1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Chia sẻ kinh nghiệm chăm sóc con nhỏ,mời các chị em đóng góp ý kiến! (tầng 5)

Chủ đề trong 'Hạnh phúc gia đình' bởi intense_emotion, 25/03/2007.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. motthoang_hn02

    motthoang_hn02 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/08/2005
    Bài viết:
    12.948
    Đã được thích:
    1
    đồng chí LVH viết cũng rất hay ! (dạo này có hay viết phóng sự không bác? )
    thỉnh thoảng vào đây chia sẻ kinh nghiệm con cái cho mọi người cùng biết nhé bác
    còn chuyện báo chí thì về " nhà " mình nói nhỉ?
  2. cuntet

    cuntet Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/03/2007
    Bài viết:
    285
    Đã được thích:
    0
    Thương hai mẹ con bạn quá, mình sắp khóc đến nơi rồi đây này.
  3. motthoang_hn02

    motthoang_hn02 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/08/2005
    Bài viết:
    12.948
    Đã được thích:
    1
    Người ta nói : Có nuôi con mới biết lòng cha mẹ
    Em thì chưa có con nhưng cũng xin chia sẻ với các anh chị về những tháng ngày Mẹ nuôi em vô cùng vất vả ! Ngày ấy, Mẹ sinh em ra khi Mẹ đã 36 tuổi ( vì Mẹ em đi thanh niên xung phong về nên kết hôn muộn ), cưới bố em là người đàn ông đã có vợ và 6 người con ( Mẹ cả mất 7 - 8 năm trước khi bố Mẹ em kết hôn ).Thế rồi Mẹ sinh em ra cũng bình thường như bao đứa trẻ khác (cũng may không bị nhiễm chất độc da cam), nhưng có 1 điều Mẹ phải mổ vì khó sinh và không có sữa để nuôi em, thế là hoàn toàn phải nuôi bộ bởi vì ngày ấy thời kỳ bao cấp nên rất khó khăn, Mẹ phải bán từng cái màn gió, đồng hồ để bàn ( ngày ấy trị giá có 10 ngàn đồng ). Vì ko có sữa lại ăn uống thiếu thốn nên em suy dinh dưỡng (độ 3 ), chân tay bé tẹo (tưởng là không thể sống nổi ).Người ta cùng sinh con như Mẹ, có khi là sau nhưng đều xuất viện hết, Mẹ thấy thế nên buồn lắm, suốt ngày chỉ quay mặt vào tường mà khóc.
    Bố em thì cũng ốm yêu luôn nên không giúp đỡ được gì cho Mẹ, rồi bà ngoại già - lưng còng lại phải ngày ngày lên viện chăm 2 Mẹ con. Ngày đó em còn được ăn PAM (nghe nói đây là viện trợ của nước ngoài cho những trẻ em suy dinh dưỡng nặng ).Thế rồi ông trời cũng thương tình, 3 năm sau em mới chập chững những bước đi đầu tiên trong niềm hạnh phúc của tất cả mọi người (nói ra không ai tin nhưng sự thật là thế ).Vậy mà niềm vui chưa được bao lâu thì 1 năm sau bà ngoại mất và khi em 5 tuổi thì bố cũng bỏ 2 mẹ con ra đi ( bà ngoại mất - bố mất, vậy là Mẹ phải chịu nỗi đau quá lớn ! trong khi con còn nhỏ, gia đình kinh tế lại khó khăn ).
    Rồi em cứng cáp hơn, đi học như các bạn bè cùng trang lứa nhưng thiếu thồn tình cảm vô cùng.Ngày ấy cứ sáng Mẹ cho ăn rồi dắt sang nhà hàng xóm để em chơi ( được cái em rất ngoan, mỗi tội hơi hiếu động và nghịch ngợm tí ) - trưa thì Mẹ lại nhờ 1 chị đưa đi học, chiều Mẹ đón về (cứ như vậy ròng rã đến 1 năm trời rồi sau đó em cũng tự đi học, tự biết chăm sóc cho bản thân mình những cái đơn giản như vệ sinh cá nhân, biết mua thức ăn khi Mẹ chưa đi làm về - quan trọng nhất là tự học mà ko có ai kèm cặp )
    Có 1 điều em vô cùng cảm phục Mẹ đó là ở cái tuổi 42 khi chồng đã mất ( Mẹ có thể đi bước nữa để có người chung sức gánh vác gia đình ) nhưng Mẹ không làm điều ấy vì nghĩ thương con rất nhiều, lo cho tương lai của con............ bây giờ thỉnh thoảng Mẹ cứ đùa : " tiền của Mẹ đắp vào con có khi còn cao hơn cả chiều cao của con đó " - các bác sĩ trong bệnh viện ngày ấy bây giờ cũng đã già, có người ko còn nữa nhưng thỉnh thoảng có gặp các bác vẫn hỏi Mẹ : đưa con nhỏ đến đây xem nó lớn bằng nào rồi?.
    Mỗi lần Mẹ ngồi kể lại những câu chuyện như thế mà em chỉ muốn khóc vì thương Mẹ vô cùng, thời trẻ Mẹ cống hiến 1 phần xương máu cho cuộc kháng chiến chống Mỹ ( Mẹ là thương binh - mang trên mình vết thương của chiến tranh không dễ xoá nhoà và sau này thì lại hi sinh hạnh phúc cá nhân để lo lắng, chăm sóc chu đáo cho đứa con thân yêu! Bây giờ đã là phóng viên, lại hay phải đi công tác xa nhưng lúc nào rảnh là chỉ muốn tranh thủ về nhà với Mẹ - bên Mẹ là như thấy được sự bình yên nhất ! Có những khi ở xa, không có sóng điện thoại - thấy nhớ Mẹ vô cùng ! Nhưng em biết và hiểu 1 điều rằng :
    " Dù con lớn vẫn là con của Mẹ
    Đi suốt cuộc đời lòng Mẹ vẫn theo con "

  4. ngaythu_8

    ngaythu_8 Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    22/01/2006
    Bài viết:
    1.307
    Đã được thích:
    2
    Tớ thấy chị gái tớ lấy lá rau ngót giã ra lấy nước để cạo cặn sữa ở lưỡi cho cháu tớ .
    Còn mật ong tớ nhớ là chỉ tốt cho trẻ khi từ 1 tuổi trở lên , bạn có thể pha với sữa cho trẻ uống một ít thôi lấy vị ngọt thay đường , trẻ sẽ ngủ ngon không mộng mị
    Vấn đề rửa vệ sinh cho con , con gái tớ thấy phưc tạp hơn con trai
    Chị tớ dùng nước lọc cho vào một cái bình nhỏ có vòi và rót từ từ để rửa .
    Tắm cho nó khi là chanh, lúc là lá trà xanh
    Tớ nhớ khi nó đẻ ra cho họ lý , và y tá tiền để họ hút sạch nhớt ở mũi , họng nó
    Lúc nó đi táo ngâm lấy tăm bông bôi dầu ăn ngoáy lỗ đít nó thế là nó buồn nó đi
    Ngày trước khi sinh ra tớ nuôi cực dễ. Đẻ ra là đã 3,5 kg 3 tháng sau tớ đã gần 9 kg rồi
    Mà ngủ suốt thôi cả sáu tháng đầu
    Ăn thì chỉ có đòi ăn , không phải bón bao giờ
    Không ngờ hồi nhỏ mình phàm ăn thế
    Thế là mẹ tớ giữ lại áo của tớ hồi nhỏ cho chị gái để nuôi con
    Đúng là 2 đứa cháu tớ đứa nào dễ nuôi ,nhưng giờ quá bụ bẫm giờ còn to hơn cả tớ nữa Hic
    Hồi nhỏ nó là bé khoẻ bé đẹp toàn Quận
    Giờ đang bị bệnh béo phì
    Vấn đề này làm cho cả nhà tớ đau đầu và luôn mâu thuẫn bất đồng với chị gái trong cách nuôi con suốt những năm qua
    Đúng là nuôi con mới biết lòng cha mẹ
    Cả cuộc đời mình có quá nhiều điều mình cần phải học hỏi
    Chúc các bà mẹ khoẻ con khoẻ , ngoan
  5. LoaKenDen

    LoaKenDen Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    22/01/2002
    Bài viết:
    1.030
    Đã được thích:
    0
    chuyện của i-chi-ban cảm động quá.
    Nói chung thì nuôi trẻ con là cả một quá trình vất vả kéo dài, mỗi giai đoạn bé phát triển đều có những vất vả riêng mà cả 2 vợ chồng phải cùng nhau gánh vác chứ ko phải chỉ riêng người mẹ. Trẻ con mỗi bé một khác, ko bé nào giống bé nào, nên kinh nghiệm của người này chưa chắc đã giúp được người kia. Chỉ có tình yêu thương của người mẹ là quan trọng nhất phải ko các mẹ.
  6. intense_emotion

    intense_emotion Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/09/2004
    Bài viết:
    702
    Đã được thích:
    0
    Tình hình là em mất ngủ trầm trọng các mẹ ạ.Mấy hôm nay cháu nhà em quấy kinh lắm.Ăn ngủ giờ giấc linh tinh hết cả lên,hôm thì thức ngày ngủ đêm hôm thì ngủ ngày cày đêm,thậm chí có hôm ngủ li bì,fải lay dậy để cho bú ti .Có hôm trong vòng chưa đầy 10 tiếng đồng hồ mà bị ọc hết cả bụng sữa vừa chén ra 3 lần liền.2 hôm nay thì đêm nào cũng thức và gào inh ỏi,em là em fải đóng hết cửa kính vào để cho hàng xóm đỡ mất ngủ,còn mình thì dỗ dành đủ kiểu cháu nó cũng ko chịu nín cho.Bế cũng khóc,nằm cũng khóc,đi dong dong cũng khóc,vừa bú vừa khóc,chả hiểu là làm sao nữa.Chỗ ấy thì hết hăm rồi,em cho mặc quần không nên có lẽ ko fải do khó chịu vùng đó,mũi cũng đỡ khụt khịt,ko fải bị khó thở,thế mà tại sao cháu cứ ngoạc mồm ra khóc thế hả các bác,liên tục từ 12h đêm đến 5h sáng ko nghỉ,rồi bị ọc sữa...mãi đến lúc mệt thì vật ra ngủ gà ngủ vịt độ 2 tiếng (trong lúc ngủ vẫn bị giật mình mở mắt ra rồi lại liu riu ngủ tiếp).Hôm em cho cháu đến fòng mạch tư nhân của bs Hoàn làm ở khoa nhi Bạch Mai thì bác ý bẩu trẻ dưới 2 tháng tuổi khó điều trị tại nhà,nên cho ra viện chụp fổi vì tụi này "biểu hiện bệnh thì nghèo nàn mà tốc độ fát triển lại nhanh".Gia đình em vẫn chưa cho cháu đi chụp vì vẫn băn khoăn lắm,sợ cháu còn quá nhỏ máy móc điện đóm nó hại ra.Em cho cháu uống thuốc tiêu đờm 5 hôm rồi mà chả thấy đỡ j` cả,cổ cháu vẫn khò khè và vẫn ọc sữa mãi...Em fải làm sao bây jờ,mỗi 2 vợ chồng em loay hoay với con mà ko biết làm thế nào để cải thiện tình hình nữa.Các mẹ giúp em với
  7. cuntet

    cuntet Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/03/2007
    Bài viết:
    285
    Đã được thích:
    0
    theo mình bạn nên đưa bé đi khám, kiểm tra nguyên nhân vì sao bé bị ọc sữa nhiều như vậy, có thể có vấn đề nào đó về thực quản chăng? bé bị ọc sữa 3 lần liên tục như vậy nên rất có thể bé đói nên quấy khóc đấy. Còn vấn đề chụp chiếc máy móc bạn có thể hỏi bác sĩ xem có ảnh hưởng không?
    Nói chung bạn nên đưa bé đi khám, ko nên ngồi đoán mò tại sao và tự cho con uông thuốc như vậy nhé.
    Chúc bé yêu của bạn chóng khoẻ, thương bé nhiều
  8. Romanza

    Romanza Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/07/2004
    Bài viết:
    386
    Đã được thích:
    0
    Bạn ko nói con bạn bao nhiêu tháng/tuổi, nếu bé dưới 3 tháng, bạn ko cần lo lắng quá. Bé dưới 3 tháng, dạ dày vẫn nằm ngang. Thứ nữa là có thể bị đầy bụng, hay còn gọi là colic. Bé sẽ hay quấy khóc nhiều vào ban đêm. ăn xong rồi trớ và đòi ăn tiếp và cứ theo vòng như vậy. Làm giảm tình trạng này cho uống thuốc giảm colic như Ovol, cho lên xe đẩy hoặc đi xe ô tô 1 vòng thì cũng giảm nhiều và cố gắng cho con ợ hơi được, chuyện ý thì tuỳ đứa, con trai thì vất vả hơn. Trước khi ăn bạn có thể cho con nằm sấp và xoa bụng cho con theo chiều kim đồng hồ 1 lúc, cùng với việc xoa bóp và tập thể dục giúp bé khoẻ mạnh, tiêu hoá tốt hơn và ăn cũng ngon hơn. Con mình lúc khoảng 2-3,5 tháng, đêm nào mình cũng bế nó cả đêm vậy, rồi nôn trớ, thay 1 tối 4-5 cái áo là chuyện thường. Nhưng đến tháng thứ 4 hết hoàn toàn vụ trớ ấy. Bây giờ hôm nào ăn nhiều quá thì trớ 1 tí tẹo thôi.
    Nếu con bạn lớn rồi vẫn bị thì nên mang con đi khám, kiểm tra xem bé có bị Trào ngược thực quản ko nhé. Trường hợp ý thường là do cha mẹ bắt con ăn quá nhiều và tiêu hoá kém. Vì vậy ko nên ép con ăn khi con đã chán ăn.
  9. i_chi_ban

    i_chi_ban Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/12/2006
    Bài viết:
    104
    Đã được thích:
    0
    Mẹ Ro và các mẹ ơi!
    Tình hình là con giai nóng tính khủng khiếp, lại bướng bỉnh, hay dỗi,...Tối nay không thích cái trống, thế là vung tay đập thẳng vào tay mẹ đau điếng, sưng vù lên, may mà không vào mặt. Mẹ tức wá tét cho 2 cái rất đau vào tay nên khóc ầm ĩ. Cũng biết đánh con tuổi này nó chưa biết sợ, chỉ làm nó đau khóc rồi quên thôi. Nhưng mà tức cực ấy. Không thích cái gì là ngúng nguẩy, hơn nữa thì nằm lăn ra nhà. Mẹ đi làm về rất thích mẹ bế, chạy ra, nhưng mẹ đưa tay ra thì ngoe nguẩy quay mặt đi. Mẹ đi mất thì khóc toáng lên, quay lại thì lại quay đi,....Thế là thế nào?
    Thích cái gì đòi bằng được không thì lăn ra ăn vạ. Không thích ném đi không thương tiếc, không thèm nhìn đến lần thứ hai. Đồ chơi thì phá tung ra, ô tô không để chạy đơn thuần đâu nhé, tháo hết pin ra, lộn ngược nó xuống rồi trèo đứng lên. Con mèo đang ăn ra gí mũi vào mặt nó cưòi nhăn nhở, xong túm đuôi nó xách lên bị nó cào cho không biết bao lần mà nói không được
    Hix.....cái tuổi đang dở dở ương ương này không biết làm sao nữa. Nói thì không nghe mà đánh cũng không được. Mình có cái khó là công việc bận, con ở nhà với bà nên mình không có nhiều thời gian uốn nắn. Cũng biết là có lỗi với con mà không biết làm sao. Bây giờ phải gửi ông bà thì rất phụ thuộc, thấy cách ông bà chiều cháu là sai, mình nói lại sợ dỗi bảo đi suốt ngày về còn ý kiến này nọ.
    Thế nên các mẹ có cách nào giúp mình đi! Tks nhìu
  10. azert

    azert Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/03/2005
    Bài viết:
    141
    Đã được thích:
    0
    Hì, em ko phải các mẹ nhưng là các chị có được ko ạ?
    Xưa nhà em cũng có em trai, và đến giờ vẫn hay phải + được trông các cháu nên cũng có ít kinh nghiệm.
    Em ko rõ con chị bao tháng, nhưng chắc cũng hơn 1 tuổi rồi đúng ko ạ? Tuổi này tụi nó biết nhờn được với ai, biết phải nghe ai rồi đấy ạ, nên chị cứ cứng rắn, chứ ko lớn lên nữa càng khó.
    Cháu em muốn chơi đồ chơi thế nào cũng được, phá cũng ko sao, nhất là con trai, hiếu động, oto thì cũng chỉ là cái hộp hình chữ nhật thôi , đập cho sướng, nhưng đập lên người khác thì giữ tay cháu lại, nói " không được làm thế", giọng dứt khoát và mắt nhìn thẳng vào mắt trẻ con. Lặp lại vài lần như vậy, cháu sẽ hiểu.
    Hội trẻ con là nhậy nhất với kiểu ăn vạ, chiều 1 lần rồi thì lần sau khó mà khắc phục được, cứ để cu cậu luyện giọng chị ạ, mình cứ lờ đi, đừng có tỏ vẻ gì ko là các chàng và các nàng nhận được tín hiệu ngay, mồm thì gào đấy mà mắt ráo hoảnh.
    Nếu đang chơi với cháu thì cứ tiếp tục chơi và nói chuyện làm cháu phân tâm, chú ý vào chuyện khác, giữ giọng bình thường, nhịp độ từ tốn, ( để hét với quát tháo vào việc khác), càng hét, các chàng gào càng to.
    Còn với ông bà thì chị dậy con trước mặt ông ba luôn để ông bà thấy tác dụng. Cái này em chả có cao kiến gì, vì làm đủ kiểu mà mẹ em cũng chả thay đổi gì cách dậy con dậy cháu cả
    Vài lời góp vui với các chị.
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này