những ngày của cuộc đời cô, có đủ niềm vui và những đớn đau.
    Một sớm mai nắng, về trên hàng cây và gió tha thiết
    Chỉ có em biết nơi nào, đại dương vẫn khát khao
    Chỉ có em biết từng đêm, từng đêm tỉnh giấc
    Chợt thấy ta giữa xa lạ, nơi nào

    Cô biết những niềm vui, cô biết những niềm hạnh phúc vẫn chờ đợi cô ở nơi nào đó, nhưng có những khi chợt tỉnh giấc trong đêm trái tim cô vẫn quặn thắt một nỗi đau mơ hồ nào đó, vì sao cô không hiểu, vì sao, vì sao...?
    Vàng phai đi mùa thu, để lá hoa hết phiền muộn
    Ở ngoài kia, còn có mây trắng trời xanh
    Ngày hôm qua mình đã mơ ước, một ước mơ dẫu bình thường
    Ngồi bên em hoàng hôn đâu đó rụng rơi
    Ngày hôm qua cạn lối, chỉ có anh trước biển rộng
    Chợt nhận ra mình cô đơn giữa đời nhau

    Ngày hôm qua đã qua thật rồi, ngày hôm qua trôi vào xa xăm và ngoài kia hoa vẫn nở, ngoài kia mây trắng bay, ngoài kia bầu trời đầy sao lấp lánh, ngoài kia là hạnh phúc, là tình yêu, là cuộc đời cô, là ngày mai của cô, ở ngoài kia ngày hôm qua đã xa thật rồi, xa mất rồi.............

    Bình minh mưa.....bình minh mưa.....
  2. QUICK

    QUICK Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/04/2001
    Bài viết:
    1.809
    Đã được thích:
    0
    Depuis longtemps, elle attendait la venue dõ?Tun homme.Elle ne savait pas qui.Elle ne savait pas dõ?Tou il viendrait.Elle ne savait pas sõ?Til viendrait. Elle le desirait seulementõ?Ư.et lõ?Tesperance humaine est un tel miracle quõ?Til ne faut pas sõ?Tetonner si parfois elle sõ?Tallume dans une tete sans savoir ni pourquoi ni commentõ?Ư.
  3. QUICK

    QUICK Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/04/2001
    Bài viết:
    1.809
    Đã được thích:
    0
    Crepuscule dâ?Tautomne
    Le crepuscule sur les roses
    Est si pur, si calme et si doux,
    Que toutes ne sont pas closes
    Et que jâ?Ten cueille une pour vous
    Les fueilles chuchotent si bas
    Une a une toutes ensemble
    Dâ?Tarbre en arbre, quâ?Ton ne sait pas
    Si tu ris ou si le bois tremble
    (henri de regnier)

  4. mm16264862

    mm16264862 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/05/2003
    Bài viết:
    9
    Đã được thích:
    0
    xin vài dòng..........
    Trong lòng tôi bây giờ hiện ra rõ mồn một những hình ảnh ấy..... những kỉ niệm... buồn có..... vui có.... những tình cảm bạn bè thân thương.... lúc cái vã hết lời.... lúc lại bên nhau tưởng chừng như ko gì ngăn cách được tình thương. Những người tôi đã từng trải qua đã từng gặp gỡ ko ít người để lại ấn tượng quá đỗi bất ngờ với tôi và có lẽ tôi cũng khiến họ đẻ lại một vài ấn tương.... một con bé nghịch ngợm có phần ngổ ngáo và đáng ghét, kiêu ngạo, tinh vi và hay khoe khoang. Tôi yêu những người bạn của tôi biết chừng nào nhưng có những lúc tôi ghét họ, ghét đến mức muốn họ biến khỏi mắt tôi và tôi sẽ bỏ đi mãi mai... mãi mãi nếu có thể, con người ta vốn đa dạng tính cách vì thế họ ko thể nào kiểm soát được tình cảm của mình nhất là với một đứa nhạy cảm, thiếu tự tin và nhát gan như tôi. Tôi sợ, sợ một ngày nào tất cả mọi người biến mất để lại một mình tôi giữa thế giới cay độc này, mọi người nhìn ra được cái bản mặt xấu xa và độc ác của chính tôi. Tôi đã từng thích rất nhiều người, có thể nói từ khi tiểu học vì thật ra từ lúc ấy con người ta đã biết được thế nào là rung động, tôi cũng không ngoại trừ trong đó, có những người cũng thích tôi, có những người ko thích nhưng tôi hầu như luôn để lại ấn tượng với họ bởi cá tính đáng ghét và trẻ con. Những người bạn, những người tôi yêu quý liệu có lúc nào họ bỏ tôi để lại mình tôi giữa thế giới độc ác này. Tôi đã từng ước, từng hy vọng được trở lại những ngày tháng cùng bạn bè, những kỉ niệm đẹp đẽ khi tôi vẫn còn là một cô bé và không bao giờ suy nghĩ linh tinh, yêu, ghét, hờn, dỗi hết sức bình dị và tự nhiên, tôi thay đổi.... tôi hiểu ra rằng có những chuyện khi đã ra đi đừng níu kéo những tôi chợt khóc và muốn trở lại quá khư, ko phải trở lại mà nhìn lại quá khứ, quá khứ tuyệt đẹp và cũng có những lúc gian trá khiến cho tôi đau khổ, tôi uốn bắt đầu, bắt đầu lại từ đầu, tôi đã chuẩn bị, nhưng tôi sợ lắm, sợ lúc ra đi đến những kẻ tôi ghét bỏ cũng khiến tôi động lòng và sợ họ. Họ hàng tôi thường ko quý tôi vì từ nhỏ ở bên nước ngoài cộng với cái tính ko muốn bầy tỏ tình cảm và hay khích đểu, hỗn láo, tôi ít được ai yêu quý và chỉ nhận được tình thương từ mje, mẹ bảo tôi chỉ có thể đi với mẹ bởi vì chỉ mẹ mới có thể chăm sóc tôi được, mẹ nói đúng và tôi lượng lự nhưng bây giờ tôi hiểu rằng, nếu như 1 hay 2 năm nữa tôi đi có khi còn khổ hơn, và tôi đồng ý... tôi lo ngại lúc mình ra đi sẽ thế nào, tôi muốn dứt bỏ tất cả, ko lưu luyến một điều gì, ko gặp lại bạn bè cũ, ko tiếp tục quan hệ với họ nhưng chính tôi hiểu đó là điều ko thế, tôi rất quý những người bạn của tôi nhưng cũng có lúc tôi căm ghét họ thất vọng về họ. Điều chung ở những người bạn là hj ít khi công nhận những gì tôi có, được khen, họ lại phớt lờ và nói tôi ăn may, tôi chỉ là kẻ bình thường, và tất nhiên tôi cũng có quyền vui sướng với lời khen của mình, họ thường hạ thấp tôi khi so sánh, tôi chán ngấy, và chính tôi, một kẻ tụ tập khá nhiều cái tính xâu cũng ko thể chấp nhận được vì trong thâm tâm tôi biết tôi cũng chỉ là một con bé tầm thường, rất tầm thường. Đầu óc lộn xộn thì đúng lúc ấy tôi bị một cú sốc, tôi bị thất bại trong một kì thì, đau buồn, những người bạn ko hiểu tôi vì biết rằng tôi vẫn đỗ chỉ là ko được vào lớp tốt nhất, tôi tuyệt vọng, ko ai hiểu, họ càng nói chỉ toàn những điều vô lý, tôi hiểu rằng, tôi chưa tìm được sự đồng cảm, bới con người ta quá khác nhau, và về một phương diện nào tôi hy vọng có thể tìm được người ấy. Tôi bôi bác bản thân mình ở mọi nơi có thể, biến mình thành một con đĩ, một con khốn, một con kiêu ngạo, một con hay khích đểu và luôn mỉa mai, châm chọc, tôi thay đổi dần theo chiều hướng xấu đi, chính tôi hiểu điều đó nhưng tôi ko muốn dừng lại, vì tôi cảm thấy buồn vô cùng và cô đơn, sợ rằng tôi sẽ bị những nỗi cô đơn bao trùm, vì tôi càng ngày càng thức đêm nhiều, ngủ ngày, biến mình thành 1 kẻ sinh hoạt ko đều đặn, tôi hiểu là tôi đang tự giết chết mình trong sự buồn bực. Tôi đi chơi nhiều, kiếm bạn bè nhiều, trên net cũng vậy, chat nhiều nhưng ai cũng chỉ hời hợt, vì tôi hiểu rằng chẳng ai có thể hiểu và thông cảm cho mình nên nhiều lúc tôi trốn tránh một cách hèn nhát, tôi đang biến mình dần tồi tệ và tôi bất chợt ko cần ai thông cảm cho điều đó vì ai có biết cũng vậy, nếu có chỉ là sự thương hại chứ ko phải là sự đồng cảm, cũng giống như câu chuyện 1 năm trước, cái sôc đó khiến cho nhiều người nhìn tôi bằng ánh mắt khác, thông cảm, màko phải mà là thương hại, cái cảm giác ấy bao trùm trên tôi nhưng năm ngoái tôi vẫn còn trẻ con và vẫn còn người bạn thân nhất bên mình, còn bây giờ, bạn cũng ko thể hiểu tôi, và mọi người cũng thế.... các bạn của tôi đang chán dần tôi và cũng chẳng ai muốn hiểu tôi vì họ khác tôi và tôi quá khó hiểu, quá hay suy nghĩ, đến mức hầu như ko ai hiểu, tôi bắt đầu chìm vào những đếm trên net, nghe nhạc và hay khóc, nhưng ko phải khóc cho mọi người thấy, tôi sợ lắm, sợ cái cảm giác cô đơn này, và chờ đợi một điều gì sẽ đến với tôi... một trái tim chia cho tôi......
    I think I am a little girl and I cant say " I love you" to you only once
  5. brown_eyes

    brown_eyes Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/03/2002
    Bài viết:
    1.243
    Đã được thích:
    0
    If I knew it would be the last time
    I could spare an extra minute or two
    To stop and say "I love You"
    Instead of assuming you would know I do
    There will always be another day
    To say our "I love You''s"
    And certainly there''s another chance
    To say our "Anything I can do''s?"
    But just in case I might be wrong
    And today it all I get
    I''d like to say how much I love You
    And I hope we never forget
    Adieu

    Mắt em là một dòng sông...
    Thuyền anh bơi lặng trong dòng mắt em...
  6. PepsiBlue

    PepsiBlue Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    12/12/2002
    Bài viết:
    212
    Đã được thích:
    0
    Ngày hôm qua là thế....đã ko biết bao lần , tự nhủ , rồi mình sẽ đi qua ...đi qua hết nỗi buồn ,rồi sẽ quên đi nhưng gì mà nguoi ta gọi là kỉ niệm , thế rồi mọi thứ đều sụp đổ khi đứng trước con người ấy .Người ta bảo , khi yêu tức là bạn không biết lí do tại sao, tôi đã từng cảm thấy hạnh phúc khi cảm thấy điều đó , hạnh phúc ngay trong lúc vẫn cảm thấy mối quan hệ này sẽ ko đi đến đâu ....cũng phải thôi...thời gian đã qua rồi phải không . cảnh vẫn đây , người vẫn đây ...nhưng mọi thứ lại thay đổi hết rồi ...ánh mắt cho dù cố gắng cũng không còn như ngày xưa ...cho dù tôi có muốn níu kéo , có muốn tự huyễn hoặc mình...
    ngày hôm qua , đã từng hát nghêu ngao"Tháng sáu, mưa, mưa. Giá trời đừng mưa và em đừng nhớ." để bắt đầu một điều đã cũđể rồi đau lòng , ừ , đau lòng lắm chứ khi nhận có lẽ mình đang tự làm mình đau hơn ""Em như hạt mưa trên phố xưa, nuôi kỷ niệm bám hoài trí nhớ. Kỷ niệm như rêu anh níu vào trượt ngã, tình yêu giờ quá xa...". Đã xa rồi phải không , đừng nhớ nữa , đừng ngã nữa , không ngã thì sẽ không đau.Rồi ta cũng phải khác đi như lời người ấy từng nói , rồi cũng sẽ thay đổi...rồi cũng có lúc sẽ cảm thấy không hối tiếc những ngày tháng đã qua....thôi........."Ngày hôm qua là thế... dù sao tôi đã chờ mong... ".
    it.s a blue thing
  7. brown_eyes

    brown_eyes Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    17/03/2002
    Bài viết:
    1.243
    Đã được thích:
    0
    Tự hát...
    Còn trái tim em đơn giản
    Nếu như được chắp thêm đôi cánh
    Tự khắc sẽ bay về phía anh
    Trong niềm tin cũng vô cùng giản dị
    Là giữa đường sẽ gặp trái tim anh
    Đang bay về phía em
    Bằng tốc độ ánh sáng...
    Em tự hát về một giấc mơ
    Giấc mơ trái tim có cánh
    Thả vào trời đêm ước mơ vụng dại
    Chỉ để nỗi nhớ trôi đi
    Về phía thương yêu xa vời.
    Không phải là thơ đâu nhé, là em tự hát một mình thôi.

    Mắt em là một dòng sông...
    Thuyền anh bơi lặng trong dòng mắt em...
  8. PepsiBlue

    PepsiBlue Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    12/12/2002
    Bài viết:
    212
    Đã được thích:
    0
    Lại một lần nữa chở về ?omái nhà xưa??thôi thì viết cho nhẹ lòng , cho một chút thanh thản của đời thường ,hihi, nói nghe có vẻ nghiêm tronïg quá , khi mọi chuyện đơn giản thì người ta lại thích phức tạp hoá nó lên ?mà hình như chuyện nào cũng vậy?khó khăn luôn làm con người ta chùn bước , dừng lại và không bắt đầu một cái mới ?ngày xưa ?cũng không xa lắm ?có những ngôi sao ?có những ánh mắt?nụ cười, khiến người ta phải bồi hồi xao xuyến , tự cười ngẩn ngơ vì một lời bâng quơ?chìm vào giấc ngủ?ngày xưa?có những con đường ?có những khúc quanh mà ?obao giơ ta mới có ngày trở lại con đườngø này nhỉ? ?đã rất tin ?đã rất mong ngày trở về để gặp ?ongười một trời yêu thương? , để đi lại con đường ngày đó nào biết đâu lời cuối ấy ?như một lời chia tay ? lòng ta đau lắm nhưng chẳng nói được thành lời ?ngày xưa tuy không xa nhưng đã là quá khứ, người ta chẳng thể biến quá khứ thành hiện tại?thôi hãy dành hạnh phúc đấy cho người đến sau ?cao cả thế?chua xót thế ?vì ta đâu có biết hạnh phúc ấy như thế nào đâu ?mỉm cười mong người hạnh phúc ?không làm được?cũng không nỡ xoá đi?vì càng xoá lại càng đau ?có người bảo ?ophụ nữ khổ vì biết yêu ..cũng như em vậy? ôi , hoá ra tình yêu là thế , nó đâu phải những màu sắc trắng vàng đen đỏ cao siêu nào đấy , cũng chả phải trò ô ăn quan hay nhảy lò cò của bọn trẻ ngày xưa ?nó không rõ ràng , nó làm người ta đau ngay cả khi không bước đi trên con đường cũ.
    Có bao giờ người ta đánh dấu kỉ niệm không nhỉ ,1,2,3,4?cho đến thứ n để khi về già ngẫm lại số 1 là khi ?.số hai là lúc?.nực cười ? sao vẫn không thể nói ?sao vẫn không thể một lần đối diện là anh là em là con người đấy khoảnh khắc đấy , đón nhận hay không ta đều chấp nhận?người ta đã từng run rẩy để chờ đợi , để được nhìn ?dù một khoảnh khắc thôi ?để cảm thấy ta vẫn tồn tại bên con người ấy ?để lừa dối cảm giác rằng hiện tại là quá khư.ù
    Chợt nhớ đến một cuốn sách đọc dở:
    ?oKhi nằm mộng không biết mình đang ở trong mộng, tỉnh dậy mới biết là mộng.Chỉ có người chân chính tỉnh táo mới biết đây là trường đại mộng, thế nhưng những người ngu xuẩn lại tự cho mình là tỉnh táo hiểu rõ tất cả. Nào là vua ư, nào là người đi săn ư? Ôi , thô thiển quê mùa thay vậy! Khổng Khâu và ông đều là những người nằm mộng.Ta nói ông nằm mộng thì ta cũng là nằm mộng vậy?(NHK)
    vì không đủ can đảm viết ở một nơi nào khác
    it.s a blue thing
  9. rangsunbaby

    rangsunbaby Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/06/2002
    Bài viết:
    53
    Đã được thích:
    0
    đôi khi đang đi trên đường bỗng dừng lại để bỗng thấy cuộc sống đang trôi đi,đôi khi thật nhẹ nhàng,có lúc thật mãnh liệt,vậy vị trí của ta là ở đâu,là ở giữa hay một bên.nhìn lại nhữn gì đã đi qua,thấy một cảm giác thạt lạ
    trống rỗng... chiều nay đạp xe trên đường,gặp lại mấy đứa bạn cũ,cũng chào hỏi,cũng vui đấy,nhưng dường nư có một chút gì đó gượng gạo,không còn sự vô tư như xưa.gặp lại Dũng,vẫn chút ngượng ngùng ngày nào nhưng vẫn xchào nhau,sau đó không gặp lại ai nữa,nhưng đi qua những con đường đã từng đi với Dũng thì thấy nhưng gì đó vẫn chưađi qua,
    sao trống rỗng vậy nhỉ
    Ch? k khng h?p l?!
  10. PepsiBlue

    PepsiBlue Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    12/12/2002
    Bài viết:
    212
    Đã được thích:
    0
    Kỷ niệm ướt đẫm những cơn mưa, có lẽ cô đã quá mê mải đi kiếm tìm một điều không có thực để lại rồi quay quắt bởi những giọt mưa long lanh trên má....buồn cười thật , đấy lại không phải là cô mà là ai khác , ai khác vẫn đi bên cạnh cô.
    Ai tha thứ nhỉ ? Ai có lỗi ? Ai yêu cô? Thay vào lòng tin ngạo nghễ của cô giờ chỉ là nỗi sợ hãi , sợ vì cô đã yêu người ấy , yêu hơn cả bản thân cô , tưởng chừng có thể tan ra khi đứng trước con người ấy . Cô có còn là cô của ngày xưa không? Luôn đeo duổi những gì đã đánh mất, luôn đi tìm những điều cô khao khát- dù có thể chính cô cũng chẳng hiểu nó là cái gì ...còn bây giờ ư, cô đơn giản hơn nhiều, bằng lòng với những gì mình có, cô sợ hãi những cuộc phiêu lưu, sợ đánh mất mình , sợ không còn những thói quen ...ngày ấy . Cái nào tốt hơn hay là sự hoà hợp mới khiến người ta hạnh phúc nhất
    Anh đã nhìn vào mắt cô, khuôn mặt ấy có lẽ là lần cuối , cô cố gắng , một lần , nhìn vào đôi mắt ấy , để chỉ biết rằng , không còn có ngày sau , ngày hôm nay sẽ chỉ còn là kỉ niệm , kỉ niệm của cô , của riêng mình cô thôi .Cho dù đã có lần cô tự nhủ "khi niềm khao khát và tình yêu hoà nhập làm một " khi nào? ai trả lời cô đây , hay đáp lại chỉ là ánh mắt hờ hững của người xưa.
    Lại đọc một đoạn văn :
    "Tôi biết sự say mê của cô.Cô say mê những bóng hình do cô tưởng tượng ra và nhất thiết phải gán vào ai đó...Nếu ta là x thì với người này ,ta sẽ có tình yêu xy, người kia xz...mày đại ngốc nếu tin là sẽ chỉ yêu một người.Như tao đây , dù yêu hắn và đau khổ thế song tao chẳng chờ đợi cái điều chỉ yêu một mình hắn.Tao biết trước và sợ rằng tao sẽ yêu rất nhiều nguời...có thể khi lấy chồng rồi tao sẽ phải lòng một ai đó như chơi .Nhưng mà ....rồi cô khóc"
    Viết cho anh , không một lần ghé chân và cũng bởi cô không còn can đảm để nhìn anh hay dù chỉ một lần "mơ về nơi xa lắm ".Thế mới biết ttvn này nhỏ bé mà mênh mông quá .

    it.s a blue thing
    Được pepsiblue sửa chữa / chuyển vào 21:30 ngày 13/07/2003

Chia sẻ trang này