1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Chia xa một tình yêu

Chủ đề trong 'Hưng Yên' bởi mayxuccat, 09/06/2008.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. mayxuccat

    mayxuccat Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/07/2006
    Bài viết:
    386
    Đã được thích:
    0

    C28/7:
    -- "Số ĐT của bạn cực, sự nghiệp rất hưng vuợng , có chức vụ , địa vị cao hơn cả mong muốn, nếu.... thì buớc sang vận hội mới cũng vẫn tốt đẹp.... (tiếp) ... tài vận hanh thông, tiến triển nhanh, đạt tới cực vuợng , nhưng ko nên tự mãn, cần có sự đề phòng...."
    -- Thiếu! hức ...hức...
    -- Muốn đọc toàn văn bài bói thì sang đây!
    -- ko chuyển qua mạng đc ah? Thời @ mà ko qua net ư?
    -- Phải đánh máy, vì nó ở trong điện thoại cơ!
    -- thế thì a cứ chuyển sang tin nhắn cho e? Mà a tra = số của mạng nào? E đã tra 1 lần rồi. Thấy bảo ko đẹp mà
    -- Mạng này cực chính xác luôn đấy! Thấy của em toàn "đẹp" mới cả "vuợng" thôi! Anh cũng thế! Hi..hi....
    -- lần trc e tra 1 lần rồi mà...ah a này... lúc nãy a TT hỏi e là bao giờ thì đi ăn bù đấy? Hi...hi... e bảo ah ừ , để tí e hỏi khổ chủ đã... hi...hi....
    -- Trưa mai luôn? Hi...hi....
    -- Oài... thế ah? Thế a hẹn Hg đi.... Ko biết mai có gì thay đổi ko nhỉ?
    -- Trưa mai luôn đi! Anh gọi cho Hg nhé?
    -- để e báo lại v a TT nhé? Hôm nọ đi về đến giữa cầu CD thì a TT gọi cho e hỏi là ra đâu nhỉ, e lại phải nói lại (e đã nhắn cho a ấy biết rồi, nhưng ko để ý mà).
    -- Đã gọi cho Hg và Hg đã đồng ý! Em báo cho TT đi nhé. Vẫn chỗ cũ chứ, em?
    -- vâg... Hay a xem có chỗ nào mới ko?
    -- Ối chỗ...
    -- Oài....
    -- Nhưng mà em thích chỗ đó cũng đuợc, vì những chỗ khác chỉ hay hơn về ruợu bia thôi....
    -- thế ah... thế thì mai a cũng phải nói là a thik ăn nấm nhé...hi...hi....
    -- Ừ... bảo là anh giờ đâm ... nghiện món này!((
    -- Hi...hi... uh đúng thế , để e có đồng minh. Hg hôm nọ bảo là đi ăn cái gì khác, nhưng mà đi ăn đc cái gì đâu. Nó hay bị đau bụng lắm í. E thấy mỗi món đó là e thấy đc nhất.
    -- Bảo nữa rằng: Món này hay lắm, bổ lắm, nhiều nguời sánh ăn thích ăn lắm.... nhể?((
    -- đúng thế ((
    -- Bịa tiếp: Có mấy đôi chỗ tớ, lúc yêu nhau tuyền đi ăn món này, nên sau sinh con toàn đặt là Nấm tuốt, dù gái hay zai cũng thế" nhể?
    -- Nấm là tên ở nhà thôi
    -- Thì một khi đã bịa thì phải ... liều chứ!
    -- vâg... (( thế cũng đc ((
    -- Nói vui vậy thôi, chứ tùy câu chuyện mà bịa cho hợp lý chứ! Mục đích cũng chỉ để vui mà.
    -- e thấy cũng hay đấy chứ
    -- Hay thì sao ko thè luỡi ? Th khỏi chưa, em?
    -- (( đấy là sự thán phục... Th khỏi rồi, a ạ. Hq e cho về ô.bà ng. Nó vẫn nhớ tất cả mọi ng, a ạ.
    -- Thì mới hơn một tháng mà so với nhiều tháng truớc đó mà!
    -- lâu phết ... gần 2th...
    -- Ừ... thời gian cứ trôi mà. Nó có đợi ai đâu !
    -- nó ngoan hơn là ở bên n. , a ạ. Sao lại thế nhỉ? Ở bên ng nó yên tâm chơi bt, còn ở bên n thì ko chơi v ô.b, chỉ chơi 1 m hoặc khóc hờn.
    -- Vì nó chưa quen bằng bên ng. Ai bế ẵm nó lâu hơn thì nó tin cậy hơn.... Trẻ con là vậy mà. Có thể do bản thân các ô.b cũng không có khả năng gần cháu như nhau nữa. Cả về sau này nữa, nglớn cần làm sao để là bạn chúng...
    -- nó chưa tin, vì ô.b hay dọa nó.
    -- Sắp về chưa , em?
    -- sắp, a ạ. E hẹn a TT 11h đấy nhé.
    -- Ừ... 11h . Mai em gọi cho Hg đúng 11h nhé. Giờ giấc đừng nên sai , nghe chưa! ((
    -- ok. Thế a chưa hẹn giờ Hg à?
    --Anh hẹn rồi. Anh bảo như hôm nọ, nghĩa là chỗ cũ và 11h mà.
    -- ok! Thế nhé. E về đây... BB
    -- Ừ... BB
    HY has signed out. (28/07, 4:34 CH)

  2. mayxuccat

    mayxuccat Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/07/2006
    Bài viết:
    386
    Đã được thích:
    0

    C29/7:
    -- Trong giờ sinh vật, thầy giáo đang giảng bài thì có hứng , ra một vế đối:
    -Con bò cạp cạp con bò cạp, cạp đúng chỗ bò mà bò đúng chỗ cạp.
    Một học sinh đối lại:
    -Thầy sinh vật vật cô sinh vật, vật đúng chỗ sinh mà sinh đúng chỗ vật.
    Thầy nguợng quá, chưa kịp nói sao thì lại có một học sinh khác đối nữa:
    -Anh tiểu thuơng thuơng chị tiểu thuơng, thuơng đúng chỗ tiểu mà tiểu đúng chỗ thuơng.
    -- Hi ..hi...
     Chồng yêu quý quý vợ yêu quý, yêu đúng chỗ quý mà quý đúng chỗ yêu!
     Cậu mân mê mê mợ mân mê, mân đúng chỗ mê mà mê đúng chỗ mân!
     Chàng yêu thuơng thuơng nàng yêu thuơng, yêu đúng chỗ thuơng mà thuơng đúng chỗ yêu!
     ... (nhiều lắm!)
    -- nhưng nghĩa thì toàn y như nhau
    -- Ừ... phải suy nghĩ thêm thì mới có câu hay đc!
    -- Gửi lại anh cái câu đối ban đầu đi? Anh vừa vô ý xóa mất....
    -- e ko giữ nữa. E gửi cho a rồi thôi mà. A xem ở đt còn ko? E gửi vào đt của a mà.... Mà mệt thật, a ạ. Lúc nãy về e ngủ lăn quay. Bg vẫn mệt, như say rượu ấy.
    -- Em uống có mấy ngụm nhỏ thôi mà? Hg nó uống gấp mấy lần em ấy chứ?
    -- nhưng e mệt thật. Hg nó khác, e khác.
    -- Ừ... anh cũng biết mà. Mà theo anh thì nữ cũng ko nên uống nhiều ruợu bia, vì nó làm giảm nữ tính! Sắp về chưa, em?
    -- e c.bị về đây , a ạ. BB nhé....
    -- BB
    HY has signed out. (29/07, 4:38 CH)

  3. mayxuccat

    mayxuccat Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/07/2006
    Bài viết:
    386
    Đã được thích:
    0
    S30/7:
    -- Đang làm gì, em?
    -- e vừa đi ăn về ((
    -- Chuyên gia "ăn muộn" hả? Cỡ chữ 14 đấy! To quá, em nhỉ? Viết cỡ chữ 12 thôi! Thế tối qua về nhà có thi làm câu đối với ch ko?
    -- ăn lâu rồi. Vừa ăn bưởi, a ạ. Ko thi thố gì cả, a ạ. E đag buồn và bực mình quá!
    -- Có chuyện gì à?
    -- Chị Th e, a có biết ko? Chị ấy làm văn thư ở ct ấy?
    -- Có! Mà sao, em? Chị ấy là chị họ của em?
    -- vâg, chị ấy hq bị chồng đánh, chảy máu tai mũi, sưng hết cả mặt mũi ra. V.chồng chị ấy cũng hay cãi nhau . Cứ cãi nhau là chồng đánh thôi. Rõ khổ! Cũng tại chị ấy hay ghen quá, ko biết kìm chế; nên làm chồng tức. Nhưng mà chồng chị ấy cũng quá lắm cơ . Hq bị đánh đau nhất. Tí nữa e qua đấy, ko biết phải nói v chồng chị ấy thế nào đây; vì e tức lắm.
    -- Ghen quá, vô căn cứ, hàm hồ... thì dễ gây bực tức lắm đấy! Nhà chị ấy ở đâu, em?
    -- ở Đê La Thành, ngay đầu gần GV ấy.
    -- Theo anh, truớc hết phải nghe cả 2 phía nói đã, ko "đổ thêm dầu " vào phía nào cả!
    -- e biết v.đè của 2 v.c chị ấy....
    -- Việc phân tích ai đúng , ai sai, việc nào đúng, việc nào sai... ngay bây giờ là chưa thaatj cần thiết. Nội dung cần nói nhiều là...
    -- ... e ko bênh ai cả, nhưng chuyện đánh đập vợ thì ko đc, ko thể coi thường mạng sống của ng khac đc, nhất lại là vợ mình. Nếu ko hay ko phải thì mình phải thế nào chứ. Cứ thik đánh là lôi ra đánh là đc ah! Tại c Th cũng ko báo công an cơ....
    -- ... sự việc vc đánh nhau sẽ ảnh huởng đến con cái thế nào?
    -- ... e mà như thế thì e cứ báo c.an, cho ra phường....
    -- .... phải tự mình đánh giá bản thân nữa chứ... Việc của riêng nhà mình sao đã vội báo công an làm gì? Phải tự xem chồng mình bực tức vì việc gì do mình gây nên chứ? Và mình thấy thế đã thật đúng chứ và mình có thể sửa đc ko chứ? Trong những truờng hợp chuyện lục đục kéo dài thì có lẽ cần nhắc những nguời trong cuộc hãy ngẫm nghĩ về vấn đề " Những mục đích cơ bản của hôn nhân là gì?"
    -- ...vội gì mà vội chứ... 5 năm nay như thế rồi còn gì? E thấy chồng chị ấy cũng chẳng ra gì....
    -- Có thể là thế, nhưng có lẽ cần sự cố gắng của cả 2 phía thì mới đc.... Em là em, mà lại là em họ thì đến đấy cũng ko thể nói tùy ý đc đâu....
    -- nếu mà cứ như lý thuyết thì ai chẳng nghĩ thế và nói thế đc, cốt yếu là do 2 ng ấy chứ ... Nói mãi rồi, a ạ...
    -- Đúng vậy mà.... nhiều điều khó chịu nhau giữa 2 nguời... thì chỉ nguời trong cuộc mới thấu hiểu thôi, mà ko thể diễn đạt cho nguời ngoài hiểu đc.... Khi ngôi nhà chung truớc đây đã ko còn là mái nhà bình yên (chứ chưa nói là mái ấm đâu nhé), khi ta không còn muốn về nhà sau những giờ làm việc, ta ko thể sống thoải mái, ko còn đc thông cảm, yêu thuơng... thì thật là một cực hình đấy...
    -- v.đè ko phải là ở chỗ ấy đâu, a ạ....
    -- Anh nghĩ những đứa con là những nhịp cầu nối giữa 2 nguời mà cả hai đều mong chúng đc yên ổn, sung suớng.... Dựa trên cơ sở ấy mà ta nói với 2 nguời là phù hợp nhất, em à.
    -- v.đè ở chỗ là chồng chị ấy là ng trăng hoa, hay cặp bồ linh tinh. Chị Th là đời vợ thứ 3 đấy. Anh ấy cũng hay ghen tuông lăng nhăng v c Th lắm ; chơi v ai cũng ghen rồi dằn vặt vợ, chê vợ già; mà a.ấy hơn c Th 10 tuoi. C . Th thì tính hay ghen , hay tưởng tượng đủ thứ, như kiểu bị bệnh ấy, ko nói ai đc.
    -- Vậy à? Vậy cũng là nguời ko tự tin rồi?
    -- Ngày kia là a đi MC à?
    -- Lại thay đổi, em à. Tụi anh đi TC ở HT ....
    -- thế ạ? Có bài báo này hay lắm, a ạ. A thử đọc xem có giúp đc gì ko? Thương lắm...
    -- Gửi cho anh đi?
    -- e sẽ gửi chi a địa chỉ xong a cứ ấn vào đó là đc nhé. http://ngoisao.net/News/Thoi-cuoc/2008/05/3B9C4966/
    -- Ừ... anh sẽ đọc. Mà lúc nào huớng dẫn anh cách dẫn các line của các bài viết nhé?
    -- vâg... A có ăn ớt ko, e mag sang cho?
    -- Em có à?
    -- vâg
    -- Có! Xem ớt của em có cay ko? ((
    -- ko phải ớt của e , mà là ớt của cây ((
    -- Hi... hi... thế của ai? Thì tay em cầm thì là ớt của em còn gì?
    -- nếu muốn đoán thì phải là đi mua cơ...
    -- Lại thế nữa? Chắc ớt của em... cay xè?
    -- ko cay.... E gửi bài lúc nãy cho a TT....
    -- Ko cay sao gọi là ...ớt? (( /// Ko ghen sao gọi.... ???? (( Thơ đấy!
    -- TT bảo là đi tìm xem nó ở đâu để cùng đóng góp ủng hộ, a ạ.
    -- Có thể tụi mình nghiên cứu và lập một nhóm làm từ thiện cũng đc đấy!
    -- nhóm khoảng mấy ng, a?
    -- Càng đông càng tốt... nhưng quan trọng là thống nhất về ý tuởng . Cũng xem như việc mình vẫn đi chùa thôi mà.
    -- vag... điều này e nghĩ đến lâu rồi, chỉ sợ ko thu phục đc ai. Bg mỗi ng đóng góp 1 ít thì tốt.
    -- Thì mình phải thu phục ng.khác bằng các hoạt động cụ thể mà.
    -- giúp đỡ cho ng này, ng kia ; mỗi ng 1 tí.... E hay để ý đến hoàn ảnh của trẻ con, a ạ.
    -- Anh cũng dễ xúc động truớc cảnh trẻ em phải đau khổ mà.
    -- lớn lao quá thì mình cúng ko có đk , nên để ý đến những trường nào mà khó, khổ thực sự thì mình cũng nên. A có nhớ câu mà mình chụp ở chùa PT ko? ... "nghèo thì khó làm từ thiện đc"... đại ý là như thế
    --Đúng vậy! Mình chỉ làm theo khả năng thôi và phải có chọn lọc trong các truờng hợp chứ.
    -- vâg ... e cũng nghĩ thế, nên phải đồng tâm hiệp lực....
    -- Vật chất là một chuyện, nhưng nhiều khi cái tình nguời cũng giúp đc nguời khác đc nhiều đấy!
    -- vâng... a TT bảo bạn a TT có 1 nhóm làm việc ấy. Hay mình thử tham gia xem sao?
    -- Mình có thể công khai thành lập hội này trên các diễn đàn mà. Thì phải hỏi xem họ là những ai, đã làm gì rồi... em à.
    -- Uh... e đang hỏi. Mình sẽ đưa lên diễn đàn. Chỉ sợ mọi ng ko tin...
    -- Ừ... em cứ hỏi đi..
    -- ... nên mình sẽ phải làm thật trc và chụp ảnh, a ạ.
    -- Đúng vậy... mà phải có quy chế hoạt động hẳn hoi nữa ấy chứ.
    -- Có thể lấy box "STT" trên WTW là nơi lập diễn đàn cho nhóm này, em à.
    -- vag
    -- Sắp nghỉ thôi, em à? BB....

  4. mayxuccat

    mayxuccat Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/07/2006
    Bài viết:
    386
    Đã được thích:
    0

    Tôi bận đi học, mãi cuối giờ mới chát với em một chút. Em xin một cái nick để chat riêng... Em mang cho một chút quà quê.... Tôi thấy thuơng em.... Em đã biết sống kiềm chế, tự chủ hơn....
  5. mayxuccat

    mayxuccat Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/07/2006
    Bài viết:
    386
    Đã được thích:
    0
    GHI CHÉP :

    8- Có mấy ai qua nổi cái cầu này?

    Gửi đứa con yêu quý của mẹ,
    Với bất kì người phụ nữ nào thì làm mẹ quả là niềm hạnh phúc lớn lao nhất. Con nên biết là mẹ rất yêu con, yêu hơn hết thảy mọi thứ thuộc về cuộc sống phù phiếm này.
    Mới chỉ vài tháng trước thôi, mẹ còn là một cô bé mười sáu vô tư, hồn nhiên. Mẹ có thể tự hào nói rằng mình là một học sinh chăm ngoan. Mẹ chưa hề biết đến tờ giấy mời phụ huynh hay bất kì lời than phiền nào từ thầy cô. Mẹ có khá nhiều "cái đuôi" và đó là niềm kiêu hãnh của mẹ. Cho tới khi mẹ gặp mặt cha con....
    Cha con là một hotboy trong trường, lớn hơn mẹ một tuổi, đẹp trai và chơi thể thao cừ. Đối với một con bé mới ngơ ngác bước vào ngôi trường mới như mẹ thì cha con là một hình mẫu đàn anh lí tưởng. Ngay từ ánh nhìn đầu tiên, mẹ đã cảm thấy có một điều gì đó thật lạ diễn ra trong lòng. Mẹ bắt đầu nhớ đến cha con, bắt đầu tập viết tên cha con chật cả cái bàn học và bắt đầu đến xem cha con chơi bóng rổ - điều mà mẹ chưa bao giờ làm đối với đám con trai. Cha dường như cũng biết tình cảm của mẹ nên rất quan tâm tới mẹ. Rồi cha chính thức ngỏ lời yêu.
    Đó chính là giây phút đã làm mọi thứ trong cuộc sống của mẹ đảo lộn. Mỗi buổi chiều tan học, mẹ lại kiêu hãnh thấy những ánh mắt ghen tị đổ dồn về phía mẹ đang ngồi sau xe cho cha con chở về. Mẹ sung sướng biết bao nhiêu khi cha con hôn nhẹ lên trán mẹ trước lúc vào học, khi cha con tặng mẹ một cành hoa hồng trong ngày Valentine.
    Cha và mẹ đã có những kỉ niệm đẹp và lung linh như pha lê dễ vỡ. Tưởng chừng như sẽ không bao giờ phai nhoà.
    Rồi chuyện gì phải tới cũng đã tới. Cha và mẹ tự nguyện đến với nhau. Và sự sống của con bắt đầu từ khoảnh khắc đó.
    "Nếu chúng ta có con, anh sẽ chăm sóc nó và tất nhiên, sẽ vẫn luôn yêu em như ngày nào." Lời nói ngọt ngào đó của cha con đã làm nỗi sợ hãi lúc ban đầu của mẹ biến mất. Mẹ nhỏ bé, nép trong vòng tay che chở của cha. Cảm giác hạnh phúc nồng nàn như trong giấc mơ tuyệt vời nhất.
    Từ hôm đó, mẹ càng vững tin vào lời hứa của cha, vì mẹ đã nghĩ là của cha mãi mãi.
    Khoảng hai tháng sau, mẹ có những triệu chứng rất lạ. Mẹ run người nhớ đến những bài học ở trường. Linh cảm của một cô gái đã cho mẹ cảm giác về sự tồn tại của con- đứa con bé bỏng của mẹ!
    Mẹ đã ngất xỉu khi thấy hai vạch đỏ trên que thử. Phải hơn một tiếng sau, mẹ mới tỉnh lại, thấy mình ngồi bệt trên sàn, ướt sũng dưới làn nước lạnh buốt của vòi sen. Mẹ không đứng dậy, mẹ tiếp tục ngồi như vậy, để làn nước giá băng rửa trôi đi những giọt nước mắt lăn dài trên má. Mẹ tựa đầu vào tường, nghĩ tới chuỗi ngày phía trước. Sao mịt mờ và đen tối đến thế?.
    Mẹ im lặng, giữ chặt nỗi sợ hãi trong lòng. Kết quả học tập ở trường của mẹ giảm sút thấy rõ. Mẹ nhận được những con điểm dưới trung bình đầu tiên trong những năm cấp ba. Mẹ xanh xao, yếu ớt hẳn.
    Và mẹ bắt đầu cảm thấy những cựa quậy của con. Không dám nói với ai, mẹ dần dần xa lánh đám bạn thân, chỉ cắn răng chịu đựng từng cơn đau hành hạ hằng đêm. Nước mắt cứ lăn dài, ướt đẫm cả gối?.
    Vẻ mệt mỏi kiệt sức đó đã không qua đuợc mắt ông bà ngoại con. Trong một bữa ăn tối, họ đã phát hiện ra sự thật - một sự thật phũ phàng và đau đớn nhất. Mẹ chỉ biết cúi gằm mặt xuống nhìn đôi bàn tay, xấu hổ với chính bản thân mình. Ông bà ngoại con như chết sững. Bà ngoại đánh và mắng mẹ rất nhiều. Mẹ im lặng chịu đựng những đòn roi ấy vì mẹ biết mẹ đáng bị như vậy. Bà ngồi rũ rượi xuống chiếc ghế sau lưng, nước mắt tuôn như mưa trên khuôn mặt xương xương của bà. Mẹ vẫn quỳ dưới đất, ngước mắt lên nhìn ông ngoại. Ông không nói gì, hay có lẽ là không thể nói được một lời nào. Ánh mắt ông bị thu hút vào một điểm nào đó xa xăm, môi mím chặt. Rồi ông lấy ra một tờ giấy, run run viết từng chữ một :?Đơn từ con?. Bà ngoại ôm mặt bước vội xuống bếp. Mẹ đau đáu trông theo dáng bà, cái dáng người phụ nữ gầy gò tần tảo nuôi lớn mẹ từng ngày ấy, có cái gì đó như một lưỡi dao cứa vào lòng mẹ. Mẹ vội đứng dậy ôm lấy tay ông ngoại con. Ông con vẫn chẳng nói một lời, viết ngày càng nhanh hơn. Mẹ nhìn ông ngoại rồi vội chạy vào phòng, đóng chặt cửa lại.
    Mẹ không thể nhìn thấy rõ cái gì. Lệ làm mờ cả mắt mẹ. Mẹ cứ khóc như thế.
    Có phải mọi thứ đang trừng phạt mẹ không ?
    Mẹ với tay lấy điện thoại nhưng chợt nhận ra là đầu óc mẹ như đã bị mờ tối, thậm chí chẳng còn nhớ nổi số điện thoại của những đứa bạn thân. Buông điện thoại xuống, mẹ ôm chặt lấy đầu. Bế tắc....
    Rồi mẹ nghĩ đến cha con, như một nơi che chở cuối cùng?. Trong làn nước mắt, mẹ xếp vội vài bộ đồ vào túi xách, trèo cửa sổ ra ngoài. Mẹ đứng bên ngoài, nhìn lại căn nhà của ông bà ngoại ?" nơi đã nuôi lớn mẹ mười sáu năm ròng, nhưng bây giờ nó đã không còn chấp nhận một đứa con gái hư hỏng như mẹ. Rồi mẹ như một con chim được phóng sinh, chạy thật nhanh trong đêm. Bầu trời tối tăm nuốt chửng lấy thân hình nhỏ bé của mẹ. Mẹ cứ chạy, chạy mãi? như thể sẽ đến đuợc một phương trời nào đó hoàn toàn tách biệt khỏi thế giới này, không muốn quay lại nơi ấy thêm một lần nào nữa.
    (còn nữa)
  6. mayxuccat

    mayxuccat Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/07/2006
    Bài viết:
    386
    Đã được thích:
    0
    GHI CHÉP :

    8- Có mấy ai qua nổi cái cầu này?

    (t.theo và hết)
    ?

    Mẹ muốn được tự do?.
    Lòng mẹ nhóm lên một niềm hi vọng nhỏ nhoi. Mẹ tin vào lời hứa ngày nào. Mẹ tin là cha con sẽ đón nhận đứa con của mình?.
    Mẹ lao vào lòng cha con, mong chờ cha sẽ ôm lấy mẹ vỗ về như những lúc mẹ buồn. Nhưng mẹ đã lầm. Cha con nhìn mẹ một cách lạnh lùng như thể đang nhìn một người qua đường!
    ?oEm có bằng chứng gì để nói nó đã là con tôi. Em cứ đi đêm thế này thì làm sao biết được chuyện gì xảy ra.?
    Thế đấy! Mẹ lặng người, ngước đôi mắt nhoè nước lên nhìn cha con. Cha con vẫn điềm tĩnh như chưa từng có chuyện gì.
    ?oTôi không còn gì với em cả. Chúc em ngủ ngon.?
    Cha con đóng cửa lại, để mẹ vẫn đứng đó. Yên lặng.
    Có một cái gì đó trong lòng mẹ đã tan biến. Từng vụn vỡ tan tành. Có lẽ đó là tiếng vỡ của tình yêu của mẹ dành cho cha con?.
    Mẹ lầm lũi bước đi trong màn đêm đen kịt. Mẹ sợ hãi mọi thứ, sợ hãi chính bản thân mình. Không nhớ là mẹ đã đi như vậy bao lâu. Mẹ cứ đi, cho đến không thể nào đi được nữa. Mẹ ngồi xuống tựa vào thành một cây cầu của con sông Mẹ.
    Mẹ nghĩ về những điều sắp tới? Mẹ không còn nơi để về. Không nơi nào chấp nhận một người như mẹ?.
    Mẹ nhìn lên bầu trời đêm đầy sao. Cha con và mẹ đã từng ngồi bên nhau ngắm bầu trời sao như thế này. Cha con đã từng ước sao cho cha và mẹ luôn được bên nhau. Mẹ đã hạnh phúc biết bao nhiêu. Ngay lúc đó, con lại cựa quậy. Mẹ đặt tay lên bụng. Cảm nhận được con. Và lòng mẹ đau đớn như dao cắt?.
    Con quá nhỏ bé, non nớt quá, còn chưa hề biết đến ánh sáng mặt trời. Con như một thiên thần, không có chút tội tình nào. Vậy mà người ta không chấp nhận con, hắt hủi con.
    Truớc khi mẹ viết vội lá thư này cho con, mẹ đã đứng mãi trên cái cầu ấy và nhìn xuống sông. Dưới cầu, nước chảy xiết quá!
    Ý nghĩ tồi tệ nhất thoáng qua trong đầu mẹ. Mẹ muốn huỷ diệt con, huỷ diệt chính cái hình hài đã được tạo nên bởi tình yêu đầu tiên của mẹ. Phải! Đó là con đường giải thoát duy nhất!
    Mẹ thoáng rùng mình khi mường tượng dòng nước lạnh lẽo đó sẽ nuốt chửng lấy mẹ và con. Nhưng mẹ đã nghĩ đó là sự nhân từ duy nhất của Thượng Đế để đưa chúng ta đến một nơi khác không còn những lời xua đuổi và chê cười.
    Bấy giờ là hai giờ hai mươi phút sáng. Nếu mẹ nhảy xuống, đã không ai biết, không ai thấy, không ai nghe và không ai quan tâm. Mẹ đã không cần sự sống của mình. Mẹ đã quá tuyệt vọng?.
    Nhưng mẹ nghĩ đến con?"một sinh linh bé bỏng đang thành hình trong người mẹ.
    Mẹ cảm thấy thật có lỗi. Giá như mẹ sinh con ra vào một thời điểm nhiều năm sau thì chắc mọi người sẽ không chối bỏ con như lúc này?.
    Con vẫn tiếp tục cử động. Có lẽ là con đang trách mẹ phải không ?
    Mẹ biết mẹ là một người mẹ thật tồi. Nhưng nào có một điều gì tốt đẹp hơn cho cả hai mẹ con mình đây? Ai cũng ghê tởm mẹ, chính mẹ cũng đã ghê tởm chính mình!
    Nhưng mẹ yêu con, yêu hơn hết thảy mọi thứ! Chính vì vậy mà mẹ đã viết lá thư này. Mong con hiểu được lòng mẹ. Mẹ không hề muốn làm hại chính thân thể mà mẹ đã tạo ra?.
    Một ngày mai đây, người ta có thể sẽ không còn thấy một điều gì sót lại của mẹ con mình. Tất cả có thể sẽ biến mất như chưa bao giờ tồn tại. Mọi người sẽ vẫn tiếp tục nhịp sống hằng ngày của họ. Họ vui vẻ cười đùa, tất bật với công việc. Họ sẽ đi qua chỗ cây cầu mà mẹ và con đã đứng và nơi mẹ đang ngồi viết thư đây. Và họ có thể sẽ không tìm thấy được một cái gì chứng tỏ sự hiện hữu của chúng ta.
    Ngoài kia, dòng sông vẫn đang chảy xiết, đen như mực?.
    Thốt nhiên, hình ảnh xưa lại trở về trong suy nghĩ của mẹ.
    "Em sợ không ?"
    "Hihi? sợ lắm, anh à."
    "Đừng bao giờ sợ cả em nhé; vì đã luôn có anh ở bên bảo vệ em!"
    ?oĐúng thế, anh à?.
    Nhưng bây giờ đây, cha con đã không còn ở bên để bảo vệ mẹ con mình như những lời mà cha con đã hứa. Không biết mẹ có còn đủ can đảm để nhìn tiếp xuống nơi sẽ đưa mẹ con ta đi hay không?
    Tình yêu đầu tiên đẹp nhất và trong sáng nhất, mẹ đã trao và dòng nước điên cuồng kia sẽ vùi dập nó?
    Mẹ sẽ mãi mãi mang theo con?. Ôi? con ơi ! Xin con đừng cựa quậy nữa. Chỉ một chút nữa thôi, con và mẹ có thể sẽ được tự do.
    Bây giờ đã ba giờ bốn mươi hai phút sáng?.
    Trời vẫn đen như mực, con à ?.

  7. mayxuccat

    mayxuccat Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/07/2006
    Bài viết:
    386
    Đã được thích:
    0

    Sáng nay bận quá , không ol đuợc tý nào.... Em sang phòng ngồi chơi và nói chuyện. Vừa rồi, vào mạng mới biết em đã nhắn tin từ đầu giờ.... Hôm nay mà đi TC thì chắc biển động dữ lắm?
    (8h50): 3+2=5 , 5 giác quan của tôi nhớ bạn ; 4+3=7, 7 ngày tôi nghĩ đến bạn ; 5+7=12, 12 tháng tôi mơ về bạn nhưng... 99+1=100, 100 năm tôi cần 1 người bạn ngọt ngào như bạn?. Ko có từ nào đẹp đẽ như từ "người bạn" và ko người bạn nào tuyệt vời như bạn!


  8. mayxuccat

    mayxuccat Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/07/2006
    Bài viết:
    386
    Đã được thích:
    0

    C01/8:
    ùđ Hi...
    ùđ Anh vỏôn ỏằY phòng mà.... Sao ko ol?
    ùđ Em vỏôn ol mà. Vỏằôa chia t xong. P a sang lỏƠy 'i.
    -- Lúc nÊy 'ỏằn tỏt mà? ((
    ùđ 'ỏằf ỏân mà ((
    ùđ Vỏưy à? Ko thỏƠy 'ăn sĂng là cỏÊm thỏƠy nhặ 'i vỏng hay là làm sao....((
    ùđ thơ sĂng nay a câng vỏưy! TặỏằYng 'i công tĂc cặĂ.
    ùđ Bỏưn quĂ... vỏằ>i lỏĂi cĂc bà ỏƠy bỏÊo thĂng ngÂu nên lỏĂi tiỏp tỏằƠc lại lỏĂi....(( Dưnh vào cĂc bà là ... mỏằ?t thỏưt ! Cô chĂu gĂi cỏằĐa anh câng vỏằôa biỏt 'iỏằfm thi và 'ỏằ- cỏÊ hai truỏằng (HV NH và HV YHCT). TỏĂi vơ hôm nỏằ 'Ê viỏt "niỏằm vui 'c chia sỏằ thơ nhÂn 'ôi" nên giỏằ câng muỏằ'n chia cĂi vui này vỏằ>i em nỏằa 'ỏƠy! ((
    ùđ a 'ang nói 'ỏn bà nào 'ỏƠy?
    ùđ CĂc bà mà 'Ê ''dưnh'' vỏằ>i cĂc ông ... xặa nay ỏƠy! Hai ngày nghỏằ? này anh lỏĂi vỏôn bạ 'ỏĐu rỏằ"i, em à.
    ùđ bà nào? e chỏng hiỏằfu ?
    ùđ mỏƠy bà v cỏằĐa t. a ỏƠy...
    ùđ thỏ mà ko nói rà ((
    HY has signed out. (01/08, 4:41 CH)

  9. mayxuccat

    mayxuccat Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/07/2006
    Bài viết:
    386
    Đã được thích:
    0
    GHI CHÉP :

    9- Ngồi nghe nguời khác nói về tình yêu....

    Có nguời bảo: "Khi bạn yêu ai đó, đừng viết tên họ vào hình trái tim mà hãy viết vào một vòng tròn; bởi vì bạn không hề biết tình yêu bắt đầu từ khi nào và tốt nhất là không có điểm kết thúc mà một vòng tròn thì đúng là không có điểm đầu và cũng chẳng có điểm cuối".
    Cũng có nguời lại bảo: "Nếu có ba chữ cái: H R T, tôi có thể thêm vào đó chữ E và A để có được chữ HEART (trái tim). Nhưng tôi cũng có thể thêm vào đó chữ U và nhận từ HURT (sự đau đớn). Nhưng tôi thà có bạn (U = you) và chấp nhận "HURT" còn hơn có một "HEART"- mà không có "U"."
    Lại có nguời khác bảo: " Bạn cần chưa đến 3 giây để nói "I love you", chưa đến 3 phút để giải thích câu nói ấy, chưa đến 3 ngày để cảm nhận được ý nghĩa của nó; nhưng để chứng minh câu nói đơn giản ấy thì cả cuộc đời vẫn là chưa đủ ... "
    Có thật thế không, nhỉ?

  10. mayxuccat

    mayxuccat Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/07/2006
    Bài viết:
    386
    Đã được thích:
    0
    GHI CHÉP :

    10-- Lại một chuyện nữa mà ta nên tin đến mức nào?

    Một chàng trai và một cô gái cùng đi trên chiếc xe máy phóng với tốc độ hơn 80 km/h. Cô gái cảm thấy rất sợ:
    -- Anh ơi, chậm lại đi, em thấy sợ lắm?
    -- Không, thế này mới vui chứ em?
    -- Nhưng em sợ. Anh đi chậm lại đi?
    -- Nhưng em phải nói là ?oem yêu anh? cơ?
    -- Được rồi, em yêu anh. Anh đi chậm lại đi?
    -- Bây giờ ôm anh một cái thật chặt đi?
    Cô gái đã ôm chàng trai?.
    Chàng trai bảo:
    -- Em tháo cái mũ bảo hiểm của anh ra và đội lên đầu được không? Nó khiến anh nghẹt thở?.
    Ngày hôm sau trên các tờ báo có đăng thông tin: ?oMột chiếc xe máy đâm vào một tòa nhà cao tầng vì bị mất phanh. Có hai người trên xe nhưng một người vẫn còn sống.?
    Sự thật là khi đang phóng với tốc độ nhanh như vậy chàng trai đã nhận ra chiếc xe máy bị hỏng phanh, nhưng anh không muốn nói cho cô gái?.

Chia sẻ trang này