1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

[CHIA SẺ] Hà Nội ...!! nơi cảm xúc tưởng chừng..lãng quên (Bài và ảnh)

Chủ đề trong 'Du lịch' bởi kdbubu, 30/12/2010.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. xttran23

    xttran23 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    07/05/2007
    Bài viết:
    577
    Đã được thích:
    0
    Mình đã bảo là mình thêm chút "chủ nghĩa hiện thực" mà lại... Ảnh mấy chú nghiện, mấy chú vẻ mặt "giang hồ" mình cũng có tương đối.. Nhưng thôi, upload ảnh mấy chú chém gió đã... Hà Nội người ta có cái thú là ngồi vỉa hè uống cà phê và chém gió.

    Cái ảnh này chụp hôm đi chém gió cùng giang hồ Last, Windy và Gianker trên Triệu Việt Vương..

    [​IMG]

    Còn tấm này thì là trong cuộn film đen trắng đầu tiên mình chụp ở Cafe Lâm..

    [​IMG]

    Nói chung, người Hà Nội có nhiều cái thú chơi lắm.. Dần dần nhà cháu sẽ upload tiếp :)
  2. gianker

    gianker Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/12/2004
    Bài viết:
    758
    Đã được thích:
    0
    Cứ viết đi, he he, còn ảnh nếu hợp thì dưa góp, không thì thôi :))
  3. xttran23

    xttran23 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    07/05/2007
    Bài viết:
    577
    Đã được thích:
    0
    Viết về Hà Nội thì mình viết cũng tương đối nhiều. Hơn 5-6 năm biệt tăm và mất tích khỏi Hà Nội. Đặc biệt là những ngày gần Tết lại càng nhớ... Mình copy & paste phần thứ 2 của "HÀ NỘI - Những thăng hoa của nỗi nhớ"

    HÀ NỘI – Những thăng hoa của nỗi nhớ (2/3)

    Một Hà Nội thơm mùi Tết…

    Mùi Hà Nội đọng trong cái mát rượi của những hạt mưa xuân lất phất, cuộn bay trong những lọn gió “đông” nhè nhẹ xà lên đôi má đỏ hây hây của cô gái đang quàng chiếc khăn vàng ong như nắng. Nó ngửa mặt lên trời hít một hơi thật dài, dài chừng hai cái chớp mắt để cảm cho được cái bình yên thơm thơm mùi Hà Nội.

    Nghi ngút khói nhang quện đặc mùi trầm, hòa tan trong hương hoa đại, phản phất đâu đó nơi góc chùa Quán Sứ những ngày cuối năm, làm cay cay sống mũi, làm nhẹ bước chân chư khách thập phương đang lạc vào cõi huyền không hư ảo.

    Phố phường đông đúc người người tất tả đi sắm Tết để lại cái mùi ngai ngái đặc trưng mà chỉ phố phường Hà Nội mới có.

    Một Hà Nội ngập tràn hương hoa…

    Nhắc tới Hà Nội những ngày năm cùng tháng tận, không thể không nhắc đến mùi của những gánh hàng hoa. Đa phần người Hà Nội ai cũng có cái thú chơi hoa trong những ngày Tết. Mùi thơm thanh khiết của những khóm thủy tiên quanh quẩn đâu đây. Con đường từ Hàng Lược chạy dài đến tận chợ hoa Quảng Bá, đâu đâu cũng ngập tràn màu và mùi của hoa. Những cành bích đào còn e ấp, những cành đào phai khẳng khuyu vừa được ai đó lợm về từ một bức tranh thủy mặc. Quất nhuốm vàng một góc trời Hà Nội. Hồng, lan, thược dược, violet, lay ơn .. đủ màu tranh nhau khoe sắc.

    Tết năm nào cũng vậy, nó cũng chở về cho nhà một xe hoa đủ loại, như dù có dù không cũng phải “tậu cho được” một cây đào và một chậu quất. Bà nó bảo rằng đào là tượng trưng cho chữ “Phúc”. “Nó ẩn chứa sự may mắn, no ấm, đoàn tụ và xum vầy. con ạ”. Để chọn một cây đào được thôi cũng không phải là dễ đâu. Nào là xem thế, nào là xem hoa, nào là xem nụ, nào là xem cành, nào là xem lộc. Quất thì tượng trưng cho chữ “Lộc”, hàm ý phát tài phát lộc. Chọn quất cũng có đủ năm tiêu chí như chọn đào. Nào là thế, nào là lộc, nào quả xanh, quả chín, nào là hoa. Chọn sao cho đủ cho khéo để được cái “Phúc Lộc mãn đường”.

    Bàn thờ hay các cụ gọi là gường thờ thì ngoài mâm ngũ quả ra nhất nhất phải có hải đường, cúc vạn thọ và một cành đào (hay ít đào răm). Bí quyết để cho hải đường nở hoa và lâu tàn là bọc lá bạc hà vào chỗ gốc cành. Bí quyết để cho cúc vạn thọ giữ được lâu không gì bằng chẻ gốc cành hoa làm bốn (khoảng 3cm). Cuối cùng là bí quyết cho đào lầu tàn là cho cái gốc cành hoa “ngửi mùi khói lửa”.

    Một bản Concerto mang tên bánh chưng..

    Nhắc tới Hà Nội mà không nhắc tới đồ ăn coi như mất đi hai phần ba dư vì ngày tết.

    Chập khoảng hăm nhăm tháng chạp là mẹ nó lại tranh thủ sớm chạy ra chợ chọn cho được mấy mớ là dong thật mỡ, thật đẹp và lấy mấy cân thịt đã đặt trước để về nhà chuẩn bị gói bánh. Trước khi về, kiểu gì mẹ nó cũng lại “làm vài sọt dưa lê” với bà hàng thịt. “Gớm. Bố con nhà này sành ăn lắm cơ chị ạ. Mua bánh chưng ở ngoài người ta gói là bố con nó để thiu để thối ra. Có ăn đâu. Thế là phải gói.” Bản trường ca muôn thuở này được mẹ nó nhắc đi nhắc lại cũng không biết bao nhiều năm trong nụ cười tràn đầy hạnh phúc (nên giờ không nghe lại thấy thiêu thiếu).

    “Ừ thì cũng tại ****** gói bánh ngon” Bố lại cười nhe răng. Lá dong mua về phải rửa thật sạch, nếu không sạch thì bánh chưng khó mà để được lâu. Lá rửa xong để vào một cái mâm cho ráo nước. Xong màn rửa lá đến màn đãi đỗ. Đỗ được ngâm từ hôm trước, rồi cho vào rá xát nhẹ cho lớp vỏ bong ra, rồi sau đó nhẹ nhàng lùa cho đán vỏ trôi đi khỏi rá. Nói chung, nó thấy cái màn đãi đỗ này là màn tỉ mỉ, mất công nhất trong cái công đoạn chuẩn bị. Hết màn đãi đỗ là màn vo gạo. Gạo nếp được cho vào chậu ngâm từ hôm trước rồi mang ra vo thật sạch. “Nhớ là lấy cái nước đầu để ngâm măng khô nhé con” Mẹ nó nhắc. Đỗ sau khi đãi xong thì để ráo nước rồi trộn ít muối, sau đó cho vào trõ đồ cho chín. Tiếp theo là bỏ ra cho vào cối giã nhuyễn rồi nắm thành từng nắm bằng nắm bàn tay. Gạo vo xong thì để ráo. Tuy nhiên màn tôi ghét nhất vẫn là màn giã là giềng. Là giềng rửa sạch, xé nhỏ cho ít muối rồi đem rã nhỏ, sau đó chắt lấy nước để nhuộm gạo. Túm lại là năm nào cũng vậy, mỗi lần giã là giềng là y như chang đi đứt một cái áo do nước lá giềng nó bắn vào áo không sao gặt sạch được. Sau mấy màn lá, gạo, đỗ là đến màn thịt. Thịt phải chọn thịt lợn không quá nạc, không quá mỡ, vòng vèo vòng vèo thì có cả nạc cả mỡ. Thịt lợn pha ra thành từng miếng cỡ nửa bàn tay rồi ướp mắm muối tiêu, sau tiếp là đảo qua trên lửa cho thật ngấm.

    Thế mới là xong được chương thứ nhất của bản concerto bánh chưng thôi nhé.

    Nếu chương một là những thanh âm rời rạc thì chương thứ hai này là sự giao thoa của những hợp âm đầy phức tạp và tỉ mỉ. Lá dong chặt đầu chặt đuôi và được tước sống lá. Lá dong được đặt làm hai lớp chổng lưng vào nhau, hai dọc hai ngang, sau đó đổ bát gạo thứ nhất vào giữa, kế đến là bửa đôi nắm đỗ cho lên gạo, rồi tiếp theo là miếng thịt, sau rồi cho tiếp nửa nắm đỗ còn lại lên, cuối cùng là ụp thêm một bát gạo nữa phủ lên trên. Tiếp đến kéo léo đùm lá lại, rồi quấn vài lần lạt. Nói chung là lạt trong lạt ngoài như khiểu quần trong quần ngoài. Cái khéo là phải đùm sao cho cái bánh phải vừa chắc lại vừa vuông mới đạt đến đỉnh cao của nghệ thuật gói đùm. Bên cạnh cách gói đùm còn có cách gói khuôn, nghĩa là cắt lá sao cho khi đan lá vào nhau nó vuông hình sát cạnh. Mẹ nó vẫn bảo với nó là gói khuôn thì đẹp nhưng mà không chắc bánh. Rồi cứ thế, cứ thế gói cho bao giờ hết thịt, hết gạo, hết đậu, hết lá thì thế là coi như xong chương hai của bản concerto bánh chưng.”

    Chương cuối cùng là chương nhiều gan trường nhất. Chỉ những anh hùng diệt muỗi mới có gan để ngồi thâu đêm trông bánh. Mấy viên gạch được xếp theo thế kiếng ba chân để cho cái nồi to đùng đầy bánh đứng vững. Mẹ vẫn nhắc là phải lót lá ở dưới đủ để không làm cháy bánh. “****** nó thì đúng như thánh phán” Bố nó lại cười tít mắt vác cái nồi to đùng chuẩn bị nổi lửa. “Nổi lửa nổi lên em”, than hồng đang tí tách. Bố nó huýt sáo một bản nhạc rộn ràng của cái ông nhạc sỹ Huy Du. Mùi khoai lang nướng thơm phưng phức làm đen cái miệng xinh xinh của cô em gái nhỏ… Sau khoảng 10 tiếng chiến đấu căng mắt để tiếp nước, đỏ má vì lửa nóng, trầy da do muỗi đốt, cuối cùng những chiếc bánh chưng vuông vắn lần lượt “ra lò”.
    Bản concerto ba chương thăng hoa trong hương thơm ngày Tết hòa với những tiếng cười giòn tan như pháo đương nức hương xuân.

    Và hơn thế nữa…

    Đó là cả một bộ áo muôn màu truyền thống mang tên Hà Nội đang trào lên trong nó, một người con đang xa Hà Nội. Rất xa. Những câu chữ lại nhòa đi. Ừ. Hà Nội, giờ chỉ là những phút thăng hoa của nỗi nhớ.

    T.Tran – Northwest
  4. kdbubu

    kdbubu Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    18/08/2003
    Bài viết:
    1.679
    Đã được thích:
    0
    Bình yên
    Hà nội rét ngọt ngào..vị đậm quánh của cái rét chớm mùa này phết lên mảnh đất lớp đủ dày rồi được vài ngày khô cong keo tung mù bụi...rét bám vào vai co ro thích lắm ..ôm trọn lấy cấu cấu xoa tròn lên gan bàn chân đầy đủ tất...thi thoảng lại chen vào trong chăn ấm chui tọt vào đôi tay đan vào vào nhích vào nơi ấm ...mùa đông bình yên nhỉ:
    Bình yên là được quàng khăn len găng ấm đi xe máy người iu mình ôm chặt phía sau..
    Bình yên là đêm khuya gió chạy trốn vào góc phố có bát phở thơm bốc khói...húp xì xoạp..
    Bình yên là bát ốc lẫn ớt gừng lá chanh xả vị ngọt ngào nóng bỏng tay nước ốc ấm bụng..
    Bình yên là là ngồi đâu đó ngắm xe cộ dòng người đi lại bên mình chén nóng caffe đắng dư vị ngọt ngào..
    Bình yên là bữa cơm nhà đủ mọi người mời nhau đơm đầy bát...
    Bình yên là giấc ngủ đẫy đà trong chăn ấm mở mắt ra thấy có ai đang thở tóc vào mặt mình thích lắm...
    Bình yên là trao nhau nụ hôn trong giá lạnh để môi mềm ra không cong lên nứt nẻ...
    Bình yên là bản nhạc tình du dương cạnh cửa sổ trời xam xám có bông hoa tự nhiên nở đúng ngày...
    Bình yên là tiếng bè bạn mời nhau chén rượu nồng thêm nồi lẩu tỏa lan mùi nóng bỏng môi
    Bình yên là nghe đâu đó tiếng piano gõ trong lòng mình bản nhạc du dương..
    Bình yên là chén chè nóng cười vui bạn bè bơm nhau ngồi sán lại cười tít mắt...
    Bình yên là nhiều lắm...
    là Hà nội...
    là yêu...
    là được ôm trọn ai đó trong lòng nhìn xa săm nghĩ vẩn vơ vô định...
    là...

    ...Rét cứ ùa về thêm nữa..mới thấy lòng mình đóng lại để ấm êm ....

    [​IMG]
  5. mitmat82

    mitmat82 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/06/2008
    Bài viết:
    11
    Đã được thích:
    0
    Ảnh của các bác toàn là quanh hồ Hoàn Kiếm hoặc trong bán kính vài km thôi. Hà Nội trên con đường e đi hằng ngày toàn ùn với tắc, chẳng thấy được cái tĩnh lặng, nhẹ nhàng đâu. Dù sao qua những bức ảnh này cũng cảm nhận được mặt khác, đẹp hơn, của Hà Nội mà hằng ngày trong những bon chen ùn tắc, lo toan chợ búa ko phải ai cũng thấy đc.
  6. gianker

    gianker Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/12/2004
    Bài viết:
    758
    Đã được thích:
    0
    Kiểu kiểu như này phải ko bạn? ;)

    [​IMG]
  7. kdbubu

    kdbubu Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    18/08/2003
    Bài viết:
    1.679
    Đã được thích:
    0
    rồi sẽ có ngày những ngôi nhà đất này mất đi vẻ thiêng sử của nó.. dù sao ai cũng cố ghi lại thời điểm này.... Chợ Hàng Bè

    [​IMG]
  8. xttran23

    xttran23 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    07/05/2007
    Bài viết:
    577
    Đã được thích:
    0
    Nó ngồi lặng im online bên cái lạnh gần 0 độ C giữa trời Northwest. Đôi mắt mở to nhìn về phía xa xăm tìm kiếm một điều gì đó mơ hồ.


    Mặt trời đỏ au..
    Từ đằng đông rướn mình tỉnh giấc..
    Tuyết..
    Trắng
    Phau phau..
    Tan vào đám cỏ..

    Chiếc cửa sổ nhỏ..
    Hé mở..

    Gió lùa vào..
    Rét cóng một bài thơ…
    Của một em gái Hà Nội..
    Lạc danh..
    Gửi tặng anh..
    Ngày hôm nọ…



    “Cơn gió mùa đông lạnh lùng đến lạ
    Khiến cả trời Hà Nội rất xanh xao.
    Những phố yêu ơi hãy nhộn nhịp hơn nào
    Để ta thấy ta sắp về Hà Nội..
    Bước chân ngập ngừng như lời yêu chưa nói
    Ta thẹn thùng ngắm Hà Nội từ xa
    Mến thương ơi rộng cửa đón ta về
    Với tay ngắt một tầm xuân đang hé
    Tết dịu dàng đón ta về trên phố
    Những mắt cười trong mắt thật long lanh
    Hà Nội ơi cầu nguyện những an lành
    Đông ngủ đi để Xuân về phơi phới !”(*)

    (*) Em này có nick là nganha583 tặng mình

    T.T
  9. xttran23

    xttran23 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    07/05/2007
    Bài viết:
    577
    Đã được thích:
    0
    Em ý tặng & SHOW PUBLIC bạn ạ..
  10. xttran23

    xttran23 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    07/05/2007
    Bài viết:
    577
    Đã được thích:
    0
    Em gái đó tớ cũng chẳng biết mặt cơ...Nói chung, DỞ mà. Upload mấy cái ảnh DỞ DỞ lên đây đi bạn WS....
    -----------------------------Tự động gộp Reply ---------------------------
    Lang thang đêm Hà Nội

    Những ngày cuối thu Hà Nội mượt mà óng ả phủ lên tấm thân phì nhiêu hơn 140 lbs một màn sương đặc hương sữa. Lâu lắm rồi nhỉ, hình như là hơn hai năm nó mới lại được về với mùa sữa, lại được lê bước lang thang những ngõ ngách nhỏ xinh ồn ào của Hà Nội.

    Những bông hoa sữa nhỏ xinh bỏ bùa mê thuốc lú đám thị dân Hà Thành. Người Hà Nội trở nên trầm tư hơn, thơ hơn và RỒ hơn. Hàng mớ những đám người đổ xô ra đường xà vào những quán cà phê, những quán trà đá những quán cốc vỉa hè quanh các công viên, nhà thờ, nhá hát.

    Nó cũng vận cũng rồ ga phóng xe ra khỏi nhà lang thang không định hướng trên những con đường sương bụi quện đặc vào nhau tạo thành một lớp khói. Nó hướng về phía bờ Hồ. Chẳng hiểu sao, đêm nay nó thấy bờ Hồ đẹp hơn mọi ngày. Có lẽ, chắc là nhờ những khóm hoa mắc cửi khắp trên vỉa hè trên đường Đinh Tiên Hoàng. Đêm nay cũng chẳng hiểu sao nó lại thấy cầu Long Biên long lanh hơn mọi ngày. Cũng có thể là do hôm nay trăng mười lắm căng phồng trinh nữa vằng vặc giữa trời. Cũng chẳng hiểu sao, hôm nay tiếng chuông nhà thờ lớn như trong hơn tuần. Có lẽ cũng là do cốc ****tail trên quán café Hanoi House đượm mùi tiếng cười người bạn. Đêm nay nó và Hà Nội tắm trong hương thu.

    Nó cất bước về nhà lòng tràn ngập một niềm vui. Tiếng nhạc salsa nhè nhẹ bên tai. Nó mở toang cánh của sổ đón gió, đón trăng và đón mùi hoa sữa. Nó thì thào một câu thơ mấy ngày trước nó cụt hứng viết ra trên status. “Hé cánh cửa ngó mùi hoa sữa. Thu sắp tàn gió nhẹ chạm bàn tay. Bông cỏ may cõng hạt sương trắng. Nắng đổ dài trong đôi mắt ai” …

    Khỉ thật! chẳng ngủ được. Nó cong mông nhổm dạy, ngó vào màn hình chiếc netbook vèn vẹn có 10 inch. Một số con giời vẫn đang vàng hoe trên Yahoo Messenger. Chát chít và tán tỉnh, đong đưa và dụ dỗ, cuối cùng nó cũng gạ gẫm được một chú em lang thang với nó đêm nay.

    Gần 3 giờ sáng, nó lại một lần nữa tháo xe ra khỏi chuồng và lại lông nhông ra đường. Hỏi han vài người chẳng quen biết trên đường. Đón cậu em và vọt thẳng về phía chợ hoa Quảng Bá. Đường đêm vắng, vắng như chùa bà đanh. Dọc hồ tây chẳng có ma nào ra hôn nhau giờ này. Chỉ toàn là gió với đêm. Gửi xe ở góc chợ, nó hòa vào đám thị dân bán hoa đông đúc chen nhau. Hồng đủ loại lù lù hàng đống, cúc rát vàng một góc chợ và bao nhiêu loài hoa khác nữa. Kẻ mua, người bán mắc cả léo nhéo cả một góc trời Hà Nội. Do đến đúng lúc chợ đang đông khách, nó chẳng dám xà vào hàng nào buôn chuyện với đám anh chị dân chợ này. Nó ngoan ngoãn mua 2 bó hoa rồi cắp đít ra khỏi chợ hoa để hướng về chợ quả.

    Chợ trái cây Long Biên tẩm mùi cam mùi quýt, mùi xoài quện lẫn trong mùi người đang nô nức khuân vác những sọt, những tải, những thùng trái cây chín mọng quả, nặng trĩu bơ vai. Đa phần phu khuôn vác ở cái chợ này là các chị em phụ nữ ngoại tỉnh bỏ làng ra đây kiếm sống. Nghe nói một đêm các chị cũng kiếm được khoảng hơn 100 nghìn đồng gì đó. Những dòng người khuân vác rảo bước tựa hồ như một đàn kiến chăm chỉ trở mồi về tổ. Một vài câu chửi đổng văng ra ngọt như dao, cắt gọt đi đôi chút cái nặng nhọn đang đè lên vai đám thị dân của đêm này.

    Nó chào đón bình minh bằng một lon Coke, một đĩa phở xào, một cốc trà đá và một bát bún riêu cua đầy đủ giò, đậu, mắm tôm.

    Nó chào Hà Nội và leo lên chiếc xe hướng về Hòa Bình đi ăn cưới cô bạn thân.

    Hết một đêm lang thang giữa lòng Hà Nội.
    T.T – 2009

Chia sẻ trang này