1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Chiến thắng Điện biên và cuộc chiến Việt Pháp

Chủ đề trong 'Lịch sử Văn hoá' bởi datvn, 06/05/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. langkhachvn

    langkhachvn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/11/2003
    Bài viết:
    286
    Đã được thích:
    0
    Tôi tưởng đã "nghe trộm" được điện đài đối phương, biết đến từng chi tiết về điều quân tác chiến, binh hoả lực sử dụng, thì hẳn những chuyện khác như thương vong, nhân số cũng phải biết rõ lắm chứ. Có vẻ cái lập luận "nghe trộm điện đài" hơi khó tiêu rồi nhỉ?
    Chuyện không ảnh thế nào trận Beatrice thì tôi có giải thích cụ thể ở bên trên, chắc từ 23h30 đêm đến sáng hôm sau, Việt Nam không để phơi xác đồng đội ra cho Pháp chụp đâu nhỉ. Mà ở ĐBP là một dạng trận địa - chiến trường, nên thương binh tử sỹ liên tục được chuyển về tuyến sau nhờ đội ngũ tải thương.
    Ngoài ra bạn xem lại ký hiệu:
    Beatrice - Him Lam
    Gabrielle - Độc Lập (Gabrielle - Himlam???)
  2. panzerlehr

    panzerlehr Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/02/2004
    Bài viết:
    935
    Đã được thích:
    0
    Em đâu có muốn nói là ông B. Fall nói láo ! ông ta chỉ không đủ tài liệu mà thôi. Mà khi dùng tài liệu không đúng thì khi nói sai cũng chẳng có gì là lạ cả. Ông Fall vẫn là tác giả tây về Đông Dương mà em thích và phục nhất. Còn bác muốn nói móc ai đó thì em xin đứng ở ngoài !
    Về phần trận ĐBP, em xin trích đoạn này cho các bác xem :
    "The fight for Gabrielle had been biiter and the lost had been heavy. Almost 500 men were missing from the 5/7 RTA, of whom at least 80 men were dead. Both battalion commanders had been taken prisoner. The 416th CSM had also ceased to exist; only a handful of legionaires from the mortar company had made good their escape. Moreover, there were heavy losses in the rescue force. captain Martin''s Foreign Legion of Paratroop company had lost 1/4 of their effectives, and Martin himself had a bullet in his arm. 1 tank was severely damaged and the newly parachuted 5th vietnamese airborn battalion had for all pratical purposes disintigrated. In all, the French lost close to 1000 troops that night. Following the the loss of Beatrice, the loss of Gabrielle, known so long as the best built of all the strongpoints of DBP, had a disastrous effect on the moral of the Garrison. But it was the failure of elements of 5th BPVN under capt Botella to cross the ford at Ban Ke Phai that bore the brunt of col Langlais'' criticism. White with rage, Botella lined up his men by the companies and proceeded to purge ruthlessly from their ranks all officers and men whose conduct had not been above reproach. They''re dismissed froim the batallion on the spot and left to the fend for themselves as coolies in the camp.
    On the communist size, the battle for Gabrielle was not easy, either. According to French aerial estimates the ********* had lost probably over 1000 deads and perhaps between 2000 to 3000 wounded, from some of the best units available. Enemy radio traffic picked up by the French that day indicated that general giap was in urgent need of troop replacements for his depleted divisions and above all, more ammunition from the rear depots in Tuan Giao. But the Bo-Doi of the Poeple''s Army regiments 88 and 102 of the 308th Division had cause for rejoicing. They had fulfilled the promise made to President Ho Chi Minh when their division political commissar handed the leading assault group of Regiment 88 a new red banner said to have been offered by Ho Chi Minh himself, inscribed with the stitched-in motto "to fight and to win". A 25 year-old sergeant named Tran Ngoc Doan planted the the flag on top of major de Mecquenem''s command bunker at about 0700 of march 15. Four other men of his platoon had been wounded trying to do so. The Communist forces knew Hill Gabrielle as Doc-Lap, a Vietnamese word which can be translated as either Independence, Isolation, or Loneliness ..."
    B. Fall, Hell is a very small place (p 154-155 Da Capo press)
    Lươì dịch quá ! Nhưng em chỉ nói thêm một chút là tổn thất của ta theo ảnh máy bay của Pháp "có thể" là trên 1,000 hy sinh, và "hình như " có từ 2000 đến 3000 bị thương ...
    Xác người nằm trôi sông, phơi trên ruộng đồng, trên nóc nhà thành phố, trên những đường quanh co.
  3. MDB

    MDB Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/10/2003
    Bài viết:
    947
    Đã được thích:
    0
    Thương vong nặng như thế, còn được mấy nả thì lấy người đâu mà chuyển thương binh và xác ra. Ít nhất là 2 người khênh 1 xác hay 1 thương binh. Khiêng một đoạn, nghỉ một đoạn. ( Tớ có bồng thử mấy cô bồ của tớ nên có kinh nghiệm về chuyện khiêng vác này :). Thêm nữa là bộ đội ta mới chiếm lĩnh cứ điểm xong, vẫn còn phải lo củng cố lại trận địa để chuẩn bị đánh địch phản kích ngay sau đó. Chuyển được thương binh (đông gấp 2, 3 lần tử sĩ đấy nhớ) về tuyến sau được cũng là tốt lắm rồi. Chưa kể đợi dân công mò vào được tới nơi ban đêm như thế thì trời cũng sáng rồi. Những kết luận mà bác "tưởng", đưa ra từ căn buồng ấm áp của bác thì nó hơi khác thực tiễn chiến trường bác ạ.
    Mà bác "tưởng" hơi xuyên tạc lịch sử chút nhé. Trận đầu tại Beatrice tàn quân địch rút ra khỏi cứ điểm vào 2 giờ sáng ngày 14 tháng 3. Trong trận Gabrielle thì tới 8:30 sáng ta mới hạ được cứ điểm địch. Như thế là khi cả 2 trận đánh kết thúc thì đã là thanh thiên bạch nhật rồi, chứ không như bác "tưởng" đâu!
    Trung với Đảng - Hiếu với Dân - Khó khăn nào cũng vượt qua - Nhiệm vụ nào cũng hoàn thành - Kẻ thù nào cũng đánh thắng!
  4. MDB

    MDB Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/10/2003
    Bài viết:
    947
    Đã được thích:
    0
    Thì sẵn đang có quyển sách trong tay mời bác xem lại trang 487 của nó sẽ thấy Fall liệt kê thương vong của quânt a tại Gabrielle "Killed: 2,000" đấy bác ạ. Số liệu 1000 chết , 2000-3000 bị thương của bác trích dẫn là trang 155 và là "estimate" của Pháp. Sau khi được chính quyền ta cho phép phỏng vấn các cựu binh và tướng lĩnh ta tại Hà nội vào 1962, Fall tập hợp dữ liệu 2 phe lại trong ấn bản đầu tiên vào 1966. Ở thời điểm này thì ta có con số 2000 chết tại Gabriell ở trang 487. Bác đã có công đọc tới trang 155 thì cố đọc dấn thêm một hai đêm nữa có phải là đã có được dữ liệu chính xác rồi không? Thế bác nghĩ tôi lấy số liệu 590 liệt sĩ của ta tại Beatrice từ trang nào ra ngoài trang 487 (ở trang này, Fall có liệt kê một cột nói rõ con số quân ta bị giết ở từng cứ điểm). Sai sót của bác thì tôi nghĩ là vì sơ ý chưa đọc hết quyển sách, chứ không phải là cố ý như những người khác.
    u?c lonesome s?a vo 16:44 ngy 28/03/2004
  5. MDB

    MDB Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/10/2003
    Bài viết:
    947
    Đã được thích:
    0
    Thì sẵn đang có quyển sách trong tay mời bác xem lại trang 487 của nó sẽ thấy Fall liệt kê thương vong của quânt a tại Gabrielle "Killed: 2,000" đấy bác ạ. Số liệu 1000 chết , 2000-3000 bị thương của bác trích dẫn là trang 155 và là "estimate" của Pháp. Sau khi được chính quyền ta cho phép phỏng vấn các cựu binh và tướng lĩnh ta tại Hà nội vào 1962, Fall tập hợp dữ liệu 2 phe lại trong ấn bản đầu tiên vào 1966. Ở thời điểm này thì ta có con số 2000 chết tại Gabriell ở trang 487. Bác đã có công đọc tới trang 155 thì cố đọc dấn thêm một hai đêm nữa có phải là đã có được dữ liệu chính xác rồi không? Thế bác nghĩ tôi lấy số liệu 590 liệt sĩ của ta tại Beatrice từ trang nào ra ngoài trang 487 (ở trang này, Fall có liệt kê một cột nói rõ con số quân ta bị giết ở từng cứ điểm). Sai sót của bác thì tôi nghĩ là vì sơ ý chưa đọc hết quyển sách, chứ không phải là cố ý như những người khác.
    <P>Trung với Đảng - Hiếu với Dân - Khó khăn nào cũng vượt qua - Nhiệm vụ nào cũng hoàn thành - Kẻ thù nào cũng đánh thắng!</P>
    Được MDB sửa chữa / chuyển vào 05:24 ngày 03/03/2004
    [/quote]
    Nhân tiện bác đang có quyển sách của Fall trong tay thì chứng nhận cho tôi luôn là tại trang 105, chương 4: Siege (Bao vây), Fall có đề cập tới việc "deciphered Communist logistíc code had given the French a complete view of the number of Communist artillery shells already in place within the battle area" (Dịch: mật mã bị bẻ của Cộng sản đã cho Pháp cái nhìn đầy đủ về số đạn pháo của họ đã trữ được quanh khu vực chiến trường). Trong trang này Fall có liệt kê rõ số đạn pháo tình báo Pháp biết được cũng như bản đánh giá của họ nộp cho Nava về hỏa lực pháo của ta.
    <P>Trung với Đảng - Hiếu với Dân - Khó khăn nào cũng vượt qua - Nhiệm vụ nào cũng hoàn thành - Kẻ thù nào cũng đánh thắng!</p>
    u?c lonesome s?a vo 16:47 ngy 28/03/2004
  6. Quake3Arena

    Quake3Arena Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/01/2004
    Bài viết:
    926
    Đã được thích:
    0
    Tôi nghĩ nghĩa trang Himlam dâu ó phải là chỉ chôn cất những chiến sĩ hi sinh ở riêng trận Him Lam đâu, Sau khi kết thúc trận đánh ĐBP thì người ta không thể đưa các chiến sĩ hi sinh ở ĐBP vào đó được sao.
     
  7. panzerlehr

    panzerlehr Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/02/2004
    Bài viết:
    935
    Đã được thích:
    0
    Về phần dự liệu 2,000 người chết này là ông ta cũng "estimate" ra mà thôi. Còn chuyện ông ta đi ra ngoài bắc năm 62 kiếm tài liệu chắc là bác đã đọc " street without joy " bản sửa lại (ra năm 64). Có 1 điều là ông ta ra bắc nhưng chẳng moi được gì về mặt quân sự cả ngoài vài ba bài báo trong QĐND ! Ngay đến đơn vị diệt GM100 gần An Khê là trung đoàn 96 mà ông ta cũng nhầm với TrĐ 803 cho thấy về thông tin phía ta ông ấy vẫn hơi "mù" ngay sau khi đã "đối chiếu tài liệu".
    Về thiệt hại của ta ở đồi Gabrielle ( là trận đồi Độc Lập đêm 14 rạng 15/3 theo đại tướng Hoàng Văn Thái, đại tướng VNG, B Fall, Erwan Bergot...), theo em , ý của một thằng nhóc nghiệp dư, cũng hơn 1,000. Cái nghĩa trang ở gần đồi Độc Lập tập trung liệt sỹ của đợt đầu (Him Lam + Độc Lập) cũng đủ cho thấy cái giá phải trả cho chiến thắng rồi khỏi cần phải hò hét thêm xem ai đúng ai sai !
    Được panzerlehr sửa chữa / chuyển vào 06:28 ngày 03/03/2004
  8. TLV

    TLV Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    30/12/2003
    Bài viết:
    1.329
    Đã được thích:
    0
    Trong chiến dịch Điện Biên Phủ có 15 người được tuyên dương (và cả truy tặng) danh hiệu Anh hùng quân đội như Bế Văn Đàn, Tô Vĩnh Diện,Trần Can, Phan Đình Giót, Phùng Văn Khầu ...
    Bác nào có danh sách đầy đủ, cũng như nói qua về chiến công của các anh hùng đó không ?
    (
  9. ducsnipper

    ducsnipper Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/04/2003
    Bài viết:
    1.866
    Đã được thích:
    0

    (Nguồn: báo SGGP điện tử)
    Cổ tích đồi A1
    Bên Trung Quốc xưa có chuyện, khi đức Khổng Tử qua đời (479 trước Công nguyên), 72 người học trò giỏi của ông vì thương nhớ thầy đã làm lều quanh mộ và ở đó suốt ba tháng để trông nom mộ thầy. Riêng Tử Cống vì quá thương thầy nên đã làm nhà và ở lại bên mộ thầy những... ba năm! Chuyện như thế tưởng chỉ bên Trung Quốc mới có. Ai ngờ chuyện đó ở đồi A1 Điện Biên Phủ thời nay cũng có.
    Chiến sĩ Hoàng Tuế của Đại đoàn 316 tham gia đánh đồi A1 trong chiến dịch Điện Biên, sau khi chiến dịch toàn thắng, vì quá thương nhớ bao đồng đội đã ngã xuống lúc còn quá trẻ trong trận chiến khốc liệt 36 ngày đêm đánh chiếm đồi A1, anh chỉ về quê dưới xuôi dăm bữa rồi trở lại Điện Biên, cởi áo lính, làm nhà ngay bên đồi A1? để ngày rằm, mồng một nhang khói cho đồng đội!
    Người lính trẻ ấy đã 50 năm chăm sóc linh hồn đồng đội, và hôm nay đã là một ông già ngoài 70. Cả thung lũng Mường Thanh, những người lớn tuổi đều biết ông như một pho cổ tích. Bởi ông thuộc từng lớp rào kẽm gai, từng ụ súng, từng lối ngoặt của chiến hào, tính nết của từng đồng đội đã vĩnh viễn nằm lại nơi đây... Chính người quản trang dưới chân đồi A1 đã kể cho tôi nghe câu chuyện trên về ông già Hoàng Tuế. Và, một ngày nắng đẹp, một trong những ngày rét đậm... trước khi Điện Biên Phủ bước vào mùa xuân thứ 50... tôi lại được nghe người quản trang trạc ngoài 40 tuổi này, kể tiếp câu chuyện có thể xem là ly kỳ của nhân loại ở đầu thế kỷ về sự tích của một cuộc chiến mới cách xa nửa thế kỷ.
    Người quản trang chỉ tay lên phía chân đồi A1, nơi có một tường rào mới xây chạy quanh đồi kể: Vừa qua, tỉnh trùng tu, khơi lại một đoạn chiến hào và đã tìm thấy 14 cụ đang ngồi trong tư thế chuẩn bị xung phong! Thấy tôi có vẻ chưa hiểu, anh Tính - tên người quản trang - giải thích: Nếu tính đến nay, các cụ đều 70 hơn cả rồi! Tôi chợt nhận ra vẻ thành kính lên khuôn mặt chữ điền của người quản trang. Anh Tính kể tiếp: Tỉnh đã đưa các cụ về an táng tại nghĩa trang đồi Độc Lập, vì nghĩa trang A1 này đã kín bia mộ rồi. Anh Tính bùi ngùi: Có một cụ còn nguyên hình cốt, ngồi tựa lưng vào chiến hào, đeo bát sắt và lựu đạn quanh người... chính cụ Hoàng Tuế đã nhận ra cụ này nhờ trên ngực có đeo bút máy Pilốt, có một chiếc lược sừng và một cụm tóc dài gói cùng với lược sừng trong một túi vải dù... Thế là cụ Tuế đã báo cáo lên trên để Hội Cựu chiến binh Đại đoàn 316 tìm về quê Liên Lữ, Hưng Yên của cụ Phạm Văn Bân, chủ nhân của mớ tóc dài đó, cùng quê với cụ Tuế. Cụ bà Lê Thị Hảo năm nay đã 80 tuổi, khi nhận ra mớ tóc năm xưa của mình gửi cho chồng, đã rưng rưng nước mắt. Bà nói với con cháu: Bao nhiêu năm mà ông ấy vẫn nhớ đến tôi!
    Tôi đã mang theo trong lòng câu chuyện này hành hương lên đồi A1.
    Vẫn con đường đất đỏ nâu đủ cho một chiếc xe tải chạy lượn vòng lên đỉnh đồi. Cảnh sắc thay đổi nhiều. Nhưng khi lên đến đỉnh đồi, nhìn thấy chiếc xe tăng còn đó và hầm cố thủ kiên cố nhất của giặc Pháp trên điểm đỉnh của đồi, tôi nhớ lại tất cả... Trên đỉnh đồi A1 vẫn còn xác chiếc xe tăng lên phản kích chiếm lại đồi bị quân ta dùng Ba-dô-ca bắn hạ lúc 7 giờ 30 phút sáng ngày 1-4-1954. Suốt 36 ngày đêm quyết chiến, địch đã 30 lần phản kích như thế. Để chiến thắng, gần 1.000 chiến sĩ của ta đã nằm lại nơi đây. Tôi hình dung thi thể các anh đã phủ kín quả đồi này...
    Vào những ngày này, cả khu đồi A1 cũng như các di tích lịch sử ở Mường Phăng, Him Lam, Độc Lập, hầm Đờ Cát... đang được trùng tu, tái tạo theo đúng hiện trường xưa để Điện Biên Phủ kịp đón khách cả nước và du khách quốc tế hành hương lên dự lễ kỷ niệm 50 năm chiến thắng Điện Biên Phủ. Tôi nhặt một nắm đất vừa được đào lên từ một chiến hào đang tái tạo trên đỉnh đồi. Đất màu nâu vàng của đồi A1 rắn như đá non. Cầm cục đất, tôi mới hiểu vì sao chỉ qua vài đêm đào chiến hào, cái xẻng của chiến sĩ ta trên đồi A1 đã mòn vẹt, chỉ còn lại như một... mảnh trăng lưỡi liềm!
    Mùa này, hoa cúc dại vàng rực các sườn đồi A1. Hoa như vàng lên từ màu đất vàng nâu dưới cánh hoa. Đã quá trưa, các tốp công nhân trùng tu di tích lịch sử quanh đồi rút hết lên cái lán rộng trên đỉnh đồi nghỉ ngơi. Không gian trở về với tĩnh lặng. Tôi trải tấm vải nhựa đem sẵn từ nhà lên một đám cỏ hoa tim tím để ngả lưng. Từ đây, nhìn rõ cả một góc cánh đồng Mường Thanh dưới kia đang mùa phơi ải... Chỉ ít tháng nữa, khi các công trình trùng tu di tích lịch sử đồi A1 hoàn tất các hạng mục, thì cả quả đồi rắn như đá non này sẽ như một tượng đài lớn chưa từng có trên thế gian... Tôi nghĩ thế... và thấy hình như các bụi cúc quanh đồi bỗng vàng hơn. Một trăm năm sau, cả ngàn năm sau, con cháu chúng ta và nhân loại sẽ còn đến đây để làm những cuộc du lịch sinh thái cho lương tri của con người. Nơi đây mách bảo cho nhân loại rằng, tại nơi đây, những người nông dân mặc áo lính đã đánh thắng trận xáp lá cà với những tên lính đánh thuê thiện chiến... Rằng, ở nơi đây, những người đào chiến hào dưới lòng đất đã làm đảo lộn cả bầu trời nước Pháp những năm giữa của thế kỷ 20, để vĩnh viễn chôn vùi chủ nghĩa thực dân bẩn thỉu trong lòng chảo xa xôi này...
    LÊ PHÚ KHẢI
    BE COOL!
    Được ducsnipper sửa chữa / chuyển vào 09:06 ngày 03/03/2004
  10. tranlam99

    tranlam99 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    24/08/2003
    Bài viết:
    361
    Đã được thích:
    211
    Theo tôi được biết thì trong mỗi trận Him Lam và Độc lập ta dùng 2 trung đoàn (Him Lam - 209 và 141 của 312, Độc lập 165 (312 và 88(308)). Có 3 tiễu đoàn tấn công chính ở 3 cứ điểm và 3 tiểu đoàn khác làm dự bị, ngoài ra còn có các đơn vị phối thuộc khác như xung kích thì chỉ có các đơn vị này.
    Thường 1 tiểu đoàn lúc đó có 500 người nhưng số làm xung kích thực sự chỉ có khoảng trên dưới 300 người vì còn nhiều bộ phận làm công tác phục vụ, ngoài ra con số có thể hao hụt vì các đơn vị vừa tham gia kéo pháo, đào hào, đánh địch ... . (các đơn vị Pháp,Mỹ cũng vậy khi tấn công).
    Theo tôi số xung kích của ta vào trận trong mỗi trận đánh vào khoảng 1800-2000 người nên không thể chết 100% được, còn bị thương .. chứ. Trận A1 nhắc tới hiện nay như một kỷ niệm đẫm máu với số hy sinh khoảng trên 2000.
    u?c lonesome s?a vo 16:48 ngy 28/03/2004

Chia sẻ trang này